Quyển 1 – Chương 32: Nơi này là Thương Lang quốc

Lãnh Thanh Nghiên không muốn cùng với vị công chúa Thiên Ưng quốc này dây dưa, sau khi nói ra những lời này liền lôi kéo Thương Ngọc Linh đi khỏi đó, Thương Ngọc Linh vẻ mặt sùng bái nhìn Lãnh Thanh Nghiên, chỉ còn thiếu là không đi đến bên người nàng cọ vài cái.

Nhưng khi mà Lãnh Thanh Nghiên muốn rời khỏi nơi đó, vị Dung Kiều công chúa lại đưa tay ngăn bọn họ lại, vẻ mặt không vui nhìn hai người, nói: “Ai cho ngươi đi? Bản nương nương có nói để cho các ngươi đi sao?”

“Tránh ra”

Lãnh Thanh Nghiên đạm mạc nhìn Dung Kiều công chúa đang đứng chắn ở phía trước, nhẹ giọng nói.

Biểu tình trên mặt Ưng Dung Kiều càng thêm không được vui, phẫn nộ quát: “Lớn mật, ngươi chẳng qua chỉ là một Vương phi nho nhỏ, thế nhưng lại dám nói như vậy với bản nương nương, ngươi quả thực chính là chán sống!”

“Ngươi mới là chán sống đâu! Cũng không nhìn xem ngươi đang nói chuyện với ai, ngươi chẳng qua là một tân phi tử vừa mới tiến cung thôi, thế nhưng dám kiêu ngạo như vậy, nơi này hoàng cung Thương Lang quốc, còn không có tới phiên ngươi một công chúa của Thiên Ưng quốc ở trong này giương oai!”

Thương Ngọc Linh lại nhảy ra ngoài, đối diện trực tiếp với Ưng Dung Kiều, từ vẻ mặt của nàng không khó nhận ra, nàng đối với vị công chúa Thiên Ưng quốc này là vô cùng không thích, giống như hai người đã có xung đột từ trước, cũng đã rất không thích.

Ưng Dung Kiều đột nhiên lộ ra nụ cười yêu mị, đi lên phía trước từng bước, vừa nhìn Thương Ngọc Linh vừa nói nói: ”

Công chúa Thương Lang quốc điện hạ, vậy ngươi cho rằng, một công chúa như ngươi có thể giương oai đối với bản nương nương sao?”

“Ngươi…”

Thương Ngọc Linh còn muốn nói tiếp điều gì đó, nhưng Lãnh Thanh Nghiên ở phía sau đột nhiên đưa tay kéo nàng lại, động tác này dường như làm cho Thương Ngọc Linh bất mãn, không khỏi cong cong cái miệng nhỏ nhắn nói,”

Thất tẩu, sao tẩu lại ngăn muộn chứ?”

Lãnh Thanh Nghiên cũng không có đem tầm mắt đặt lên người nàng, cứ nhìn chằm chằm vào Ưng Dung Kiều như vậy, đột nhiên cười khẽ một tiếng, nói: “Dung phi nương nương, bất kể như thế nào, ngươi cũng chỉ là mới tới nơi đây, vẫn là nên an phận một chút.

Có lẽ, ngươi cũng nên biết trước tình huống trong cung một chút, nếu như ngươi làm Thập Nhất công chúa bị thương, như vậy, không chỉ có là Quý phi nương nương sẽ không bỏ qua cho ngươi, mà ngay cả thái hậu nương nương, thậm chí Hoàng Thượng, đều không có khả năng ngồi yên mà nhìn”

“Thất tẩu, tẩu nói vậy là có ý gì? Ta không có bị thương a!”

Thương Ngọc Linh khó hiểu những lời của Lãnh Thanh Nghiên, nhưng Lãnh Thanh Nghiên cũng không để ý đến nàng, mà Ưng Dung Kiều sau khi nghe những lời nói của nàng liền rút tay lại vào ống tay áo, hừ lạnh nói: “Bản nương nương cũng chưa có làm cái gì, hơn nữa, ai bảo nàng ta bất kính với ta trước, ta chẳng qua muốn dạy dỗ nàng ta một chút thôi”

“Bất kính? Dung phi nương nương, chỉ vài canh giờ trước đây, thân phận ngươi cùng Thập Nhất công chúa cũng như nhau, thậm chí tại đây bên trong Thương Lang quốc, Thập Nhất công chúa so với Thiên Ưng quốc công chúa là ngươi còn tôn quí hơn vài phần, hay là Dung phi còn muốn công chúa tôn quí nhất của Thương Lang quốc quỳ xuống hành lễ với nương nương?”

“Có gì không thể? Lại nói tiếp, ta cũng xem như là trưởng bối của nàng ta đâu!”

“Nếu là trưởng bối, vì sao lại còn cùng với vãn bối so đo như thế? Chẳng lẽ không sợ truyền ra ngoài sẽ bị chê cười sao?”

Ưng Dung Kiều khẽ vênh mặt, kiêu ngạo nói: “Ai dám nói bản nương nương không phải? Nếu như để cho bản nương nương biết, nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn!”

Lãnh Thanh Nghiên mặt vẫn như cũ mang theo mỉm cười, nhưng nơi đáy mắt cũng phủ tầng hàn sương, lạnh nhạt nói: “Dung phi nương nương nói quá lời, chỉ là, nơi này dù sao cũng không phải Thiên Ưng quốc, Dung phi nương nương tốt nhất vẫ là nên đem cái vẻ kiêu ngạo ngang ngạnh Thiên Ưng quốc này thu hồi lại đi”

“Hừ!”

“A đúng rồi, vừa rồi Dung phi nương nương cùng hoàng hậu nương nương hàn huyên thực là vui vẻ, mà hiện tại lại đối với công chúa của Quý phi nương nương dây dưa không ngớt, hay là Dung phi nương nương muốn làm cho mình không có chỗ dung thân ở trong cung mới thôi?”

Ưng Dung Kiều sửng sốt một chút, sau đó tiếp tục kiêu ngạo nói: “Hoàng hậu nương nương? Bản nương làm như vậy chỉ là muốn giáo huấn bà ta một chút thôi, ai bảo bà ta dám dùng ánh mắt chán ghét đó nhìn bản nương nương? Ngươi đừng uy hiếp ta, nữ nhân đó, một chút ta cũng không thèm sợ!”

“A, phải không?”

Lãnh Thanh Nghiên khẽ gật đầu, tiện đà tùy ý hỏi, “Như vậy thật không biết Dung phi nương nương từ xa gả đến Thương Lang quốc là vì cái gì? Chẳng lẽ chính là muốn đem hậu cung Thương Lang quốc đảo loạn?”

Hoảng hốt nhìn Lãnh Thanh Nghiên, trên mặt Ưng Dung Kiều có một tia quái dị mà chật vật, sau đó đem tầm mắt dời đi, nói: “Ta là lễ vật phụ hoàng dâng cho Thương Lang Hoàng, nếu là lễ vật, như vậy sau khi đưa ra, mặc kệ là tốt hay xấu, đều muốn có chủ nhân mới chịu trách nhiệm với ta!”

Tuy rằng đã cố nén nhưng Lãnh Thanh Nghiên vẫn nghe được bên trong giọng nói của nàng mang theo không cam lòng cùng bi thương, không khỏi nhìn sâu nàng một cái, sau đó lôi kéo Thương Ngọc Linh đi qua bên cạnh nàng.

“Thật có lỗi, Dung Kiều công chúa, ta cũng không cố ý nhắc tới tâm sự của ngươi, có điều nếu công chúa muốn nắm giữ vận mệnh của chính mình trong tay, thì đứng ở một chỗ đợi người khác an bài là vô dụng.

Hơn nữa, công chúa tốt nhất đừng có lấy độc trên người mình ra nữa, nếu không thì chính sinh mạng của công chúa sẽ mất nhanh hơn đó”

Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói nhẹ nhàng làm cho cả người Ưng Dung Kiều chấn động, đột nhiên xoay người nhìn về phía Lãnh Thanh Nghiên, thì đã thấy nàng lôi kéo Thương Ngọc Linh đi ra khỏi lương đình, rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt của nàng.

Bàn tay giấu ở trong ống tay áo đã nắm chặt thành quyền, nhìn theo phương hướng mà Lãnh Thanh Nghiên đã rời đi, sau một lúc lâu sau mới chậm dãi đưa tay ra trước mặt, trong bàn tay lúc đó, có một ít bột phấn màu trắng.

Thiên Ưng quốc nổi danh về dược, trên người Ưng Dung Kiều mỗi chỗ cơ hồ đều có dấu độc dược, vừa rồi, nếu không phải Lãnh Thanh Nghiên đúng lúc ngăn cản Thương Ngọc Linh đi lên phía trước, nếu không Ưng Dung Kiều đã hạ độc trên người Thương Ngọc Linh rồi.

Nàng cũng không có ý hại người, chỉ là vị công chúa Thiên Ưng quốc này đã sớm có thói quen khi không vui sẽ tìm người để thử độc.

Ngón tay khẽ động, bột phấn giữa các ngón tay cũng biến mất, mà Ưng Dung Kiều thì vẫn như cũ lẳng lặng nhìn bàn tay của mình, sau đó ngẩng đầu nhìn phương hướng mà Lãnh Thanh Nghiên đã li khai, chậm rãi ngồi xuống, hai tay ôm lấy đầu gối, vẻ yêu mị bên trong hai mắt lần đầu tiên biến mất không thấy đâu, thì thào nói: “Nắm trong tay vận mệnh của chính mình? Điều này với ta mà nói, đã là chuyện không có khả năng”

Lãnh Thanh Nghiên lôi kéo Thương Ngọc Linh rời khỏi ngự hoa viên, hướng về hướng đi đại điện đi đến, ra ngoài cũng đã được một lúc lâu, cũng cần phải trở về rồi, nói cách khác, miễn để người khác chú ý đến.

Thương Ngọc Linh nhảy nhót đi bên cạnh Lãnh Thanh Nghiên, cười tủm tỉm nói: “Thất tẩu, tẩu thật là lợi hại a!”

“Có sao?”

“Có!”

Nàng dùng sức gật đầu, nhìn Lãnh Thanh Nghiên trong ánh mắt tinh quang lóe ra.

Lãnh Thanh Nghiên mỉm cười một chút, vị công chúa này, mặc dù có chút phiền phức, có thể xem như đối với nàng quấy rầy không thôi, nhưng cũng không khiến cho nàng cảm thấy chán ghét, chính là ngẫu nhiên sẽ có một loại cảm giác thực bất đắc dĩ.

Đưa tay xoa nhẹ đầu nàng, động tác đột nhiên lại trở nên cứng đờ, đồng thời tầm mắt cũng chuyển dời đến phương hướng phía sau, lại hìn thấy một bóng người màu hồng bay vọt trên nóc nhà, chỉ giây lát sau đã xuất hiện ở trước mặt nàng, lại một lần nữa chặn đường đi của các nàng.

“Dung phi nương nương, nương nương lại có gì phân phó sao?”

Bên trong đại điện, Thương Diễm Túc đưa mắt nhìn vị trí không người bên cạnh, hai mươi năm qua hắn chưa bao giờ có cảm giác như vậy, nhưng từ khi nàng bắt đầu gả cho hắn, hắn càng ngày càng cảm giác được, nếu như không có nàng ở bên cạnh hắn, trong lòng hắn liền chỉ còn lại một cảm giác trống rỗng.

Chậm rãi thở ra một hơi, bàn tay nắm chén rượu thoáng nắm chặt, sau đó đột nhiên đứng lên, khóe miệng mỉm cười, đáy mắt một mảng lạnh như băng, hướng về phía Thương Lang Hoàng nói: “Phụ hoàng, nhi thần đã chuẩn bị thọ lễ mừng người!”

Thương Lang hoàng nhìn về phía hắn, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Thương Diễm Túc, ban đầu vốn có điểm vui mừng nhưng nháy mắt vẻ mặt lại giống như đóng băng, trong mắt lửa giận bắt đầu nổi lên, nhưng vẫn chậm chạp không có phát tiết.

“A, hoàng nhi có tâm, thật không biết đã chuẩn bị thọ lễ gì cho phụ hoàng?”

“Phụ hoàng thấy chẳng phải sẽ biết sao?”

Mà đúng lúc này, Thương Diễm Hách cũng đem thu hồi ánh mắt từ trên người các mỹ nhân về, đứng lên hướng về Thương Lang Hoàng chắp tay nói: “Phụ hoàng, nhi thần cũng đã chuẩn bị thọ lễ mừng phụ hoàng, chẳng qua chính là một phần cùng với thất ca”

“Ồ? Cùng nhau?”

“Đúng vậy, một phần thọ lễ kia là của nhi thần cùng thất ca chuẩn bị cho phụ hoàng”

Nhìn hai người con trai này, Thương Lang hoàng hít sâu một hơi, đem toàn bộ bất đắc dĩ cùng chua xót trong mắt thu lại, Cửu Vương gia nhìn về phía ba người, bất đắc dĩ thở dài, Trữ hoàng hậu trên mặt mang theo tươi cười sáng lạn, trong ánh mắt có âm trầm, Thái Hậu cùng Như Quý phi liếc nhau, không nói gì, chẳng qua vẻ mặt của hai người dường như có điểm bất đồng.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Mộc gia
2 Quyển 1 - Chương 2: Thương diễm túc
3 Quyển 1 - Chương 3: Huyết liên
4 Quyển 1 - Chương 4: Mơ ước
5 Quyển 1 - Chương 5: Nhiệm vụ thứ tư
6 Quyển 1 - Chương 6: Gả thay
7 Quyển 1 - Chương 7: Ngươi là ai?
8 Quyển 1 - Chương 8: Người xông vào tân phòng
9 Quyển 1 - Chương 9: Tân nương tử ở đâu?
10 Quyển 1 - Chương 10: Cắn nát môi
11 Quyển 1 - Chương 11: Đêm động phòng hoa chúc
12 Quyển 1 - Chương 12: Ta cho ngươi đoạn tử tuyệt tôn
13 Quyển 1 - Chương 13: Vết thương vĩnh viễn
14 Quyển 1 - Chương 14: Dấu hôn
15 Quyển 1 - Chương 15: Tiến cung thỉnh an
16 Quyển 1 - Chương 16: Vòng tay Huyết Kim Ti
17 Quyển 1 - Chương 17: Lại mặt
18 Quyển 1 - Chương 18: Kẻ ác ắt có kẻ ác hơn trị
19 Quyển 1 - Chương 19: Huyễn ảnh bồng nguyệt
20 Quyển 1 - Chương 20: Một người khác
21 Quyển 1 - Chương 21: Cho ăn thuốc độc
22 Quyển 1 - Chương 22: Băng hàn tận xương
23 Quyển 1 - Chương 23: Thử
24 Quyển 1 - Chương 24: Ai là hung thủ?
25 Quyển 1 - Chương 25: Ngày giỗ
26 Quyển 1 - Chương 26: Biến mất
27 Quyển 1 - Chương 27: Mặc
28 Quyển 1 - Chương 28: Thọ yến
29 Quyển 1 - Chương 29: Đệ nhất mỹ nữ Thiên Ưng Quốc
30 Quyển 1 - Chương 30: Dung phi
31 Quyển 1 - Chương 31: Thừa kế nghiệp cha
32 Quyển 1 - Chương 32: Nơi này là Thương Lang quốc
33 Quyển 1 - Chương 33: Thọ lễ
34 Quyển 1 - Chương 34: Độc phát
35 Quyển 1 - Chương 35: Ngươi có thể cho ta cái gì?
36 Quyển 1 - Chương 36: Tìm kiếm
37 Quyển 1 - Chương 37: Ngàn trùng tán
38 Quyển 1 - Chương 38: Ngàn năm băng tàm
39 Quyển 1 - Chương 39: Thương Diễm Trạch đại gian đại ác
40 Quyển 1 - Chương 40: Huyết sắc mã não
41 Quyển 1 - Chương 41: Uống rượu say
42 Quyển 1 - Chương 42: Hậu quả của việc say rượu
43 Quyển 1 - Chương 43: Chặn đường
44 Quyển 1 - Chương 44: Để bổn vương giúp nàng
45 Quyển 1 - Chương 45: Luống cuống
46 Quyển 1 - Chương 46: Giống như em trai
47 Quyển 1 - Chương 47: Mượn vài ngày
48 Quyển 1 - Chương 48: Mộc Thiên Dao trở lại
49 Quyển 1 - Chương 49: Co dãn thật tốt
50 Quyển 1 - Chương 50: Gặp lại Mộc Thiên Dao
51 Quyển 1 - Chương 51: Hoàng hậu nương nương cho mời
52 Quyển 1 - Chương 52: Bắt mạch
53 Quyển 1 - Chương 53: Thân phận bị công bố
54 Quyển 1 - Chương 54: Ép buộc
55 Quyển 1 - Chương 55: Hai người thương tâm
56 Quyển 1 - Chương 56: Lần triền miên cuối cùng
57 Quyển 2 - Chương 1: Ác ma từ trên trời giáng xuống
58 Quyển 2 - Chương 2: Bắt cóc
59 Quyển 2 - Chương 3: Yêu đương vụng trộm
60 Quyển 2 - Chương 4: Hỏa thiêu long bào
61 Quyển 2 - Chương 5: Gặp mặt tình địch
62 Quyển 2 - Chương 6: Mị Dược mạnh nhất thế gian
63 Quyển 2 - Chương 7: Ta là giải dược của ngươi!
64 Quyển 2 - Chương 8: Tàng độc
65 Quyển 2 - Chương 9: Luyện ngục
66 Quyển 2 - Chương 10: Ta muốn Lãnh Thanh Nghiên
67 Quyển 2 - Chương 11: Đi trước Ngọc Diễm thành
68 Quyển 2 - Chương 12: Trúng độc
69 Quyển 2 - Chương 13: Đuổi giết
70 Quyển 2 - Chương 14: Ăn ý, ghen
71 Quyển 2 - Chương 15: Ngủ một mình
72 Quyển 2 - Chương 16: Tiểu tử kia bị bắt cóc
73 Quyển 2 - Chương 17: Tánh mạng đe dọa
74 Quyển 2 - Chương 18: Nhào vào hoàng hậu nương nương
75 Quyển 3 - Chương 1: Thả ngươi rời đi
76 Quyển 3 - Chương 2: Sói đến
77 Quyển 3 - Chương 3: Bị bán
78 Quyển 3 - Chương 4: Bán đấu giá
79 Quyển 3 - Chương 5: Rời kinh
80 Quyển 3 - Chương 6: Nữ tử thần bí
81 Quyển 3 - Chương 7: Chúng ta bỏ trốn đi
82 Quyển 3 - Chương 8: Ngăn cản
83 Quyển 3 - Chương 9: Gặp lại
84 Quyển 3 - Chương 10: Đại kết cục
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Mộc gia
2
Quyển 1 - Chương 2: Thương diễm túc
3
Quyển 1 - Chương 3: Huyết liên
4
Quyển 1 - Chương 4: Mơ ước
5
Quyển 1 - Chương 5: Nhiệm vụ thứ tư
6
Quyển 1 - Chương 6: Gả thay
7
Quyển 1 - Chương 7: Ngươi là ai?
8
Quyển 1 - Chương 8: Người xông vào tân phòng
9
Quyển 1 - Chương 9: Tân nương tử ở đâu?
10
Quyển 1 - Chương 10: Cắn nát môi
11
Quyển 1 - Chương 11: Đêm động phòng hoa chúc
12
Quyển 1 - Chương 12: Ta cho ngươi đoạn tử tuyệt tôn
13
Quyển 1 - Chương 13: Vết thương vĩnh viễn
14
Quyển 1 - Chương 14: Dấu hôn
15
Quyển 1 - Chương 15: Tiến cung thỉnh an
16
Quyển 1 - Chương 16: Vòng tay Huyết Kim Ti
17
Quyển 1 - Chương 17: Lại mặt
18
Quyển 1 - Chương 18: Kẻ ác ắt có kẻ ác hơn trị
19
Quyển 1 - Chương 19: Huyễn ảnh bồng nguyệt
20
Quyển 1 - Chương 20: Một người khác
21
Quyển 1 - Chương 21: Cho ăn thuốc độc
22
Quyển 1 - Chương 22: Băng hàn tận xương
23
Quyển 1 - Chương 23: Thử
24
Quyển 1 - Chương 24: Ai là hung thủ?
25
Quyển 1 - Chương 25: Ngày giỗ
26
Quyển 1 - Chương 26: Biến mất
27
Quyển 1 - Chương 27: Mặc
28
Quyển 1 - Chương 28: Thọ yến
29
Quyển 1 - Chương 29: Đệ nhất mỹ nữ Thiên Ưng Quốc
30
Quyển 1 - Chương 30: Dung phi
31
Quyển 1 - Chương 31: Thừa kế nghiệp cha
32
Quyển 1 - Chương 32: Nơi này là Thương Lang quốc
33
Quyển 1 - Chương 33: Thọ lễ
34
Quyển 1 - Chương 34: Độc phát
35
Quyển 1 - Chương 35: Ngươi có thể cho ta cái gì?
36
Quyển 1 - Chương 36: Tìm kiếm
37
Quyển 1 - Chương 37: Ngàn trùng tán
38
Quyển 1 - Chương 38: Ngàn năm băng tàm
39
Quyển 1 - Chương 39: Thương Diễm Trạch đại gian đại ác
40
Quyển 1 - Chương 40: Huyết sắc mã não
41
Quyển 1 - Chương 41: Uống rượu say
42
Quyển 1 - Chương 42: Hậu quả của việc say rượu
43
Quyển 1 - Chương 43: Chặn đường
44
Quyển 1 - Chương 44: Để bổn vương giúp nàng
45
Quyển 1 - Chương 45: Luống cuống
46
Quyển 1 - Chương 46: Giống như em trai
47
Quyển 1 - Chương 47: Mượn vài ngày
48
Quyển 1 - Chương 48: Mộc Thiên Dao trở lại
49
Quyển 1 - Chương 49: Co dãn thật tốt
50
Quyển 1 - Chương 50: Gặp lại Mộc Thiên Dao
51
Quyển 1 - Chương 51: Hoàng hậu nương nương cho mời
52
Quyển 1 - Chương 52: Bắt mạch
53
Quyển 1 - Chương 53: Thân phận bị công bố
54
Quyển 1 - Chương 54: Ép buộc
55
Quyển 1 - Chương 55: Hai người thương tâm
56
Quyển 1 - Chương 56: Lần triền miên cuối cùng
57
Quyển 2 - Chương 1: Ác ma từ trên trời giáng xuống
58
Quyển 2 - Chương 2: Bắt cóc
59
Quyển 2 - Chương 3: Yêu đương vụng trộm
60
Quyển 2 - Chương 4: Hỏa thiêu long bào
61
Quyển 2 - Chương 5: Gặp mặt tình địch
62
Quyển 2 - Chương 6: Mị Dược mạnh nhất thế gian
63
Quyển 2 - Chương 7: Ta là giải dược của ngươi!
64
Quyển 2 - Chương 8: Tàng độc
65
Quyển 2 - Chương 9: Luyện ngục
66
Quyển 2 - Chương 10: Ta muốn Lãnh Thanh Nghiên
67
Quyển 2 - Chương 11: Đi trước Ngọc Diễm thành
68
Quyển 2 - Chương 12: Trúng độc
69
Quyển 2 - Chương 13: Đuổi giết
70
Quyển 2 - Chương 14: Ăn ý, ghen
71
Quyển 2 - Chương 15: Ngủ một mình
72
Quyển 2 - Chương 16: Tiểu tử kia bị bắt cóc
73
Quyển 2 - Chương 17: Tánh mạng đe dọa
74
Quyển 2 - Chương 18: Nhào vào hoàng hậu nương nương
75
Quyển 3 - Chương 1: Thả ngươi rời đi
76
Quyển 3 - Chương 2: Sói đến
77
Quyển 3 - Chương 3: Bị bán
78
Quyển 3 - Chương 4: Bán đấu giá
79
Quyển 3 - Chương 5: Rời kinh
80
Quyển 3 - Chương 6: Nữ tử thần bí
81
Quyển 3 - Chương 7: Chúng ta bỏ trốn đi
82
Quyển 3 - Chương 8: Ngăn cản
83
Quyển 3 - Chương 9: Gặp lại
84
Quyển 3 - Chương 10: Đại kết cục