Quyển 3 – Chương 286: Đêm giao thừa

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit/Beta: Hải Đường Tĩnh Nguyệt 

dark-forest-moon-wallpaper-3

Tâm tình Ngụy Thời phức tạp mang theo Ngụy Hân trở về thôn Ngụy.

Trên đường đưa Ngụy Hân về nhà, anh mấy lần muốn mở miệng hỏi Ngụy Hân rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nhưng mà, không phải trước kia anh chưa từng hỏi, chỉ có điều Ngụy Hân cũng không trả lời anh, cho nên lúc này đây, Ngụy Thời cũng lười hỏi lại, sao cũng được, là thế nào thì thế đó đi, dù sao chỉ cần Ngụy Hân tốt là được, cũng không cần thiết mãi theo đuổi nguyên nhân.

Lại nói, anh rất hoài nghi, kỳ thật Ngụy Hân cũng không biết mình rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Bằng không vì cái gì mà mỗi lần Ngụy Thời hỏi cậu rốt cuộc nửa đêm cậu đi chỗ nào, mấy năm cậu mất tích kia đã ở đâu, thân thể cậu đã xảy ra chuyện gì, những lúc ấy cậu đều dùng ánh mắt bình tĩnh đến không có một tia dao động đối diện với anh… Hứ, cậu cho rằng dùng loại bộ dạng thâm trầm này, thì anh không nhìn ra cậu cái éo gì cũng không biết hay sao? Ngụy Thời nói thầm trong lòng.

Ngụy Thời tự mình trở về trạm xá.

Mông còn chưa ngồi nóng, thím Liên đã tìm đến đây, gương mặt trắng trắng béo béo làm ra vẻ “Cháu hiểu thím hiểu tất cả mọi người đều hiểu”, cười nói với Ngụy Thời, “A Thời, lần này thím giới thiệu không tồi đi, ấn tượng nhà gái đối với cháu cũng tốt, cháu cũng không thể hết chọn đông rồi lại lựa tây, bỏ lỡ cái này, lần sau sẽ không có vận khí tốt như vậy, thím nghe nói, cô ấy còn là bạn học trung học với cháu, ta nói đây là duyên phận đó…”

Trên mặt Ngụy Thời lộ ra một chút cười khổ, đầu óc đều nổ, “Thím, cháu…”

Liên đại thẩm nghiêm mặt, “Cháu, cháu cái gì mà cháu, cháu muốn nói với thím cái gì?”

Ngụy Thời bất đắc dĩ mà sờ sờ cằm, “Ầy, thím, kỳ thật không phải là cháu không muốn tìm người, cháu đối Lưu Nhiên ấn tượng cũng tốt, vấn đề là cháu không thể tìm…”

Thím Liên kỳ quái nhìn hắn, “Cái gì mà không thể tìm?”

Lúc này Ngụy Thời nghĩ thông suốt, không muốn cứ phải bị người nhớ thương chuyện chung thân đại sự, thường thường còn bị lải nhải vài câu, đi gặp mặt kết thân, không chỉ lãng phí thời gian mình, mà cũng lãng phí thời gian nhà gái cùng nhiệt tâm của mấy cô mấy bác, quyết định chủ ý xong, trên mặt Ngụy Thời chậm rãi lộ ra một loại biểu tình khó có thể hình dung, vừa xấu hổ lại vừa khổ sở, “Thím Liên, thật ra thân thể cháu có bệnh, sinh con không được, chính là cái chứng vô tinh ấy, t*ng trùng không có sức, từ khi biết mình mắc bệnh này, cháu không nghĩ đến chuyện kết hôn, có kết hôn cũng là hại người…”

Vẻ mặt thím Liên nhìn như bị nghẹn, “Cái, cái chứng vô, vô gì? Không thể sinh con?”

Biểu tình Ngụy Thời “đau đớn” gật gật đầu, vẻ mặt thê thảm khiến thím Liên vốn rất nhiệt tình lập tức an ủi anh, “Ai ai ai, sao cháu không nói sớm, nói sớm thím sẽ không giới thiệu cho cháu, đây không phải là khiến cháu khó chịu sao?”

Ngụy Thời đè thấp thanh âm, “Bệnh này làm sao mà nói cho người khác biết được, nếu không phải thím Liên, cháu cũng sẽ không nói, nhìn thím lo lắng cho cháu từ trên xuống dưới, cháu băn khoăn.”

Thím Liên dùng sức vỗ vỗ bờ vai anh, “Ai, thằng bé này.” Bà chần chờ một chút, “Cháu nói bệnh kia, không thể trị?”

Ngụy Thời yên lặng lắc lắc đầu.

Thím Liên “A” một tiếng, không bao giờ đề cập đến chuyện giới thiệu đối tượng, vội vàng lại an ủi Ngụy Thời vài câu.

Ngụy Thời vừa nghe vừa gật đầu.

Chờ thím Liên rốt cục rời đi, Ngụy Thời mới nhẹ nhàng thở ra.

Bản thân lúc này cũng quá thiệt thòi, vì những ngày tháng thanh tịnh, vì trấn an Ngụy Hân, ngay cả chuyện mất mặt như vậy, cũng xạo ra được, những người không hiểu thường cho chứng vô tinh là không thể giao hợp, nghĩ đến về sau còn phải đối mặt với ánh mắt vừa quái dị vừa đồng tình của người khác, da mặt Ngụy Thời giật giật một hồi.

Trong nháy mắt, hai ngày đã qua, hôm nay là đêm ba mươi.

Thông thường, đêm ba mươi hoặc mùng một hàng năm, đều là ngày gia đình đoàn viên, tế bái tổ tiên, là ngày tết và thờ cúng quan trọng nhất trong năm, mà thôn Ngụy lại có hơi khác một tý, tại thôn Ngụy, ngày quan trọng nhất là ngày tế tổ mười bốn tháng bảy âm lịch hằng năm, ngày quan trọng kế tiếp, chính là buổi tế thần vào đêm ba mươi hàng năm.

Ngày tế tổ mười bốn tháng bảy âm lịch, tất cả mọi người trong thôn Ngụy đều phải tham gia, người Ngụy gia có bôn ba nơi khác, cũng phải cố gắng trở về, tại sao lại chọn tế tổ vào ngày này, đại khái bởi vì mười bốn tháng bảy là lễ quỷ, quỷ môn mở ra, tổ tiên Ngụy gia cũng có thể thông qua quỷ môn trở lại dương thế, hưởng thụ hương khói hậu bối dâng.

Mà tế thần vào buổi tối đêm ba mươi, cũng là giống như hoạt động cầu phúc. Tuy rằng là do lớp người già thôn Ngụy dẫn đầu, nhưng không bắt buộc mỗi người thôn Ngụy phải nhất định tham gia, nhóm người già sẽ trực tiếp tuyển một số người Ngụy gia tham gia, về phần người không được, thì quay về nhà đón năm mới.

Tế tổ mười bốn tháng bảy âm lịch tại hang núi phía sau nhà Ngụy Thất gia.

Tế thần đêm ba mươi, cũng là ở một hang núi nằm ở bãi tha ma sau thôn Ngụy

Ngụy Thời lớn như vậy, tham gia tế tổ rất nhiều lần, nhưng lại chưa từng tham gia tế thần lần nào.

Nhưng tế thần năm nay, cụ Ngụy lại phái người tới đây gọi anh tham gia.

Trước đó không lâu Ngụy Thất gia chết, ông lại không có con cháu, chi của Ngụy Thất gia cho dù là tuyệt tự, vị trí tộc trưởng Ngụy gia đời đời đều là do chi Ngụy Thất gia kia ngồi, khi ông chết, truyền thừa liền đứt đoạn, cho nên lớp người già Ngụy gia định cho chi Ngụy Thất gia một đứa làm con thừa tự, nhưng mà thừa tự thì vẫn là thừa tự, tuổi trẻ không áp trận được, có chuyện gì, vẫn phải dựa vào nhóm người già Ngụy gia, cũng giống như chuyện tế tổ này, chính là từ cụ Ngụy có uy vọng cao nhất, bối phận lớn nhất ra mặt.

Lần đầu tiên Ngụy Thời tham gia tế thần, trong lòng cũng có chút lo lắng.

Thôn Ngụy tế tổ ngày mười bốn tháng bảy hàng năm, người bên ngoài nếu nhìn phải, bảo đảm sẽ bị dọa gần chết, âm khí dày đặc, rồi lại chấn động tâm thần, qua vài giờ như thế, người thân thể suy nhược, phải nằm trên giường ba ngày mới có thể đứng lên được. Không biết thôn Ngụy tế thần, lại là thế nào. Ngụy Thời không phải chưa từng hỏi qua người tham gia tế thần nhưng bọn họ đều nói năng thận trọng, mặc kệ hỏi như thế nào cũng không chịu nói.

Vẫn luôn chờ đến tối, Ngụy Thời nhìn xuống đồng hồ đeo tay, đã chín giờ tối.

Anh bật đèn pin, không nhanh không chậm đi tới Hậu Sơn, người tới báo cho anh biết, nói thời gian là mười một giờ, chỉ cần trước mười một giờ anh đến cửa hang núi kia là được, từ trạm xá đi đến bãi tha ma núi Hậu Sơn, không cần tới một giờ, thời gian vẫn rất dư dả, anh có thể đi từ từ đến.

Nhưng mà, Ngụy Thời vốn định từ từ sẽ đến, lại càng chạy càng nhanh.

Rất lạnh! Gió trên núi rất lớn! Còn cực kỳ âm u lạnh lẽo! Ngụy Thời cảm thấy xương cốt mình đều toát khí lạnh ra, áo lông dày mặc ở trên người không có một chút tác dụng chắn gió giữ ấm, tay gần sắp đông cứng, đầu ngón chân bắt đầu cảm thấy có chút đau, hiện tại đều không còn chút cảm giác gì.

Ngụy Thời bịt mũi bị gió lạnh thổi đến đau, trong miệng thở ra khói trắng, giữa màn đêm hết sức rõ ràng, ven đường ngoằn ngoèo, có sương lạnh bàng bạc thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng mờ mờ, từng bước một đi về phía trước, dưới chân đạp lên cành khô lá úa, còn có băng sương đông kết, thanh âm sàn sạt, rào rạc, không ngừng truyền đến.

Giống như có rất nhiều người thỏ thẻ bên tai.

Ngụy Thời kéo cổ áo lông mình lên, nửa khuôn mặt vùi vào trong cổ áo, trong lòng âm thầm hối hận lúc ra cửa không mang khăn quàng cổ, đi một hồi lâu, dường như tốn gấp đôi thời gian bình thường, mới có thể đến cửa hang núi ở bãi tha ma kia.

Ngụy Thời thở hổn hển, giơ tay lên, dưới ánh sáng mịt mờ của đèn pin nhìn đồng hồ một chút, vừa rồi cảm giác tốn thời gian gấp đôi thật ra chỉ là ảo giác mà thôi, thời gian còn ít hơn bình thường, hiện tại mới chín giờ bốn mươi, nói cách khác, anh phải chờ ở bãi tha ma này một tiếng hai mươi phút.

Thói quen thích chừa đủ thời gian làm việc thật sự không thể thay đổi.

Ngụy Thời nhìn từng nấm mồ lớn nhỏ trong nghĩa địa, còn có mộ bia đứng lặng im, cùng với hang núi tối om, có loại cảm giác muốn chết, tối nay rất là lạnh, Ngụy Thời đứng một chỗ, trong chốc lát chịu không nổi, anh đành phải đi tới đi lui.

Ma trơi xanh lập lòe, trôi nổi bất định giữa nghĩa trang.

Ngụy Thời dậm chân, dưới chân văng lên một ít bùn đất, phát ra tiếng bịch khó nghe, một mùi hôi thối xông lên mũi, Ngụy Thời bịt mũi, nhảy qua một bên.

Gần đến mười một giờ, vẫn chưa ai đến.

Ngụy Thời chờ đến càng lúc càng nôn nóng, một hai phút liền nhìn đồng hồ một lần, càng xem thời gian lại càng trôi qua rất chậm, nhưng mà, tại địa phương âm trầm khủng bố như vậy, không sợ tới mức ngất xỉu nhưng mà tâm tình vẫn không tốt lắm, cũng may khả năng tâm lý chịu đựng của anh rất mạnh.

Hai bên không có việc gì, Ngụy Thời liền quan sát bốn phía.

Ngoại trừ phần mộ, mộ bia, ma trơi, quần núi, cây cối, thì không có những thứ khác, tuy rằng nơi này âm khí rất nặng, nhưng cũng không có cô hồn dã quỷ lẩn quẩn không đi, Ngụy Thời đã sớm biết chung quanh thôn Ngụy không có quỷ hồn tồn tại, anh cầm đèn pin, đi tới trước mộ phần ba Ngụy, bàn tay tiến vào ba lô mang theo bên người, vuốt ve khối ngọc được bao bọc với lá bùa, thấp giọng nói, “Cha, con sẽ giải thoát cho người. Người cứ chờ đi, không còn bao lâu nữa đâu.”

Phần mộ tĩnh mịch, chỉ có tiếng côn trùng kêu.

Ngụy Thời đứng trong chốc lát, mới nghe vài tiếng bước chân truyền đến từ xa tới gần.

Hẳn là người tế tổ lại đây.

Anh xoay người nhìn lại, kinh ngạc phát hiện người tới ít tới bất ngờ, tổng cộng có năm người, bao gồm bốn cụ già, một người tuổi còn trẻ, người trẻ tuổi hẳn là cháu cụ Ngụy, tên là Ngụy Phong, cũng là con thừa tự cho bên chi Ngụy Thất gia, cũng là tộc trường mới nhậm chức của Ngụy gia, bốn cụ già nọ, đi đầu chính là cụ Ngụy, còn ba người khác đều là những người còn sống có uy vọng cùng bối phận cao nhất trong lớp người gia thôn Ngụy.

Chỉ có vài người như vậy tế tổ?

Cụ Ngụy mang người tới cửa hang núi, nhìn thoáng qua Ngụy Thời, “Đi vào.”

Ngụy Thời sờ sờ cằm, cùng đi vào.

Lúc trước, Ngụy Thời và Ngụy Ninh có đi qua hang động này, cái hang động này quá tối, quá sâu, lại rất yên lặng, âm khí cũng rất nặng, cho nên chỉ đứng ở cửa hang núi, đã khiến cho người từ đầu sợi tóc đến đầu ngón chân đều tê dại, tỏa khí lạnh ra bên ngoài.

Sáu người bọn họ đi trong hang núi mất mười mấy phút đồng hồ.

Hang núi yên lặng không có một chút thanh âm, chỉ có tiếng bước chân lộn xộn, càng khiến cho hang núi tĩnh mịch mà lại có chút kỳ lạ, Ngụy Thời dùng đèn pin, mà mấy người cụ Ngụy, mỗi người cầm một cái đèn lồng giấy trắng, ánh sáng đèn pin ở trong hang núi càng ngày càng yếu, qua không bao lâu, sẽ không dùng được, Ngụy Thời đập đập đèn pin, vẫn không phản ứng, đành phải thu đèn pin về.

Mà năm cái đèn lồng giấy trắng kia, giữa bóng đêm, phát ra ánh sáng lờ mờ, lung lay lảo đảo, khi chớp khi tắt, dường như phá tan tối tăm chung quanh, rồi lại dường như chẳng thể phân biệt được ta ngươi giữa không gian tăm tối này. Cực kỳ quỷ dị.

Đột nhiên, Ngụy Thời nghe được tiếng nước chảy róc rách.

Anh nghe tiếng động, vừa định nói chuyện, cụ Ngụy liền giơ tay lên, chỉ chỉ phương hướng kia, lại làm ra dấu chớ có lên tiếng, Ngụy Thời đành nuốt xuống thanh âm đã lên tới cổ họng, bực bội không lên tiếng mà vùi đầu tiếp tục về hướng phía trước.

Đi mãi, đi mãi tiếng nước chảy rõ ràng gần tại bên tai, giống như chỉ cần quẹo một cái là nhìn thấy một con sông nhỏ chảy xuôi qua, đi tiếp rồi lại đi tiếp, mãi vẫn không tìm được con sông phát ra tiếng nước chảy, dưới chân có chút run lên, Ngụy Thời cũng không biết mình đã đi trong hang núi bao lâu, chỉ biết là, đường quanh co ngoằn ngoèo, lại không lưu ký hiệu gì, không cần lạc đường ở trong hang núi mới tốt.

Ngụy Thời nhìn cụ Ngụy dẫn đầu nhóm bốn cụ già, có chút bội phục thể lực bọn họ.

Lúc này, bước chân cụ Ngụy đột nhiên chậm lại.

Ở cuối con đường này xuất hiện một cái cửa động cao khoảng năm thước, đi vào cửa động kia, liền nhìn thấy u quang ẩn ẩn, Ngụy Thời biết, đây là một loại rêu đặc biệt có thể phát sáng trong hang núi, Ngụy Thời nheo mắt lại, nhìn đến một cái đài cao quen thuộc cách đó không xa, cao khoảng ba thước, hai bên đài đá rất ngay ngắn, thềm đá rộng ước chừng nửa thước, trên đài đá có đặt một cái giường đá, bên cạnh giường đá là chín cột đá, trên cột đá còn lưu lại vết cháy, đài cao kéo dài từ vách đá ra ngoài, mà trên vách đá có một dòng nước ngầm chảy ra, chảy tới rãnh nước được khắc trên đài.

Ngụy Thời kinh ngạc phát hiện, cái đài kia chính là cái đài nằm trong hang đá mà lần trước anh cùng Ngụy Ninh vào hang động phát hiện ra, ngay cả vết cháy đều giống nhau như đúc, nhưng mà —— Ngụy Thời quay đầu nhìn thoáng qua hang đá rộng rãi này, có một con sông không biết từ chỗ nào chảy ra, đi ngang qua hang đá, lại không biết chảy về  nơi nào, mà dòng nước ngầm từ vách núi kia, được rãnh nước trên đài dẫn, chảy vào giữa sông ——lần trước anh tới, không có con sông này, nước ngầm trên đài đá cũng không chảy vào giữa sông.

Trong nhất thời, Ngụy Thời cũng có chút mơ hồ, không biết cái đài đá trước mắt rốt cuộc có phải là cái mình nhìn thấy lúc trước hay không.

Lại nói, lần trước lúc anh cùng Ngụy Ninh vào hang động, chỉ đi có mười mấy phút đồng hồ đã tới đài đá này, mà vừa nãy, sợ là đã đi hơn một tiếng, cho nên thời gian không đúng lắm.

So sánh với một màn kế tiếp, một chút mịt mờ hồi nãy quả thực bé nhỏ không đáng kể.

Con sông kia tản ra cái lạnh lẽo âm u dày đặc, nước sông tĩnh lặng không tiếng động, như là một khối ngọc chết màu đen thật lớn, dường như không lưu động, nhưng mà, Ngụy Thời biết, con sông này chảy, lưu động không ngừng một giây, mặt sông là tĩnh lặng không sóng, dưới sông lại là sóng to gió lớn.

Đột nhiên, nước sông động.

Nước sông màu đen, bọt sông nổi lên thật nhỏ, cọ rửa hai bên đài đá, rì rầm vang dội, nổi lên vô số bọt trắng.

Ngụy Thời cảm thấy trái tim mình giống như đang bị nước sông cọ rửa vậy.

Thình thịch —— Thình thịch —— Thình thịch ——

Trái tim như muốn nhảy ra khỏi ngực, lại giống như bị một bàn tay nắm lấy, ngực khó chịu hơi hơi đau đớn, Ngụy Thời biết có chuyện sắp xảy ra, tinh thần anh cực kỳ căng thẳng nhìn mặt sông, chính là chỗ đó, nơi đó có thứ gì đó muốn đi ra.

Thanh âm rầm rầm, nước sông bị sóng nhỏ xô lên bờ.

Một người cả người ướt đẫm từ trong mặt sông đi ra.

Mắt Ngụy Thời không thể nào mở lớn hơn, đó là Ngụy Hân, tuy rằng bộ dáng cậu có phần thay đổi, giống như trong mấy ngày đã lớn hơn vài tuổi, đã từ bộ dáng thiếu niên biến thành một thanh niên tuấn mỹ đầu hai mươi, gương mặt khi thiếu niên có chút giống con gái, hiện giờ đã có góc cạnh của đàn ông, nhưng mà, tuy rằng khuôn mặt này tràn ngập khí thế nam tử, hình dáng lại vẫn xinh đẹp như xưa, còn dường như cao hơn một tý, cơ bắp trên người cũng ra hình ra dạng.

Ngụy Hân như vậy quá hấp dẫn người.

Cậu từ một giọt sương sớm trên bụi cỏ, biến thành sương lạnh ngưng kết trên cây, cậu chậm rãi đi tới, nước đen tí tách nhỏ từ trên người cậu, gương mặt cậu không có một chút biểu tình, vẫn trầm lặng cùng cứng ngắc như lúc bình thường, nhưng mà, Ngụy Thời mà lại cảm thấy cậu từ sương lạnh ngưng kết trên cây, biến thành đầm sâu u tối trong núi bị cây cối rậm rạp vây quanh.

Không biết là lạnh như sương kết khiến người dừng chân nhìn lại, hay là hồ sâu u tĩnh khiến người ta chỉ dám đứng xa mà nhìn. Tóm lại, Ngụy Hân như vậy, là xa lạ, nhưng lại không phải hoàn toàn xa lạ, thật giống như năm Ngụy Hân mất tích rồi trở về, cách nhiều năm như vậy hai anh em lần thứ hai gặp lại, cảm giác lại không lạ lẫm lắm, nhưng lại khá hơn cái cảm giác bỡ ngỡ xa lạ hoặc cực kỳ thân thuộc hơn một chút.

Ngụy Thời cảm thấy chính mình cũng có chút loạn.

Nhưng mà anh cũng không mở miệng gọi Ngụy Hân, anh im lặng đứng ở một bên, lẳng lặng chờ đợi tình thế phát triển.

Đêm nay gọi anh đến tế tổ, cũng không phải không có nguyên nhân.

Mà nguyên nhân kia, tám chín phần mười là dừng ở Ngụy Hân trên người.

Ngụy Hân chậm rãi đi tới, bước trên thềm đá, đi lên đài đá, nằm ở trên giường đá kia.

Lúc này, cụ Ngụy đi tới bên người Ngụy Thời, “A Thời, còn nhớ rõ ta cho cháu vài cuốn sách trong đó viết ‘Vu’ của Ngụy gia nên làm những thứ gì? Đi thôi, lên đài, làm xong chuyện cháu nên làm đi, Ngụy gia chúng ta đợi hơn ba trăm năm mới rốt cục đợi đến ngày này.”

Thanh âm tang thương mà lại suy nhược của cụ Ngụy vang vọng trong hang đá trống trải.

Tâm thần Ngụy Thời bị mê hoặc.

Anh từng bước một đi về phía đài cao, giống như trời sinh anh đã biết mình muốn làm cái gì, có năng lực làm cái gì vậy, đó là thứ truyền thừa từ trong huyết mạch xuống, máu lưu chuyển rất nhanh trong từng mạch, tựa như nồi nước sôi, đốt tới trước mắt Ngụy Thời là một mảng trắng lóa rồi đen tuyền, khiến anh thấy không rõ.

Vì thế, Ngụy Thời ngừng lại.

Anh từ từ nhắm hai mắt, cảm thấy âm khí chung quanh đậm đến mức có thể nhỏ ra nước, mà bên trong âm khí lại hòa lẫn với sát khí hung ác, trong lòng anh nổi lên cảnh giác, anh hiểu được con sông này từ nơi sâu nhất âm giới chảy ra, anh mở mắt, hết thảy chung quanh anh đều thấy rõ mồn một.

Vô số bóng trắng bay tới bay lui trong hang đá trống trải, chúng nó thường thường rớt xuống mặt sông, bị nước sông màu đen nuốt hết, chúng nó tản ra sát khí nồng đậm, những sát khí đó một phần là từ âm giới dẫn tới, một phần sinh ra từ những bóng trắng đó, mà chuyện anh cần làm rất đơn giản, chính là biến Ngụy Hân đang nằm ở trên giường đá thành không người không quỷ không thi, không ở tam giới, tồn tại không nhập ngũ hành.

Đây là bước cuối cùng.

Chỉ có anh mới có thể hoàn thành bước này.

Tay Ngụy Thời phát run, môi phát run, anh xoay người, nhìn cụ Ngụy dưới đài, chậm rãi nói, “Tôi cần một lời giải thích, giải thích tại sao các người lại làm như vãy…” Trong lời nói của anh mang theo một luồng sát khí thật sâu, dường như là nếu không đưa ra lời giải thích, hôm nay anh cũng không tiếc giết người, cái loại giọng điệu ngoan tuyệt này, nói cho người dưới đài, anh không phải đang nói giỡn, anh là nghiêm túc.

Cụ Ngụy dường như không ngoài ý muốn Ngụy Thời phản ứng như thế, ông trao đổi ánh mắt với ba cụ già Ngụy gia bên cạnh, ” Cho dù cháu không hỏi, chúng ta cũng sẽ nói hết tất cả mọi chuyện cho cháu biết, để cho cháu quyết định nên làm như thế nào, nhưng mà, chuyện này nói ra dài dòng, cần tốn một chút thời gian.”

Ngụy Thời cầm trong tay cây dao găm bằng đồng, mặt không đổi sắc mà nói, “Thời gian vẫn có.”

Cụ Ngụy gật gật đầu, “Đúng vậy, ít nhất đêm nay vẫn còn chút thời gian, trước tiên cháu xuống đây cái đã.”

Ngụy Thời không chút nghĩ ngợi liền từ đài cao đi xuống.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Về nhà
2 Quyển 1 - Chương 2: Tập tục xưa
3 Quyển 1 - Chương 3: Trước khi là yêu
4 Quyển 1 - Chương 4: Bức hôn
5 Quyển 1 - Chương 5: Sính lễ
6 Quyển 1 - Chương 6: Thành hôn
7 Quyển 1 - Chương 7: Nghi lễ
8 Quyển 1 - Chương 8: Kết âm
9 Quyển 1 - Chương 9: Động phòng
10 Quyển 1 - Chương 10: Hạ táng
11 Quyển 1 - Chương 11: Tọa gia
12 Quyển 1 - Chương 12: Phương thuốc cổ truyền
13 Quyển 1 - Chương 13: Âm tửu
14 Quyển 1 - Chương 14: Gông cùm xiềng xích
15 Quyển 1 - Chương 15: Thủy quỷ
16 Quyển 1 - Chương 16: Tự tử – Con thừa tự
17 Quyển 1 - Chương 17: Huyệt động
18 Quyển 1 - Chương 18: Thủ thân
19 Quyển 1 - Chương 19: Tẩu tà
20 Quyển 1 - Chương 20: Hạ chú
21 Quyển 1 - Chương 21: Lai lịch
22 Quyển 1 - Chương 22: Hộ mẫu – Bảo vệ mẹ
23 Quyển 1 - Chương 23: Âm khí
24 Quyển 1 - Chương 24: Làm bậy
25 Quyển 1 - Chương 25: Nội tình
26 Quyển 1 - Chương 26: Thu quỷ
27 Quyển 1 - Chương 27: Táng ngọc
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngộ quỷ
29 Quyển 1 - Chương 29: Đàn tràng
30 Quyển 1 - Chương 30: Chiêu hồn
31 Quyển 1 - Chương 31: Quỷ độn
32 Quyển 1 - Chương 32: Phát si
33 Quyển 1 - Chương 33: Hung sát
34 Quyển 1 - Chương 34: Bóng trắng
35 Quyển 1 - Chương 35: Tương sát
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột tử
37 Quyển 1 - Chương 37: Mượn đường
38 Quyển 1 - Chương 38: Đưa thần
39 Quyển 1 - Chương 39: Trở về
40 Quyển 1 - Chương 40: Bài vị
41 Quyển 1 - Chương 41: Ở chung
42 Quyển 1 - Chương 42: Lưỡng hại
43 Quyển 1 - Chương 43: Đi dạo
44 Quyển 1 - Chương 44: Mất hồn
45 Quyển 1 - Chương 45: Phỏng vấn
46 Quyển 1 - Chương 46: Lại vào
47 Quyển 1 - Chương 47: Lấy mạng
48 Quyển 1 - Chương 48: Lời thề
49 Quyển 1 - Chương 49: Hoạt huyết
50 Quyển 1 - Chương 50: Quỷ khóc
51 Quyển 1 - Chương 51: Sát trận
52 Quyển 1 - Chương 52: Tam thiếu
53 Quyển 1 - Chương 53: Khoảng cách
54 Quyển 1 - Chương 54: Thực hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Phụ thân
56 Quyển 1 - Chương 56: Ác đấu
57 Quyển 1 - Chương 57: Trở về
58 Quyển 1 - Chương 58: Làm bị thương
59 Quyển 1 - Chương 59: Tai nạn xe cộ
60 Quyển 1 - Chương 60: Để mắt tới
61 Quyển 1 - Chương 61: Cảnh báo
62 Quyển 1 - Chương 62: Sinh bệnh
63 Quyển 1 - Chương 63: Dưỡng bệnh
64 Quyển 1 - Chương 64: Cổ thành
65 Quyển 1 - Chương 65: Mùi vị
66 Quyển 1 - Chương 66: Xác sống
67 Quyển 1 - Chương 67: Nội tình
68 Quyển 1 - Chương 68: Ngọt
69 Quyển 1 - Chương 69: Bách quỷ
70 Quyển 1 - Chương 70: Ác chú
71 Quyển 1 - Chương 71: Quỷ lễ
72 Quyển 1 - Chương 72: Công việc
73 Quyển 1 - Chương 73: Khu nhà xưởng bỏ hoang
74 Quyển 1 - Chương 74: Gọi hồn
75 Quyển 1 - Chương 75: Vong tình
76 Quyển 1 - Chương 76: Ôn tồn
77 Quyển 1 - Chương 77: Sau đó
78 Quyển 1 - Chương 78: Anh em
79 Quyển 1 - Chương 79: Thầy trò
80 Quyển 1 - Chương 80: Thay hồn
81 Quyển 1 - Chương 81: Tình khởi
82 Quyển 1 - Chương 82: Về thôn
83 Quyển 1 - Chương 83: Sai đường
84 Quyển 1 - Chương 84: Khuyên bảo
85 Quyển 1 - Chương 85: Đường về
86 Quyển 2 - Chương 86: Âm thai - Thầy tướng số
87 Quyển 2 - Chương 87: Ván bài
88 Quyển 2 - Chương 88: Nguyên nhân
89 Quyển 2 - Chương 89: Kết giao với quỷ
90 Quyển 2 - Chương 90: Cái thai của quỷ
91 Quyển 2 - Chương 91: Báo mộng
92 Quyển 2 - Chương 92: Tẩy mạch
93 Quyển 2 - Chương 93: Đời trước
94 Quyển 2 - Chương 94: Bàn luận hôn nhân
95 Quyển 2 - Chương 95: Yêu quái thành tinh
96 Quyển 2 - Chương 96: Cược mạng
97 Quyển 2 - Chương 97: Truy tìm dấu vết
98 Quyển 2 - Chương 98: Dòng sông cõi âm
99 Quyển 2 - Chương 99: Ao máu
100 Quyển 2 - Chương 100: Hòe tinh
101 Quyển 2 - Chương 101: Đầu thai kiếp khác
102 Quyển 2 - Chương 102: Hiến tế
103 Quyển 2 - Chương 103: Thừa tự
104 Quyển 2 - Chương 104: Châm cứu
105 Quyển 2 - Chương 105: Bạn hôn
106 Quyển 2 - Chương 106: Đôn luân
107 Quyển 2 - Chương 107: Đại bổ
108 Quyển 2 - Chương 108: Hỏi chuyện cõi âm
109 Quyển 2 - Chương 109: Quay về
110 Quyển 2 - Chương 110: Mối hoài nghi
111 Quyển 2 - Chương 111: Dụ dỗ
112 Quyển 2 - Chương 112: Ác đấu
113 Quyển 2 - Chương 113: Dưỡng thai
114 Quyển 2 - Chương 114: Ngày đầu tiên
115 Quyển 2 - Chương 115: Ngày thứ hai
116 Quyển 2 - Chương 116: Bạn sinh
117 Quyển 2 - Chương 117: Vội vàng
118 Quyển 2 - Chương 118: Con rối
119 Quyển 2 - Chương 119: Khỉ nước
120 Quyển 2 - Chương 120: Hoàn dương
121 Quyển 2 - Chương 121: Chào đời
122 Quyển 2 - Chương 122: Thằng quỷ nhỏ
123 Quyển 2 - Chương 123: Cha con
124 Quyển 2 - Chương 124: Xưng hô
125 Quyển 2 - Chương 125: Đi theo
126 Quyển 2 - Chương 126: Từ đường
127 Quyển 2 - Chương 127: Thừa kế
128 Quyển 2 - Chương 128: Chứng huyết
129 Quyển 2 - Chương 129: Bình An
130 Quyển 2 - Chương 130: Dò xét ban đêm
131 Quyển 2 - Chương 131: Quấn quýt
132 Quyển 2 - Chương 132: Ly hỏa
133 Quyển 2 - Chương 133: Tượng điêu khắc gỗ
134 Quyển 2 - Chương 134: Điện ảnh
135 Quyển 2 - Chương 135: Ôn dịch
136 Quyển 2 - Chương 136: Cơn mưa to
137 Quyển 2 - Chương 137: Phát bệnh
138 Quyển 2 - Chương 138: Lấy vợ
139 Quyển 2 - Chương 139: Đón dâu
140 Quyển 2 - Chương 140: Ngủ
141 Quyển 2 - Chương 141: Năm tháng
142 Quyển 2 - Chương 142: Mộ thất
143 Quyển 2 - Chương 143: Căn nhà quan tài
144 Quyển 2 - Chương 144: Địa ngục
145 Quyển 2 - Chương 145: Đường hầm
146 Quyển 2 - Chương 146: Thay dương
147 Quyển 2 - Chương 147: Quỷ thủ
148 Quyển 2 - Chương 148: Đầu bạc
149 Quyển 2 - Chương 149: Hỏi tình
150 Quyển 2 - Chương 150: Đoàn tàu
151 Quyển 2 - Chương 151: Đòi hồn
152 Quyển 2 - Chương 152: Biệt thự
153 Quyển 2 - Chương 153: Cuộc điện thoại
154 Quyển 2 - Chương 154: Quỷ nhỏ
155 Quyển 2 - Chương 155: Đánh nhau
156 Quyển 2 - Chương 156: Vật làm tin
157 Quyển 2 - Chương 157: Trắc trở
158 Quyển 2 - Chương 158: Trấn trạch
159 Quyển 2 - Chương 159: Đưa tang
160 Quyển 2 - Chương 160: Dời tang
161 Quyển 2 - Chương 161: Đổng trạch
162 Quyển 2 - Chương 162: Ăn quỷ
163 Quyển 2 - Chương 163: Gương mặt biến đổi
164 Quyển 2 - Chương 164: Ba nhánh của dòng họ
165 Quyển 2 - Chương 165: Chấp niệm
166 Quyển 2 - Chương 166: Hồn về
167 Quyển 2 - Chương 167: Bộ xương khô
168 Quyển 2 - Chương 168: Trước mộ phần
169 Quyển 2 - Chương 169: Con thỏ
170 Quyển 2 - Chương 170: Lễ mừng năm mới
171 Quyển 3 - Chương 171: Anh em
172 Quyển 3 - Chương 172: Bệnh viện
173 Quyển 3 - Chương 173: Xem bói
174 Quyển 3 - Chương 174: Khế ước của quỷ
175 Quyển 3 - Chương 175: Phệ Huyết (Nuốt máu)
176 Quyển 3 - Chương 176: Gặp quỷ
177 Quyển 3 - Chương 177: Gia đình họ la
178 Quyển 3 - Chương 178: Lần đầu thử nghiệm
179 Quyển 3 - Chương 179: Quỷ con
180 Quyển 3 - Chương 180: Huyết chú (lời nguyền bằng máu)
181 Quyển 3 - Chương 181: Hung họa
182 Quyển 3 - Chương 182: Ảnh cũ
183 Quyển 3 - Chương 183: Bái sư
184 Quyển 3 - Chương 184: Mèo đen
185 Quyển 3 - Chương 185: Song hồn
186 Quyển 3 - Chương 186: Ẩn môn
187 Quyển 3 - Chương 187: Trở về trấn
188 Quyển 3 - Chương 188: Không đề*
189 Quyển 3 - Chương 189
190 Quyển 3 - Chương 190
191 Quyển 3 - Chương 191: Nhà kho*
192 Quyển 3 - Chương 192: Đói Khát
193 Quyển 3 - Chương 193: Ăn quỷ
194 Quyển 3 - Chương 194: Liên hoan
195 Quyển 3 - Chương 195: Chợ quỷ
196 Quyển 3 - Chương 196: Xảo ngộ
197 Quyển 3 - Chương 197: Yên giấc
198 Quyển 3 - Chương 198: Mồ
199 Quyển 3 - Chương 199: Xác chết vùng dậy
200 Quyển 3 - Chương 200: Dưỡng thi
201 Quyển 3 - Chương 201: Khốn sát
202 Quyển 3 - Chương 202: Khế hồn
203 Quyển 3 - Chương 203: Trên giường
204 Quyển 3 - Chương 204: Tiền giấy
205 Quyển 3 - Chương 205: Ảnh chụp
206 Quyển 3 - Chương 206: Quỷ huyết (máu quỷ)
207 Quyển 3 - Chương 207: Tẩm Thủy (Ngâm nước)
208 Quyển 3 - Chương 208: Ác Hàng
209 Quyển 3 - Chương 209: Chiêu hồn
210 Quyển 3 - Chương 210: Thức tỉnh
211 Quyển 3 - Chương 211: Phỏng
212 Quyển 3 - Chương 212: Ảnh Da
213 Quyển 3 - Chương 213: Quỷ Diễn
214 Quyển 3 - Chương 214: Đường Đêm
215 Quyển 3 - Chương 215: Mã Gia
216 Quyển 3 - Chương 216: Giúp đỡ
217 Quyển 3 - Chương 217: Bức cung
218 Quyển 3 - Chương 218: Đưa thi
219 Quyển 3 - Chương 219: Đưa thi 2
220 Quyển 3 - Chương 220: Trên đường
221 Quyển 3 - Chương 221: Gió tuyết
222 Quyển 3 - Chương 222: Chum gốm
223 Quyển 3 - Chương 223: Bách sát
224 Quyển 3 - Chương 224: Thiêu Hồn
225 Quyển 3 - Chương 225: Ngã ba
226 Quyển 3 - Chương 226: Bí mật ẩn giấu
227 Quyển 3 - Chương 227: Đại biến
228 Quyển 3 - Chương 228: Mộ thất
229 Quyển 3 - Chương 229: Ngũ quỷ
230 Quyển 3 - Chương 230: Phát tác
231 Quyển 3 - Chương 231: Âm thi
232 Quyển 3 - Chương 232: Mã gia
233 Quyển 3 - Chương 233: Gia lão
234 Quyển 3 - Chương 234: Xung đột
235 Quyển 3 - Chương 235: Truyền thừa
236 Quyển 3 - Chương 236: Âm quỷ
237 Quyển 3 - Chương 237: Sống Lại
238 Quyển 3 - Chương 238: Thất gia
239 Quyển 3 - Chương 239: Nuốt quỷ
240 Quyển 3 - Chương 240: Chân tướng
241 Quyển 3 - Chương 241: Phân hồn
242 Quyển 3 - Chương 242: Quên
243 Quyển 3 - Chương 243: Nước chảy
244 Quyển 3 - Chương 244: Sư phụ
245 Quyển 3 - Chương 245: Gặp lại
246 Quyển 3 - Chương 246: Khát Cầu
247 Quyển 3 - Chương 247: Không Ngớt
248 Quyển 3 - Chương 248: Bớt
249 Quyển 3 - Chương 249: Chung gia
250 Quyển 3 - Chương 250: Đi tìm căn nguyên
251 Quyển 3 - Chương 251: Rang cốt
252 Quyển 3 - Chương 252: Quật mộ phần
253 Quyển 3 - Chương 253: Xà cổ
254 Quyển 3 - Chương 254: Điều kiện
255 Quyển 3 - Chương 255: Cổ nữ
256 Quyển 3 - Chương 256: Quấy rối
257 Quyển 3 - Chương 257: Tục mệnh (kéo dài tính mạng)
258 Quyển 3 - Chương 258: Công tác
259 Quyển 3 - Chương 259: Nằm viện
260 Quyển 3 - Chương 260: Mất tích
261 Quyển 3 - Chương 261: Cung sát
262 Quyển 3 - Chương 262: Ác mộng
263 Quyển 3 - Chương 263: Phát tác
264 Quyển 3 - Chương 264: Xuất trận
265 Quyển 3 - Chương 265: Điều khiển thi thể
266 Quyển 3 - Chương 266: Về thôn
267 Quyển 3 - Chương 267: Bị tập kích
268 Quyển 3 - Chương 268: Sau đó
269 Quyển 3 - Chương 269: Phá Cục
270 Quyển 3 - Chương 270: Trấn Áp
271 Quyển 3 - Chương 271: Trấn áp
272 Quyển 3 - Chương 272: Hậu sơn
273 Quyển 3 - Chương 273: Ảnh ngược
274 Quyển 3 - Chương 274: Tắm rửa
275 Quyển 3 - Chương 275: Hỏi Ý
276 Quyển 3 - Chương 276: Màn Đêm
277 Quyển 3 - Chương 277: Sông Âm
278 Quyển 3 - Chương 278: Sự thật
279 Quyển 3 - Chương 279: Dưới nước
280 Quyển 3 - Chương 280: Hôn môi
281 Quyển 3 - Chương 281: Phóng sinh
282 Quyển 3 - Chương 282: Bái Tế
283 Quyển 3 - Chương 283: Chùa Miếu
284 Quyển 3 - Chương 284: Bảy năm
285 Quyển 3 - Chương 285: Gặp mặt
286 Quyển 3 - Chương 286: Đêm giao thừa
287 Quyển 3 - Chương 287: Lịch Sử
288 Quyển 3 - Chương 288: Anh trai
289 Quyển 3 - Chương 289: Đếm ngược
290 Quyển 3 - Chương 290: Thổ địa
291 Quyển 3 - Chương 291: Mắt trận
292 Quyển 3 - Chương 292: Kết Cục (Hoàn)
Chapter

Updated 292 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Về nhà
2
Quyển 1 - Chương 2: Tập tục xưa
3
Quyển 1 - Chương 3: Trước khi là yêu
4
Quyển 1 - Chương 4: Bức hôn
5
Quyển 1 - Chương 5: Sính lễ
6
Quyển 1 - Chương 6: Thành hôn
7
Quyển 1 - Chương 7: Nghi lễ
8
Quyển 1 - Chương 8: Kết âm
9
Quyển 1 - Chương 9: Động phòng
10
Quyển 1 - Chương 10: Hạ táng
11
Quyển 1 - Chương 11: Tọa gia
12
Quyển 1 - Chương 12: Phương thuốc cổ truyền
13
Quyển 1 - Chương 13: Âm tửu
14
Quyển 1 - Chương 14: Gông cùm xiềng xích
15
Quyển 1 - Chương 15: Thủy quỷ
16
Quyển 1 - Chương 16: Tự tử – Con thừa tự
17
Quyển 1 - Chương 17: Huyệt động
18
Quyển 1 - Chương 18: Thủ thân
19
Quyển 1 - Chương 19: Tẩu tà
20
Quyển 1 - Chương 20: Hạ chú
21
Quyển 1 - Chương 21: Lai lịch
22
Quyển 1 - Chương 22: Hộ mẫu – Bảo vệ mẹ
23
Quyển 1 - Chương 23: Âm khí
24
Quyển 1 - Chương 24: Làm bậy
25
Quyển 1 - Chương 25: Nội tình
26
Quyển 1 - Chương 26: Thu quỷ
27
Quyển 1 - Chương 27: Táng ngọc
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngộ quỷ
29
Quyển 1 - Chương 29: Đàn tràng
30
Quyển 1 - Chương 30: Chiêu hồn
31
Quyển 1 - Chương 31: Quỷ độn
32
Quyển 1 - Chương 32: Phát si
33
Quyển 1 - Chương 33: Hung sát
34
Quyển 1 - Chương 34: Bóng trắng
35
Quyển 1 - Chương 35: Tương sát
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột tử
37
Quyển 1 - Chương 37: Mượn đường
38
Quyển 1 - Chương 38: Đưa thần
39
Quyển 1 - Chương 39: Trở về
40
Quyển 1 - Chương 40: Bài vị
41
Quyển 1 - Chương 41: Ở chung
42
Quyển 1 - Chương 42: Lưỡng hại
43
Quyển 1 - Chương 43: Đi dạo
44
Quyển 1 - Chương 44: Mất hồn
45
Quyển 1 - Chương 45: Phỏng vấn
46
Quyển 1 - Chương 46: Lại vào
47
Quyển 1 - Chương 47: Lấy mạng
48
Quyển 1 - Chương 48: Lời thề
49
Quyển 1 - Chương 49: Hoạt huyết
50
Quyển 1 - Chương 50: Quỷ khóc
51
Quyển 1 - Chương 51: Sát trận
52
Quyển 1 - Chương 52: Tam thiếu
53
Quyển 1 - Chương 53: Khoảng cách
54
Quyển 1 - Chương 54: Thực hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Phụ thân
56
Quyển 1 - Chương 56: Ác đấu
57
Quyển 1 - Chương 57: Trở về
58
Quyển 1 - Chương 58: Làm bị thương
59
Quyển 1 - Chương 59: Tai nạn xe cộ
60
Quyển 1 - Chương 60: Để mắt tới
61
Quyển 1 - Chương 61: Cảnh báo
62
Quyển 1 - Chương 62: Sinh bệnh
63
Quyển 1 - Chương 63: Dưỡng bệnh
64
Quyển 1 - Chương 64: Cổ thành
65
Quyển 1 - Chương 65: Mùi vị
66
Quyển 1 - Chương 66: Xác sống
67
Quyển 1 - Chương 67: Nội tình
68
Quyển 1 - Chương 68: Ngọt
69
Quyển 1 - Chương 69: Bách quỷ
70
Quyển 1 - Chương 70: Ác chú
71
Quyển 1 - Chương 71: Quỷ lễ
72
Quyển 1 - Chương 72: Công việc
73
Quyển 1 - Chương 73: Khu nhà xưởng bỏ hoang
74
Quyển 1 - Chương 74: Gọi hồn
75
Quyển 1 - Chương 75: Vong tình
76
Quyển 1 - Chương 76: Ôn tồn
77
Quyển 1 - Chương 77: Sau đó
78
Quyển 1 - Chương 78: Anh em
79
Quyển 1 - Chương 79: Thầy trò
80
Quyển 1 - Chương 80: Thay hồn
81
Quyển 1 - Chương 81: Tình khởi
82
Quyển 1 - Chương 82: Về thôn
83
Quyển 1 - Chương 83: Sai đường
84
Quyển 1 - Chương 84: Khuyên bảo
85
Quyển 1 - Chương 85: Đường về
86
Quyển 2 - Chương 86: Âm thai - Thầy tướng số
87
Quyển 2 - Chương 87: Ván bài
88
Quyển 2 - Chương 88: Nguyên nhân
89
Quyển 2 - Chương 89: Kết giao với quỷ
90
Quyển 2 - Chương 90: Cái thai của quỷ
91
Quyển 2 - Chương 91: Báo mộng
92
Quyển 2 - Chương 92: Tẩy mạch
93
Quyển 2 - Chương 93: Đời trước
94
Quyển 2 - Chương 94: Bàn luận hôn nhân
95
Quyển 2 - Chương 95: Yêu quái thành tinh
96
Quyển 2 - Chương 96: Cược mạng
97
Quyển 2 - Chương 97: Truy tìm dấu vết
98
Quyển 2 - Chương 98: Dòng sông cõi âm
99
Quyển 2 - Chương 99: Ao máu
100
Quyển 2 - Chương 100: Hòe tinh
101
Quyển 2 - Chương 101: Đầu thai kiếp khác
102
Quyển 2 - Chương 102: Hiến tế
103
Quyển 2 - Chương 103: Thừa tự
104
Quyển 2 - Chương 104: Châm cứu
105
Quyển 2 - Chương 105: Bạn hôn
106
Quyển 2 - Chương 106: Đôn luân
107
Quyển 2 - Chương 107: Đại bổ
108
Quyển 2 - Chương 108: Hỏi chuyện cõi âm
109
Quyển 2 - Chương 109: Quay về
110
Quyển 2 - Chương 110: Mối hoài nghi
111
Quyển 2 - Chương 111: Dụ dỗ
112
Quyển 2 - Chương 112: Ác đấu
113
Quyển 2 - Chương 113: Dưỡng thai
114
Quyển 2 - Chương 114: Ngày đầu tiên
115
Quyển 2 - Chương 115: Ngày thứ hai
116
Quyển 2 - Chương 116: Bạn sinh
117
Quyển 2 - Chương 117: Vội vàng
118
Quyển 2 - Chương 118: Con rối
119
Quyển 2 - Chương 119: Khỉ nước
120
Quyển 2 - Chương 120: Hoàn dương
121
Quyển 2 - Chương 121: Chào đời
122
Quyển 2 - Chương 122: Thằng quỷ nhỏ
123
Quyển 2 - Chương 123: Cha con
124
Quyển 2 - Chương 124: Xưng hô
125
Quyển 2 - Chương 125: Đi theo
126
Quyển 2 - Chương 126: Từ đường
127
Quyển 2 - Chương 127: Thừa kế
128
Quyển 2 - Chương 128: Chứng huyết
129
Quyển 2 - Chương 129: Bình An
130
Quyển 2 - Chương 130: Dò xét ban đêm
131
Quyển 2 - Chương 131: Quấn quýt
132
Quyển 2 - Chương 132: Ly hỏa
133
Quyển 2 - Chương 133: Tượng điêu khắc gỗ
134
Quyển 2 - Chương 134: Điện ảnh
135
Quyển 2 - Chương 135: Ôn dịch
136
Quyển 2 - Chương 136: Cơn mưa to
137
Quyển 2 - Chương 137: Phát bệnh
138
Quyển 2 - Chương 138: Lấy vợ
139
Quyển 2 - Chương 139: Đón dâu
140
Quyển 2 - Chương 140: Ngủ
141
Quyển 2 - Chương 141: Năm tháng
142
Quyển 2 - Chương 142: Mộ thất
143
Quyển 2 - Chương 143: Căn nhà quan tài
144
Quyển 2 - Chương 144: Địa ngục
145
Quyển 2 - Chương 145: Đường hầm
146
Quyển 2 - Chương 146: Thay dương
147
Quyển 2 - Chương 147: Quỷ thủ
148
Quyển 2 - Chương 148: Đầu bạc
149
Quyển 2 - Chương 149: Hỏi tình
150
Quyển 2 - Chương 150: Đoàn tàu
151
Quyển 2 - Chương 151: Đòi hồn
152
Quyển 2 - Chương 152: Biệt thự
153
Quyển 2 - Chương 153: Cuộc điện thoại
154
Quyển 2 - Chương 154: Quỷ nhỏ
155
Quyển 2 - Chương 155: Đánh nhau
156
Quyển 2 - Chương 156: Vật làm tin
157
Quyển 2 - Chương 157: Trắc trở
158
Quyển 2 - Chương 158: Trấn trạch
159
Quyển 2 - Chương 159: Đưa tang
160
Quyển 2 - Chương 160: Dời tang
161
Quyển 2 - Chương 161: Đổng trạch
162
Quyển 2 - Chương 162: Ăn quỷ
163
Quyển 2 - Chương 163: Gương mặt biến đổi
164
Quyển 2 - Chương 164: Ba nhánh của dòng họ
165
Quyển 2 - Chương 165: Chấp niệm
166
Quyển 2 - Chương 166: Hồn về
167
Quyển 2 - Chương 167: Bộ xương khô
168
Quyển 2 - Chương 168: Trước mộ phần
169
Quyển 2 - Chương 169: Con thỏ
170
Quyển 2 - Chương 170: Lễ mừng năm mới
171
Quyển 3 - Chương 171: Anh em
172
Quyển 3 - Chương 172: Bệnh viện
173
Quyển 3 - Chương 173: Xem bói
174
Quyển 3 - Chương 174: Khế ước của quỷ
175
Quyển 3 - Chương 175: Phệ Huyết (Nuốt máu)
176
Quyển 3 - Chương 176: Gặp quỷ
177
Quyển 3 - Chương 177: Gia đình họ la
178
Quyển 3 - Chương 178: Lần đầu thử nghiệm
179
Quyển 3 - Chương 179: Quỷ con
180
Quyển 3 - Chương 180: Huyết chú (lời nguyền bằng máu)
181
Quyển 3 - Chương 181: Hung họa
182
Quyển 3 - Chương 182: Ảnh cũ
183
Quyển 3 - Chương 183: Bái sư
184
Quyển 3 - Chương 184: Mèo đen
185
Quyển 3 - Chương 185: Song hồn
186
Quyển 3 - Chương 186: Ẩn môn
187
Quyển 3 - Chương 187: Trở về trấn
188
Quyển 3 - Chương 188: Không đề*
189
Quyển 3 - Chương 189
190
Quyển 3 - Chương 190
191
Quyển 3 - Chương 191: Nhà kho*
192
Quyển 3 - Chương 192: Đói Khát
193
Quyển 3 - Chương 193: Ăn quỷ
194
Quyển 3 - Chương 194: Liên hoan
195
Quyển 3 - Chương 195: Chợ quỷ
196
Quyển 3 - Chương 196: Xảo ngộ
197
Quyển 3 - Chương 197: Yên giấc
198
Quyển 3 - Chương 198: Mồ
199
Quyển 3 - Chương 199: Xác chết vùng dậy
200
Quyển 3 - Chương 200: Dưỡng thi
201
Quyển 3 - Chương 201: Khốn sát
202
Quyển 3 - Chương 202: Khế hồn
203
Quyển 3 - Chương 203: Trên giường
204
Quyển 3 - Chương 204: Tiền giấy
205
Quyển 3 - Chương 205: Ảnh chụp
206
Quyển 3 - Chương 206: Quỷ huyết (máu quỷ)
207
Quyển 3 - Chương 207: Tẩm Thủy (Ngâm nước)
208
Quyển 3 - Chương 208: Ác Hàng
209
Quyển 3 - Chương 209: Chiêu hồn
210
Quyển 3 - Chương 210: Thức tỉnh
211
Quyển 3 - Chương 211: Phỏng
212
Quyển 3 - Chương 212: Ảnh Da
213
Quyển 3 - Chương 213: Quỷ Diễn
214
Quyển 3 - Chương 214: Đường Đêm
215
Quyển 3 - Chương 215: Mã Gia
216
Quyển 3 - Chương 216: Giúp đỡ
217
Quyển 3 - Chương 217: Bức cung
218
Quyển 3 - Chương 218: Đưa thi
219
Quyển 3 - Chương 219: Đưa thi 2
220
Quyển 3 - Chương 220: Trên đường
221
Quyển 3 - Chương 221: Gió tuyết
222
Quyển 3 - Chương 222: Chum gốm
223
Quyển 3 - Chương 223: Bách sát
224
Quyển 3 - Chương 224: Thiêu Hồn
225
Quyển 3 - Chương 225: Ngã ba
226
Quyển 3 - Chương 226: Bí mật ẩn giấu
227
Quyển 3 - Chương 227: Đại biến
228
Quyển 3 - Chương 228: Mộ thất
229
Quyển 3 - Chương 229: Ngũ quỷ
230
Quyển 3 - Chương 230: Phát tác
231
Quyển 3 - Chương 231: Âm thi
232
Quyển 3 - Chương 232: Mã gia
233
Quyển 3 - Chương 233: Gia lão
234
Quyển 3 - Chương 234: Xung đột
235
Quyển 3 - Chương 235: Truyền thừa
236
Quyển 3 - Chương 236: Âm quỷ
237
Quyển 3 - Chương 237: Sống Lại
238
Quyển 3 - Chương 238: Thất gia
239
Quyển 3 - Chương 239: Nuốt quỷ
240
Quyển 3 - Chương 240: Chân tướng
241
Quyển 3 - Chương 241: Phân hồn
242
Quyển 3 - Chương 242: Quên
243
Quyển 3 - Chương 243: Nước chảy
244
Quyển 3 - Chương 244: Sư phụ
245
Quyển 3 - Chương 245: Gặp lại
246
Quyển 3 - Chương 246: Khát Cầu
247
Quyển 3 - Chương 247: Không Ngớt
248
Quyển 3 - Chương 248: Bớt
249
Quyển 3 - Chương 249: Chung gia
250
Quyển 3 - Chương 250: Đi tìm căn nguyên
251
Quyển 3 - Chương 251: Rang cốt
252
Quyển 3 - Chương 252: Quật mộ phần
253
Quyển 3 - Chương 253: Xà cổ
254
Quyển 3 - Chương 254: Điều kiện
255
Quyển 3 - Chương 255: Cổ nữ
256
Quyển 3 - Chương 256: Quấy rối
257
Quyển 3 - Chương 257: Tục mệnh (kéo dài tính mạng)
258
Quyển 3 - Chương 258: Công tác
259
Quyển 3 - Chương 259: Nằm viện
260
Quyển 3 - Chương 260: Mất tích
261
Quyển 3 - Chương 261: Cung sát
262
Quyển 3 - Chương 262: Ác mộng
263
Quyển 3 - Chương 263: Phát tác
264
Quyển 3 - Chương 264: Xuất trận
265
Quyển 3 - Chương 265: Điều khiển thi thể
266
Quyển 3 - Chương 266: Về thôn
267
Quyển 3 - Chương 267: Bị tập kích
268
Quyển 3 - Chương 268: Sau đó
269
Quyển 3 - Chương 269: Phá Cục
270
Quyển 3 - Chương 270: Trấn Áp
271
Quyển 3 - Chương 271: Trấn áp
272
Quyển 3 - Chương 272: Hậu sơn
273
Quyển 3 - Chương 273: Ảnh ngược
274
Quyển 3 - Chương 274: Tắm rửa
275
Quyển 3 - Chương 275: Hỏi Ý
276
Quyển 3 - Chương 276: Màn Đêm
277
Quyển 3 - Chương 277: Sông Âm
278
Quyển 3 - Chương 278: Sự thật
279
Quyển 3 - Chương 279: Dưới nước
280
Quyển 3 - Chương 280: Hôn môi
281
Quyển 3 - Chương 281: Phóng sinh
282
Quyển 3 - Chương 282: Bái Tế
283
Quyển 3 - Chương 283: Chùa Miếu
284
Quyển 3 - Chương 284: Bảy năm
285
Quyển 3 - Chương 285: Gặp mặt
286
Quyển 3 - Chương 286: Đêm giao thừa
287
Quyển 3 - Chương 287: Lịch Sử
288
Quyển 3 - Chương 288: Anh trai
289
Quyển 3 - Chương 289: Đếm ngược
290
Quyển 3 - Chương 290: Thổ địa
291
Quyển 3 - Chương 291: Mắt trận
292
Quyển 3 - Chương 292: Kết Cục (Hoàn)