Quyển 2 – Chương 83: Sắp xếp

Bọn lính đều lập doanh địa ở phía bên kia dòng suối, cho đến tận lúc này Biên Lệnh Bạch vẫn không nói cho thủ hạ biết trong động có những gì, gã đối với tiền tài luôn vô cùng cẩn thận. Đoạn Lĩnh liền nói với Vương phó tướng không có gì đáng ngại, bọn họ có thể ở ngoài chờ Biên Lệnh Bạch bước ra.

Hai người đi đến một bên, đứng phía dưới cây đại thụ lần trước đã bị Đoạn Lĩnh phóng hỏa, Vũ Độc trước hết là khom người đổ thuốc bột lên tay, lại hướng ề phía Đoạn Lĩnh nói: “Hạt châu.”

Đoạn Lĩnh liền đem hạt kim châu lấy ra, Vũ Độc đặt nó xuống mặt đất, kim châu từ từ xòe ra phục hồi lại dạng rết, vừa tỉnh lại khỏi giấc ngủ liền bắt đầu kiếm ăn khắp nơi.

Ngay sau đó, nó tựa hồ phát hiện được cái gì, men theo vách đá trèo lên, nhanh chóng lẫn vào bên trong thạch động.

“Nó gọi là ‘Kim Ô’.” Vũ Độc tiện tay vỗ vỗ Bôn Tiêu, thả nó ăn cỏ bên cạnh: “Sau khi bị nó cắn thì không thể mở miệng, không thể cử động, trong vòng mười hai canh giờ nếu không lấy được giải dược cả người sẽ nóng đến không chịu nổi, ngũ tạng lục phủ tan chảy mà chết.”

Đoạn Lĩnh nhớ đến lần đầu tiên thấy nó là do Vũ Độc đem viên kim châu đặt lên quầy thuốc dọa mình, thế nhưng sau khi y biết Vũ Độc liền tin tưởng, đối phương chăc chắn sẽ không tùy tiện ra tay giết một đứa trẻ vô tội, bất quá chỉ là đùa giỡn y mà thôi.

Lúc nãy hắn đã rắc một loại thuốc bột lên người Biên Lệnh Bạch, như vậy đó hẳn là loại thuốc dẫn rết, mà Vũ Độc lại từng cho y một viên thuốc, hơn phân nửa là loại khiến con rết kia nhận ra y là người một nhà, không để cho lúc y đang cất kim châu trong ngực lại bị rết cắn chết.

“Phải đợi bao lâu?” Đoạn Lĩnh hỏi.

“Nhanh.” Vũ Độc nói, “Trong vòng một nén nhang nhất định có thể cắn gã.”

Lúc này rết vàng đã chui vào sơn động, leo nhanh trên vách núi lặng lẽ như một làn khói chui vào nơi giấu bảo tàng. Mà Biên Lệnh Bạch vẫn đang say mê chỉ huy thủ hạ chuyển rương ra ngoài, đám vàng thỏi lấp lánh kia chiếu sáng đến mắt hắn không mở nổi, rết vàng đã bám vào giày của gã, men theo quần áo chạy thẳng lên trên, nhanh như chớp chui vào sau cổ, nhẹ nhàng cắn một ngụm.

Biên Lệnh Bạch chỉ cảm thấy cảm giác tê dại nhanh chóng khuếch tán, gã thậm chí không kịp kêu to cả người đã gục về phía trước nhào vào núi vàng. Vàng thỏi lộp độp lăn xuống, con rết kia vẫn bám dính vào người gã không ngừng hút máu.

“Tướng quân?”

“Tướng quân!”

“Không xong! Người đâu mau đến đây!”

Nghe được thanh âm đám thuộc hạ vội vàng xông đến, gương mặt Biên Lệnh Bạch thoáng cái đỏ lên, miệng sùi bọt mép, một câu cũng không nói được, bọn hộ vệ chỉ đành mang gã ra khỏi sơn động.

Đoạn Lĩnh và Vũ Độc đang đợi bên ngoài, thấy đám thị vệ bên kia dòng suối đã cõng Biên Lệnh Bạch ra, một khắc trước y còn đang nói cười với Phí Hoành Đức, vừa thấy Biên Lệnh Bạch xuất hiện liền ở trước mặt đám quân lính hô to: “Thúc thúc! Cháu đã trở về!”

Biên Lệnh Bạch được bọn lính cõng qua suối, mọi người chợt thấy không thích hợp vội vàng xông lên phía trước. Đoạn Lĩnh hoảng hốt gọi: “Thúc thúc!”

“Nhanh thả ngài ấy xuống!” Vũ Độc nói.

Biên Lệnh Bạch miệng sùi bọt mép, sắc mặt đỏ bừng. Vũ Độc tự mình giúp gã bắt mạch, Đoạn Lĩnh ở bên cạnh không ngừng lay lay Biên Lệnh Bạch, lớn tiếng hỏi: “Trong động đã xảy ra chuyện gì?!”

Đám người đi theo Biên Lệnh Bạch vào trong đều là binh lính bình thường, đám thân tín toàn bộ bị gã ngăn ở bên ngoài. Có một binh lính lắp bắp kể lại chuyện đã xảy ra, đại khái là bọn họ đang kiểm tra tài bảo ở bên trong, tướng quân lại đột nhiên bất tỉnh. Mà Biên Lệnh Bạch lúc này lại đang mở to hai mắt, ngay cả khí lực giơ tay lên cũng không có, trong mắt tràn đầy sợ hãi, phảng phất không hiểu vì sao ‘Triệu Dung’ đã bị mình đẩy xuống vực sâu lại có thể xuất hiện lần nữa.

Gã lại đưa mắt nhìn về phía Vũ Độc, trong sát na giống như hiểu được chuyện gì, thế nhưng cũng đã quá trễ.

“Nhanh đưa tướng quân hồi phủ.” Vũ Độc đáp, “Trong động có thứ gì đó cực độc, lập tức cho người bảo vệ nơi này, những thứ bên trong đều phải niêm phong cất lại, không ai được động vào nữa!”

Vì vậy Biên Lệnh Bạch liền được đưa lên xe ngựa, Phí Hoành Đức cũng tự mình lên xe thủ hộ, Vũ Độc cùng Đoạn Lĩnh cưỡi ngựa hỏa tốc chạy về Đồng Quan.

Mây đen cuồn cuộn bay về phía Đồng Quan, quần sơn vang lên từng đợt sấm rền, khí trời oi ả nghẹt thở. Vừa đến Đồng Quan mọi người đã gấp gấp rút rút dời Biên Lệnh Bạch vào phòng, truyền đại phu đến chẩn bệnh. Đoạn Lĩnh thừa dịp này lên tiếng: “Ta giúp thúc thúc cởi bớt y phục, quá vướng víu rồi.”

Y nhanh chóng tìm được rết vàng đang bám trên người Biên Lệnh Bạch, ngón tay khẽ chạm vào, rết vàng đã hút đủ máu liền cuộn thành một đoàn rơi xuống, lần nữa chìm vào hôn mê. Sau khi hút qua máu tươi, lớp vỏ ngoài cứng rắn của nó còn lộ ra một tia màu hồng sáng bóng, xinh đẹp mà mê hoặc.

Đại phu tới, ban đầu Đoạn Lĩnh còn sợ đại phu nhìn ra Biên Lệnh Bạch trúng độc, chỉ là đám đại phu ở Đồng Quan hiển nhiên cũng không được việc gì. Cho đến bây giờ, trong đám thân tín của Biên Lệnh Bạch chỉ có vài tên phó tướng và chủ bộ biết chuyện gã bị thương, không có ai dám tuyên dương ra ngoài, chỉ có thể đứng ở cửa nhỏ giọng nghị luận.

“Tướng quân là bị trúng nắng.” Đại phu đầu tiên chẩn đoán.

“Trúng nắng cái đầu ngươi!” Đoạn Lĩnh giận dữ hét, “Đây là bộ dạng của người bị trúng nắng sao?”

Đại phu lại càng hoảng sợ, thấp thỏm nói: “Tiểu nhân y thuật… không tinh, không bằng đại nhân người…”

“Đi đi đi!” Đoạn Lĩnh nói, “Cho lão một chút bạc, bảo lão cút về!”

Đại phu vừa rời đi Vương phó tướng đã vạn phần lo lắng hỏi: “Chuyện này làm sao bây giờ?”

Đoạn lĩnh trưng ra bộ dạng bất đắc dĩ, hướng về phía Biên Lệnh Bạch nói: “Thúc thúc, người nghe được cháu nói chuyện sao?”

Biên Lệnh Bạch chỉ là mở to mắt, vẫn không nhúc nhích.

Đoạn Lĩnh nghĩ lúc này Biên Lệnh Bạch nhất định là vô cùng sợ hãi, bởi vì gã cũng không biết mình muốn lợi dụng gã làm gì, bản thân gã lại chỉ có thể nằm cứng đờ trên giường chờ chết, không có chút khả năng giãy dụa nào.

“Ổn định các tướng sĩ.” Đoạn Lĩnh nói với Vương phó tướng, “Nghìn vạn lần không thể để lộ tin tức.”

Vương phó tướng hít sâu một hơi, hỏi: “Trong động đến tột cùng có cái gì?”

Đoạn Lĩnh trầm ngâm một chốc, Vương phó tướng lại nói: “Không bằng lại phái người vào xem? Nói không chừng có thể phát hiện manh mối khác.”

Đoạn Lĩnh liếc nhìn Vũ Độc, thấy hắn vẫn giữ yên lặng thì mới nói với Vương phó tướng: “Tối nay triệu tập các vị tướng lĩnh đến, ta có mấy lời muốn nói với các vị.”

Vương phó tướng liền lui ra ngoài, Phí Hoành Đức cũng đã đến rồi.

Ba người đứng trong phòng Biên Lệnh Bạch.

“Gã có thể chống đỡ bao lâu?” Phí Hoành Đức nói, “Hiện tại các người không nên chỉ đợi ở đây, chi bằng dùng hết tốc độ nắm lấy lợi thế, tránh khỏi sau khi gã chết Đồng Quan liền xảy ra binh biến.”

“Mười hai canh giờ.” Vũ Độc đáp, “Qua đi vẫn có thể dùng dược kéo dài thêm chút thời gian, thế nhưng tuyệt đối không thể chống qua mười tám canh giờ.”

Phí Hoành Đức gật đầu, Đoạn Lĩnh không nhịn được liếc về phía Biên Lệnh Bạch, lần đó gã đẩy y xuống vách núi, Đoạn Lĩnh đối với người này đã không còn chút đồng tình nào, chẳng qua là cảm thấy cảm giác này rất quái lạ.

Vũ Độc lấy ra ngự chỉ giao cho Phí Hoành Đức, ba người thương nghị sẵn sàng, chia ra ba đường hành động. Đoạn Lĩnh cầm lấy thư ủy nhiệm Mục Khoáng Đạt tự tay viết đi tìm Hách Liên Bác, mà Hách Liên Bác hiện tại vẫn đang đứng ngồi không yên không biết phát sinh chuyện gì, hai người vừa chạm mặt hắn đã lập tức đứng lên tiếp đón.

“Đưa cho ngươi.” Đoạn Lĩnh nói, “Triều đình đã đáp ứng lời ta nói. Ngươi xem, Trần Lương vĩnh kết huynh đệ chi bang, tuyệt không khai chiến.”

Hách Liên Bác mở thư tín ra xem, không ngờ Đoạn Lĩnh thật sự có thể mang ra thủ thư của Mục Khoáng Đạt, lại còn tin tưởng hắn đến vậy.

Hoàng hôn quét một ánh tà dương cuối cùng vào trong viện, Hách Liên Bác gọi một hộ vệ đến, mệnh gã đem bức thư tín này hỏa tốc đưa về Võ Uy, trình cho Tây Lương phủ, chuẩn bị giúp Nam Trần mở lại con đường tơ lụa, đồng thời bức bách Hách Liên Đạt rút quân.

“Còn bốn ngày nữa tân Thứ sử Đồng Quan sẽ đến đây.” Đoạn Lĩnh nói, “Ta đã hạ lệnh phong tỏa tin tức, ngày mai liền đưa Diêu Tĩnh xuất giá, tiện đường tiễn ngươi rời Đồng Quan hồi quốc.”

Hách Liên Bác đáp: “Ta lưu lại… cùng ngươi… đối mặt.”

Đoạn Lĩnh nói: “Không nên kéo dài, ngươi sớm một chút rời đi ta mới có thể an tâm. Ai cũng không biết bá phụ của ngươi có thể đột nhiên hạ thủ hay không.”

Biên Lệnh Bạch đã bị phế bỏ năng lực hành động sắp chào đón tử vong, không thể phục kích Hách Liên Bác, như vậy phía bên này coi như đã an toàn. Đoạn Lĩnh sợ là sợ hơn hai vạn phục quân Tây Lương, không biết liệu có đột nhiên nhảy ra làm khó dễ hay không.

“Ngày mai đi thôi.” Đoạn Lĩnh nghiêm túc nói, “Đáp ứng ta, lần sau chúng ta gặp lại ngươi nhất định phải có địa vị tốt hơn hiện nay.”

Hách Liên Bác chỉ có thể gật đầu, Vũ Độc ở bên ngoài viện chờ người, chờ đến không nhịn được mà bắt đầu ho khan, Đoạn Lĩnh lại nhìn về phía Hách Liên Bác mỉm cười. Hai người lại lôi kéo thêm một lúc, Đoạn Lĩnh đè tay Hách Liên Bác xuống, rút vạt áo mình ra xoay người rời đi.

Trở lại trong phòng Biên Lệnh Bạch, lúc bọn họ đang chờ thủ vệ thượng cấp Đồng Quan tập hợp thì Phí Hoành Đức lại nói: “Còn có một người vẫn nằm ngoài kế hoạch của chúng ta, có thể gây ra việc xấu, không thể phớt lờ.”

Phí Hoành Đức không nói Đoạn Lĩnh còn nghĩ không ra, lúc này bỗng nhiên tỉnh ngộ —— Hạ Lan Yết!

Nếu như Hạ Lan Yết là do phía Tây Lương phái đến, như vậy cũng có nghĩa là y rất có thể sẽ đi mật báo, nếu Tây Lương biết được kế hoạch kia đã thất bại nhất định sẽ làm ra phản ứng khác.

Làm sao bây giờ?

“Ô Lạc Hầu Mục đã đuổi theo giết hắn.” Vũ Độc đáp thay, “Hai người này có thù không đợi trời chung.”

Lông mày của Phí Hoành Đức cau lại, gật đầu nói: “Ô Lạc Hầu Mục.”

“Ta đã đụng phải ytại một ngọn cô sơn trong Tần Lĩnh.” Vũ Độc nói.

“Nguyên lai là y ——” Phí Hoành Đức nhìn xa trông rộng mỉm cười, đem sự thấp thỏm của Đoạn Lĩnh cất vào đáy mắt.

“Còn gì muốn nói không?” Chủ đề của Phí Hoành Đức lại thay đổi, lên tiếng hỏi.

“Không có.” Vũ Độc đáp, tiện đà liếc qua Đoạn Lĩnh, ý bảo y đưa chuỗi phật châu trên tay cho Phí Hoành Đức xem.

“Là thứ gì khiến y không quản thiên lý xa xôi chạy tới nơi này??” Phí Hoành Đức như có điều suy nghĩ hỏi.

Vũ Độc đáp: “Có lẽ là bởi vì bảo tàng của Triệu Khuê, còn có di vật của Bạch Hổ Đường.”

Phí Hoành Đức gật đầu không nói gì thêm, lúc này hai gã phó tướng Đồng Quan, chủ bộ, quan thủ vệ, giáo quan đều đang chờ đợi bên ngoài viện, tiếng nghị luận vọng vào ầm ỹ.

Đoạn Lĩnh vô cùng khẩn trương, Phí Hoành Đức lại thấp giọng nói: “Không nên hoảng hốt.”

Vũ Độc dùng ngón tay xoa lên mí mắt của Biên Lệnh Bạch, bước ra mở cửa. Phí Hoành Đức đứng lên nhường cho Đoạn Lĩnh ngồi trên án, các quan quân đã tiến vào.

“Thúc phụ trên đường đi Tần Lĩnh lên cơn sốt cao đột ngột.” Sắc mặt Đoạn Lĩnh sắc mặt hết sức khó coi, hướng về phía mọi người nói, “Theo lời đại phu chẩn đoán chính là trúng nắng, các vị tướng quân có thể thay phiên lên xem xét, thảo luận xem có biện pháp gì không.”

Biên Lệnh Bạch chậm rãi nhắm hai mắt lại, cánh môi không ngừng run rẩy, sắc ửng đỏ do nóng trên mặt đã tiêu biến, nhiệt độc của rết vàng cũng đã ngấm vào ngũ tạng lục phủ, tứ chi bách hài.

“Làm sao lại đột nhiên sinh bệnh này?” Tạ phó tướng tiến lên kéo mi mắt của Biên Lệnh Bạch ra nhìn một chút cũng không phát hiện nguyên cớ gì, thế nhưng tin tức truyền đến trong tay mọi người là Vương phó tướng tận mắt nhìn thấy tướng quân vào sơn động, khi đó cũng không thiếu binh sỹ thấy Đoạn Lĩnh và Vũ Độc phong trần mệt mỏi đến sau cả một canh giờ, hơn nữa còn có Phí Hoành Đức tọa trấn. Vì vậy lần này căn bản không ai đem hoài nghi hướng về phía Vũ Độc và Đoạn Lĩnh.

Biên Lệnh Bạch ai cũng không tin, có việc cũng ít khi nào nói cho các tướng, mọi người thậm chí còn không biết gã đến tột cùng vì sao lại muốn vượt thiên lý xa xôi chạy đến một khe núi sâu trong Tần Lĩnh, lại còn ở bên trong đột phát sốt cao, bị người đưa trở về.

“Mấy ngày nay.” Đoạn Lĩnh nói, “Các vị chi bằng giữ nghiêm biên phòng để tránh khỏi có biến, ngày mai ta liền thay mặt thúc phụ đem Thường Nhạc Quan tiễn khỏi Đồng Quan..”

Mọi người đều không có lời dị nghị, tình huống Biên Lệnh Bạch phi thường không tốt là chuyện ai cũng có thể nhìn thấy, tự nhiên mọi người đều muốn ổn định tình hình. Sau khi mọi người tản đi tự nhiên có nghị luận riêng, Đoạn Lĩnh cũng đoán được trong khoảng thời gian kế tiếp tuyệt đối là thị phi xôn xao, thế nhưng y đã có chuẩn bị trước. Sau khi kết thúc đàm luận, y đặc biệt giữ riêng Vương phó tướng và Tạ phó tướng lại.

Biên Lệnh Bạch còn nằm ở trên giường, Đoạn Lĩnh lên tiếng: “Hai vị thúc thúc.”

“Không dám nhận, không dám nhận.” Hai gã phó tướng đều tỏ ra khiêm nhượng, tuy rằng bọn họ lớn hơn Đoạn Lĩnh một đời thế nhưng cũng không dám ở trước mặt Biên Lệnh Bạch bưng lên thân phận trưởng bối.

“Tối nay thỉnh hai vị dẫn người đến cái sơn động kia, đem một rương đồ bên trong vận ra, đưa đến chính sảnh.” Đoạn Lĩnh phân phó, “Nhưng thỉnh vạn lần đừng quá trương dương, tránh để tiết lộ tiếng gió.”

Hai người liếc nhau, trong lòng đều có tính toán, Phí Hoành Đức và Đoạn Lĩnh liếc mắt liền nhìn ra hai tên phó tướng đã biết trong sơn động cất giấu vàng thỏi. Biên Lệnh Bạch đột nhiên phát bệnh bị đưa về, những người có nghi vấn đều sẽ tra vấn sỹ tốt, sỹ tốt nào dám giấu diếm? Nghĩ đến nếu không phải Đoạn Lĩnh ra chỉ thị như vậy, hai người sẽ thừa dịp đêm tối len lén chạy đến phân chia bảo tàng, sau đó lẫn trốn trong đêm.

“Bên trong động không chừng còn có nguy hiểm.” Đoạn Lĩnh nói, “Có lẽ do mật thất đã phong kín quá lâu, thúc phụ vừa vào bị chướng khí xông đến sốt cao, thế nhưng vô luận là chuyện gì, lúc mọi người đi vào nghìn vạn lần phải cẩn thận.”

Hai người Vương, Tạ liền lĩnh mệnh đi làm, rương vàng đầu tiên kia Đoạn Lĩnh là muốn dùng để ban thưởng, ổn định quân tâm Đồng Quan. Đã lấy được tiền ai lại còn mạo hiểm tạo phản? Dù sao Mục Khoáng Đạt cũng không biết có bao nhiêu rương vàng, phân một hai rương cũng là phải, người nhận được tiền cũng sẽ không mật báo.

“Binh sỹ Đồng Quan khốn cùng lâu ngày.” Phí Hoành Đức nói với Đoạn Lĩnh, “Từ lúc xảy ra sự kiện Tiên đế khi còn là tướng quân bị tước binh quyền, Đại Trần đã nhiều lần cắt giảm quân phí, Triệu Khuê lại tham ô đứng giữa đút túi riêng. Thiếu gia làm như vậy thực sự là một chiêu lợi hại.”

“Ta cũng chỉ là hết cách mà thôi.” Đoạn Lĩnh cười nói, “Hy vọng triều đình nhanh chóng phái người đến tiếp nhận, bằng không nhìn vào tình huống tối nay… chỉ sợ sẽ xảy ra sự cố. Mà thôi, tất cả mọi người đều nghỉ ngơi đi, đợi đến ngày mai lại nói tiếp.”

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2 Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3 Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4 Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5 Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6 Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7 Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8 Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9 Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10 Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11 Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12 Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13 Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14 Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15 Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16 Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17 Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18 Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19 Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20 Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21 Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22 Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23 Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24 Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25 Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26 Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27 Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28 Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29 Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30 Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31 Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32 Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33 Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34 Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35 Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36 Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37 Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38 Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39 Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40 Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41 Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42 Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43 Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44 Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45 Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46 Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47 Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48 Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49 Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50 Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51 Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52 Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53 Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54 Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55 Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56 Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57 Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58 Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59 Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60 Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61 Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62 Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63 Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64 Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65 Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66 Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67 Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68 Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69 Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70 Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71 Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72 Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73 Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74 Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75 Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76 Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77 Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78 Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79 Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80 Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81 Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82 Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83 Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84 Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85 Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86 Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87 Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88 Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89 Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90 Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91 Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92 Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93 Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94 Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95 Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96 Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97 Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98 Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99 Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100 Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101 Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102 Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103 Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104 Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105 Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106 Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107 Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108 Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109 Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110 Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111 Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112 Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113 Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114 Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115 Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116 Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117 Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118 Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119 Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120 Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121 Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122 Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123 Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124 Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125 Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126 Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127 Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128 Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129 Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130 Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131 Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132 Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133 Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134 Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135 Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136 Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137 Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138 Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139 Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140 Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141 Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142 Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143 Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144 Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145 Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146 Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147 Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148 Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149 Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150 Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151 Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152 Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153 Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154 Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155 Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156 Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157 Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158 Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159 Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160 Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161 Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162 Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163 Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164 Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165 Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166 Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167 Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168 Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169 Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170 Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171 Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172 Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173 Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174 Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175 Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176 Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177 Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178 Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179 Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180 Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181 Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182 Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183 Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184 Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185 Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186 Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187 Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188 Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189 Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190 Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191 Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192 Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193 Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194 Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195 Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196 Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197 Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198 Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199 Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200 Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201 Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202 Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203 Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204 Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205 Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206 Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207 Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208 Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209 Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210 Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211 Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212 Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213 Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214 Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215 Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216 Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217 Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218 Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219 Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220 Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221 Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222 Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223 Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224 Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225 Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226 Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227 Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228 Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229 Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao
Chapter

Updated 229 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: QUYỂN I : Ngân Hà Phi Độ - Tự • tuyết mãn cung đao
2
Quyển 1 - Chương 2: Khách đến điều tra
3
Quyển 1 - Chương 3: Nhập kinh
4
Quyển 1 - Chương 4: Học đường
5
Quyển 1 - Chương 5: Biệt ly
6
Quyển 1 - Chương 6: Lỗi hẹn
7
Quyển 1 - Chương 7: Dạ tập
8
Quyển 1 - Chương 8: Giải vây
9
Quyển 1 - Chương 9: Nhầm lẫn
10
Quyển 1 - Chương 10: Tha hương
11
Quyển 1 - Chương 11: Huyết thống
12
Quyển 1 - Chương 12: Ngọc bội
13
Quyển 1 - Chương 13: Con ta
14
Quyển 1 - Chương 14: Nghĩ cách cứu viện
15
Quyển 1 - Chương 15: Cố nhân
16
Quyển 1 - Chương 16: Mạo hiểm rời đi
17
Quyển 1 - Chương 17: Ngôn truyền
18
Quyển 1 - Chương 18: Lấy mình làm gương
19
Quyển 1 - Chương 19: Không Minh
20
Quyển 1 - Chương 20: Vương đạo
21
Quyển 1 - Chương 21: Bí mật gặp mặt
22
Quyển 1 - Chương 22: Kềm chế
23
Quyển 1 - Chương 23: Binh lâm
24
Quyển 1 - Chương 24: Học kiếm
25
Quyển 1 - Chương 25: Lập thu
26
Quyển 1 - Chương 26: Chiến sự
27
Quyển 1 - Chương 27: Sau tràng hạo kiếp
28
Quyển 1 - Chương 28: Thế cục
29
Quyển 1 - Chương 29: Uy hiếp
30
Quyển 1 - Chương 30: Âm thầm điều binh
31
Quyển 1 - Chương 31: Thư đồng
32
Quyển 1 - Chương 32: Chu toàn
33
Quyển 1 - Chương 33: Hiệu trung
34
Quyển 1 - Chương 34: Thực hiện lời hứa
35
Quyển 1 - Chương 35: Cảnh giác
36
Quyển 1 - Chương 36: Đột biến
37
Quyển 1 - Chương 37: Thành phá
38
Quyển 2 - Chương 38: Quyển II: Hạo Tửu Thiên Chung - Hộ tống
39
Quyển 2 - Chương 39: Đồ Thôn
40
Quyển 2 - Chương 40: Bôn ba
41
Quyển 2 - Chương 41: Bội tín
42
Quyển 2 - Chương 42: Cứu vãn
43
Quyển 2 - Chương 43: Tỉnh lại
44
Quyển 2 - Chương 44: Sấm sét
45
Quyển 2 - Chương 45: Tìm chết
46
Quyển 2 - Chương 46: Khom lưng
47
Quyển 2 - Chương 47: Cơ hội
48
Quyển 2 - Chương 48: Thủ tín
49
Quyển 2 - Chương 49: Gặng hỏi
50
Quyển 2 - Chương 50: Chỗ đứng
51
Quyển 2 - Chương 51: Mục tướng gia
52
Quyển 2 - Chương 52: Xuất phủ
53
Quyển 2 - Chương 53: Ôn chuyện
54
Quyển 2 - Chương 54: Nhanh trí
55
Quyển 2 - Chương 55: Đêm mưa
56
Quyển 2 - Chương 56: Tự tiến cử
57
Quyển 2 - Chương 57: Lợi thế
58
Quyển 2 - Chương 58: Chuyện xưa
59
Quyển 2 - Chương 59: Nghi điểm
60
Quyển 2 - Chương 60: Ngủ ngoài trời
61
Quyển 2 - Chương 61: Cứu mỹ nhân
62
Quyển 2 - Chương 62: Ngõ hẹp
63
Quyển 2 - Chương 63: Nhập quan
64
Quyển 2 - Chương 64: Hiến bảo vật
65
Quyển 2 - Chương 65: Kiêng kỵ
66
Quyển 2 - Chương 66: Hách Mặc
67
Quyển 2 - Chương 67: Ca hát cầu thân
68
Quyển 2 - Chương 68: Hiểu lầm
69
Quyển 2 - Chương 69: Lấp liếm
70
Quyển 2 - Chương 70: Hội ngộ giữa đêm
71
Quyển 2 - Chương 71: Giao dịch
72
Quyển 2 - Chương 72: Thích khách
73
Quyển 2 - Chương 73: Ám thất
74
Quyển 2 - Chương 74: Lo lắng
75
Quyển 2 - Chương 75: Lẻ loi
76
Quyển 2 - Chương 76: Cơ duyên
77
Quyển 2 - Chương 77: Thần câu (Ngựa tốt)
78
Quyển 2 - Chương 78: Tự cứu
79
Quyển 2 - Chương 79: Mắc mưu
80
Quyển 2 - Chương 80: Bắt cóc
81
Quyển 2 - Chương 81: Thoát hiểm
82
Quyển 2 - Chương 82: Bạc tình
83
Quyển 2 - Chương 83: Sắp xếp
84
Quyển 2 - Chương 84: Đưa dâu
85
Quyển 2 - Chương 85: Biệt ly
86
Quyển 2 - Chương 86: Dụ địch
87
Quyển 2 - Chương 87: Thẳng thắn
88
Quyển 2 - Chương 88: Luống cuống
89
Quyển 2 - Chương 89: Đại xá
90
Quyển 2 - Chương 90: Manh mối
91
Quyển 2 - Chương 91: Nhà mới
92
Quyển 2 - Chương 92: Tịch Diệt
93
Quyển 2 - Chương 93: Dạ yến
94
Quyển 2 - Chương 94: Cùng đi học
95
Quyển 2 - Chương 95: Trốn học
96
Quyển 2 - Chương 96: Lễ vật
97
Quyển 2 - Chương 97: Hồ Toàn
98
Quyển 2 - Chương 98: Gặp mặt
99
Quyển 2 - Chương 99: Manh nha
100
Quyển 2 - Chương 100: Trí kế
101
Quyển 2 - Chương 101: Xuân mộng
102
Quyển 2 - Chương 102: Bái sư
103
Quyển 2 - Chương 103: Kháng chỉ
104
Quyển 2 - Chương 104: Thi hội
105
Quyển 2 - Chương 105: Giằng co
106
Quyển 2 - Chương 106: Vật cũ
107
Quyển 2 - Chương 107: Bạn cũ
108
Quyển 2 - Chương 108: Con tin
109
Quyển 2 - Chương 109: Dò xét
110
Quyển 2 - Chương 110: Nói dối
111
Quyển 2 - Chương 111: Du ngoạn
112
Quyển 2 - Chương 112: Hoa cỏ
113
Quyển 2 - Chương 113: Ái tình
114
Quyển 2 - Chương 114: Mầm họa trong lòng
115
Quyển 2 - Chương 115: Cởi vũ khí
116
Quyển 2 - Chương 116: Trời tính
117
Quyển 2 - Chương 117: Cùng nhau
118
Quyển 2 - Chương 118: Thủy tai
119
Quyển 2 - Chương 119: Họa ngoại xâm
120
Quyển 2 - Chương 120: Quỷ kế
121
Quyển 2 - Chương 121: Thi Đình
122
Quyển 2 - Chương 122: Oán hận chất chứa
123
Quyển 2 - Chương 123: Giao phong
124
Quyển 2 - Chương 124: Lòng tin
125
Quyển 2 - Chương 125: Mời chào
126
Quyển 2 - Chương 126: Khả nghi
127
Quyển 2 - Chương 127: Cây liền cành
128
Quyển 2 - Chương 128: Bắc thượng
129
Quyển 2 - Chương 129: Phá cuộc
130
Quyển 2 - Chương 130: Người đã thay đổi
131
Quyển 2 - Chương 131: Chuyện năm đó
132
Quyển 2 - Chương 132: Tập kích bất ngờ
133
Quyển 2 - Chương 133: Bị thương
134
Quyển 2 - Chương 134: Trị thành
135
Quyển 2 - Chương 135: Lập uy
136
Quyển 2 - Chương 136: Tra xét
137
Quyển 2 - Chương 137: Cường viện
138
Quyển 2 - Chương 138: Khốn cảnh
139
Quyển 2 - Chương 139: Anh linh phù hộ
140
Quyển 3 - Chương 140: Quyển III: Vũ thương túy nguyệt - Báo tin thắng trận
141
Quyển 3 - Chương 141: Mất khống chế
142
Quyển 3 - Chương 142: Tuế nguyệt vô tình
143
Quyển 3 - Chương 143: Tin lành
144
Quyển 3 - Chương 144: Cố hương trước mắt
145
Quyển 3 - Chương 145: Đoạn trạch
146
Quyển 3 - Chương 146: Thiên ý
147
Quyển 3 - Chương 147: Cải trang
148
Quyển 3 - Chương 148: Lạc Nhạn
149
Quyển 3 - Chương 149: Rối loạn
150
Quyển 3 - Chương 150: Khiếp sợ
151
Quyển 3 - Chương 151: Bôn đào
152
Quyển 3 - Chương 152: Phân ly
153
Quyển 3 - Chương 153: Tâm tình
154
Quyển 3 - Chương 154: Hội thẩm
155
Quyển 3 - Chương 155: Vô tình
156
Quyển 3 - Chương 156: Tạm biệt
157
Quyển 3 - Chương 157: Kỳ binh
158
Quyển 3 - Chương 158: Lâm nguy
159
Quyển 3 - Chương 159: Lập khế
160
Quyển 3 - Chương 160: Vây khốn
161
Quyển 3 - Chương 161: Họa tới
162
Quyển 3 - Chương 162: Trao đổi tù binh
163
Quyển 3 - Chương 163: Nghịch chuyển
164
Quyển 3 - Chương 164: Khai thành
165
Quyển 3 - Chương 165: Thụ kế
166
Quyển 3 - Chương 166: Triều đình nghị luận
167
Quyển 3 - Chương 167: Thù đồ
168
Quyển 3 - Chương 168: Điều kiện
169
Quyển 3 - Chương 169: Thệ ước
170
Quyển 3 - Chương 170: Ngôn ngữ sắc bén
171
Quyển 3 - Chương 171: Nói toạc ra
172
Quyển 3 - Chương 172: Thăm hỏi
173
Quyển 3 - Chương 173: Đông chí
174
Quyển 3 - Chương 174: Quốc sách
175
Quyển 3 - Chương 175: Phủ cực
176
Quyển 3 - Chương 176: Trở về chốn cũ
177
Quyển 3 - Chương 177: Tạ lễ
178
Quyển 3 - Chương 178: Kế hoạch
179
Quyển 3 - Chương 179: Mưu sâu
180
Quyển 3 - Chương 180: Cầu tình
181
Quyển 3 - Chương 181: Dân sinh
182
Quyển 3 - Chương 182: Hiểm cảnh
183
Quyển 3 - Chương 183: Hành thích
184
Quyển 3 - Chương 184: Hiện thân
185
Quyển 3 - Chương 185: Tuyệt địa
186
Quyển 3 - Chương 186: Liều chết
187
Quyển 3 - Chương 187: Gia yến
188
Quyển 3 - Chương 188: Du hồ
189
Quyển 3 - Chương 189: Kéo tơ
190
Quyển 3 - Chương 190: Giải quyết hậu quả
191
Quyển 3 - Chương 191: Ngày tết
192
Quyển 3 - Chương 192: Nhìn vật
193
Quyển 3 - Chương 193: Căn nguyên
194
Quyển 3 - Chương 194: Ủy thác
195
Quyển 3 - Chương 195: Gợn sóng
196
Quyển 3 - Chương 196: Xuân đến
197
Quyển 3 - Chương 197: Bố cục
198
Quyển 3 - Chương 198: Chuông tang
199
Quyển 3 - Chương 199: Khẩn cầu che chở
200
Quyển 3 - Chương 200: Dã tâm
201
Quyển 3 - Chương 201: Đế lăng
202
Quyển 4 - Chương 202: Quyển IV: Mộ hải thiên chung - Hồi triều
203
Quyển 4 - Chương 203: Thâm tàng
204
Quyển 4 - Chương 204: Thiệp hiểm
205
Quyển 4 - Chương 205: Lần nữa đầu nhập
206
Quyển 4 - Chương 206: Thật giả
207
Quyển 4 - Chương 207: Song ngọc
208
Quyển 4 - Chương 208: Mời yến
209
Quyển 4 - Chương 209: Chí thân
210
Quyển 4 - Chương 210: Bạch hổ
211
Quyển 4 - Chương 211: Vừa kịp
212
Quyển 4 - Chương 212: Khai tịch
213
Quyển 4 - Chương 213: Tiền Thất
214
Quyển 4 - Chương 214: Nghi vấn
215
Quyển 4 - Chương 215: Mật thất
216
Quyển 4 - Chương 216: Ứng biến
217
Quyển 4 - Chương 217: Binh biến
218
Quyển 4 - Chương 218: Trước khi khai chiến
219
Quyển 4 - Chương 219: Đồng song
220
Quyển 4 - Chương 220: Khó lường
221
Quyển 4 - Chương 221: Dạ hành
222
Quyển 4 - Chương 222: Đồ Cùng
223
Quyển 4 - Chương 223: Phi đăng
224
Quyển 4 - Chương 224: Lâm triều
225
Quyển 4 - Chương 225: Liên hoàn
226
Quyển 4 - Chương 226: Hồi trào
227
Quyển 4 - Chương 227: Thanh toán
228
Quyển 4 - Chương 228: Chung chương – Vi hoan kỷ hà (Vui mừng được bấy) (hoàn)
229
Quyển 4 - Chương 229: Ngoại truyện Thất tịch: Chia cách là bao