Chương 98: Nỗi sợ

Lễ đường Vocamedy nằm trên đồi núi, dưới là biển xanh, một khoảng trời xanh rộng lớn bát ngát. Mạc Cao Kì chỉnh bộ vest của mình, rồi đến chiếc kình, hắn nhoẻn cười cực kì quyến rũ, hắn càng điềm tĩnh bao nhiêu thì Phong Thần sẽ ngược lại, hăn đoán thì chỉ mình hắn là người khách theo nghĩa đúng đắn nhất trong bữa tiệc này, em trai hắn khẩu vị không tệ rất biết chọn chỗ và cách trang trí.

Cánh cửa vừa mở ra, Mạc Cao Kì cười tươi như nụ cười thương hiệu của mình, tay cầm bó hoa và túi quà.

- “ Chúc mừng em trai”

Hắn nhìn thằng Phong Thần đang đứng trên lễ đường kia, bước tới không chút hề hấn gì, đằng nào cũng sẽ đến ngày này, không nên quá căng thẳng. hắn đứng đối diện Phong Thần, tay trao anh bó hoa, nhếch miệng mà nói. truyện ngôn tình

- “ Hoa hồng vàng, tặng theo nghĩa của người nhật bản, còn đây, túi quà rất hữu ích cho đêm nay”

Tại Nhật Bản, nếu như bạn tặng loài hó này cho một người nào đó, đồng nghĩa việc bạn thậm sự căm ghét họ và có mối thù sâu sắc. Hắn vỗ vai Lục Phong Thần, bước khỏi lễ đường về chỗ của mình, thoải mái rót ly rượu uống.

- “ Mạc Cao Kì, tí nữa anh có thể đại diện nhà trai mà đón nhà gái được không”

- “ Được thôi, anh rất háo hức”

Hắn vừa dứt lời, cảnh của lễ đường đã mở ra, mòi người đều đúng dậy hướng về phía cô dâu nhưng trừ hắn, Mạc Cao Kì đoán là Phong Thần đang quan sát hắn rất kĩ, hắn mỉm cười, trịnh trọng đứng dậy đi lên ngay chỗ bậc lên thánh đường. Hắn quay người, đập vào mắt hắn là người con gái mặt bộ váy đuôi cá ôm sắt, làm lộ ra đường cong quyết rũ, cô trùm chiếc khăn trắng, dưới kia liệu có phải một nhan sắc làm say mê lòng người. Trái tim Mạc Cao Kì dù đập loạn xạ nhưng hắn không cho phép mình biểu lộ ra ngoài, khi cô dâu gần đến chỗ hắn, Mạc Cao Kì liền tiến đến, ngả tay ra.

- “ Đến đây tôi phép được đưa cô ấy lễ đường”

Khi cánh tay nhỏ bé đặt lên tay hắn, Mạc Cao Kì tinh tế mà vuốt một đường mu bàn tay của cô gái đối điện. Hắn dẫn cô lên lễ đường rồi trao cho Luc Phong Thần, nhẹ giọng mà nói với hắn.

- “ Có mắt chọn người đấy Lục Phong Thần. Chúc may mắn”

Một tia lóe qua ánh mắt của Mạc Cao Kì. Nhìn khuôn mặt mong đợi của Phong Thần hắn càng tỏ ra thoải mái dường như chẳng điều gì khiến hắn nóng vội cả.

Đoàng… đoàng

Nói rồi liên tục các tiếng súng thay nhau liên tiếp vàng lên, đám khách mời liền đứa dậy rút súng ra chĩa vào Mạc Cao Kì, hắn đã trong tình thế giơ tay xin hàng.

- “ Tấn công trực diện”- hắn mìm cười nhìn Phong Thần không một chút dè chừng.

- “ 1..2…”

Đoàng, một lần nữa riếng súng vang lên, Mạc Cao Kì liền ngã gục xuống.

Thuốc mê?

- “ Ai, là ai bắn?” – Phong Thần gằn giọng, vừa dứt, một tên áo đen đã tiến đến cúi đầu.

- “ Xin lỗi cậu chỉ, chỉ là phản ứng bảo vệ mà thôi”

- “ Mang Mạc Cao Kì về biệt thự”

Tại biệt thự Layal

- “ Hắn chưa tỉnh sao?”

- “ dạ vẫn chưa thưa cậu chủ”

Phong Thần nhíu mày nhìn Mạc Cao Kì đang bị trói chặt chân tay bằng dây xích kia, việc thoát ra gần như là không thể nào. Quái lại, bản thân anh dù đã bắt được Mạc Cao Kì nhưng trong lòng nổi sóng lại không yên, chẳng phải mọi chuyển xảy ra một cách quá dễ dàng sao? phong cách làm việc sơ hở này, tuyệt đối không giống hắn.

- “ A… chết tiệt cách chào hỏi chẳng phép tắc gì cả”

Mái tóc Mạc Cao Kì rũ xuống chỉ để lộ ra một mắt màu hổ phách quên thuộc mang theo gen của cha mình, Phong Thần lại mang gen mắt xanh Châu Âu ngoại lai của mẹ mình, chính vì nhìn hắn lại gợi anh nhớ đến người cho của mình vậy nên máu lửa trong người càng nổi lên, bàn tay từ bao giờ đã tạo thành nắm đấm, không ngần ngại đáp trả giáng xuống không mặt điển trai của hắn.

- “ Mạc Cao Kì… anh nên để ý hoàn cảnh của bản thân một chút”

- “ hoàn cảnh, à mấy dây xích này sao”

Nói rồi hắn ngước lên mỉm cười nụ cười tươi với anh ta, thản nhiên đáp.

- “ chúng đẹp lắm”

- “ anh là kẻ không sợ trời, không sợ đất, vì thế nên anh không bao giờ ngẩng lên xem ai đang ở trên mình sao”

- “ đợi cái ngày anh ngẩng lên thấy chú thì mỏi cổ lắm, có khi thái hóa cũng nên”

- “ anh…”- Lục Phong Thần dường như chẳng thể kìm chế nổi cơn giận của mình, hắn ta là đang coi thường anh. –“ đánh hắn ta”

- “ cậu chủ …”

Đám người áo đen nhân được lệnh nhưng lại có chút lưỡng lự, chúng biết Mạc Cao Kì là ai, nếu đã đắc tội với hắn thà giết hắn còn hơn để hắn thoát ra khỏi đây, bây giờ đắc tội với hắn không chùng tương lai họ còn có thể toàn thay, nhận ra sự dè chùng của đám người kia, Mạc Cao Kì càng cười lớn hơn.

- “ đáng khinh, thật đáng khinh, tôi muốn khâm phục cũng không thể”

- “ các ngươi …”

Rốt cuộc gọi Mạc Cao Kì là dã thú là vì sao chứ?

- “ Lục …”

Bốp…

Một tiếng vang lên khiến ai nấy đều bất ngờ, một tên áo đen trong đám kía đã xông lên đấm thật mạnh vào mặt Mạc Cao Kì, tên đó dùng sức xách cổ áo hắn lên, mặc cho khóe miệng đã có máu chảy, nhưng tên kia vẫn giáng vào người hắn nhưng nắm đấm không hề nhẹ.

- “ Dừng lại…”

- “ Cậu chủ …”

Lục Phong Thần giơ kí hiệu ý hắn quay trở lại chỗ cũ, anh bước đến ngồi xuống đối diện mặt với hắn, tay vỗ mặt hắn đang rũ xuống rồi buông thả một câu.

- “ chết rồi sao?”

- “ chưa… thằng này còn sống dai lắm” – hắn lại nhoẻn cười, liếm nhẹ môi mình, cảm nhận vị máu tanh nồng.

Phụt…

- “ đ**”

Phong Thần trước giờ là thánh sạch sẽ, việc thô bỉ kia của hắn là một đả kích quá lớn. lửa giận đến nỗi khiến anh không kiềm được mà đá một cái thật mạnh vào bụng anh,

- “ hôm nay tôi sẽ cho anh biết trời đất là gì?”

Vừa dứt câu, tiếng chiếc gậy bóng chày sắt bị kéo lê trên đất, ngày cang hiện rõ hơn, Mạc Cao Kì chết chắc rồi, hắn biết, lúc hắn chấp nhận vào đây làm thế bị động, hắn đã biết mình sẽ bị đập cho ra trận như thế nào.

- “ A… ha.,”

Mạc Cao Kì thở mạnh, hét lớn khi chiếc gậy giáng xuống chân mình, tiếp tục từng cái một trên thân thể của hắn, Mạc Cao Kì dù khỏe mạnh đến đâu, đối với việc này cũng khó,à chịu đựng được, cơ thể đã thấm đau, một vài chỗ đã chảy máu, nhưng hắn vẫn gượng người dậy. Phong Thần cầm chiếc gậy nâng mặt hắn lên…

- “ cha chúng ta năm trước chết cũng vì bị người ta đánh, anh liệu còn nhớ?”

Mạc Cao Kì cố cười, rõ ràng đã biết lý do về cái chết thương tâm đó nhưng vẫn luôn đổ tội cho hắn.

- “ tao còn chẳng thèm quan tâm ông ta”

Hận, hắn hận người cha đó, hận cả gia tộc Lục, hận đám khốn nạn đó giết chết mẹ hắn, mẹ hắn mất ra sao hắn còn nhớ như in sáng ngày hôm đó hắn thức dậy người mẹ bên hắn đã trở thành một cái xác chết nhưng bà vẫn ôm hắn, ôm hắn thật chặt như vòng tay bảo vệ, mẹ hắn không bị bệnh mà chết, xác nhận thi thể đã cho thấy bà bị đánh rồi hạ độc, đừng tưởng hắn không biết Lục phu nhân đã giở trò gì. Đêm mấy năm trước, hắn cũng chứng kiến người cha của mình, cha, cha sao, nực cười, nếu không phải vì sự nghiệp giảm sút ông ta cũng không nhận hắn về nuôi để tạo nên vầng hào quang tốt đẹp trưng bày ra cho người ta xem. Rồi sao ông ta cũng bị giết chết như mẹ hắn, hắn chẳng mảy may quan tâm, hắn còn không có khái niệm cứu khi ông ta bị như vậy, luật nhân quả cả thôi, ông ta biết thưà Lục Phu Nhân bà ta có ý định hại mẹ hắn nhưng lại không ngăn cản lại, chẳng khác nào là đồng phạm, kẻ như ông ta chết cũng đáng thôi. Chỉ hắn biết chuyện gì đã xảy ra, ai là hung thủ hắn biết rõ nhất, nhưng vì chút tình thương nực cười mà người anh trai dành cho em trai hắn đã thừa nhận mình giết cha với Lục Phong Thần. Lục Phu Nhân thật độc ác, vì một chút tài sản mà đã giết chết chồng mình và cha của con mình sao.

- “ người như ông ta thật không đáng sống “

- “ anh câm miệng, anh không được nói ông ấy như vậy”- Phong Thần hét lớn, anh đấm thật mạnh vào mặt hắn thay cho bao nhiêu tức tưởi của bản thân, cũng đúng thôi một đứa trẻ như anh đang sống trong tình thương cha mẹ rồi mất đi, hắn hiểu, hắn hiểu cảm giác gọi mãi gọi mãi nhưng lại không có hồi đáp, nhưng tình yêu thương mẹ Phong Thần dành cho anh thật quá buồn cười.

- “ nhìn thế nào trông cậu rất đáng thương”

- “ câm miệng”

- “ cậu chủ bình tĩnh,…”

- “ im miệng”

Phong Thần rút súng từ tên cận vệ của mình, chỉ một động tác súng đã lên tròng.

- “ nói tôi nghe anh đang toán tính điều gì, đưa mình vào nguy hiểm như này hoàn toàn không phải là phong cách của anh, chẳng phải anh luôn đề bản thân lên trên và bảo vệ mình sao”

- “ Hì..” Mạc Cao Kì mỉm cười, nhìn hắn bây giờ chẳng tỏ vẻ ra một chút sợ hãi nào. Hắn chống người đứng dậy đối mặt với em trai mình giọng nói rành mạch mà tuyên bố.

- “ Vì bây giờ tao đã có người để bảo vệ rồi”

Phong Thần mở to mắt, rồi lại nhíu mày.

- “ Cái đau này chằng nhàm nhò gì sao với cái đau ở đây này”

Nói rồi hắn chỉ lên tim mình, hắn yêu rồi, đúng vậy hắn là một con người đang yêu, thậm chí là kẻ điên. Hắn nhếch miệng cười, hai nay nâng súng mà anh đang cầm giương thẳng vào trái tim hắn.

- “ mày không biết đâu, nỗi sợ đứng trước cái chết cận kề cũng chẳng bằng việc mất người mình yêu”

*****

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách