Quyển 1 – Chương 25: Đá tam thánh

Phong thuỷ học có
phân chia thành dương trạch và âm trạch* Những người mong muốn nhà hưng
tộc vượng đều rất chú trọng đến phong thuỷ âm trạch, tìm đủ mọi phương
cách để tìm ra huyệt tốt tàng phong tụ khí, hiện long ngọa hổ để đặt mộ
phần cho tổ tiên Nhưng kỳ thực, phong thuỷ dương trạch lại có ảnh hưởng
lớn hơn đối với vận trình phúc họa.

Mặt khác bản thân dương
trạch, từ môi trường địa điểm, bố cục cấu tạo đều có liên quan mật thiết với tâm sinh lý của người sống trong đó Bởi vậy thời xưa, những nhà phú quý biết tính toán lâu dài đều lựa chọn những nơi giao thông thuận
tiện, gần dòng nước chảy, dựa nơi tươi tốt để xây dựng dương trạch Hơn
nữa, trong quá trình xây dựng, còn phải bố trí bảo vật trấn trạch tại
huyệt nhãn phong thuỷ.

* Dương trạch tức nhà cửa của người sống,
âm trạch tức mộ phần của người chết Nhưng tục ngữ có câu “phong thuỷ
luân lưu chuyển”, phong thuỷ không phải bất biến mà vẫn có thể biến đổi
Ví dụ như câu “dựa nơi tươi tốt”, nhà ở dựa vào núi non, rừng cây, nhưng bản thân cây cối cũng có sự biến đổi tốt tươi khô héo theo bốn mùa.

Bảo vật trấn trạch dù có tốt đến mức nào, thì sức mạnh bảo hộ từ khí may
mắn của nó rồi cũng sẽ suy yếu Bảo vật thông thường đều là một trăm năm
khí lành phấn phát, giúp nhà cửa và người nhà thịnh vượng; một trăm năm
khí lành bình hoà, đem lại gia cảnh bình thường, không giàu cũng không
đói khổ; lại một trăm năm khí lành suy kiệt lúc này, bảo vật cần phải
hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt thiên địa, nó đã không còn tác dụng phù hộ nữa.

Dân gian có câu “ai giàu ba họ”, chính bởi nguyên do này Lỗ Nhất Khí bước xuống hầm theo những bậc thang lát bằng gạch xanh Càng đi sâu xuống dưới, làn khí tía sinh động tràn trề khi nãy lại càng mờ
nhạt Dưới đáy hầm có gì, cậu không hề biết, cậu chỉ cảm nhận một cách rõ nét, làn khí tía sôi nổi kia đang toả ra từ một tảng đá lớn đen tuyền.

Tảng đá phải lớn bằng một chiếc giường, mặt phía trên rất bằng phẳng Lỗ Nhất Khí bất giác cảm thấy tảng đá sao mà thân quen ấm áp, đó chính là xuất
phát điểm của cậu, cũng là nơi trở về của cậu, giống hệt như ngôi nhà cũ trong mơ Cậu mơ hồ cảm thấy kiếp trước cậu là một tảng đá, cậu chính là một góc rơi ra từ tảng đá Lỗ Nhất Khí đi thẳng đến đó, không một chút
trù trừ; không một chút do dự.

Trong tâm khảm cậu trào dâng một
cảm giác yêu thương và hưng phấn khó diễn tả thành lời, cậu vươn đôi tay ra, khao khát được vuốt ve, chờ mong được ôm ấp Những ngón tay của cậu
khẽ chạm lên tảng đá, rất nâng niu, rất dịu dàng, tựa như đang vuốt ve
cơ thể của người yêu Cậu cảm nhận rõ sự láng mượt, mịn màng dưới những
đầu ngón tay, thế nhưng bề mặt tảng đá lại không hề nhẵn nhụi, mà đầy
những đường vân lồi lõm.

Những đường vân rất thân quen như đã
từng gặp gỡ, trông giống chữ viết, cũng giống hình vẽ, dường như chúng
đang muốn nói với cậu một điều gì Những ngón tay cậu vẫn tiếp tục vuốt
ve, mơn trớn, cậu từ từ áp sát khuôn mặt mình lên tảng đá, trong chớp
mắt, cậu cảm thấy những chữ viết và họa tiết trong trí não mình đang
nhảy múa và xoay tròn, những thứ cậu chưa hiểu, chưa biết, chưa thấu tỏ
đang cất giữ trong ký ức bỗng nhiên tụ lại một chỗ.

Và một bức
tranh như trải ra trước mắt, với núi non trập trùng, rừng rậm đồng xanh, một dòng sông cuộn chảy, bên bờ liễu rủ thướt tha Ẩn hiện như có ba
người tóc búi, trang phục cổ xưa ngồi xếp bằng trên phiến đá vuông rộng
lớn, khoa tay múa chân, chỉ vào núi sông trời đất, đang bàn luận chuyện
gì Cậu bất giác giật mình, nhấc khuôn mặt khỏi tảng đá.

Trước mắt cậu vẫn là làn khí tía mờ mờ toả ra từ khối đá đen tuyền, ảo ảnh vừa
qua biến mất không tăm tích Nhưng đối với cậu, ảo ảnh đó sao mà chân
thực, giống như xem một bức tranh, như đọc một cuốn sách, như ngắm qua
khung cửa sổ Cậu lại vô thức áp mặt vào tảng đá Ảo ảnh lại tiếp tục hiện về Nhưng lần nay, cậu không vội vã rời đi, trong tâm khảm cậu tràn đầy
sự hiếu kỳ và ngưỡng mộ đối với cảnh tượng trong ảo ảnh, trong cậu dấy
lên một khao khát mãnh liệt muốn dung hòa vao tảng đá, và tảng đá dường
như cũng toả ra một sức hút, lôi cuốn cậu, dung nạp cậu.

Lỗ Nhất
Khí lại rời khỏi tảng đá, lùi về sau một bước dài Lúc này, đôi mắt cậu
bỗng trở nên mông lung, như không thấy; vẻ mặt cậu ngẩn ngơ, không vui
không buồn, không mừng không giận Cậu từ từ trút bỏ toàn bộ quần áo trên người, nguyên sơ như một đứa trẻ sơ sinh, bước về phía tảng đá Cậu nằm
sấp lên đá, cơ kể cuộn tròn lại trong bộ dạng của một bào thai.

Trong khoảnh khắc này, tư duy của cậu hoàn toàn biến mất, trong trí não cậu
chỉ còn vô số những văn tự và hình vẽ đang nhảy múa và xoay tròn, có thứ là ở trên mặt tảng đá, có thứ lại ở trên những phiến đá, những đồ ngọc
cổ còn lưu trong ký ức cua cậu Cậu không còn cảm thấy cái lạnh tê tái
của buổi đầu đông, mà thay vào đó là hơi ấm tựa như toả ra từ cơ thể mẹ.

Giờ đây, cậu chính là một bào thai quay trở về trong cơ thể mẹ, để cảm nhận về một thế giới khác mà cơ thể mẹ mang lại… Hai nghìn bốn trăm năm về
trước, tại nước Lỗ có một người thợ mộc tên là Công Thâu Ban Ông là một
thợ mộc tài giỏi có tấm lòng nhân hậu, thông minh tuyệt đỉnh Ông đi khắp thiên hạ, xây nhà bắc cầu, làm đường dựng miếu.

Ông thường tìm
gặp những thợ khéo cao nhân, cầu học kỹ nghệ hơn người Nhưng dù đi đến
nơi đâu, sau ông lúc nào cũng có một vị đạo nhân, không quản ngày đêm
tay đều không rời bút, nhưng chỉ có bút mà không có thẻ tre, cả ngày
viết vạch lên không trung, không rõ là viết cái gì Công Thâu Ban và đạo
nhân không hề quen biết, ông cũng không rõ đạo nhân đi theo mình từ lúc
nào.

Đạo nhân hình như không biết nói, chưa bao giờ hé với Công
Thâu Ban một lời Công Thâu Ban bản tính nhân hậu, vốn rất kính trọng
những người tu hành xuất thế, mỗi lần nghỉ tay ăn cơm đều mời đạo nhân
ngồi cùng bàn dùng bữa, lại nhường ông ta ăn trước Ngay cả gia chủ mời
dùng cơm, hay bày tiệc khởi công, khánh thành, ông cũng đều nhường đạo
nhân ngồi ghế trên.

Đạo nhân đi theo Công Thâu Ban đã tròn ba
năm, đệ tử của ông đều gọi ông ta là Bút Đạo Nhân Vào năm 448 trước Công nguyên, Sở Vương phát binh tấn công nước Tống, mời Công Thâu Ban tới
nước Sở chế tạo máy móc công thành Tuy không muốn, song Công Thâu Ban
không thể cự tuyệt Sở Vương Khi đó, thủy tổ của Mặc gia là Mặc Địch bất
chấp nguy hiểm tính mạng, đã tới nước Sở khuyên Sở Vương ngừng chiến,
nhưng Sở Vương không nghe theo.

Mặc Địch bèn nói, Sở Vương sẽ
không thể công phá được nước Tống, vì ông đã phái Cầm Hoạt Ly* dẫn ba
trăm đệ tử của Mặc môn mang theo công cụ, máy móc giữ thành do ông thiết kế và chế tạo, đến trợ giúp nước Tống giữ thành Sở Vương không tin công cụ giữ thành của Mặc Địch có thể địch lại công cụ đánh thành của Công
Thâu Ban, nên đã cho hai người thi thố tài nghệ.

Công Thâu Ban đã sử dụng nhiều loại công cụ, máy móc và phương pháp để tiến hành công
thành chín lần (cửu công), nhưng đều bị Mặc Địch lần lượt hoá giải, đánh lui chín lần (cửu cự) Sở Vương thấy máy móc của Công Thâu Ban quả nhiên không thể công phá được sự phòng ngự của Mặc Địch, bèn từ bỏ kế hoạch
tấn công nước Tống * Cầm Hoạt là một họ cổ xưa của người Hoa Hạ.

Cầm Hoạt Ly là người nước Ngụy thời Xuân Thu, tương truyền ông là đệ tử
thân tín nhất của Mặc Tử, tự là Thận Tử Con cháu ông lấy tên tự của ông
làm họ, hình thành nên họ Thận Khi Mặc Địch rời khỏi cung điện của Sở
Vương, Công Thâu Ban đã đợi sẵn bên ngoài Ông mời Mặc Địch tới một nơi
vắng vẻ, bày ra chín biến pháp công thành.

Mặc Địch xem xong vô
cùng kinh ngạc Chín biến pháp này ông đều không có cách nào phá giải
Công Thâu Ban lúc này mới nói rằng: - Chín biến pháp này không phải do
tôi nghĩ ra, tôi sẽ dẫn ông tới gặp người đặt ra cửu biến! Mặc Địch nghe vậy, hăm hở đi theo Công Thâu Ban Họ cùng đi tới bên bờ sông Thấp
thoáng xa xa núi non trập trùng, trước mắt đồng xanh bát ngát, rừng rậm
um tùm.

Trên một tảng đá lớn đen tuyền dưới hàng liễu rủ, có một
người ngồi xếp bằng, người đó chính là Bút Đạo Nhân Bút Đạo Nhân mỉm
cười, ra hiệu cho Công Thâu Ban và Mặc Địch cùng ngồi lên tảng đá, sau
đó lấy ra một cuộn vải lụa, trải ra trên mặt đá để hai người cùng xem…
Thời gian vụt trôi, bất giác đã qua ba ngày ba đêm Đạo nhân cuộn bức vải lụa lại, lấy bút viết xuống mặt đá hai chữ “luận đắc”.

Mặc Địch
bèn nói trước, ông thuật lại một lượt những điều đã học được từ cuộn
sách lụa trong ba ngày qua, còn chỗ nào nghi ngờ thắc mắc, Bút Đạo Nhân
bèn viết lên mặt đá để chỉ điểm thêm Sau đó, tới lượt Công Thâu Ban
thuật lại những điều đã học, để Bút Đạo Nhân tiếp tục giảng giải Và như
vậy, một ngày một đêm lại tiếp tục trôi qua.

Vào sáng sớm ngày
thứ năm, gió mát sương trong, khói mờ vấn vít Bút Đạo Nhân lấy ra một
tấm thẻ ngọc, tám chiếc hộp ngọc, sau đó miệng tiên hé mở, sang sảng cất lời: - Thuở xưa vua Vũ chia chín châu, định cương giới, cương giới này
không phải là cương giới Thần Châu Nhất nguyên đại thống Đó là bởi vì
trong hình Nhất nguyên có tám huyệt nhãn cực hung ở tám nơi trên thế
gian, phá vỡ cách cục Nhất nguyên đại thống.

Trước đây trong sự
kiện diệt Trụ phong thần, các tiên gia đã phạm vào ách sát phạt huyết
quang, huỷ hoại thiện quả chân tu hàng trăm hàng nghìn năm Bởi vậy, sự
nghiệp Bát bảo định phàm cương cần phải dựa vào sự nỗ lực của thánh hiền trong cõi phàm Ta quan sát trong thiên hạ, có đủ tấm lòng bác ái và kỹ
thuật xảo diệu, chỉ có hai vị đây.

Đại sự tạo phúc thế gian lần
này, hai vị nhất định không được từ chối! Đạo nhân lại chỉ vào tám hộp
ngọc, nói: - Đây là tám bảo vật của trời, mang theo tám đạo tiên chỉ Ngũ hành Tam tài, tức là Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, Thiên, Địa, Nhân Ở gần
tám huyệt nhãn cực hung trên thế gian đều có một vùng đất cực kỳ tốt đẹp khống chế.

Hai vị cần phải xây dựng những công trình kiên cố tại những vùng đất may mắn kia để cất giữ Bát bảo Nếu hợp với ý trời lòng
người, bảo vật trải qua một chu kỳ số Bát cực, sẽ tích luỹ đủ tinh hoa
của nhật nguyệt thiên địa, tràn đầy muôn nghìn khí tượng của nhân gian
Lúc đó hãy đem Bát bảo ném vào các huyệt nhãn cực hung, cương giới của
nhân gian sẽ vững bền mãi mãi.

- Thế nào là chu kỳ Bát cực? – Mặc Địch hỏi - Trăm năm hưng, trăm năm bình, trăm năm ẩn, ba trăm năm một
vòng, Bát cực là tám vòng chu kỳ - Vậy chúng tôi làm sao có thể thực
hiện được sự việc của mấy nghìn năm sau? – Công Thâu Ban cũng hỏi - Vậy
thì phải trông vào con cháu đời sau của hai vị có thể đời đời kế thừa
nghề khéo, thế thế sinh bậc hiền nhân.

Nhưng sự đời đến thần tiên cũng khó lường, ý trời vẫn phải nhờ sức người lo liệu Một số sự việc
vẫn phải xem người đời tạo tác Đạo nhân đẩy ba hộp ngọc tới trước mặt
Mặc Địch, đẩy năm hộp còn lại tới trước mặt Công Thâu Ban, nói tiếp: -
Trong bốn ngày bốn đêm vừa qua, hai vị đều đã học được những phần cơ
xảo* khác nhau.

Công Thâu Ban xảo nhiều hơn cơ, ông hãy định năm
bảo Thiên, Địa, Nhân, Kim, Mộc, tại hướng đông bắc, đông, đông nam, nam, tây nam Ông hãy ghi nhớ cảnh tượng, địa hình của năm huyệt nhãn trên
tấm thẻ ngọc này Còn Mặc Địch cơ nhiều hơn xảo, ông hãy định ba bảo Hoả, Thuỷ, Thổ, tại hướng tây, tây bắc, bắc Ba nơi này khó khăn hơn nữa,
phải vượt hiểm phá nguy, diệt yêu trừ quái.

Mặc gia nhiều dũng sĩ hiệp nghĩa, ông định ba bảo này cũng là hợp với ý trời Ông hãy ghi nhớ
cảnh tượng, địa hĩnh của ba huyệt đó * Cơ tức là thiên cơ, xảo tức là
khéo léo Đợi Công Thâu Ban và Mặc Địch ghi nhớ xong những nội dung cần
thiết trên thẻ ngọc, đạo nhân cẩn thận gói tấm thẻ ngay ngắn vào trong
cuộn lụa, sau đó điểm vạch lên tảng đá một hồi.

Từ trên tảng đá
bỗng mở ra một ngăn rỗng Đạo nhân cất cuộn lụa và thẻ ngọc vào trong
ngăn đá, sau đó đóng kín lại Tảng đá liền lại như cũ, không hề thấy một
khe hở Thực hiện xong việc đó, Bút Đạo Nhân nhìn hai người, cười mỉm rồi nói tiếp: - Hôm nay, ba người chúng ta cùng ngồi trên tảng đá này để
bàn về đại cục hàng đầu của Tam giới trong vòng mấy nghìn năm, tảng đá
này vì thế mà cũng được lây phúc trạch.

Người đời sau sẽ gọi nó
là đá Tam Thánh Đợi đến khi số Bát cực đủ vòng, tự khắc đá vỡ trời kinh
Bần đạo còn có vài câu kệ muốn tặng hai vị, hoặc giả có thể giúp cho con cháu suốt mấy nghìn năm không thay đổi di nguyện của tổ tiên! Đạo nhân
trải tấm lụa trắng, viết lên mấy chữ: “Bảy phần thiên cơ ba phần khéo,
giữ thì một phương, trao thì thiên hạ”, rồi giao cho Mặc Địch, nói: -
Con cháu Mặc môn của ông sau này khó mà bỏ được hiệp nghĩa sát phạt,
công danh phú quý, song cũng có người từ bỏ để thành ẩn sĩ, hiền nhân!
Tiếp đến lại viết: “Ba phần thiên cơ ít người hiểu, gieo báu nhiều, lo
lắng ít; Bảy phần nghề khéo truyền nhân gian, giúp thế nhân, nuôi già
trẻ”, rồi giao cho Công Thâu Ban, nói: - Con cháu Ban môn tuy không có
địa vị cao quý, song đời đời kiếp kiếp cơm no áo ấm, tài nghệ nức tiếng
thiên hạ.

Cuối cùng, Bút Đạo Nhân tiện tay vẽ một vòng tròn trên
tảng đá, một vòng tròn vành vạnh Không cần đến khuôn thước mà vẫn định
được tròn vuông, không phải là người có cái tâm sáng trong muôn dặm,
không nhiễm chút bụi trần, thì không thể làm được - Mong rằng thực sự có thể tám phương tám định, mong rằng cương giới cõi phàm có thể tròn vẹn
như hình! Đạo nhân nói xong, ung dung lướt đi, chốc lát đã chìm khuất
trong khói sương vấn vít.

Trên tảng đá lúc này chỉ còn lại hai
người Mặc Địch và Công Thâu Ban, cũng dần dần bị sương mờ phủ kín… Lỗ
Nhất Khí choàng tỉnh Cậu không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, cậu
vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ Lúc này, ý thức của cậu vẫn mơ màng trong mộng, chưa kịp hồi tỉnh Cậu chợt phát hiện có một đường vân hình tròn
trên mặt đá phía trước, tròn vành vạnh, giống hệt như vòng tròn mà đạo
nhân đã vẽ trong mơ.

Trong vòng tròn đó, đường vân ngang dọc, lên xuống nhấp nhô, tựa như một tấm địa đồ Tiếp đó, cậu lại phát giác, dưới tay cậu hình như chính là vị trí mà đạo nhân đã mở ra ngăn đá Các ngón
tay cậu bắt đầu điểm, vạch một cách vô thức Kỳ thực trong giấc mơ khi
nãy, cậu không chú ý tới động tác điểm vạch của đạo nhân Song dường như
cậu bẩm sinh đã biết, các ngón tay của cậu cứ thế tự nhiên di chuyển.

Và ngăn đá từ từ mở ra không một tiếng động Bỗng chốc, cậu cảm thấy làn
khí tía đang lưu chuyển càng trào lên cuồn cuộn, mạnh mẽ và linh hoạt
khác thường Cậu đứng dậy, vươn cổ vào bên trong ngăn đá Cậu thấy, trong
đó có một gói lụa Đúng vậy, đó chính là cái gói mà vị đạo nhân trong mơ
đã cất vào Lỗ Nhất Khí khẽ khàng đưa tay xuống, thận trọng nhấc gói lụa
ra.

Trong khoảnh khắc đó, một sứ mệnh thiên cổ bỗng chốc đè lên
vai cậu, nặng trĩu Cuộn lụa không phải tơ, củng không phải da, không rõ
làm bằng chất liệu gì Cậu đặt nó lên trên tảng đá, rồi từ từ trải ra Tuy trong hầm tối đen, song cậu vẫn có thể nhờ vào ánh linh quang đỏ tía
bao trùm, nhìn thấy rõ ràng trên cuộn vải lụa đã hơi ố vàng chi chít
những chữ Triện rất nhỏ.

Cuộn lụa đã trải ra hết, cậu nhìn thấy
trên cùng bên góc phải có ba chữ triện lớn hơn, Lỗ Nhất Khí đọc được ba
chữ này, đó là “Cơ xảo tập“ Phía dưới có đúng một hàng chữ riêng rẽ,
viết rằng: “Biết được Tam giới biến hoá đều có quy luật, gọi là cơ; chế
ra máy móc thần kỳ đổi thay quy luật, gọi là xảo Có đủ cơ xảo, tâm, khí, lực, trí đều đạt tới chí thánh; như vậy có thể ban phúc cứu thế, muôn
đời thành tựu”.

Trong cuộn lụa vàng nhạt, còn có một tấm thẻ ngọc mỡ cừu*Trên tấm thẻ ngọc cũng khắc dày đặc những chữ nhỏ li ti, tự thể
càng cổ kính, nhìn qua không rõ là chữ Kim văn hay chữ Giáp cốt * Ngọc
mỡ cừu là một loại ngọc mềm cực phẩm, có màu trắng thuần khiết như mỡ
cừu Lỗ Nhất Khí bỗng cảm thấy toàn thân lạnh buốt, lúc cậu mới ý thức
được rằng mình đang không một vải che thân.

Cậu bèn trượt xuống
tảng đá, mặc quần áo vào, gói ghém “Cơ xảo tập” và tấm thẻ ngọc lại như
cũ, bỏ vào trong túi của lần áo trong cùng Giờ đây, cậu đang sốt ruột
muốn trở lên Cậu không rõ mình đã ở trong hầm bao lâu, và trên kia liệu
có xảy ra chuyện gì bất trắc Lỗ Nhất Khí vừa bước lên bậc thang, chợt
sau lưng vang lên một tiếng nổ lớn.

Ngoảnh đầu nhìn lại, thì ra
tảng đá Tam Thánh đã tự nhiên vỡ tung, chỉ còn lại một đống đá nát vụn
Vầng hào quang đỏ tía trong chớp mắt cũng tan biến sạch không Lỗ Nhất
Khí thầm nghĩ, quả nhiên ứng với lời nói “đá vỡ” của dạo nhân trong giấc mộng, nhưng không biết “trời kinh” sẽ ứng với điều gì Lỗ Nhất Khí hết
sức thận trọng nhô lên khỏi miệng hầm.

Cậu cực kỳ cảnh giác, cơ
bắp hai bên sống lưng căng thẳng, lực dồn vào bắp chân và mũi chân, tựa
như một con báo đang nép người rình mồi, sẵn sàng phóng vụt ra, hoặc bỏ
chạy trong nháy mắt Một bầu im lặng nặng nề bao trùm khắp gian phòng
chính, vài ngọn lửa nến vẫn lay lắt bập bùng Cửa phòng mở toang, không
thấy Lỗ Thịnh Hiếu đâu cả.

Lỗ Nhất Khí không lên tiếng, lặng lẽ
quan sát xung quanh, căn phòng liệu có gì xáo trộn Cậu từ từ tiến về
phía cửa, vừa bước qua bậu cửa, liền nhìn thấy Lỗ Thịnh Hiếu Ông đang
đứng phía dưới bậc tam cấp của phòng chính, quay lưng về phía cửa, hoa
tuyết đã phủ kín đỉnh đầu và hai vai ông Dường như ông không hề cảm thấy lạnh trong chiếc áo mỏng manh, dù đang đứng giữa sân tuyết giá.

Cậu khẽ gọi một tiếng: - Bác ơi! Lỗ Thịnh Hiếu không hề phản ứng, vẫn đứng
trơ trơ không nhúc nhích Lỗ Nhất Khí không gọi nữa, cũng không bước ra,
mà từ từ lùi lại, lùi vào bên trong bậu cửa Sau đó, cậu dang rộng hai
tay, nắm lấy hai mép cánh cửa hai bên, rồi cũng đứng im bất động, quan
sát Lỗ Thịnh Hiếu Trước khi Lỗ Nhất Khí bước vào nhà, Quỷ Nhãn Tam đã
chỉ về phía Lỗ Thịnh Hiếu và ra dấu với cậu.

Đến lần thứ hai cậu
mới đoán ra, Quỷ Nhãn Tam muốn nói hai tiếng: “Cẩn thận” Bởi vậy, cậu
cũng mấp máy đáp lại Quỷ Nhãn Tam hai chữ: “Biết rồi” Bác cậu quả thực
có nhiều hành động rất bất thường, Lỗ Nhất Khí đã phát hiện ra từ trước, song cậu chỉ nghĩ rằng có lẽ ông đã luyện thứ công phu gì đó mà tẩu hoả nhập ma Cơ thể Lỗ Thịnh Hiếu bắt đầu run lên bần bật, càng lúc càng dữ
dội, khiến lớp tuyết đọng trên đỉnh đầu và hai vai bị hất rơi lả tả.

Trong cơn run rẩy, ông từ từ quay người lại, từng chút một Và Lỗ Nhất Khí đã
nhìn thấy một khuôn mặt, một khuôn mặt đau đớn, khủng khiếp, méo mó biến dạng, sắc mặt xanh lét, hai mắt đỏ ngầu, song ánh nhìn lại vô hồn đờ
đẫn, không rõ là đang nhìn cái gì Các cơ trên mặt rung lên bần bật và co giật liên hồi, kèm theo đó là những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu lăn
xuống hai gò má.

Ông bắt đầu rảo bước, đi thẳng vào phòng Bước
chân ông dần dần áp sát, Lỗ Nhất Khí cũng từ từ khép hai cánh cửa lại
Ánh mắt vô hồn của Lỗ Thịnh Hiếu đột nhiên dại hẳn đi, hai con mắt đỏ
ngầu nhìn chòng chọc vào Lỗ Nhât Khí Trong ánh mắt đó, cậu cảm nhận thấy sự điên cuồng thú tính và sát khí khát máu Lỗ Thịnh Hiếu thình lình
chạy vụt lên như một tia chớp, đôi bàn tay rắn chắc vạm vỡ chụp thẳng về phía Lỗ Nhất Khí.

Ánh mắt của ông khiến Lỗ Nhất Khí kinh ngạc
tột độ, nên động tác của cậu cũng khựng lại theo Đến khi đôi bàn tay to
khoẻ của Lỗ Thịnh Hiếu sắp vồ đến trước mặt, cậu mới bừng tỉnh, vội vã
sập cửa lại Song đã muộn mất rồi, hai cánh cửa đã không thể khép lại
được nữa, hai tay của Lỗ Thịnh Hiếu đã kẹp giữa hai cánh cửa Lỗ Nhất Khí dồn sức ghì chặt lấy cánh cửa, cánh cửa đang bị đẩy vào với một lực đạo cực lớn.

Hai cánh tay đang kẹp giữa khe cửa không ngừng khua
khoắng, vồ chụp Chúng phải tìm được một thứ gì đó để phát tiết; chúng
muốn túm chặt, muốn vò nát, muốn xé vụn Hai cánh cửa rung lên dữ dội,
trụ cửa phát ra những tiếng cót két rợn người Lỗ Thịnh Hiếu chợt gầm lên một tiếng quái dị Tiếng gầm vừa vang lên, Lỗ Nhất Khí lập tức bị một
luồng lực đạo rất mạnh đẩy văng vào trong, ngã bật về phía sau đến bốn
năm bước.

Trục cửa gãy rời, hai cánh cửa đổ đánh rầm xuống hai
bên Lỗ Thịnh Hiếu nhảy xổ vào trong, lao về phía Lỗ Nhất Khí Lỗ Nhất Khí lăn tròn trên đất, né vội sang một bên Lỗ Thịnh Hiếu xông tới trước bàn Bát tiên, vung tay tung chiếc bàn, rồi xoay người, tiếp tục lao về phía Lỗ Nhất Khí Lỗ Nhất Khí vừa kịp đứng dậy, tiện tay nhấc chiếc kỷ trà,
chặn Lỗ Thịnh Hiếu lại, nhưng ông vẫn tiếp tục lao đến.

Lỗ Nhất
Khí không thể chống đỡ được xung lực đó, hai chân trượt thẳng về phía
sau, cho tới khi va vào góc tường Cậu chống hai chân vào góc tường, mượn lực để đẩy trở lại, chặn được Lỗ Thịnh Hiếu Hai người tiếp tục giằng co Từ miệng Lỗ Thịnh Hiếu liên tục phát ra những tiếng gầm gừ quái dị, hai bàn tay ông liên tục quờ quạng, rướn về phía Lỗ Nhất Khí, may nhờ chiếc kỷ trà dài hơn tầm với của ông, nên hai bàn tay chỉ chộp vào khoảng
không.

Lỗ Nhất Khí dần dần đuối sức, hai chân tì lên tường bắt
đầu run rẩy, cánh tay cũng không đủ sức để đẩy chiếc kỷ trà, đành phải
tì ngực vào mép bàn, mượn sức của vai và lưng để ngăn cản Lỗ Thịnh Hiếu
Lỗ Thịnh Hiếu đã thôi không khua khoắng đôi tay một cách vô ích Ông cúi
đầu xuống một cách cứng nhắc, nhìn vào chân bàn đang chống trước ngực
mình.

Hai tay ông đột ngột vung lên chặt mạnh, chân bàn phút chốc gãy vụn thành mấy mảnh bay tung toé, bắn lên tường cột, nóc nhà Lỗ Nhất Khí đột ngột mất đi điểm tựa, bố nhào về phía trước Cậu vừa định bước
chân lên chống đỡ thì cổ họng đã bị Lỗ Thịnh Hiếu túm chặt Sức mạnh từ
đôi bàn tay của ông thật khó tưởng tượng, Lỗ Nhât Khí biết một đôi tay
với sức mạnh nhường đó có thể lấy mạng cậu chỉ trong chốc lát.

Cậu chẳng kịp nghĩ ngợi, tiện tay đập ngay mặt kỷ trà còn cầm trên tay vào
cánh tay ông Hai bàn tay vẫn không chịu buông, hai cánh tay cũng không
động đậy, trong khi kỷ trà lập tức vỡ tan tành Lỗ Nhất Khí ném mảnh vỡ
trong tay đi, hai tay chụp lấy cổ tay Lỗ Thịnh Hiếu, cố gắng giằng giật
sang hai bên, song đôi tay không hề nhúc nhích Lỗ Nhất Khí đành phải giơ chân lên, tì vào bụng Lỗ Thịnh Hiếu đẩy mạnh.

Đôi tay Lỗ Thịnh
Hiếu siết chặt vào cổ cậu, Lỗ Nhất Khí đã không còn thở nổi, đầu óc
trống rỗng, hai mắt hoa lên, hai chân mềm nhũn, cú tung chân muốn đạp Lỗ Thịnh Hiếu ra đã trở thành động tác co giật trong cơn hấp hối Não cậu
đã tê liệt, ý thức đã mơ hồ, cậu thấy đôi mắt đỏ ngầu của Lỗ Thịnh Hiếu
mỗi lúc một xa, xa dần, xa dần, cuối cùng biến mất hẳn, chỉ còn một màu
đen thăm thẳm….

Chapter
1 Quyển 1 - Chương 1: Bóng nửa đêm
2 Quyển 1 - Chương 2: Vầng khí động
3 Quyển 1 - Chương 3: Nghìn non trở
4 Quyển 1 - Chương 4: Cánh cổng mở
5 Quyển 1 - Chương 5: Tường ma hiện
6 Quyển 1 - Chương 6: Thuyền đỗ cửa
7 Quyển 1 - Chương 7: Giữa hai mắt
8 Quyển 1 - Chương 8: Điên phốc đạo
9 Quyển 1 - Chương 9: Yến quy lang
10 Quyển 1 - Chương 10: Bịt mắt phá
11 Quyển 1 - Chương 11: Mưa đỏ bay
12 Quyển 1 - Chương 12: Đường trong gương
13 Quyển 1 - Chương 13: Thú năm chân
14 Quyển 1 - Chương 14: Tam canh hàn
15 Quyển 1 - Chương 15: Thiên Canh vây
16 Quyển 1 - Chương 16: Trùng phá thể
17 Quyển 1 - Chương 17: Sâu minh linh
18 Quyển 1 - Chương 18: Bóng ma đè
19 Quyển 1 - Chương 19: Song tuyết lạnh
20 Quyển 1 - Chương 20: Nghìn mắt nhìn
21 Quyển 1 - Chương 21: Gã tí hon
22 Quyển 1 - Chương 22: Bách tuế anh
23 Quyển 1 - Chương 23: Hoa nung đồng
24 Quyển 1 - Chương 24: Viện trong viện
25 Quyển 1 - Chương 25: Đá tam thánh
26 Quyển 1 - Chương 26: Rìu Ban môn
27 Quyển 1 - Chương 27: Xung phá tuyết
28 Quyển 1 - Chương 28: Mắt thi vương
29 Quyển 1 - Chương 29: Người trở về
30 Quyển 1 - Chương 30: Đi trong tuyết
31 Quyển 2 - Chương 1: Ụ đá rời
32 Quyển 2 - Chương 2: Cửu cung mở
33 Quyển 2 - Chương 3: Người mất dấu
34 Quyển 2 - Chương 4: Gặp chim dữ
35 Quyển 2 - Chương 5: Theo tiếng đàn
36 Quyển 2 - Chương 6: Đâm trong hộp
37 Quyển 2 - Chương 7: Tạc quỷ hào
38 Quyển 2 - Chương 8: Tam trùng sát
39 Quyển 2 - Chương 9: Dứt áo tình
40 Quyển 2 - Chương 10: Kéo đao bắn
41 Quyển 2 - Chương 11: Ao đổi sắc
42 Quyển 2 - Chương 12: Phóng lửa thiêu
43 Quyển 2 - Chương 13: Tỳ bà bắn
44 Quyển 2 - Chương 14: Lá sen xoay
45 Quyển 2 - Chương 15: Trận mưa tà
46 Quyển 2 - Chương 16: Lừa xác khô
47 Quyển 2 - Chương 17: Tìm khe hở
48 Quyển 2 - Chương 18: Gã người đao
49 Quyển 2 - Chương 19: Âm khí tỏa
50 Quyển 2 - Chương 20: Gác quan minh
51 Quyển 2 - Chương 21: Ngự long cách
52 Quyển 2 - Chương 22: Cơn mưa máu
53 Quyển 2 - Chương 23: Xuống mũi rồng
54 Quyển 2 - Chương 24: Quỷ hỏa trúc
55 Quyển 2 - Chương 25: Giữa bùn nhơ
56 Quyển 2 - Chương 26: Mở mộ trôi
57 Quyển 2 - Chương 27: Rào khóa rồng
58 Quyển 2 - Chương 28: Băng tinh hàn
59 Quyển 2 - Chương 29: Phá thất ly
60 Quyển 2 - Chương 30: Nước tự trôi
61 Quyển 3 - Chương 1: Như tỉnh mộng
62 Quyển 3 - Chương 2: Hai lão kể
63 Quyển 3 - Chương 3: Chợt thức tỉnh
64 Quyển 3 - Chương 4: Kẻ săn đêm
65 Quyển 3 - Chương 5: Tiếng thét gầm
66 Quyển 3 - Chương 6: Vượt cầu băng
67 Quyển 3 - Chương 7: Phá trời mây
68 Quyển 3 - Chương 8: Đánh giữa chợ
69 Quyển 3 - Chương 9: Quân chi viện
70 Quyển 3 - Chương 10: Nghi ngờ khởi
71 Quyển 3 - Chương 11: Tìm quy tắc
72 Quyển 3 - Chương 12: Muôn trùng bắn
73 Quyển 3 - Chương 13: Đường khả nghi
74 Quyển 3 - Chương 14: Đột nhiên tỉnh
75 Quyển 3 - Chương 15: Người khó nhận
76 Quyển 3 - Chương 16: Bày sát trận
77 Quyển 3 - Chương 17: Giẫm thành đường
78 Quyển 3 - Chương 18: Đọ sắc bén
79 Quyển 3 - Chương 19: Lâm thế túng
80 Quyển 3 - Chương 20: Bôn hồng đạo
81 Quyển 3 - Chương 21: Loạn cao thấp
82 Quyển 3 - Chương 22: Ngói mai rùa
83 Quyển 3 - Chương 23: Ma hay người
84 Quyển 3 - Chương 24: Tam phong hồi
85 Quyển 3 - Chương 25: Vách nén khí
86 Quyển 3 - Chương 26: Ba bông lúa
87 Quyển 3 - Chương 27: Điện không xà
88 Quyển 3 - Chương 28: Nóng lạnh đổi
89 Quyển 3 - Chương 29: Trương phá huyệt
90 Quyển 3 - Chương 30: Đất rực lửa
91 Quyển 3 - Chương 31: Vạc bay phá
92 Quyển 3 - Chương 32: Trong mê cung
93 Quyển 3 - Chương 33: Gần bảo khiếp
94 Quyển 3 - Chương 34: Tìm chân tướng
95 Quyển 3 - Chương 35: Núi sạt lở
96 Quyển 3 - Chương 36: Xin được chết
97 Quyển 3 - Chương 37: Khe khó vượt
98 Quyển 3 - Chương 38: Hình Thiên trảm
99 Quyển 3 - Chương 39: Thạc Dã Kim
100 Quyển 4 - Chương 1: Chảy vào biển
101 Quyển 4 - Chương 2: Thuyền ma lái
102 Quyển 4 - Chương 3: Vượt đỉnh sóng
103 Quyển 4 - Chương 4: Triều lưỡi kéo
104 Quyển 4 - Chương 5: Chén trà ước
105 Quyển 4 - Chương 6: Ảo Ảnh Thuyền
106 Quyển 4 - Chương 7: Trận chìm nổi
107 Quyển 4 - Chương 8: Bánh chưng biển
108 Quyển 4 - Chương 9: Dò thuyền đắm
109 Quyển 4 - Chương 10: Trận sóng lừng
110 Quyển 4 - Chương 11: Ép hiện hình
111 Quyển 4 - Chương 12: Hồn trên biển
112 Quyển 4 - Chương 13: Đáy cát hiện
113 Quyển 4 - Chương 14: Mượn thủ đoạn
114 Quyển 4 - Chương 15: Sóng xô bến
115 Quyển 4 - Chương 16: Tới đất linh
116 Quyển 4 - Chương 17: Chạm vách đoán
117 Quyển 4 - Chương 18: Ngọc Hoa Âm
118 Quyển 4 - Chương 19: Thoát vòng vây
119 Quyển 4 - Chương 20: Đi một mình
120 Quyển 4 - Chương 21: Khó ngộ ý
121 Quyển 4 - Chương 22: Lệ còn vương
122 Quyển 4 - Chương 23: Đường mê dấu
123 Quyển 4 - Chương 24: Nước lông vũ
124 Quyển 4 - Chương 25: Bát quái dẫn
125 Quyển 4 - Chương 26: Phân âm dương
126 Quyển 4 - Chương 27: Lại ý huyền
127 Quyển 4 - Chương 28: Ẩn trong cỏ
128 Quyển 5 - Chương 1: Kinh rừng sớm
129 Quyển 5 - Chương 2: Đường quay đầu
130 Quyển 5 - Chương 3: Chạy thục mạng
131 Quyển 5 - Chương 4: Đất dưỡng thi
132 Quyển 5 - Chương 5: Thiên cầm trấn
133 Quyển 5 - Chương 6: Quả nát người
134 Quyển 5 - Chương 7: Trúc rối loạn
135 Quyển 5 - Chương 8: Tỉnh cơn mơ
136 Quyển 5 - Chương 9: Qua cột đổ
137 Quyển 5 - Chương 10: Hoa mở đá
138 Quyển 5 - Chương 11: Vách quỷ anh
139 Quyển 5 - Chương 12: Thuận xuất chăng
140 Quyển 5 - Chương 13: Vô hình sát
141 Quyển 5 - Chương 14: Nhận yêu ma
142 Quyển 5 - Chương 15: Đến đường cùng
143 Quyển 5 - Chương 16: Thoát đường nào
144 Quyển 5 - Chương 17: Vượt xoáy trời
145 Quyển 5 - Chương 18: Sớm thức tỉnh
146 Quyển 5 - Chương 19: Nước về trời
147 Quyển 5 - Chương 20: Chớp ngang trời
148 Quyển 5 - Chương 21: Ba gò đất
149 Quyển 5 - Chương 22: Trời đổ mưa
150 Quyển 5 - Chương 23: Xương lân tinh
151 Quyển 5 - Chương 24: Trời dưới đất
152 Quyển 5 - Chương 25: Theo tường khí
153 Quyển 5 - Chương 26: Đường hình xương
154 Quyển 5 - Chương 27: Cục ép cục
155 Quyển 5 - Chương 28: Đất chợt biến
156 Quyển 5 - Chương 29: Dấu về tây
157 Quyển 5 - Chương 30: Dùng mưu thoát
158 Quyển 5 - Chương 31: Xoay vó ngựa
159 Quyển 6 - Chương 1: Lại trí trá
160 Quyển 6 - Chương 2: Sơn hình áp
161 Quyển 6 - Chương 3: Khó xem thường
162 Quyển 6 - Chương 4: Hạ sát lệnh
163 Quyển 6 - Chương 5: Cuồng quấn giết
164 Quyển 6 - Chương 6: Lửa độc cháy
165 Quyển 6 - Chương 7: Đường Âm Thế
166 Quyển 6 - Chương 8: Đường Âm Thế mơ tên đá
167 Quyển 6 - Chương 9: Đường Âm Thế ba đao đối
168 Quyển 6 - Chương 10: Đường Âm Thế lại cản trở
169 Quyển 6 - Chương 11: Đường Âm Thế luận thắng thua
170 Quyển 6 - Chương 12: Khó dừng bước
171 Quyển 6 - Chương 13: Tìm mối cắt
172 Quyển 6 - Chương 14: Trận đá lở
173 Quyển 6 - Chương 15: Nhận tướng lạ
174 Quyển 6 - Chương 16: Hành tung lộ
175 Quyển 6 - Chương 17: Liều đặt cược
176 Quyển 6 - Chương 18: Hai lực chạm
177 Quyển 6 - Chương 19: Máu phun phật
178 Quyển 6 - Chương 20: Sát là độ
179 Quyển 6 - Chương 21: Niết bàn sát
180 Quyển 6 - Chương 22: Cùng phá giải
181 Quyển 6 - Chương 23: Cùng quyết đấu
182 Quyển 6 - Chương 24: Cùng trăm mảnh
183 Quyển 6 - Chương 25: Cục hung biến
184 Quyển 6 - Chương 26: Lộ nguyên hình
185 Quyển 6 - Chương 27: Giặc sau lưng
186 Quyển 6 - Chương 28: Cục hoả hành
187 Quyển 6 - Chương 29: Mở mạch hung
188 Quyển 6 - Chương 30: Phần Kết: Trước Thiên Câu
Chapter

Updated 188 Episodes

1
Quyển 1 - Chương 1: Bóng nửa đêm
2
Quyển 1 - Chương 2: Vầng khí động
3
Quyển 1 - Chương 3: Nghìn non trở
4
Quyển 1 - Chương 4: Cánh cổng mở
5
Quyển 1 - Chương 5: Tường ma hiện
6
Quyển 1 - Chương 6: Thuyền đỗ cửa
7
Quyển 1 - Chương 7: Giữa hai mắt
8
Quyển 1 - Chương 8: Điên phốc đạo
9
Quyển 1 - Chương 9: Yến quy lang
10
Quyển 1 - Chương 10: Bịt mắt phá
11
Quyển 1 - Chương 11: Mưa đỏ bay
12
Quyển 1 - Chương 12: Đường trong gương
13
Quyển 1 - Chương 13: Thú năm chân
14
Quyển 1 - Chương 14: Tam canh hàn
15
Quyển 1 - Chương 15: Thiên Canh vây
16
Quyển 1 - Chương 16: Trùng phá thể
17
Quyển 1 - Chương 17: Sâu minh linh
18
Quyển 1 - Chương 18: Bóng ma đè
19
Quyển 1 - Chương 19: Song tuyết lạnh
20
Quyển 1 - Chương 20: Nghìn mắt nhìn
21
Quyển 1 - Chương 21: Gã tí hon
22
Quyển 1 - Chương 22: Bách tuế anh
23
Quyển 1 - Chương 23: Hoa nung đồng
24
Quyển 1 - Chương 24: Viện trong viện
25
Quyển 1 - Chương 25: Đá tam thánh
26
Quyển 1 - Chương 26: Rìu Ban môn
27
Quyển 1 - Chương 27: Xung phá tuyết
28
Quyển 1 - Chương 28: Mắt thi vương
29
Quyển 1 - Chương 29: Người trở về
30
Quyển 1 - Chương 30: Đi trong tuyết
31
Quyển 2 - Chương 1: Ụ đá rời
32
Quyển 2 - Chương 2: Cửu cung mở
33
Quyển 2 - Chương 3: Người mất dấu
34
Quyển 2 - Chương 4: Gặp chim dữ
35
Quyển 2 - Chương 5: Theo tiếng đàn
36
Quyển 2 - Chương 6: Đâm trong hộp
37
Quyển 2 - Chương 7: Tạc quỷ hào
38
Quyển 2 - Chương 8: Tam trùng sát
39
Quyển 2 - Chương 9: Dứt áo tình
40
Quyển 2 - Chương 10: Kéo đao bắn
41
Quyển 2 - Chương 11: Ao đổi sắc
42
Quyển 2 - Chương 12: Phóng lửa thiêu
43
Quyển 2 - Chương 13: Tỳ bà bắn
44
Quyển 2 - Chương 14: Lá sen xoay
45
Quyển 2 - Chương 15: Trận mưa tà
46
Quyển 2 - Chương 16: Lừa xác khô
47
Quyển 2 - Chương 17: Tìm khe hở
48
Quyển 2 - Chương 18: Gã người đao
49
Quyển 2 - Chương 19: Âm khí tỏa
50
Quyển 2 - Chương 20: Gác quan minh
51
Quyển 2 - Chương 21: Ngự long cách
52
Quyển 2 - Chương 22: Cơn mưa máu
53
Quyển 2 - Chương 23: Xuống mũi rồng
54
Quyển 2 - Chương 24: Quỷ hỏa trúc
55
Quyển 2 - Chương 25: Giữa bùn nhơ
56
Quyển 2 - Chương 26: Mở mộ trôi
57
Quyển 2 - Chương 27: Rào khóa rồng
58
Quyển 2 - Chương 28: Băng tinh hàn
59
Quyển 2 - Chương 29: Phá thất ly
60
Quyển 2 - Chương 30: Nước tự trôi
61
Quyển 3 - Chương 1: Như tỉnh mộng
62
Quyển 3 - Chương 2: Hai lão kể
63
Quyển 3 - Chương 3: Chợt thức tỉnh
64
Quyển 3 - Chương 4: Kẻ săn đêm
65
Quyển 3 - Chương 5: Tiếng thét gầm
66
Quyển 3 - Chương 6: Vượt cầu băng
67
Quyển 3 - Chương 7: Phá trời mây
68
Quyển 3 - Chương 8: Đánh giữa chợ
69
Quyển 3 - Chương 9: Quân chi viện
70
Quyển 3 - Chương 10: Nghi ngờ khởi
71
Quyển 3 - Chương 11: Tìm quy tắc
72
Quyển 3 - Chương 12: Muôn trùng bắn
73
Quyển 3 - Chương 13: Đường khả nghi
74
Quyển 3 - Chương 14: Đột nhiên tỉnh
75
Quyển 3 - Chương 15: Người khó nhận
76
Quyển 3 - Chương 16: Bày sát trận
77
Quyển 3 - Chương 17: Giẫm thành đường
78
Quyển 3 - Chương 18: Đọ sắc bén
79
Quyển 3 - Chương 19: Lâm thế túng
80
Quyển 3 - Chương 20: Bôn hồng đạo
81
Quyển 3 - Chương 21: Loạn cao thấp
82
Quyển 3 - Chương 22: Ngói mai rùa
83
Quyển 3 - Chương 23: Ma hay người
84
Quyển 3 - Chương 24: Tam phong hồi
85
Quyển 3 - Chương 25: Vách nén khí
86
Quyển 3 - Chương 26: Ba bông lúa
87
Quyển 3 - Chương 27: Điện không xà
88
Quyển 3 - Chương 28: Nóng lạnh đổi
89
Quyển 3 - Chương 29: Trương phá huyệt
90
Quyển 3 - Chương 30: Đất rực lửa
91
Quyển 3 - Chương 31: Vạc bay phá
92
Quyển 3 - Chương 32: Trong mê cung
93
Quyển 3 - Chương 33: Gần bảo khiếp
94
Quyển 3 - Chương 34: Tìm chân tướng
95
Quyển 3 - Chương 35: Núi sạt lở
96
Quyển 3 - Chương 36: Xin được chết
97
Quyển 3 - Chương 37: Khe khó vượt
98
Quyển 3 - Chương 38: Hình Thiên trảm
99
Quyển 3 - Chương 39: Thạc Dã Kim
100
Quyển 4 - Chương 1: Chảy vào biển
101
Quyển 4 - Chương 2: Thuyền ma lái
102
Quyển 4 - Chương 3: Vượt đỉnh sóng
103
Quyển 4 - Chương 4: Triều lưỡi kéo
104
Quyển 4 - Chương 5: Chén trà ước
105
Quyển 4 - Chương 6: Ảo Ảnh Thuyền
106
Quyển 4 - Chương 7: Trận chìm nổi
107
Quyển 4 - Chương 8: Bánh chưng biển
108
Quyển 4 - Chương 9: Dò thuyền đắm
109
Quyển 4 - Chương 10: Trận sóng lừng
110
Quyển 4 - Chương 11: Ép hiện hình
111
Quyển 4 - Chương 12: Hồn trên biển
112
Quyển 4 - Chương 13: Đáy cát hiện
113
Quyển 4 - Chương 14: Mượn thủ đoạn
114
Quyển 4 - Chương 15: Sóng xô bến
115
Quyển 4 - Chương 16: Tới đất linh
116
Quyển 4 - Chương 17: Chạm vách đoán
117
Quyển 4 - Chương 18: Ngọc Hoa Âm
118
Quyển 4 - Chương 19: Thoát vòng vây
119
Quyển 4 - Chương 20: Đi một mình
120
Quyển 4 - Chương 21: Khó ngộ ý
121
Quyển 4 - Chương 22: Lệ còn vương
122
Quyển 4 - Chương 23: Đường mê dấu
123
Quyển 4 - Chương 24: Nước lông vũ
124
Quyển 4 - Chương 25: Bát quái dẫn
125
Quyển 4 - Chương 26: Phân âm dương
126
Quyển 4 - Chương 27: Lại ý huyền
127
Quyển 4 - Chương 28: Ẩn trong cỏ
128
Quyển 5 - Chương 1: Kinh rừng sớm
129
Quyển 5 - Chương 2: Đường quay đầu
130
Quyển 5 - Chương 3: Chạy thục mạng
131
Quyển 5 - Chương 4: Đất dưỡng thi
132
Quyển 5 - Chương 5: Thiên cầm trấn
133
Quyển 5 - Chương 6: Quả nát người
134
Quyển 5 - Chương 7: Trúc rối loạn
135
Quyển 5 - Chương 8: Tỉnh cơn mơ
136
Quyển 5 - Chương 9: Qua cột đổ
137
Quyển 5 - Chương 10: Hoa mở đá
138
Quyển 5 - Chương 11: Vách quỷ anh
139
Quyển 5 - Chương 12: Thuận xuất chăng
140
Quyển 5 - Chương 13: Vô hình sát
141
Quyển 5 - Chương 14: Nhận yêu ma
142
Quyển 5 - Chương 15: Đến đường cùng
143
Quyển 5 - Chương 16: Thoát đường nào
144
Quyển 5 - Chương 17: Vượt xoáy trời
145
Quyển 5 - Chương 18: Sớm thức tỉnh
146
Quyển 5 - Chương 19: Nước về trời
147
Quyển 5 - Chương 20: Chớp ngang trời
148
Quyển 5 - Chương 21: Ba gò đất
149
Quyển 5 - Chương 22: Trời đổ mưa
150
Quyển 5 - Chương 23: Xương lân tinh
151
Quyển 5 - Chương 24: Trời dưới đất
152
Quyển 5 - Chương 25: Theo tường khí
153
Quyển 5 - Chương 26: Đường hình xương
154
Quyển 5 - Chương 27: Cục ép cục
155
Quyển 5 - Chương 28: Đất chợt biến
156
Quyển 5 - Chương 29: Dấu về tây
157
Quyển 5 - Chương 30: Dùng mưu thoát
158
Quyển 5 - Chương 31: Xoay vó ngựa
159
Quyển 6 - Chương 1: Lại trí trá
160
Quyển 6 - Chương 2: Sơn hình áp
161
Quyển 6 - Chương 3: Khó xem thường
162
Quyển 6 - Chương 4: Hạ sát lệnh
163
Quyển 6 - Chương 5: Cuồng quấn giết
164
Quyển 6 - Chương 6: Lửa độc cháy
165
Quyển 6 - Chương 7: Đường Âm Thế
166
Quyển 6 - Chương 8: Đường Âm Thế mơ tên đá
167
Quyển 6 - Chương 9: Đường Âm Thế ba đao đối
168
Quyển 6 - Chương 10: Đường Âm Thế lại cản trở
169
Quyển 6 - Chương 11: Đường Âm Thế luận thắng thua
170
Quyển 6 - Chương 12: Khó dừng bước
171
Quyển 6 - Chương 13: Tìm mối cắt
172
Quyển 6 - Chương 14: Trận đá lở
173
Quyển 6 - Chương 15: Nhận tướng lạ
174
Quyển 6 - Chương 16: Hành tung lộ
175
Quyển 6 - Chương 17: Liều đặt cược
176
Quyển 6 - Chương 18: Hai lực chạm
177
Quyển 6 - Chương 19: Máu phun phật
178
Quyển 6 - Chương 20: Sát là độ
179
Quyển 6 - Chương 21: Niết bàn sát
180
Quyển 6 - Chương 22: Cùng phá giải
181
Quyển 6 - Chương 23: Cùng quyết đấu
182
Quyển 6 - Chương 24: Cùng trăm mảnh
183
Quyển 6 - Chương 25: Cục hung biến
184
Quyển 6 - Chương 26: Lộ nguyên hình
185
Quyển 6 - Chương 27: Giặc sau lưng
186
Quyển 6 - Chương 28: Cục hoả hành
187
Quyển 6 - Chương 29: Mở mạch hung
188
Quyển 6 - Chương 30: Phần Kết: Trước Thiên Câu