Quyển 2 – Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi

Cái công trạng khiến chúng nhân dân mát lòng của Đương kim Thánh thượng,
không phải là mở rộng lãnh thổ, không phải là điều binh thiện chiến tha
hương, mà chính là thành tựu bảo vệ giang sơn trong suốt năm mươi năm
qua. Thiên hạ thái bình, không có chiến tranh, biên cương hòa hảo, các
nước hòa hữu, buôn bán qua lại thông suốt thuận lợi. Dù mười năm trước,
vì Thập cửu điện hạ quản lý quốc khố thất thoát, nước láng giềng gây khó khăn nhưng cuối cùng cũng không hề có chiến tranh xảy ra, giang sơn
vững bền, không cầu thịnh vượng, chỉ cầu bình yên. Dưới ý chỉ của Thánh
thượng, kinh đô thành Lâm Dương có thêm buổi ném tú cầu kén vợ của Diệu
tiểu vương gia. Trận chiến bùng nổ, các cô nương mang vẻ đẹp nghiêng
nước nghiêng thành đều có mặt, các đấng nam nhi chẳng còn nghĩa lý gì. Đây không phải là thời thịnh thế thái bình mà là một mớ hỗn loạn. Lúc này, Long Tiểu hoa đang đau khổ lăn lộn trong đó.

Nói thật là nàng đã ngất xỉu. Trận chiến khốc liệt như vậy, nàng muốn bò ra nhưng cuối cùng cũng không đứng dậy nổi. Nàng phải giữ tính mạng của
mình. Tai nàng vang lên tiếng ám khí độc môn vù vù. Còn cả mấy vị đại ca xông đến nữa. Họ liên tục mắng chửi, gào thét bên tai nàng, nét mặt
căng thẳng lạ thường, khó mà diễn tả được. Nhiều nhất thì nàng cũng chỉ
chửi “khốn khiếp”. Nhưng họ thì dùng những từ ghê gớm hơn nhiều. Nàng
không thể không nhìn những kẻ đó với ánh mắt coi thường. Nàng muốn tránh xa nơi này một chút để tiếp tục ngất xỉu.

- Khốn khiếp! Ngươi nhìn gì? Nhìn nữa, ta đâm chết bây giờ.

- … - Tại sao lại vô duyên vô cớ mắng nàng…

Nàng vội vàng dùng tay ngăn bãi nước bọt của hắn thì chỉ thấy một vị đại ca
mặc đồ đen tát cho kẻ chửi mắng nàng một cái, rồi đá cho hắn mấy cái.

Đây chắc chắn là người của cháu nàng rồi. Nàng đang vui mừng vì tìm được
đồng minh thì người đó một tay nhấc nàng ra khỏi vùng hỗn chiến. Nàng
lảo đảo ngã xuống đất, khi đứng dậy thì phát hiện ra rằng thế giới này
không có tình bạn tuyệt đối, chỉ có lợi ích là tuyệt đối. Người đó căn
bản cố ý nhân lúc nàng không đề phòng mà đẩy nàng ra khỏi vòng đấu. Nàng chỉ cảm thấy mũi mình nóng rát vì đập phải tú cầu. Những âm thanh hỗn
loạn, ầm ĩ vang lên tứ phía. Nàng sờ lên chiếc mũi đáng thương của mình
không biết đi về hướng nào.

Cung Diệu Hoàng đứng trên lầu chăm chú nhìn. Hắn sốt ruột nhìn kẻ nào đó đã
bị đẩy ra ngoài. Thật bất tài! Phải kiên nhẫn chen vào chứ. Hắn cảm thấy vô cùng hối hận. Sao ban đầu hắn lại có một cam kết mờ nhạt như vậy
chứ? Sao hắn lại tin tưởng lời của kẻ không biết xấu hổ là gì như vậy?
Nói sẽ bảo vệ hắn ư? Kết quả, nàng bảo vệ hắn như thế sao? Chưa được nửa đường thì đã ngất xỉu. Sau đó thì bị người ta đá ra ngoài? Lúc này, hắn hận là mình không thể nhảy xuống cho những kẻ đang tranh giành tú cầu
kia một trận, biến họ thành đống rác trước mặt Long Hiểu Ất.

Long Hiểu Ất không nói gì chỉ liếc nhìn Cung Diệu Hoàng, nhưng ánh mắt hắn
như muốn nói: “Tiểu điệt của ta à, bây giờ ngươi biết thế nào là tin
tưởng nhầm người rồi chứ?”.

“Đó chẳng phải là kẻ bất tài mà hoàng thúc đã nuôi dạy sao?”, hắn cũng nhìn lại.

Long Hiểu Ất bị nhìn hằn học nhưng không nói gì. Hắn chỉ chú ý tới nét mặt
thảm thương của Long Tiểu Hoa trong đám người hỗn loạn.

Đúng. Đó là người hắn nuôi dạy đấy. Hoàn toàn không hiểu thế nào là nghe lời, ngoan ngoãn, chỉ biết làm trái ý hắn, không cho nàng lên kinh thành
nhưng nàng lại cứ đi theo, không để nàng chịu khổ nhưng nàng lại chịu
bao khổ sở, không cho nàng hạnh đỏ vượt tường nhưng nàng lại loạn luân,
chạy đến cướp tú cầu của cháu trai chồng. Thật đúng là kẻ càng nhìn càng khiến người ta thấy ghét. Hắn đã sai người đẩy nàng ra ngoài mà còn
không chịu ngồi một bên uống trà ăn điểm tâm, còn đứng nhìn quả cầu nát
đó làm gì? Nàng thích trò này đến thế ư? Đợi sau này, hắn sẽ treo lên
đầu nàng mười mấy, hai mươi quả, rơi quả nào bị gõ đầu quả đấy, gõ đến
khi cái đầu chứa đầy tiểu thuyết vớ vẩn của nàng chuyển sang chứa đầy
đạo làm vợ thì thôi.

Hai ánh mắt tức tối cùng nhìn về phía Long Tiểu Hoa. Đương nhiên nàng biết
tội lỗi chồng chất của mình đủ khiến nàng bị đâm từ sau lưng, nhưng nàng đã làm ra như thế này, đành phải mặc áo giáp đứng xem kịch mà thôi.

Xung quanh vẫn tiếp tục tranh giành, chiến đấu ác liệt. Đội áo xanh ra quyền cước, đội áo vàng gươm đao chan chát. Có vài vị đã hy sinh, vì mỹ nam
mà bỏ mạng. Còn mấy vị thiên kim tiểu thư ngồi bên lầu đã đứng dậy cổ vũ cho người của mình…

- Ai cướp được tú cầu cho bản tiểu thư, bản tiểu thư sẽ thưởng cho người đó năm trăm lạng bạc trắng. - Tiểu thư áo xanh hô to.

- Năm trăm lạng bạc có đáng gì. Ta ra giá một nghìn lạng. - Tiểu thư áo vàng tức giận nói.

- Bạc trắng đã là gì? Ta thưởng một nghìn lạng vàng. - Tiểu thư áo xanh tiếp tục gào lên.

Bạc tất nhiên là không bằng vàng rồi. Thế nên khí thế của đội áo xanh dâng cao…

- Ông cô tham ô. Lấy đâu ra một nghìn lạng vàng chứ? Thập cửu điện hạ,
ông cô ấy tham ô. Điện hạ tra xét ông nội Hữu tướng của cô ấy đi. - Tiểu thư áo vàng gào vọng lên lầu.

- Cô cô cô, đó là toàn bộ tài sản nhà ta có. Điều này chứng tỏ ta có tình cảm sâu nặng với Tiểu vương gia mà.

- Phì! Tháng trước cô vừa nói với ta, Thập cửu điện hạ mới là người đàn
ông trưởng thành, hấp dẫn, xứng đáng với cô. Hôm nay, cô lại thay đổi
rồi sao? Ta thích khí phách của Tiểu vương gia từ lâu rồi. Cướp tú cầu
cho bản tiểu thư, tiểu thư sẽ thưởng phủ đệ cho người đó.

Vàng không bằng nhà. Đội áo vàng tạm thời đã tiến sát quả tú cầu hơn…

- Hứ! Nhà thì có gì ghê gớm? Tiểu thư sẽ bao trọn nửa năm ở lầu xanh có
mỹ nữ xinh đẹp nhất kinh thành cho người nào giành được tú cầu.

- Cô! Cô tranh giành với ta làm gì? Đáng ghét! Nửa năm thì có gì to tát
chứ? Ta… ta ta tặng cả năm ngao du ở kỹ viện luôn. Có thể tận hưởng từ
má mì đến các tiểu nha đầu.

Nhà không bằng đàn bà. Thứ có thể đánh bại lý tính của đàn ông tất nhiên chỉ có đàn bà rồi.

Đội áo vàng hừng hực khí thế bổ nhào về phía quả tú cầu.

Cuối cùng Long Tiểu Hoa cũng phát hiện ra sự bất thường ở đâu. Nàng không
đuổi theo quả tú cầu nữa mà quay về bên lầu nhìn Cung Diệu Hoàng đang
tức giận, nói:

- Tôi không thể làm được gì. Người ta được treo thưởng biết bao nhiêu thứ, tôi thì chẳng có gì, lấy đâu ra khí thế cơ chứ!

Cung Diệu Hoàng đứng trên lầu cười nói:

- Rốt cuộc cô có biết xấu hổ không thế. Tiểu vương ném tú cầu vào tay cô
mà cô còn để mất, cô còn mặt mũi hỏi tiểu vương về phần thưởng sao?

- Đó chỉ là hình thức. Tôi cũng phải có chút gì đó để tự động viên chứ. - Cổ vũ tinh thần rất quan trọng. Nhìn xem, người ta thấy phần thưởng thì lập tức khí thế cuồn cuộn.

- Cô dám tới kỹ viện, ta sẽ đánh gẫy đôi chân cô. - Thập cửu điện hạ cũng xen vào. Điều này đã thức tỉnh Cung Diệu Hoàng đang nghĩ xem nên thưởng gì:

- Đúng rồi. Cô không được phép đến lầu xanh. Nếu không, tiểu vương sẽ dóc xương cô đấy. - Một năm đến kỹ viện miễn phí ư? Đừng có mơ nhé.

Hai kẻ thúc thúc, tiểu điệt lần đầu tiên cùng chung ý chí. Họ liếc nhìn đối phương tỏ ý lần này họ có cùng quan điểm. Tiếng ầm ĩ dưới lầu xen giữa
ánh mắt thù địch của họ:

- Tôi đến đó làm gì? Tôi đến đó cũng chẳng có gì thoải mái cả. Tôi chỉ
muốn thứ có thể làm tôi thấy sảng khoái, thứ làm cho tôi thấy sảng khoái thôi.

- Đồ khốn! Tiểu vương làm sao biết được nữ nhân cần thứ gì chứ? - Nghe mà như không.

- Tiểu quỷ chết tiệt! Hoàng gia gia dạy ngươi như vậy sao? - Đầu óc toàn
thứ linh tinh: - Cô ta có thể thích thứ gì? Còn không phải là dâm thư
sao?

- Đúng… Đúng rồi. Được. Nếu cô có thể giành được tú cầu cho tiểu vương, tiểu vương sẽ cho cô xem tiểu thuyết cả năm luôn.

- Hì hì hì hì hì hì! - Tiếng cười từ dưới lầu vọng lên: - Còn cả loại có hình vẽ minh họa nữa.

- Giao ước xong! - Cung Diệu Hoàng vội vàng nhận lời. Hắn hoàn toàn không để ý mình đã đồng ý điều kiện gì.

- Ai cho phép ngươi để cô ta xem Xuân cung đồ[1] chứ? - Thập cửu điện hạ chau mày. Hắn bỗng cảm thấy có gì đó không bình thường. Sao hắn lại lắm mồm nhắc nhở tiểu quỷ chết tiệt này chứ? Đây
đúng là việc làm ngớ ngẩn: - Long Tiểu Hoa, cô không được thừa lúc cháy
nhà mà hôi của như thế.

[1]Sách mô tả các tư thế quan hệ nơi phòng the của thời xưa.

- Hì hì hì hì hì hì! Bỗng nhiên tôi cảm thấy mình tràn trề sức mạnh… A a a a! Tú cầu, ta đến đây. Hãy xem vũ khí bí mật của ta! A a a a!

Long Tiểu Hoa sinh lực dồi dào lao vào vòng chiến, bỏ lại Thập cửu điện hạ đứng trên lầu đau khổ nhức nhối.

Long Tiểu Hoa cứ thế lao thẳng vào vòng chiến nhưng những kẻ khác căn bản
không hề để ý đến nàng, một nha đầu không có khả năng gây sát thương cho người khác. Long Tiểu Hoa giơ cao tay nghiêm túc nói với những kẻ không sợ chết:

- Các người nghe đây. Tôi vốn không muốn biến quan hệ của mọi người trở
nên căng thẳng nhưng mọi người thật quá đáng, có thể vì đám nữ nhân muốn cướp tú cầu mà làm ra những việc thế này. Bây giờ trong tay tôi có một
thứ rất nguy hiểm. Nếu tôi ném ra thì tất cả mọi người sẽ đều không có
đường sống. Các người muốn sống thì mau mau giao tú cầu cho tôi. Nếu
không thì, hừ hừ hừ, một khi tôi tung vũ khí bí mật này ra sẽ không chỉ
đơn giản là chết một hai người đâu. Đến cả vị trí số ba, số bảy, số tám, số chín, số mười cũng đều khó thoát.

- … Hứ! Ta hành tẩu khắp nơi chưa từng nghe có loại ám khí độc môn có thể giết được nhiều người như thế. Nha đầu thối tha muốn dọa chúng ta đấy
thôi. Mọi người cứ mặc kệ cô ta.

- Nha đầu thối, tránh ra!

Bị coi thường, Long Tiểu Hoa giận dữ nói:

- Đây là các người ép tôi đấy nhé. Hãy xem đây!

Nàng lôi cái túi da đã chuẩn bị từ trước ra, bịt chặt bông vào mũi mình, sau đó cởi dây, bỏ thứ trong túi ra ngoài. Lúc đó nhật nguyệt tắt sáng,
thiên địa biến sắc, tất cả mọi người đều la hét kinh hãi, vội vàng bịt
mũi lại. Vài kẻ yếu đuối đã ngã vật trên mặt đất, còn các thiên kim tiểu thư thì đã sớm bỏ chạy rồi…

Chỉ có hai nhân vật đứng trên lầu xem. Đúng là không còn thuốc cứu nha đầu này nữa. Tiếng thở dài vang lên:

- Hoàng thúc, rốt cuộc hoàng thúc đã làm thế nào mà nuôi dậy được một nha đầu như vậy thế? - Cung Diệu Hoàng hoàn toàn bất lực.

- Đừng hỏi ta… Ta còn muốn biết hơn cả ngươi đấy. Rốt cuộc là ta đã sai ở đâu… - Long Hiểu Ất hết kiên nhẫn.

- Nếu đã có thời gian đi lấy những thứ này, vậy thì vừa rồi cô ấy lấy
tiểu thuyết và Xuân cung đồ ra ép tiểu vương là cô ấy có âm mưu tính từ
trước sao?

- Chúc mừng! Đây là lần đầu tiên có kẻ ngốc mắc lừa nha đầu đó.

- … Rõ ràng là hoàng thúc cũng mắc lừa cô ấy. Hoàng thúc còn nhắc tiểu vương thứ cô ấy thích nhất là tiểu thuyết cơ mà.

- Long Tiểu Ất không thừa nhận. Hắn hít một hơi thật sâu nhưng cảm thấy
không khí không trong lành cho lắm nên đành phải bịt mũi lại. Cơn giận
của hắn càng lúc càng lên cao. Nha đầu này vì tú cầu của nam nhân khác
mà thật sự dám làm tất cả? - Long Tiểu Hoa! Ai cho cô đem chồn hôi vào
đây?

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Bái đường bỏ vợ
2 Quyển 1 - Chương 2: Ân oán giang hồ
3 Quyển 1 - Chương 3: Lần đầu gặp Tiểu Bạch
4 Quyển 1 - Chương 4: Đương gia trở về
5 Quyển 1 - Chương 5: Gà bay chó sủa đón đương gia (thượng)
6 Quyển 1 - Chương 6: Gà bay chó sủa đón đương gia (hạ)
7 Quyển 1 - Chương 7: Quy tắc dùng bữa của Long gia
8 Quyển 1 - Chương 8: Dùng bữa xong tiếp tục ngược đãi
9 Quyển 1 - Chương 9: Thế giới mà ngay cả “mẹ kế phiên bản nam” cũng có nữ nhân thèm muốn
10 Quyển 1 - Chương 10: Cầm kỳ thi họa ư? Hãy biến đi!
11 Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (thượng)
12 Quyển 1 - Chương 12: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (hạ)
13 Quyển 1 - Chương 13: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (thượng)
14 Quyển 1 - Chương 14: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (hạ)
15 Quyển 1 - Chương 15: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (thượng)
16 Quyển 1 - Chương 16: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (hạ)
17 Quyển 1 - Chương 17: Vạn ác, dâm đứng đầu
18 Quyển 1 - Chương 18: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (thượng)
19 Quyển 1 - Chương 19: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (hạ)
20 Quyển 1 - Chương 20: Một cơn ác mộng đau khổ triền miên
21 Quyển 1 - Chương 21: Trong trắng ư? Đó là thứ vô cùng quý giá. Hu hu!
22 Quyển 1 - Chương 22: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (thượng)
23 Quyển 1 - Chương 23: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (hạ)
24 Quyển 1 - Chương 24: Chương 24: Hạnh đỏ vượt tường thành công
25 Quyển 1 - Chương 25: Kiến thức uyên bác
26 Quyển 1 - Chương 26: Bí mật của Bạch thiếu chủ
27 Quyển 1 - Chương 27: Miệng thật lòng không thật ư? Ừm, hai người chơi mới vui!
28 Quyển 1 - Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!
29 Quyển 1 - Chương 29: Đạo quán trà ư? "Vợ trước" vẫn bám theo sao? Võ Tòng đánh hổ ư? Đó là gì vậy?
30 Quyển 1 - Chương 30: Chương 30: Võ Tòng đánh hổ ư? Sai rồi. Võ Tòng đánh Tiểu Hoa đấy. Híc!
31 Quyển 1 - Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?
32 Quyển 1 - Chương 32: Cha làm xằng quá!
33 Quyển 1 - Chương 33: Đặc quyền của vương tôn công tử
34 Quyển 1 - Chương 34: Cha, người ta muốn…
35 Quyển 1 - Chương 35: Động phòng lạ lùng
36 Quyển 1 - Chương 36: Một bát mỳ hấp dẫn
37 Quyển 1 - Chương 37: Bị “chúa thượng” bắt cóc
38 Quyển 1 - Chương 38: Bạch mã hoàng tử cũng có lúc nóng tính
39 Quyển 1 - Chương 39: Sự khó chịu của Bạch mã hoàng tử
40 Quyển 1 - Chương 40: Bắt gian dâm trên giường
41 Quyển 1 - Chương 41: “Cha” về ư? Thôi chết rồi!
42 Quyển 1 - Chương 42: “Cha” đã về
43 Quyển 1 - Chương 43: Hổ Tiểu Hoa giận dữ
44 Quyển 1 - Chương 44: Nói muội cần ta đi
45 Quyển 1 - Chương 45: Thập cửu điện hạ hồi kinh
46 Quyển 1 - Chương 46: Tâm sự của Tiểu Bạch
47 Quyển 2 - Chương 47: Kinh nghiệm làm ăn trong tiểu thuyết
48 Quyển 2 - Chương 48: Hy vọng của Long Tiểu Bính
49 Quyển 2 - Chương 49: Bạch thiếu chủ đột kích phường tiểu thuyết
50 Quyển 2 - Chương 50: Ta là Tiểu Như Ý
51 Quyển 2 - Chương 51: Tiểu Hoa lần đầu gặp thần tượng
52 Quyển 2 - Chương 52: Cảm hứng ơi cảm hứng
53 Quyển 2 - Chương 53: Long Tiểu Bính đỏ mặt
54 Quyển 2 - Chương 54: Sẩy chân thành hận thiên cổ
55 Quyển 2 - Chương 55: Tiểu Bạch vào kinh
56 Quyển 2 - Chương 56: Tiểu hoàng tôn bị coi thường
57 Quyển 2 - Chương 57: Mưu đồ xấu xa của đứa cháu
58 Quyển 2 - Chương 58: Trò nham hiểm của đứa cháu
59 Quyển 2 - Chương 59: Tâm tư của Thập cửu điện hạ
60 Quyển 2 - Chương 60: Kế hoạch của hai con quỷ vô lương tâm
61 Quyển 2 - Chương 61: Thập cửu điện hạ thất thường
62 Quyển 2 - Chương 62: Tiểu vương gia cao một tấc, “cha” cao một trượng
63 Quyển 2 - Chương 63: Trước cuộc chiến bảo vệ tú cầu
64 Quyển 2 - Chương 64: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu - Tiểu Bạch giá đáo
65 Quyển 2 - Chương 65: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu đáng sợ
66 Quyển 2 - Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi
67 Quyển 2 - Chương 67: Kết cục của cuộc tranh giành tú cầu, phu thê đoàn tụ
68 Quyển 2 - Chương 68: Phu quân cưỡi hắc mã
69 Quyển 2 - Chương 69: Người đàn bà mạnh mẽ phía sau người đàn ông - mục tiêu phấn đấu của Long Tiểu Hoa
70 Quyển 2 - Chương 70: Người vợ hiền đáng yêu
71 Quyển 2 - Chương 71: Trò đùa của phu quân
72 Quyển 2 - Chương 72: Lưỡng lự giữa vượt tường và đạo làm thê tử
73 Quyển 2 - Chương 73: Yến tiệc đông chí
74 Quyển 2 - Chương 74: Yến tiệc đông chí - phần 2
75 Quyển 2 - Chương 75
76 Quyển 2 - Chương 76: Vào cung gặp Thánh thượng - Đại sứ thân thiện
77 Quyển 2 - Chương 77: Cùng bạch mã hoàng tử dạo kỹ viện
78 Quyển 2 - Chương 78: Lời nói thật lòng, mạo hiểm lớn
79 Quyển 2 - Chương 79: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 1
80 Quyển 2 - Chương 80: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 2
81 Quyển 2 - Chương 81: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 3
82 Quyển 2 - Chương 82: Đoạt cô nương khi điệu nhảy bắt đầu
83 Quyển 2 - Chương 83: Điệu nhảy phiên thổ
84 Quyển 2 - Chương 84: Yêu nghiệt dâm thư mới xuất hiện
85 Quyển 2 - Chương 85: Lại là một bát mỳ suông
86 Quyển 2 - Chương 86: Không khí căng thẳng, chiến tranh sắp bùng nổ
87 Quyển 2 - Chương 87: Kết cục không bằng cầm thú
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Bái đường bỏ vợ
2
Quyển 1 - Chương 2: Ân oán giang hồ
3
Quyển 1 - Chương 3: Lần đầu gặp Tiểu Bạch
4
Quyển 1 - Chương 4: Đương gia trở về
5
Quyển 1 - Chương 5: Gà bay chó sủa đón đương gia (thượng)
6
Quyển 1 - Chương 6: Gà bay chó sủa đón đương gia (hạ)
7
Quyển 1 - Chương 7: Quy tắc dùng bữa của Long gia
8
Quyển 1 - Chương 8: Dùng bữa xong tiếp tục ngược đãi
9
Quyển 1 - Chương 9: Thế giới mà ngay cả “mẹ kế phiên bản nam” cũng có nữ nhân thèm muốn
10
Quyển 1 - Chương 10: Cầm kỳ thi họa ư? Hãy biến đi!
11
Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (thượng)
12
Quyển 1 - Chương 12: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (hạ)
13
Quyển 1 - Chương 13: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (thượng)
14
Quyển 1 - Chương 14: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (hạ)
15
Quyển 1 - Chương 15: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (thượng)
16
Quyển 1 - Chương 16: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (hạ)
17
Quyển 1 - Chương 17: Vạn ác, dâm đứng đầu
18
Quyển 1 - Chương 18: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (thượng)
19
Quyển 1 - Chương 19: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (hạ)
20
Quyển 1 - Chương 20: Một cơn ác mộng đau khổ triền miên
21
Quyển 1 - Chương 21: Trong trắng ư? Đó là thứ vô cùng quý giá. Hu hu!
22
Quyển 1 - Chương 22: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (thượng)
23
Quyển 1 - Chương 23: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (hạ)
24
Quyển 1 - Chương 24: Chương 24: Hạnh đỏ vượt tường thành công
25
Quyển 1 - Chương 25: Kiến thức uyên bác
26
Quyển 1 - Chương 26: Bí mật của Bạch thiếu chủ
27
Quyển 1 - Chương 27: Miệng thật lòng không thật ư? Ừm, hai người chơi mới vui!
28
Quyển 1 - Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!
29
Quyển 1 - Chương 29: Đạo quán trà ư? "Vợ trước" vẫn bám theo sao? Võ Tòng đánh hổ ư? Đó là gì vậy?
30
Quyển 1 - Chương 30: Chương 30: Võ Tòng đánh hổ ư? Sai rồi. Võ Tòng đánh Tiểu Hoa đấy. Híc!
31
Quyển 1 - Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?
32
Quyển 1 - Chương 32: Cha làm xằng quá!
33
Quyển 1 - Chương 33: Đặc quyền của vương tôn công tử
34
Quyển 1 - Chương 34: Cha, người ta muốn…
35
Quyển 1 - Chương 35: Động phòng lạ lùng
36
Quyển 1 - Chương 36: Một bát mỳ hấp dẫn
37
Quyển 1 - Chương 37: Bị “chúa thượng” bắt cóc
38
Quyển 1 - Chương 38: Bạch mã hoàng tử cũng có lúc nóng tính
39
Quyển 1 - Chương 39: Sự khó chịu của Bạch mã hoàng tử
40
Quyển 1 - Chương 40: Bắt gian dâm trên giường
41
Quyển 1 - Chương 41: “Cha” về ư? Thôi chết rồi!
42
Quyển 1 - Chương 42: “Cha” đã về
43
Quyển 1 - Chương 43: Hổ Tiểu Hoa giận dữ
44
Quyển 1 - Chương 44: Nói muội cần ta đi
45
Quyển 1 - Chương 45: Thập cửu điện hạ hồi kinh
46
Quyển 1 - Chương 46: Tâm sự của Tiểu Bạch
47
Quyển 2 - Chương 47: Kinh nghiệm làm ăn trong tiểu thuyết
48
Quyển 2 - Chương 48: Hy vọng của Long Tiểu Bính
49
Quyển 2 - Chương 49: Bạch thiếu chủ đột kích phường tiểu thuyết
50
Quyển 2 - Chương 50: Ta là Tiểu Như Ý
51
Quyển 2 - Chương 51: Tiểu Hoa lần đầu gặp thần tượng
52
Quyển 2 - Chương 52: Cảm hứng ơi cảm hứng
53
Quyển 2 - Chương 53: Long Tiểu Bính đỏ mặt
54
Quyển 2 - Chương 54: Sẩy chân thành hận thiên cổ
55
Quyển 2 - Chương 55: Tiểu Bạch vào kinh
56
Quyển 2 - Chương 56: Tiểu hoàng tôn bị coi thường
57
Quyển 2 - Chương 57: Mưu đồ xấu xa của đứa cháu
58
Quyển 2 - Chương 58: Trò nham hiểm của đứa cháu
59
Quyển 2 - Chương 59: Tâm tư của Thập cửu điện hạ
60
Quyển 2 - Chương 60: Kế hoạch của hai con quỷ vô lương tâm
61
Quyển 2 - Chương 61: Thập cửu điện hạ thất thường
62
Quyển 2 - Chương 62: Tiểu vương gia cao một tấc, “cha” cao một trượng
63
Quyển 2 - Chương 63: Trước cuộc chiến bảo vệ tú cầu
64
Quyển 2 - Chương 64: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu - Tiểu Bạch giá đáo
65
Quyển 2 - Chương 65: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu đáng sợ
66
Quyển 2 - Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi
67
Quyển 2 - Chương 67: Kết cục của cuộc tranh giành tú cầu, phu thê đoàn tụ
68
Quyển 2 - Chương 68: Phu quân cưỡi hắc mã
69
Quyển 2 - Chương 69: Người đàn bà mạnh mẽ phía sau người đàn ông - mục tiêu phấn đấu của Long Tiểu Hoa
70
Quyển 2 - Chương 70: Người vợ hiền đáng yêu
71
Quyển 2 - Chương 71: Trò đùa của phu quân
72
Quyển 2 - Chương 72: Lưỡng lự giữa vượt tường và đạo làm thê tử
73
Quyển 2 - Chương 73: Yến tiệc đông chí
74
Quyển 2 - Chương 74: Yến tiệc đông chí - phần 2
75
Quyển 2 - Chương 75
76
Quyển 2 - Chương 76: Vào cung gặp Thánh thượng - Đại sứ thân thiện
77
Quyển 2 - Chương 77: Cùng bạch mã hoàng tử dạo kỹ viện
78
Quyển 2 - Chương 78: Lời nói thật lòng, mạo hiểm lớn
79
Quyển 2 - Chương 79: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 1
80
Quyển 2 - Chương 80: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 2
81
Quyển 2 - Chương 81: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 3
82
Quyển 2 - Chương 82: Đoạt cô nương khi điệu nhảy bắt đầu
83
Quyển 2 - Chương 83: Điệu nhảy phiên thổ
84
Quyển 2 - Chương 84: Yêu nghiệt dâm thư mới xuất hiện
85
Quyển 2 - Chương 85: Lại là một bát mỳ suông
86
Quyển 2 - Chương 86: Không khí căng thẳng, chiến tranh sắp bùng nổ
87
Quyển 2 - Chương 87: Kết cục không bằng cầm thú