Chương 95: Hòa đàm (1)

Editor: Tuyền Uri
Nguồn: diendanlequydon.com

Cảnh Diệp không nói nữa, trong mắt lại tràn đầy ý châm chọc, một lát sau lại hỏi: "Tĩnh quý tần mấy ngày nay cũng làm gì?"

Lý Lộc lên tiếng: "Ban ngày thường cùng tứ phi đi lại, nghe nói muốn thuyết phục tứ phi giảm miễn phần lệ hậu cung, góp một phần lực ra chiến trường nơi biên quan."

“A.” Cảnh Diệp cười phá lên, sắc mặt càng nặng: “Nàng ta lại vẫn như trước tự cho mình là cao hơn, dã tâm cũng không nhỏ. Ngay cả chính sự triều đường cũng muốn nhúng tay vào. Ngươi âm thầm đi tiết lộ cho tứ phi, để cho bọn họ tạm thời đồng ý, trẫm lại muốn xem xem, Tĩnh quý tần có thể làm tới trình độ nào, ngay cả Hoàng hậu……”

Nói đến hai chữ Hoàng hậu, hắn lại đột nhiên trầm mặc, rõ ràng là ngày Tết, Hoàng cung to lớn lại tĩnh lặng như vậy, xa gần chỉ có gió lạnh ban đêm thổi qua, gió lạnh rót lên áo choàng hắn, khiến hắn cũng cảm thấy toàn thân đều trở nên lạnh giá.

Hắn trầm mặc không nói cất bước bâng quơ, chờ tới lúc hắn hồi tỉnh lại tinh thần, cánh cửa Trường Hoa cung đã xuất hiện trước mắt, hắn trú chân xa xa nhìn, dường như có thể nghe thấy tiếng cười thấp thoáng bên trong cánh cửa truyền tới.

Phải một lúc lâu Cảnh Diệp mới xoay người nói: "Về thôi."

Sau ba ngày Tết, Cảnh Diệp cũng bận rộn trở lại, Tạ Bích Sơ cũng được phép xuất cung trở về Tướng phủ ở.

Nàng sớm đã kêu tứ Cẩm thu xếp những đồ cần mang rồi, khẩu dụ của Hoàng đế mới vừa truyền tới, lập tức hoan hô một tiếng đem người xuất cung.

Tạ Dịch Giang đã sớm ở trong phủ chờ nàng, hai cha con nị oai một hồi, liền để Tạ Bích Sơ về phòng trước dọn dẹp một phen, Tạ Bích Sơ trở về khuê phòng của mình một lát đã lại chìm trong trầm mặc. 

Cẩm Đoạn cẩn thận nhìn nàng nói: “Cô nương đây sao vậy?”

Tạ Bích Sơ nghiêng nghiêng đầu, đôi mắt hạnh to chớp chớp, dẩu môi chau mày: “Gia gia xấu, khi ta không ở đây lại để người khác động vào đồ của ta, những vật trang trí này lúc trước không để ở đây.”

“Cái này…..” Cẩm Đoạn đang định nói là nàng tự đặt mà, nhưng lời đến bên miệng rốt cuộc cũng là hiểm hiểm nuốt trở lại. Nàng thật nhanh liếc Tạ Bích Sơ một cái, cố làm ra bộ dạng không có gì nói: “Có lẽ là Tướng gia ngày thường nhớ cô nương đã lấy ra chơi, cô nương nói như vậy, Tướng gia nghe được sẽ buồn đấy.”

Tạ Bích Sơ nghiêm sắc mặt, nghiêm túc gật đầu nói: “Cẩm Đoạn ngươi nói đúng, ta sau này sẽ không nói như vậy nữa.”

Cẩm Đoạn nhân lúc nàng nghỉ ngơi đem việc này báo cho Tạ Dịch Giang, Tạ Dịch Giang khẽ thở dài: “Xem ra đã quên thật rồi, quên cũng tốt, quên là tốt nhất.”

Tạ Bích Sơ liền ở phủ Tể tướng khá nhiều ngày, mỗi ngày đều sống vui vẻ thoải mái, không hề có chút phiền não, lúc nào cũng có phụ thân bên cạnh, vui đến quên cả trời đất, nàng căn bản không có ý niệm hồi cung.

Mà Hoàng đế bệ hạ hiển nhiên cũng không rảnh để nhớ tới việc đem nàng hồi cung, bởi vì giao chiến giữa Đại Hoàn và Đại Hi đến nay, Đại Hoàn liên tục bại lui, hơn một tháng ngắn ngủi, Đại Hoàn liên tiếp có 5 thành thất thủ, Nghiệp Châu của Huy Châu cũng bị chiếm hơn nửa rồi, tinh binh Đại Hi nhắm thẳng tới Kinh thành.

Biên thành vô số dân chúng cửa nát nhà tan trôi giạt khắp nơi, Kinh thành càng ngày càng có nhiều dân chúng chen chúc mà đến, sự gia tăng của lưu dân cũng khiến trị an Kinh thành càng lúc càng trở nên bất ổn.

Càng xui xẻo hơn là, số lần giao chiến với Đại Hi, không một lần thắng lợi, tình huống như thế cũng khiến cho cả Đại Hoàn chìm trong khủng hoảng.

Hoàng đế trong giấc ngủ cũng không yên, cuối cùng vẫn là không nhịn được bắt đầu suy nghĩ về ý kiến lúc trước của Tạ Dịch Giang, dân chúng vô tội, mà hắn một hoàng đế vô năng, bại quốc thỉnh cầu hòa đàm thì đồng nghĩa với đầu hàng, hắn thân là Hoàng đế như này bị khuất nhục không nhỏ, nhưng hắn rốt cuộc cũng không thể trơ mắt nhìn bách tính như vậy mà không để ý.

Hắn không để ý âm thanh phản đối trong triều, khăng khăng sai người đi thỉnh cầu hòa đàm, nằm ngoài dự đoán, lần này Đại Hi rất sảng khoái đồng ý, gần như là ngay lập tức ngừng tiến công, đợi Đại Hoàn bên này sai phái sứ thần.

Tất cả người của Đại Hoàn đều cảm thấy đây tuyệt đối là một âm mưu, nhất định là sẽ giết sứ thần lần nữa nhằm mục đích làm nhục Đại Hoàn, Hoàng đế cũng có loại cảm giác không dám tin tưởng, nhưng dưới tình huống như vậy, cho dù có bẫy hắn cũng không thể quay lại.
Trong triều thế lực mấy phái lại lần nữa tranh đấu gay gắt, lần này không phải là chiếm lấy vị trí sứ thần, mà là toàn lực từ chối, thân là bại quốc, ai cũng biết lần này đi sứ khẳng định sẽ không có bất cứ công lao gì.

Ứng cử viên cuối cùng vẫn là một quan tam phẩm người mà một viên quan ngũ phẩm sau khi gắng gượng đề ra với Hoàng đế đã ủy thác cho trọng trách.

Đợi tới lúc người được phái đi, cả kinh thành quan lớn quan bé đều thở phào một tiếng, trong đó chỉ trừ Tạ Dịch Giang.

Tạ Dịch Giang sớm đã ở trạng thái nửa thối lui, sẽ không dễ dàng nhúng tay vào triều chính bên kia, nhưng việc triều chính ông ta lại nắm rất rõ, sau khi nghe sứ thần đã xuất phát, suy tư một hồi nhịn không được nói: “Chử Mặc, tình hình như này ngươi có mấy phần quen thuộc?”

Chử Mặc có chút nghi hoặc, nghĩ một chút vẫn là không có kết quả, chắp tay mà rằng: “Vẫn xin đại nhân tỏ rõ.”

Ánh mắt Tạ Dịch Giang  có chút mênh mang, hình như lọt sâu vào ký ức, một hồi lâu mới nhẹ giọng nói: “"Mười mấy năm trước, Tiên đế mới đăng cơ, quốc lực không ổn định, mà Đại Hi tuy có nội chiến, nhưng vẫn rút ra binh lực muốn cắn lên Đại Hoàn một miếng, Tiên đế binh lực không kịp, thỉnh cầu hòa đàm, sau đó….”

"Đại nhân!" Chử Mặc cúi đầu kêu lên: “Người là nói…….nhưng bây giờ thiên hạ đều biết, Hi đế hậu cung sa sút, độc sủng Lan hậu một người, hẳn sẽ không làm vậy.”

Tạ Dịch giang khẽ thở dài: “Ta biết, ta chỉ là lo lắng mà thôi, dù sao đến giờ cũng vẫn chưa biết nguyên nhân Đại Hi đột nhiên xuất binh, huống hồ nếu Đại Hi vẫn như năm đó, chuyện kia rất có thể sẽ rơi xuống người Ngọc nhi, dù sao người bị chọn năm đó, cũng là vì phụ thân của nàng ấy đương thời là một đại nho nổi tiếng khắp nơi nhất hô bách ứng.”

Nói đến chuyện năm đó, Tạ Dịch Giang có chút thất thần, thần sắc trên mặt phức tạp khó mà tin, một lúc lâu mới nhẹ giọng nói: “Ta với ông ấy không giống.”

Chử Mặc theo đó cũng trầm xuống, hồi lâu sau, mới nhẹ giọng nói: "Đại nhân bớt buồn lo, cô nương vẫn đang chờ người cùng dùng bữa trưa đó.”

Tạ Dịch giang phục hồi lại tinh thần, nghe vậy sắc mặt cũng hòa hoãn lại, đứng lên nói: "Đi nào, xem xem hôm nay nàng ta lại làm ra món ăn kỳ lạ gì mới.”

Hai người đến thiện sảnh, lại thấy Tạ Bích Sơ ngồi ở bên cửa sổ, khuôn mặt tròn nhỏ nhắn đang ngẩn ra, trong ánh mắt tràn đầy sự thẩn thờ và trống rỗng, Tạ Dịch Giang trong lòng căng thẳng, tiến lên trước mấy bước: “Bảo Nhi ngoan, nói cho gia gia biết đang nghĩ gì nào?”

Tạ Bích Sơ đột nhiên phục hồi tinh thần lại, vội làm ra dáng vẻ bị dọa sợ quay đi chỗ khác, che đi sự hoảng loạn trong mắt, nũng nịu nói: “Gia gia xấu, dọa Bảo nhi, Bảo nhi liền không nói.”

Tạ Dịch Giang xoa đầu nàng dỗ dành: “Được được, là gia gia sai rồi, cha không nên dọa Bảo nhi.”

Tạ Bích Sơ đương khi lòng bàn tay ông cọ cọ, nghĩ một chút vẫn là mơ mang nói: "Phụ thân, con dường như đã quên mất chuyện gì nghĩ không ra."

Tạ Dịch Giang lông mày khẽ giật, dắt tay nàng đi tới bên bàn: “Bảo Nhi quên kêu người mời phụ thân dùng bữa rồi, liền để thức ăn sắp nguội lạnh, may là cha đã tự đến.”

Sự chú ý của Tạ Bích Sơ quả nhiên đã bị dời đi, le lưỡi một cái cười đùa hàm hồ cho qua chuyện.

Hai cha con ăn ngon lành, Hoàng đế bệ hạ căn bản là không còn khẩu vị nữa, một ngày không có tin tức Đại Hi triệt binh là một ngày hắn không yên tâm trở lại, vì nóng nảy mà tạo thành hỏa khí, bên môi cũng mọc lên hai mụn nước, đem cả đám Ngự y của Thái Y viện dọa cho sợ hãi.

Từng ngày cứ thế trôi qua, Hoàng đế lại thấy dài như một năm vậy, mãi đến một ngày cuối cùng cũng nhận được kết quả hòa đàm.

Ngay cả khi đã sớm chuẩn bị tâm lý cho tất cả kết quả của cuộc hòa đàm lần này, hắn đã nghĩ tới việc phải cắt đất, phải bồi thường tiền, nghĩ tới các loại điều kiện, lại duy không nghĩ tới, đối phương muốn kết thân để làm hòa, mà người được chọn để kết thân, lại là thê tử của hắn, Hoàng hậu của Đại Hoàn, nữ nhi của Tể tướng —— Tạ Bích Sơ!

Hắn đang nghĩ trước tiên phải tạm thời phong tỏa tin tức này, nhưng trên thực tế, đương khi hắn sau khi nhận được tin tức liền cho triệu ngay Tạ Dịch Giang vào cung để luận bàn đối sách, Tạ Dịch Giang đã nhận được tin tức này.
Trong thư phòng sớm đã bị đập thành một mảnh hỗn loạn, đã thật lâu Tể tướng không có luống cuống như này săc mặt thiết xanh đứng như một cơn bão trong thư phòng, đột nhiên nộ khí như ngọn lửa hừng hực, tựa hồ như chỉ sau một khắc là có thể đem tất cả thiêu rụi đi.

Càng tức giận thì càng bình tĩnh, Tạ Dịch Giang thân hình cao lớn càng đứng thẳng hơn, xung quanh khí chất phát ra càng ôn nhuận, nụ cười bên môi lộ ra nóng rực như ánh mặt trời, ẩn bên trong đó là sát ý khát máu, quang và ám cùng xuất hiện trên người ông, nhưng lại không hề trộn lẫn vào nhau.

Ông đứng một hồi, giọng bình thản lên tiếng: “Mười mấy năm trước ta không nên vì nóng giận mà ngắt tin tức Đại Hi bên đó, nhưng các huynh đệ tiềm ẩn, cũng nên ra ngoài xuất động một phen rồi, dám nghĩ động đến trên đầu Bảo Nhi, nếu ta không đánh trả, lại khiến cho bọn chúng xem thường đại danh Tạ Dịch Giang ta!”

“Vốn không muốn tham gia vào chuyện giữa hai nước, dù sao Đại Hoàn là cố quốc của ta, Đại Hi cũng có người thân sống ở đó, nhưng nào ngờ hành động này của ta lại khiến người khác xem thường, truyền tin tức đi, tra rõ xem Hi đế rốt cuộc là có mục đích gì!

Chapter
1 Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2 Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3 Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4 Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5 Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6 Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7 Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8 Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9 Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10 Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11 Chương 11: Tại sao không cần nó
12 Chương 12: Ám sát (canh hai)
13 Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14 Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15 Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16 Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17 Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18 Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19 Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20 Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21 Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22 Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23 Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24 Chương 24: Rút thăm đi
25 Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26 Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27 Chương 27: Nói có lý
28 Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29 Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30 Chương 30: Hiền phi
31 Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32 Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33 Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34 Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35 Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36 Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37 Chương 37: Làm nũng mà sống
38 Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39 Chương 39: Định luật nữ chính
40 Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41 Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42 Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43 Chương 43: Xấu mặt
44 Chương 44: Người giật dây
45 Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46 Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47 Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48 Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49 Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50 Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51 Chương 51: Không muốn trở về
52 Chương 52-1: Xin đặt trước
53 Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54 Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55 Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56 Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57 Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58 Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59 Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60 Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61 Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62 Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63 Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64 Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65 Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66 Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67 Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68 Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69 Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70 Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71 Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72 Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73 Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74 Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75 Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76 Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77 Chương 61-1: Đi đi (1)
78 Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79 Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80 Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81 Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82 Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83 Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84 Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85 Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86 Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87 Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88 Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89 Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90 Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91 Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92 Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93 Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94 Chương 68: Đừng đi bán mặt
95 Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96 Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97 Chương 70: Hồi kinh (1)
98 Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99 Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100 Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101 Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102 Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103 Chương 72: Thì ra là như vậy
104 Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105 Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106 Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107 Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108 Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109 Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110 Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111 Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112 Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113 Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114 Chương 78: Không thể mang thai 1
115 Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116 Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117 Chương 79: Hư thai 1
118 Chương 79-2: Hư thai 2
119 Chương 80-1: Cấm túc
120 Chương 80-2: Cấm túc 2
121 Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122 Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123 Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124 Chương 82: Ta không làm được
125 Chương 82-2: Ta không làm được 2
126 Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127 Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128 Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129 Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130 Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131 Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132 Chương 87: Cặn bã
133 Chương 88: Là lỗi của ta
134 Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135 Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136 Chương 89: Không biết xấu hổ
137 Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138 Chương 91
139 Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140 Chương 93: Đại Hi lai phạm
141 Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142 Chương 95: Hòa đàm (1)
143 Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144 Chương 96: Triệt binh hồi triều
145 Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146 Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147 Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148 Chương 99: Thế tử
149 Chương 100: Không biết xấu hổ
150 Chương 101: Sự cố thể chất
151 Chương 102: Ra uy
152 Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153 Chương 104: Giao dịch
154 Chương 105: Nam thần cha dị thường
155 Chương 106: Một nam chủ khác
156 Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157 Chương 108: Hồi cung
158 Chương 109
159 Chương 110
160 Chương 111
161 Chương 112
162 Chương 113
163 Chương 114
164 Chương 115
165 Chương 116
166 Chương 117: Nhánh đâm ngang
167 Chương 118: Nguyền rủa
168 Chương 119: Tác hợp
169 Chương 120: Thả ta ra
170 Chương 121: Nghĩa nữ
171 Chương 122: Kế hoạch
172 Chương 123: Cáo biệt
173 Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174 Chương 125: Bỏ thuốc
175 Chương 126
176 Chương 127: Sứ thần
177 Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178 Chương 129: Có thai
179 Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2
Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3
Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4
Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5
Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6
Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7
Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8
Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9
Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10
Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11
Chương 11: Tại sao không cần nó
12
Chương 12: Ám sát (canh hai)
13
Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14
Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15
Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16
Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17
Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18
Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19
Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20
Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21
Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22
Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23
Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24
Chương 24: Rút thăm đi
25
Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26
Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27
Chương 27: Nói có lý
28
Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29
Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30
Chương 30: Hiền phi
31
Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32
Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33
Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34
Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35
Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36
Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37
Chương 37: Làm nũng mà sống
38
Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39
Chương 39: Định luật nữ chính
40
Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41
Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42
Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43
Chương 43: Xấu mặt
44
Chương 44: Người giật dây
45
Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46
Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47
Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48
Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49
Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50
Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51
Chương 51: Không muốn trở về
52
Chương 52-1: Xin đặt trước
53
Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54
Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55
Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56
Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57
Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58
Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59
Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60
Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61
Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62
Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63
Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64
Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65
Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66
Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67
Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68
Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69
Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70
Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71
Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72
Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73
Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74
Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75
Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76
Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77
Chương 61-1: Đi đi (1)
78
Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79
Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80
Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81
Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82
Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83
Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84
Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85
Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86
Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87
Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88
Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89
Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90
Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91
Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92
Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93
Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94
Chương 68: Đừng đi bán mặt
95
Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96
Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97
Chương 70: Hồi kinh (1)
98
Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99
Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100
Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101
Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102
Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103
Chương 72: Thì ra là như vậy
104
Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105
Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106
Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107
Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108
Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109
Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110
Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111
Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112
Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113
Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114
Chương 78: Không thể mang thai 1
115
Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116
Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117
Chương 79: Hư thai 1
118
Chương 79-2: Hư thai 2
119
Chương 80-1: Cấm túc
120
Chương 80-2: Cấm túc 2
121
Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122
Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123
Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124
Chương 82: Ta không làm được
125
Chương 82-2: Ta không làm được 2
126
Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127
Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128
Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129
Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130
Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131
Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132
Chương 87: Cặn bã
133
Chương 88: Là lỗi của ta
134
Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135
Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136
Chương 89: Không biết xấu hổ
137
Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138
Chương 91
139
Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140
Chương 93: Đại Hi lai phạm
141
Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142
Chương 95: Hòa đàm (1)
143
Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144
Chương 96: Triệt binh hồi triều
145
Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146
Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147
Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148
Chương 99: Thế tử
149
Chương 100: Không biết xấu hổ
150
Chương 101: Sự cố thể chất
151
Chương 102: Ra uy
152
Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153
Chương 104: Giao dịch
154
Chương 105: Nam thần cha dị thường
155
Chương 106: Một nam chủ khác
156
Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157
Chương 108: Hồi cung
158
Chương 109
159
Chương 110
160
Chương 111
161
Chương 112
162
Chương 113
163
Chương 114
164
Chương 115
165
Chương 116
166
Chương 117: Nhánh đâm ngang
167
Chương 118: Nguyền rủa
168
Chương 119: Tác hợp
169
Chương 120: Thả ta ra
170
Chương 121: Nghĩa nữ
171
Chương 122: Kế hoạch
172
Chương 123: Cáo biệt
173
Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174
Chương 125: Bỏ thuốc
175
Chương 126
176
Chương 127: Sứ thần
177
Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178
Chương 129: Có thai
179
Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)