Chương 93: Từ Văn Phủ

Đường Huyền theo thư sinh nọ bước vào đại sảnh. Mặc dù sảnh rất rộng, nhưng ngoại trừ bộ bàn ghế uống trà thì không còn một thứ gì khác.
Thư sinh cũng hơi xấu hổ, cười nói:
- Trong nhà thiếu thốn, khiến quý khách chê cười rồi!
Đường Huyền cười nói:
- Đâu có! Núi không cao có tiên tu hành, nước không sâu có rồng ẩn thân, huynh đài dù sống trong cảnh khó khăn nhưng vẫn vẽ tranh trồng hoa được, như vậy mới là đáng quý!
Người nọ nghe vậy nét mặt cũng dễ chịu hơn. Hai người ngồi xuống bàn, tiểu nam hài bán tranh nọ lập tức pha lên một ấm trà.
- Quý khách nhìn không giống người thường, tiểu sinh có thể mạn phép hỏi quý tính đại danh của ngài?

Đường Huyền nói:
- Tại hạ họ Đường, còn huynh đài thì sao?
Thư sinh đáp:
- Tại hạ họ Từ tên Văn Phủ.
- Ồ! Đường mỗ khi nãy chứng kiến bức tranh của Từ đại ca, nhận ra phong cách vẽ thanh trần thoát tục, phóng khoáng mạnh mẽ, nhưng hình như trong nét vẽ có ẩn chứa sự bi phẫn uất ức, huynh đài hẳn có nhiều điều tiếc nuối, có thể tâm sự với tại hạ không?!
Đường Huyền nói láo không chớp mắt. Ngay cả bức tranh vẽ gì hắn cũng nhìn không ra, nhưng có câu không ăn thịt lợn thì cũng từng thấy lợn chạy. Nhìn qua thư sinh này, mặc dù bề ngoài ôn hòa mềm mỏng, nhưng Đường Huyền biết đây chính là loại sĩ tử cổ điển nhất, bảo thủ nhất, với những người này cốt khí còn quan trọng hơn tính mạng. Trong mắt Đường Huyền loại người này đáng kính trọng ba phần, còn bảy phần là khinh bỉ. Gia cảnh đã khốn khó đến mức độ này mà cả ngày chỉ vẽ vài bức tranh để bán, chỉ sợ tiền để chăm sóc vườn hoa ngoài kia cũng không đủ!
Thư sinh nọ nghe vậy thì sửng sốt, sau đó cười rạng rỡ nói:
- Đường huynh đệ không ngờ cũng là một đại hành gia về thi họa, có thể nhìn ra tâm trạng của tại hạ! Quả là ngàn vàng dễ được, tri kỷ khó cầu! Nếu Đường huynh đệ yêu thích, Từ mỗ nguyện tặng bức tranh nó ngài!
Đường Huyền tươi cười chắp tay cảm tạ, trong đầu thì thầm nghĩ: “Cái gì gọi là ngàn vàng dễ được? Nếu dễ được thì ngươi kiếm cho ta xem! Hừ, bức tranh này bất quá cũng là vài bông hoa, vài cái lá cây chứ có cái giá trị khỉ gì… Aizzz, mà thôi, hắn đã sa sút đến mức này, hẳn là cũng chịu không ít lời chê cười từ người khác rồi, thôi thì cứ nói vài câu cho hắn dễ chịu vậy!”
Nghĩ vậy Đường Huyền bèn nói:
- Không nên không nên! Đường mỗ tới đây là muốn mua tranh, năm lượng một bức còn là cái giá quá rẻ, đâu thể chiếm thêm tiện nghi của huynh đài.
Từ Văn Phủ nghe thế liền kiến quyết nói:
- Đường huynh đệ, tranh này là Từ mỗ tặng người tri kỷ, huynh đệ không chịu nhận chẳng phải coi Từ mỗ là kẻ tầm thường như năm lượng bạc kia sao?

Đường Huyền thấy hắn không ngờ phản ứng mạnh như vậy, chỉ biết cười khổ nhận lấy. Sau đó hắn lại nói:
- Đường mỗ hôm nay tới đây thực ra còn có một việc muốn nhờ Từ huynh giúp đỡ…
- Chúng ta một đoàn người ngựa đi đường xa tới Nam Châu mà không tìm được chỗ trú chân nào, trong đoàn lại có người ốm, vì thế… nếu huynh đài không ngại có thể cho chúng ta xin tá túc nhờ vài ngày hay không? Còn giá thuê nhà…
Từ Văn Phủ nghe vậy lập tức gật đầu ngắt lời:
- Ta còn tưởng chuyện gì, nếu Đường huynh không chê nơi này đơn sơ thì muốn ở bao lâu cũng được! Còn chuyện tiền nong thì đừng nhắc tới nữa!
Đường Huyền nghe vậy thầm chửi tên thư sinh này quá mức sĩ diện, cho dù ngươi không nghĩ cho bản thân thì cũng phải nghĩ cho thằng bé kia, nó cả ngày thiếu ăn thiếu mặc còn phải chạy ra ngoài phơi mặt bán tranh, đúng là trong thiên hạ vô dụng nhất là thư sinh!
Đường Huyền cũng lười nói với tên đầu đất này, hắn quay sang bảo Giang Bắc Thiên gọi người tới.
Một lát, hắn nhìn Từ Văn Phủ thỉnh thoảng lại ho sặc sụa, bèn nói:
- Từ huynh có phải đang bị bệnh gì không? Hay là để thủ hạ của ta tới xem một chút?
Từ Văn Phủ vội lắc đầu:
- Không cần phiền toái như vậy, bệnh này của ta mắc từ lâu rồi, đã thành nan y, không chữa được!
Đường Huyền nghe vậy liền cố tỏ ra tức giận nói:
- Từ huynh, ngươi đã gọi ta một tiếng huynh đệ, nếu đã là huynh đệ thì quan tâm nhau là chuyện bình thường, cớ sao Từ huynh cứ liên tục từ chối ta như vậy? Có phải huynh coi ta là người ngoài không?

Từ Văn Phủ nghe vậy vội vã lắc đầu, rốt cuộc đành phải đồng ý cho Hồ đại phu bắt mạch.
- Từ công tử, bệnh này của ngài hẳn là cũng phải bảy tám năm rồi?
Từ Văn Phủ gật đầu:
- Không sai, cũng gần tám năm rồi!
- Nếu thế thứ cho lão phu nói thẳng, nếu ngay từ đầu công tử có thể chữa trị thì đã sớm khỏi rồi, nhưng hiện tại đã kéo dài quá lâu, muốn chữa cũng vô cùng khó khăn!
“Mẹ kiếp, lão đầu này lại quen thói hù bệnh nhân trước khi chữa rồi!”
Đường Huyền ho một tiếng, trừng mắt nhìn Hồ lão.
Hồ đại phu vội cười bồi:
- Công tử, mặc dù bệnh khó chữa, nhưng với tiểu nhân thì vẫn chưa là gì, trong một năm tiểu nhân nhất định chữa khỏi cho Từ công tử!
- Hừ, lần sau ít dọa người đi một chút!
Đường Huyền vốn chỉ coi bệnh của Từ Văn Phủ như cảm cúm. Hồ đại phu nói bệnh khó chữa hắn chỉ cho là lão nói phét để tự đề cao bản lĩnh của lão. Nhưng Từ Văn Phủ thì tự biết, bệnh của hắn không phải loại bệnh tầm thường, không ít lang trung có tiếng đã từng thử nhưng không ai chữa dứt bệnh được. Không ngờ vị Hồ đại phu này lại tự tin nói chữa khỏi bệnh trong một năm, vậy thì một là lão nói khoác, hai là lão thực sự là thần y, nếu là trường hợp thứ hai, vậy thì vị công tử họ Đường kia hẳn không phải người thường!

Chapter
1 Chương 1: Tỉnh Lại
2 Chương 2: Thượng Triều
3 Chương 3: Thích Khách
4 Chương 4: Như Vậy
5 Chương 5: Độc Phát
6 Chương 6: Thiên Hạ Này Của Ai
7 Chương 7: Cấm Vệ Quân
8 Chương 8: Cấm Vệ Quân (2)
9 Chương 9: Rời Cung
10 Chương 10: Địa Lao
11 Chương 11: Địa Lao (2)
12 Chương 12: Thoát Ra
13 Chương 13: Càn Quét (2)
14 Chương 14: Mượn Người
15 Chương 15: Tên nàng là gì?
16 Chương 16: Biến Cố Ở Võ Trường
17 Chương 17: Vũ Khí Mới, Quân Đội Mới
18 Chương 18: Phản Loạn
19 Chương 19: Ly Gián
20 Chương 20: Cứu Người
21 Chương 21: Thuyết Phục
22 Chương 22: Thanh Giả Tự Thanh
23 Chương 23: Gom Bạc
24 Chương 24: Tám Phần Lợi Tức
25 Chương 25: Cống Phẩm Bị Cướp
26 Chương 26: Đại Lao
27 Chương 27: Tần Lão Tướng Quân
28 Chương 28: Khiêu Chiến
29 Chương 29: Bạch Hồng Kiều
30 Chương 30: Thi Toán
31 Chương 31: Hô Mưa
32 Chương 32: Đối Chữ
33 Chương 33: Đại Chiến Ngự Hoa Viên
34 Chương 34: Đại Chiến Ngự Hoa Viên (2)
35 Chương 35: Đại Chiến Ngự Hoa Viên (3)
36 Chương 36: Đại Chiến Ngự Hoa Viên (4)
37 Chương 37: Mười năm!
38 Chương 38: Xuất Cung Vi Hành
39 Chương 39: Kỹ Viện
40 Chương 40: Đấu Giá
41 Chương 41: Chặn Kiệu
42 Chương 42: Thanh Liên
43 Chương 43: Thanh Liên (2)
44 Chương 44: Bị Phát Hiện
45 Chương 45: Lại Gặp Thích Khách
46 Chương 46: Một Chọi Một
47 Chương 47: Đấu Giang Bắc Thiên
48 Chương 48: Tự Sát
49 Chương 49: Tỉnh Lại
50 Chương 50: Đi Giải Quyết
51 Chương 51: Động
52 Chương 52: Tử Lao
53 Chương 53: Đường Sống
54 Chương 54: Lôi Đài
55 Chương 55: Cách Mạng Mới
56 Chương 56: Xem Tướng
57 Chương 57: Gửi Thư
58 Chương 58: Về Cung
59 Chương 59: Tin Tức
60 Chương 60: Xuất Trận Đoạt Mỹ Nhân
61 Chương 61: Đại Chiến
62 Chương 62: Tọa Hoài Bất Loạn
63 Chương 63: Viện Binh
64 Chương 64: Tạo Phản
65 Chương 65: Trao Quyền
66 Chương 66: Binh Biến (1)
67 Chương 67: Binh Biến (2)
68 Chương 68: Binh Biến (3)
69 Chương 69: Binh Biến (4)
70 Chương 70: Con Tin
71 Chương 71: Tha Chết
72 Chương 72: Đình Chiến
73 Chương 73: Kết Thúc
74 Chương 74: Mâu Thuẫn
75 Chương 75: Làm Mối
76 Chương 76
77 Chương 77: Cứu Tế
78 Chương 78: Ý Trung Nhân
79 Chương 79: Xuất Ngoại
80 Chương 80: Nghỉ Chân
81 Chương 81: Gặp Lại (1)
82 Chương 82: Gặp Lại (2)
83 Chương 83: Chuyện Cũ
84 Chương 84: Thần Y
85 Chương 85: Ngộ Đạo
86 Chương 86: Nữ Hiệp
87 Chương 87: Nữ Hiệp (2)
88 Chương 88: Thư Sinh
89 Chương 89: Giao Dịch
90 Chương 90: Nạp Thiếp
91 Chương 91: Lên Đường
92 Chương 92: Bán Tranh
93 Chương 93: Từ Văn Phủ
94 Chương 94: Bắt Nạt Người
95 Chương 95: Chương 95
96 Chương 96: Chương 96
97 Chương 97: Chó Liếm Mặt Chủ
98 Chương 98: Anh Vợ
99 Chương 99: Chương 99
100 Chương 100: Tri Huyện
101 Chương 101: Chương 101
102 Chương 102: Tư Xuân
103 Chương 103: Đêm Xuân
104 Chương 104: Chương 104
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Tỉnh Lại
2
Chương 2: Thượng Triều
3
Chương 3: Thích Khách
4
Chương 4: Như Vậy
5
Chương 5: Độc Phát
6
Chương 6: Thiên Hạ Này Của Ai
7
Chương 7: Cấm Vệ Quân
8
Chương 8: Cấm Vệ Quân (2)
9
Chương 9: Rời Cung
10
Chương 10: Địa Lao
11
Chương 11: Địa Lao (2)
12
Chương 12: Thoát Ra
13
Chương 13: Càn Quét (2)
14
Chương 14: Mượn Người
15
Chương 15: Tên nàng là gì?
16
Chương 16: Biến Cố Ở Võ Trường
17
Chương 17: Vũ Khí Mới, Quân Đội Mới
18
Chương 18: Phản Loạn
19
Chương 19: Ly Gián
20
Chương 20: Cứu Người
21
Chương 21: Thuyết Phục
22
Chương 22: Thanh Giả Tự Thanh
23
Chương 23: Gom Bạc
24
Chương 24: Tám Phần Lợi Tức
25
Chương 25: Cống Phẩm Bị Cướp
26
Chương 26: Đại Lao
27
Chương 27: Tần Lão Tướng Quân
28
Chương 28: Khiêu Chiến
29
Chương 29: Bạch Hồng Kiều
30
Chương 30: Thi Toán
31
Chương 31: Hô Mưa
32
Chương 32: Đối Chữ
33
Chương 33: Đại Chiến Ngự Hoa Viên
34
Chương 34: Đại Chiến Ngự Hoa Viên (2)
35
Chương 35: Đại Chiến Ngự Hoa Viên (3)
36
Chương 36: Đại Chiến Ngự Hoa Viên (4)
37
Chương 37: Mười năm!
38
Chương 38: Xuất Cung Vi Hành
39
Chương 39: Kỹ Viện
40
Chương 40: Đấu Giá
41
Chương 41: Chặn Kiệu
42
Chương 42: Thanh Liên
43
Chương 43: Thanh Liên (2)
44
Chương 44: Bị Phát Hiện
45
Chương 45: Lại Gặp Thích Khách
46
Chương 46: Một Chọi Một
47
Chương 47: Đấu Giang Bắc Thiên
48
Chương 48: Tự Sát
49
Chương 49: Tỉnh Lại
50
Chương 50: Đi Giải Quyết
51
Chương 51: Động
52
Chương 52: Tử Lao
53
Chương 53: Đường Sống
54
Chương 54: Lôi Đài
55
Chương 55: Cách Mạng Mới
56
Chương 56: Xem Tướng
57
Chương 57: Gửi Thư
58
Chương 58: Về Cung
59
Chương 59: Tin Tức
60
Chương 60: Xuất Trận Đoạt Mỹ Nhân
61
Chương 61: Đại Chiến
62
Chương 62: Tọa Hoài Bất Loạn
63
Chương 63: Viện Binh
64
Chương 64: Tạo Phản
65
Chương 65: Trao Quyền
66
Chương 66: Binh Biến (1)
67
Chương 67: Binh Biến (2)
68
Chương 68: Binh Biến (3)
69
Chương 69: Binh Biến (4)
70
Chương 70: Con Tin
71
Chương 71: Tha Chết
72
Chương 72: Đình Chiến
73
Chương 73: Kết Thúc
74
Chương 74: Mâu Thuẫn
75
Chương 75: Làm Mối
76
Chương 76
77
Chương 77: Cứu Tế
78
Chương 78: Ý Trung Nhân
79
Chương 79: Xuất Ngoại
80
Chương 80: Nghỉ Chân
81
Chương 81: Gặp Lại (1)
82
Chương 82: Gặp Lại (2)
83
Chương 83: Chuyện Cũ
84
Chương 84: Thần Y
85
Chương 85: Ngộ Đạo
86
Chương 86: Nữ Hiệp
87
Chương 87: Nữ Hiệp (2)
88
Chương 88: Thư Sinh
89
Chương 89: Giao Dịch
90
Chương 90: Nạp Thiếp
91
Chương 91: Lên Đường
92
Chương 92: Bán Tranh
93
Chương 93: Từ Văn Phủ
94
Chương 94: Bắt Nạt Người
95
Chương 95: Chương 95
96
Chương 96: Chương 96
97
Chương 97: Chó Liếm Mặt Chủ
98
Chương 98: Anh Vợ
99
Chương 99: Chương 99
100
Chương 100: Tri Huyện
101
Chương 101: Chương 101
102
Chương 102: Tư Xuân
103
Chương 103: Đêm Xuân
104
Chương 104: Chương 104