Quyển 3 – Chương 285: Gặp mặt

Edit/Beta: Hải Đường Tĩnh Nguyệt

*

Đã beta xong các chương trước. Mọi người cứ thoải mái cop rồi share cho mềnh một bản nhá. Nhắc một điều là, tuyệt đối không mang bản edit này đi bất cứ nơi đâu. Nếu mình phát hiện ra bản edit này xuất hiện ở nơi nào ngoài trang này là mình private blog luôn.

Dạo này thấy có trang tổng hợp đam mỹ hoàn chuyên re-up lại những bộ truyện đã hoàn của các nhà. Thỉnh thoảng thấy mấy bộ mới vừa hoàn ở đâu đó là thời gian ngắn sau xuất hiện ở trang web của các bạn. Không biết các bạn ấy đã xin phép chưa.

Mình thì mình tuyệt đối không cho phép bộ này xuất hiện ở nơi đâu ngoài trang này nên các bạn khác khỏi xin phép chi cho mệt.

Nháy mắt, lại đến cuối năm.

Qua năm, tuổi Ngụy Thời đã là đầu ba, đương nhiên, tuổi thật của anh cũng chỉ có hai mươi tám, mấy tháng nữa mới qua hai mươi chín, vấn đề là chỗ bọn họ đều tính tuổi mụ, tuổi mụ có đôi khi còn lớn hơn hai tuổi so với tuổi thật.

Tuổi như vậy, còn chưa có kết hôn, tại thôn Ngụy là chuyện cực hiếm thấy.

Bình thường chỉ cần nhìn thấy anh, ba cô sáu bà quan tâm đến chuyện chung thân của anh đều sẽ hỏi một câu, có gặp đứa con gái nào mà cảm thấy không tệ, cũng sẽ giới thiệu với Ngụy Thời một hai người, kỳ thật điều kiện Ngụy Thời tính ra không tệ, bộ dạng không tồi, bằng cấp cao, cũng có công việc cố định, tính tình cũng tốt —— người trong thôn nghĩ tính tốt có nghĩa là gặp ai cũng nở nụ cười, nói chuyện hòa nhã với người chung quanh, không tự cao tự đại, lúc đi chơi cùng, cũng có thể hoà mình —— thanh niên như vậy, ở chỗ họ, có rất nhiều người đều nguyện ý kết thân với anh.

Nhiều người giới thiệu, có lúc Ngụy Thời thật sự không từ chối được, cũng đi gặp vài người.

Nhất là đến thời điểm cuối năm, người ở bên ngoài làm công, làm việc đều trở về mừng năm mới, thì loại chuyện kết thân này lại đặc biệt nhiều, nói như vậy, hai bên nam nữ nhìn nhau một chút, cảm thấy vừa lòng với đối phương, mọi chuyện bình thường, ổn thỏa, thì năm sau liền có khả năng kết hôn. Không giống với ở trong thành phố, ở nơi Ngụy Thời sống, phần lớn nam nữ trẻ tuổi đều thông qua phương thức này để kết thân, cực kỳ nhanh gọn lẹ, không chút nào rối rắm.

Ngụy Thời cảm thấy phương thức này rất tốt.

Kỳ thật đây cũng chỉ là đường tắt để gặp gỡ đối phương, nếu nhà trai hoặc là nhà gái không thích, cũng không có gì. Hiện tại trong mắt ba cô sáu bà thích làm mai cho người khác, Ngụy Thời cũng không có ấn tượng tốt gì, nhiều năm như vậy, giúp anh giới thiệu khoảng mười mấy cô gái, đều là chọn lựa tốt rồi mới giới thiệu qua, thiếu điều chỉ sợ anh chướng mắt, kết quả Ngụy Thời không nhìn trúng lấy nổi một ai —— người này xoi mói tới trình độ nào mới có thể được như vậy.

Cho nên, việc hôn nhân của Ngụy Thời cũng thành vấn đề nan giải.

Đương nhiên, là do người khác cho là như thế, Ngụy Thời tuyệt không để ý.

Ngoại trừ những lúc nằm giường lạnh đắp chăn lạnh, ăn cơm lạnh, đồ ăn lạnh, thân thể có đôi chút bất mãn, thì mới có suy nghĩ muốn tìm một người con gái, có một gia đình, nhưng mà, thường thường những lúc suy nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, quay đầu liền thấy được Ngụy Hân.

Xèo một tiếng, ngọn lửa vừa mới nổi lên kia bị dội xuống một thùng nước lạnh, dập tắt.

Vẻ mặt Ngụy Thời ấm ức.

Tuy rằng hai năm nay mấy cô mấy bà nguyện ý giúp Ngụy Thời giới thiệu đối tượng càng ngày càng ít, nhưng cũng có chứ không phải là không, giống như bây giờ, có bà thím ngồi ở trong trạm xá Ngụy Thời mở nói liên miên dài dòng với anh, bà cũng coi như là nhìn Ngụy Thời lớn lên, mấy năm nay được Ngụy Thời mời đến giúp đỡ một số chuyện vặt trong nhà, nấu cơm quét dọn, lòng đầy yêu thương đối với đứa cháu số khổ nhưng vẫn nở nụ cười, cho nên cực kỳ không vừa mắt đối với chuyện Ngụy Thời soi mói quá mức.

Thím Liên thắm thiết nói với Ngụy Thời nói, “Thím nói này A Thời, qua năm cháu đã ba mươi mốt tuổi, cũng nên suy nghĩ một chút đi, lần này, thím giới thiệu cho cháu chính là cô giáo trung học ở trấn trên, bộ dạng không tồi, tính cách cũng tốt, cũng giống với cháu vậy, đều là người có ăn có học, đã học qua đại học rồi, nếu không phải mấy năm trước bị bệnh nặng nên lở dỡ tới giờ, cũng không đến mức lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn chưa kết hôn, thím thấy các cháu cũng rất hợp nhau, nhà gái nói ngày 28 này qua đó gặp mặt, tìm hiểu nhau trước để xem hai đứa có duyên phận hay không.”

Khóe miệng Ngụy Thời giật giật một chút, ba mươi mốt tuổi… Cho dù qua năm, cháu cũng chỉ mới có hai chín tuổi thôi đó, hừ! Tự dưng khi không tăng hai ba tuổi, cách tính tuổi của mấy người già quả thật không biết nên nói cái gì mới phải.

Ngày 28, không phải nói dương lịch, mà là âm lịch.

Những ngày thế này, trấn trên đều có họp chợ lớn, họp chợ là truyền thống lâu đời ở chỗ Ngụy Thời, mỗi thôn trấn đều khoảng ba ngày họp một lần, những trấn sát nhau thì hợp ngày họp chợ lại thành một, mỗi khi đến ngày này, thôn dân ở quanh đó sẽ tụ tập lên trấn chơi, đến hiện giờ, trên trấn đã mở rất nhiều cửa hàng, ngay cả siêu thị cũng không chỉ có một cái, những loại họp chợ giao dịch những thứ không dùng này không còn quan trọng như lúc trước nữa, dẫu sao, bình thường muốn mua thứ gì đó, bất cứ lúc nào lên trấn cũng mua được, không cần cố ý đợi đến ngày họp chợ.

Đương nhiên, náo nhiệt vẫn giống như trước đây, nhất là khoảng cuối năm.

Mà ngày 28, thông thường, mỗi một thôn trấn đều sẽ có một chợ, tiện cho những thôn dân sống gần đó đặt mua hàng tết. Vẻ mặt Ngụy Thời bất đắc dĩ bị thím Liên tóm lấy, thay đổi quần áo, hai người ngồi xe lên trấn trên.

Mấy con phố trên trấn đầy ắp người, cả trai lẫn gái quanh năm suốt tháng bôn ba ở bên ngoài, coi họp chợ thành nơi tụ họp gặp gỡ, thường thường chợt nghe thấy một người cao giọng nói với người khác, “Về rồi à? Ra ngoài làm việc như thế nào? Có dẫn bạn gái / bạn trai trở về hay không? Mấy ngày nay đến nhà mình chơi…”

Ngụy Thời bị làm cho choáng váng cả đầu óc.

Thím Liên dẫn theo Ngụy Thời đến cửa một siêu thị nhỏ.

Ở cửa có bốn người nữ đang đứng, hai người trẻ tuổi, hai người còn lại tuổi có vẻ lớn, bộ dạng đều có điểm giống nhau, vừa nhìn là biết có quan hệ thân thích, thím Liên kéo Ngụy Thời qua, còn chưa tới gần, liền bắt đầu cười, “Chị Lưu, các người tới đến sớm thế, hôm nay nhiều người quá, chen chúc cả nửa ngày, để cho mọi người chờ thật sự là ngại quá, đây chính là cháu tôi, Ngụy Thời, đến, đến, để thím giới thiệu với cháu, đây là bác Lưu…”

Bùm bùm, thanh âm giống như rang đậu, Ngụy Thời khóe miệng mang theo nụ cười, thản nhiên nhìn hai người nữ trẻ tuổi không quá tự nhiên ở trước mắt, người bên trái tuổi tác không chênh lệch lắm, nhìn qua có chút quen mắt, Ngụy Thời gãi gãi cằm, suy nghĩ một chút, trước mắt sáng ngời, anh tiến đến trước mặt cô gái kia, quan sát trên dưới một lần, thử thăm dò nói, “Cô là Lưu Nhiên?”

Sắc mặt cô gái kia đỏ lên, càng thêm mất tự nhiên. Hiển nhiên cô so Ngụy Thời đã sớm nhận ra, người đó là bạn học trung học của mình.

Ngụy Thời cũng hiểu được có chút xấu hổ, anh khụ một tiếng, sờ sờ cái mũi.

Lại nói tiếp, từ khi ở KTV quyến rũ gặp chuyện không may, Lưu Nhiên bị âm khí ăn mòn thần trí xảy ra vấn đề không thể không tạm nghỉ học hai năm, bởi vậy vì thế, hai người từ sau khi tốt nghiệp trung học, đã mười năm vẫn chưa gặp lại, khó trách gặp mặt, cũng không thể nhận ra liền.

Lại nói tiếp, hồi ở trung học, anh cùng Lưu Nhiên còn bị mọi người chọc là một đôi.

Cô gái còn lại kéo cánh tay Lưu Nhiên, kề tai nói nhỏ, “Chị họ, chị biết ảnh hay sao?”

Lưu Nhiên nhìn Ngụy Thời một cái, “Anh ta là bạn thời trung học của chị, gọi là Ngụy Thời.”

Đều là do chính mình, lớn tuổi, mẹ mỗi ngày thúc giục muốn mình đi gặp mặt, nhiều lần như vậy, bản thân vừa nghe chuyện này đã không kiên nhẫn, lúc này cũng giống nhau, căn bản không để bụng nghe mẹ Lưu nói, nếu chịu nghe, chỉ bằng tên thôi, phỏng chừng đã sớm biết đối tượng mình gặp mặt là ai, nhưng bản thân chỉ biết anh ta họ Ngụy … Tuy rằng lúc bắt đầu còn có chút không được tự nhiên, nhưng mà Lưu Nhiên rốt cuộc lớn tuổi như vậy, cũng không giống như cô gái mười hai mươi tuổi, rất nhanh đã bình tĩnh, thoải mái hàn huyên cùng Ngụy Thời.

Cũng không có nói gì, chính là những chuyện hai người trải qua nhiều năm như vậy, còn có những bạn học khác.

Đây đều là những chủ đề câu chuyện giữa bạn học cũ.

Lúc hai người nói chuyện phiếm, thím Liên cùng mẹ Lưu ở bên cạnh mỉm cười nhìn bọn họ, đi vào siêu thị, lưu không gian lại cho hai người trẻ tuổi.

Từ Lưu Nhiên, Ngụy Thời mới biết được, Lưu Nhiên phải dưỡng bệnh hơn một năm rưỡi sau mới đi học lại, thân thể vẫn không khỏe, khó khăn trắc trở lắm mới tốt nghiệp khỏi trường sư phạm Đồng Thành, bạn học cùng tốt nghiệp đều là vào thành phố phát triển, hoặc là làm thầy giáo hoặc là vào công ty hoặc là thi công chức, một số ít đi đến các trường trọng điểm ở các thị trấn dạy học, nhưng những con đường đó cũng không thích hợp với Lưu Nhiên, bởi vì thân thể cô vẫn còn rất yếu, thường thường hết đau lại ốm, cho nên người trong nhà liền muốn cô về trấn Quảng Tể, tìm cho cô một công việc tại trường trung học Quảng Tể, chớp mắt một cái, đã qua nhiều năm rồi.

Công việc ngược lại không vấn đề gì, môn Lưu Nhiên dạy không phải là môn chính, thoải mái lại ổn định, chẳng qua chuyện chung thân đại sự vẫn không giải quyết được.

Lưu Nhiên biết tình huống thân thể của chính mình, không muốn liên lụy tới những người khác, mẹ Lưu lại nóng nảy, làm gia trưởng, vẫn rất muốn con mình có nơi có chốn để về, cũng không phải muốn ngày đại phú đại quý gì, chỉ là đến lúc già rồi bệnh tật có người ở bên cạnh bưng trà đưa nước, còn có, những người làm cha làm mẹ như bọn họ nhất định sẽ chết trước con cái, chờ bọn họ đi rồi, để lại Lưu Nhiên một người, làm sao mà sống qua ngày?

Nghĩ đến đây chuyện này, mẹ Lưu gấp đến độ tóc bạc. Cho nên bà liền gạt Lưu Nhiên tìm cho cô một người đàn ông, còn nói cho Lưu Nhiên, người đàn ông này biết thân thể cô không tốt, tuy rằng Lưu Nhiên không muốn kết hôn, nhưng vừa nghĩ tới mẹ Lưu lại mềm lòng, hơn nữa nếu người đàn ông kia biết tình huống thân thể mình mà vẫn còn có ý muốn kết hôn, vậy thì đương nhiên cô cũng nguyện ý thử một lần, chỉ là không nghĩ tới, gần đến lúc kết hôn rồi, Lưu Nhiên ngẫu nhiên biết được, mẹ Lưu kỳ thật cũng không nói rõ mọi chuyện cho người đàn ông kia, bà chỉ nói cho hắn biết, thân thể Lưu Nhiên có chút suy yếu, không có gì trở ngại, sau khi Lưu Nhiên biết, lập tức tới tìm người đàn ông kia, nói rõ ràng mọi chuyện, không hề giấu diếm cho hắn biết, để cho bản thân hắn quyết định là có muốn kết hôn hay không, kết quả là người đàn ông này lặng yên biến mất không một tiếng động.

Sau vhuyện này, Lưu Nhiên sống chết không chịu tiếp tục đi gặp mặt.

Ngày hôm nay, vẫn là mẹ Lưu lấy cái chết để bức khiến cho cô đáp ứng tới gặp nhà trai một lần.

Nhưng mà, Lưu Nhiên đã hạ quyết tâm, gặp mặt liền nói rõ tình huống thân thể mình cho nhà trai biết.

Không nghĩ tới, nhà trai hóa ra Ngụy Thời.

Lúc còn ở trung học, cô từng thích Ngụy Thời, lúc ấy bản thân cũng không biết, vẫn để tới sau này mới hiểu được loại cảm giác này chính là thích. Lưu Nhiên liếc nhìn Ngụy Thời một cái, anh vẫn không có gì biến hóa cả, vẫn giống như lúc ở trung học, cười đùa tí tởn với mọi người, nhìn qua rất dễ ở chung, trên thực tế… Lưu Nhiên trong lòng có chút chua, giống như ăn phải quả trám chưa chín, trong mắt Ngụy Thời chỉ có chứa vài thứ, vài người mà thôi, những người khác chưa từng được anh để trong lòng.

Hôm nay lúc anh nhìn cô, cả nửa ngày cũng không nhận ra.

Lưu Nhiên nói chuyện với Ngụy Thời, “Ngụy Thời, La Chí Dũng cũng ở trong nhà, muốn tới nhà thăm cậu ta hay không?”

Ngụy Thời cũng đã lâu chưa gặp La Chí Dũng, liền gật gật đầu.

Hai người chen chúc tới lui trong đám người, hướng tới nhà La Chí Dũng.

Ngụy Thời vừa đi vừa trò chuyện với Lưu Nhiên, đột nhiên, anh ngừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm đám người phía trước cách đó không xa, anh quay đầu, vội vã nói với Lưu Nhiên, “Thật ngại, mình có chút việc gấp phải đi trước, số di động của cậu là bao nhiêu, mấy ngày nữa tìm vài đứa bạn tụ tập chơi đi.”

Lưu Nhiên sửng sốt, nói số điện thoại di động cho Ngụy Thời.

Ngụy Thời nhớ kỹ, lên tiếng chào cô, bỏ chạy.

Lưu Nhiên nhìn anh biến mất trong đám người, nhất thời có chút ngỡ ngàng.

Mới đầu lúc nhìn thấy Ngụy Thời, cô không phải là không có một chút chờ mong, lớn tuổi như vậy, khó gặp được một bạn học biết mình mà còn chưa kết hôn, hai người tiến tới với nhau, cơ hội vẫn rất lớn, huống chi, năm đó cô từ miệng mẹ Lưu đã biết Ngụy Thời có chút thủ đoạn, bản thân mình gặp phải loại chuyện tà ma này mà vẫn còn có thể giữ được tánh mạng, cũng có chút quan hệ tới Ngụy Thời, Ngụy Thời khẳng định đã biết thân thể cô không tốt, biết đâu cũng nguyện ý…

Hiện tại ngẫm lại, có lẽ chỉ mình cô tình nguyện mà thôi.

Lưu Nhiên thở dài, quay đầu lại tìm mẹ Lưu, dì còn có em họ.

Bên kia, Ngụy Thời ở trong đám người cứ như cá mà chui tới chui lui.

Nếu vừa rồi anh nhìn không lầm, người kia chính là Ngụy Hân.

Ngụy Thời oán hận, trong lòng mắng Ngụy Hân đến máu chó đầy đầu, biết tình huống bản thân mà còn chạy ra ngoài, chạy ra ngoài thì thôi cũng được đi, còn đặc biệt chạy đến nơi đông người, nó đây là sống quá thoải mái, không có việc gì nên muốn tìm chuyện đúng không! Ngụy Thời tức giận mức trong mắt đều nổi tơ máu, nếu Ngụy Hân ngay tại trước mắt, chỉ sợ anh thật sự sẽ đánh cậu.

Vẻ mặt Ngụy Thời không kiên nhẫn, chung quanh đều là người.

Các loại thanh âm, các loại mùi vị, cãi nhau, mấy trăm con vịt kêu réo trong đầu, mặt Ngụy Thời căng cứng, bàn tay cho vào túi, thủ sẵn một lá bùa, lá bùa nhẹ nhàng động, Ngụy Thời đi về hướng này, lại động nhẹ một chút, đổi phương hướng, lá bùa dao động nhiều hơn, Ngụy Thời thử vài hướng, hướng về nơi có dao động lớn nhất, bước tới.

Tìm một hồi đã ra khỏi trấn.

Dòng người đã trở nên thưa thớt, đôi lúc có một đoàn xe dài lướt qua, từng đợt từng đợt, xe cũng dần dần ít đi, lại nhìn đến phía trước cách đó không xa, có một đống người vây quanh, chỉ chỉ trỏ trỏ.

Ngụy Thời nhanh chóng chạy tới, vừa thấy, đó là hiện trường một vụ tai nạn xe cộ.

Một người đàn ông trung niên thẳng đờ nằm ở đó, lồng ngực sũng xuống, gương mặt vặn vẹo không còn hình dáng, đó là đau đớn trước khi chết, máu chảy đầy đất, thân thể còn đang nhỏ máu. Một chiếc xe máy ngã xuống cái rãnh ven đường, đầu xe cùng bánh xe phía trước bị đụng đến đổi dạng, ngoài ra còn có một chiếc xe tải nhỏ, đứng ở phía trước, đầu xe cũng có dấu vết va chạm.

Nhìn tình hình, chắc là xe tải nọ đụng phải xe máy này, người đàn ông trung niên chính là người lái xe máy. Ngụy Thời nhìn lướt qua, thấy mấy người đàn ông vây quanh một người đàn ông khác đang ôm đầu khóc, muốn hắn phụ trách, chắc đó là tài xế lái chiếc xe tải nọ.

Ngụy Thời đối với tai nạn xe cộ này cũng không quan tâm lắm.

Anh thản nhiên nhìn lướt qua người chết kia, hơi chút sửng sốt một chút, trên người người chết có oán khí rất nặng, nhưng mà, sắp năm mới rồi, đột nhiên lại chết bất đắc kỳ tử như thế, có oán khí mới bình thường, không oán khí mới là chuyện kỳ quái.

Ngụy Hân đứng ở trong đám người nhìn hiện trường vụ tai nạn.

Mặc dù là mùa đông, nhưng mặt trời vẫn ló dạng, nhiệt độ không khí cũng không thấp, mặc đồ hơi dày, đi bộ một chút sẽ đổ mồ hôi, cây cối xung quanh ở giữa mùa đông vẫn không xào xạc mấy, đa số vẫn còn lá xanh trên cạnh, trong đồng ruộng bên cạnh, có mấy đống rơm rạ, mang đến một chút tiêu điều ngày đông.

Ngụy Hân rõ ràng đứng ở nơi đó, lại giống như tách rời ra khỏi nhân thế, người bên cạnh tự nhiên thoải mái lướt qua cậu, giống như chỗ đấy không có người. Trong trời đất lại có một “người” như thế, cậu không ở dương thế, nhưng cũng không thuộc âm thế, cậu có thể đi lại trên dương thế, nhưng lại không thể hòa nhập với dương thế, cậu cũng có thể đi lại tại âm thế, rồi lại không thể dung hòa được với âm thế. Cho nên cậu đứng ở nơi đó, dường như khí lạnh mùa đông toàn bộ tụ lại trên người cậu.

Lạnh băng, thờ ơ, bàng quan, cô tịch…

Ngụy Thời hít một luồng không khí lạnh lẽo, đi tới bên người Ngụy Hân.

Anh cầm lấy tay Ngụy Hân, nhẹ nhàng nói với cậu, “Sao em lại ra đây? Sớm biết em cũng muốn ra ngoài,  anh sẽ chờ em cùng đi.”

Ngụy Hân nhìn anh một cái, ngón tay khe khẽ động trong lòng bàn tay anh, “Anh, xem mắt?”

Khóe miệng Ngụy Thời giật giật một chút, không sao lại cảm thấy có chút chột dạ, anh quay đầu không dám đối diện với Ngụy Hân, có chút mất tự nhiên sờ sờ cằm, “Thím Liên nhất định muốn anh tới gặp, anh không từ chối được, dù sao cũng chỉ gặp mặt thôi, không nhất định là sẽ….a …” Ngụy Thời hít sâu một hơi, Ngụy Hân vừa rồi dùng sức cầm chặt tay hắn, quả thật “dùng sức”, thật “dùng sức” đến mức tay anh sắp bị nắm đến nát! Cái thằng nhóc này thật sự càng ngày càng quá phận.

Ngụy Hân mặt không đổi sắc, buông tay ra, nhìn Ngụy Thời.

Ngụy Thời trong lòng rỉ máu, trên mặt còn muốn cười trấn an Ngụy Hân, mẹ, đây không phải là em trai của anh, mà là tổ tông của anh mới đúng, “Được rồi được rồi, không phải anh đã sớm nói với em rồi hay sao, không kết cái gì hôn hết, không tìm vợ nào cả, ầy, mấy em gái đó nếu biết sau lưng anh làm cái gì, phỏng chừng sẽ chạy hết cả đám, anh cũng không muốn tìm, nhưng mà, thím Liên cứ nói hoài, anh cũng không thể nào pha trò hoài được, còn không bằng đi gặp mặt cho xong, ai, anh em là thanh niên độc thân tràn đầy tương lai, áp lực cũng rất lớn.”

Ngụy Thời biểu lộ bực tức.

Ngụy Hân lại khẽ động trong lòng bàn tay anh, “Chúng ta, cùng một chỗ.”

Ngụy Thời không yên lòng nói, “Đương nhiên, đương nhiên, dù có ai đi chăng nữa, anh cũng sẽ không bỏ em, ai bảo em là em anh.”

Đây không phải là đáp án cậu muốn, cũng không phải ý nghĩa lời nói của cậu, ánh mắt Ngụy Hân vừa sâu lại vừa lạnh.

Đám người đang vây xem hiện trường tai nạn bên cạnh đột nhiên xôn xao lên.

Một đám người chạy ra ngoài, miệng lung tung hô, “Xác chết vùng dậy, xác chết vùng dậy.”

Ngụy Thời đang lo không có chuyện dời đi lực chú ý, vội nhanh chóng đi qua xem, nam thi trung niên nằm trên mặt đất kia, bỗng nhiên ngồi thẳng dậy, cánh tay gãy rời vung vẫy, mắt nổi lên, máu trong miệng ồ ạt tràn ra ngoài, cổ họng rung động khừ khừ.

Đệt mợ, quả thật là xác chết vùng dậy, giữa ban ngày đó, Ngụy Thời lại hít sâu một hơi.

Anh nhìn thoáng qua, hôm nay mặt trời ló dạng, bây giờ lại có chút âm u, trên người người đàn ông trung niên này có oán khí rất nặng. Hơn nữa, Ngụy Thời nhìn địa thế chung quanh một chút, nơi này đột nhiên thay đổi, trước kia nhất định cũng từng xảy ra sự cố, có người chết, cho nên âm khí nơi này tương đối nặng, hơn nữa cũng khả năng bát tự nam thi trung niên kia mang sát, liền xuất hiện chuyện xác chết vùng dậy này.

Quả nhiên, đến cuối năm, chẳng những dễ dàng gặp chuyện không may, còn dễ dàng xảy ra chuyện lớn.

Đã gặp thì không thể tránh, đó cũng là quy luật xử sự của Ẩn môn.

Ngụy Thời lấy ra một lá bùa đang muốn đi qua. Nam thi trung niên kia đã chuẩn bị đứng lên, lắc lư chệch choạng hướng tới tài xế lái xe tải đang ngồi bệt ra đất vì sợ hãi, người lái xe đã  bị dọa đến tiểu trong quần, cả người run run rẩy rẩy, đừng nói đến chạy, người đã bị dọa sợ đến mức tê liệt, bò còn không nổi, người bị đâm kia chết muốn báo thù, máu tí tách nhỏ từ trên người đàn ông trung niên ấy, giữa mùa đông, máu cũng rất nhanh truyền đến mùi hôi thoang thoảng, màu sắc cũng từ hồng biến thành màu đỏ sậm, dường như có chút biến thành màu đen.

Ngụy Hân giữ chặt Ngụy Thời, không cho anh đi qua.

Ngụy Thời kéo tay cậu ra, anh không có trực tiếp tới gần nam thi trung niên kia, mà vây quanh thi thể rồi đi vài vòng, nhăn mày, giống như đang suy nghĩ chuyện gì. Từ lúc nam thi kia đột nhiên động, đã qua một phút đồng hồ, tất cả người chung quanh đều sợ tới mức chạy tán loạn, nhưng mà con đường này người đến người đi rất nhiều, còn có một ít người lá gan to nghe thấy chuyện lạ liền từ trấn trên chạy tới xem náo nhiệt, chung quanh lại lục tục tụ tập một số người.

Ngụy Thời lấy ra một cục xương gà vừa mới chặt, nghĩ dù thế nào cũng phải nhét cục xương đó vào miệng nam thi kia, áp đi thi khí trên người nó xuống, nhưng trước mặt công chúng như vậy, muốn anh làm chuyện này, có chút áp lực.

Ngay lúc Ngụy Thời còn đang do dự, cổ tay của anh bị người bắt lấy.

Ngụy Thời quay đầu nhìn, hóa ra là Ngụy Hân.

Ngụy Hân kéo Ngụy Thời lùi lại vài bước rồi mới buông tay anh ra, Ngụy Thời sửng sốt một chút, “Em làm gì, không thấy anh đang có việc sao? Chờ chút, em muốn làm gì? Em mau dừng lại cho anh!” Ngụy Thời nhìn đến Ngụy Hân đi về phía nam thi kia, lập tức hạ giọng gọi.

Ngụy Hân thẳng bước về phía nam thi nọ, nam thi ấy đã chuệch choạng đứng ở trước mặt người lái xe tải, vẻ mặt tài xế tuyệt vọng, dại ra mà nhìn bàn tay còn đang nhỏ máu của nam thi chuẩn bị nắm lấy đầu mình, đúng lúc này, Ngụy Hân hé miệng, phát ra một tiếng rít, đủ để cả người nam thi run lên, bùm một tiếng, ngã ra mặt đất, thân thể run rẩy vài cái, rồi không động đậy nữa.

Ngụy Thời nghe được tiếng rít kia, mà vẻ mặt người tài xế vẫn còn bàng hoàng ngơ ngác.

Đó là quỷ rít.

Hơn nữa còn là lệ quỷ đạo hạnh cực kỳ cao mới có thể phát ra.

Cho nên mới có thể dễ dàng ngăn cản nam thi kia.

Vẻ mặt Ngụy Thời có chút nứt ra, lần đó ở trong sông tại thôn Ngụy bị khỉ nước kéo lấy, anh đã biết Ngụy Hân không đơn giản, nhưng mà không ngờ được, đạo hạnh cậu lại cao như vậy, hơn nữa chỉ có lệ quỷ mới có thể phát ra tiếng quỷ rít chân chính, người sống nghe được quỷ rít, dường như không có khả năng sống sót, vậy hóa ra thứ trong xác Ngụy Hân là lệ quỷ ư?

Bốn phía có người chạy tới, đứng xa xa nhìn hiện trường tai nạn, qua một hồi lâu, nhìn thấy nam thi vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, lá gan lớn, mới chậm rãi bước lại gần, người tài xế xe tải kia hét thảm một tiếng, lúc này mới kịp phản ứng, hai mắt khẽ đảo rồi bất tỉnh nhân sự, mà lúc này, vài người nam nữ vừa gào khóc vừa lảo đảo chạy tới, một người phụ nữ trung niên nằm lên cái xác người đàn ông nọ khóc gào đứt ruột đứt gan, xem ra là người nhà của người đàn ông ấy đến rồi.

Lúc này, người vây quanh cũng càng lúc càng nhiều.

Ngụy Thời kéo Ngụy Hân, lẫn vào đám người, về lại thôn trấn.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Về nhà
2 Quyển 1 - Chương 2: Tập tục xưa
3 Quyển 1 - Chương 3: Trước khi là yêu
4 Quyển 1 - Chương 4: Bức hôn
5 Quyển 1 - Chương 5: Sính lễ
6 Quyển 1 - Chương 6: Thành hôn
7 Quyển 1 - Chương 7: Nghi lễ
8 Quyển 1 - Chương 8: Kết âm
9 Quyển 1 - Chương 9: Động phòng
10 Quyển 1 - Chương 10: Hạ táng
11 Quyển 1 - Chương 11: Tọa gia
12 Quyển 1 - Chương 12: Phương thuốc cổ truyền
13 Quyển 1 - Chương 13: Âm tửu
14 Quyển 1 - Chương 14: Gông cùm xiềng xích
15 Quyển 1 - Chương 15: Thủy quỷ
16 Quyển 1 - Chương 16: Tự tử – Con thừa tự
17 Quyển 1 - Chương 17: Huyệt động
18 Quyển 1 - Chương 18: Thủ thân
19 Quyển 1 - Chương 19: Tẩu tà
20 Quyển 1 - Chương 20: Hạ chú
21 Quyển 1 - Chương 21: Lai lịch
22 Quyển 1 - Chương 22: Hộ mẫu – Bảo vệ mẹ
23 Quyển 1 - Chương 23: Âm khí
24 Quyển 1 - Chương 24: Làm bậy
25 Quyển 1 - Chương 25: Nội tình
26 Quyển 1 - Chương 26: Thu quỷ
27 Quyển 1 - Chương 27: Táng ngọc
28 Quyển 1 - Chương 28: Ngộ quỷ
29 Quyển 1 - Chương 29: Đàn tràng
30 Quyển 1 - Chương 30: Chiêu hồn
31 Quyển 1 - Chương 31: Quỷ độn
32 Quyển 1 - Chương 32: Phát si
33 Quyển 1 - Chương 33: Hung sát
34 Quyển 1 - Chương 34: Bóng trắng
35 Quyển 1 - Chương 35: Tương sát
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột tử
37 Quyển 1 - Chương 37: Mượn đường
38 Quyển 1 - Chương 38: Đưa thần
39 Quyển 1 - Chương 39: Trở về
40 Quyển 1 - Chương 40: Bài vị
41 Quyển 1 - Chương 41: Ở chung
42 Quyển 1 - Chương 42: Lưỡng hại
43 Quyển 1 - Chương 43: Đi dạo
44 Quyển 1 - Chương 44: Mất hồn
45 Quyển 1 - Chương 45: Phỏng vấn
46 Quyển 1 - Chương 46: Lại vào
47 Quyển 1 - Chương 47: Lấy mạng
48 Quyển 1 - Chương 48: Lời thề
49 Quyển 1 - Chương 49: Hoạt huyết
50 Quyển 1 - Chương 50: Quỷ khóc
51 Quyển 1 - Chương 51: Sát trận
52 Quyển 1 - Chương 52: Tam thiếu
53 Quyển 1 - Chương 53: Khoảng cách
54 Quyển 1 - Chương 54: Thực hiện
55 Quyển 1 - Chương 55: Phụ thân
56 Quyển 1 - Chương 56: Ác đấu
57 Quyển 1 - Chương 57: Trở về
58 Quyển 1 - Chương 58: Làm bị thương
59 Quyển 1 - Chương 59: Tai nạn xe cộ
60 Quyển 1 - Chương 60: Để mắt tới
61 Quyển 1 - Chương 61: Cảnh báo
62 Quyển 1 - Chương 62: Sinh bệnh
63 Quyển 1 - Chương 63: Dưỡng bệnh
64 Quyển 1 - Chương 64: Cổ thành
65 Quyển 1 - Chương 65: Mùi vị
66 Quyển 1 - Chương 66: Xác sống
67 Quyển 1 - Chương 67: Nội tình
68 Quyển 1 - Chương 68: Ngọt
69 Quyển 1 - Chương 69: Bách quỷ
70 Quyển 1 - Chương 70: Ác chú
71 Quyển 1 - Chương 71: Quỷ lễ
72 Quyển 1 - Chương 72: Công việc
73 Quyển 1 - Chương 73: Khu nhà xưởng bỏ hoang
74 Quyển 1 - Chương 74: Gọi hồn
75 Quyển 1 - Chương 75: Vong tình
76 Quyển 1 - Chương 76: Ôn tồn
77 Quyển 1 - Chương 77: Sau đó
78 Quyển 1 - Chương 78: Anh em
79 Quyển 1 - Chương 79: Thầy trò
80 Quyển 1 - Chương 80: Thay hồn
81 Quyển 1 - Chương 81: Tình khởi
82 Quyển 1 - Chương 82: Về thôn
83 Quyển 1 - Chương 83: Sai đường
84 Quyển 1 - Chương 84: Khuyên bảo
85 Quyển 1 - Chương 85: Đường về
86 Quyển 2 - Chương 86: Âm thai - Thầy tướng số
87 Quyển 2 - Chương 87: Ván bài
88 Quyển 2 - Chương 88: Nguyên nhân
89 Quyển 2 - Chương 89: Kết giao với quỷ
90 Quyển 2 - Chương 90: Cái thai của quỷ
91 Quyển 2 - Chương 91: Báo mộng
92 Quyển 2 - Chương 92: Tẩy mạch
93 Quyển 2 - Chương 93: Đời trước
94 Quyển 2 - Chương 94: Bàn luận hôn nhân
95 Quyển 2 - Chương 95: Yêu quái thành tinh
96 Quyển 2 - Chương 96: Cược mạng
97 Quyển 2 - Chương 97: Truy tìm dấu vết
98 Quyển 2 - Chương 98: Dòng sông cõi âm
99 Quyển 2 - Chương 99: Ao máu
100 Quyển 2 - Chương 100: Hòe tinh
101 Quyển 2 - Chương 101: Đầu thai kiếp khác
102 Quyển 2 - Chương 102: Hiến tế
103 Quyển 2 - Chương 103: Thừa tự
104 Quyển 2 - Chương 104: Châm cứu
105 Quyển 2 - Chương 105: Bạn hôn
106 Quyển 2 - Chương 106: Đôn luân
107 Quyển 2 - Chương 107: Đại bổ
108 Quyển 2 - Chương 108: Hỏi chuyện cõi âm
109 Quyển 2 - Chương 109: Quay về
110 Quyển 2 - Chương 110: Mối hoài nghi
111 Quyển 2 - Chương 111: Dụ dỗ
112 Quyển 2 - Chương 112: Ác đấu
113 Quyển 2 - Chương 113: Dưỡng thai
114 Quyển 2 - Chương 114: Ngày đầu tiên
115 Quyển 2 - Chương 115: Ngày thứ hai
116 Quyển 2 - Chương 116: Bạn sinh
117 Quyển 2 - Chương 117: Vội vàng
118 Quyển 2 - Chương 118: Con rối
119 Quyển 2 - Chương 119: Khỉ nước
120 Quyển 2 - Chương 120: Hoàn dương
121 Quyển 2 - Chương 121: Chào đời
122 Quyển 2 - Chương 122: Thằng quỷ nhỏ
123 Quyển 2 - Chương 123: Cha con
124 Quyển 2 - Chương 124: Xưng hô
125 Quyển 2 - Chương 125: Đi theo
126 Quyển 2 - Chương 126: Từ đường
127 Quyển 2 - Chương 127: Thừa kế
128 Quyển 2 - Chương 128: Chứng huyết
129 Quyển 2 - Chương 129: Bình An
130 Quyển 2 - Chương 130: Dò xét ban đêm
131 Quyển 2 - Chương 131: Quấn quýt
132 Quyển 2 - Chương 132: Ly hỏa
133 Quyển 2 - Chương 133: Tượng điêu khắc gỗ
134 Quyển 2 - Chương 134: Điện ảnh
135 Quyển 2 - Chương 135: Ôn dịch
136 Quyển 2 - Chương 136: Cơn mưa to
137 Quyển 2 - Chương 137: Phát bệnh
138 Quyển 2 - Chương 138: Lấy vợ
139 Quyển 2 - Chương 139: Đón dâu
140 Quyển 2 - Chương 140: Ngủ
141 Quyển 2 - Chương 141: Năm tháng
142 Quyển 2 - Chương 142: Mộ thất
143 Quyển 2 - Chương 143: Căn nhà quan tài
144 Quyển 2 - Chương 144: Địa ngục
145 Quyển 2 - Chương 145: Đường hầm
146 Quyển 2 - Chương 146: Thay dương
147 Quyển 2 - Chương 147: Quỷ thủ
148 Quyển 2 - Chương 148: Đầu bạc
149 Quyển 2 - Chương 149: Hỏi tình
150 Quyển 2 - Chương 150: Đoàn tàu
151 Quyển 2 - Chương 151: Đòi hồn
152 Quyển 2 - Chương 152: Biệt thự
153 Quyển 2 - Chương 153: Cuộc điện thoại
154 Quyển 2 - Chương 154: Quỷ nhỏ
155 Quyển 2 - Chương 155: Đánh nhau
156 Quyển 2 - Chương 156: Vật làm tin
157 Quyển 2 - Chương 157: Trắc trở
158 Quyển 2 - Chương 158: Trấn trạch
159 Quyển 2 - Chương 159: Đưa tang
160 Quyển 2 - Chương 160: Dời tang
161 Quyển 2 - Chương 161: Đổng trạch
162 Quyển 2 - Chương 162: Ăn quỷ
163 Quyển 2 - Chương 163: Gương mặt biến đổi
164 Quyển 2 - Chương 164: Ba nhánh của dòng họ
165 Quyển 2 - Chương 165: Chấp niệm
166 Quyển 2 - Chương 166: Hồn về
167 Quyển 2 - Chương 167: Bộ xương khô
168 Quyển 2 - Chương 168: Trước mộ phần
169 Quyển 2 - Chương 169: Con thỏ
170 Quyển 2 - Chương 170: Lễ mừng năm mới
171 Quyển 3 - Chương 171: Anh em
172 Quyển 3 - Chương 172: Bệnh viện
173 Quyển 3 - Chương 173: Xem bói
174 Quyển 3 - Chương 174: Khế ước của quỷ
175 Quyển 3 - Chương 175: Phệ Huyết (Nuốt máu)
176 Quyển 3 - Chương 176: Gặp quỷ
177 Quyển 3 - Chương 177: Gia đình họ la
178 Quyển 3 - Chương 178: Lần đầu thử nghiệm
179 Quyển 3 - Chương 179: Quỷ con
180 Quyển 3 - Chương 180: Huyết chú (lời nguyền bằng máu)
181 Quyển 3 - Chương 181: Hung họa
182 Quyển 3 - Chương 182: Ảnh cũ
183 Quyển 3 - Chương 183: Bái sư
184 Quyển 3 - Chương 184: Mèo đen
185 Quyển 3 - Chương 185: Song hồn
186 Quyển 3 - Chương 186: Ẩn môn
187 Quyển 3 - Chương 187: Trở về trấn
188 Quyển 3 - Chương 188: Không đề*
189 Quyển 3 - Chương 189
190 Quyển 3 - Chương 190
191 Quyển 3 - Chương 191: Nhà kho*
192 Quyển 3 - Chương 192: Đói Khát
193 Quyển 3 - Chương 193: Ăn quỷ
194 Quyển 3 - Chương 194: Liên hoan
195 Quyển 3 - Chương 195: Chợ quỷ
196 Quyển 3 - Chương 196: Xảo ngộ
197 Quyển 3 - Chương 197: Yên giấc
198 Quyển 3 - Chương 198: Mồ
199 Quyển 3 - Chương 199: Xác chết vùng dậy
200 Quyển 3 - Chương 200: Dưỡng thi
201 Quyển 3 - Chương 201: Khốn sát
202 Quyển 3 - Chương 202: Khế hồn
203 Quyển 3 - Chương 203: Trên giường
204 Quyển 3 - Chương 204: Tiền giấy
205 Quyển 3 - Chương 205: Ảnh chụp
206 Quyển 3 - Chương 206: Quỷ huyết (máu quỷ)
207 Quyển 3 - Chương 207: Tẩm Thủy (Ngâm nước)
208 Quyển 3 - Chương 208: Ác Hàng
209 Quyển 3 - Chương 209: Chiêu hồn
210 Quyển 3 - Chương 210: Thức tỉnh
211 Quyển 3 - Chương 211: Phỏng
212 Quyển 3 - Chương 212: Ảnh Da
213 Quyển 3 - Chương 213: Quỷ Diễn
214 Quyển 3 - Chương 214: Đường Đêm
215 Quyển 3 - Chương 215: Mã Gia
216 Quyển 3 - Chương 216: Giúp đỡ
217 Quyển 3 - Chương 217: Bức cung
218 Quyển 3 - Chương 218: Đưa thi
219 Quyển 3 - Chương 219: Đưa thi 2
220 Quyển 3 - Chương 220: Trên đường
221 Quyển 3 - Chương 221: Gió tuyết
222 Quyển 3 - Chương 222: Chum gốm
223 Quyển 3 - Chương 223: Bách sát
224 Quyển 3 - Chương 224: Thiêu Hồn
225 Quyển 3 - Chương 225: Ngã ba
226 Quyển 3 - Chương 226: Bí mật ẩn giấu
227 Quyển 3 - Chương 227: Đại biến
228 Quyển 3 - Chương 228: Mộ thất
229 Quyển 3 - Chương 229: Ngũ quỷ
230 Quyển 3 - Chương 230: Phát tác
231 Quyển 3 - Chương 231: Âm thi
232 Quyển 3 - Chương 232: Mã gia
233 Quyển 3 - Chương 233: Gia lão
234 Quyển 3 - Chương 234: Xung đột
235 Quyển 3 - Chương 235: Truyền thừa
236 Quyển 3 - Chương 236: Âm quỷ
237 Quyển 3 - Chương 237: Sống Lại
238 Quyển 3 - Chương 238: Thất gia
239 Quyển 3 - Chương 239: Nuốt quỷ
240 Quyển 3 - Chương 240: Chân tướng
241 Quyển 3 - Chương 241: Phân hồn
242 Quyển 3 - Chương 242: Quên
243 Quyển 3 - Chương 243: Nước chảy
244 Quyển 3 - Chương 244: Sư phụ
245 Quyển 3 - Chương 245: Gặp lại
246 Quyển 3 - Chương 246: Khát Cầu
247 Quyển 3 - Chương 247: Không Ngớt
248 Quyển 3 - Chương 248: Bớt
249 Quyển 3 - Chương 249: Chung gia
250 Quyển 3 - Chương 250: Đi tìm căn nguyên
251 Quyển 3 - Chương 251: Rang cốt
252 Quyển 3 - Chương 252: Quật mộ phần
253 Quyển 3 - Chương 253: Xà cổ
254 Quyển 3 - Chương 254: Điều kiện
255 Quyển 3 - Chương 255: Cổ nữ
256 Quyển 3 - Chương 256: Quấy rối
257 Quyển 3 - Chương 257: Tục mệnh (kéo dài tính mạng)
258 Quyển 3 - Chương 258: Công tác
259 Quyển 3 - Chương 259: Nằm viện
260 Quyển 3 - Chương 260: Mất tích
261 Quyển 3 - Chương 261: Cung sát
262 Quyển 3 - Chương 262: Ác mộng
263 Quyển 3 - Chương 263: Phát tác
264 Quyển 3 - Chương 264: Xuất trận
265 Quyển 3 - Chương 265: Điều khiển thi thể
266 Quyển 3 - Chương 266: Về thôn
267 Quyển 3 - Chương 267: Bị tập kích
268 Quyển 3 - Chương 268: Sau đó
269 Quyển 3 - Chương 269: Phá Cục
270 Quyển 3 - Chương 270: Trấn Áp
271 Quyển 3 - Chương 271: Trấn áp
272 Quyển 3 - Chương 272: Hậu sơn
273 Quyển 3 - Chương 273: Ảnh ngược
274 Quyển 3 - Chương 274: Tắm rửa
275 Quyển 3 - Chương 275: Hỏi Ý
276 Quyển 3 - Chương 276: Màn Đêm
277 Quyển 3 - Chương 277: Sông Âm
278 Quyển 3 - Chương 278: Sự thật
279 Quyển 3 - Chương 279: Dưới nước
280 Quyển 3 - Chương 280: Hôn môi
281 Quyển 3 - Chương 281: Phóng sinh
282 Quyển 3 - Chương 282: Bái Tế
283 Quyển 3 - Chương 283: Chùa Miếu
284 Quyển 3 - Chương 284: Bảy năm
285 Quyển 3 - Chương 285: Gặp mặt
286 Quyển 3 - Chương 286: Đêm giao thừa
287 Quyển 3 - Chương 287: Lịch Sử
288 Quyển 3 - Chương 288: Anh trai
289 Quyển 3 - Chương 289: Đếm ngược
290 Quyển 3 - Chương 290: Thổ địa
291 Quyển 3 - Chương 291: Mắt trận
292 Quyển 3 - Chương 292: Kết Cục (Hoàn)
Chapter

Updated 292 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Về nhà
2
Quyển 1 - Chương 2: Tập tục xưa
3
Quyển 1 - Chương 3: Trước khi là yêu
4
Quyển 1 - Chương 4: Bức hôn
5
Quyển 1 - Chương 5: Sính lễ
6
Quyển 1 - Chương 6: Thành hôn
7
Quyển 1 - Chương 7: Nghi lễ
8
Quyển 1 - Chương 8: Kết âm
9
Quyển 1 - Chương 9: Động phòng
10
Quyển 1 - Chương 10: Hạ táng
11
Quyển 1 - Chương 11: Tọa gia
12
Quyển 1 - Chương 12: Phương thuốc cổ truyền
13
Quyển 1 - Chương 13: Âm tửu
14
Quyển 1 - Chương 14: Gông cùm xiềng xích
15
Quyển 1 - Chương 15: Thủy quỷ
16
Quyển 1 - Chương 16: Tự tử – Con thừa tự
17
Quyển 1 - Chương 17: Huyệt động
18
Quyển 1 - Chương 18: Thủ thân
19
Quyển 1 - Chương 19: Tẩu tà
20
Quyển 1 - Chương 20: Hạ chú
21
Quyển 1 - Chương 21: Lai lịch
22
Quyển 1 - Chương 22: Hộ mẫu – Bảo vệ mẹ
23
Quyển 1 - Chương 23: Âm khí
24
Quyển 1 - Chương 24: Làm bậy
25
Quyển 1 - Chương 25: Nội tình
26
Quyển 1 - Chương 26: Thu quỷ
27
Quyển 1 - Chương 27: Táng ngọc
28
Quyển 1 - Chương 28: Ngộ quỷ
29
Quyển 1 - Chương 29: Đàn tràng
30
Quyển 1 - Chương 30: Chiêu hồn
31
Quyển 1 - Chương 31: Quỷ độn
32
Quyển 1 - Chương 32: Phát si
33
Quyển 1 - Chương 33: Hung sát
34
Quyển 1 - Chương 34: Bóng trắng
35
Quyển 1 - Chương 35: Tương sát
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột tử
37
Quyển 1 - Chương 37: Mượn đường
38
Quyển 1 - Chương 38: Đưa thần
39
Quyển 1 - Chương 39: Trở về
40
Quyển 1 - Chương 40: Bài vị
41
Quyển 1 - Chương 41: Ở chung
42
Quyển 1 - Chương 42: Lưỡng hại
43
Quyển 1 - Chương 43: Đi dạo
44
Quyển 1 - Chương 44: Mất hồn
45
Quyển 1 - Chương 45: Phỏng vấn
46
Quyển 1 - Chương 46: Lại vào
47
Quyển 1 - Chương 47: Lấy mạng
48
Quyển 1 - Chương 48: Lời thề
49
Quyển 1 - Chương 49: Hoạt huyết
50
Quyển 1 - Chương 50: Quỷ khóc
51
Quyển 1 - Chương 51: Sát trận
52
Quyển 1 - Chương 52: Tam thiếu
53
Quyển 1 - Chương 53: Khoảng cách
54
Quyển 1 - Chương 54: Thực hiện
55
Quyển 1 - Chương 55: Phụ thân
56
Quyển 1 - Chương 56: Ác đấu
57
Quyển 1 - Chương 57: Trở về
58
Quyển 1 - Chương 58: Làm bị thương
59
Quyển 1 - Chương 59: Tai nạn xe cộ
60
Quyển 1 - Chương 60: Để mắt tới
61
Quyển 1 - Chương 61: Cảnh báo
62
Quyển 1 - Chương 62: Sinh bệnh
63
Quyển 1 - Chương 63: Dưỡng bệnh
64
Quyển 1 - Chương 64: Cổ thành
65
Quyển 1 - Chương 65: Mùi vị
66
Quyển 1 - Chương 66: Xác sống
67
Quyển 1 - Chương 67: Nội tình
68
Quyển 1 - Chương 68: Ngọt
69
Quyển 1 - Chương 69: Bách quỷ
70
Quyển 1 - Chương 70: Ác chú
71
Quyển 1 - Chương 71: Quỷ lễ
72
Quyển 1 - Chương 72: Công việc
73
Quyển 1 - Chương 73: Khu nhà xưởng bỏ hoang
74
Quyển 1 - Chương 74: Gọi hồn
75
Quyển 1 - Chương 75: Vong tình
76
Quyển 1 - Chương 76: Ôn tồn
77
Quyển 1 - Chương 77: Sau đó
78
Quyển 1 - Chương 78: Anh em
79
Quyển 1 - Chương 79: Thầy trò
80
Quyển 1 - Chương 80: Thay hồn
81
Quyển 1 - Chương 81: Tình khởi
82
Quyển 1 - Chương 82: Về thôn
83
Quyển 1 - Chương 83: Sai đường
84
Quyển 1 - Chương 84: Khuyên bảo
85
Quyển 1 - Chương 85: Đường về
86
Quyển 2 - Chương 86: Âm thai - Thầy tướng số
87
Quyển 2 - Chương 87: Ván bài
88
Quyển 2 - Chương 88: Nguyên nhân
89
Quyển 2 - Chương 89: Kết giao với quỷ
90
Quyển 2 - Chương 90: Cái thai của quỷ
91
Quyển 2 - Chương 91: Báo mộng
92
Quyển 2 - Chương 92: Tẩy mạch
93
Quyển 2 - Chương 93: Đời trước
94
Quyển 2 - Chương 94: Bàn luận hôn nhân
95
Quyển 2 - Chương 95: Yêu quái thành tinh
96
Quyển 2 - Chương 96: Cược mạng
97
Quyển 2 - Chương 97: Truy tìm dấu vết
98
Quyển 2 - Chương 98: Dòng sông cõi âm
99
Quyển 2 - Chương 99: Ao máu
100
Quyển 2 - Chương 100: Hòe tinh
101
Quyển 2 - Chương 101: Đầu thai kiếp khác
102
Quyển 2 - Chương 102: Hiến tế
103
Quyển 2 - Chương 103: Thừa tự
104
Quyển 2 - Chương 104: Châm cứu
105
Quyển 2 - Chương 105: Bạn hôn
106
Quyển 2 - Chương 106: Đôn luân
107
Quyển 2 - Chương 107: Đại bổ
108
Quyển 2 - Chương 108: Hỏi chuyện cõi âm
109
Quyển 2 - Chương 109: Quay về
110
Quyển 2 - Chương 110: Mối hoài nghi
111
Quyển 2 - Chương 111: Dụ dỗ
112
Quyển 2 - Chương 112: Ác đấu
113
Quyển 2 - Chương 113: Dưỡng thai
114
Quyển 2 - Chương 114: Ngày đầu tiên
115
Quyển 2 - Chương 115: Ngày thứ hai
116
Quyển 2 - Chương 116: Bạn sinh
117
Quyển 2 - Chương 117: Vội vàng
118
Quyển 2 - Chương 118: Con rối
119
Quyển 2 - Chương 119: Khỉ nước
120
Quyển 2 - Chương 120: Hoàn dương
121
Quyển 2 - Chương 121: Chào đời
122
Quyển 2 - Chương 122: Thằng quỷ nhỏ
123
Quyển 2 - Chương 123: Cha con
124
Quyển 2 - Chương 124: Xưng hô
125
Quyển 2 - Chương 125: Đi theo
126
Quyển 2 - Chương 126: Từ đường
127
Quyển 2 - Chương 127: Thừa kế
128
Quyển 2 - Chương 128: Chứng huyết
129
Quyển 2 - Chương 129: Bình An
130
Quyển 2 - Chương 130: Dò xét ban đêm
131
Quyển 2 - Chương 131: Quấn quýt
132
Quyển 2 - Chương 132: Ly hỏa
133
Quyển 2 - Chương 133: Tượng điêu khắc gỗ
134
Quyển 2 - Chương 134: Điện ảnh
135
Quyển 2 - Chương 135: Ôn dịch
136
Quyển 2 - Chương 136: Cơn mưa to
137
Quyển 2 - Chương 137: Phát bệnh
138
Quyển 2 - Chương 138: Lấy vợ
139
Quyển 2 - Chương 139: Đón dâu
140
Quyển 2 - Chương 140: Ngủ
141
Quyển 2 - Chương 141: Năm tháng
142
Quyển 2 - Chương 142: Mộ thất
143
Quyển 2 - Chương 143: Căn nhà quan tài
144
Quyển 2 - Chương 144: Địa ngục
145
Quyển 2 - Chương 145: Đường hầm
146
Quyển 2 - Chương 146: Thay dương
147
Quyển 2 - Chương 147: Quỷ thủ
148
Quyển 2 - Chương 148: Đầu bạc
149
Quyển 2 - Chương 149: Hỏi tình
150
Quyển 2 - Chương 150: Đoàn tàu
151
Quyển 2 - Chương 151: Đòi hồn
152
Quyển 2 - Chương 152: Biệt thự
153
Quyển 2 - Chương 153: Cuộc điện thoại
154
Quyển 2 - Chương 154: Quỷ nhỏ
155
Quyển 2 - Chương 155: Đánh nhau
156
Quyển 2 - Chương 156: Vật làm tin
157
Quyển 2 - Chương 157: Trắc trở
158
Quyển 2 - Chương 158: Trấn trạch
159
Quyển 2 - Chương 159: Đưa tang
160
Quyển 2 - Chương 160: Dời tang
161
Quyển 2 - Chương 161: Đổng trạch
162
Quyển 2 - Chương 162: Ăn quỷ
163
Quyển 2 - Chương 163: Gương mặt biến đổi
164
Quyển 2 - Chương 164: Ba nhánh của dòng họ
165
Quyển 2 - Chương 165: Chấp niệm
166
Quyển 2 - Chương 166: Hồn về
167
Quyển 2 - Chương 167: Bộ xương khô
168
Quyển 2 - Chương 168: Trước mộ phần
169
Quyển 2 - Chương 169: Con thỏ
170
Quyển 2 - Chương 170: Lễ mừng năm mới
171
Quyển 3 - Chương 171: Anh em
172
Quyển 3 - Chương 172: Bệnh viện
173
Quyển 3 - Chương 173: Xem bói
174
Quyển 3 - Chương 174: Khế ước của quỷ
175
Quyển 3 - Chương 175: Phệ Huyết (Nuốt máu)
176
Quyển 3 - Chương 176: Gặp quỷ
177
Quyển 3 - Chương 177: Gia đình họ la
178
Quyển 3 - Chương 178: Lần đầu thử nghiệm
179
Quyển 3 - Chương 179: Quỷ con
180
Quyển 3 - Chương 180: Huyết chú (lời nguyền bằng máu)
181
Quyển 3 - Chương 181: Hung họa
182
Quyển 3 - Chương 182: Ảnh cũ
183
Quyển 3 - Chương 183: Bái sư
184
Quyển 3 - Chương 184: Mèo đen
185
Quyển 3 - Chương 185: Song hồn
186
Quyển 3 - Chương 186: Ẩn môn
187
Quyển 3 - Chương 187: Trở về trấn
188
Quyển 3 - Chương 188: Không đề*
189
Quyển 3 - Chương 189
190
Quyển 3 - Chương 190
191
Quyển 3 - Chương 191: Nhà kho*
192
Quyển 3 - Chương 192: Đói Khát
193
Quyển 3 - Chương 193: Ăn quỷ
194
Quyển 3 - Chương 194: Liên hoan
195
Quyển 3 - Chương 195: Chợ quỷ
196
Quyển 3 - Chương 196: Xảo ngộ
197
Quyển 3 - Chương 197: Yên giấc
198
Quyển 3 - Chương 198: Mồ
199
Quyển 3 - Chương 199: Xác chết vùng dậy
200
Quyển 3 - Chương 200: Dưỡng thi
201
Quyển 3 - Chương 201: Khốn sát
202
Quyển 3 - Chương 202: Khế hồn
203
Quyển 3 - Chương 203: Trên giường
204
Quyển 3 - Chương 204: Tiền giấy
205
Quyển 3 - Chương 205: Ảnh chụp
206
Quyển 3 - Chương 206: Quỷ huyết (máu quỷ)
207
Quyển 3 - Chương 207: Tẩm Thủy (Ngâm nước)
208
Quyển 3 - Chương 208: Ác Hàng
209
Quyển 3 - Chương 209: Chiêu hồn
210
Quyển 3 - Chương 210: Thức tỉnh
211
Quyển 3 - Chương 211: Phỏng
212
Quyển 3 - Chương 212: Ảnh Da
213
Quyển 3 - Chương 213: Quỷ Diễn
214
Quyển 3 - Chương 214: Đường Đêm
215
Quyển 3 - Chương 215: Mã Gia
216
Quyển 3 - Chương 216: Giúp đỡ
217
Quyển 3 - Chương 217: Bức cung
218
Quyển 3 - Chương 218: Đưa thi
219
Quyển 3 - Chương 219: Đưa thi 2
220
Quyển 3 - Chương 220: Trên đường
221
Quyển 3 - Chương 221: Gió tuyết
222
Quyển 3 - Chương 222: Chum gốm
223
Quyển 3 - Chương 223: Bách sát
224
Quyển 3 - Chương 224: Thiêu Hồn
225
Quyển 3 - Chương 225: Ngã ba
226
Quyển 3 - Chương 226: Bí mật ẩn giấu
227
Quyển 3 - Chương 227: Đại biến
228
Quyển 3 - Chương 228: Mộ thất
229
Quyển 3 - Chương 229: Ngũ quỷ
230
Quyển 3 - Chương 230: Phát tác
231
Quyển 3 - Chương 231: Âm thi
232
Quyển 3 - Chương 232: Mã gia
233
Quyển 3 - Chương 233: Gia lão
234
Quyển 3 - Chương 234: Xung đột
235
Quyển 3 - Chương 235: Truyền thừa
236
Quyển 3 - Chương 236: Âm quỷ
237
Quyển 3 - Chương 237: Sống Lại
238
Quyển 3 - Chương 238: Thất gia
239
Quyển 3 - Chương 239: Nuốt quỷ
240
Quyển 3 - Chương 240: Chân tướng
241
Quyển 3 - Chương 241: Phân hồn
242
Quyển 3 - Chương 242: Quên
243
Quyển 3 - Chương 243: Nước chảy
244
Quyển 3 - Chương 244: Sư phụ
245
Quyển 3 - Chương 245: Gặp lại
246
Quyển 3 - Chương 246: Khát Cầu
247
Quyển 3 - Chương 247: Không Ngớt
248
Quyển 3 - Chương 248: Bớt
249
Quyển 3 - Chương 249: Chung gia
250
Quyển 3 - Chương 250: Đi tìm căn nguyên
251
Quyển 3 - Chương 251: Rang cốt
252
Quyển 3 - Chương 252: Quật mộ phần
253
Quyển 3 - Chương 253: Xà cổ
254
Quyển 3 - Chương 254: Điều kiện
255
Quyển 3 - Chương 255: Cổ nữ
256
Quyển 3 - Chương 256: Quấy rối
257
Quyển 3 - Chương 257: Tục mệnh (kéo dài tính mạng)
258
Quyển 3 - Chương 258: Công tác
259
Quyển 3 - Chương 259: Nằm viện
260
Quyển 3 - Chương 260: Mất tích
261
Quyển 3 - Chương 261: Cung sát
262
Quyển 3 - Chương 262: Ác mộng
263
Quyển 3 - Chương 263: Phát tác
264
Quyển 3 - Chương 264: Xuất trận
265
Quyển 3 - Chương 265: Điều khiển thi thể
266
Quyển 3 - Chương 266: Về thôn
267
Quyển 3 - Chương 267: Bị tập kích
268
Quyển 3 - Chương 268: Sau đó
269
Quyển 3 - Chương 269: Phá Cục
270
Quyển 3 - Chương 270: Trấn Áp
271
Quyển 3 - Chương 271: Trấn áp
272
Quyển 3 - Chương 272: Hậu sơn
273
Quyển 3 - Chương 273: Ảnh ngược
274
Quyển 3 - Chương 274: Tắm rửa
275
Quyển 3 - Chương 275: Hỏi Ý
276
Quyển 3 - Chương 276: Màn Đêm
277
Quyển 3 - Chương 277: Sông Âm
278
Quyển 3 - Chương 278: Sự thật
279
Quyển 3 - Chương 279: Dưới nước
280
Quyển 3 - Chương 280: Hôn môi
281
Quyển 3 - Chương 281: Phóng sinh
282
Quyển 3 - Chương 282: Bái Tế
283
Quyển 3 - Chương 283: Chùa Miếu
284
Quyển 3 - Chương 284: Bảy năm
285
Quyển 3 - Chương 285: Gặp mặt
286
Quyển 3 - Chương 286: Đêm giao thừa
287
Quyển 3 - Chương 287: Lịch Sử
288
Quyển 3 - Chương 288: Anh trai
289
Quyển 3 - Chương 289: Đếm ngược
290
Quyển 3 - Chương 290: Thổ địa
291
Quyển 3 - Chương 291: Mắt trận
292
Quyển 3 - Chương 292: Kết Cục (Hoàn)