Quyển 1 – Chương 91: Cãi vã

“Anh không thể giết mẹ con tôi, tôi càng không thể suốt ngày xem như không có chuyện gì mà cười cười nói nói với anh. Đã như vậy chi bằng anh để tôi đi, để cho tôi giải thoát đi......” Tư Mạn bất lực nói, chuyện đã đến nước này cô còn có thể làm gì đây?

Nhưng cô vừa nói xong thì Nghiêm Trạch đã cướp lấy môi cô, ôm chặt lấy không để cô nói tiếp. Hắn không muốn nghe cô rời xa hắn, đó là chuyện đối với hắn là không bao giờ xảy ra cho nên hắn vì bất mãn với cái miệng hung hãn của cô mà ra sức ngậm lấy mút chặt, mặc cho cô vùng vẫy đấm đá, hắn vẫn giữ lấy gáy cô buộc cô tiếp nhận. Cho đến khi cảm nhận được vị máu tanh nồng đượm tràn trong khóe miệng, Nghiêm Trạch mới buông cô ra. Lúc này trên môi cô và hắn đều xuất hiện vết thương đang ứa máu hệt như trái tim họ.

“Khốn nạn!”

Bốp!

Một bạt tại giáng xuống bên má Nghiêm Trạch giữa sự kinh ngạc của chúng nhân, dù cho Tư Mạn đã dùng hết lực nhưng đối với Nghiêm Trạch đó chẳng qua là một cái vuốt má. Hắn không hề động đậy, cũng chẳng xem cái tát kia ra gì mà chỉ dùng đôi mắt sâu khó hiểu nhìn thẳng vào mắt Tư Mạn, đó chính là đôi mắt đã từng khiến cho Tư Mạn tim đập chân run, bồi hồi mà yêu thương hắn. Nhưng đối cô bây giờ ánh mắt đó chỉ khiến cô càng thêm chán ghét.

“Phải, anh khốn nạn, vì yêu em nên anh càng muốn khốn nạn. Em làm anh si mê không cách nào từ bỏ đây là lỗi của em, anh đáng ra phải được nhận một lời xin lỗi từ em mới phải. Em càng cuồng loạn anh càng yêu, bây giờ anh có nói gì đối với em cũng điều vô ích, anh không biết người thường trong hoàn cảnh này sẽ nói gì nhưng để anh nói cho em biết anh sẽ không từ bỏ em. Cho dù em xua đuổi anh, chán ghét anh anh cũng sẽ giữ chặt em bên cạnh không tách rời nửa bước, để xem em còn như thế này với anh đến bao giờ.” Nghiêm Trạch vừa nói vừa siết chặt cô vào trong lòng ngực một lòng níu chặt không để cô buông tay. Ý hắn đã quyết chắc chắn không thể thay đổi. Cô càng muốn chạy hắn càng có động lực giữ chặt cô.

Tư Mạn cắn chặt môi hậm hực. Nghiêm Trạch quá duy ý chí, hắn luôn thích bắt kẻ khác phải phục tùng, tuân theo hắn răm rắp. Trước đây đối với cô quá ưa sủng nịnh cho nên cô vẫn được vài ba phần nhường nhịn nhưng bây giờ cô thậm chí còn không có tiếng nói trong chuyện tình của chính cô. Rốt cuộc hắn muốn đẩy cục diện này thành thế sòng phẳng, không muốn trong mắt cô hắn là lửa hận.

Tư Mạn bây giờ mới biết, con người này vốn không chịu nhận mình sai, cách hành xử của cô đối với hắn càng khiến hắn trở nên cường bạo mà không hề biết hối lỗi trước cô. Cô đột nhiên chạnh lòng phát hiện ra kẻ mà cô đưa hết tim gan để yêu thương lại ích kỉ như vậy. Người ta nói rằng tình yêu là khi cả thế giới thu bé lại bằng người mình yêu, cho dù người đó có làm cái gì, có như thế nào bản thân cũng thấy thuận mắt mà yêu sâu đậm. Có lẽ chính vì con mắt của cô là con mắt của kẻ si tình mà đến bây giờ cô mới nhận ra sự thật này. Thật nực cười.

Bỗng dưng cô buông lỏng tay, sắc mặt dịu đi không ít lại có chút mệt mỏi. Cô mang thai lớn lại vùng vẫy từ nãy giờ nên không tránh khỏi choáng đầu, cả cơ thể cũng đột nhiên thả lỏng xuống.

Nghiêm Trạch giật mình vội vã ôm lấy cô, sắc mặt đại biến nắm chặt lấy bàn tay cô: “Đàn bà bướng bỉnh như em làm anh đau đầu nhưng không thể buông tay. Trong mắt em anh là kẻ hiểm ác nhưng anh lại không thể ra tay giết chết em. Em là quả báo Bối gia để lại cho anh, khiến anh lâm vào đường cùng.” 

Giọng điệu của hắn không dấu vẻ nín nhịn. Từ khi yêu cô, sự nín nhịn này của hắn bằng hơn ba mươi năm cộng lại, là hắn đã dung túng cô quá nhiều cho nên khi cô phát tiết mới không ngại ngần lăng mạ hắn như vậy. 

Nghiêm Trạch muốn bế cô về phòng nghỉ nhưng cô lại gạt đi. Cô suy nghĩ một chút nghĩ rằng bản thân đã đề cao chính mình quá, cũng đã xem trọng một người kiệm lời như Nghiêm Trạch. Chuyện ai đã phóng hỏa, ai đã hạ độc kia hắn vẫn chưa cho cô một câu trả lời chi tiết. Nếu như Nghiêm Giác Siêu thật sự chỉ là bù nhìn trong câu chuyện đó, cô không tin Nghiêm Trạch và Hắc Báo, Hắc Miêu hết lần này đến lần khác che chở cho cô khỏi tay ông ta. Cho nên dù uất hận đến đâu cô cũng buộc phải mở cho Nghiêm Trạch một lối thoát, cô vẫn giữ niềm tin rằng Nghiêm Trạch chỉ là một cánh tay phụ trong sự việc Bối gia, chỉ có như vậy cô mới có thể tự mình an ủi, tự mình an lòng.

Tư Mạn ngồi xuống nền nhà, Nghiêm Trạch theo cô mà ngồi theo, đỡ cô lên lòng ngực ấm áp. Tư Mạn đã không còn chống cự mà để mặc hắn muốn đỡ, cô không còn sức đối phó với hắn nữa. Trầm mặc một hồi cô cất giọng nhẹ nhàng, như bày tỏ nỗi lòng của mình: 

“Khi nhìn vào gương, tôi nhìn mình như một con ngốc vậy, tôi thấy mình tầm thường quá khi sống trong mái nhà này, ăn cơm nhà này một cách ngốc nghếch khi chính người ở đây thiêu chết từng người từng người trong gia đình tôi mà không hề có một cái chớp mắt. Tôi lại còn ngu ngốc đến nỗi vui đùa, cười nói thậm chí là yêu chính kẻ đã hại tôi trở thành trẻ mồ côi. Anh có biết không Nghiêm Trạch, lúc anh đang ấm êm sung túc trong dinh thự lộng lẫy thì tôi một mình lang thang ngoài kia không có cái ăn, không có chỗ ngủ để rồi sập bẫy của tổ chức gián điệp tán tận lương tâm ngược đãi những đứa trẻ như tôi để trở thành cái máy kiếm tiền. Lúc anh đang hưởng vinh hoa phú quý thì tôi ngày ngày ôm thân thể thương tích mà đánh nhau với chó, ăn từng miếng bánh vụn và hạnh phúc chỉ vì vài đồng bạc người đời thảy cho và bây giờ ngay tại đây, tôi nhìn tôi như một kẻ khờ khạo. Có phải tôi đáng bị như vậy không? Tại sao tôi lại đáng thương như vậy? Tôi luôn tự hỏi mình câu đó.” 

Giọng điệu và lời nói của Tư Mạn như cắm một lưỡi dao vào tim Nghiêm Trạch, hắn không biết rằng lời nói cũng có thể làm vũ khí giết người, khiến cho hắn đau tận tâm can như vậy. Bỗng chốc trong cổ họng trầm ngâm phát ra hai chữ:

“Xin lỗi.”

Nghe đến câu này ai nấy đều sửng sốt vô cùng. Trần đời lần đầu tiên nghe được Nghiêm Trạch nói câu xin lỗi. Hắn thật sự đã hối hận về việc mình đã làm sao? Hay là vì muốn xoa dịu cô mà nói bừa?

Còn đối với Tư Mạn, câu nói kia dường như vẫn chưa đủ, cô không hề đổi sắc mà nói tiếp: “Tôi thấy rất ghét bản thân mình vì đã yêu anh đến mức không thể xuống tay giết anh. Cứ nghĩ đến năm đó người thân của tôi vì anh mà chết tôi lại đau đến không thể thở được. Vậy mà chỉ hai từ xin lỗi thôi sao? Tôi thật sự ghét câu nói đó.” Cô trừng mắt nhìn hắn, là cô quá tham lam hay lời xin lỗi chưa đủ chân thành?

Mặt Nghiêm Trạch sa sầm xuống đã muốn phát khí nhưng nhìn thấy đau thương cô vì hắn mà trải qua hắn lại nín xuống sát khí trong người mà nói:

“Anh rất xin lỗi em.”

Tư Mạn vùng ra khỏi vòng tay Nghiêm Trạch lớn giọng nói: “Tại sao không nói với tôi? Đáng ra lúc phát hiện tôi là Bối Tĩnh anh phải đuổi tôi đi hay giết tôi thì lúc đó tôi đã không phải đau như vậy. Sao anh lại để mọi chuyện xa đến mức này, đến cả khi đứa con này xuất hiện anh cũng phải biết điểm dừng chứ. Tại sao vậy Nghiêm Trạch? Anh nói đi!!!” Tư Mạn hét vào mặt Nghiêm Trạch như muốn phát hết hỏa khí trong người ra.

Nghiêm Trạch nắm lấy cổ tay cô, để trấn an cô mà nghiêm giọng: “Anh muốn nói nhưng lại không thể chịu được nhìn em đau khổ. Chẳng phải em đã từng nói cuộc sống trước đây của em rất đau khổ, rất mỏi mệt sao? Nhìn em như vậy anh làm sao mở miệng? Anh càng không muốn mất em, để em trở nên giống như bây giờ. Cả đời anh ngoài mẹ anh ra em là người phụ nữ duy nhất tồn tại, anh sao có thể vì những chuyện đã qua mà để em cả đời oán hận anh. Anh không thể thêm một lần nữa gây ra cho em một vết thương!” 

Lần đầu tiên Nghiêm Trạch bộc bạch những lời như vậy. Vừa u uất vừa đau lòng lại vừa tự trách, rõ ràng đây chính là nội tâm của quỷ vương luôn che dấu bằng ánh mắt lạnh lẽo. Chúng nhân cũng rõ thêm một chút về Nghiêm Trạch, họ đã luôn thần thánh hóa hắn mà không để ý đến cảm xúc trong nội tâm cô độc, Nghiêm Trạch cũng chỉ là một con người, cũng chỉ là một đứa trẻ từng có mẹ nhưng đau thương lớn lên mà thôi.

“Anh có biết vết thương là cái gì không???” Tư Mạn đột nhiên quát lớn, chính cô cũng không biết lần nói chuyện này đã có nhiều thứ đi quá giới hạn, khiến cho những người xung quanh nhìn cô mà kinh hãi. Cô mím môi nói: “Chỉ vài ngày trước thôi tôi vẫn còn oán hận người anh đã yêu thương tôi, không chịu nhìn mặt anh ấy suốt mười lăm năm mà quyết tâm ở bên anh, để anh nhìn tôi như một kẻ khờ khạo bị anh lừa phỉnh trong mộng yêu đương. Anh ném cho Bối gia tôi một ngọn lửa, không thể thiêu chết tôi nhưng lại khiến cho tôi đau từng khúc ruột như thế này. Sự thống khổ mà anh gây ra chính là vết thương, anh đã khiến cho tôi mười lăm năm trước chảy máu đến tận bây giờ anh có biết không???”

Cô nghiến răng, đuôi mắt lấp lánh một giọt nước to như trân châu lăn xuống: “Ngay khi biết tôi thích anh đáng ra anh phải nói cho tôi biết hết sự thật để tôi căm ghét anh, như thế tôi đối với anh còn có chút trân trọng mới phải. Nghiêm Trạch, sự ích kỉ của anh đã giết chết trái tim tôi rồi.”

Cả không gian như ngừng lại, cô động thành màu của tang thương. Ai bảo rằng chỉ cần yêu thương tồn tại mọi thứ đều sẽ được xóa nhòa. Phù dung ư? Tất cả chỉ là hoang đường. Không ai có thể chạy thoát được số mệnh. Sự sắp đặt của ông trời chẳng phải là ngẫu nhiên, duyên phận gặp được nhau chính là nợ đời, là oan nghiệt trả mãi đến hết luân hồi.

Nghiêm Trạch buông lỏng tay đăm đăm nhìn cô, mày kiếm thoáng một cơn nhói đau. Hắn trầm mặc hồi lâu kết cục lần nữa nói:

“Anh xin lỗi.”

“Làm ơn đừng nói xin lỗi nữa!!!” Tư Mạn gào lên.

“Anh nói xin lỗi là bởi vì anh đã nhận ra lỗi của mình. Phải, anh đã giết người thân của em, anh hối lỗi rồi cho nên anh mới xin lỗi. Em muốn anh nói anh cũng đã nói. Em muốn anh phải làm gì bây giờ đây? Anh thật sự, thật sự, thật sự xin lỗi em. Là lời xin lỗi mà Nghiêm Trạch này dùng hết danh dự để nói. Em còn muốn gì nữa đây. Sự nhẫn nhịn của anh không phải để em được đằng chân lên đằng đầu!!!”

Tư Mạn mím chặt môi nghẹn lời nhìn hắn mà tâm can đau đớn.

Lời nói giữa hai người ban đầu rất nhẹ nhàng nhưng càng về sau càng trở nên gắt gỏng, giữa không gian là sự căng thẳng đến đáng sợ. Không ai có thể xen vào, càng không ai có khả năng khuyên nhủ. Thế nhưng so với lúc im lặng, như thế này còn dễ bề giải quyết hơn.

Cả hai trầm mặc thở, dùng sự tức giận kia làm một bức tường ngăn cách giữa họ. Những người xung quanh dần biến mình thành không khí, không dám thở mạnh. Cũng là lần đầu tiên trong Nghiêm phủ này Nghiêm Trạch và Tư Mạn to tiếng cãi vã như vậy. Sự tình này so với ra ngoài chém chém giết giết còn đáng sợ hơn.

“Xin lỗi em.” Nghiêm Trạch thận trọng nói: “Thật sự xin lỗi em.”

Tư Mạn nhìn hắn, cho phép tiêu hóa lời xin lỗi đó nhưng đối với cô cũng chưa đủ, cô ngẩng cao đầu chậm rãi nói: 

“Cầu xin tôi đi.” Chúng nhân sửng sốt nhìn cô khi cô nói câu tiếp theo một cách tự nhiên, không chút sợ hãi hay kiêng dè mà cứ như là ra lệnh: “Quỳ xuống, dập đầu xin lỗi tôi đi.”

Sắc mặt Nghiêm Trạch nổi lên sát khí như bão táp, bàn tay siết lại thành quyền, trong đôi mắt lạnh kia là hàng ngàn nộ khí như muốn giết người nhưng vẫn cố nín nhịn cắn răng nói thêm một lần:

“Xin lỗi em.”

“Quỳ xuống.” Tư Mạn không bỏ lời xin lỗi này vào tai mà lặp lại: “Tôi nói anh quỳ xuống.”

Đôi mắt Nghiêm Trạch trở nên đục ngầu không còn chút sủng nịnh nhường nhịn nào nữa mà trở nên vô cảm như lần đầu cô gặp hắn. Dường như lời nói của cô đã khiến khoảng cách giữa cả hai trở nên xa đến mức dù ở ngay trước mặt cũng chẳng thể chạm vào được nữa. 

“Đưa Bối Tư Mạn về phòng nghỉ, nếu các người để cô ấy bỏ trốn được thêm một lần nữa thì tự mình tìm chết là được rồi.” Nghiêm Trạch lạnh lùng bỏ lại một câu rồi quay lưng bước đi không nhìn Tư Mạn nữa.

Bị hắn bỏ lơ, cô càng tức giận mà hét lên: “Quay lại đây. Mau quay lại đây. Nghiêm Trạch!!!” Bước đến cầm lấy chiếc bình cổ bằng sứ đẹp đẽ được làm vật trang trí lên mà ném xuống đất. Chiếc bình xinh đẹp kia vang lên tiếng vỡ toang chấn động chúng nhân nhưng người ném là Tư Mạn lại không hề đổi sắc mà vẫn liên tục gào về phía Nghiêm Trạch đang bình ổn bước đi.

“Tôi nói anh quay lại đây, quỳ xuống cầu xin tôi đi cơ mà. Tên khốn kiếp!!!”

Hết bình gốm đến tranh hay bất cứ thứ gì có xung quanh đều bị Tư Mạn nhẫn tâm ném vỡ. Những mảnh thủy tinh vụn rơi lả tả trên nền lạnh, mảnh sáng theo ánh đèn lấp lánh như vết nứt của chính họ.

Không một ai can ngăn, không một người lên tiếng càng không có ai gọi Nghiêm Trạch quay lại. Hắn vẫn điềm nhiên bước đi, cô độc và tự cao quyết không quay đầu lại.

Tư Mạn không khóc nhưng mắt cô gằn lên những tơ máu đỏ đầy giận dữ. Cô đã thật sự nghĩ rằng nếu Nghiêm Trạch có thể vứt bỏ sự tôn nghiêm của Chủ thượng mà quỳ xuống van xin cô tha thứ, cô cũng sẽ thật sự đem chuyện này chôn sâu và dùng kiếp sau để trả nợ cho Bối gia, thế nhưng chỉ là cô tự mình đa tình mà thôi. Chỉ mình cô....mà thôi.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Siêu lừa đảo tái xuất
2 Quyển 1 - Chương 2: Kẻ dẫn độ tội phạm
3 Quyển 1 - Chương 3: Ai mới là anh hùng?
4 Quyển 1 - Chương 4: Chuột sập bẫy
5 Quyển 1 - Chương 5: Người đàn ông nguy hiểm
6 Quyển 1 - Chương 6: Hóa thân làm thế mạng
7 Quyển 1 - Chương 7: Lần đầu chạm mặt
8 Quyển 1 - Chương 8: Phát súng an phận
9 Quyển 1 - Chương 9: Bữa tiệc của Kỷ gia
10 Quyển 1 - Chương 10: Âm mưu thật sự
11 Quyển 1 - Chương 11: Kẻ ám sát
12 Quyển 1 - Chương 12: Pha cứu nguy bất ngờ,
13 Quyển 1 - Chương 13: Quá trễ để hối hận
14 Quyển 1 - Chương 14: Chiến dịch
15 Quyển 1 - Chương 15: Nội gián
16 Quyển 1 - Chương 16: Ngài nghị sĩ
17 Quyển 1 - Chương 17: Đồ của tôi
18 Quyển 1 - Chương 18: Người phụ nữ duy nhất
19 Quyển 1 - Chương 19: Đụng độ FBI
20 Quyển 1 - Chương 20: Đụng độ FBI (F2)
21 Quyển 1 - Chương 21: Đụng độ FBI (F3)
22 Quyển 1 - Chương 22: Nguy kịch
23 Quyển 1 - Chương 23: Hành động bất ngờ
24 Quyển 1 - Chương 24: Hành động bất ngờ (F2)
25 Quyển 1 - Chương 25: Sự chờ đợi
26 Quyển 1 - Chương 26: Màn thách thức
27 Quyển 1 - Chương 27: Kẻ nấp trong bóng tối
28 Quyển 1 - Chương 28: Phá vỡ
29 Quyển 1 - Chương 29: Bao vây (F1)
30 Quyển 1 - Chương 30: Bao vây (F2)
31 Quyển 1 - Chương 31: Ngày gặp lại
32 Quyển 1 - Chương 32: Thân phận thật
33 Quyển 1 - Chương 33: Kế hoạch thật sự
34 Quyển 1 - Chương 34-1: Vào ngục tối (1)
35 Quyển 1 - Chương 34-2: Vào ngục tối (2)
36 Quyển 1 - Chương 35: Cơ hội trốn thoát
37 Quyển 1 - Chương 36: Chôn vùi
38 Quyển 1 - Chương 37: Mục tiêu duy nhất
39 Quyển 1 - Chương 38: Căn phòng kỳ lạ
40 Quyển 1 - Chương 38-2: Căn phòng kỳ lạ (2)
41 Quyển 1 - Chương 39: Mười lăm năm trước
42 Quyển 1 - Chương 40: Khám bệnh
43 Quyển 1 - Chương 41: Kế hoạch mờ ám
44 Quyển 1 - Chương 42: Hậu hoa viên
45 Quyển 1 - Chương 43
46 Quyển 1 - Chương 44: Cận đích
47 Quyển 1 - Chương 45: Nguyên nhân từ đâu
48 Quyển 1 - Chương 46: Thân phận Bối gia (1)
49 Quyển 1 - Chương 47: Dụ tình
50 Quyển 1 - Chương 48: Tư cách phu nhân (1)
51 Quyển 1 - Chương 49: Tư cách phu nhân (2)
52 Quyển 1 - Chương 50: Tư cách phu nhân (3)
53 Quyển 1 - Chương 51: Kích động
54 Quyển 1 - Chương 52: Kích động (2)
55 Quyển 1 - Chương 53: Hình phạt
56 Quyển 1 - Chương 54: Cúi đầu
57 Quyển 1 - Chương 54-2: Cúi đầu (2)
58 Quyển 1 - Chương 55-1: Đương đầu với thử thách
59 Quyển 1 - Chương 55-2: Đương đầu với thử thách
60 Quyển 1 - Chương 56: Qua ải (1)
61 Quyển 1 - Chương 56-2: Qua ải (2)
62 Quyển 1 - Chương 56-3: Qua ải (3)
63 Quyển 1 - Chương 57: Dương đông kích tây (1)
64 Quyển 1 - Chương 57-2: Dương đông kích tây (2)
65 Quyển 1 - Chương 58: Giao tranh
66 Quyển 1 - Chương 59: Đối mặt (1)
67 Quyển 1 - Chương 59-2: Đối mặt (2)
68 Quyển 1 - Chương 60: Bão tuyết
69 Quyển 1 - Chương 61: Thung lũng chết (1)
70 Quyển 1 - Chương 61-2: Thung lũng chết (2)
71 Quyển 1 - Chương 62: Tìm kiếm
72 Quyển 1 - Chương 63: Chất hóa học
73 Quyển 1 - Chương 64: Chạy trốn
74 Quyển 1 - Chương 65: Tái ngộ
75 Quyển 1 - Chương 66: Rừng rậm
76 Quyển 1 - Chương 67: Đích đến
77 Quyển 1 - Chương 68: Thoát
78 Quyển 1 - Chương 69: Kế hoạch giả
79 Quyển 1 - Chương 70: Nghi ngờ
80 Quyển 1 - Chương 71: Chống đối
81 Quyển 1 - Chương 72: Tin mừng
82 Quyển 1 - Chương 73: Hình phạt hà khắc
83 Quyển 1 - Chương 74: Thổ lộ
84 Quyển 1 - Chương 75: Ký ức tang thương
85 Quyển 1 - Chương 76: Đi dạo
86 Quyển 1 - Chương 77: Bữa tiệc duy nhất
87 Quyển 1 - Chương 78: Bàn bạc
88 Quyển 1 - Chương 79: Sự xuất hiện không được chờ đón
89 Quyển 1 - Chương 80: Ra tay
90 Quyển 1 - Chương 81: Lão làng lừa đảo
91 Quyển 1 - Chương 82
92 Quyển 1 - Chương 83: Cuộc gặp gỡ
93 Quyển 1 - Chương 84: Bí mật được khai quật (1)
94 Quyển 1 - Chương 85: Bí mật được khai quật (2)
95 Quyển 1 - Chương 86: Bước đường cùng
96 Quyển 1 - Chương 87: Sự bình tĩnh
97 Quyển 1 - Chương 88: Bệnh tâm lý
98 Quyển 1 - Chương 89: Giải thoát
99 Quyển 1 - Chương 90: Bỏ trốn thất bại
100 Quyển 1 - Chương 91: Cãi vã
101 Quyển 1 - Chương 92: Cứu vớt
102 Quyển 1 - Chương 93: Đến Canada
103 Quyển 1 - Chương 94: Thăm mộ Bối gia
104 Quyển 1 - Chương 95: Phản đòn
105 Quyển 1 - Chương 96: Cuộc chiến trên đất máu
106 Quyển 1 - Chương 97: Trận chiến lịch sử
107 Quyển 1 - Chương 98: Sự thật nghiệt ngã
108 Quyển 1 - Chương 99: Chạy đi cho thoát
109 Quyển 1 - Chương 100: Hỏa thiêu
110 Quyển 1 - Chương 101: Hết phần 1
111 Quyển 2 - Chương 1
112 Quyển 2 - Chương 2
113 Quyển 2 - Chương 3
114 Quyển 2 - Chương 4
115 Quyển 2 - Chương 5
116 Quyển 2 - Chương 6
117 Quyển 2 - Chương 7
118 Quyển 2 - Chương 8
119 Quyển 2 - Chương 9
120 Quyển 2 - Chương 10
121 Quyển 2 - Chương 11
122 Quyển 2 - Chương 12
123 Quyển 2 - Chương 13
124 Quyển 2 - Chương 14
125 Quyển 2 - Chương 15
126 Quyển 2 - Chương 16
127 Quyển 2 - Chương 17
128 Quyển 2 - Chương 17-2
129 Quyển 2 - Chương 17-3
130 Quyển 2 - Chương 17-4
131 Quyển 2 - Chương 18
132 Quyển 2 - Chương 19
133 Quyển 2 - Chương 20
134 Quyển 2 - Chương 21
135 Quyển 2 - Chương 22
136 Quyển 2 - Chương 23
137 Quyển 2 - Chương 23-2
138 Quyển 2 - Chương 24-1
139 Quyển 2 - Chương 24-2
140 Quyển 2 - Chương 25
141 Quyển 2 - Chương 26
142 Quyển 2 - Chương 27
143 Quyển 2 - Chương 27-2
144 Quyển 2 - Chương 28
145 Quyển 2 - Chương 29
146 Quyển 2 - Chương 30
147 Quyển 2 - Chương 31
148 Quyển 2 - Chương 32: End
149 Quyển 2 - Chương 33: Ngoại truyện 1: Trái tim bạc của James
150 Quyển 2 - Chương 34: Ngoại truyện 2: Bạn và nụ cười
Chapter

Updated 150 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Siêu lừa đảo tái xuất
2
Quyển 1 - Chương 2: Kẻ dẫn độ tội phạm
3
Quyển 1 - Chương 3: Ai mới là anh hùng?
4
Quyển 1 - Chương 4: Chuột sập bẫy
5
Quyển 1 - Chương 5: Người đàn ông nguy hiểm
6
Quyển 1 - Chương 6: Hóa thân làm thế mạng
7
Quyển 1 - Chương 7: Lần đầu chạm mặt
8
Quyển 1 - Chương 8: Phát súng an phận
9
Quyển 1 - Chương 9: Bữa tiệc của Kỷ gia
10
Quyển 1 - Chương 10: Âm mưu thật sự
11
Quyển 1 - Chương 11: Kẻ ám sát
12
Quyển 1 - Chương 12: Pha cứu nguy bất ngờ,
13
Quyển 1 - Chương 13: Quá trễ để hối hận
14
Quyển 1 - Chương 14: Chiến dịch
15
Quyển 1 - Chương 15: Nội gián
16
Quyển 1 - Chương 16: Ngài nghị sĩ
17
Quyển 1 - Chương 17: Đồ của tôi
18
Quyển 1 - Chương 18: Người phụ nữ duy nhất
19
Quyển 1 - Chương 19: Đụng độ FBI
20
Quyển 1 - Chương 20: Đụng độ FBI (F2)
21
Quyển 1 - Chương 21: Đụng độ FBI (F3)
22
Quyển 1 - Chương 22: Nguy kịch
23
Quyển 1 - Chương 23: Hành động bất ngờ
24
Quyển 1 - Chương 24: Hành động bất ngờ (F2)
25
Quyển 1 - Chương 25: Sự chờ đợi
26
Quyển 1 - Chương 26: Màn thách thức
27
Quyển 1 - Chương 27: Kẻ nấp trong bóng tối
28
Quyển 1 - Chương 28: Phá vỡ
29
Quyển 1 - Chương 29: Bao vây (F1)
30
Quyển 1 - Chương 30: Bao vây (F2)
31
Quyển 1 - Chương 31: Ngày gặp lại
32
Quyển 1 - Chương 32: Thân phận thật
33
Quyển 1 - Chương 33: Kế hoạch thật sự
34
Quyển 1 - Chương 34-1: Vào ngục tối (1)
35
Quyển 1 - Chương 34-2: Vào ngục tối (2)
36
Quyển 1 - Chương 35: Cơ hội trốn thoát
37
Quyển 1 - Chương 36: Chôn vùi
38
Quyển 1 - Chương 37: Mục tiêu duy nhất
39
Quyển 1 - Chương 38: Căn phòng kỳ lạ
40
Quyển 1 - Chương 38-2: Căn phòng kỳ lạ (2)
41
Quyển 1 - Chương 39: Mười lăm năm trước
42
Quyển 1 - Chương 40: Khám bệnh
43
Quyển 1 - Chương 41: Kế hoạch mờ ám
44
Quyển 1 - Chương 42: Hậu hoa viên
45
Quyển 1 - Chương 43
46
Quyển 1 - Chương 44: Cận đích
47
Quyển 1 - Chương 45: Nguyên nhân từ đâu
48
Quyển 1 - Chương 46: Thân phận Bối gia (1)
49
Quyển 1 - Chương 47: Dụ tình
50
Quyển 1 - Chương 48: Tư cách phu nhân (1)
51
Quyển 1 - Chương 49: Tư cách phu nhân (2)
52
Quyển 1 - Chương 50: Tư cách phu nhân (3)
53
Quyển 1 - Chương 51: Kích động
54
Quyển 1 - Chương 52: Kích động (2)
55
Quyển 1 - Chương 53: Hình phạt
56
Quyển 1 - Chương 54: Cúi đầu
57
Quyển 1 - Chương 54-2: Cúi đầu (2)
58
Quyển 1 - Chương 55-1: Đương đầu với thử thách
59
Quyển 1 - Chương 55-2: Đương đầu với thử thách
60
Quyển 1 - Chương 56: Qua ải (1)
61
Quyển 1 - Chương 56-2: Qua ải (2)
62
Quyển 1 - Chương 56-3: Qua ải (3)
63
Quyển 1 - Chương 57: Dương đông kích tây (1)
64
Quyển 1 - Chương 57-2: Dương đông kích tây (2)
65
Quyển 1 - Chương 58: Giao tranh
66
Quyển 1 - Chương 59: Đối mặt (1)
67
Quyển 1 - Chương 59-2: Đối mặt (2)
68
Quyển 1 - Chương 60: Bão tuyết
69
Quyển 1 - Chương 61: Thung lũng chết (1)
70
Quyển 1 - Chương 61-2: Thung lũng chết (2)
71
Quyển 1 - Chương 62: Tìm kiếm
72
Quyển 1 - Chương 63: Chất hóa học
73
Quyển 1 - Chương 64: Chạy trốn
74
Quyển 1 - Chương 65: Tái ngộ
75
Quyển 1 - Chương 66: Rừng rậm
76
Quyển 1 - Chương 67: Đích đến
77
Quyển 1 - Chương 68: Thoát
78
Quyển 1 - Chương 69: Kế hoạch giả
79
Quyển 1 - Chương 70: Nghi ngờ
80
Quyển 1 - Chương 71: Chống đối
81
Quyển 1 - Chương 72: Tin mừng
82
Quyển 1 - Chương 73: Hình phạt hà khắc
83
Quyển 1 - Chương 74: Thổ lộ
84
Quyển 1 - Chương 75: Ký ức tang thương
85
Quyển 1 - Chương 76: Đi dạo
86
Quyển 1 - Chương 77: Bữa tiệc duy nhất
87
Quyển 1 - Chương 78: Bàn bạc
88
Quyển 1 - Chương 79: Sự xuất hiện không được chờ đón
89
Quyển 1 - Chương 80: Ra tay
90
Quyển 1 - Chương 81: Lão làng lừa đảo
91
Quyển 1 - Chương 82
92
Quyển 1 - Chương 83: Cuộc gặp gỡ
93
Quyển 1 - Chương 84: Bí mật được khai quật (1)
94
Quyển 1 - Chương 85: Bí mật được khai quật (2)
95
Quyển 1 - Chương 86: Bước đường cùng
96
Quyển 1 - Chương 87: Sự bình tĩnh
97
Quyển 1 - Chương 88: Bệnh tâm lý
98
Quyển 1 - Chương 89: Giải thoát
99
Quyển 1 - Chương 90: Bỏ trốn thất bại
100
Quyển 1 - Chương 91: Cãi vã
101
Quyển 1 - Chương 92: Cứu vớt
102
Quyển 1 - Chương 93: Đến Canada
103
Quyển 1 - Chương 94: Thăm mộ Bối gia
104
Quyển 1 - Chương 95: Phản đòn
105
Quyển 1 - Chương 96: Cuộc chiến trên đất máu
106
Quyển 1 - Chương 97: Trận chiến lịch sử
107
Quyển 1 - Chương 98: Sự thật nghiệt ngã
108
Quyển 1 - Chương 99: Chạy đi cho thoát
109
Quyển 1 - Chương 100: Hỏa thiêu
110
Quyển 1 - Chương 101: Hết phần 1
111
Quyển 2 - Chương 1
112
Quyển 2 - Chương 2
113
Quyển 2 - Chương 3
114
Quyển 2 - Chương 4
115
Quyển 2 - Chương 5
116
Quyển 2 - Chương 6
117
Quyển 2 - Chương 7
118
Quyển 2 - Chương 8
119
Quyển 2 - Chương 9
120
Quyển 2 - Chương 10
121
Quyển 2 - Chương 11
122
Quyển 2 - Chương 12
123
Quyển 2 - Chương 13
124
Quyển 2 - Chương 14
125
Quyển 2 - Chương 15
126
Quyển 2 - Chương 16
127
Quyển 2 - Chương 17
128
Quyển 2 - Chương 17-2
129
Quyển 2 - Chương 17-3
130
Quyển 2 - Chương 17-4
131
Quyển 2 - Chương 18
132
Quyển 2 - Chương 19
133
Quyển 2 - Chương 20
134
Quyển 2 - Chương 21
135
Quyển 2 - Chương 22
136
Quyển 2 - Chương 23
137
Quyển 2 - Chương 23-2
138
Quyển 2 - Chương 24-1
139
Quyển 2 - Chương 24-2
140
Quyển 2 - Chương 25
141
Quyển 2 - Chương 26
142
Quyển 2 - Chương 27
143
Quyển 2 - Chương 27-2
144
Quyển 2 - Chương 28
145
Quyển 2 - Chương 29
146
Quyển 2 - Chương 30
147
Quyển 2 - Chương 31
148
Quyển 2 - Chương 32: End
149
Quyển 2 - Chương 33: Ngoại truyện 1: Trái tim bạc của James
150
Quyển 2 - Chương 34: Ngoại truyện 2: Bạn và nụ cười