Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)

Editor: Tuyền Uri

Giọng nói vui vẻ của bà dần nhạt đi bên tai Tạ Bích Sơ, giọng nói rõ ràng dần trở nên buồn rầu:

“Đây là Tống mai, chỉ có điều Tống mai bình thường đều là mai biện, gốc cây này lại là hà biện, ta bồi dưỡng rất lâu nên tương đối trân ái.”

“Mẫu hậu ta rất thích Tống mai.”

Lúc đó nàng cho là mẫu hậu trong miệng bà là Tôn Thái hậu của Đại Hoàn nơi xa kia, nàng còn cảm giác không thể tin được, tuy nhiên trước giờ chưa hề nghĩ qua, thì ra, thì ra………

Sắc mặt Tạ Bích Sơ nhợt nhạt nhìn chậu hoa lan kia, cả người như mất hồn, cảnh tượng trong quá khứ lướt qua tâm trí nàng, nàng muốn níu giữ lại, nhưng vừa đưa tay ra, lại phát hiện tất cả chỉ là hư ảo.

Nam nhân lưu trong ký ức nàng kia có thực sự tồn tại không? Nhất cử nhất động của hắn, từng cái nhăn mày, từng nụ cười đã từng được nàng từ từ hồi ức, dùng làm động lực để gắng gượng tiếp tục sống sau khi nghe tin hắn qua đời, nhưng cho tới hôm nay nàng mới phát hiện, Minh Châu mà nàng vẫn xem như trân bảo kỳ thực chỉ là một ảo ảnh mà thôi.

Đó quả nhiên chỉ là một giấc mộng, hắn cho nàng một giấc mộng, hắn chỉ là gặp dịp thì chơi, nhưng nàng lại đã sa chân vào vũng bùn. 

“Đứa bé ngoan, ngươi sao vậy?”

Tạ Bích Sơ mơ màng hồi phục lại tinh thần, ánh mắt ngây ngốc trước sự ân cần của Hoàng hậu: “Đứa bé ngoan, sắc mặt ngươi sao kém vậy, có phải dọc đường đi mệt rồi không, haiz, Thần nhi cũng thật là, sao không sai người nhanh đưa ngươi vào trong cung chứ, ta cũng vậy, biết rõ ngươi vừa mới vào thành mà vẫn còn lôi kéo ngươi nói chuyện, được rồi ngày sau còn dài mà, ngươi mau lui về nghỉ ngơi trước đi.”

Hoàng hậu đứng dậy vừa nhẹ nhàng đẩy nàng vừa sai người đưa nàng đi.

Tạ Bích Sơ trong đầu một mảnh trống rỗng, miễn cưỡng hướng Hoàng hậu bày tỏ sự áy náy, sau đó dưới sự dìu đi của nữ quan loạng choạng quay về nghỉ ngơi.

Những chuyện này đều là mơ, là nàng đang nằm mơ, đợi nàng ngủ tỉnh lại, nàng liền trở về thế giới hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển kia, tất cả những thứ ở đây đều sẽ hoàn toàn rời xa nàng.

Hoàng hậu mặt lo âu nhìn Tạ Bích Sơ rời đi, không nhịn được lại nói: “Ai, đều trách Thần nhi, cô nương nhỏ như vậy, sao có thể chịu được sự rung lắc, dọc đường không thể đi chầm chậm được sao, ngươi xem đem cô nương nhà người ta thành ra mệt mỏi như vậy rồi!”

Bà vừa dứt lời, ngoài cửa liền truyền tới một âm thanh trong trẻo: “Mẫu hậu lại giáo huấn gì Nhi thần đó? Chi bằng nói ngay trước mặt Nhi thần này.”

Nam tử tuấn dật đang nói ở cửa liền tiến vào, một thân giáp nhẹ đầy gió bụi, hiển nhiên cũng là vừa mới tới Kinh thành.

Hoàng hậu nghe vậy vui mừng mở to mắt nghênh đón: “Thần nhi con cuối cùng đã trở về!” Chỉ là nói rồi nét mặt liền biến thành oán trách: “Con một nam tử trên đường đi cũng đã mệt rồi, hà tất phải khiến Thái tử phi tương lai của con cũng phải như vậy trở về, con nhìn xem đã làm cho nàng ấy mệt rồi, vừa nãy khuôn mặt nhỏ nhắn cũng liền trắng như tờ giấy rồi.”

Hi Thái tử đột nhiên có chút lo lắng: “Vậy đã truyền thái y chưa, nhi thần đi xem xem trước……bỏ đi, vẫn là để thái y đi xem trước.”

Hắn ra cửa phân phó người hầu đi mời thái y, rồi quay trở lại, do dự một chút hỏi: “Mẫu hậu cảm thấy nàng ấy thế nào?”

Hoàng hậu mở to mắt, sau đó cười hì hì: “Thần nhi muốn hỏi gì?”

Hi Thái tử không làm sao tránh được ánh mắt trêu chọc của bà, nói: “Sau này nàng ấy sẽ thường xuyên ở trong cung với người, người đương nhiên phải thích nàng ấy mới được.” 

“Vậy nếu ta không thích nàng ấy thì sao?” 

Hoàng hậu cười híp mí hỏi vặn lại hắn.

Ánh mắt Hi Thái tử rời đi một chút, sau đó chắc như đinh đóng cột nói: “Người nhất định sẽ thích nàng ấy!”

Hoàng hậu đột nhiên che miệng cười, phải một lúc lâu sau mới dừng lại trước ánh mắt uy hiếp của Hi Thái tử, vừa nhịn cười vừa hỏi: “Nếu đã như vậy, sao con còn không đi xem nàng ấy đi, ở lại chỗ ta làm gì?”

Sắc mặt của Hi Thái tử nhát thời có chút ngại ngùng, trầm mặc một hồi mới hỏi: “Mẫu hậu, ban đầu, ban đầu khi người tới Đại Hi, có hận phụ Hoàng không?”

Hoàng hậu nghe vậy trợn tròn mắt nhìn hắn nói: “Con là sợ nàng ấy hận con? Nhưng chẳng phải con nói với ta rằng nàng ấy đã vui vẻ đồng ý sao? Con còn viết thư khoe khoang với ta ta vẫn còn nhớ đấy.”

Hi thái tử vỗ trán, sau đó càng cố gắng biểu đạt rõ thêm ý tứ của mình: “Nhưng hiện tại vì con, nàng ấy phải rời xa quê hương để đến Đại Hi hòa thân…….” Hơn nữa hắn còn gạt nàng nhiều chuyện như vậy, vừa nghĩ một chút liền cảm thấy cả người đều không tốt, có một loại dự cảm chẳng lành mãnh liệt, hơn nữa dự cảm này nhất định sẽ thành sự thật.

Cho nên hiện tại hắn không dám đối diện với nàng, nhưng cứ kéo dài như vậy cũng không đươc a, sớm muộn gì cũng phải gặp mặt, huống hồ hắn lại nhớ nàng như vậy.

Hoàng hậu tư lự một hồi nói: “Chuyện này có vấn đề gì a, chỉ cần nàng ấy thích con, thì sẽ không quan tâm mấy điều này, uhm ta khi đó vừa đến Đại Hi rất ghét phụ Hoàng con, nhưng sau đó đã yêu ông ấy, liền không ghét nữa, ta hiện tại cảm thấy may mắn vì đã tới Đại Hi, nếu không sao có thể gặp được phụ Hoàng con?”

Hi Thái tử không nói gì, hắn không phải sớm đã biết phương thức tư duy đơn giản của mẫu hậu căn bản không thể cho hắn ý kiến mang tính xây dựng được, huống hồ tính tình của Thanh Ngọc, mặc dù nhìn thì có vẻ không quan tâm đấy, nhưng kỳ thực lại rất cố chấp, nếu không ban đầu khi hắn từ chối cũng sẽ không một mực quyến rũ hắn, mê hoặc hắn, khiến hắn căn bản không kháng cự nổi.

Hắn gạt nàng nhiều chuyện như vậy, cứ coi như là nàng yêu hắn đi, cửa ải này chỉ sợ cũng không dễ qua a.

Tới mẫu hậu nơi này cầu kế sách mà căn bản cũng không được, lẽ nào phải để hắn tới cầu lão hồ ly?

Khi Hi Thái tử vẫn còn đang suy tư, ngoài cửa liền tiến vào một người, kèm theo giọng nói thanh lạnh: “Ồ? Thì ra Lan nhi thích Trẫm như vậy, Trẫm cư nhiên từ đó tới giờ không biết, Lan nhi nói xem, Trẫm nên phạt con như thế nào?”

Sắc mặt Hoàng hậu đỏ thấu lên, vừa quay người chạy vào trong vừa nói: “Thiếp vừa nãy không nói gì cả!”

Nhưng đáng tiếc cánh tay dài của Hi Đế đã chụp lấy ôm gọn vào lòng, hai tay Hi Đế kềm chặt lấy cánh tay đang loạn động của Hoàng hậu, một đôi mắt nghiêm lạnh liếc Hi Thái tử, giọng càng cao ngạo lẫm liệt, phiền chán nói: 

“Ra ngoài!”

Hi Thái tử không biết làm gì vò vò lông mày, lại không chút phòng bị bày ra một mặt, thật muốn đem cái người nam nhân giành mẫu hậu với mình này ném ra ngoài nhưng đánh không lại ông ta sao có thể làm?

Thấy Hi Thái tử bất động, Hi Đế con mắt chợt lóe, lạnh giọng nói: “Đồ ngốc, có lời gì để sau hẵng nói, Trẫm khi về sẽ thưởng cho ngươi vài hũ rượu lộc tiên, bây giờ thì cút ra ngoài cho Trẫm!”

Hi Thái tử “………..”

Hoàng hậu lập tức kêu lên: "Không cho phép người dạy hư Thần nhi...... Ưmh......"

Hi Thái tử lập tức vọt ra ngoài, phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nghe, cho nên hắn rốt cuộc có cần nghe lời lão hồ ly kia làm điều đó trước sau đó mới nói?

Thanh Ngọc sẽ không trực tiếp đạp hắn từ trên giường xuống đó chứ?

Thật là khổ não a......

Nhưng bây giờ điều khẩn thiết nhất vẫn là kéo Thanh Ngọc đến địa bàn của mình, Hi Thái tử bước vài bước hướng về Thiên Điện, cúi đầu nhìn ý trang đầy bụi đất của mình, do dự một chút vẫn là trở về Đông cung trước tắm rửa một chút rồi hẵng hay. 

Thế là đợi đến khi Tạ Bích Sơ mơ mơ màng màng từ trong giấc mộng tỉnh dậy, mới phát hiện bên mình một nam nhân đang nằm.

Nàng nghiêng đầu nhìn nam nhân đang say ngủ, trầm mặc một hồi, sau đó lấy chân đạp hắn xuống giường.

Thân thể nam nhân nhanh như chớp, cánh tay chống lên giường, cả người liền lật giữa không trung, rơi xuống bên trong giường.

“Thanh Ngọc nàng tỉnh rồi a, hắn cười châm chọc, lăn về phía trước lấy lòng: “Ta rất nhớ nàng…..”

Tạ Bích Sơ ngồi trên giường lặng nhìn hắn, người nam nhân quen thuộc mà xa lạ này, nàng đã từng huyễn tưởng rằng hắn vốn không chết, huyễn tưởng bọn họ tương ngộ trong dòng nước chảy dưới cây cầu nhỏ, bọn họ đều mang theo niềm vui của sự trùng phùng và niềm mơ ước về tương lai, bọn họ giống như kết thúc thường thấy của một câu chuyện rằng sẽ được sống hạnh phúc bên nhau.

Nhưng lại chưa từng nghĩ qua, ngày chính thức trùng phùng, lại thành ra như thế này.

Hắn với một thân phận hoàn toàn mới xuất hiện trước mặt nàng, tự tay phủi đi hắn của ngày trước, cũng tiện đó phủi luôn cả chuyện trước đây giữa hắn và nàng.

Tạ Bích Sơ nhịn không nổi đưa tay sờ lên khuôn mặt quen thuộc kia, trong nháy mắt nàng liền có cảm giác trước giờ chưa hề quen hắn, lần đầu gặp rõ ràng là khác hẳn, sau đó thấy bộ dạng trầm ổn của hắn, nàng đã từng trêu hắn là một Hoàng đế tốt, hắn có quá nhiều mặt, nàng căn bản không biết bộ mặt nào mới là dáng vẻ thực sự của hắn.

Khi nàng còn chưa hiểu hết về hắn thì đã rơi vào bể tình, vậy nàng rốt cuộc yêu hắn ở điểm gì chứ?

Nếu như yêu cái hư ảnh “Cảnh Hoan” mà hắn đã cố ý tạo dựng ra, vậy khi bộ mặt hắn lộ rõ là “Thái tử Đại Hi”, nàng có còn yêu hắn nữa không?

Cảnh Hoan thấy nàng ngẩn ra không nói gì, trong lòng đột nhiên có chút gấp gáp, vội đưa tay định kéo nàng qua: “Thanh Ngọc…….”

Tạ Bích Sơ kịp thời đưa tay đỡ, ngăn cánh tay hắn lại, sau đó ung dung xuống giường, đứng bên giường nghiêm túc nhìn hắn, trong đôi mắt hạnh là một mảnh đen đặc: “Ngươi là ai?”

Cảnh Hoan sững sờ, há hốc miệng, dùng ánh mắt trịnh trọng nhìn vào mắt nàng: “Thanh Ngọc, nàng từ từ nghe ta nói có được không?”

Tạ Bích Sơ khẽ xì một tiếng: “Hiện tại ta chỉ muốn biết, ngươi rốt cuộc là ai?”

Cảnh Hoan có chút thất vọng nhìn nàng: 

“Thân phận của ta có chút phức tạp, ta quả thực không phải Cảnh Hoan, nhưng ta……..”

Tạ Bích Sơ đột nhiên ngắt lời hắn: “Nhưng người ta yêu là Cảnh Hoan!”

Cảnh Hoan cũng trở nên sốt ruột, nhoài người kéo nàng trở lại giường, vừa đè lên người nàng giữ nàng lại, vừa khẽ gầm: “Nàng yêu ta, hay yêu cái tên Cảnh Hoan hả?”

Tạ Bích Sơ không chút hoảng loạn, chỉ bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hắn, từng từ từng câu nói: “Ta yêu chính là cái tên Cảnh Hoan tượng trưng cho người kia, người kia chỉ là Vương gia của Đại Hoàn, trên người hắn không có gắn trách nhiệm của Đại Hi, hắn cũng không có giả dạng thành người khác đi gạt ta, hắn cũng không giả chết để dùng kế kim thiền thoát xác, quan trọng nhất là,” nàng một đôi mắt đen thẳm, không còn lấp lánh nữa, giọng nói sắc bén như dao từ trong đôi môi nàng thổ ra: “Quan trọng nhất là, hắn đã chết rồi!”

Cảnh Hoan cảm thấy nàng căn bản không thể nói cho được rõ ràng, nôn nóng nhíu mày:

“Cho nên nàng nguyện cả đời này sẽ luôn nhớ tới người chết, chứ không muốn tha thứ cho người sống như ta có phải không, cho dù hai người này là cùng một người?!”

“Thật là cùng một người không?” Tạ Bích Sơ đột nhiên cười nhạt, giống như sợi tơ liễu phấp phới trong trời xuân, mỏng nhẹ đến nỗi không hề trở lại.

Cảnh Hoan còn chưa kịp mở miệng, Tạ Bích Sơ vẫn không để tâm hỏi: “Tự lúc nào đã bắt đầu tính kế ta?”

“Ta……” Cảnh Hoan khẽ nhắm mắt lại, giọng cũng thấp dần, “Thanh Ngọc, nàng đã đồng ý với ta, sẽ không hối hận, sẽ không hận ta, nàng nhớ không hả, nàng đã đồng ý với ta.”

“Người mà ta đồng ý là Cảnh Hoan.”

Cảnh Hoan cứng họng, lại giải thích: “Ta thừa nhận, ta ngay từ khi bắt đầu đã tính kế nàng, nhưng sau này ta đã từ bỏ, ta, ta thực sự đã từ bỏ rồi, nhưng nàng…..Khi đó ta đã yêu nàng, ta cũng không biết sao ta lại yêu nàng nữa, nhưng ta đã yêu nàng, thân phận ta quá phức tạp, cho dù không còn là Cảnh Hoan nữa, ta cũng không cách nào đưa nàng cao chạy xa bay.”

Hắn thấp giọng, nói tới sự đấu tranh trong hắn: “Ta đã từng nghĩ, bỏ đi, nhân lúc hãy còn kịp, buông nàng ra, nhưng ta không chịu nổi, ta nghĩ tới khi hồi phục lại thân phận Thái tử Đại Hi này sẽ quang minh chính đại sống với nàng, cho nên ta lại tiếp tục kế hoạch cũ, dùng cách này đem nàng tới Đại Hi…….Thanh Ngọc, ta chỉ dùng dùng cách này để đem nàng tới Đại Hi, ta không tính kế nàng, ta……..”

Tạ Bích Sơ khẽ cười mỉa một tiếng, ngẩng đầu hỏi: “Vậy nếu ngươi không yêu ta, ngươi vẫn theo kế hoạch để ta tới Đại Hi hòa thân, như vậy ngươi sẽ đối với ta như nào?”

Cảnh Hoan cứng lưỡi, nếu hắn không yêu nàng, thì sẽ không quan tâm nàng sống chết thế nào, nhưng lời này không thể nói, hắn nghĩ một chút, sau đó nói: “Tể tướng sẽ không để nàng tới Đại Hi, cũng như lần này, chẳng phải ông ấy đã chuẩn bị đưa nàng tới Giang Nam sao?”

“Sau cùng chẳng phải cũng bị ngươi tìm ra ta rồi đó sao?” Tạ Bích Sơ nghiêm túc nhìn hắn hỏi: “Tại sao, ngươi làm tất cả những chuyện này, đều là vì cái gì?”

Chapter
1 Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2 Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3 Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4 Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5 Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6 Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7 Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8 Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9 Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10 Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11 Chương 11: Tại sao không cần nó
12 Chương 12: Ám sát (canh hai)
13 Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14 Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15 Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16 Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17 Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18 Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19 Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20 Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21 Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22 Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23 Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24 Chương 24: Rút thăm đi
25 Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26 Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27 Chương 27: Nói có lý
28 Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29 Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30 Chương 30: Hiền phi
31 Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32 Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33 Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34 Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35 Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36 Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37 Chương 37: Làm nũng mà sống
38 Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39 Chương 39: Định luật nữ chính
40 Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41 Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42 Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43 Chương 43: Xấu mặt
44 Chương 44: Người giật dây
45 Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46 Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47 Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48 Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49 Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50 Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51 Chương 51: Không muốn trở về
52 Chương 52-1: Xin đặt trước
53 Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54 Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55 Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56 Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57 Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58 Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59 Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60 Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61 Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62 Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63 Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64 Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65 Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66 Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67 Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68 Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69 Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70 Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71 Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72 Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73 Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74 Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75 Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76 Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77 Chương 61-1: Đi đi (1)
78 Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79 Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80 Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81 Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82 Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83 Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84 Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85 Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86 Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87 Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88 Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89 Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90 Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91 Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92 Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93 Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94 Chương 68: Đừng đi bán mặt
95 Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96 Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97 Chương 70: Hồi kinh (1)
98 Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99 Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100 Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101 Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102 Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103 Chương 72: Thì ra là như vậy
104 Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105 Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106 Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107 Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108 Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109 Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110 Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111 Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112 Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113 Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114 Chương 78: Không thể mang thai 1
115 Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116 Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117 Chương 79: Hư thai 1
118 Chương 79-2: Hư thai 2
119 Chương 80-1: Cấm túc
120 Chương 80-2: Cấm túc 2
121 Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122 Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123 Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124 Chương 82: Ta không làm được
125 Chương 82-2: Ta không làm được 2
126 Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127 Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128 Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129 Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130 Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131 Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132 Chương 87: Cặn bã
133 Chương 88: Là lỗi của ta
134 Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135 Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136 Chương 89: Không biết xấu hổ
137 Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138 Chương 91
139 Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140 Chương 93: Đại Hi lai phạm
141 Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142 Chương 95: Hòa đàm (1)
143 Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144 Chương 96: Triệt binh hồi triều
145 Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146 Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147 Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148 Chương 99: Thế tử
149 Chương 100: Không biết xấu hổ
150 Chương 101: Sự cố thể chất
151 Chương 102: Ra uy
152 Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153 Chương 104: Giao dịch
154 Chương 105: Nam thần cha dị thường
155 Chương 106: Một nam chủ khác
156 Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157 Chương 108: Hồi cung
158 Chương 109
159 Chương 110
160 Chương 111
161 Chương 112
162 Chương 113
163 Chương 114
164 Chương 115
165 Chương 116
166 Chương 117: Nhánh đâm ngang
167 Chương 118: Nguyền rủa
168 Chương 119: Tác hợp
169 Chương 120: Thả ta ra
170 Chương 121: Nghĩa nữ
171 Chương 122: Kế hoạch
172 Chương 123: Cáo biệt
173 Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174 Chương 125: Bỏ thuốc
175 Chương 126
176 Chương 127: Sứ thần
177 Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178 Chương 129: Có thai
179 Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2
Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3
Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4
Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5
Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6
Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7
Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8
Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9
Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10
Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11
Chương 11: Tại sao không cần nó
12
Chương 12: Ám sát (canh hai)
13
Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14
Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15
Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16
Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17
Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18
Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19
Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20
Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21
Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22
Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23
Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24
Chương 24: Rút thăm đi
25
Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26
Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27
Chương 27: Nói có lý
28
Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29
Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30
Chương 30: Hiền phi
31
Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32
Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33
Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34
Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35
Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36
Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37
Chương 37: Làm nũng mà sống
38
Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39
Chương 39: Định luật nữ chính
40
Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41
Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42
Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43
Chương 43: Xấu mặt
44
Chương 44: Người giật dây
45
Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46
Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47
Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48
Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49
Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50
Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51
Chương 51: Không muốn trở về
52
Chương 52-1: Xin đặt trước
53
Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54
Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55
Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56
Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57
Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58
Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59
Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60
Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61
Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62
Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63
Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64
Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65
Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66
Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67
Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68
Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69
Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70
Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71
Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72
Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73
Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74
Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75
Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76
Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77
Chương 61-1: Đi đi (1)
78
Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79
Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80
Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81
Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82
Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83
Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84
Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85
Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86
Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87
Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88
Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89
Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90
Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91
Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92
Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93
Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94
Chương 68: Đừng đi bán mặt
95
Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96
Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97
Chương 70: Hồi kinh (1)
98
Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99
Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100
Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101
Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102
Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103
Chương 72: Thì ra là như vậy
104
Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105
Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106
Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107
Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108
Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109
Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110
Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111
Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112
Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113
Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114
Chương 78: Không thể mang thai 1
115
Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116
Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117
Chương 79: Hư thai 1
118
Chương 79-2: Hư thai 2
119
Chương 80-1: Cấm túc
120
Chương 80-2: Cấm túc 2
121
Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122
Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123
Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124
Chương 82: Ta không làm được
125
Chương 82-2: Ta không làm được 2
126
Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127
Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128
Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129
Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130
Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131
Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132
Chương 87: Cặn bã
133
Chương 88: Là lỗi của ta
134
Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135
Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136
Chương 89: Không biết xấu hổ
137
Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138
Chương 91
139
Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140
Chương 93: Đại Hi lai phạm
141
Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142
Chương 95: Hòa đàm (1)
143
Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144
Chương 96: Triệt binh hồi triều
145
Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146
Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147
Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148
Chương 99: Thế tử
149
Chương 100: Không biết xấu hổ
150
Chương 101: Sự cố thể chất
151
Chương 102: Ra uy
152
Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153
Chương 104: Giao dịch
154
Chương 105: Nam thần cha dị thường
155
Chương 106: Một nam chủ khác
156
Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157
Chương 108: Hồi cung
158
Chương 109
159
Chương 110
160
Chương 111
161
Chương 112
162
Chương 113
163
Chương 114
164
Chương 115
165
Chương 116
166
Chương 117: Nhánh đâm ngang
167
Chương 118: Nguyền rủa
168
Chương 119: Tác hợp
169
Chương 120: Thả ta ra
170
Chương 121: Nghĩa nữ
171
Chương 122: Kế hoạch
172
Chương 123: Cáo biệt
173
Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174
Chương 125: Bỏ thuốc
175
Chương 126
176
Chương 127: Sứ thần
177
Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178
Chương 129: Có thai
179
Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)