Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)

Editor: Tuyền Uri
Nguồn: diendanlequydon.com

Cảnh Diệp đứng ở bên giường không biến sắc quan sát nàng, cúi đầu"Ừ" một tiếng, chậm một chút hỏi: “Cơ thể có chỗ nào khó chịu?”

"Không có, " nàng nhẹ nhàng lắc đầu, thấy trong mắt hắn có sự nhút nhát, có mong đợi, có lẽ còn có cả sự vui mừng, “Bệ hạ, người không trách ta sao?”

Cảnh Diệp chậm chạp cũng phát hiện ra dị thường, hắn đơn giản là ngồi xuống bên giường, chậm rãi hỏi: “Trách nàng điều gì?”
Giọng nói đó khiến Tạ Bích Sơ cảm thấy hắn vẫn đang tức giận, liền vội vàng giải thích: “Thiếp, thiếp thực không phải có ý đánh quý phi, là nàng ấy, nhục mạ cha trước, thực sự không phải….”

Nàng lúc này vừa mới tỉnh, giọng nói vốn khô khốc, lại thêm lời nói kích động như vậy, lập tức ho khan, mắt Cảnh Diệp liền thay đổi, đứng dậy rót ly nước ấm đưa tới miệng nàng, chăm chú nhìn dáng vẻ vừa e lệ vừa vui mừng của nàng, trong lòng cũng dâng lên những cảm xúc phức tạp.

Vui mừng, rồi lại mất mát.

Vậy mà nàng lại hoàn toàn quên hết, ngủ mê man nhiều ngày như vậy, lại đem chuyện của một khoảng thời gian dài như vậy quên hết, trở lại thời điểm Tôn quý phi trút giận lên nàng.
Hắn ta đương nhiên là Cảnh Hoan, bởi vì Thanh Ngọc khi đó, vẫn là Thanh Ngọc một lòng yêu hắn ta.

Nhưng hắn cũng mất mát, bởi vì sau Thanh Ngọc, Thanh Ngọc trưởng thành, thần thái lại càng thêm phần tươi đẹp, lại càng khiến hắn yêu thích.

Chỉ là chuyện tới bây giờ, hắn mặc dù không cam, nhưng cảm thấy nàng quên cũng tốt.

Thân là Hoàng hậu, thân là thê tử của hắn, thế nhưng lại vì tin Tĩnh Vương qua đời mà ngủ mê man nhiều ngày như vậy, tin tức nếu truyền đi, chỉ sợ hắn sẽ bị người trong thiên hạ cười nhạo, may thay, nàng đã quên hết mọi thứ, nếu không hắn cũng không biết nên xử trí nàng như thế nào.  

Yêu hận khó phân, hắn hận nàng yêu sâu nặng Tĩnh Vương, nhưng lại không buông được nàng, nàng ở trong đáy lòng hắn, mãi mãi là nơi yên tĩnh đặc biệt.

Bây giờ như này cũng tốt, tính tình thuần lương không thể sánh vai cùng hắn thì sao chứ, hắn liền đem nàng đặt vào trong tim, đem nàng thật kín giấu đi, lần này không để cho bất cứ kẻ nào nhúng chàm nàng!

Cảnh Diệp nhẹ giọng nói: "Không trách nàng, là trẫm sai rồi, lúc trước không nên không tra rõ đã liền đánh nàng.”

Tạ Bích Sơ ngượng ngùng nở nụ cười ngượng ngùng, ngước đầu nói: "Thiếp không trách Bệ hạ." Ngưng một chút kỳ lạ hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi Bệ hạ có nói chuyện Tĩnh Vương, Tĩnh Vương xảy ra chuyện gì?”

"Không có gì, là trẫm nhất thời chưa lấy lại tinh thần, nàng mới tỉnh dậy, vẫn là không nên nghĩ nhiều, nên nghỉ ngơi cho tốt.”

Cảnh Diệp nhẫn nại cẩn thận an ủi nàng một lần, nàng vừa mới tỉnh, thân thể mệt mỏi, có điều nói chuyện một hồi lại liền ngủ lần nữa, Cảnh Diệp đắp thảm cho nàng, sắc mặt trầm xuống, kêu tứ Cẩm ra ngoài.

“Hoàng hậu quên rất nhiều chuyện, các ngươi không được phép nói nhiều, việc trong cung nếu nàng ấy hỏi, thì chọn những chuyện không quan trọng nói với nàng ấy, những chuyện khác không được nhắc tới, cũng đừng để nàng ấy ra khỏi Trường Hoa cung, còn nữa Tể tướng bên đó, đợi nàng dưỡng cho khỏe đã rồi hẵng nói.”

Hắn nói xong liền đi, đang lúc cất bước như sực nhớ ra điều gì, nói: "Nếu là Tể Tướng có lời, kêu ông ấy đến nói với trẫm.”

Tứ Cẩm đều đáp, trong lòng lại càng thêm sầu lo, lúc trước chủ tử chỉ là tỉnh lại một chút, họ chỉ kịp nói chuyện tể tướng đại nhân, căn bản không thấy được là chủ tử đã quên những chuyện trước kia, cũng không biết rốt cuộc là như thế nào.

Cảnh Diệp tập trung những người phục vụ lại dặn dò, cho nên ai cũng không thấy được, người kia lúc trước đã ngủ mê man, tỉnh dậy mở mắt ra, trong mắt là một mảnh thẫn thờ tuyệt vọng.

Không nhắc tới Tạ Tể tướng vì không thấy Ngọc nhi của Tạ gia mà càng phát ra nóng nảy, Hoàng đế bên này kỳ thực cũng khó chịu.

Hắn vẫn luôn ghét Cảnh Hoan, nhưng rốt cuộc là huynh đệ có quan hệ huyết thống, hắn nào có hi vọng Cảnh Hoan chết như vậy chứ?

Nghe kẻ trốn về nói, Cảnh Hoan là vì dẫn truy binh Đại Hi nên mới gặp nạn, lúc đầu đem đi mười mấy quan viên to nhỏ, chỉ trốn về có 7 người, những người khác đều bị Đại Hi giết tại chỗ.

Cảnh Hoan càng không hiểu Đại Hi đây là muốn làm gì, sứ thần phái đi vừa mới bước vào cổng chính của Đại Hi, cũng không có nói một câu, nghênh tiếp bọn họ chính là đao kiếm Đại Hi, điều này đã liền vạch ra ý tứ, nhưng Đại Hi tại sao đoạt được Huy Châu mà vẫn bất động?

Cảnh Diệp ngồi dưới đèn suy tư hồi lâu, sau đó đột nhiên đứng lên, gấp giọng: “Đi truyền Binh bộ thượng thư kiến giá!”

Nhưng đã không kịp nữa rồi, đang khi Cảnh Diệp lần nữa triệu cuộc họp bàn khẩn cấp chuẩn bị tăng phái binh lực, một toán ngựa đã tiến nhanh vào cổng thành, quả nhiên đem tới chẳng phải tin tức tốt đẹp gì, thậm chí có thể nói là tin tức vô cùng xấu:

Sau khi sứ thần Đại Hoàn trốn ra được, Đại Hi giống như bị chọc giận, hung hăng phát động tiến công, trong 10 ngày ngắn ngủi, đã có hai thành liên tục thất thủ.

Lần này là đánh trận thật, Đại Hoàn đều náo động cả lên, lưu dân biên quan lượng lớn tuôn qua thủ phủ kinh thành, mà đám quyền quý an dật trong nhung lụa vẫn còn đang tranh đấu.

Lần tranh đấu này không phải là các tướng lĩnh đem binh đi cứu viện, mà là các giám quân vận chuyển lương thảo, nói trắng ra là những kẻ sau khi ăn hết không làm mà vẫn huơ tay múa chân tham ô quân lương. 

Mà Hoàng đế cũng ở đây nhức đầu vị trí này rốt cuộc giao cho ai, đều là vì hắn lúc trước quá mức kiêng kỵ Tôn gia, khiến cho giờ vẫn chưa kịp bồi dưỡng tâm phúc, người có thể dùng thật sự quá ít, không tự chủ được, hắn liền nghĩ tới Tạ Tể tướng trạng thái nửa ẩn lui.

Suy tư thật lâu, Hoàng đế cuối cùng nhịn không được đồng ý cho Tạ Dịch Giang vào cung thăm Hoàng hậu, điều kiện là, sau khi ông ta thăm xong mời ông ta tới Ngự thư phòng một chuyến.

Bọn họ đều hiểu lẫn nhau đây rốt cuộc là ý gì, Tạ Dịch Giang luôn không chịu nhúng tay vào quân quyền  lúc này là một chút do dự cũng không có, sau khi vào cung gặp Tạ Bích Sơ xong, trực tiếp tới Ngự thư phòng bên này.

Hoàng đế liếc thấy Tạ Dịch Giang uất ức giữa lông mày đã tản đi rất nhiều, trong lòng lại thở phào một hơi, hỏi: “Thanh Ngọc thế nào rồi?”

Tạ Dịch Giang không lên tiếng, thế nào rồi, còn thế nào nữa? Ngọc nhi vì chuyện Tĩnh Vương mà ngủ mê man nhiều ngày như vậy, căn bản chính là đem tình ý của nàng ta đối với Tĩnh Vương bày ra trước mặt Hoàng đế, ông còn có thể nói được gì?

Nghĩ đến chuyện Hoàng đế không làm gì cả, nguyên nhân lớn có lẽ là Ngọc nhi đã quên hết một số chuyện, đương nhiên cũng vì Hoàng đế còn phải dùng đến ông.

Tạ Dịch Giang nói: “Hôm nay cũng tốt.”

Hoàng đế cười cười, bỏ qua đề tài này, kéo kéo nút áo trên cổ, mệt mỏi tựa về phía sau, giọng có chút khàn khàn: “Trẫm hiện tại phiền não về chuyện gì có lẽ Tể tướng cũng đã biết, không biết tể tướng có ứng cử viên nào tốt không?”

Tạ Dịch giang trầm ngâm một chút nói: “Hoàng thượng không muốn để cho một phái trong đó độc đại, tại soa không để bọn họ ràng buộc lẫn nhau để giữ cân bằng?”

Cảnh Diệp sững sờ, suy nghĩ một hồi liền bừng tỉnh, đôi mắt theo đó cũng sáng lên: “Ý Tể tướng là…..”

"Không sai " Tạ Dịch Giang nhẹ nhàng gật đầu: 

“Lời nói của Hoàng thượng chính là quy tắc, việc lần này quan trọng, có hai hoặc ba giám quân giáp vận lương thảo cũng là chuyện thuận nước thuyền lên, để bọn họ dò xét lẫn nhau không phải càng tốt hơn sao? Ngoài ra để dẫn dắt tướng lãnh của viện quân bên kia, Bệ hạ chi bằng cấp cho hắn quyền lợi lớn hơn, để lúc mấu chốt cũng có thể tạo một chút áp lực cho giám quân.”

Đây kỳ thực chỉ là một vấn đề đơn giản, chỉ là Cảnh Diệp bị suy nghĩ “Chỉ có một giám quân” hạn chế, được Tạ Dịch Giang nhẹ nhàng gợi ý một chút, liền lập tức hiểu ra.

Giải quyết xong chuyện giám quân, Cảnh Diệp lại vẫn như cũ không thể thở phào nhẹ nhõm, thuận miệng nói: “"Vốn còn muốn để Tể Tướng đích thân đi một chuyến, dù sao Tể Tướng sớm cũng đã trấn thủ biên quan, nhưng lại không làm như vậy.”

Tạ Dịch Giang trầm mặc không nói, nghe Cảnh Diệp nói tiếp: “Theo như Tể tướng, lần này Đại Hoàn ta phần thắng ra sao?”

Ánh mắt của hắn như thiêu đốt nhìn về phía Tạ Dịch Giang, Tạ Dịch Giang sắc mặt trầm ổn chắp tay nói: “Thần chỉ là sức người, cũng không thể kham phá được ý trời.”

Cảnh Diệp lắc lắc đầu nói: "Ngay cả ý trời, cũng cần có mọi người ra sức.”

Tạ Dịch Giang không nói gì, một lúc lâu mới mở miệng hỏi: “Không biết Đại Hi lần này sao lại đột nhiên xuất binh, Tiên đế năm đó sau khi thống nhất, đã cùng Đại Hi định ra bang giao hữu nghị, định ước trăm năm không xâm phạm lẫn nhau, hơn nữa chưa từng nghe Đại Hi có bất cứ rối ren nào, bây giờ lại phá vỡ mối giao hảo, xuất binh trước, tất nhiên có điều lý do, Hoàng thượng vẫn nên nhanh chóng tra rõ thì tốt hơn.”

Cảnh Diệp cười khổ: “Sớm đã phái người đi thăm dò, nhưng vẫn không tra được rõ, hơn nữa Đại Hi nhân đinh Hoàng thất rất đơn bạc, hậu cung của Hi đế phi tần rất ít, con nối dõi lại cũng chỉ có một Thái tử, tôn thất cũng lục tục bị Hi đế tàn sát hầu như không còn, Hi đế thủ đoạn máu lạnh, thần tử đều sợ, sao có thể cuộn lên làn sóng nào chứ?” 

Sắc mặt Tạ Dịch Giang theo đó cũng trầm xuống, do dự một lát nói: “Vậy xem ra Hi đế muốn chiếm lấy Đại Hoàn ta, ý muốn nhất thống giang sơn….”

Lời của ông còn chưa nói hết, sắc mặt Cảnh Diệp của đã tái nhợt một mảnh, phải một lúc lâu sau mới nhắm mắt nói chuyện, không biết là xua đi suy đoán của Tạ Dịch Giang hay là tự an ủi mình: “Hoàn, Hi biên châu còn có mấy tiểu quốc, nếu Đại Hi muốn nhất thống, cũng nên thu phục mấy tiểu quốc đó mới phải.”

Tạ Dịch Giang há miệng, rốt cuộc cũng không nói thêm nữa, ngược lại khẩn thỉnh nói: “Còn mấy ngày nữa là Tết, vi thần khẩn kính xin Hoàng thượng đồng ý cho Hoàng hậu xuất cung.”

"Chuyện này không được”, Cảnh Diệp khoát khoát tay nói: “Ngày Tết bắt buộc phải ở trong cung, hãy đợi qua hoàn niên mới để Thanh Ngọc trở về Tướng phủ ở vài ngày đi.”

Tạ Dịch Giang đành đồng ý, trước lúc đi rốt cuộc là dừng bước chân lại: “Đợi qua hoàn niên Hoàng thương chi bằng suy nghĩ chuyện hòa đàm một chút, dù sao dân chúng cũng vô tội mà.”

Cảnh Diệp vẻ mặt băng lạnh, ngồi trên ngai vàng hồi lâu, từ từ nhắm mắt lại.

Tiên Hoàng rốt cuộc đi quá sớm, lúc đó hắn còn tấm bé, lại ưu lo ngoại thích, trong triều đại thần không phục hắn, nếu không phải là có Tạ Dịch Giang ở bên nâng đỡ, ngôi vị hoàng đế này của hắn còn không biết có thể ngồi đến ngày này hay không, nhưng hắn rốt cuộc là không cam tâm.

Rời xa Tiên hoàng không quá mười năm, tinh binh của ông ấy để lại vẫn còn, hắn không tin không thể đuổi được Đại Hi, hắn không muốn hòa đàm!

Nhưng có những chuyện, không phải không muốn thì sẽ không xảy ra.

Tết này vì duyên cớ đánh trận hoàn toàn không có một chút dấu hiệu náo nhiệt nào, cả hậu cung cũng chỉ là Hoàng đế cùng vợ lớn vợ bé ăn một bữa cơm, sau khi ăn xong Cảnh Diệp nhìn tạ bích sơ đi xa, mặt không biểu cảm hỏi Lý Lộc bên cạnh: "Thái hậu bên kia tình hình thế nào?"

Lý Lộc cẩn thận khom người nói: “Không tốt lắm, tỉnh thì đã tỉnh lại, nhưng căn bản không nhận ra người khác, cũng nói không ra lời, thái y nói là ngũ chí quá cực, ưu tư bi khủng, dẫn tới nội phong, chỉ có thể từ từ điều dưỡng, muốn chữa khỏi hoàn toàn, cũng là cực kỳ khó khăn."

Cảnh diệp ngoắc ngoắc đôi môi, khịt mũi: 

“Tĩnh Vương không còn nữa, hi vọng của bà ấy cũng mất, sau này chỉ còn lại kẻ thù này của trẫm, bà ấy gấp gáp thành ra như vậy cũng là lẽ thường.”

Lý Lộc cúi đầu không dám đáp lại, mơ hồ lại nghe thấy hắn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hắn cũng có bản lĩnh đấy, khiến cho mẫu hậu vẫn nhớ tới hắn thì đã đành, thế nhưng cũng lại làm cho hoàng hậu của trẫm nhớ tới hắn, trẫm cầu mà không được, hắn thì lại dễ dàng mà có….”

Lý Lộc hận mình không thể biến mất trong nháy mắt, cái gì cũng nghe không được, đợi cho Hoàng đế trầm mặc một hồi nhiệt, lại nghe hắn hỏi: “Tôn quý nhân đâu, có thể tới chăm sóc cho Thái hậu không?”

Lý Lộc vội nói: “Ngược lại đã đi được mấy ngày rồi, chỉ là nghe nói mấy ngày này sức khỏe của quý nhân có chút không tốt, bây giờ mới ngừng.”

Chapter
1 Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2 Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3 Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4 Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5 Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6 Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7 Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8 Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9 Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10 Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11 Chương 11: Tại sao không cần nó
12 Chương 12: Ám sát (canh hai)
13 Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14 Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15 Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16 Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17 Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18 Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19 Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20 Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21 Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22 Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23 Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24 Chương 24: Rút thăm đi
25 Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26 Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27 Chương 27: Nói có lý
28 Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29 Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30 Chương 30: Hiền phi
31 Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32 Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33 Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34 Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35 Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36 Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37 Chương 37: Làm nũng mà sống
38 Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39 Chương 39: Định luật nữ chính
40 Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41 Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42 Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43 Chương 43: Xấu mặt
44 Chương 44: Người giật dây
45 Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46 Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47 Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48 Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49 Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50 Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51 Chương 51: Không muốn trở về
52 Chương 52-1: Xin đặt trước
53 Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54 Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55 Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56 Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57 Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58 Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59 Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60 Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61 Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62 Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63 Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64 Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65 Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66 Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67 Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68 Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69 Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70 Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71 Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72 Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73 Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74 Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75 Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76 Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77 Chương 61-1: Đi đi (1)
78 Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79 Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80 Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81 Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82 Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83 Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84 Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85 Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86 Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87 Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88 Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89 Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90 Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91 Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92 Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93 Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94 Chương 68: Đừng đi bán mặt
95 Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96 Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97 Chương 70: Hồi kinh (1)
98 Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99 Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100 Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101 Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102 Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103 Chương 72: Thì ra là như vậy
104 Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105 Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106 Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107 Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108 Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109 Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110 Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111 Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112 Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113 Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114 Chương 78: Không thể mang thai 1
115 Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116 Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117 Chương 79: Hư thai 1
118 Chương 79-2: Hư thai 2
119 Chương 80-1: Cấm túc
120 Chương 80-2: Cấm túc 2
121 Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122 Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123 Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124 Chương 82: Ta không làm được
125 Chương 82-2: Ta không làm được 2
126 Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127 Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128 Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129 Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130 Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131 Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132 Chương 87: Cặn bã
133 Chương 88: Là lỗi của ta
134 Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135 Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136 Chương 89: Không biết xấu hổ
137 Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138 Chương 91
139 Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140 Chương 93: Đại Hi lai phạm
141 Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142 Chương 95: Hòa đàm (1)
143 Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144 Chương 96: Triệt binh hồi triều
145 Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146 Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147 Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148 Chương 99: Thế tử
149 Chương 100: Không biết xấu hổ
150 Chương 101: Sự cố thể chất
151 Chương 102: Ra uy
152 Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153 Chương 104: Giao dịch
154 Chương 105: Nam thần cha dị thường
155 Chương 106: Một nam chủ khác
156 Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157 Chương 108: Hồi cung
158 Chương 109
159 Chương 110
160 Chương 111
161 Chương 112
162 Chương 113
163 Chương 114
164 Chương 115
165 Chương 116
166 Chương 117: Nhánh đâm ngang
167 Chương 118: Nguyền rủa
168 Chương 119: Tác hợp
169 Chương 120: Thả ta ra
170 Chương 121: Nghĩa nữ
171 Chương 122: Kế hoạch
172 Chương 123: Cáo biệt
173 Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174 Chương 125: Bỏ thuốc
175 Chương 126
176 Chương 127: Sứ thần
177 Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178 Chương 129: Có thai
179 Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Thân xác Loli trái tim Ngự tỷ*
2
Chương 2: Nói rất có lý nên không thể phản bác
3
Chương 3: Quyết tâm làm một tiểu trong suốt*
4
Chương 4: Tam quan của Tể tướng rất chính trực
5
Chương 5: Sự kiện làm xôn xao Hậu cung
6
Chương 6: Phụ thân nhà ta là nam thần* thứ thiệt
7
Chương 7: Cuộc sống chung hằng ngày với người cha nam thần
8
Chương 8: Trên đường gặp gỡ người giàu có thật sự
9
Chương 9: Đây là đứa trẻ nghịch ngợm nhà nào
10
Chương 10: Phương thức giả bộ giàu có ở cổ đại
11
Chương 11: Tại sao không cần nó
12
Chương 12: Ám sát (canh hai)
13
Chương 13: Thật ra thì ta chỉ là muốn ăn mì
14
Chương 14: Nương nương, Hoàng thượng triệu
15
Chương 15: Khi đứa trẻ dụ dỗ:
16
Chương 16: Mỗi tên nam nhân cặn bã đều có điểm cặn bã riêng (canh hai)
17
Chương 17: Cuộc gặp gỡ trong số mệnh (canh ba)
18
Chương 18: Năng lượng vầng sáng của nữ chính max1
19
Chương 19: Đá đặt chân của nữ chính (canh hai)
20
Chương 20: Ta giả bộ yếu ớt, ngươi giả bộ mù quáng
21
Chương 21: Thái hậu nương nương, không cần cám ơn (canh hai)
22
Chương 22: Hoàng đế Bệ hạ sắp hắc hóa
23
Chương 23: Nam chính, ngươi phạm quy (canh hai)
24
Chương 24: Rút thăm đi
25
Chương 25: Đức Phi, ngươi lên đường bình an
26
Chương 26: Hoàng đế Bệ hạ không vui vẻ
27
Chương 27: Nói có lý
28
Chương 28: Muốn ôm đùi, không có cửa
29
Chương 29: Hãy đi cúng cho ta đi!
30
Chương 30: Hiền phi
31
Chương 31: Nữ chính và nam chính "trùng hợp" gặp nhau
32
Chương 32: Thế giới xem mặt có cứu vớt:
33
Chương 33: Nhận lấy tấm lòng nhiệt huyết của ta
34
Chương 34: Bị nói xấu mà không hề hay biết
35
Chương 35: Vốn không có cách nào cự tuyệt mà
36
Chương 36: Bệ hạ ngài nên uống thuốc đi
37
Chương 37: Làm nũng mà sống
38
Chương 38: Chính thức gặp mặt nữ chính đại nhân
39
Chương 39: Định luật nữ chính
40
Chương 40: Vì sao cuộc sống lại bi thống như thế
41
Chương 41: Lực lượng của kịch tình đại thần
42
Chương 42: Đừng nghĩ nhiều
43
Chương 43: Xấu mặt
44
Chương 44: Người giật dây
45
Chương 45: Nhìn rõ ngươi rồi nam chính căn bã
46
Chương 46: Hắn đang làm mình làm mẩy với ta
47
Chương 47: Lần đầu tiên gặp mặt nam phụ
48
Chương 48: Thư viện Lăng Vân
49
Chương 49: Nam phụ mới thật sự là tuyệt sắc
50
Chương 50: Điểm kích khởi Tĩnh Vương điện hạ hắc hóa
51
Chương 51: Không muốn trở về
52
Chương 52-1: Xin đặt trước
53
Chương 52-2: Xin đặt trước (2)
54
Chương 52-3: Xin đặt trước (3)
55
Chương 52-4: Xin đặt trước (4)
56
Chương 53-1: Đúng là không thể nào có sự trùng hợp
57
Chương 53-2: Chính là không thể nào có trùng hợp (2)
58
Chương 53-3: Chính là không thể nào có trùng hợp (3)
59
Chương 53-4: Chính là không thể nào có trùng hợp (4)
60
Chương 54-1: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (1)
61
Chương 54-2: Một điểm khốn nạn phá hủy đi tất cả (2)
62
Chương 54-3: Một tên khốn nạn phá hủy đi tất cả (3)
63
Chương 55-1: Chỉ số thông minh bị đè bẹp
64
Chương 55-2: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (2)
65
Chương 55-3: Chỉ số thông minh bị đè bẹp (3)
66
Chương 56-1: Tổ đội đánh Boss (1)
67
Chương 56-2: Tổ đội đánh Boss (2)
68
Chương 57: Chưa qua sông đã bắt đầu phá cầu
69
Chương 58: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (1)
70
Chương 58-2: Ngài không khỏe mang theo cả nhà ngài ấy (2)
71
Chương 59-1: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (1)
72
Chương 59-2: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (2)
73
Chương 59-3: Bước theo gót chân Tạ Hoàng hậu (3)
74
Chương 60-1: Đào ra vàng giữa sa mạc (1)
75
Chương 60-2: Đào ra vàng giữa sa mạc (2)
76
Chương 60-3: Đào ra vàng giữa sa mạc (3)
77
Chương 61-1: Đi đi (1)
78
Chương 61-2: Đi đi ~ (2)
79
Chương 61-3: Đi đi ~ (3)
80
Chương 62: Phỏng đoán về việc Hoàng đế Nam tuần (1)
81
Chương 62-2: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (2)
82
Chương 62-3: Phỏng đoán về việc Nam tuần của Hoàng đế (3)
83
Chương 63-1: Lũ lụt ở Thanh Châu (1)
84
Chương 63-2: Lũ lụt ở Thanh Châu (2)
85
Chương 64-1: Năm lượng bạc có đắt hay không (1)
86
Chương 64-2: Năm lượng bạc có đắt hay không (2)
87
Chương 64-3: Năm lượng bạc có đắt hay không (3)
88
Chương 65: Cảnh Hoan. . . . . .
89
Chương 66: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (1)
90
Chương 66-2: Sao ngươi lại. . . . . . Nặng vậy. . . . . (2)
91
Chương 67: Con dâu nuôi từ bé sao (1)
92
Chương 67-2: Con dâu nuôi từ bé sao (2)
93
Chương 67-3: Con dâu nuôi từ bé sao (3)
94
Chương 68: Đừng đi bán mặt
95
Chương 68-2: Đừng đi bán mặt (2)
96
Chương 69: Đã đủ vừa lòng
97
Chương 70: Hồi kinh (1)
98
Chương 70-2: Hồi kinh (2)
99
Chương 70-3: Hồi kinh (3)
100
Chương 71: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (1)
101
Chương 71-2: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (2)
102
Chương 71-3: Đi dỗ hắn nhanh đi kìa (3)
103
Chương 72: Thì ra là như vậy
104
Chương 72-2: Thì ra là như vậy (2)
105
Chương 73: Bình sanh sẽ không tương tư 1
106
Chương 73-2: Bình sanh sẽ không tương tư 2
107
Chương 74: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 1
108
Chương 74-2: Bữa tiệc đón gió tẩy trần 2
109
Chương 75: Ngươi thật không muốn biết tại sao ta mời chúng tỷ muội cùng đến xem
110
Chương 76-1: Thục phi có thai 1
111
Chương 76-2: Thục phi có thai 2
112
Chương 77: Đại chiêu đọc sách của nữ chính
113
Chương 77-2: Đại chiêu đọc sách của nữ chính 2
114
Chương 78: Không thể mang thai 1
115
Chương 78-2: Không thể mang thai 2
116
Chương 78-3: Không thể mang thai 3
117
Chương 79: Hư thai 1
118
Chương 79-2: Hư thai 2
119
Chương 80-1: Cấm túc
120
Chương 80-2: Cấm túc 2
121
Chương 81-1: Vi thần cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 1
122
Chương 81-2: Vi thần trong cung thỉnh hoàng thượng phế hậu 2
123
Chương 81-3: Vi thần cung thỉnh Hoàn thượng phế hậu 3
124
Chương 82: Ta không làm được
125
Chương 82-2: Ta không làm được 2
126
Chương 83: Mời ta cùng ngươi và người già vui vẻ đêm thất tịch
127
Chương 84: Học sinh chuyển trường Ngưu xoa
128
Chương 85: Chữ của Tể Tướng đại nhân
129
Chương 85-2: Chữ của Tể Tướng đại nhân 2
130
Chương 86: Chỉ là trong lòng nàng nguyện ý thôi
131
Chương 86-2: Chỉ cần nàng nguyện ý thôi 2
132
Chương 87: Cặn bã
133
Chương 88: Là lỗi của ta
134
Chương 88-2: Là lỗi của ta 2
135
Chương 88-3: Là lỗi của ta 3
136
Chương 89: Không biết xấu hổ
137
Chương 90: Trẫm sẽ không buông tay
138
Chương 91
139
Chương 92: Hai người các ngươi thì vui rồi
140
Chương 93: Đại Hi lai phạm
141
Chương 94: Xuất sứ Đại Hi (2)
142
Chương 95: Hòa đàm (1)
143
Chương 95-2: Hòa đàm (2)
144
Chương 96: Triệt binh hồi triều
145
Chương 97: Nàng đã đồng ý với ta (1)
146
Chương 97-2: Nàng đã đồng ý với ta (2)
147
Chương 98: Người yêu của ngươi là ai
148
Chương 99: Thế tử
149
Chương 100: Không biết xấu hổ
150
Chương 101: Sự cố thể chất
151
Chương 102: Ra uy
152
Chương 103: Đại Hoàn xâm chiếm
153
Chương 104: Giao dịch
154
Chương 105: Nam thần cha dị thường
155
Chương 106: Một nam chủ khác
156
Chương 107: Muốn đưa ta đi đâu (canh 2)
157
Chương 108: Hồi cung
158
Chương 109
159
Chương 110
160
Chương 111
161
Chương 112
162
Chương 113
163
Chương 114
164
Chương 115
165
Chương 116
166
Chương 117: Nhánh đâm ngang
167
Chương 118: Nguyền rủa
168
Chương 119: Tác hợp
169
Chương 120: Thả ta ra
170
Chương 121: Nghĩa nữ
171
Chương 122: Kế hoạch
172
Chương 123: Cáo biệt
173
Chương 124: Vận khí cũng là thực lực
174
Chương 125: Bỏ thuốc
175
Chương 126
176
Chương 127: Sứ thần
177
Chương 128: Chuyện cũ (tới kịch tình, vạch trần bí mật Tạ thị)
178
Chương 129: Có thai
179
Chương 130: Cha và con gái (Kịch tình)