Quyển 2 – Chương 10: Anh chọc em

Edit: windy

Văn gia.

“Ọe, ọe...”

Văn Tư Tư ngẩng đầu, nhìn gương mặt trắng xanh của mình qua gương, một tia hoảng sợ xuất hiện trong đáy mắt cô ta.

Sao lại thế này, vì sao lại như vậy?

“Cốc cốc cốc.”

“Tiểu thư, cô làm sao vậy?”

Văn Tư Tư vội vàng chỉnh trang lại, sau đó mở cửa, nói: “Tiểu Lệ, làm sao vậy?”

Tiểu Lệ nhìn trên mặt cô ta không hề có một chút không đúng nào, vẫn giống như ngày thường, chẳng lẽ là do cô nghe lầm rồi hả?

“Tiểu thư, cô không sao chứ?”

Văn Tư Tư nghi hoặc hỏi: “Tôi làm sao đâu?”

Tiểu Lệ: “Không có gì, tiếu thư, điểm tâm đã xong.”

“Được, chúng ta xuống thôi.”

Tiểu Lệ xoay người rời khỏi căn phòng, có lẽ thật sự là cô nghe lầm rồi.

Văn Tư Tư nháy mắt liền đóng cửa lại, kinh hoảng nhìn bụng bằng phẳng của mình.

Chuyện xảy ra tuần trước cô ta sớm đã quên, bây giờ tràn ngập ở trong hạnh phúc. Cha mẹ hai bên đang thương lượng thời gian đính hôn, cô ta mỗi ngày đều cảm nhận được quan tâm của Tô Thụy đối với mình, nhưng mà, toàn bộ việc xảy ra ngày hôm nay làm cô ta trở tay không kịp.

Cô ta không dám nhớ tới ai đó, đúng là chỉ có một lần, trong lòng rõ ràng, như vậy khả năng rất lớn.

Thời điểm ăn điểm tâm, cô ta vẫn mất hồn mất vía.

Văn Xương: “Tư Tư, thời điểm ăn cơm cần phải chuyên tâm.”

Văn Tư Tư quấy quấy cháo trong chén, không nói một lời.

Đổng Trân hỏi: “Tư Tư, có phải điểm tâm không hợp khẩu vị không?”

Văn Tư Tư vẫn như cũ không nói gì.

“Ầm.”

“Văn Tư Tư, thái độ này của con là có ý gì!”

Văn Tư Tư hoảng sợ, sắc mặt vốn đã không tốt hiện giờ trực tiếp trở nên trắng bệch.

“A, cái gì?”

Văn Xương cau mày, không vui hỏi: “Văn Tư Tư, rốt cuộc con đang nghĩ cái gì.”

Văn Tư Tư lại nở nụ cười cho là rực rỡ nhất, nói: “Cha, con không sao.” Sau đó còn nói: “Con ăn xong rồi, con ra ngoài đây.”

Hai người trên bàn cơm nhìn bóng lưng cô ta lảo đảo rời đi, trong lòng nghi ngờ càng ngày càng nặng, rốt cuộc cô ta bị làm sao vậy.

Bệnh viện nhân dân số một Đế Đô.

Văn Tư Tư rời khỏi Văn gia liền đến nơi này.

Nhìn chữ màu đỏ to đùng treo ở cửa lớn, cô ta rất lâu không bước chân nổi để đi vào.

Lục Cửu vừa đến bệnh viện nhìn thấy bộ dáng cô ta thất hồn lạc phách như vậy, đi lên trước hỏi: “Xin chào, xin hỏi cô đến đây tìm bác sĩ hả?”

Văn Tư Tư nghe thấy tiếng vội quay đầu, cô ta không biết trên đời thậm chí có người thông minh không. Anh ta đeo mắt kính gọng đen, khóe miệng hơi hơi cong lên, trong mắt trong mắt đầy rẫy quan tâm, không có một chút đồng tình nào, làm cho cô ta không cảm thấy được chút không chịu nổi.

“Tôi, tôi đến tìm bác sĩ.”

Lục Cửu tiếp tục hỏi: “Thân thể có chỗ nào không thoải mái sao?”

Văn Tư Tư do dự, cô ta không biết vì sao không muốn để người gặp cô ta lần đầu tiên có ấn tượng không tốt với mình, nhưng mà cô ta xác thực cần một bác sĩ.

“Tôi đến khám phụ khoa.”

Lục Cửu nói: “Vào cửa trước đăng ký, phụ khoa ở tầng ba, đừng đi sai.”

Nói xong, anh ta liền chạy bộ thẳng tiến vào bệnh viện.

Văn Tư Tư nhìn anh ta, có chút mất mác, cô ta còn chưa biết tên của anh là gì...

Nhưng mà cô ta không biết, lúc Lục Cửu xoay người, tay phải đẩy đẩy gọng kính, trong mắt đều là không kiên nhẫn, quả nhiên phụ nữ là phiền toái nhất.

Văn Tư Tư đăng kí xong, liền đi lên tầng ba.

Kết quả kiểm tra cực kì nhanh chóng, trên tay cô ta cầm kết quả kiểm tra, bên tai nghe tiếng bác sĩ chúc phúc.

“Chúc mừng, cô đã mang thai, thời gian hai tuần, hiện tại đứa nhỏ còn bé, ba tháng đầu cô phải cẩn thận, còn có...”

“Tôi muốn phá nó.”

Văn Tư Tư trực tiếp cắt ngang lời bác sĩ nói, cô ta không thể giữ đứa bé này, đứa bé này là cơn ác mộng. Cô ta tuyệt đối không thể giữ lại!

Trương Bích sửng sốt một giây, sau đó khuyên nhủ: “Tôi biết dưới độ tuổi của cô, đột nhiên có con rất khó chấp nhận được, nhưng mà trước kia cô mới sảy thai rồi, nếu phá cái thai này đi, sau này tỉ lệ mang thai sẽ rất nhỏ.”

Hai tay Văn Tư Tư nắm chặt, trong lòng cuồng phong tác loạn.

Tỉ lệ mang thai thấp, không phải nghĩa là sau này cô ta không khả năng mang thai lại, vậy cho dù cô ta lên làm nữ chủ nhân Tô gia, nhưng không thể sinh đẻ được, vị trí của cô ta còn có thể ổn định sao?

Trương Bích nhìn cô ta hoàn toàn không nghĩ cách, đề nghị nói: “Cô trở về suy nghĩ vài ngày đi.”

“Cảm ơn bác sĩ.”

Trương Bích nhìn bộ dáng của cô ta, thầm than một tiếng, con gái hiện nay, toàn làm xằng bậy.

Rời khỏi bệnh viện Văn Tư Tư từ từ đi trên đường.

Bầu trời dần dần bọ mây đen bao lấy, ầm một tiếng sấm vang lên mang theo gió lớn, lá cây rơi xuống, thổi bay góc áo của mọi người.

“Đi mau, trời sắp mưa rồi.”

“Tí tách, tí tách...”

Văn Tư Tư dừng bước lại, mọi người ở khắp nơi không ngừng chạy qua đụng vào người cô ta, bọn họ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô ta, sau đó tiếp tục tìm nơi trú mưa.

“Ầm ầm.”

“Rầm.”

Nếu nói vài giọt mưa vừa rồi là báo hiệu trời sắp mưa, thì nước mưa giờ trút xuống như xối xả là điên cuồng rửa sạch bụi bẩn thành phố.

Văn Tư Tư vốn là chỉ hơi ướt một chút quần áo, dưới một giây sau, nhát mắt liền ướt đẫm.

Thiên nhiên như là bất mãn với con người, cho nên mới trút trận mưa lớn như vậy, tất cả mọi người chưa kịp trú mưa, đều đã cảm nhận được trận mưa to này, không hề lưu tình chút nào gây ra đau đớn trên người.

“Trận mưa hôm nay làm sao vậy, đau quá!”

“Đúng vậy, nhưng mà cậu xem, có người ngốc nghếch đứng bất động ở kia kìa.”

“Đầu năm nay người ngốc rất nhiều, cậu quan tâm cô ta làm gì, nhanh đi, không dễ bị cảm.”

“Đúng đúng đúng, chúng ta nhanh đi thôi.”

Văn Tư Tư không quản những người đó nói cái gì, chỉ nghe đến hai chữ, cảm mạo.

Cảm mạo, cảm mạo rất tốt, ông trời, trời mưa thêm một trận nữa đi, tốt nhất làm cho đứa nhỏ này mất đi!

Thời tiết như vậy, mưa như vậy, khiến cho cô ta nghĩ tới toàn bộ cái đêm hôm đó.

“Ha ha ha.”

“MD, trời mưa như vậy còn đứng ở đó, cô bị thần kinh hả!”

Tiếng chửi rủa càng làm cho Văn Tư Tư cười điên cuồng, cô ta mở hai tay ra, nhìn lên bầu trời, hét: “Mưa đi, mưa lớn một chút! Nhanh xuống đi!”

“Đồ điên!”

“Chúng ta cách xa cô ta ra một chút!”

Văn Tư Tư xoay tròn trong mưa, mỗi một giọt mưa rơi lên trên thân thể cô ta, trong lòng cô ta càng thống khoái.

Nghiệt chủng, mày nhanh đi đi, nhanh rời khỏi cô!

Nước mưa rơi chậm lại!

Cô ta không cho rằng chuyện đêm đó trở thành vết nhơ cả đời cũng không rửa được, cô ta là Văn gia đại tiểu thư, là nữ chủ nhân Tô gia, đứa con của cô ta chỉ có thể là cùng Tô Thụy sinh ra!

Cô ta đứng dưới trời mưa hơn một giờ, cuối cùng không kiên trì nổi ngã xuống.

Một chiếc xe đen có rèm che dừng lại bên cạnh cô ta, từ chỗ lái phụ bước ra một người đàn ông mặc đồ đen, ngồi xổm xuống kiểm tra.

“Tiểu thư, cô ta không có việc gì.”

Văn Cẩm nhìn về phía Văn Tư Tư đang nằm trên mặt đất, hỏi: “Cô ta làm sao vậy?”

“Cô ta mang thai rồi.” Nói xong, đem kết quả kiểm tra của bệnh viện đưa cho cô.

Văn Cẩm không nhận, trào phúng nhìn kết quả, sau đó dời tầm mắt đi.

“Dơ bẩn như vậy anh còn dám đưa đến trước mặt tôi?”

Đối phương vừa nghe xong, làm bộ muốn ném kết quả xuống.

“Đợi một chút.”

Văn Cẩm xoay xoay chiếc nhẫn trên tay, chiếc nhẫn này, là Văn Chấn trước khi rời đi đã cho cô.

“Anh đem tờ kết quả kia cất kỹ, về sau có lẽ sẽ có tác dụng.”

“Vâng ạ.”

Văn Cẩm còn nói: “Đưa cô ta tới bệnh viện, nhớ kỹ, đứa trẻ trong bụng cô ta nhất định phải bình yên vô sự.”

“Đã rõ, tiểu thư.”

Văn Tư Tư không biết bản thân như thế nào nữa, chỉ nhớ rõ cô ta đứng ở trong mưa, sau đó té xỉu, sao lại ở nơi này được?

“Cô gái, cô tỉnh rồi?” Hộ sĩ đang chuẩn bị thay thuốc cho cô ta, lại phát hiện cô ta đã tỉnh.

Văn Tư Tư mở miệng, lại phát hiện cổ họng như bị dao cắt qua.

Hộ sĩ cực kỳ tri kỷ lấy chén nước ấm đưa tới trước mặt cô ta.

Văn Tư Tư mỉm cười với cô ấy, cầm chén nước vội vàng uống xuống.

Một ly tiếp xuống, cô ta cảm giác tốt hơn nhiều, mới mở miệng nói: “Cảm ơn, xin hỏi, là ai đưa tôi tới?”

Hộ sĩ: “Là một vị mặc tây âu đen, anh ta đưa cô đến xong liền đi, tôi cũng không rõ ràng lắm anh ta là ai.”

Phải không?

Văn Tư Tư sờ sờ bụng bằng phẳng, nghĩ thầm, rằng đứa nhỏ này nên là không còn rồi.

Cô ta hỏi: “Chị hộ sĩ, chị có biết tôi, tôi...”

Hộ sĩ nhìn bộ dáng của cô ta, nói: “May mắn là người đàn ông kia đưa cô tới đúng lúc, nếu không thì đứa trẻ trong bụng đã không còn.”

Vẫn còn?

Nghiệt chủng này vậy mà vẫn còn?

Văn Tư Tư như sấm sét giữa trời quang, trực tiếp sửng sốt.

Hộ sĩ tiếp tục nói: “Cô đó, tuổi còn nhỏ cũng không biết bảo vệ bản thân, nếu đứa trẻ không còn, ảnh hưởng rất nhiều đối với thân thể, cô lại đâu lòng, hiện tại cô cứ ngoan ngoãn ở bệnh viện đi, bác sĩ nói đợi sức khỏe cô ổn định rồi hãy xuất viện...”

Văn Tư Tư sững sờ hoàn toàn mặc kệ hộ sĩ nói gì, cũng không phát hiện hộ sĩ rời đi lúc nào, trong đầu cô ta chỉ có một tiếng vọng: Nghiệt chủng vẫn còn, cô ta nên làm cái gì bây giờ!

Lần này là cô ta thật không có chủ ý, cô ta không tìm thấy bất kì kẻ thương lượng nào, nhưng mà thời gian kéo ra càng lâu, đứa trẻ sẽ càng lúc càng lớn, khả năng bị phát hiện sẽ lớn hơn, cô ta còn chưa gả cho Tô Thụy, cô ta còn chưa đuổi người Văn gia bắt bạt cô ta đi, cô ta còn chưa...

Không được! Đứa trẻ này nhất định không thể giữ lại!

Trong mắt Văn Tư Tư hiện lên một ánh ngoan độc, cho dù sau này cô ta không có khả năng mang thai, cô ta cũng không thể chặt đứt tương lai phía trước.

Cô ta còn trẻ, cô ta còn bó chuyện lớn việc cần hoàn thành, cô ta không thể đình chỉ ở trong này, không thể!

“Tư Tư, con mau để cha nhìn xem con thế nào?”

Tiếng của Tô Ngạo vang lên từ cửa.

Văn Tư Tư vội vàng thu lại cảm xúc đáy mắt, có chút kinh ngạc nói: “Cha, sao cha lại tới đây?” Nhìn đến Tô Thụy bên cạnh Tô Ngạo, cảm thấy căng thẳng, làm sao tất cả bọn họ lại tới đây?

Tô Ngạo có chút trách cứ nói: “Con nói sao chúng ta lại đến đây, thật là, mưa to như vậy cũng không biết chạy đi trú, giờ tốt rồi, trực tiếp vào bệnh viện luôn rồi.”

Vẻ mặt Văn Tư Tư thật có lỗi, “Cha, thật xin lỗi, con cũng không biết tại sao bản thân có thể yếu như vậy.”

Tô Ngạo: “Giải thích làm gì, chúng ta rất nhanh sẽ là người một nhà, nhưng mà con mang thai lúc nào mà không nói với chúng ta?”

Hồi hộp!

Bọn họ biết rồi!

Văn Tư Tư có chút kích động nói: “Thật xin lỗi, cha, anh Thụy, con cũng là mới phát hiện vào buổi sáng, mới đến bệnh viện nhìn xem, vốn muốn trở về đợi thời điểm thích hợp rồi nói trước mặt mọi người, ai ngờ...”

Tô Ngạo sờ sờ tay cô ta, trấn an: “Ta biết ta biết, lần này không tồi không có gặp chuyện không may nào, cha sẽ bảo mẹ con nấu canh cho, trong khoảng thời gian này con liền tĩnh dưỡng tốt vào, không cần nghĩ tới cái khác.”

“Cảm ơn cha.”

“Được rồi, Thụy nhi, con với Tư Tư, ta đi trước vậy.”

“Được.”

Tô Thụy trực tiếp ngồi ở trên giường, gắt gao nhìn Văn Tư Tư không nói gì.

Văn Tư Tư tim đập rộn lên, lại vẫn làm bộ vô tội hỏi: “Anh Thụy, sao anh lại nhìn em như vậy?”

Tô Thụy hỏi: “Tư Tư, đứa trẻ này, là của anh sao?”

“Oanh.”

Văn Tư Tư khó có thể tin được nhìn anh ta, làm bộ như đả kích, “Anh, anh Thụy, không nghĩ tới em trong mắt anh lại là người như vậy sao, anh, nếu anh không tin em, vậy anh đi đi.”

Nói xong, cô ta liền nghiêng người đưa lưng về phía Tô Thụy.

Tô Thụy nhìn bóng lưng của Văn Tư Tư, trong lòng vô cùng phức tạp.

Không phải là anh nghi ngờ, mà là bọn họ rất lâu rồi không ân ái, nhớ rõ lần cuối là tuần trước, nhưng vì sao tuần sau kiểm tra liền có thai rồi, chẳng lẽ hiện tại kỹ thuật y học phát triển như vậy sao?

Đột nhiên, nghe được tiếng khóc ròng, anh trực tiếp vứt bỏ những suy nghĩ đó, đem Văn Tư Tư ôm vào trong ngực.

“Tư Tư, thực xin lỗi, là anh không tốt, anh không nên nghi ngờ em, em đánh anh mắng anh cũng được, đừng khóc, khóc như vậy làm anh đau lòng.”

Văn Tư Tư không nói lời nào, để nước mắt tùy ý rơi xuống.

Như vậy cô ta khiến Tô Thụy càng thêm ảo não, rốt cuộc mình đang nghi ngờ cái gì, Văn Tư Tư không phải chỉ yêu một mình mình sao, làm sao cơ thể làm chuyện có lỗi với mình được, Tô Thụy, mày vẫn còn là đàn ông sao?

Anh ta nói: “Tư Tư, em không cần không để ý anh, anh thật sự biết sai rồi, tron khoảng thời gian này phát sinh nhiều chuyện như vậy, anh thật sự...”

Văn Tư Tư trực tiếp ngăn miệng của anh ta lại, khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo nước mắt nhìn anh ta, “Anh Thụy, em đều biết hết, em rất hiểu.”

“Tư Tư...”

“Anh Thụy...”

Hai người gắt gao ôm lấy nhau cùng một chỗ, trên mặt Tô Thụy mang theo ý cười, mà anh ta lại không nhìn thấy đối phương, Văn Tư Tư yên lặng nhẹ nhàng thở ra.

***

Tầng mười sáu tòa Phong Thụy.

“Khuynh Thành, Khuynh Thành, không xong rồi!”

Mặc Khuynh Thành đang nghiên cứu kịch bản nghe được tiếng lo lắng của Lê An An, hỏi: “Làm sao vậy?”

Lê An An thở hổn hển, nói: “Sao cậu còn bình tĩnh như vậy, người của công ty chúng ta bị cắt đi rồi!”

Cắt đi?

Mặc Khuynh Thành: “Có ý gì?”

Lê An An hít sâu, đem đại khái chuyện xảy ra một hơi nói xong.

Hóa ra, trước khi minh tinh công ty đi tới chỗ ký hợp tác, đột nhiên bị cho hay là không cần đến, bên kia tình nguyện bội ước, cũng không nguyện dùng bọn họ, về sau rất không dễ dàng mới nghe được, là bởi vì bọn bọ đắc tội với người khác.

Mặc Khuynh Thành nghe thế, cười một tiếng, từ khi mở công ty tới giờ, muốn nói đắc tội, còn có năng lực lớn như vậy, có lẽ chỉ có Cát Thiên bang chủ Cát Bang thôi, chỉ là cô thật sự xem nhẹ ông ta rồi, trước khi phỏng vấn ông ta không có tới phá hoại, kết quả là đợi cô ở đây.

Chỉ là, chẳng lẽ ông ta không biết, mấy cái ký ước kia có bội ước, tiền bội ước cũng phải gấp ba, như vậy cũng tốt, người phía dưới không cần làm việc, không công được nhiều tiền bạc đến như vậy.

Lê An An nhìn Mặc Khuynh Thành tươi cười, tức giận nói: “Khuynh Thành, cậu sao lại vẫn còn cười vậy, còn như vậy tiếp, ai còn dám tìm công ty của chúng ta!”

Mặc Khuynh Thành cho cô một ánh mắt “An tâm đừng nóng nảy vội”, nói: “An An, cậu trước nói với những người đó, tạm thời không cần làm việc, chúng ta trực tiếp đi chơi vài ngày.”

Lê An An trực tiếp lấy điện thoại cầm tay ra tuyên bộ liên tiếp tin tức, sau đó thu điện thoại lại, nói: “Được rồi, nói cho mình nghe một chút đi.”

Mặc Khuynh Thành cực kỳ hài lòng hiện tại cô ấy không cần hỏi mình trước nguyên nhân rồi mới truyền đạt tin tức.

Cô nói: “Cát Thiên muốn để cho chúng ta lộn xộn, nếu là chúng ta không làm như vậy, ông ta tự động đưa tiền bạc cho chúng ta, chúng ta liền mang lương đi nghỉ ngơi thật tốt.”

Lê An An vừa nghe, ánh mắt nhất thời sáng lên!

Cô đúng là đã lâu không có nghỉ ngơi, thi vào trường đại học xong, vốn đã vẽ ra một chuyến du lịch hoàn hảo đều bị Mặc Khuynh Thành một câu liền hủy bỏ, cả ngày căng mềm ở trong công ty làm liên tục, giờ tốt rồi, không cần lo lắng không có thời gian đi chơi, cũng không cần lo lắng không đủ tiền.

Nghĩ như vậy, bọn họ thật đúng là muốn cảm ơn Cát Thiên “Khẳng khái trợ giúp” !

Vì thế, trên dưới công ty đều biết lãnh đạo muốn tập thể đi chơi vài ngày, dẫn đến loại tình huống này thật sự phải cảm ơn Cát Bang chủ, làm cho bọn họ đối với ông ta thật sự mang ơn.

“Thật tốt quá, mỗi ngày mệt sống mệt chết, cuối cùng cũng có cơ hội đi chơi rồi.”

“Nên là cảm ơn Cát Bang đó, ngay từ đầu tôi còn lo lắng bọn họ khiến cho chúng ta không công tác tiếp được, công tử sẽ trách tội chúng ta, không nghĩ tới công tử trực tiếp cầm tiền bội ước để cho mọi người cùng nhau đi du lịch, quả thực thật tốt quá!”

“Không sai, công tử bình thường rất tốt, cô ấy không chỉ yêu cầu chúng ta lao động vui chơi kết hợp, còn nói nhất định phải đối tốt với bản thân một chút, mấu chốt nhất là, hiệp ước không biến thái như những công ty khác, đãi ngộ cho chúng ta đều khiến người khác hâm mộ.”

“Cậu nói đúng tình huống tôi cũng đã gặp qua, hiện tại tất cả mọi người đều ghen tị tôi có thể đi vào công ty của công tử, còn hỏi khi nào công ty thiếu người.”

“Cậu nói với bọn họ thế nào? Tôi cũng không biết phải trả lời như thế nào.”

“Tôi nói thẳng là toàn bộ xem ý tứ của công tử, tôi chỉ là người làm công, huống hồ công tử có Đại trang viên, bọn bọ đều nguyện ý làm việc không công cho công tử, quan trọng hơn là, không được hai lòng, không cần lo lắng sẽ đi ăn máng khác.”

Mặc Khuynh Thành ở xa nhìn đám người bọn họ nói chuyện, cô suy nghĩ, bản thân có thật sự cho bọn họ đãi ngộ tốt như vậy sao?
Lê An An trực tiếp đề cao âm lượng, nói: “Các người ở trong này nói cái gì vậy?”

Mấy người vừa thấy quản lý cấp cao ở phía sau đều đã ở đây, đến cả nhân vật chính đều đã đứng ở đằng kia nhìn bọn họ nồng nhiệt rồi.

“Công, công tử khỏe.”

Mặc Khuynh Thành vô tội nhìn về phía Lê An An, “Mình khủng bố như vậy sao?” Lá gan vừa rồi bọn họ thảo luận sau lưng cô đã đi đâu hết rồi.

Lê An An thẳng mắt trợn trắng, “Cậu không khủng bố, trong mắt bọn họ, cậu chính là một vị thần, bọn họ nhìn thấy cậu kích động đến nỗi không biết cha mẹ họ là ai nữa rồi.”

“An An, mình đột nhiên phát hiện không thể để cho cậu làm công tác tuyên truyền.”

Mặc Khuynh Thành đột nhiên nghiêm túc lệnh Lê An An sửng sốt.

“Vì sao?” Cô cảm thấy được bản thân đã làm cực kì tốt.

“Bởi vì cậu khiến cho người khác cảm thấy được cậu là cha mẹ của bọn họ.”

“Ha ha...”

Lê An An giương nanh múa vuốt về phía Mặc Khuynh Thành, “Được lắm, cậu cũng dám cười nhạo mình, Khuynh Thành, lá gan cậu càng lúc càng lớn rồi đấy!”

Mặc Khuynh Thành thoải mái tránh thoát, trên mặt mang theo đương nhên, “Lá gan không lớn ai dám để cho bọn cậu làm xằng làm bậy một năm.”

MD!

Tới cùng là ai bốc đồng trực tiếp rời đi đem công ty vứt cho bọn họ! Là ai chỉ biết tìm cho bọn họ một đống lớn thiên tài mới trở về! Hiện tại ai mắt cũng không chớp nói thẳng là bọn bọ làm xằng làm bậy!

Bọn họ cảm giác tức giận đến toàn thân, làm sao có thể có người không biết xấu hổ đến như vậy.

Lê An An cảm thấy được nếu sau cùng lý trí không ngăn cô lại, cô tuyệt đối sẽ trực tiếp xông lên đánh, bản thân lúc trước làm sao có thể nhận thức được Mặc Khuynh Thành đã đi đâu, hiện tại là người nào đã đánh tráo, xuất hiện, cô tuyệt đối đánh chết người đó!

“Hắt xì...”

Công Thủy đang dạy bảo người ở tầng hầm Hồng lâu, đột nhiên hắt hơi một cái.

“Lâu chủ, người không sao chứ?”

“Không sai, xem ra là có người nhớ ta rồi.”

Lão Vương bên cạnh nói thẳng: “Rõ ràng là có người mắng lâu chủ.”

Công Thủy không cho là đúng nói: “Vậy cũng là sức quyến rũ của ta, làm cho bọn họ nhớ mãi không quên.”

Bên này, Cát Thiên biết được Mặc Khuynh Thành chuẩn bị dùng tiền bội ước kia để tập thể đi chơi, tức giận đến trực tiếp thổ huyết hao mắt chóng mặt.

“Đại ca!”

Chân Nghĩa tiến lên đỡ lấy Cát Thiên, lo lắng hỏi: “Đại ca, anh sao rồi, bác sĩ, các người còn thất thần làm gì!”

Cát Thiên giữ chặt tay ông ta, đứt quãng nói: “Ta, chúng ta cũng đi!”

Nói xong câu này, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Chân Nghĩa tiếp tục phân phó, xem ra không cần lo lắng tình huống thân thể của Cát Thiên, đã nhanh hôn mê vậy còn muốn theo sau.

Thành phố J, phía tây nam của Đế Đô, nơi đó lưu giữ lại nhiều cổ vật kiến trúc văn hóa, dưới chân giẫm lên đá lát, trên tay bung dù, bước chậm rãi như vậy trên đường phố, giống như xuyên về quá khứ. 

Lần này bọn người Mặc Khuynh Thành là đi đến chỗ này.

Kỳ thật Đế Đô không phải không có vật kiến trúc như vậy, nhưng mà tuyệt đối không có nhiều như chỗ này, kia hàng loạt một hàng nhà mái ngói, san sát nối tiếp nhau.

Lê An An đứng ở dưới cầu nhỏ, nhìn dòng suối nhỏ chậm rãi chảy, không khí tươi mát hòa lẫn với hương vị cỏ xanh, tất cả tâm tình đều đã sung sướng.

“Thành phố J, ta tới rồi!”

“...” Được rồi, đây là phương thức đặc biệt.

Mặc Khuynh Thành tiếp nhận mọi người tới khách sạn đặt trước, đẩy cửa lớn cổ kính ra, gỗ lim chế thành hai giường đặt ở bên trong, bên cạnh đặt hai ngọn đèn ở đầu giường, phong cách hiện đại và cổ đại xen lẫn nhau, hài hòa ngoài dự liệu.

Hai tầng lâu, Mặc Khuynh Thành cùng nữ sinh ở tầng hai, nam sinh ở tầng một, đương nhiên, Mặc Dận đi theo cô sẽ ở cùng một phòng.

Đóng cửa phòng, Mặc Khuynh Thành nằm ở trên giường, trong đầu nhớ lại mọi người nhìn bọn họ hoặc cười gian hoặc vẻ mặt cổ quái, sau đó biến thành tiếng thở dài, khi nào thì mới có thể để cho bọn họ biết sự thật đây?

Lúc này, trên vai Mặc Khuynh Thành có thêm hai bàn tay, đang dùng lực vừa vặn nắm bắt vai cô.

Cô thoải mái nheo hai mắt lại, thả lỏng cơ thể, hưởng thụ “Thợ đấm bóp chuyên thuộc” chính mình.

Nghỉ ngơi một chút, giữ trưa bọn họ liền trực tiếp ăn cơm tại khách sạn.

Bởi vì nhiều người, chia thành hai bàn lớn.

Mặc Khuynh Thành bàn kia trừ bỏ quen thuộc bọn người Lê An An ra, còn có ba người Đồng Ôn Luân ở trong đó.

Vốn là chỗ ngồi cực kì bình thường, chỗ cho bốn người ăn khỏe ngồi cùng một chỗ hậu quả để cho cô thời điểm ăn hoàn toàn không hết cơm, cô quyết đoán chuyển qua bàn khác.

“Mọi người đừng khẩn trương, coi như tôi không tồn tại đi, nên ha ha nên uống uống.”

Sau khí cô nói xong câu đó, trực tiếp ăn đồ ăn Mặc Dận gắp cho cô.

Mọi người ngay từ đầu vẫn khẩn trương, tuy nhiên lúc làm việc ở công ty, tuy ngày thường có thể nhìn thấy nhưng số lần rất ít, bọn họ còn nhìn thấy đám người Lê An An nhiều hơn, tất cả càng miễn bàn nói qua với cô, tối đã chỉ là thời điểm đi qua bên người chào hỏi một cái thôi.

Đúng là không giống hiện tại, cô với bọn họ ngồi cùng một bàn, ăn cùng loại đồ ăn, khoảng cách tiếp xúc rất gần, nhưng dần dần, cô giống như trước nói ra nói như vậy, cúi đầu không nói một tiếng ăn cơm, bọn họ cũng chậm rãi thở ra.

Thậm chí có người có gan hỏi: “Công tử, sao người không ăn cùng Lê tổng?”

Hỏi xong anh ta liền bị người bên cạnh kéo kéo một phen, sau đó mới phản ứng kịp vừa này mình nói cái gì, khẩn trương liếc mắt nhìn Mặc Khuynh Thành một cái, hi vọng cô không có cảm thấy không vui.

Nhưng mà Mặc Khuynh Thành chỉ đem thức ăn nuốt xuống, nhìn về phía bàn bên cạnh, nhăn mày lại nói: “Tôi cướp không lại bọn họ.”

“...” Là bọn họ nghe lần đi, vì sao trong giọng điệu lại mang theo oán hận vậy?

Chỉ là nghe được cô trả lời, lá gan người kia càng lớn hơn.

“Công tử, bọn họ không cho người?”

Mặc Khuynh Thành nghe được vấn đề này, trực tiếp lỗ mãng ném đũa.

“Bốp.”

Cô nói: “Này, mình là bà chủ, sao các cậu có thể cướp đoạt ngay trước mắt mình như vậy!”

Lê An An đầu cũng không ngẩng lên nhanh hơn tốc độ trên tay, “Bà chủ? Khuynh Thành, cậu phủi tay quản lý lại vẫn còn không biết xấu hổ nói hai chữ này.”

Đới Thiên bề ngoài nhàn nhã nhưng công lực ở tay cũng không giảm xuống, “Phủi tay quản lý? A, An An, hóa ra công tử là người như vậy, xem ra cô ấy hoàn toàn không có địa vị, này! Hà Gia Tường, kia là chân gà của tôi!”

Hà Gia Tường tránh thoát thế công của anh ta, bình tĩnh nhét vào trong miệng, sau đó nói: “Đới Thiên, dù sao công tử cũng là người bao cơm chúng ta, nói chuyện phải khách khí một chút, không thì sẽ cắt xén lương thực của cậu vậy.”

Đới Thiên vừa nghe xong, cũng bất chấp thức ăn trên bàn, hướng về phía Mặc Khuynh Thành nói: “Bà chủ, cô là tốt nhất cực kì có uy tín rồi! không cần cắt lương thực của tôi, tốt nhất mỗi bữa cơm tăng thêm nhiều chân gà vào!”

“...”

Mọi người ở bàn khác miệng giật giật nhìn về phía Mặc Khuynh Thành bất đắc dĩ mở tay.

Cô nói: “Xem đi, tôi cũng chỉ ở trước mặt Đại trang viên mới có thể tìm được uy nghiêm của chính mình, nhìn bọn họ xem, bọn Lê An An không sợ tôi liền thôi đi, sao đến cả ba người mới vào cũng không tôn trọng tôi.”

Lâu Kỳ Thâm ngồi cạnh cô cười cực kỳ đôn hậu, nói ra mà nói cũng rất độc, “Đó là bởi vì cô làm.”

“Ồn ào...”

“Bang bang.”

Mặc Khuynh Thành trực tiếp ném chén trà đi.

Lâu Kỳ Thâm không nghĩ lời nói thật của mình sẽ gặp phải kết cục như vậy, theo bản năng ngồi xổm người xuống.

“Khuynh Thành, cậu ném chén trà có thể nhìn trước hay không!” Trên mặt Cam Triết một bên đầy lá trà, trong lòng thầm nghĩ, may mà không phải nước nóng, nếu không thì bị hủy dung mất.

Mặc Khuynh Thành lay hai mắt, lơ đễnh nói: “Không phải là không trúng cậu thôi, vô nghĩa cái gì!”

Cam Triết vừa định nói, chiếc đũa gắp thịt cá liền bị gắp đi.

“Cậu đã không ăn, mình liền ăn.”

Anh hiện tại lại vẫn không quản chuyện chén trà, vội vàng nói: “Trả thịt cá lại cho mình!”

“Không trả!”

“...MD!”

Lâu Kỳ Thâm nhìn cảnh này, nói: “Có một loại cảm giác may mắn không cùng bàn với bọn họ.”

Mọi người không tiếng động mà gật đầu.

Cơm no rượu say xong.

Lê An An xoa xoa bụng, hỏi: “Khuynh Thành, chúng ta tới chỗ nào chơi?”

Mặc Khuynh Thành nói: “Người của chúng ta quá đông, trời xế chiều liền tự do hoạt động, đợi ngày mai chúng ta tập chung hoạt động tập thể.”

“Được.”

“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc.”

Mặc Khuynh Thành cùng Mặc Dận mười ngón tay đan xen, mặc cùng kiểu quần áo, đi ở trên đường.

Xung quanh phần lớn đều là quán trà, quán bar, cửa hàng công nghệ thủ công.

Bọn họ tùy ý bước vào một của hàng thủ công, trên xà nhà treo các loại hà bao, trên quầy đặt rất nhiều trang sức.

Mặc Khuynh Thành nhìn nhìn xung quanh, sau đó cầm lấy một cái ngân trâm, quơ quơ trước mặt Mặc Dận, hỏi: “Đẹp không?”

“Đẹp.”

Cô cầm lấy cái kia, hỏi: “Cái này?”

“Cũng được.”

“Cái này?”

“Ừ, đẹp.”

Mặc Khuynh Thành mất hứng đặt cây trâm xuống, “Dận, anh đang ứng phó em!”

“Không có nha.”

“Anh có, anh nói những thứ này đều đẹp!”

“Đúng là rất đẹp.”

Mặc Khuynh Thành nhụt chí, hỏi: “Vậy anh cảm thấy cái nào đẹp nhất.”

Mặc Dận đáng giá một hồi, nói: “Em đẹp nhất.”

Mặc Khuynh Thành nhíu đôi lông mày lại, nói: “Mặc Dận, anh trêu chọc em.”

Hai tay Mặc Dận đặt trên eo của cô, từ từ để sát vào, mang theo chút hấp dẫn.

“Nếu như anh nói đúng thì sao?”

Tay phải Mặc Khuynh Thành nắm cằm của anh, khóe miệng mang theo nụ cười xấu xa, “Từ trước tới nay đều là bổn công tử trêu chọc người, không nghĩ tới có một ngày lại bị trêu lại, loại cảm giác này quả thực là.”

Cô ngừng lại một chút, không tiếp tục nói hết.

Mặc Dận cũng không nóng nảy, cúi đầu nhẹ nhàng hôn trên môi cô một cái, sau đó lời khỏi, hỏi: “Cảm giác như thế nào?”

“Không tệ.”

Mặc Dận cười nhẹ, nhìn qua một loạt ngân châm, sau đó dừng lại ở một cái trâm cài tóc đơn giản, tay cầm lên, cuộn tóc Mặc Khuynh Thành lại, xuyên vào bên trong.

“Liền lấy cái này đi.”

Mặc Khuynh Thành nhìn bản thân trong gương, mấy sợi tóc ở trên trán, hai bên má thả mấy sợi tóc, tóc dài bị một cái ngân trâm cố định lại, mà cây trâm kia.

Ánh mắt của cô sửng sốt, không giống với mấy cây trâm mình tùy ý cầm lên, cây ngân châm này xung quanh có vụn hoa bao quanh, phía trên là chạm trổ hoa văn bao lấy một ngọc châu màu tím.

Lúc này, Mặc Dận lại cầm bộ vòng tai tới cho cô đeo, hoa văn giống nhau, ngọc châu giống nhau, đơn giản lại mang theo chút thần bí, phối hợp với váy dài trắng trên người cô, quả thực giống như người từ bức tranh bước ra.

Cánh tay Mặc Dận ôm eo cô không khỏi chặt thêm, có phải mình làm chuyện gì sai không, chỉ là thêm một đôi vòng tai cùng một cái trâm cài tóc, sao lại cảm giác không giống rồi.

Mặc Khuynh Thành cực kỳ hài lòng Mặc Dận chọn cho cô hai cái này, lại nhìn hoa văn trên vòng tay trên quầy.

“Đeo cho em.”

Mặc Dận tiếp nhận, yên lặng cầm tay trái của cô, đeo vào.

“Đẹp không?”

Mặc Dận không có trực tiếp trả lời, trực tiếp ôm cô vào lòng, thì thầm bên tai cô nói: “Đẹp.”

Mặc Khuynh Thành cười rất đắc ý, còn có cái gì so với bạn trai nói chuyện khiến cho cô vui vẻ.

Sau đó, bọn họ chọn thêm một số trang sức khác, đóng gói mang đi.

Trở lại khách sạn, chỉ thấy trừ bọn họ ra, những người khác đều ở đây.

“Xì xào.”

Mọi người thấy hai người, quả thực là kim đồng ngọc nữ.

Mặc Dận kia thân áo trắng sơ mi quần thường, vốn cho là đơn giản không thể hiện ra thời điểm soái khí ở công ty, không nghĩ tới không chỉ có thành thục, mà còn hơn một tia soái khí.

Mà Mặc Khuynh Thành, váy dài trắng trên mang theo hoa văn, tóc dài cuốn lại, tăng thêm một tia tiên khí, lại thêm vòng tai cùng vòng tay nữa, quả thực liền như người cổ đại tới.

Lê An An mắt sắc nhìn tay hai người đang nắm nhau, trong lời tràn ngập mùi dấm.

“Các người vẫn biết trở về.”

Mặc Khuynh Thành nói: “Hóa ra có người không chào đón chúng ta trở về, Dận, chúng ta đi thôi, em nhớ một nơi có cái này rất đặc sắc, chúng ta đi xem đi.”

“Được.”

Lê An An vội ngăn bọn họ lại, mất hứng nói: “Làm sao các người có thể như vậy, bỏ xuống nhiều người như vậy đi hẹn hò!”

Mặc Khuynh Thành buông tay nắm tay Mặc Dận ra, nắm cổ áo của anh kéo đầu anh xuống, trực tiếp đem môi son áp xuống.

“Chụt.”

Mọi người kinh ngạc nhìn Mặc Khuynh Thành cười đặc biệt đắc ý.

“Thế nào, chúng tớ đi hẹn hè đấy, các người không phảu đều biết đạo, An An, cậu đây là oán khí độc thân quá nặng sao?”

Lê An An một hơi không nâng lên tới, thiếu chút nữa nghẹn chết.

Cô độc thân quá lâu thì làm sao, độc thân quá lâu liền muốn bị ngược sao! Ai quy định, dựa vào cái gì mà đi du lịch rồi vẫn còn bị ngược, dựa vào cái gì!

Mặc Khuynh Thành tiếp tục nói: “Dận, em mệt rồi, chúng ta trở về phòng đi ngủ đi.”

“Được.”

Mặc Dận ôm lấy thắt lưng của cô chạy lên lầu.

Mọi người loáng thoáng có thể nghe được đối thoại của bọn họ.

“Dận, em ngược bọn họ sao?”

“Không có.”

“Đúng vậy, em là người tốt như vậy làm sao có thể ngược bọn họ.”

“Cục cưng tốt nhất, là bọn họ độc thân quá lâu không thể xem chúng ta như vậy.”

“Dận, anh nói, có phải chúng ta không thể thân thiết với họ rồi không.”

“Cục cưng, không sao, anh hiểu bọn họ độc thân quá lâu, ngược nhiều là được.”

“Thật là như vậy?”

“Ừ.”

...

Cái gì ngược nhiều là được!

Mọi người hung hăng nhìn về phía Lê An An, chính là cô ấy không kiên nhẫn, bằng không sẽ không thành kết cục như bây giờ, lại còn liên lụy đến bọn họ cùng bị ngược.

Cam Triết đồng cam cộng khổ đập vai Tống Tiểu Bảo, nói: “Tiểu Bảo, cuộc sống say này vất vả cậu rồi.”

Tống Tiểu Bảo đẩy đẩy kính, xem Lê An An xem đã không vừa ý, nói: “Quen rồi.” Thói quen cản trở gia hỏa này.

“Giải tán đi, hôm nay nghỉ ngơi dưỡng sức.” Duy nhất không bị ảnh hưởng là Tô Nhạc Thiên, cảnh tượng như vậy thường xuyên nhìn thấy ở nước ngoài, cũng là trong truyền thuyết ngược đến mình đồng da sắt.

“Được.”

Lê An An một nình tại chỗ, quát: “MD, các người một đám gia hỏa vong ân phụ nghĩa!”

Ban đêm một mảnh yên lặng, trên trời ánh trăng cùng sao hòa lẫn.

Đột nhiên, một bóng dáng xuyên qua.

“Mọi người đâu nhanh lên, nhanh.”

“Mau cùng lên.”

Tiếng bước chân nhỏ bé yếu ớt từng chút từng chút tiếp cận lầu hai, cuối cùng dừng ở trước cửa phòng của Mặc Khuynh Thành.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Kết thúc quá khứ
2 Quyển 1 - Chương 2: Trở về lúc ban đầu
3 Quyển 1 - Chương 3: Thế giới không không giống nhau
4 Quyển 1 - Chương 4: Nơi nào cũng có thể gặp nhau
5 Quyển 1 - Chương 5: Tôi không có em gái
6 Quyển 1 - Chương 6: Lê An An
7 Quyển 1 - Chương 7: Phiền toái tới cửa
8 Quyển 1 - Chương 8: Thích chiếm tiện nghi của gia không?
9 Quyển 1 - Chương 9: Thích hợp để trộm cắp
10 Quyển 1 - Chương 10: Trần trụi giá họa
11 Quyển 1 - Chương 11: Phương pháp nắm giữ đàn ông
12 Quyển 1 - Chương 12: Càng trắng hơn bạch liên hoa
13 Quyển 1 - Chương 13: Báo danh
14 Quyển 1 - Chương 14: Cái gọi là thô tục
15 Quyển 1 - Chương 15: Bữa tối của hai người, ‘Tư cách’ ra đời
16 Quyển 1 - Chương 16: Không chiếm được thì gây rối
17 Quyển 1 - Chương 17: Đồ Giả mạo dỏm
18 Quyển 1 - Chương 18: Giải thích? Gặp quỷ rồi!
19 Quyển 1 - Chương 19: Thành công loại bỏ cặn bã
20 Quyển 1 - Chương 20: Không có cửa đâu
21 Quyển 1 - Chương 21: Lại là cô ta
22 Quyển 1 - Chương 22: Đối diễn ăn ý, người mới cuồng vọng
23 Quyển 1 - Chương 23: Không bằng súc sinh
24 Quyển 1 - Chương 24: Không phải anh em ruột, tình tay ba
25 Quyển 1 - Chương 25: Buổi tối trước ngày đại hội thể dục thể thao
26 Quyển 1 - Chương 26: Cô bé quàng khăn đỏ hay là con heo nhỏ
27 Quyển 1 - Chương 27: Chân quá ngắn chỉ có thể giẫm lên
28 Quyển 1 - Chương 28: Bật chế độ trêu chọc em gái
29 Quyển 1 - Chương 29: Nhạc đệm dành riêng cho Ngọc Diện công tử
30 Quyển 1 - Chương 30: Song ca
31 Quyển 1 - Chương 31: Chuyện thường ngày ở đoàn phim
32 Quyển 1 - Chương 32: Âm mưu quỷ kế
33 Quyển 1 - Chương 33: Bạch liên hoa hiện thân, tình cảm chết yểu
34 Quyển 1 - Chương 34: Nghỉ, có anh ở cạnh
35 Quyển 1 - Chương 35: Về nhà
36 Quyển 1 - Chương 36: Đói bụng rồi, để anh làm đồ ăn cho em
37 Quyển 1 - Chương 37: Không từ mà biệt
38 Quyển 1 - Chương 38: Chàng trai vô tình gặp mặt
39 Quyển 1 - Chương 39: Cậu là đàn ông sao
40 Quyển 1 - Chương 40: Không nên xuất hiện trong danh sách biểu diễn
41 Quyển 1 - Chương 41: Ngữ văn giỏi hơn cậu
42 Quyển 1 - Chương 42: Đại công cáo thành
43 Quyển 1 - Chương 43: Nhận thầy, ký ức xa xôi
44 Quyển 1 - Chương 44: Bát tự không hợp, trời sinh tương khắc
45 Quyển 1 - Chương 45: Ác ý của tham ăn
46 Quyển 1 - Chương 46: Học sinh mới đến là anh ta
47 Quyển 1 - Chương 47: Cái gọi là thư tình
48 Quyển 1 - Chương 48: Dì cả, về nước
49 Quyển 1 - Chương 49: Gặp mặt không nhận
50 Quyển 1 - Chương 50: Lần đầu tiếp xúc thân mật
51 Quyển 1 - Chương 51: Thiếu niên hoa hồng đỏ
52 Quyển 1 - Chương 52: Lần đầu hẹn hò (1)
53 Quyển 1 - Chương 53: Lần đầu hẹn hò (2)
54 Quyển 1 - Chương 54: Cốc Kỳ Nhiên
55 Quyển 1 - Chương 55: Đêm trước lễ ra mắt
56 Quyển 1 - Chương 56: Họp báo (1)
57 Quyển 1 - Chương 57: Họp báo (2)
58 Quyển 1 - Chương 58: Họp báo (3)
59 Quyển 1 - Chương 59: Thổ lộ trước mặt mọi người
60 Quyển 1 - Chương 60: Người qua đường bình thường
61 Quyển 1 - Chương 61: Đêm trước cơn bão
62 Quyển 1 - Chương 62: Bão táp ập đến
63 Quyển 1 - Chương 63: Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
64 Quyển 1 - Chương 64: Quan hệ tiến triển
65 Quyển 1 - Chương 65: Quảng Y
66 Quyển 1 - Chương 66: Dã ngoại
67 Quyển 1 - Chương 67: Bị phát hiện
68 Quyển 1 - Chương 68: Thương tổn tới cô ấy một phần thì cậu sẽ bị hủy hoại hoàn toàn
69 Quyển 1 - Chương 69: Yêu quái mau biến đi
70 Quyển 1 - Chương 70: Nhà có gánh hài
71 Quyển 1 - Chương 71: Khắp nơi phản ứng
72 Quyển 1 - Chương 72: Bị bôi đen, vay tiền
73 Quyển 1 - Chương 73: Sức mạnh của internet
74 Quyển 1 - Chương 74: Huyết vũ tinh phong
75 Quyển 1 - Chương 75: Phá hủy lời đồn
76 Quyển 1 - Chương 76: Y nhân nguyện, mâu thuẫn
77 Quyển 1 - Chương 77: Dĩ nhiên cưng chiều
78 Quyển 1 - Chương 78: Công tử thích quả mâm xôi nhỏ nhất
79 Quyển 1 - Chương 79: Cưỡi trên người anh
80 Quyển 1 - Chương 80: Em sẽ rất tốt, Phàn Trần tài ba
81 Quyển 1 - Chương 81: Hợp tác, hiểu ra
82 Quyển 1 - Chương 82: Treo học tịch, tính toán
83 Quyển 1 - Chương 83: Đơn giản thô bạo
84 Quyển 1 - Chương 84: Chú giả
85 Quyển 1 - Chương 85: Nhận người thân
86 Quyển 1 - Chương 86: Ăn mừng
87 Quyển 1 - Chương 87: Mua nhà
88 Quyển 1 - Chương 88: Hội chúc mừng
89 Quyển 1 - Chương 89: Đưa cô vào nhà xác
90 Quyển 1 - Chương 90: Ngôi sao mới
91 Quyển 1 - Chương 91: Bắt đầu
92 Quyển 1 - Chương 92: Album
93 Quyển 1 - Chương 92-2: Album 2
94 Quyển 1 - Chương 93
95 Quyển 1 - Chương 94
96 Quyển 1 - Chương 95: Rời đi
97 Quyển 2 - Chương 1: Tôi thì thích anh ấy
98 Quyển 2 - Chương 2: Muốn hôn hôn (Cầu xin đặt!)
99 Quyển 2 - Chương 3: Sinh non
100 Quyển 2 - Chương 4: Muốn ở cùng một chỗ
101 Quyển 2 - Chương 5: Ly hôn
102 Quyển 2 - Chương 6: Bắt nạt
103 Quyển 2 - Chương 7: Ăn thành liên minh
104 Quyển 2 - Chương 8: Một người anh tuấn một người xinh đẹp
105 Quyển 2 - Chương 9: Chỉ có thể yêu một người
106 Quyển 2 - Chương 10: Anh chọc em
107 Quyển 2 - Chương 11: Không làm tử sẽ không phải chết
108 Quyển 2 - Chương 12: Về nhà cho anh ăn đường
109 Quyển 2 - Chương 13: Đính hôn
110 Quyển 2 - Chương 14: Thời tiết bây giờ thật đẹp
111 Quyển 2 - Chương 15: Sự kiện tự sát
112 Quyển 2 - Chương 16: Cục cảnh sát
113 Quyển 2 - Chương 17: Lễ khai máy
114 Quyển 2 - Chương 18: Hương thơm riêng biệt
115 Quyển 2 - Chương 19: Không là đàn ông
116 Quyển 2 - Chương 20: Bị thương
117 Quyển 2 - Chương 21: Anh là đứa ngốc của em
118 Quyển 2 - Chương 22: Lần đầu tiên
119 Quyển 2 - Chương 23: Điêu ngoa nữ
120 Quyển 2 - Chương 24: Có yêu sao
121 Quyển 2 - Chương 25: Không mặc quần
122 Quyển 2 - Chương 26: Cha cô sẽ ăn không tiêu
123 Quyển 2 - Chương 27: Huấn luyện viên Mặc
124 Quyển 2 - Chương 28: Nên trị liệu
125 Quyển 2 - Chương 29: Sụp đổ
126 Quyển 2 - Chương 30: Quân huấn ngày đầu tiên
127 Quyển 2 - Chương 31: Nhớ em rồi
128 Quyển 2 - Chương 32: Anh muốn danh phận
129 Quyển 2 - Chương 33: Con người sắt đá nhu tình
130 Quyển 2 - Chương 34: Phát sóng
131 Quyển 2 - Chương 35: Nhất định giẫm lên
132 Quyển 2 - Chương 36: Hồng hạnh vượt tường
133 Quyển 2 - Chương 37: Độc nhất vô nhị
134 Quyển 2 - Chương 38: Phong sát
135 Quyển 2 - Chương 39: Lại càng không vui vẻ quen biết anh
136 Quyển 2 - Chương 40: Sinh nhật vui vẻ
137 Quyển 2 - Chương 41: Bên người có người?
138 Quyển 2 - Chương 42: 18 kiêu ngạo
139 Quyển 2 - Chương 43: Người Quảng gia, party sinh nhật
140 Quyển 2 - Chương 44: Khách quý thần bí
141 Quyển 2 - Chương 45: Người đàn ông của tôi
142 Quyển 2 - Chương 45-2: Nhảy lầu
143 Quyển 2 - Chương 46: Người bệnh tâm thần
144 Quyển 2 - Chương 47: Không biết nên để tiêu đề gì
145 Quyển 2 - Chương 48: Dận cục cưng cục cưng mẹ
146 Quyển 2 - Chương 49
147 Quyển 2 - Chương 50: Anh muốn hôn em
148 Quyển 2 - Chương 51: Như thế nào là chân ái
149 Quyển 2 - Chương 52: Tôi là chủ nhân của cô
150 Quyển 2 - Chương 53: Người rối
151 Quyển 2 - Chương 54: Giúp đỡ điều tra
152 Quyển 2 - Chương 55: Đến tiếp sau
153 Quyển 2 - Chương 56: Lê An An không giống bình thường
154 Quyển 2 - Chương 57
155 Quyển 2 - Chương 58: Sỗ sàng
156 Quyển 2 - Chương 59: Trước đêm rời đi
157 Quyển 2 - Chương 60: Rời đi
158 Quyển 2 - Chương 61: Vợ của anh
159 Quyển 2 - Chương 62
160 Quyển 2 - Chương 63: Bắt đầu
161 Quyển 2 - Chương 64: Trừng phạt, đi trước
162 Quyển 2 - Chương 65: Thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ
163 Quyển 2 - Chương 66: Nhà tranh xa hoa
164 Quyển 2 - Chương 67: Sòng bạc dưới đất, nguy cơ
165 Quyển 2 - Chương 68: Tương tư tận xương
166 Quyển 2 - Chương 69: Chỉ thấy người mới cười
167 Quyển 2 - Chương 70: Bị bắt cóc
168 Quyển 2 - Chương 71: Một đường sinh tử
169 Quyển 2 - Chương 72: Rời đi
170 Quyển 2 - Chương 73: Ngẫu nhiên gặp, chuẩn bị
171 Quyển 2 - Chương 74: Bãi biển
172 Quyển 2 - Chương 75: Ma Thiên Luân
173 Quyển 2 - Chương 76: Lần đầu tiên chân chính
174 Quyển 2 - Chương 77
175 Quyển 2 - Chương 78: Xem mắt
176 Quyển 2 - Chương 79: Anh là cả đời của cô
177 Quyển 2 - Chương 80: Mưu kế
178 Quyển 2 - Chương 81: Lại vẫn cảm thấy là nói dối?
179 Quyển 2 - Chương 82: Cô ấy ở đâu?
180 Quyển 2 - Chương 83: Một nhà khiến người ta hâm mộ
181 Quyển 2 - Chương 84: Hồ ly giả dối
182 Quyển 2 - Chương 85: Sức chiến đấu kém
183 Quyển 2 - Chương 86: Uy hiếp
184 Quyển 2 - Chương 87
185 Quyển 2 - Chương 88
186 Quyển 2 - Chương 89: Tai nạn
187 Quyển 2 - Chương 90: Cô chính là thuốc giải của tôi
188 Quyển 2 - Chương 91: Ghê tởm
189 Quyển 2 - Chương 92
190 Quyển 2 - Chương 93
191 Quyển 2 - Chương 94: Giản
192 Quyển 2 - Chương 95: Dao nhọn
193 Quyển 2 - Chương 96: Anh mặc kệ thuộc hạ của mình rồi hả?
194 Quyển 2 - Chương 97
195 Quyển 2 - Chương 98
196 Quyển 2 - Chương 99
197 Quyển 2 - Chương 100
198 Quyển 2 - Chương 101: Người nào đó giả say rượu
199 Quyển 2 - Chương 102: Làm bạn trai tôi
200 Quyển 2 - Chương 103
201 Quyển 2 - Chương 104
202 Quyển 2 - Chương 105
203 Quyển 2 - Chương 106
204 Quyển 2 - Chương 107: Đính hôn
205 Quyển 2 - Chương 108
206 Quyển 2 - Chương 109
207 Quyển 2 - Chương 110
208 Quyển 2 - Chương 111
209 Quyển 2 - Chương 112
210 Quyển 2 - Chương 113
211 Quyển 2 - Chương 114
212 Quyển 2 - Chương 115
213 Quyển 2 - Chương 116
214 Quyển 2 - Chương 117
215 Quyển 2 - Chương 118
216 Quyển 2 - Chương 119
217 Quyển 2 - Chương 120
218 Quyển 2 - Chương 121
219 Quyển 2 - Chương 122
220 Quyển 2 - Chương 123: Tránh xa một chút
221 Quyển 2 - Chương 124
222 Quyển 2 - Chương 125: Đuổi ra khỏi tổ kịch?
223 Quyển 2 - Chương 126
224 Quyển 2 - Chương 127: Cao lương mỹ vị?
225 Quyển 2 - Chương 128: Cuối cùng vẫn gặp nhau
226 Quyển 2 - Chương 129
227 Quyển 2 - Chương 130: Lợi hại, em trai anh!
228 Quyển 2 - Chương 131
229 Quyển 2 - Chương 132
230 Quyển 2 - Chương 133
231 Quyển 2 - Chương 134
232 Quyển 2 - Chương 135
233 Quyển 2 - Chương 136: Một đường sinh tử
234 Quyển 2 - Chương 137: Hạnh phúc cùng địa ngục
235 Quyển 2 - Chương 138: Đại kết cục (1)
236 Quyển 2 - Chương 139: Đại kết cục (2)
Chapter

Updated 236 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Kết thúc quá khứ
2
Quyển 1 - Chương 2: Trở về lúc ban đầu
3
Quyển 1 - Chương 3: Thế giới không không giống nhau
4
Quyển 1 - Chương 4: Nơi nào cũng có thể gặp nhau
5
Quyển 1 - Chương 5: Tôi không có em gái
6
Quyển 1 - Chương 6: Lê An An
7
Quyển 1 - Chương 7: Phiền toái tới cửa
8
Quyển 1 - Chương 8: Thích chiếm tiện nghi của gia không?
9
Quyển 1 - Chương 9: Thích hợp để trộm cắp
10
Quyển 1 - Chương 10: Trần trụi giá họa
11
Quyển 1 - Chương 11: Phương pháp nắm giữ đàn ông
12
Quyển 1 - Chương 12: Càng trắng hơn bạch liên hoa
13
Quyển 1 - Chương 13: Báo danh
14
Quyển 1 - Chương 14: Cái gọi là thô tục
15
Quyển 1 - Chương 15: Bữa tối của hai người, ‘Tư cách’ ra đời
16
Quyển 1 - Chương 16: Không chiếm được thì gây rối
17
Quyển 1 - Chương 17: Đồ Giả mạo dỏm
18
Quyển 1 - Chương 18: Giải thích? Gặp quỷ rồi!
19
Quyển 1 - Chương 19: Thành công loại bỏ cặn bã
20
Quyển 1 - Chương 20: Không có cửa đâu
21
Quyển 1 - Chương 21: Lại là cô ta
22
Quyển 1 - Chương 22: Đối diễn ăn ý, người mới cuồng vọng
23
Quyển 1 - Chương 23: Không bằng súc sinh
24
Quyển 1 - Chương 24: Không phải anh em ruột, tình tay ba
25
Quyển 1 - Chương 25: Buổi tối trước ngày đại hội thể dục thể thao
26
Quyển 1 - Chương 26: Cô bé quàng khăn đỏ hay là con heo nhỏ
27
Quyển 1 - Chương 27: Chân quá ngắn chỉ có thể giẫm lên
28
Quyển 1 - Chương 28: Bật chế độ trêu chọc em gái
29
Quyển 1 - Chương 29: Nhạc đệm dành riêng cho Ngọc Diện công tử
30
Quyển 1 - Chương 30: Song ca
31
Quyển 1 - Chương 31: Chuyện thường ngày ở đoàn phim
32
Quyển 1 - Chương 32: Âm mưu quỷ kế
33
Quyển 1 - Chương 33: Bạch liên hoa hiện thân, tình cảm chết yểu
34
Quyển 1 - Chương 34: Nghỉ, có anh ở cạnh
35
Quyển 1 - Chương 35: Về nhà
36
Quyển 1 - Chương 36: Đói bụng rồi, để anh làm đồ ăn cho em
37
Quyển 1 - Chương 37: Không từ mà biệt
38
Quyển 1 - Chương 38: Chàng trai vô tình gặp mặt
39
Quyển 1 - Chương 39: Cậu là đàn ông sao
40
Quyển 1 - Chương 40: Không nên xuất hiện trong danh sách biểu diễn
41
Quyển 1 - Chương 41: Ngữ văn giỏi hơn cậu
42
Quyển 1 - Chương 42: Đại công cáo thành
43
Quyển 1 - Chương 43: Nhận thầy, ký ức xa xôi
44
Quyển 1 - Chương 44: Bát tự không hợp, trời sinh tương khắc
45
Quyển 1 - Chương 45: Ác ý của tham ăn
46
Quyển 1 - Chương 46: Học sinh mới đến là anh ta
47
Quyển 1 - Chương 47: Cái gọi là thư tình
48
Quyển 1 - Chương 48: Dì cả, về nước
49
Quyển 1 - Chương 49: Gặp mặt không nhận
50
Quyển 1 - Chương 50: Lần đầu tiếp xúc thân mật
51
Quyển 1 - Chương 51: Thiếu niên hoa hồng đỏ
52
Quyển 1 - Chương 52: Lần đầu hẹn hò (1)
53
Quyển 1 - Chương 53: Lần đầu hẹn hò (2)
54
Quyển 1 - Chương 54: Cốc Kỳ Nhiên
55
Quyển 1 - Chương 55: Đêm trước lễ ra mắt
56
Quyển 1 - Chương 56: Họp báo (1)
57
Quyển 1 - Chương 57: Họp báo (2)
58
Quyển 1 - Chương 58: Họp báo (3)
59
Quyển 1 - Chương 59: Thổ lộ trước mặt mọi người
60
Quyển 1 - Chương 60: Người qua đường bình thường
61
Quyển 1 - Chương 61: Đêm trước cơn bão
62
Quyển 1 - Chương 62: Bão táp ập đến
63
Quyển 1 - Chương 63: Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi
64
Quyển 1 - Chương 64: Quan hệ tiến triển
65
Quyển 1 - Chương 65: Quảng Y
66
Quyển 1 - Chương 66: Dã ngoại
67
Quyển 1 - Chương 67: Bị phát hiện
68
Quyển 1 - Chương 68: Thương tổn tới cô ấy một phần thì cậu sẽ bị hủy hoại hoàn toàn
69
Quyển 1 - Chương 69: Yêu quái mau biến đi
70
Quyển 1 - Chương 70: Nhà có gánh hài
71
Quyển 1 - Chương 71: Khắp nơi phản ứng
72
Quyển 1 - Chương 72: Bị bôi đen, vay tiền
73
Quyển 1 - Chương 73: Sức mạnh của internet
74
Quyển 1 - Chương 74: Huyết vũ tinh phong
75
Quyển 1 - Chương 75: Phá hủy lời đồn
76
Quyển 1 - Chương 76: Y nhân nguyện, mâu thuẫn
77
Quyển 1 - Chương 77: Dĩ nhiên cưng chiều
78
Quyển 1 - Chương 78: Công tử thích quả mâm xôi nhỏ nhất
79
Quyển 1 - Chương 79: Cưỡi trên người anh
80
Quyển 1 - Chương 80: Em sẽ rất tốt, Phàn Trần tài ba
81
Quyển 1 - Chương 81: Hợp tác, hiểu ra
82
Quyển 1 - Chương 82: Treo học tịch, tính toán
83
Quyển 1 - Chương 83: Đơn giản thô bạo
84
Quyển 1 - Chương 84: Chú giả
85
Quyển 1 - Chương 85: Nhận người thân
86
Quyển 1 - Chương 86: Ăn mừng
87
Quyển 1 - Chương 87: Mua nhà
88
Quyển 1 - Chương 88: Hội chúc mừng
89
Quyển 1 - Chương 89: Đưa cô vào nhà xác
90
Quyển 1 - Chương 90: Ngôi sao mới
91
Quyển 1 - Chương 91: Bắt đầu
92
Quyển 1 - Chương 92: Album
93
Quyển 1 - Chương 92-2: Album 2
94
Quyển 1 - Chương 93
95
Quyển 1 - Chương 94
96
Quyển 1 - Chương 95: Rời đi
97
Quyển 2 - Chương 1: Tôi thì thích anh ấy
98
Quyển 2 - Chương 2: Muốn hôn hôn (Cầu xin đặt!)
99
Quyển 2 - Chương 3: Sinh non
100
Quyển 2 - Chương 4: Muốn ở cùng một chỗ
101
Quyển 2 - Chương 5: Ly hôn
102
Quyển 2 - Chương 6: Bắt nạt
103
Quyển 2 - Chương 7: Ăn thành liên minh
104
Quyển 2 - Chương 8: Một người anh tuấn một người xinh đẹp
105
Quyển 2 - Chương 9: Chỉ có thể yêu một người
106
Quyển 2 - Chương 10: Anh chọc em
107
Quyển 2 - Chương 11: Không làm tử sẽ không phải chết
108
Quyển 2 - Chương 12: Về nhà cho anh ăn đường
109
Quyển 2 - Chương 13: Đính hôn
110
Quyển 2 - Chương 14: Thời tiết bây giờ thật đẹp
111
Quyển 2 - Chương 15: Sự kiện tự sát
112
Quyển 2 - Chương 16: Cục cảnh sát
113
Quyển 2 - Chương 17: Lễ khai máy
114
Quyển 2 - Chương 18: Hương thơm riêng biệt
115
Quyển 2 - Chương 19: Không là đàn ông
116
Quyển 2 - Chương 20: Bị thương
117
Quyển 2 - Chương 21: Anh là đứa ngốc của em
118
Quyển 2 - Chương 22: Lần đầu tiên
119
Quyển 2 - Chương 23: Điêu ngoa nữ
120
Quyển 2 - Chương 24: Có yêu sao
121
Quyển 2 - Chương 25: Không mặc quần
122
Quyển 2 - Chương 26: Cha cô sẽ ăn không tiêu
123
Quyển 2 - Chương 27: Huấn luyện viên Mặc
124
Quyển 2 - Chương 28: Nên trị liệu
125
Quyển 2 - Chương 29: Sụp đổ
126
Quyển 2 - Chương 30: Quân huấn ngày đầu tiên
127
Quyển 2 - Chương 31: Nhớ em rồi
128
Quyển 2 - Chương 32: Anh muốn danh phận
129
Quyển 2 - Chương 33: Con người sắt đá nhu tình
130
Quyển 2 - Chương 34: Phát sóng
131
Quyển 2 - Chương 35: Nhất định giẫm lên
132
Quyển 2 - Chương 36: Hồng hạnh vượt tường
133
Quyển 2 - Chương 37: Độc nhất vô nhị
134
Quyển 2 - Chương 38: Phong sát
135
Quyển 2 - Chương 39: Lại càng không vui vẻ quen biết anh
136
Quyển 2 - Chương 40: Sinh nhật vui vẻ
137
Quyển 2 - Chương 41: Bên người có người?
138
Quyển 2 - Chương 42: 18 kiêu ngạo
139
Quyển 2 - Chương 43: Người Quảng gia, party sinh nhật
140
Quyển 2 - Chương 44: Khách quý thần bí
141
Quyển 2 - Chương 45: Người đàn ông của tôi
142
Quyển 2 - Chương 45-2: Nhảy lầu
143
Quyển 2 - Chương 46: Người bệnh tâm thần
144
Quyển 2 - Chương 47: Không biết nên để tiêu đề gì
145
Quyển 2 - Chương 48: Dận cục cưng cục cưng mẹ
146
Quyển 2 - Chương 49
147
Quyển 2 - Chương 50: Anh muốn hôn em
148
Quyển 2 - Chương 51: Như thế nào là chân ái
149
Quyển 2 - Chương 52: Tôi là chủ nhân của cô
150
Quyển 2 - Chương 53: Người rối
151
Quyển 2 - Chương 54: Giúp đỡ điều tra
152
Quyển 2 - Chương 55: Đến tiếp sau
153
Quyển 2 - Chương 56: Lê An An không giống bình thường
154
Quyển 2 - Chương 57
155
Quyển 2 - Chương 58: Sỗ sàng
156
Quyển 2 - Chương 59: Trước đêm rời đi
157
Quyển 2 - Chương 60: Rời đi
158
Quyển 2 - Chương 61: Vợ của anh
159
Quyển 2 - Chương 62
160
Quyển 2 - Chương 63: Bắt đầu
161
Quyển 2 - Chương 64: Trừng phạt, đi trước
162
Quyển 2 - Chương 65: Thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ
163
Quyển 2 - Chương 66: Nhà tranh xa hoa
164
Quyển 2 - Chương 67: Sòng bạc dưới đất, nguy cơ
165
Quyển 2 - Chương 68: Tương tư tận xương
166
Quyển 2 - Chương 69: Chỉ thấy người mới cười
167
Quyển 2 - Chương 70: Bị bắt cóc
168
Quyển 2 - Chương 71: Một đường sinh tử
169
Quyển 2 - Chương 72: Rời đi
170
Quyển 2 - Chương 73: Ngẫu nhiên gặp, chuẩn bị
171
Quyển 2 - Chương 74: Bãi biển
172
Quyển 2 - Chương 75: Ma Thiên Luân
173
Quyển 2 - Chương 76: Lần đầu tiên chân chính
174
Quyển 2 - Chương 77
175
Quyển 2 - Chương 78: Xem mắt
176
Quyển 2 - Chương 79: Anh là cả đời của cô
177
Quyển 2 - Chương 80: Mưu kế
178
Quyển 2 - Chương 81: Lại vẫn cảm thấy là nói dối?
179
Quyển 2 - Chương 82: Cô ấy ở đâu?
180
Quyển 2 - Chương 83: Một nhà khiến người ta hâm mộ
181
Quyển 2 - Chương 84: Hồ ly giả dối
182
Quyển 2 - Chương 85: Sức chiến đấu kém
183
Quyển 2 - Chương 86: Uy hiếp
184
Quyển 2 - Chương 87
185
Quyển 2 - Chương 88
186
Quyển 2 - Chương 89: Tai nạn
187
Quyển 2 - Chương 90: Cô chính là thuốc giải của tôi
188
Quyển 2 - Chương 91: Ghê tởm
189
Quyển 2 - Chương 92
190
Quyển 2 - Chương 93
191
Quyển 2 - Chương 94: Giản
192
Quyển 2 - Chương 95: Dao nhọn
193
Quyển 2 - Chương 96: Anh mặc kệ thuộc hạ của mình rồi hả?
194
Quyển 2 - Chương 97
195
Quyển 2 - Chương 98
196
Quyển 2 - Chương 99
197
Quyển 2 - Chương 100
198
Quyển 2 - Chương 101: Người nào đó giả say rượu
199
Quyển 2 - Chương 102: Làm bạn trai tôi
200
Quyển 2 - Chương 103
201
Quyển 2 - Chương 104
202
Quyển 2 - Chương 105
203
Quyển 2 - Chương 106
204
Quyển 2 - Chương 107: Đính hôn
205
Quyển 2 - Chương 108
206
Quyển 2 - Chương 109
207
Quyển 2 - Chương 110
208
Quyển 2 - Chương 111
209
Quyển 2 - Chương 112
210
Quyển 2 - Chương 113
211
Quyển 2 - Chương 114
212
Quyển 2 - Chương 115
213
Quyển 2 - Chương 116
214
Quyển 2 - Chương 117
215
Quyển 2 - Chương 118
216
Quyển 2 - Chương 119
217
Quyển 2 - Chương 120
218
Quyển 2 - Chương 121
219
Quyển 2 - Chương 122
220
Quyển 2 - Chương 123: Tránh xa một chút
221
Quyển 2 - Chương 124
222
Quyển 2 - Chương 125: Đuổi ra khỏi tổ kịch?
223
Quyển 2 - Chương 126
224
Quyển 2 - Chương 127: Cao lương mỹ vị?
225
Quyển 2 - Chương 128: Cuối cùng vẫn gặp nhau
226
Quyển 2 - Chương 129
227
Quyển 2 - Chương 130: Lợi hại, em trai anh!
228
Quyển 2 - Chương 131
229
Quyển 2 - Chương 132
230
Quyển 2 - Chương 133
231
Quyển 2 - Chương 134
232
Quyển 2 - Chương 135
233
Quyển 2 - Chương 136: Một đường sinh tử
234
Quyển 2 - Chương 137: Hạnh phúc cùng địa ngục
235
Quyển 2 - Chương 138: Đại kết cục (1)
236
Quyển 2 - Chương 139: Đại kết cục (2)