Quyển 5 – Chương 14: Nhận yêu ma

Chưởng giáo thiên sư nói tiếp:-Chu Điên ngoài việc biết được bí mật về bảo bối của họ Chu, chắc chắn còn thông qua một sự vật nào đó mà biết được thiên cơ. Việc ông ta ở ẩn để tìm kiếm những bảo bối khác chỉ là hành động theo sở thích, chứ không nghĩ đến chuyện dùng bảo bối để mưu cầu điều gì. Song vấn đề là ở chỗ ông ta sẽ truyền lại ít nhiều bí mật về những bảo bối khác cho một vài con cháu đời sau. Tu tiên ba đời cũng khó không sinh trộm cướp, hậu duệ đời sau của ông ta khó lòng cưỡng lại sự mê hoặc của ngôi thiên hạ chí tôn. Nhưng ngặt vì manh mối Chu Điên để lại không đủ để tìm ra bảo bối, nếu không thiên hạ từ lâu đã phải hứng chịu thêm một phen đại loạn rồi!

-Ha ha! – Chu thiên sư bật ra vài tiếng cười nhạt! – Trương Truyền Đạo ơi là Trương Truyền Đạo, ngươi vạch ra chân tướng của ta, mục đích là để che giấu dã tâm thực sự của ngươi ư? Ta nghĩ bản thân ta chưa đến nỗi bất tài đến thế, ngay từ đầu đã bị ngươi ngờ tận gốc trốc tận cội như vậy! – Thì ra chưởng giáo thiên sư tên thật là Trương Truyền Đạo, đây là lần đầu tiên Lỗ Thiên Liễu nghe thấy.

-Có đáng ngờ hay không là do chính bản thân ngươi. Không nói chuyện trước đây, chỉ trên đoạn đường từ Thái Hồ đến núi Giang Lang, cách thức bố trí, sắp đặt của ngươi đã chứng tỏ ngươi rất am hiểu về hành quân đánh trận. Người của Đạo gia lại thông thạo hành quân đánh trận, từ xưa tới nay cũng chỉ có Lưu Cơ, Chu Điên mà thôi.

Lỗ Thiên Liễu lại tiếp lời:

-Khi qua khe Quải Phát, mọi người nối đuôi nhau đi theo con diều, giữa mọi người nhiều nhất cũng chỉ có thể thay đổi về cự ly hoặc thứ tự trước sau, nhưng vị trí của ông và đệ tử, tiểu đồng lại thay đổi hẳn, điều này chứng tỏ ông đã có hành động gì đó khi ở trong bãi cỏ ngải.

-Đúng là như vậy! - Chưởng giáo thiên sư lại tiếp lời Lỗ Thiên Liễu - Kỳ thực ngay từ trước khi tiến vào bãi cỏ ngải hắn đã hành động rồi. Trên đường tới núi Giang Lang, hắn để cho hai đứa tiểu đồng đi sau đoạn hậu, chính là để chỉ điểm cho người nhà hắn tìm đến. Khi chúng ta đột ngột thay đổi hành trình, sau khi ngược sông Quá Thiên lên đầu nguồn, hắn đã mất liên lạc với đồng bọn, nên lợi dụng môi trường đặc biệt của khe Quải Phát để cho một tiểu đồng tẩu thoát, bị ta và Hoàng Đại Giải phát hiện nên đã âm thầm giết người diệt khẩu. May mà ta tránh kịp, lại giả vờ ngất xỉu, bọn họ cho rằng ta không nhìn thấy gì, nên mới không tiếp tục hạ độc thủ với ta!

-Các ngươi... – Chu thiên sư mới bật ra được hai từ, đã lập tức bị Lỗ Thiên Liễu mau mồm mau miệng chặn họng:

-Chúng ta sa vào vùng đất dưỡng thi cũng là nằm trong tính toán của ông. Bề ngoài ông tỏ ra độ lượng, không tranh chấp với chú thợ đan, nhưng thực ra lại có dụng ý khác. Lúc đó chỉ có đệ tử của ông không bị vây khốn, thời gian một ngày một đêm đủ để hắn làm được khối việc cho ông!

-Đúng vậy! Ngay từ khi băng qua rặng trúc sáo, hắn ta đã tính toán xong xuôi, cho đệ tử đi tránh sang một bên, dẫn theo tám người tiến thẳng vào vùng đất dưỡng thi. Con bé Liễu kia, còn nhớ lúc đó ta đã hỏi ngươi, bảy nam một nữ có thể tạo thành cục gì hay không?

Lỗ Thiên Liễu gật đầu.

-Bảy nam một nữ bày thành vị trí Bát tiên định tà, là cục trấn ma. Nhưng cũng với bảy nam một nữ, còn có thể bày thành cục Chung Quỳ giá muội hành, đây là cục dụ quỷ. Chung Quỳ gả em gái, sáu quỷ đi theo. Dưỡng thi đã bị sáo trúc trấn áp lại có thể đội đất chui lên tác quái, đều là do cục dụ quỷ Chung Quỳ giá muội hành gây ra. Còn đệ tử của hắn sẽ nhân cơ hội này tiến vào phía trong, tìm kiếm đường đi, đón quân cứu viện!

-Khi đối phó với sát ngày của dưỡng thi, ông vốn không hề nghĩ đến việc dùng máu thuần âm để trấn, vì ông đã tính được rằng hôm đó là ngày Thái âm, lại mưa dầm âm u, sức mạnh của sát ngày không đủ để thoát ra. Còn nếu dùng máu thuần âm, ngược lại sẽ bị nghi ngờ tại sao đêm hôm trước không dùng đến! - Lỗ Thiên Liễu nói đoạn liền nhìn sang chưởng giáo thiên sư, thấy ông ta gật đầu xác nhận.

Sắc mặt Chu thiên sư lúc xanh tái lúc trắng bệch, đã hoàn toàn đánh mất vẻ trấn tĩnh của một vị thiên sư đạo hạnh cao thâm.

Mưa mỗi lúc một lớn, sợi mưa mỗi lúc càng thêm dày đặc, tuy tiếng mưa rơi trên mái ngói không quá lớn, song sau khi chảy theo rãnh ngói đổ xuống mái hiên, lại kết thành một màn nước giọt gianh ào ào như thác.

Đúng vào lúc đó, trong rãnh cỏ bên ngoài thị trấn không xa, Thiên sinh sát đã đụng đầu với đám cao thủ lét lút đột nhập trên dốc cỏ. Không có tiếng la hét huyên náo, chỉ có tiếng binh khí xé gió va chạm vào nhau chát chúa, tiếng vận khí phát lực, tiếng thịt xương toạc rách. Mặc dù máu thịt tứ tung, nhưng rất mực lặng lẽ.

Trong rừng cây ở bên ngoài thị trấn, đám động vật giống như đeo lớp mặt nạ quỷ đã bắt đầu nhộn nhạo bất an. Không biết có phải trận chém giết trong rãnh cỏ đã khiến chúng ngửi thấy mùi máu tanh, hay là ở một nơi nào đó đang tiềm ẩn một nguy cơ khủng khiếp hơn nữa...

-Tôi nghĩ đệ tử của ông vẫn có ít nhiều thu hoạch. Sau khi đụng đầu với dơi đốt trúc, ông không đi cùng bọn tôi, nhưng đột nhiên lại xuất hiện nguyên vẹn ở đây, chắc hẳn tay đệ tử đó đã để lại một vài chỉ dẫn. - Lỗ Thiên Liễu và chưởng giáo thiên sư vẫn tiếp tục thay phiên nhau phân tích.

-Khảm nút không phải là sở trường họ Chu kia, nhưng tay đệ tử của hắn xuất thân từ gác Liên Khiếu vùng Phúc An tỉnh Sơn Đông. Có lẽ hắn đã nhờ con vẹt lông xanh thông báo quãng đường hắn dò thám được cho họ Chu kia, vì vậy sau khi con bé Liễu tiến vào trong trấn, hắn đã bám sát theo sau. Cũng chính vì có ngươi đi trước phá giải khảm nút, nên họ Chu kia vốn không tinh thông khảm diện cũng đến được đây mà không sứt mẻ lấy một cọng lông!

-Không đúng! - Sắc mặt Chu thiên sư lúc này đã trở nên âm trầm xám xịt, vừa quát lên một tiếng hung hãn, vừa rút soạt thanh kiếm vân tuyết hoa ra khỏi bao một nửa.

-Ồ! Không đúng! - Giọng của Lỗ Thiên Liễu không lớn bằng giọng Chu thiên sư, nhưng vẻ khiếp sợ và căng thẳng trong ngữ khí khiến tất cả mọi người đều phải giật mình – Có rất nhiều thứ đang xông đến! Chạy mau! - Lỗ Thiên Liễu đã cảm nhận thấy một luồng áp lực vô hình khủng khiếp như trời long đất lở.

Hai chữ “chạy mau” cuối cùng đã bị át đi bởi những tiếng hú kéo dài, những tiếng hú ghê rợn của bầy động vật mặt mày như ác quỷ trong rừng cây. Cùng lúc đó là tiếng người rầm rập lao về phía thị trấn, trong đó có lẫn tiếng huýt sáo và tiếng hú quái đản, tựa như đang làm ám hiệu.

-Người của ta đã đến rồi! - Sắc mặt Chu thiên sư rạng rỡ hẳn lên, sau đó từ từ rút hẳn thanh kiếm vân tuyết hoa ra khỏi vỏ.

Gã béo đen cũng tỏ ra phấn khởi, vì trong mớ âm thanh hỗn loạn, gã đã nhận ra tín hiệu cho thấy quân cứu viện phía gã đang kéo đến.

-Chạy mau!

Lỗ Thiên Liễu hét lên muốn rách họng, rồi bất chấp tất cả, lập tức quay người lao thẳng về phía con đường chia bốn xẻ năm. Đường đi cô đã dự tính từ trước, phía đó chắc chắn có đường sống, nếu không gã béo đã không phải chặn ngang đoạn đường nối thông giữa ngã chia bốn và ngã xẻ năm.

Chu thiên sư thình lình xuất chiêu, thanh kiếm trong tay chém thẳng về phía chưởng giáo thiên sư. Ông ta cho rằng mối uy hiếp và trở ngại lớn nhất lúc này chính là chưởng giáo thiên sư Trương Truyền Đạo, cần phải giải quyết ngay.

Hai cao thủ phía đối phương cũng đột ngột ra tay, cả hai cùng xoay người nhảy vọt lên, nhất tề lao về phía chưởng giáo thiên sư. Lão hói chính là nhân vật có thân phận cao nhất ở đây, cần phải trả thù cho cái chết của lão, bằng không đợi môn trưởng đến, hậu quả của bọn họ sẽ vô cùng thê thảm.

Quan Ngũ Lang, Lỗ Thịnh Nghĩa lập tức ba chân bốn cẳng chạy theo Lỗ Thiên Liễu. Du Hữu Thích và Chúc Tiết Cao khựng lại một thoáng, rồi cũng thục mạng lao đi.

“Uỳnh... uỳnh! Uỳnh... uỳnh!”

Những tiếng nổ khủng khiếp vang lên từng chặp, khiến mặt đất chao đảo, đồi núi ngả nghiêng. Chỉ có Lỗ Thiên Liễu biết được âm thanh phát ra từ đâu, chỉ có Lỗ Thiên Liễu mới đoán được thứ gì đã tạo ra âm thanh đó.

Rất đơn giản, tảng đá lớn dưới chân thác Nhạn Linh chỉ vì một vết nứt nhỏ đã nứt toác ra dưới sức nảy mầm của hạt giống. Toàn bộ vách núi xung quanh chỉ vì vết nứt toác trên tảng đá tròn, dưới tác dụng tổng hoà của dòng nước ngầm, của mưa dầm liên tiếp, của nước suối tích tụ, của đất đá sạt lở, lúc này đã bắt đầu nứt vỡ.

Dòng nước khổng lồ đầu tiên phun ra sau khi vách đá nứt vỡ chính là dòng nước đã cuốn kẻ cầm ô không đầu xuống khe sâu. Nhưng ngay sau đó, cây cối gãy đổ và đất đá vỡ vụn đã bịt kín khe núi hẹp, khiến dòng nước không thể phun ra được nữa. Một lượng nước lớn từ khắp nơi đổ về nhanh chóng tích tụ trong thung lũng có hình cục Huyền Vũ.

Khi mực nước dâng cao đến một mức độ nhất định, áp lực cực lớn của khối nước sẽ ép gãy một cột đá trong trận tám mươi tư cột cờ. Cột đá đổ xuống lại va vào cột đá khác, tạo ra hiệu ứng dây chuyền, phát ra những âm thanh vang động liên tiếp. Rất nhiều cột gãy đổ bị dòng nước đẩy đi, cùng va đập vào vách đá hai bên khe núi hẹp. Vách đá dần dần nứt toác, vỡ lở, sụp đổ, một dòng nước khổng lồ lớn gấp cả chục lần dòng nước ban đầu sầm sập đổ ra, cuốn theo cột đá, đá tảng, đất bùn, cây cối, lao thẳng về phía thị trấn.

Có những kẻ đã phải đón nhận mối nguy hiểm này sớm hơn, chính là đám cao thủ và bọn Thiên sinh sát. Đang tập trung vào cuộc huyết chiến, bọn họ đột ngột phát hiện ra bên dưới rãnh cỏ tự dưng có nước vùn vụt dâng lên, tốc độ rất nhanh, nháy mắt đã ngập đến đùi. Tất cả đều vội vã dừng tay, ngạc nhiên tìm kiếm nguồn nước.

Đột nhiên, từ trên đỉnh dốc cỏ nghìn dặm bỗng cuồn cuộn đổ xuống một bức tường nước trong suốt cuộn tròn, tựa như một chiếc cối pha lê khổng lồ, khiến người ta ngỡ rằng sông Ngân trên trời vừa vỡ đập. Ngay sau đó, ở khúc quanh phía trước rãnh cỏ ầm ào hiện ra một con sóng lớn tung bọt trắng xoá, đầu sóng đục ngầu hệt như một con quái thú, cuốn theo đất đá, cây gãy, điên cuồng lao thẳng tới. Nháy mắt, trận huyết chiến trong rãnh cỏ đã bị xối rửa sạch trơn, chỉ còn sót lại mấy kẻ bám víu vào những chỗ cao hơn đang thở hổn hển.

-Dòng lũ chuyển hướng, nơi nào đó có đất đá lở xuống bịt mất dòng lũ rồi! - Một tên Thiên sinh sát đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Nhưng lời vừa dứt, một quả cầu nước từ trên ập thẳng xuống đầu cuốn phăng hắn xuống rãnh cỏ, cơ thể hắn bập bềnh một lát rồi mất hút trong dòng nước xiết.

Những kẻ còn lại đều trối chết trèo lên trên rãnh cỏ, vượt qua đỉnh núi, băng qua rừng cây lúc nhúc những con thú mặt quỷ, tháo chạy về phía thị trấn vẫn chưa bị nước lũ nhấn chìm.

Đám thú mặt quỷ trong khu rừng không hề tấn công bọn họ, chúng đã phát hiện ra mối nguy hiểm khủng khiếp đã tới rất gần, tất cả đang chìm trong cơn hoảng loạn.

Quân tiếp viện của hai bên cùng tháo chạy điên cuồng, vừa chạy vừa gấp rút phát ra ám hiệu. Bọn chúng đều mong muốn lập tức gặp được người phía mình để dẫn dắt bọn chúng thoát khỏi cơn nguy cấp.

Song đám cao thủ và bọn Thiên sinh sát sau khi tiến vào trong trấn lại không gặp được người phía mình, mà ngược lại, đã phải đón đầu với một cơn lũ khủng khiếp hơn nữa. Trong thác nước khổng lồ lao đến ngay trước mặt, cuồn cuộn vô số đá vụn, cành cây, gạch ngói, xà cột, cả một đám tạp nham rối loạn đã biến dòng nước thành một cỗ máy nghiền khổng lồ. Dòng nước càng tiến thêm về phía trước, sức nghiền càng tăng lên vùn vụt, những nơi nó băng qua đều lập tức bị san bằng thành bình địa. Bọn người kia còn chưa kịp nhìn thấy nước, đã bị khối vật cứng loạn xạ đẩy đi phía trước dòng lũ nghiền nát.

Lỗ Thiên Liễu hiểu rõ, con đường sống duy nhất lúc này là phải chạy lên thật cao. Bọn họ vừa chạy lên một con đường xoáy trôn ốc dốc lên trên, nhà cửa cây cối phía sau lưng đã bị xoá sổ hoàn toàn.

Nhanh chóng leo lên những bậc đá dựng ngược, bỏ xa dòng nước lũ cuồn cuộn dưới chân, lúc này Lỗ Thiên Liễu mới chịu dừng bước. Ngoảnh đầu nhìn lại, thị trấn đã biến mất không còn tăm tích; lại quay nhìn cha và mọi người đang ở trước mắt, cô tự cảm thấy mình đã quá may mắn. Nhưng chưởng giáo thiên sư không chạy theo họ. Ông đã bị ba đại cao thủ vây giết, khó lòng thoát thân, bây giờ chỉ có thể cầu mong Tam Thanh che chở.

Trong cơn nguy hiểm, khó nhận ra sự lưu chuyển của thời gian. Chẳng mấy chốc, trời đã lờ mờ chuyển sáng, nhưng mưa vẫn không có dấu hiệu ngớt.

Dòng nước lũ vẫn tiếp tục dâng lên cao, quá nửa thung lũng Ngộ Chân đã bị nhấn chìm trong biển nước. Dòng nước đục ngầu đặc quánh như hồ chi chít xoáy lớn xoáy nhỏ, hết nuốt lại nhả từng súc gỗ, từng khối đá. Mặc dù Lỗ Thiên Liễu, Quan Ngũ Lang, Du Hữu Thích đều là những tay bơi lội cừ khôi, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải tay chân bủn rủn. Trong dòng nước thế này, đến cá cũng chẳng có cơ hội sống sót.

Bỗng từ sau lưng họ vọng đến những tiếng “loạt xoạt”, tiếp đó là thứ mùi nồng nặc của dã thú.

Nơi không có đường chính là đường chết! Lẽ nào con đường cô vừa lựa chọn lại là tử lộ có nút sống dã thú chắn đường? Trí não Lỗ Thiên Liễu lập tức vùn vụt xoay chuyển, cô biết, nếu gặp phải nút thú, tuyệt đối không được hoảng loạn. Nếu mình hành động, chúng sẽ hành động nhanh hơn; nếu không hành động, chúng cũng không dám khinh suất manh động, trừ phi nhận được mệnh lệnh.

-Đừng cử động, cũng không được nói lớn! - Lỗ Thiên Liễu khẽ nhắc nhở mọi người.

-Rất giống mùi khỉ. – Chúc Tiết Cao nói nhỏ.

-Vậy ư? Để tôi xem thử! - Lỗ Thiên Liễu vô cùng chậm rãi ngoái đầu về phía sau, đưa ánh mắt nhanh chóng lục soát trong những bụi cây rậm rạp.

-A!

Tiếng kêu khiếp đảm của Lỗ Thiên Liễu không những khiến đám Lỗ Thịnh Nghĩa giật bắn mình, mà còn kinh động đến cả nút sống thú dữ. Đó là một bộ mặt mang hình thù ác quỷ, loang lổ sắc màu, một cặp mắt tròn xoe bé tí đang nhìn chằm chằm vào cô.

-Nhìn hình dáng giống loài khỉ dữ chỉ có ở nước ngoài, còn gọi là khỉ mặt chó, nhưng cơ thể lớn hơn rất nhiều. - Lỗ Thịnh Nghĩa đi nam về bắc hiểu rộng biết nhiều, vừa nhìn thấy bộ dạng của chúng đã đoán ra được tám chín phần.

Thực ra Lỗ Thịnh Nghĩa vẫn chưa nói đúng hoàn toàn. Khỉ mặt chó hay còn gọi là sơn tiều, là loài động vật linh trưởng đã được nhắc đến ngay từ quyển “Hải nội kinh” trong trước tác “Sơn hải kinh”: “Phương nam có loài thú ở đất Cám (Giang Tây), mặt người, tay dài, thân đen, mọc lông, gót chân ngược, người cười nó cũng cười, môi che kín mặt”. Trong chương “Lỗ ngữ” sách “Quốc ngữ” cũng ghi: “Quái vật một chân, người Việt gọi nó là sơn tao”. Những nội dung trên đều nói về loài sơn tiều, tức khỉ mặt chó. Song giống khỉ mặt chó ở đây quả thực được mang từ nước ngoài về, sau đó cao thủ nhà họ Chu tiến hành lai tạo, hình thành giống khỉ dữ với hình thể to lớn hơn, sức mạnh và tốc độ cũng vượt xa khỉ mặt chó bình thường.

-Là nút dã thú được bố trí ở đây ư? – Quan Ngũ Lang cất giọng ồm ồm hỏi.

-Không giống! Nếu như thế, tại sao nó lại giật mình trước tiếng kêu của em? Hình như nó cũng chạy trốn từ nơi nào đó đến đây. - Lỗ Thiên Liễu trả lời - Lạ thật, sao nó lại chạy lên trước chúng ta nhỉ, hay là phía trước có đường?

-Vậy mới nói! Nếu đúng là nút thực, chỉ nuôi nhõn một con ở đây, chắc là cũng chỉ biết chường bộ mặt quỷ sứ kia ra để doạ người... – Du Hữu Thích đang nói nửa chừng bỗng câm bặt, vì hắn đã phải giật bắn mình chết khiếp khi một đám mặt quỷ bỗng lũ lượt thò ra từ trong đám cây cối rậm rạp.

Đám khỉ mặt chó vừa chui ra ít nhất cũng phải tới ba bốn chục con, lốc nhốc đứng chật cả đoạn đường phía trước. Đồng thời bọn họ còn phát hiện ra rằng, tứ chi của chúng đều được lắp thêm vuốt thép. Đám vuốt thép được chế tác rất công phu, kết hợp hoàn hảo với bộ móng thật của lũ khỉ, hoạt động vô cùng linh hoạt.

Ngoài móng vuốt thép, chúng còn có bộ răng nanh thép dài và sắc nhọn. Mấy chục con khỉ mặt chó không ngừng nhe nanh múa vuốt thị uy, đám thép sắc nhọn loé ra những tia hàn quang sắc lạnh như đao.

-Xông lên! – Phương pháp ngốc nghếch của Ngu Lang có lẽ lại là phương pháp khả thi duy nhất trong lúc này.

-Đừng cử động! Bọn chúng hình như không phải muốn chặn đường chúng ta, mà chỉ muốn đuổi chúng ta đi! – Khi còn là một công tử giàu có, Du Hữu Thích đã từng nuôi khỉ, nên có thể nhận ra ý định của lũ sơn tiều - Dẹp sang bên cạnh, nhường chỗ cho chúng!

Quả nhiên, lũ khỉ mặt chó chỉ muốn bọn họ nhường lại vị trí sát mép nước cho chúng. Sau khi đã đến bên mép nước, chúng không còn thị uy nữa, mà chuyển sang trạng thái cảnh giác cao độ.

-Đi mau! Nhân lúc lũ quái vật này chưa có ý định sát hại chúng ta, hãy nhanh chóng tránh xa bọn chúng! – Suy nghĩ của Lỗ Thịnh Nghĩa rất sáng suốt, vì trong thời điểm này, trong hoàn cảnh này, lũ khỉ mặt chó với nanh thép vuốt thép kia chỉ có thể là nút thú đã được đối phương thuần dưỡng - Điểm quan trọng nhất trong việc thuần dưỡng dã thú chính là chủ nhân phải dùng tư tưởng để điều khiển được chúng, vì vậy cần phải nhanh chóng tẩu thoát trước khi kẻ điều khiển bọn chúng xuất hiện.

Bọn Lỗ Thiên Liễu lập tức trèo lên cao hơn, cố gắng tránh xa đám khỉ mặt mũi gớm guốc như quỷ sứ. Song bọn họ đã không phát hiện ra rằng, lũ khỉ đang lần lượt nối đuôi nhau thành một sợi dây thòng xuống dưới. Mà ở phía dưới, trong một chỗ lõm vào trên sườn dốc, có một người đang bò rạp, toàn thân vàng quạch như dòng nước đục ngầu đang bủa vây lấy hắn. Lũ khỉ mặt chó muốn chiếm vị trí sát mép nước chính là vì muốn cứu kẻ này.

Sau khi trèo lên một hồi lâu, bọn họ đã hoàn toàn thất vọng: phía trước không còn đường đi nữa, chỉ có một mỏm núi thẳng đứng nhô hẳn ra ngoài vách núi. Ba mặt sâu hun hút không thấy đáy, vừa nhìn xuống đã thấy hoa mắt chóng mặt. Mặt còn lại của mỏm núi, chỗ dựa sát vào vách núi có một đoạn dốc nhỏ hẹp, mặt dốc thẳng đứng và nhẵn nhụi, không dễ leo trèo lên xuống. Trên mặt dốc lại cỏ mọc dày đặc, thấm đẫm nước mưa, lúc này trơn trượt chẳng khác gì mặt băng.

-Chúng ta đã hết đường rồi! Chỉ có lũ khỉ mặt quỷ kia mới lên xuống được trên dốc núi và vực sâu ở đây thôi! - Lỗ Thiên Liễu nhất thời hết cách, xem ra chỉ còn biết chờ đợi đến khi nước rút mới có thể tìm ra cách thoát thân.

Trong khi chờ đợi, Lỗ Thiên Liễu kể cho mọi người nghe về quá trình mình đi vào thung lũng Ngộ Chân và thác Nhạn Linh. Và qua lời kể của Lỗ Thịnh Nghĩa cô cũng được biết, bọn họ bị bao vây trong trận Trăm đốt đan xen, không có cách nào để thoát thân. May nhờ có Chúc Tiết Cao lấy luôn tre trúc tại đó để đan thành một chiếc lồng co duỗi, giống như bộ khung lồng đèn có thể khép mở được. Bọn họ đẩy phần đầu chiếc lồng về phía trước, rồi di chuyển bên trong lồng cho đến phần đầu, sau đó lại thu phần phía sau lại, tiếp tục đẩy phần đầu đi. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, mặc dù tốc độ hơi chậm, nhưng rất an toàn. Nhờ có chiếc lồng che chắn, dù có động phải nút lẫy, những cú tấn công cũng không gây tổn thương đến người bên trong.

Sau khi qua được trận Trăm đốt đan xen, Thuỷ Du Bạo đề xuất nên chia nhóm mà đi, tránh để đối phương một mẻ lưới bắt gọn tất cả, mà nếu phía nào gặp chuyện, vẫn còn lực lượng để ứng cứu. Mọi người nghe thấy có lý, nên đã tách thành hai nhóm.

Chúc Tiết Cao nhớ rằng tổ tiên từng nhắc đến một con đường men theo núi, liền dẫn Thuỷ Du Bạo đi vòng theo đường đó vào trong cục Huyền Vũ. Còn Quan Ngũ Lang và Du Hữu Thích đi theo đường thuỷ, vì thuận theo dòng nước sẽ đến được thác nước. Lỗ Thịnh Nghĩa muốn tìm Lỗ Thiên Liễu, liền một mình tiến vào trong thị trấn, phá khảm giải nút mà đi.

Nước lũ vẫn tiếp tục dâng cao, tốc độ rất nhanh, không hề có dấu hiệu dừng lại.

Đám khỉ mặt chó chắc chắn sẽ không buông tha bọn họ, vì người điều khiển chúng đã được cứu lên, vì người điều khiển chúng đã phát hiện ra Lỗ Thiên Liễu. Theo lời đồn đại thì đây chính là cô gái đã đoạt được bảo bối. Hắn không kìm được cơn phấn chấn, lập tức huýt sáo, ra lệnh cho lũ khỉ mặt chó lao lên bao vây.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Bóng nửa đêm
2 Quyển 1 - Chương 2: Vầng khí động
3 Quyển 1 - Chương 3: Nghìn non trở
4 Quyển 1 - Chương 4: Cánh cổng mở
5 Quyển 1 - Chương 5: Tường ma hiện
6 Quyển 1 - Chương 6: Thuyền đỗ cửa
7 Quyển 1 - Chương 7: Giữa hai mắt
8 Quyển 1 - Chương 8: Điên phốc đạo
9 Quyển 1 - Chương 9: Yến quy lang
10 Quyển 1 - Chương 10: Bịt mắt phá
11 Quyển 1 - Chương 11: Mưa đỏ bay
12 Quyển 1 - Chương 12: Đường trong gương
13 Quyển 1 - Chương 13: Thú năm chân
14 Quyển 1 - Chương 14: Tam canh hàn
15 Quyển 1 - Chương 15: Thiên Canh vây
16 Quyển 1 - Chương 16: Trùng phá thể
17 Quyển 1 - Chương 17: Sâu minh linh
18 Quyển 1 - Chương 18: Bóng ma đè
19 Quyển 1 - Chương 19: Song tuyết lạnh
20 Quyển 1 - Chương 20: Nghìn mắt nhìn
21 Quyển 1 - Chương 21: Gã tí hon
22 Quyển 1 - Chương 22: Bách tuế anh
23 Quyển 1 - Chương 23: Hoa nung đồng
24 Quyển 1 - Chương 24: Viện trong viện
25 Quyển 1 - Chương 25: Đá tam thánh
26 Quyển 1 - Chương 26: Rìu Ban môn
27 Quyển 1 - Chương 27: Xung phá tuyết
28 Quyển 1 - Chương 28: Mắt thi vương
29 Quyển 1 - Chương 29: Người trở về
30 Quyển 1 - Chương 30: Đi trong tuyết
31 Quyển 2 - Chương 1: Ụ đá rời
32 Quyển 2 - Chương 2: Cửu cung mở
33 Quyển 2 - Chương 3: Người mất dấu
34 Quyển 2 - Chương 4: Gặp chim dữ
35 Quyển 2 - Chương 5: Theo tiếng đàn
36 Quyển 2 - Chương 6: Đâm trong hộp
37 Quyển 2 - Chương 7: Tạc quỷ hào
38 Quyển 2 - Chương 8: Tam trùng sát
39 Quyển 2 - Chương 9: Dứt áo tình
40 Quyển 2 - Chương 10: Kéo đao bắn
41 Quyển 2 - Chương 11: Ao đổi sắc
42 Quyển 2 - Chương 12: Phóng lửa thiêu
43 Quyển 2 - Chương 13: Tỳ bà bắn
44 Quyển 2 - Chương 14: Lá sen xoay
45 Quyển 2 - Chương 15: Trận mưa tà
46 Quyển 2 - Chương 16: Lừa xác khô
47 Quyển 2 - Chương 17: Tìm khe hở
48 Quyển 2 - Chương 18: Gã người đao
49 Quyển 2 - Chương 19: Âm khí tỏa
50 Quyển 2 - Chương 20: Gác quan minh
51 Quyển 2 - Chương 21: Ngự long cách
52 Quyển 2 - Chương 22: Cơn mưa máu
53 Quyển 2 - Chương 23: Xuống mũi rồng
54 Quyển 2 - Chương 24: Quỷ hỏa trúc
55 Quyển 2 - Chương 25: Giữa bùn nhơ
56 Quyển 2 - Chương 26: Mở mộ trôi
57 Quyển 2 - Chương 27: Rào khóa rồng
58 Quyển 2 - Chương 28: Băng tinh hàn
59 Quyển 2 - Chương 29: Phá thất ly
60 Quyển 2 - Chương 30: Nước tự trôi
61 Quyển 3 - Chương 1: Như tỉnh mộng
62 Quyển 3 - Chương 2: Hai lão kể
63 Quyển 3 - Chương 3: Chợt thức tỉnh
64 Quyển 3 - Chương 4: Kẻ săn đêm
65 Quyển 3 - Chương 5: Tiếng thét gầm
66 Quyển 3 - Chương 6: Vượt cầu băng
67 Quyển 3 - Chương 7: Phá trời mây
68 Quyển 3 - Chương 8: Đánh giữa chợ
69 Quyển 3 - Chương 9: Quân chi viện
70 Quyển 3 - Chương 10: Nghi ngờ khởi
71 Quyển 3 - Chương 11: Tìm quy tắc
72 Quyển 3 - Chương 12: Muôn trùng bắn
73 Quyển 3 - Chương 13: Đường khả nghi
74 Quyển 3 - Chương 14: Đột nhiên tỉnh
75 Quyển 3 - Chương 15: Người khó nhận
76 Quyển 3 - Chương 16: Bày sát trận
77 Quyển 3 - Chương 17: Giẫm thành đường
78 Quyển 3 - Chương 18: Đọ sắc bén
79 Quyển 3 - Chương 19: Lâm thế túng
80 Quyển 3 - Chương 20: Bôn hồng đạo
81 Quyển 3 - Chương 21: Loạn cao thấp
82 Quyển 3 - Chương 22: Ngói mai rùa
83 Quyển 3 - Chương 23: Ma hay người
84 Quyển 3 - Chương 24: Tam phong hồi
85 Quyển 3 - Chương 25: Vách nén khí
86 Quyển 3 - Chương 26: Ba bông lúa
87 Quyển 3 - Chương 27: Điện không xà
88 Quyển 3 - Chương 28: Nóng lạnh đổi
89 Quyển 3 - Chương 29: Trương phá huyệt
90 Quyển 3 - Chương 30: Đất rực lửa
91 Quyển 3 - Chương 31: Vạc bay phá
92 Quyển 3 - Chương 32: Trong mê cung
93 Quyển 3 - Chương 33: Gần bảo khiếp
94 Quyển 3 - Chương 34: Tìm chân tướng
95 Quyển 3 - Chương 35: Núi sạt lở
96 Quyển 3 - Chương 36: Xin được chết
97 Quyển 3 - Chương 37: Khe khó vượt
98 Quyển 3 - Chương 38: Hình Thiên trảm
99 Quyển 3 - Chương 39: Thạc Dã Kim
100 Quyển 4 - Chương 1: Chảy vào biển
101 Quyển 4 - Chương 2: Thuyền ma lái
102 Quyển 4 - Chương 3: Vượt đỉnh sóng
103 Quyển 4 - Chương 4: Triều lưỡi kéo
104 Quyển 4 - Chương 5: Chén trà ước
105 Quyển 4 - Chương 6: Ảo Ảnh Thuyền
106 Quyển 4 - Chương 7: Trận chìm nổi
107 Quyển 4 - Chương 8: Bánh chưng biển
108 Quyển 4 - Chương 9: Dò thuyền đắm
109 Quyển 4 - Chương 10: Trận sóng lừng
110 Quyển 4 - Chương 11: Ép hiện hình
111 Quyển 4 - Chương 12: Hồn trên biển
112 Quyển 4 - Chương 13: Đáy cát hiện
113 Quyển 4 - Chương 14: Mượn thủ đoạn
114 Quyển 4 - Chương 15: Sóng xô bến
115 Quyển 4 - Chương 16: Tới đất linh
116 Quyển 4 - Chương 17: Chạm vách đoán
117 Quyển 4 - Chương 18: Ngọc Hoa Âm
118 Quyển 4 - Chương 19: Thoát vòng vây
119 Quyển 4 - Chương 20: Đi một mình
120 Quyển 4 - Chương 21: Khó ngộ ý
121 Quyển 4 - Chương 22: Lệ còn vương
122 Quyển 4 - Chương 23: Đường mê dấu
123 Quyển 4 - Chương 24: Nước lông vũ
124 Quyển 4 - Chương 25: Bát quái dẫn
125 Quyển 4 - Chương 26: Phân âm dương
126 Quyển 4 - Chương 27: Lại ý huyền
127 Quyển 4 - Chương 28: Ẩn trong cỏ
128 Quyển 5 - Chương 1: Kinh rừng sớm
129 Quyển 5 - Chương 2: Đường quay đầu
130 Quyển 5 - Chương 3: Chạy thục mạng
131 Quyển 5 - Chương 4: Đất dưỡng thi
132 Quyển 5 - Chương 5: Thiên cầm trấn
133 Quyển 5 - Chương 6: Quả nát người
134 Quyển 5 - Chương 7: Trúc rối loạn
135 Quyển 5 - Chương 8: Tỉnh cơn mơ
136 Quyển 5 - Chương 9: Qua cột đổ
137 Quyển 5 - Chương 10: Hoa mở đá
138 Quyển 5 - Chương 11: Vách quỷ anh
139 Quyển 5 - Chương 12: Thuận xuất chăng
140 Quyển 5 - Chương 13: Vô hình sát
141 Quyển 5 - Chương 14: Nhận yêu ma
142 Quyển 5 - Chương 15: Đến đường cùng
143 Quyển 5 - Chương 16: Thoát đường nào
144 Quyển 5 - Chương 17: Vượt xoáy trời
145 Quyển 5 - Chương 18: Sớm thức tỉnh
146 Quyển 5 - Chương 19: Nước về trời
147 Quyển 5 - Chương 20: Chớp ngang trời
148 Quyển 5 - Chương 21: Ba gò đất
149 Quyển 5 - Chương 22: Trời đổ mưa
150 Quyển 5 - Chương 23: Xương lân tinh
151 Quyển 5 - Chương 24: Trời dưới đất
152 Quyển 5 - Chương 25: Theo tường khí
153 Quyển 5 - Chương 26: Đường hình xương
154 Quyển 5 - Chương 27: Cục ép cục
155 Quyển 5 - Chương 28: Đất chợt biến
156 Quyển 5 - Chương 29: Dấu về tây
157 Quyển 5 - Chương 30: Dùng mưu thoát
158 Quyển 5 - Chương 31: Xoay vó ngựa
159 Quyển 6 - Chương 1: Lại trí trá
160 Quyển 6 - Chương 2: Sơn hình áp
161 Quyển 6 - Chương 3: Khó xem thường
162 Quyển 6 - Chương 4: Hạ sát lệnh
163 Quyển 6 - Chương 5: Cuồng quấn giết
164 Quyển 6 - Chương 6: Lửa độc cháy
165 Quyển 6 - Chương 7: Đường Âm Thế
166 Quyển 6 - Chương 8: Đường Âm Thế mơ tên đá
167 Quyển 6 - Chương 9: Đường Âm Thế ba đao đối
168 Quyển 6 - Chương 10: Đường Âm Thế lại cản trở
169 Quyển 6 - Chương 11: Đường Âm Thế luận thắng thua
170 Quyển 6 - Chương 12: Khó dừng bước
171 Quyển 6 - Chương 13: Tìm mối cắt
172 Quyển 6 - Chương 14: Trận đá lở
173 Quyển 6 - Chương 15: Nhận tướng lạ
174 Quyển 6 - Chương 16: Hành tung lộ
175 Quyển 6 - Chương 17: Liều đặt cược
176 Quyển 6 - Chương 18: Hai lực chạm
177 Quyển 6 - Chương 19: Máu phun phật
178 Quyển 6 - Chương 20: Sát là độ
179 Quyển 6 - Chương 21: Niết bàn sát
180 Quyển 6 - Chương 22: Cùng phá giải
181 Quyển 6 - Chương 23: Cùng quyết đấu
182 Quyển 6 - Chương 24: Cùng trăm mảnh
183 Quyển 6 - Chương 25: Cục hung biến
184 Quyển 6 - Chương 26: Lộ nguyên hình
185 Quyển 6 - Chương 27: Giặc sau lưng
186 Quyển 6 - Chương 28: Cục hoả hành
187 Quyển 6 - Chương 29: Mở mạch hung
188 Quyển 6 - Chương 30: Phần Kết: Trước Thiên Câu
Chapter

Updated 188 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Bóng nửa đêm
2
Quyển 1 - Chương 2: Vầng khí động
3
Quyển 1 - Chương 3: Nghìn non trở
4
Quyển 1 - Chương 4: Cánh cổng mở
5
Quyển 1 - Chương 5: Tường ma hiện
6
Quyển 1 - Chương 6: Thuyền đỗ cửa
7
Quyển 1 - Chương 7: Giữa hai mắt
8
Quyển 1 - Chương 8: Điên phốc đạo
9
Quyển 1 - Chương 9: Yến quy lang
10
Quyển 1 - Chương 10: Bịt mắt phá
11
Quyển 1 - Chương 11: Mưa đỏ bay
12
Quyển 1 - Chương 12: Đường trong gương
13
Quyển 1 - Chương 13: Thú năm chân
14
Quyển 1 - Chương 14: Tam canh hàn
15
Quyển 1 - Chương 15: Thiên Canh vây
16
Quyển 1 - Chương 16: Trùng phá thể
17
Quyển 1 - Chương 17: Sâu minh linh
18
Quyển 1 - Chương 18: Bóng ma đè
19
Quyển 1 - Chương 19: Song tuyết lạnh
20
Quyển 1 - Chương 20: Nghìn mắt nhìn
21
Quyển 1 - Chương 21: Gã tí hon
22
Quyển 1 - Chương 22: Bách tuế anh
23
Quyển 1 - Chương 23: Hoa nung đồng
24
Quyển 1 - Chương 24: Viện trong viện
25
Quyển 1 - Chương 25: Đá tam thánh
26
Quyển 1 - Chương 26: Rìu Ban môn
27
Quyển 1 - Chương 27: Xung phá tuyết
28
Quyển 1 - Chương 28: Mắt thi vương
29
Quyển 1 - Chương 29: Người trở về
30
Quyển 1 - Chương 30: Đi trong tuyết
31
Quyển 2 - Chương 1: Ụ đá rời
32
Quyển 2 - Chương 2: Cửu cung mở
33
Quyển 2 - Chương 3: Người mất dấu
34
Quyển 2 - Chương 4: Gặp chim dữ
35
Quyển 2 - Chương 5: Theo tiếng đàn
36
Quyển 2 - Chương 6: Đâm trong hộp
37
Quyển 2 - Chương 7: Tạc quỷ hào
38
Quyển 2 - Chương 8: Tam trùng sát
39
Quyển 2 - Chương 9: Dứt áo tình
40
Quyển 2 - Chương 10: Kéo đao bắn
41
Quyển 2 - Chương 11: Ao đổi sắc
42
Quyển 2 - Chương 12: Phóng lửa thiêu
43
Quyển 2 - Chương 13: Tỳ bà bắn
44
Quyển 2 - Chương 14: Lá sen xoay
45
Quyển 2 - Chương 15: Trận mưa tà
46
Quyển 2 - Chương 16: Lừa xác khô
47
Quyển 2 - Chương 17: Tìm khe hở
48
Quyển 2 - Chương 18: Gã người đao
49
Quyển 2 - Chương 19: Âm khí tỏa
50
Quyển 2 - Chương 20: Gác quan minh
51
Quyển 2 - Chương 21: Ngự long cách
52
Quyển 2 - Chương 22: Cơn mưa máu
53
Quyển 2 - Chương 23: Xuống mũi rồng
54
Quyển 2 - Chương 24: Quỷ hỏa trúc
55
Quyển 2 - Chương 25: Giữa bùn nhơ
56
Quyển 2 - Chương 26: Mở mộ trôi
57
Quyển 2 - Chương 27: Rào khóa rồng
58
Quyển 2 - Chương 28: Băng tinh hàn
59
Quyển 2 - Chương 29: Phá thất ly
60
Quyển 2 - Chương 30: Nước tự trôi
61
Quyển 3 - Chương 1: Như tỉnh mộng
62
Quyển 3 - Chương 2: Hai lão kể
63
Quyển 3 - Chương 3: Chợt thức tỉnh
64
Quyển 3 - Chương 4: Kẻ săn đêm
65
Quyển 3 - Chương 5: Tiếng thét gầm
66
Quyển 3 - Chương 6: Vượt cầu băng
67
Quyển 3 - Chương 7: Phá trời mây
68
Quyển 3 - Chương 8: Đánh giữa chợ
69
Quyển 3 - Chương 9: Quân chi viện
70
Quyển 3 - Chương 10: Nghi ngờ khởi
71
Quyển 3 - Chương 11: Tìm quy tắc
72
Quyển 3 - Chương 12: Muôn trùng bắn
73
Quyển 3 - Chương 13: Đường khả nghi
74
Quyển 3 - Chương 14: Đột nhiên tỉnh
75
Quyển 3 - Chương 15: Người khó nhận
76
Quyển 3 - Chương 16: Bày sát trận
77
Quyển 3 - Chương 17: Giẫm thành đường
78
Quyển 3 - Chương 18: Đọ sắc bén
79
Quyển 3 - Chương 19: Lâm thế túng
80
Quyển 3 - Chương 20: Bôn hồng đạo
81
Quyển 3 - Chương 21: Loạn cao thấp
82
Quyển 3 - Chương 22: Ngói mai rùa
83
Quyển 3 - Chương 23: Ma hay người
84
Quyển 3 - Chương 24: Tam phong hồi
85
Quyển 3 - Chương 25: Vách nén khí
86
Quyển 3 - Chương 26: Ba bông lúa
87
Quyển 3 - Chương 27: Điện không xà
88
Quyển 3 - Chương 28: Nóng lạnh đổi
89
Quyển 3 - Chương 29: Trương phá huyệt
90
Quyển 3 - Chương 30: Đất rực lửa
91
Quyển 3 - Chương 31: Vạc bay phá
92
Quyển 3 - Chương 32: Trong mê cung
93
Quyển 3 - Chương 33: Gần bảo khiếp
94
Quyển 3 - Chương 34: Tìm chân tướng
95
Quyển 3 - Chương 35: Núi sạt lở
96
Quyển 3 - Chương 36: Xin được chết
97
Quyển 3 - Chương 37: Khe khó vượt
98
Quyển 3 - Chương 38: Hình Thiên trảm
99
Quyển 3 - Chương 39: Thạc Dã Kim
100
Quyển 4 - Chương 1: Chảy vào biển
101
Quyển 4 - Chương 2: Thuyền ma lái
102
Quyển 4 - Chương 3: Vượt đỉnh sóng
103
Quyển 4 - Chương 4: Triều lưỡi kéo
104
Quyển 4 - Chương 5: Chén trà ước
105
Quyển 4 - Chương 6: Ảo Ảnh Thuyền
106
Quyển 4 - Chương 7: Trận chìm nổi
107
Quyển 4 - Chương 8: Bánh chưng biển
108
Quyển 4 - Chương 9: Dò thuyền đắm
109
Quyển 4 - Chương 10: Trận sóng lừng
110
Quyển 4 - Chương 11: Ép hiện hình
111
Quyển 4 - Chương 12: Hồn trên biển
112
Quyển 4 - Chương 13: Đáy cát hiện
113
Quyển 4 - Chương 14: Mượn thủ đoạn
114
Quyển 4 - Chương 15: Sóng xô bến
115
Quyển 4 - Chương 16: Tới đất linh
116
Quyển 4 - Chương 17: Chạm vách đoán
117
Quyển 4 - Chương 18: Ngọc Hoa Âm
118
Quyển 4 - Chương 19: Thoát vòng vây
119
Quyển 4 - Chương 20: Đi một mình
120
Quyển 4 - Chương 21: Khó ngộ ý
121
Quyển 4 - Chương 22: Lệ còn vương
122
Quyển 4 - Chương 23: Đường mê dấu
123
Quyển 4 - Chương 24: Nước lông vũ
124
Quyển 4 - Chương 25: Bát quái dẫn
125
Quyển 4 - Chương 26: Phân âm dương
126
Quyển 4 - Chương 27: Lại ý huyền
127
Quyển 4 - Chương 28: Ẩn trong cỏ
128
Quyển 5 - Chương 1: Kinh rừng sớm
129
Quyển 5 - Chương 2: Đường quay đầu
130
Quyển 5 - Chương 3: Chạy thục mạng
131
Quyển 5 - Chương 4: Đất dưỡng thi
132
Quyển 5 - Chương 5: Thiên cầm trấn
133
Quyển 5 - Chương 6: Quả nát người
134
Quyển 5 - Chương 7: Trúc rối loạn
135
Quyển 5 - Chương 8: Tỉnh cơn mơ
136
Quyển 5 - Chương 9: Qua cột đổ
137
Quyển 5 - Chương 10: Hoa mở đá
138
Quyển 5 - Chương 11: Vách quỷ anh
139
Quyển 5 - Chương 12: Thuận xuất chăng
140
Quyển 5 - Chương 13: Vô hình sát
141
Quyển 5 - Chương 14: Nhận yêu ma
142
Quyển 5 - Chương 15: Đến đường cùng
143
Quyển 5 - Chương 16: Thoát đường nào
144
Quyển 5 - Chương 17: Vượt xoáy trời
145
Quyển 5 - Chương 18: Sớm thức tỉnh
146
Quyển 5 - Chương 19: Nước về trời
147
Quyển 5 - Chương 20: Chớp ngang trời
148
Quyển 5 - Chương 21: Ba gò đất
149
Quyển 5 - Chương 22: Trời đổ mưa
150
Quyển 5 - Chương 23: Xương lân tinh
151
Quyển 5 - Chương 24: Trời dưới đất
152
Quyển 5 - Chương 25: Theo tường khí
153
Quyển 5 - Chương 26: Đường hình xương
154
Quyển 5 - Chương 27: Cục ép cục
155
Quyển 5 - Chương 28: Đất chợt biến
156
Quyển 5 - Chương 29: Dấu về tây
157
Quyển 5 - Chương 30: Dùng mưu thoát
158
Quyển 5 - Chương 31: Xoay vó ngựa
159
Quyển 6 - Chương 1: Lại trí trá
160
Quyển 6 - Chương 2: Sơn hình áp
161
Quyển 6 - Chương 3: Khó xem thường
162
Quyển 6 - Chương 4: Hạ sát lệnh
163
Quyển 6 - Chương 5: Cuồng quấn giết
164
Quyển 6 - Chương 6: Lửa độc cháy
165
Quyển 6 - Chương 7: Đường Âm Thế
166
Quyển 6 - Chương 8: Đường Âm Thế mơ tên đá
167
Quyển 6 - Chương 9: Đường Âm Thế ba đao đối
168
Quyển 6 - Chương 10: Đường Âm Thế lại cản trở
169
Quyển 6 - Chương 11: Đường Âm Thế luận thắng thua
170
Quyển 6 - Chương 12: Khó dừng bước
171
Quyển 6 - Chương 13: Tìm mối cắt
172
Quyển 6 - Chương 14: Trận đá lở
173
Quyển 6 - Chương 15: Nhận tướng lạ
174
Quyển 6 - Chương 16: Hành tung lộ
175
Quyển 6 - Chương 17: Liều đặt cược
176
Quyển 6 - Chương 18: Hai lực chạm
177
Quyển 6 - Chương 19: Máu phun phật
178
Quyển 6 - Chương 20: Sát là độ
179
Quyển 6 - Chương 21: Niết bàn sát
180
Quyển 6 - Chương 22: Cùng phá giải
181
Quyển 6 - Chương 23: Cùng quyết đấu
182
Quyển 6 - Chương 24: Cùng trăm mảnh
183
Quyển 6 - Chương 25: Cục hung biến
184
Quyển 6 - Chương 26: Lộ nguyên hình
185
Quyển 6 - Chương 27: Giặc sau lưng
186
Quyển 6 - Chương 28: Cục hoả hành
187
Quyển 6 - Chương 29: Mở mạch hung
188
Quyển 6 - Chương 30: Phần Kết: Trước Thiên Câu