Chương 98: Vì sao xuyên không?

Lão tiên nhanh chân bước theo quỷ sai đến chỗ Tam Sinh Thạch, nơi có nam nhân thâm tình, quyết từ chối cơ hội phục hồi thân phận tiên nhân. Chỉ với mong ước được cùng người thương một lần nữa trăm năm hữu hợp. Thử hỏi như thế, sao có thể không khiến Trời cao cảm động cho được.

Rất nhanh lão tiên đã nhìn thấy nam nhân trung niên với đôi mắt man mác nỗi buồn, không ngừng nhìn về phía cầu Nại Hà, dõi theo từng linh hồn đang bước qua. Không cần suy nghĩ cũng đoán được nam nhân muốn tìm kiếm người nào. Lão tiên đi đến gần chàng, giọng ôn tồn thuyết phục:

- Ngươi có đoán được vì sao hôm nay ta đến đây không?

- Có phải là…

- Đúng! Là tin tốt lành cho tình cảm đậm sâu của các ngươi. Vậy nên bây giờ đừng cứng đầu nữa, hãy rời khỏi Tam Sinh Thạch, uống canh Quên Lãng của Mạnh Bà đi.

- Nhưng ta muốn nhớ tất cả mọi chuyện về nàng, muốn tìm thấy nàng nhanh nhất có thể. Hiện giờ ta không biết hoàn cảnh nàng và con thế nào, làm sao yên lòng đầu thai chuyển kiếp

- Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết rằng, suốt ngần ấy năm qua, nàng luôn thủ tiết, nuôi con khôn lớn ăn học thành tài. Ngươi quả nhiên chọn không lầm người. Giờ hãy nghe ta, bắt đầu kiếp sống mới trước đi, Ngọc Hoàng nhất định sẽ cho các ngươi cơ hội tương ngộ. Cứ uống canh của Mạnh Bà, để quên hết đau khổ của kiếp này, bắt đầu cuộc đời mới tốt đẹp hơn.

- Vậy… vậy… ta xin nghe theo ông. Nhờ ông chuyển lời đến Ngọc Hoàng, ta vô cùng cảm tạ ân đức mênh mông của ngài ấy.

- Được, đi đi!

Lúc này, nỗi buồn phiền vương trong mắt nam nhân đã vơi đi ít nhiều. Chàng mang theo niềm tin cùng hy vọng về một tương lai tươi sáng với người con gái ấy. Trước khi uống hết chén canh Quên Lãng, chàng nở một nụ cười rạng rỡ và nói:

- Tâm Liên, ta đợi nàng.

Hình ảnh tiếp theo Vân Ngọc được thấy là nam nhân bắt đầu kiếp sống mới với thân phận cao quý – thái tử của nước Yên Trường Quốc. Sau đó, quyển sổ sinh tử đóng lại câu chuyện về chàng trai mang mối tình khắc cốt ghi tâm. Lão tiên lúc này mới quay sang hỏi:

- Con đã biết về tiền kiếp của mình và tiểu tiên kia rồi. Có thắc mắc gì không, ta sẽ giải đáp hết.

- Vâng thưa ông. Đúng là con có thắc mắc. Lúc nãy con nghe thấy ông nói kiếp sau con và chàng nhất định sẽ gặp nhau. Thế vì sao chàng ở cổ đại, còn con là người hiện đại. Nếu không có lời thề ngay vào khắc linh thiêng của Trà Ngân, con cũng đâu gặp được chàng.

- Ha ha ha. Hỏi hay lắm! Quả nhiên là cô bé thông minh. Nhưng con nghĩ sai rồi, lý do xuyên thời gian, không gian chẳng phải từ lời thề đó đâu. Là do Diêm Vương nhớ ra ông ta đã quên khuấy mất nhân duyên của con và tiểu tiên, khiến cho hai người chuyển thế ở hai nơi khác biệt nên mới lập tức sửa sai đó.

- Nhưng thưa ông, nếu đúng vậy thì chỉ có mình con xuyên không thôi chứ. Sao Diêm Vương lại kéo Trà Ngân theo nữa.

- Nói đến đây thì ta cũng phải công nhận Diêm Vương nhiều việc quá, đôi lúc cũng lẩm cẩm mất rồi. Trà Ngân vốn dĩ là người của thế giới cổ đại, vì một đoạn ân oán tình thù tiền kiếp với con vẫn còn chưa dứt nên đã sắp xếp cho nàng gặp lại con ở cùng một thế giới hiện đại. Sau mới biết con không thuộc về thế giới đó, phải xuyên không để tiếp nối duyên nợ ba sinh. Thế nên Diêm Vương dứt khoát đưa hai người các con ngược thời gian đến chỗ này.

- Ông bảo ân oán tình thù. Con với Trà Ngân tiền kiếp có chuyện gì nữa hả ông? Xin ông cho con được biết?

- Được. Nghe ta kể đây!

Lão tiên vuốt vuốt chòm râu bạc, khoan thai nói tiếp, chất giọng nhẹ nhàng cuốn hút như đưa người vào mộng ảo:

- Con với người bạn tên Trà Ngân, kiếp trước cũng là một đôi bạn chí thân chí cốt. Hai người đồng tâm chung sức như keo với sơn, trở thành một thế lực rất đáng gờm, luôn đứng về chính nghĩa, tiêu diệt gian tà. Kẻ xấu đương nhiên sẽ muốn tìm cách tiêu diệt mầm tai vạ của bọn chúng. Vậy là họ âm mưu chia rẽ, tạo ra hiểu lầm sâu nặng, dựng nên vở kịch bạn thân của con tàn sát hết cả nhà con, trong khi hung thủ thực sự chính là bọn chúng. Có những sự thật không thể nhìn bằng mắt, nhưng lúc ấy con không đủ lý trí nhận ra và con chọn tin vào điều mình thấy, quyết báo thù rửa hận. Cuối cùng, cả nhà nàng ấy chết thảm dưới bàn tay con. Nàng không chịu đựng được, cũng quyên sinh theo với lời thề: “Nếu có kiếp sau, nguyện không bao giờ gặp lại ngươi nữa”. Về sau, khi sự thật phơi bày, con day dứt khôn nguôi, mỗi ngày đều sống trong dằn vặt đau khổ. Người chết là hết, kiếp này bỏ lỡ. Con muốn kiếp sau bù đắp, nhưng nhớ rõ lời thề của nàng nên quyết định dùng phần đời còn lại tạo nhiều phước báo, chỉ để đổi lấy cơ hội gặp lại nàng ở kiếp sau. Còn nàng, một linh hồn lòng mang đầy oán hận dành cho con. Nàng tự trách bản thân lầm tin người mới khiến cho cả nhà mang họa, đường xuống hoàng tuyền không ngừng tìm kiếm người thân. Cuộc đời nàng đau khổ bất hạnh, Diêm Vương cũng không nhẫn tâm trách phạt, tạm cho linh hồn nàng tự do đến khi kiếm tìm trong vô vọng, sẽ ngoan ngoãn đi đầu thai làm người. Rồi sau đó, ngày con tận số trước mặt Diêm Vương đã kể rõ những lỗi lầm và cầu xin được chuộc lỗi trong kiếp sau. Có câu: “Đánh kẻ chạy đi chứ không ai đánh người chạy lại”, ngài ấy cũng nuối tiếc cho một tình bạn đẹp lại kết thúc trong hận thù nên có ý cho cả con có cơ hội sửa chữa, bù đắp tổn thương cho nàng ấy. Vì vậy, Diêm Vương lật sổ sinh tử, tìm thấy hai gia đình nọ theo Thiên ý là sắp có tin vui và sinh ra hai người con gái trong cùng một năm. Cảm thấy thân phận kia thích hợp với hai người các con nhất nên Diêm Vương đã cho các con lần lượt chuyển kiếp, tượng hình trong bụng của hai người phụ nữ sống gần nhà ở thế giới hiện đại. Nếu ta không nhắc đến đoạn nhân duyên của con với tiểu tiên, Diêm Vương đã quên mất rồi đấy.

- Ông ơi, con thật không ngờ tiền kiếp của con lại tội lỗi đến như vậy. Cho nên kiếp này, với người bạn đó con nguyện sẽ hết lòng bảo vệ, chết cũng không từ nan. Nhưng con chỉ thương cho ba mẹ con và ba mẹ cô ấy, đang yên đang lành lại cùng mất đi cả hai đứa con. Họ bây giờ chắc là đau khổ lắm phải không hả ông?

- Con không cần phải lo. Nếu đã do Thiên ý thì Ngọc hoàng nhất định có cách xử lý ổn thỏa. Ngày con và Trà Ngân xuyên không, mọi ký ức, mọi chuyện có liên quan đến các con, tất cả đều bị xóa sạch. Ở thế giới đó bây giờ không còn tồn tại hai cái tên Vân Ngọc và Trà Ngân nữa đâu.

- Thật sao ông? Nếu là như vậy, con cũng thấy nhẹ lòng đôi chút. Chỉ đáng tiếc giờ đây con cũng chẳng còn mệnh để làm điều mình muốn. Ví như đáp lại tấm chân tình của Chí Viễn. Ví như có thể giúp đỡ bạn thân những lúc nguy nan. Đời này của con lại kết thúc trong nuối tiếc nữa rồi đúng không ông?

- Chuyện này ta cũng không biết! Ta chỉ có nhiệm vụ đưa con đến đây để con biết rõ vì sao mình lại xuyên không, cũng hiểu được nhân sinh gặp gỡ là do duyên, do nợ từ kiếp trước. Kiếp này hành thiện kiếp sau được phước. Kiếp này gây nghiệp, quả báo nhãn tiền. Ân oán tình thù của con đều đã được ta làm rõ. Bây giờ cứ chờ xem số mệnh của mình thế nào đi. Hãy nhớ, nếu dương thọ chưa tận, phải cố gắng trân trọng, yêu thương những người trước mặt nhé! Thôi, ta đi trước đây.

- Ông ơi, khoan đã…

Vân Ngọc đưa tay muốn níu lấy vạt áo trắng tinh của lão tiên để hỏi thêm một số chuyện. Chỉ tiếc là ông đã biến mất theo làn khói trắng. Chỉ còn lại Diêm Vương đang nhìn sang với gương mặt nghiêm nghị. Cô đoán lão tiên đã không nói, nhất định Diêm Vương cũng sẽ không bao giờ tiết lộ thiên cơ. Vậy nên đành chờ đợi, là đời đời kiếp kiếp hay ngàn thu vĩnh biệt, sẽ sớm có câu trả lời thôi.

Chapter
1 Chương 1: Đây là đâu?
2 Chương 2: Trở thành quân cờ
3 Chương 3: Vị vua tàn bạo
4 Chương 4: Trấn nam vương gia
5 Chương 5: Nàng ấy là ai?
6 Chương 6: Cuộc gặp gỡ bất ngờ
7 Chương 7: HOÀNG ĐẾ "KHÔNG ĐƯỢC"
8 Chương 8: Tim rung động vì đâu?
9 Chương 9: Vân ngọc gặp nạn
10 Chương 10: Nhận nghĩa nữ
11 Chương 11: Mỹ nam phát cuồng
12 Chương 12: Hóa thành sói đói (18++++)
13 Chương 13: Âm mưu nơi hoàng lăng
14 Chương 14: Bí mật mê tình dược
15 Chương 15: Sứ thần khiêu khích
16 Chương 16: Công thần bất ngờ
17 Chương 17: Đáp trả sứ thần
18 Chương 18: Những bài học mới
19 Chương 19: Lòng ngài đâu có ta
20 Chương 20: Động tâm vì ai?
21 Chương 21: Một quân cờ khác
22 Chương 22: Nước mắt nữ nhân
23 Chương 23: Kế sách xuất cung
24 Chương 24: Đi tìm nguyên nhân
25 Chương 25: Băn khoăn lựa chọn
26 Chương 26: Thái tử trở lại
27 Chương 27: Khai trương ngọc y quán
28 Chương 28: Bệnh tim của thái tử
29 Chương 29: Kết giao bằng hữu
30 Chương 30: Vấn nạn ở yên trường quốc
31 Chương 31: Đường đến kiến đăng
32 Chương 32: Dẹp nạn châu chấu
33 Chương 33: Khoảnh khắc đắn đo
34 Chương 34: Đưa công thần trở về
35 Chương 35: Nam nhân ấy là ai?
36 Chương 36: Đừng hòng thoát khỏi
37 Chương 37: Sóng ngầm hậu cung
38 Chương 38: Người mà ta nhận định
39 Chương 39: Đã rõ tim mình
40 Chương 40: Quyết định của ngũ hoàng tử
41 Chương 41: Bóng chim tăm cá
42 Chương 42: Chuẩn bị xuất kích
43 Chương 43: Thất vọng vì một người
44 Chương 44: Bị trục xuất
45 Chương 45: Hoạn nạn thấy chân tình
46 Chương 46: Đau lòng đế vương
47 Chương 47: Cảm xúc ngọt ngào
48 Chương 48: Bất ngờ ngoài dự tính
49 Chương 49: Sự thật đau lòng
50 Chương 50: Đã có quyết định
51 Chương 51: Một đời - Một kiếp - một đôi
52 Chương 52: Khẩn cầu ban hôn
53 Chương 53: Nam nhi rơi lệ
54 Chương 54: Nàng yêu ngũ đệ sao?
55 Chương 55: Đồ Dê xồm
56 Chương 56: Phải chịu trách nhiệm với ta
57 Chương 57: Loạn tặc hoành hành
58 Chương 58: Chọn lựa người tài
59 Chương 59: Đến kỳ tuyển tú nữ
60 Chương 60: Cướp đoạt sắc hương
61 Chương 61: Giải dược ở đâu?
62 Chương 62: Điều tra âm mưu
63 Chương 63: Lời tuyên chiến
64 Chương 64: Linh tính của trà ngân
65 Chương 65: Tứ hoàng tử xuất thủ
66 Chương 66: Đề cử chủ tướng
67 Chương 67: Thái tử xuất chinh
68 Chương 68: Chết vẫn chưa yên
69 Chương 69: Kế hoạch thủy chiến
70 Chương 70: Nam quốc sơn hà nam đế cư
71 Chương 71: Chủ ý của vân ngọc
72 Chương 72: Kẻ tám lạng, người nửa cân
73 Chương 73: Tương ngộ
74 Chương 74: Ứng chiến
75 Chương 75: Mắt báo săn
76 Chương 76: Trừ khử
77 Chương 77: Kế hoạch mới
78 Chương 78: Không còn cách nào khác
79 Chương 79: Mưu nghịch
80 Chương 80: Thiết kế cạm bẫy
81 Chương 81: Xin lỗi trà ngân
82 Chương 82: Đế vương ma hóa
83 Chương 83: Hùng hoàng
84 Chương 84: Trở mặt
85 Chương 85: Xoay chuyển
86 Chương 86: Bí mật đằng sau
87 Chương 87: Đào tẩu
88 Chương 88: Có một người từng yêu như mạng
89 Chương 89: Tiên hạ thủ vi cường
90 Chương 90: Chó cắn chó
91 Chương 91: Tội ác tày trời
92 Chương 92: Thích sát
93 Chương 93: Ai sa lưới?
94 Chương 94: Kẻ phản quốc
95 Chương 95: Tia hy vọng
96 Chương 96: Thấy hoa bỉ ngạn
97 Chương 97: Tiền kiếp
98 Chương 98: Vì sao xuyên không?
99 Chương 99: Tàn dư?
100 Chương 100: Thấu triệt âm mưu
101 Chương 101: Thừa tướng đắc ý
102 Chương 102: Quốc tang
103 Chương 103: Đồng minh trở về
104 Chương 104: Quý phi nhiếp chính
105 Chương 105: Sự thật hé mở
106 Chương 106: Quanh co chối tội
107 Chương 107: Mang thai
108 Chương 108: Lừa gạt
109 Chương 109: Nguy hiểm bắt đầu
110 Chương 110: Đạo thánh chỉ
111 Chương 111: Lựa chọn nào cho họ?
112 Chương 112: Con đường thê nô
113 Chương 113: Hoàng đế ngỏ lời
114 Chương 114: Giải quyết hậu cung
115 Chương 115: Cánh cửa hạnh phúc
116 Chương 116: Ngoại truyện 1: ngày chung đôi
117 Chương 117: Ngoại truyện 2: nhà có hai đứa trẻ
Chapter

Updated 117 Episodes

1
Chương 1: Đây là đâu?
2
Chương 2: Trở thành quân cờ
3
Chương 3: Vị vua tàn bạo
4
Chương 4: Trấn nam vương gia
5
Chương 5: Nàng ấy là ai?
6
Chương 6: Cuộc gặp gỡ bất ngờ
7
Chương 7: HOÀNG ĐẾ "KHÔNG ĐƯỢC"
8
Chương 8: Tim rung động vì đâu?
9
Chương 9: Vân ngọc gặp nạn
10
Chương 10: Nhận nghĩa nữ
11
Chương 11: Mỹ nam phát cuồng
12
Chương 12: Hóa thành sói đói (18++++)
13
Chương 13: Âm mưu nơi hoàng lăng
14
Chương 14: Bí mật mê tình dược
15
Chương 15: Sứ thần khiêu khích
16
Chương 16: Công thần bất ngờ
17
Chương 17: Đáp trả sứ thần
18
Chương 18: Những bài học mới
19
Chương 19: Lòng ngài đâu có ta
20
Chương 20: Động tâm vì ai?
21
Chương 21: Một quân cờ khác
22
Chương 22: Nước mắt nữ nhân
23
Chương 23: Kế sách xuất cung
24
Chương 24: Đi tìm nguyên nhân
25
Chương 25: Băn khoăn lựa chọn
26
Chương 26: Thái tử trở lại
27
Chương 27: Khai trương ngọc y quán
28
Chương 28: Bệnh tim của thái tử
29
Chương 29: Kết giao bằng hữu
30
Chương 30: Vấn nạn ở yên trường quốc
31
Chương 31: Đường đến kiến đăng
32
Chương 32: Dẹp nạn châu chấu
33
Chương 33: Khoảnh khắc đắn đo
34
Chương 34: Đưa công thần trở về
35
Chương 35: Nam nhân ấy là ai?
36
Chương 36: Đừng hòng thoát khỏi
37
Chương 37: Sóng ngầm hậu cung
38
Chương 38: Người mà ta nhận định
39
Chương 39: Đã rõ tim mình
40
Chương 40: Quyết định của ngũ hoàng tử
41
Chương 41: Bóng chim tăm cá
42
Chương 42: Chuẩn bị xuất kích
43
Chương 43: Thất vọng vì một người
44
Chương 44: Bị trục xuất
45
Chương 45: Hoạn nạn thấy chân tình
46
Chương 46: Đau lòng đế vương
47
Chương 47: Cảm xúc ngọt ngào
48
Chương 48: Bất ngờ ngoài dự tính
49
Chương 49: Sự thật đau lòng
50
Chương 50: Đã có quyết định
51
Chương 51: Một đời - Một kiếp - một đôi
52
Chương 52: Khẩn cầu ban hôn
53
Chương 53: Nam nhi rơi lệ
54
Chương 54: Nàng yêu ngũ đệ sao?
55
Chương 55: Đồ Dê xồm
56
Chương 56: Phải chịu trách nhiệm với ta
57
Chương 57: Loạn tặc hoành hành
58
Chương 58: Chọn lựa người tài
59
Chương 59: Đến kỳ tuyển tú nữ
60
Chương 60: Cướp đoạt sắc hương
61
Chương 61: Giải dược ở đâu?
62
Chương 62: Điều tra âm mưu
63
Chương 63: Lời tuyên chiến
64
Chương 64: Linh tính của trà ngân
65
Chương 65: Tứ hoàng tử xuất thủ
66
Chương 66: Đề cử chủ tướng
67
Chương 67: Thái tử xuất chinh
68
Chương 68: Chết vẫn chưa yên
69
Chương 69: Kế hoạch thủy chiến
70
Chương 70: Nam quốc sơn hà nam đế cư
71
Chương 71: Chủ ý của vân ngọc
72
Chương 72: Kẻ tám lạng, người nửa cân
73
Chương 73: Tương ngộ
74
Chương 74: Ứng chiến
75
Chương 75: Mắt báo săn
76
Chương 76: Trừ khử
77
Chương 77: Kế hoạch mới
78
Chương 78: Không còn cách nào khác
79
Chương 79: Mưu nghịch
80
Chương 80: Thiết kế cạm bẫy
81
Chương 81: Xin lỗi trà ngân
82
Chương 82: Đế vương ma hóa
83
Chương 83: Hùng hoàng
84
Chương 84: Trở mặt
85
Chương 85: Xoay chuyển
86
Chương 86: Bí mật đằng sau
87
Chương 87: Đào tẩu
88
Chương 88: Có một người từng yêu như mạng
89
Chương 89: Tiên hạ thủ vi cường
90
Chương 90: Chó cắn chó
91
Chương 91: Tội ác tày trời
92
Chương 92: Thích sát
93
Chương 93: Ai sa lưới?
94
Chương 94: Kẻ phản quốc
95
Chương 95: Tia hy vọng
96
Chương 96: Thấy hoa bỉ ngạn
97
Chương 97: Tiền kiếp
98
Chương 98: Vì sao xuyên không?
99
Chương 99: Tàn dư?
100
Chương 100: Thấu triệt âm mưu
101
Chương 101: Thừa tướng đắc ý
102
Chương 102: Quốc tang
103
Chương 103: Đồng minh trở về
104
Chương 104: Quý phi nhiếp chính
105
Chương 105: Sự thật hé mở
106
Chương 106: Quanh co chối tội
107
Chương 107: Mang thai
108
Chương 108: Lừa gạt
109
Chương 109: Nguy hiểm bắt đầu
110
Chương 110: Đạo thánh chỉ
111
Chương 111: Lựa chọn nào cho họ?
112
Chương 112: Con đường thê nô
113
Chương 113: Hoàng đế ngỏ lời
114
Chương 114: Giải quyết hậu cung
115
Chương 115: Cánh cửa hạnh phúc
116
Chương 116: Ngoại truyện 1: ngày chung đôi
117
Chương 117: Ngoại truyện 2: nhà có hai đứa trẻ