Quyển 1 – Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!

Trải qua một đêm “hồng đỏ vượt tường”, chủ tớ nhà họ Long
đúng là phát điên lên rồi. Tuy không biết rốt cuộc, ai bức ai phát điên nhưng
họ đều ngầm làm cho kẻ hầP trong Long phủ phát điên.

Giả quản gia nhìn giá sách trong thư phòng của Long Hiểu Ất
bắt đầu chất đống tập danh sách và lý lịch của những người đàn ông chưa vợ
trong vòng trăm dặm quanh đó mà nước mắt tuôn rơi, vô cùng tuyệt vọng. Còn Tiểu
Đinh lại tìm thấy dưới gối của tiểu thư nhà mình cuốn sách không thể ngờ
đến: Bàn tính - Đại pháp nhập môn, mà thét lên kinh hãi.

Người người trong Long phủ đều hoang mang lo sợ, hận không có
chỗ mà chui. Long đại đương gia luôn ngược đãi tiểu thư nhà mình bỗng nhiên
muốn gả chồng cho nàng, đưa nàng đi tìm ngôi nhà hạnh phúc. Còn tiểu thư từ nhỏ
đến lớn luôn lẩn tránh sổ sách và bàn tính, chỉ thiếu nước bị Long phu nhân
đánh cho kêu trời kêu đất thì lại bắt đầu nghiên cứu, học dùng bàn tính.

Chỉ có một người hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cách suy
nghĩ và hành động kỳ lạ của hai người đó, ấy chính là Long Tiểu Bính.

Hắn mang từng tập, từng tập lý lịch những người đàn ông chưa
vợ đến thư phòng của Long đại đương gia. Lát sau, hắn tiếp tục mang một tập nữa
vào thư phòng nhưng lại bị chặn ở bên ngoài. Giả quản gia nhìn hắn với ánh mắt
dò xét:

- Ta bận rộn từ sáng đến giờ mà chẳng thấy mặt mũi ngươi đâu
cả. Ngươi nhiệt tình mai mối giúp tiểu thư thế sao?

- Tôi chỉ giúp đương gia thoát khỏi bể khổ thôi.

- Bể khổ gì cơ?

- Tiểu thư đấy. Tiểu thư chính là bể khổ của đương gia. Cuối
cùng, đương gia đã nghĩ thông và quyết định “bể khổ vô biên, quay đầu là bờ”.
Đáng ra đương gia nên sớm đem cái họa này gả cho người khác rồi. Con gái lấy
chồng như bát nước đổ đi, sau này tai họa cũng là chuyện của người khác. - Đây thật
là “đổ vạ cho người khác”.

- Đương gia tìm được người hợp ý rồi sao?

- … - Vẫn chưa. – Hắn đã mang đến bao nhiêu là lý lịch, nếu
đã tìm được người hợp ý thì đâu cần hắn phải khổ sở như vậy chứ? Đương gia cái
gì cũng tốt! Làm việc thì cân nhắc, sổ sách thì cẩn thận, nhưng chồng của tiểu
thư thì cứ chọn bừa một người là được rồi. Dù sao cũng là gả đi lần hai. Việc
gì phải vất vả ngày đêm như vậy chứ? Ngồi ở bàn làm việc cả buổi chẳng hề nhúc
nhích, chau mày nhìn , những bản lý lịch lật đi rồi lại lật lại, lật hết bản
này đến bản khác. Cứ như đống lý lịch mà hắn mang đến đều là những kẻ đáng ghét
vậy. - Nhưng bao nhiêu người như thế, kiểu gì cũng có một kẻ xui xẻo bị đương
gia nhắm phải.

- Cái gì gọi là kẻ xui xẻo? Tiểu thư đã giác ngộ. Ngươi không
nghe Đinh nha đầP nói, sáng sớm ngày ra đã thấy tiểu thư xem sách bàn tính nhập
môn rồi sao?

- Hứ! Ông tin cô ấy sao? Ôm tiểu thuyết bọc bìa da, cái trò
đó cô ấy dùng để qua mặt đương gia còn ít sao? - Thảo nào đương gia lại chẳng
hề có động tĩnh gì, chẳng hề có chút cảm động trước sự tiến bộ của tiểu thư. -
Tôi không đứng đây tán gẫu với ông nữa. Đương gia sắp ra ngoài đi xem xét trà
quán. Tôi phải theo hầu đây.

Thật không hiểu nổi đương gia nghĩ thế nào nữa? Bao nhiêu năm
đều lo mở rộng làm ăn nhưng lần này bỗng nhiên lại thu quân rút tướng. Dường
như người vội mua thêm nhà, sắm sửa thêm sản nghiệp, mỗi vụ làm ăn rõ ràng có
tiền có thực lực nhưng lại từ chối, chỉ muốn an nhàn ngồi một bên hưởng hoa
hồng. Thật không giống cá tính của người chút nào. Có lẽ đã bị tiểu thư làm cho
hồ đồ mất rồi. Long đại tiểu thư này không có thực lực gì nhưng nói đến chuyện
chọc giận đương gia thì cô ấy đúng là cao thủ số một.

Long Tiểu Bính thở dài, lắc đầu bê chồng giấy tờ đẩy cửa thư
phòng, bước qua bậc cửa vào phòng.

Đặt tập giấy trên tay xuống bàn, Long Hiểu Ất ngẩng đầu lên
nhìn Tiểu Bính đang ôm tập lý lịch tới, nhíu mày. Đáng ghét! Sao vẫn còn nhiều
như vậy chứ? Tại sao vẫn chưa tìm được người nào ưng ý cả? Hắn vốn cho rằng
chọn đối tượng để Long Tiểu Hoa lấy làm chồng vốn không phải chuyện gì khó. Vậy
mà rốt cuộc nàng có gì đặc biệt mà hắn cứ phải chọn lựa kỹ càng như thế chứ? Có
người cần nàng đã là may lắm rồi. Nhưng lật tập lý lịch ra, điều kiện hoặc cao
hoặc thấp, tính khí dịu dàng hay cứng rắn đều không vừa ý hắn. Tú tài vô dụng,
võ phu thấp kém... Đủ rồi. Bây giờ Long Hiểu Ất đã hiểu câu nói “có chọn thế
nào cũng không thấy ưng, có xem kỹ bao nhiêu cũng chưa thấy tin tưởng” của Lâm
viên ngoại rồi. Không chỉ phải lựa chọn mà còn phải xem xét kỹ lưỡng.

- Đặt xuống trước đi. - Long Hiểu Ất day day huyệt Thái
Dương, đẩy chồng giấy tờ trên bàn sang một bên, đứng dậy, vươn người cho giãn
gân cốt, liếc nhìn ra ngoài, tiện miệng hỏi: - Đã là giờ nào rồi?

- Thưa đương gia, đến lúc tới trà quán rồi ạ. Đương gia có
cần Tiểu Bính đi cùng không?

- Không cần. Ta đã hẹn người cùng đi rồi. Ngươi cứ ở lại phủ
đi. - Hắn nói xong, chẳng buồn nhìn tập giấy tờ bừa bộn trên bàn mà đẩy cửa
bước ra ngoài, nhưng bỗng nhớ ra điều gì đó, bèn quay lại dặn dò Tiểu Bính: - Không
được cho Long Tiểu Hoa ra khỏi cửa đâu đấy.

- Đương gia nói cửa nào cơ ạ?

- Cổng lớn nhà họ Long. À, cửa ở tiền đình[1]cũng
không cho ra. À không, tốt nhất là nhốt cô ta ở trong phòng, không được đi đâu
cả. - Thế này mới là đại tiểu thư không bước ra khỏi cửa chứ? Sao năm xưa hắn
không nhẫn tâm như thế. Đối với con khỉ không chịu hiểu lý lẽ này thì cứ nhốt
chặt ở nhà là lựa chọn sáng suốt nhất.

[1] Tiền đình: Đình viện ở trước gian nhà chính.

- Dạ. - Tiểu Bính hắn sẽ đến trông cửa khuê phòng của tiểu thư.

Long Hiểu Ất dặn dò xong thì quay người bước ra cửa. Hắn gọi
một người hầu đi cùng. Đi qua tiền đình, hắn bước thẳng ra cổng lớn nhưng lại
vô tình liếc mắt nhìn cành hạnh đáng ghét mà nàng đã cầm đêm qua. Nó đang được
cắm trong góc tường gần cổng lớn của Long phủ, sưởi ánh mặt trời, tắm mưa, hấp
thụ linh khí trời đất, tinh hoa nhật nguyệt, lớn dần lên, đâm cành nảy lộc.

Hắn nhíu mày, bước đến bên vật tượng trưng cho khát vọng mà
Long Tiểu Hoa gửi gắm, không hề thương tiếc đạp xuống dưới chân. Hắn còn dùng
chân giẫm nát. Lúc này dù cành hạnh đó có khả năng tu luyện thành tinh, thì
cũng nát dưới đế giày vải màu đen của hắn.

- Hứ! - Một tiếng oán hận, rồi tiếng bước chân từ sau trụ đá
tiền đình vang đến, Long Tiểu Hoa hằm hằm nhìn cành hạnh đỏ tuyệt đẹp của mình
bị gót giày của Long HiểP Ất giẫm nát. Nàng đau lòng khi nghĩ đến tình yêu mới
trồng hôm qua của mình. Nàng nói:

- Huynh đúng là chẳng thay đổi chút nào. Vì Bạch mã hoàng tử,
tôi phải làm một người con gái hoàn mỹ biết vào bếp, biết làm sổ sách đấy.

Kết quả mới chỉ một đêm, vật chứng tình yêu vĩ đại của nàng
đã bị bà mẹ kế độc ác tiễn về Tây Thiên.

Không sao. Lòng quyết tâm của nàng vẫn như ngọn lửa cháy rừng
rực trong lồng ngực.

Dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết kẻ quái dị đó sao có thể
vì nàng muốn gả cho người khác mà phát điên lên được chứ? Hắn mà từ bi dạy nàng
làm sổ sách và dùng bàn tính sao? Hắn lại muốn ngăn cản cuộc hôn nhân giữa nàng
và Bạch mã hoàng tử thì có. Thật không hiểu nổi Bạch mã hoàng tử đã đắc tội gì
với hắn. Nhưng với loại đàn ông hẹp hòi như Long Hiểu Ất, cơ hội đắc tội với
hắn nhiều chẳng kém cơ hội để nam nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết đồi bại
lên giường với nhau, và cũng chẳng thiếu gì so với cơ hội để nhân sĩ võ lâm hào
sảng, ngạo nghễ lao xuống vực trong tiểu thuyết võ hiệp, cái này gọi là điều
tất yếu!

Nếu hắn đã không chịu dạy thì nàng sẽ lén học. Chẳng qua cũng
chỉ là sổ sách làm ăn thôi. Với trí thông minh của nàng, tự học cũng không
thành vấn đề. Chỉ là nàng không có hứng thú mà thôi. Bây giờ có động lực rồi,
trong thành này sẽ xuất hiện một cô gái tài giỏi.

- Ối trời! Mình nghĩ quá nhiềP rồi. Người đã chạy mất rồi!

Nàng nhìn người bên cạnh cành hạnh đỏ đã biến mất thì lập tức
lao ra ngoài. Hứ! Cổng lớn không cho nàng qua thì nàng trèo tường. Nàng biết
muốn vượt tường mà không có thang thì không được. May mà tối qua nàng đã chuẩn
bị trước. Thật đúng là thông minh tuyệt đỉnh!

Trèo lên thang, leo ra ngoài, nàng vô cùng tự hào về trí
thông minh của mình, nhưng khi leo lên bờ tường, nàng mới giật nảy người, nhận
ra mình thật ngốc. Trong tường có thang nhưng bên ngoài không có ai chuẩn bị
thang cho nàng cả. Thế này mà xuống thì mặt nàng sẽ bẹp dí như cái bánh mất!
Nàng vừa mới tự hào về trí thông minh của mình mà phải tụt xuống thang thế này
thì thật là mất mặt.

- Người ta nhảy xuống vách núi còn không chết, lẽ nào mình
nhảy qua tường lại chết? Mình mà lại ngã chổng vó ư? Thật vô lý, vô lý, vô lý!
A a a a a!

Do vậy nàng đem theo lời oán thán đó nhảy xuống đất. Mãi
sau...

- Mẹ ơi, quay về con sẽ xé nát mấy cuốn tiểu thuyết võ hiệp
đó. Thật là quá vô lý mà!

Xoa cái mông đau, nàng còn chưa kịp tập tễnh thì đã vội vàng
nấp sau cây lớn ở cổng nhà mình chỉ vì lời oán thán của nàng đã làm cho Long
Hiểu Ất quay lại nhìn.

- Ngươi có nghe thấy gì không? - Hắn hỏi người hầu đi bên
cạnh.

- Dạ. Tiểu nhân không nghe thấy gì ạ. - Chỉ nghe thấy tiếng
tiểu thư “a a a” rơi từ trên tường xuống thôi. Nhưng khi hắn vừa vào phủ, Giả
quản gia đã dặn, chuyện của tiểu thư thì đều phải coi như không nghe thấy,
không nhìn thấy, không được báo cáo lại với đương gia.

- Vậy là ta nghe nhầm. Hừ! Có kẻ ngốc mới không đi cổng lớn
mà lại nhảy từ trên tường cao như vậy xuống.

Khốn kiếp, nếu không phải tại ngươi nhốt ta thì ta đã không
biến thành “kẻ ngốc” đó. Ngươi muốn dạy dỗ ta thành một cô gái dịu dàng nhưng
ngươi chỉ có thể đào tạo ra một “kẻ ngốc” mà thôi. Đáng ghét! Đáng ghét! Đáng
ghét! Ta cắn chết ngươi!

“Kẻ ngốc” đứng sau thân cây gặm vỏ cây để trút giận. Vì mải
mắng chửi nguyền rủa, nên nàng cũng không để ý rằng, chính bản thân đã tự coi
mình là một kẻ ngốc. Nàng thề với lòng sẽ khiến cho việc làm ăn của Long Hiểu
Ất rối tung lên. Sau đó sẽ lấy một phu quân tử tế, để hắn biết “kẻ ngốc” cũng
có người cần. Hứ! Trời ơi, cái mông của nàng vẫn còn rất đau!

Thế mới nói, dù có nằm mơ giữa ban ngày, cũng đừng để mình bị
đau mông, nếu không sẽ rơi vào hiện thực bi thảm khiến người ta thất vọng.

Ngẩng đầu lên lê những bước chân nặng trịch, Long Tiểu Hoa
vội vàng bám theo sau Long Hiểu Ất. Thực ra, nàng luôn đau đầu vì một điều khó
hiểu. Trong sách thường nói, đàn ông làm nghề buôn bán rất thích đến kỹ viện.
Nếu như hắn đến kỹ viện để trăng hoa thì liệu nàng cải trang làm đàn ông có tốt
hơn không?

Nhưng vấn đề mấu chốt không phải là có nên cải trang hay
không, mà là nàng đi đâu để có được mấy tờ ngân phiếu đây? Nàng thật sự rất
nghèo. Ngày nào cũng bị trừ tiền công nên chẳng để dành được chút tiền riêng
nào cả. Xin hắn nể tình "vợ trước" ư? Hắn nhất định sẽ không giúp
đâu. Nàng sẽ rất đaP lòng, tan nát trái tim, đau khổ!

Nói đi nói lại, khi không ở trước mặt nàng, hắn có đến kỹ
viện không?

Này, bây giờ nàng đi học làm ăn, sao đột nhiên lại trưng bộ
mặt đau khổ ra thế này? Dù gì thì bây giờ nàng cũng đang bám theo "chồng
trước", hắn có theo người khác hay không thì liên quan gì đến nàng chứ?

- Đương gia, có gì không bình thường ư? - Kẻ hầu thấy hắn
dừng lại đột ngột, một lần nữa nhìn lại phía sau chủ nhân của mình.

Long Hiểu Ất xoay người nói:

- Không có gì. Ta chỉ đột nhiên cảm thấy rất lạnh thôi. - Một
người chán ghét việc làm ăn và bàn tính như cô ta, lẽ nào lại hứng thú với việc
làm ăn bên ngoài của mình? Nhất định không thể nào!

- ... - Mặt trời đã qua đỉnh đầu mà còn thấy lạnh sao? Thực
ra, cơ thể đương gia chẳng hư nhược đến thế. Có lẽ là do tiểu thư đang ở phía
sau họ mà thôi.

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Bái đường bỏ vợ
2 Quyển 1 - Chương 2: Ân oán giang hồ
3 Quyển 1 - Chương 3: Lần đầu gặp Tiểu Bạch
4 Quyển 1 - Chương 4: Đương gia trở về
5 Quyển 1 - Chương 5: Gà bay chó sủa đón đương gia (thượng)
6 Quyển 1 - Chương 6: Gà bay chó sủa đón đương gia (hạ)
7 Quyển 1 - Chương 7: Quy tắc dùng bữa của Long gia
8 Quyển 1 - Chương 8: Dùng bữa xong tiếp tục ngược đãi
9 Quyển 1 - Chương 9: Thế giới mà ngay cả “mẹ kế phiên bản nam” cũng có nữ nhân thèm muốn
10 Quyển 1 - Chương 10: Cầm kỳ thi họa ư? Hãy biến đi!
11 Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (thượng)
12 Quyển 1 - Chương 12: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (hạ)
13 Quyển 1 - Chương 13: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (thượng)
14 Quyển 1 - Chương 14: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (hạ)
15 Quyển 1 - Chương 15: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (thượng)
16 Quyển 1 - Chương 16: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (hạ)
17 Quyển 1 - Chương 17: Vạn ác, dâm đứng đầu
18 Quyển 1 - Chương 18: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (thượng)
19 Quyển 1 - Chương 19: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (hạ)
20 Quyển 1 - Chương 20: Một cơn ác mộng đau khổ triền miên
21 Quyển 1 - Chương 21: Trong trắng ư? Đó là thứ vô cùng quý giá. Hu hu!
22 Quyển 1 - Chương 22: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (thượng)
23 Quyển 1 - Chương 23: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (hạ)
24 Quyển 1 - Chương 24: Chương 24: Hạnh đỏ vượt tường thành công
25 Quyển 1 - Chương 25: Kiến thức uyên bác
26 Quyển 1 - Chương 26: Bí mật của Bạch thiếu chủ
27 Quyển 1 - Chương 27: Miệng thật lòng không thật ư? Ừm, hai người chơi mới vui!
28 Quyển 1 - Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!
29 Quyển 1 - Chương 29: Đạo quán trà ư? "Vợ trước" vẫn bám theo sao? Võ Tòng đánh hổ ư? Đó là gì vậy?
30 Quyển 1 - Chương 30: Chương 30: Võ Tòng đánh hổ ư? Sai rồi. Võ Tòng đánh Tiểu Hoa đấy. Híc!
31 Quyển 1 - Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?
32 Quyển 1 - Chương 32: Cha làm xằng quá!
33 Quyển 1 - Chương 33: Đặc quyền của vương tôn công tử
34 Quyển 1 - Chương 34: Cha, người ta muốn…
35 Quyển 1 - Chương 35: Động phòng lạ lùng
36 Quyển 1 - Chương 36: Một bát mỳ hấp dẫn
37 Quyển 1 - Chương 37: Bị “chúa thượng” bắt cóc
38 Quyển 1 - Chương 38: Bạch mã hoàng tử cũng có lúc nóng tính
39 Quyển 1 - Chương 39: Sự khó chịu của Bạch mã hoàng tử
40 Quyển 1 - Chương 40: Bắt gian dâm trên giường
41 Quyển 1 - Chương 41: “Cha” về ư? Thôi chết rồi!
42 Quyển 1 - Chương 42: “Cha” đã về
43 Quyển 1 - Chương 43: Hổ Tiểu Hoa giận dữ
44 Quyển 1 - Chương 44: Nói muội cần ta đi
45 Quyển 1 - Chương 45: Thập cửu điện hạ hồi kinh
46 Quyển 1 - Chương 46: Tâm sự của Tiểu Bạch
47 Quyển 2 - Chương 47: Kinh nghiệm làm ăn trong tiểu thuyết
48 Quyển 2 - Chương 48: Hy vọng của Long Tiểu Bính
49 Quyển 2 - Chương 49: Bạch thiếu chủ đột kích phường tiểu thuyết
50 Quyển 2 - Chương 50: Ta là Tiểu Như Ý
51 Quyển 2 - Chương 51: Tiểu Hoa lần đầu gặp thần tượng
52 Quyển 2 - Chương 52: Cảm hứng ơi cảm hứng
53 Quyển 2 - Chương 53: Long Tiểu Bính đỏ mặt
54 Quyển 2 - Chương 54: Sẩy chân thành hận thiên cổ
55 Quyển 2 - Chương 55: Tiểu Bạch vào kinh
56 Quyển 2 - Chương 56: Tiểu hoàng tôn bị coi thường
57 Quyển 2 - Chương 57: Mưu đồ xấu xa của đứa cháu
58 Quyển 2 - Chương 58: Trò nham hiểm của đứa cháu
59 Quyển 2 - Chương 59: Tâm tư của Thập cửu điện hạ
60 Quyển 2 - Chương 60: Kế hoạch của hai con quỷ vô lương tâm
61 Quyển 2 - Chương 61: Thập cửu điện hạ thất thường
62 Quyển 2 - Chương 62: Tiểu vương gia cao một tấc, “cha” cao một trượng
63 Quyển 2 - Chương 63: Trước cuộc chiến bảo vệ tú cầu
64 Quyển 2 - Chương 64: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu - Tiểu Bạch giá đáo
65 Quyển 2 - Chương 65: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu đáng sợ
66 Quyển 2 - Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi
67 Quyển 2 - Chương 67: Kết cục của cuộc tranh giành tú cầu, phu thê đoàn tụ
68 Quyển 2 - Chương 68: Phu quân cưỡi hắc mã
69 Quyển 2 - Chương 69: Người đàn bà mạnh mẽ phía sau người đàn ông - mục tiêu phấn đấu của Long Tiểu Hoa
70 Quyển 2 - Chương 70: Người vợ hiền đáng yêu
71 Quyển 2 - Chương 71: Trò đùa của phu quân
72 Quyển 2 - Chương 72: Lưỡng lự giữa vượt tường và đạo làm thê tử
73 Quyển 2 - Chương 73: Yến tiệc đông chí
74 Quyển 2 - Chương 74: Yến tiệc đông chí - phần 2
75 Quyển 2 - Chương 75
76 Quyển 2 - Chương 76: Vào cung gặp Thánh thượng - Đại sứ thân thiện
77 Quyển 2 - Chương 77: Cùng bạch mã hoàng tử dạo kỹ viện
78 Quyển 2 - Chương 78: Lời nói thật lòng, mạo hiểm lớn
79 Quyển 2 - Chương 79: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 1
80 Quyển 2 - Chương 80: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 2
81 Quyển 2 - Chương 81: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 3
82 Quyển 2 - Chương 82: Đoạt cô nương khi điệu nhảy bắt đầu
83 Quyển 2 - Chương 83: Điệu nhảy phiên thổ
84 Quyển 2 - Chương 84: Yêu nghiệt dâm thư mới xuất hiện
85 Quyển 2 - Chương 85: Lại là một bát mỳ suông
86 Quyển 2 - Chương 86: Không khí căng thẳng, chiến tranh sắp bùng nổ
87 Quyển 2 - Chương 87: Kết cục không bằng cầm thú
Chapter

Updated 87 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Bái đường bỏ vợ
2
Quyển 1 - Chương 2: Ân oán giang hồ
3
Quyển 1 - Chương 3: Lần đầu gặp Tiểu Bạch
4
Quyển 1 - Chương 4: Đương gia trở về
5
Quyển 1 - Chương 5: Gà bay chó sủa đón đương gia (thượng)
6
Quyển 1 - Chương 6: Gà bay chó sủa đón đương gia (hạ)
7
Quyển 1 - Chương 7: Quy tắc dùng bữa của Long gia
8
Quyển 1 - Chương 8: Dùng bữa xong tiếp tục ngược đãi
9
Quyển 1 - Chương 9: Thế giới mà ngay cả “mẹ kế phiên bản nam” cũng có nữ nhân thèm muốn
10
Quyển 1 - Chương 10: Cầm kỳ thi họa ư? Hãy biến đi!
11
Quyển 1 - Chương 11: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (thượng)
12
Quyển 1 - Chương 12: Điều kiện kén vợ quái gở của Bạch thiếu chủ (hạ)
13
Quyển 1 - Chương 13: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (thượng)
14
Quyển 1 - Chương 14: Bạch mã hoàng tử thăm Long phủ (hạ)
15
Quyển 1 - Chương 15: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (thượng)
16
Quyển 1 - Chương 16: Bạch mã hoàng tử mê hoặc (hạ)
17
Quyển 1 - Chương 17: Vạn ác, dâm đứng đầu
18
Quyển 1 - Chương 18: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (thượng)
19
Quyển 1 - Chương 19: Thực ra nàng không hiểu lòng ta (hạ)
20
Quyển 1 - Chương 20: Một cơn ác mộng đau khổ triền miên
21
Quyển 1 - Chương 21: Trong trắng ư? Đó là thứ vô cùng quý giá. Hu hu!
22
Quyển 1 - Chương 22: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (thượng)
23
Quyển 1 - Chương 23: Nhà ta có con gái đợi người đến hỏi (hạ)
24
Quyển 1 - Chương 24: Chương 24: Hạnh đỏ vượt tường thành công
25
Quyển 1 - Chương 25: Kiến thức uyên bác
26
Quyển 1 - Chương 26: Bí mật của Bạch thiếu chủ
27
Quyển 1 - Chương 27: Miệng thật lòng không thật ư? Ừm, hai người chơi mới vui!
28
Quyển 1 - Chương 28: Dạo kỹ viện ư? Cẩn thận “vợ trước” bám theo đấy!
29
Quyển 1 - Chương 29: Đạo quán trà ư? "Vợ trước" vẫn bám theo sao? Võ Tòng đánh hổ ư? Đó là gì vậy?
30
Quyển 1 - Chương 30: Chương 30: Võ Tòng đánh hổ ư? Sai rồi. Võ Tòng đánh Tiểu Hoa đấy. Híc!
31
Quyển 1 - Chương 31: Hả? Bị dụ dỗ? Ai dụ dỗ vậy?
32
Quyển 1 - Chương 32: Cha làm xằng quá!
33
Quyển 1 - Chương 33: Đặc quyền của vương tôn công tử
34
Quyển 1 - Chương 34: Cha, người ta muốn…
35
Quyển 1 - Chương 35: Động phòng lạ lùng
36
Quyển 1 - Chương 36: Một bát mỳ hấp dẫn
37
Quyển 1 - Chương 37: Bị “chúa thượng” bắt cóc
38
Quyển 1 - Chương 38: Bạch mã hoàng tử cũng có lúc nóng tính
39
Quyển 1 - Chương 39: Sự khó chịu của Bạch mã hoàng tử
40
Quyển 1 - Chương 40: Bắt gian dâm trên giường
41
Quyển 1 - Chương 41: “Cha” về ư? Thôi chết rồi!
42
Quyển 1 - Chương 42: “Cha” đã về
43
Quyển 1 - Chương 43: Hổ Tiểu Hoa giận dữ
44
Quyển 1 - Chương 44: Nói muội cần ta đi
45
Quyển 1 - Chương 45: Thập cửu điện hạ hồi kinh
46
Quyển 1 - Chương 46: Tâm sự của Tiểu Bạch
47
Quyển 2 - Chương 47: Kinh nghiệm làm ăn trong tiểu thuyết
48
Quyển 2 - Chương 48: Hy vọng của Long Tiểu Bính
49
Quyển 2 - Chương 49: Bạch thiếu chủ đột kích phường tiểu thuyết
50
Quyển 2 - Chương 50: Ta là Tiểu Như Ý
51
Quyển 2 - Chương 51: Tiểu Hoa lần đầu gặp thần tượng
52
Quyển 2 - Chương 52: Cảm hứng ơi cảm hứng
53
Quyển 2 - Chương 53: Long Tiểu Bính đỏ mặt
54
Quyển 2 - Chương 54: Sẩy chân thành hận thiên cổ
55
Quyển 2 - Chương 55: Tiểu Bạch vào kinh
56
Quyển 2 - Chương 56: Tiểu hoàng tôn bị coi thường
57
Quyển 2 - Chương 57: Mưu đồ xấu xa của đứa cháu
58
Quyển 2 - Chương 58: Trò nham hiểm của đứa cháu
59
Quyển 2 - Chương 59: Tâm tư của Thập cửu điện hạ
60
Quyển 2 - Chương 60: Kế hoạch của hai con quỷ vô lương tâm
61
Quyển 2 - Chương 61: Thập cửu điện hạ thất thường
62
Quyển 2 - Chương 62: Tiểu vương gia cao một tấc, “cha” cao một trượng
63
Quyển 2 - Chương 63: Trước cuộc chiến bảo vệ tú cầu
64
Quyển 2 - Chương 64: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu - Tiểu Bạch giá đáo
65
Quyển 2 - Chương 65: Cuộc chiến bảo vệ tú cầu đáng sợ
66
Quyển 2 - Chương 66: Bảo vệ tú cầu uổng công rồi
67
Quyển 2 - Chương 67: Kết cục của cuộc tranh giành tú cầu, phu thê đoàn tụ
68
Quyển 2 - Chương 68: Phu quân cưỡi hắc mã
69
Quyển 2 - Chương 69: Người đàn bà mạnh mẽ phía sau người đàn ông - mục tiêu phấn đấu của Long Tiểu Hoa
70
Quyển 2 - Chương 70: Người vợ hiền đáng yêu
71
Quyển 2 - Chương 71: Trò đùa của phu quân
72
Quyển 2 - Chương 72: Lưỡng lự giữa vượt tường và đạo làm thê tử
73
Quyển 2 - Chương 73: Yến tiệc đông chí
74
Quyển 2 - Chương 74: Yến tiệc đông chí - phần 2
75
Quyển 2 - Chương 75
76
Quyển 2 - Chương 76: Vào cung gặp Thánh thượng - Đại sứ thân thiện
77
Quyển 2 - Chương 77: Cùng bạch mã hoàng tử dạo kỹ viện
78
Quyển 2 - Chương 78: Lời nói thật lòng, mạo hiểm lớn
79
Quyển 2 - Chương 79: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 1
80
Quyển 2 - Chương 80: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 2
81
Quyển 2 - Chương 81: Trước khi lên đường đi ký hòa ước với phiên thổ - phần 3
82
Quyển 2 - Chương 82: Đoạt cô nương khi điệu nhảy bắt đầu
83
Quyển 2 - Chương 83: Điệu nhảy phiên thổ
84
Quyển 2 - Chương 84: Yêu nghiệt dâm thư mới xuất hiện
85
Quyển 2 - Chương 85: Lại là một bát mỳ suông
86
Quyển 2 - Chương 86: Không khí căng thẳng, chiến tranh sắp bùng nổ
87
Quyển 2 - Chương 87: Kết cục không bằng cầm thú