Chương 93: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (2)

– Viên Giác, Viên Ấn, các con thống lĩnh bản tự đệ tử trấn giữ nơi đây! Yêu nhân Ma giáo, không được tha kẻ nào!

Một vị lão tăng quát lớn.

Một người đứng ở một bên đại hán trung niên khôi ngô hỏi:

– Không Trí đại sư, Viên Chân sư huynh không biết theo kế hoạch đã thành công hay chưa?

Thì ra Không Văn đại sư phương trượng của chùa Thiếu Lâm còn tọa trấn ở núi Trung Sơn, lần này đệ tử của Thiếu Lâm đi cùng với các đại môn phái vây đánh Ma Giáo là do Không Trí chỉ huy. Các môn phái khác, vì kính ngưỡng danh vọng và địa vị của phái Thiếu Lâm nên đã bầu Không Trí làm người ra lệnh tấn công Quang Minh

– Tống đại hiệp, lần này Lục Đại phái chúng ta có thể nói là thuận buồm xuôi gió, cánh của Diệt Tuyệt sư thái có thể bọn họ cũng đã đến dưới núi, chúng ta đem quần ma diệt trừ từ bên trên Quang Minh đỉnh, đồng thanh tương ứng kết hợp lẫn nhau, Ma giáo tặc nhân còn không thúc thủ chịu trói sao?

Nói đến đây đắc ý mỉm cười, một bên ra lệnh đệ tử ở giữa lục soát truy tìm tung tích địch, đồng thời hạ lệnh nam nữ bất luận là người của Ma giáo thì đồng loạt chém giết không tha.

Đại hán trung niên khôi ngô kia chính là đại sư huynh của Võ Đang thất hiệp Tống Viễn Kiều, tất cả ngũ hiệp đều đến đông đủ, ngoại trừ Ân Lê Đình ở dưới chân núi tiếp ứng, Trương Tùng Khê, Du Liên Châu, Mạc Thanh Cốc cũng theo từ trong bí đạo đến tổng đàn Quang Minh đỉnh.

– Trận chiến này nếu như toàn thắng, Viên Chân sư huynh là người có công lao lớn nhất, nếu không phải là nhờ Viên Chân sư huynh dò xét tìm ra bí đạo của Ma giáo, chúng ta cũng không thể định ra kế sách nội ứng ngoại hợp này.

Không Trí không ngừng mỉm cười, trong lòng rất là vui mừng, Tống Viễn Kiều lại nói:

– Không Trí đại sư, tổng đàn ở Quang Minh đỉnh đối với giáo đồ Ma giáo, giống như là thánh địa, đến bình minh, giáo đồ Ma giáo tại các nơi sườn núi sẽ gấp rút tiếp viện đến đây, Thiên Ưng giáo cùng Ngũ Hành Kỳ nhân số cũng không phải là ít, đến lúc đó chắc chắn chó cùng rứt giậu, điên cuồng phản công, chúng ta ở đây phải trấn giữ thật cẩn thận, Viên Giác cùng Viên Ấn hai vị sư huynh trấn giữ mé ngoài chỉ sợ là lực lượng thư thớt, nếu như Không Trí đại sư không phản đối, thì tệ phái cho người cùng nhau hiệp trợ phòng thủ cửa quan ải này, như thế được không?

Không Trí gật đầu nói:

– Tống đại hiệp lo lắng rất đúng.

Ngay sau đó, tăng cường phái thêm nhân thủ, còn Tống Viễn Kiều thì bảo Trương Tùng Khê cùng Du Liên Châu lưu lại hổ trợ cho phái Thiếu Lâm.

Lúc này, giáo đồ Minh Giáo bị giết rất nhiều, Thiếu Lâm, Võ Đang hai phái đột nhập từ bí đạo đến đều tuyển lựa cao thủ, trong khi thành phần tinh anh của Minh Giáo đều bố phòng dọc theo 13 trạm ở sườn núi, tổng đàn nơi này vốn được cho là vững như thành đồng, nhưng không ngờ bị tập kích từ trong bí đạo chui ra, hiện tại lưu tại tổng đàn, phần lớn đều là nô bộc người làm tạp vụ thì làm sao là đối thủ của cao thủ hai phái Thiếu Lâm, Võ Đang?

Tống Viễn Kiều cùng Không Trí thúc giục đệ tử đánh vào các nơi, hai người cùng nhau đồng hành, đi một đoạn đường, chợt thấy một tăng nhân lảo đảo chạy đến, Không Trí cả kinh nói:

– Là Viên Chân! Như thế nào lại bị thương?

Đại sư nhanh tiến đến, quả đúng là Viên Chân.

Viên Chân vốn đã bị Vi Nhất Tiếu đánh trúng Hàn Băng Miêu Chưởng gây nên thương tích, lúc bỏ chạy, lại bị nội lực cực kỳ mạnh mẽ của Trương Siêu Quần tác động ngược lại thêm trầm trọng, hắn có thể kiên trì chạy trốn đến nơi đây, đã là không dễ dàng, liền chỉ phương hướng phòng nghị sự, nói đứt quãng:

– Sư thúc…. Dương Tiêu… Ngũ Tản Nhân bọn chúng…. bọn chúng đều ở tại phòng nghị sự…..đã bị tiểu đồ gây thương tích, mau đến đó nhanh đi.

Lại nhìn thấy Tống Viễn Kiều, hắn cả giận nói:

– Tống đại hiệp, người phÍ Võ Đang…hừ…hừ… vậy mà cấu kết cùng với Ma giáo…

Không trí quát to:

– Viên Chân ngươi hồ đồ rồi sao? Chớ có nói bậy!

Tống Viễn Kiều kiền nói:

– Viên Chân sư huynh, nói rỏ cái gì mà là cấu kết với Ma giáo?

Viên Chân đang muốn nói tiếp, thì trong miệng ọc ra máu tươi, sắc mặt đã là xám xịt, ngón tay chỉ hướng phòng nghị sự:

– Võ Đang… có đệ tử… cũng tại… tại phòng nghị sự!

Dứt lời xong thì thở dốc không thốt nên lời được nữa.

Không Trí gặp thấy y thụ thương rất nặng, vội vàng gọi người đến nâng lên một bên, Tống Viễn Kiều cau mày nói:

– Viên Chân sư huynh nói nghe quá kỳ quái, Võ Đang trừ Lục đệ và Thanh Thư ở dưới chân núi tiếp ứng, toàn bộ những người khác thì ở chỗ này, hắn nói cái gì đệ tử Võ Đang tại phòng nghị sự?

Không Trí cũng là nghi hoặc không hiểu, nói:

– Chắc là Viên Chân bị thương nặng, nên thần trí hồ đồ rồi, chúng ta cùng đến đó nhìn cho rõ ràng. …

…………………………………………………………………………………….

Lúc này trong phòng nghị sự, Trương Siêu Quần đang nghe tiếng la giết, trong lòng nóng như lửa đốt, bên này có Ngũ Tản Nhân, Dương Tiêu cùng Vi Nhất Tiếu, Dương Bất Hối, tất cả đều bị thương, còn mé sau hoa viên, Tiểu Ngư, Tiểu Nhạn và Kỷ Yên Nhiên cùng Trương Vô Kỵ đều ở trong đó, nếu như người chính phái phát hiện giết tới, bọn họ hầu như ai cũng không có võ công, chỉ có nước là chịu làm thịt, làm sao mà hắn còn nhớ đến để đuổi theo Viên Chân?

– Dương tả sứ, vãn bối đi an trí người một chốc thì lập tức quay lại ngay!

Trương Siêu Quần nói xong thì thân hình lóe lên đi ngay, hắn nghĩ tới bọn người của Dương Tiêu dù sao cũng là những nhân vật đầu não, Thiếu Lâm, Võ Đang người hai phái nếu có chạy đến, cũng không có khả năng lập tức liền động thủ giết thì lại là bị nguy hiểm hơn nhiều, hắn chọn lực đương nhiên là phải đến ứng cứu trước.

Dương Tiêu lúc này đang nghe bên ngoài tiếng la hét chém giết nổi lên bốn phía, không khỏi vừa sợ vừa giận, Chu Điên tính tình nóng nảy, mắng to Thành Côn thứ người hèn hạ vô sỉ, những người còn lại đều là biết hôm nay Minh Giáo đang lâm vào tình thế nguy hiểm chi cực, lúc này địch nhân từ bí đạo đi lên bao vây tổng đàn bên trong, các cao thủ thì đều sai phái trấn giữ bên ngoài, giờ ở đây chỉ còn lại có mấy người như thế này, đã vậy toàn bộ đều bị thương cũng không thể nhác nổi tay chân, đừng nói là cao thủ Thiếu Lâm cùng Võ Đang hai phái, chỉ là tùy tiện đến mấy tên xoàng xĩnh, cũng có thể từng chưởng một đem cả đám người đập chết hết.

chu điên mắng chửi ra rảnhưng, không ai hưởng ứng, bỗng nhiên y nói:

– Dương tả sứ, Chu Điên ta thực sự đáng chết! Lâu nay đối với ngươi không đúng, ngươi mặc dù không được tốt lắm, nhưng nếu lên làm giáo chủ, thì hôm nay Minh giáo không có kết cục như thế này.

Dương Tiêu cười khổ nói:

– Ta có tài đức gì mà có thể làm giáo chủ? Tất cả mọi người đều sai hết, nếu là chúng ta có thể cùng nhau hợp lực nháo, không nháo nhào giao đấu với nhau, thì Lục Đại phái làm sao có thể có cơ hội công chiếm trên Quang Minh đỉnh? Chúng ta tự mình làm cho rối loạn, dưới cửu tuyền, cũng không có mặt mũi nào gặp lại giáo chủ.

Bành Oánh Ngọc nói:

– Dương tả sứ, Vi huynh, vừa rồi vị Trương thiếu hiệp đến tột cùng là người phương nào? Hắn đã là đệ tử của phái Võ Đang, tại sao lại xuất thủ tương trợ chúng ta?

Dương Tiêu lắc đầu nói:

– Ta cũng không biết, hắn lai lịch rất là cổ quái, ta cũng chẳng rõ mục đích của hắn.

Ngay sau đó, Dương Tiêu đem câu chuyện một năm về trước khi Trương Siêu Quần mang theo nữ nhi Dương Bất Hối để ông ta nhận nhau một mạch kể ra.

Chu Điên nghe được Dương Tiêu nói Trương Siêu Quần có một loại ám khí kỳ quái, lúc chưởng môn phái Côn Luân Hà Thái Xung vừa đối mặt với hắn sau một tiếng nổ vang dưới liền thụ thương, liền rút về, Chu Điên thắc mắc không ngừng phải hỏi cho rõ đó là loại ám khí gì, nhưng Dương Tiêu làm gì mà còn có lòng dạ thanh thản nói với y về những chuyện này, huống chi chính Dương Tiêu cũng không rõ ràng lắm.

Lãnh Khiêm đột nhiên nói:

– Trương thiếu hiệp, là bạn chứ không phải là địch!

Dương Tiêu biết y xưa nay ít nói, nếu đã nói thì không có một câu nhảm, trong lòng hơi động, hướng về Lãnh Khiêm nhẹ gật đầu, thở dài nói:

– Ngày hôm nay, tánh mạng bay người chúng ta, xem ra là chỉ còn có dựa vào hắn.

Vi Nhất Tiếu nói:

– Người này thật là lai lịch cổ quái, nhưng ngày hôm trước khi Ngũ Hành Kỳ cùng Diệt Tuyệt lão ni đối đầu, lúc Nhuệ Kim Kỳ bị bao vây, đều nhờ vào hắn đứng ra bảo vệ, nếu không thì kết quả toàn giáo đồ đã chết hết rồi.

Ngoại trừ Dương Tiêu không bao lâu trước đó đã biết được tin tức, những người còn lại đều là không biết có chuyện này xảy ra, cho nên rất là ngạc nhiên, Vi Nhất Tiếu đang định giải thích, thì chợt nghe từ nơi xa lộn xộn tiếng bước chân truyền đến, ẩn ẩn nghe được có người la lên:

– Phòng nghị sự của Ma Giáo ở ngay tại đây này.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Dương Tiêu thở dài một tiếng lắc đầu, Chu Điên vội la lên:

– Tiểu tử kia tại sao đến giờ còn chưa quay lại? Lãnh Khiêm tiên sinh, ngươi không phải mới vừa nói có thể trông cậy vào hắn hay sao? Tất cả đều là cái rắm!

Vi Nhất Tiếu nói tiếp:

– Tiểu tử này chẳng lẽ sợ hãi đụng phải Tống Viễn Kiều, bị dọa nên chạy trốn? Lấy khinh công của hắn, thì bây giờ đã có mặt ở đây rồi mới đúng chứ!

Vi Nhất Tiếu đã chứng kiến khinh công Trương Siêu Quần, mặc dù so sánh về tốc độ so với chính mình thì hắn kém không ít, nhưng kinh công của Trương Siêu Quần lại sở trường về thời gian kéo dài, nếu là cùng phi thân trong một đoạn đường dài, chỉ sợ là mình sẽ thua trong tay hắn.

Thuyết Bất Đắc kêu lên:

– Vào lúc này, còn trông cậy vào người khác làm cái gì? Hôm nay nếu chúng ta số đã tận diệt, thì cũng không thể đánh mất uy phong Minh Giáo của chúng ta!

Chu Điên quát to:

– Mất uy phong cái rắm! Chu Điên ta bừa bãi ngang tàng, chẳng lẽ lại làm bôi đen đến Minh Giáo chúng ta sao? Đại trượng phu cùng lắm thì chết, có gì mà sợ?

Bọn họ không biết, Trương Siêu Quần lẽ ra đã sớm quay lại, sau khi hắn đem chúng nữ cùng Trương Vô Kỵ giấu vào trong hầm ngầm phía sau hoa viên, chợt nhớ tới Tiểu Chiêu, chính mình khắp nơi tìm kiếm, nào ngờ lại đụng phải cao thủ phái Thiếu Lâm dây dưa giao đấu không ngớt, hắn không muốn đả thương người, ngược lại bị càng ngày càng nhiều người cuốn lấy.

Đánh giao đấu thì chợt nghe bên ngoài truyền đến một tiếng kinh hô nữ tử, hắn nóng vội liền vận ra Càn Khôn Đại Na Di, tung chưởng làm cho hai cao thủ phái Thiếu Lâm bị ngất đi, những người khác còn lại trợn mắt hốc mồm lúc này hắn mới nghênh ngang rời khỏi được.

Phòng tới tiếng kêu nhìn lên, thì thấy chính là Tiểu Chiêu đang hoa dung thất sắc, bị một tăng nhân dồn đến góc tường, trong tay cầm giới đao, đang muốn chém xuống, Trương Siêu Quần làm sao cho phép có người tổn thương mình lão bà tương lai của mình, nóng vội quát lớn:

– Hãy vào tiếp ứng bao vây thủ lĩnh Ma giáo ở bên kia!

Tay lung tung chỉ một về một hướng, cái kia tăng nhân này quả nhiên quay đầu, thấy hắn thì mặc định coi thiếu niên này là đệ tử phái Võ Đang, liền hỏi:

– Là hướng đó phải không?

Trương Siêu Quần gật đầu nói:

– Không sai, vừa rồi quý phái có mấy vị sư huynh đã tiến đến!

Tăng nhân kia vội vàng nói:

– Làm phiền tiểu huynh đệ giải quyết chuyện ở đây!

Trương Siêu Quần mỉm cười, hướng đến Tiểu Chiêu, nàng vừa rồi liều chết ngăn cản chống đỡ, đã kiệt sức muốn chết, lúc này thoát hiểm, gặp lại Trương Siêu Quần, liền lăn ra bất tỉnh.

Trương Siêu Quần vội vàng vọt đến, đỡ lấy thân thể kiều nhuyễn của nàng, ôn hương nhuyễn ngọc trơn trượt, trong lòng hắn run lên, đang muốn ôm lấy nàng cùng đi đến phòng nghị sự, thì tăng nhân kia đã quay lại cùng với một một đạo sĩnghiêm nghị quát:

– Ma giáo yêu nghiệt, dám lừa gạt chúng ta! Chịu chết đi!

Trương Siêu Quần cười ha ha nói:

– Ta là đệ tử Võ Đang, lừa các ngươi để làm gì?

Đạo nhân kia hừ một tiếng, bước lên nói:

– Ngươi là người của phái Võ Đang sao? Như thế nào ta lại không biết được?

Trương Siêu Quần đang lo lắng đến sư an nguy của mọi người ở trong phòng nghị sự, nói qua loa:

– Ngươi đi hỏi đại sư huynh Tống Viễn Kiều, cứ nói là Trương Siêu Quần đang ở đây, thì biết rỏ.

Hắn đem Tiểu Chiêu ôm vào trong ngực, nhanh chân phóng đi, khí thế của hắn làm cho một tăng một đạo khiếp sợ, không dám cản trở, trơ mắt ngó nhìn lấy…

– A di đà phật!

Một lão tăng Thiếu Lâm đi vào trong phòng nghị sự, miệng niệm phật hiệu.

Theo sau lão tăng này, mọi người cùng chen vào, đao kiếm rút ra khỏi vỏ, sẵn sàng như lâm đại địch.

Dương Tiêu cười vang nói:

– Không Trí đại sư, Tống đại hiệp, hai vị cao nhân đồng thời giá lâm Quang Minh đỉnh, quá vẻ vang cho Minh Giáo rồi!…

Chapter
1 Chương 1: Mang Theo Mỹ Nữ Xuyên Qua
2 Chương 2: Tiểu Cô Nương
3 Chương 3: Tiểu Cô Nương Đáng Yêu
4 Chương 4: Nụ Hôn Đầu
5 Chương 5: Kiểm Tra Tiểu Cô Nương
6 Chương 6: Chu Bá Phụ, Chu Bá Mẫu
7 Chương 7: Hán Thủy Kinh Biến
8 Chương 8: Chiến Binh Ra Oai
9 Chương 9: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử
10 Chương 10: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử (2)
11 Chương 11: Hồ Điệp Cốc
12 Chương 12: Bành Hòa Thượng
13 Chương 13: Muốn Giết Đinh Mẫn Quân
14 Chương 14: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân
15 Chương 15: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân (2)
16 Chương 16: Sơ Ngộ Kim Hoa Bà Bà
17 Chương 17: Giúp Ngươi Hả Giận
18 Chương 18: Nhìn Trộm Đại Y Tỷ Tắm Rửa
19 Chương 19: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (2)
20 Chương 20: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (3)
21 Chương 21: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (4)
22 Chương 22: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (5)
23 Chương 23: Không Nhìn Lén Mà Nhìn Thẳng
24 Chương 24: Cành Lê Ép Hoa Hải Đường
25 Chương 25: Gặp Lại Thường Ngộ Xuân
26 Chương 26: Ngươi Từng Học Qua Y Thuật
27 Chương 27: Trong Thạch Động Ẩn Chứa Huyền Cơ
28 Chương 28: Sao Lại Là Tiểu Long Nữ
29 Chương 29: So Với Trước Càng Hư Hơn
30 Chương 30: Tiên Luyện Công Phu, Hậu Tạo Nhân Tuyển
31 Chương 31: Tiên Nữ Thổi Tiêu
32 Chương 32: Giao Tranh Long Trời Lở Đất
33 Chương 33: Lại Hẹn Ước 16 Năm Sau
34 Chương 34: Đàm Luận Với Kỷ Hiểu Phù
35 Chương 35: Kỳ Hiểu Phù Phi Lễ
36 Chương 36: Ỷ Thiên Kiếm
37 Chương 37: Thù Sâu Tựa Biển Với Dương Tiêu
38 Chương 38: Vì Sao Lại Tha Chết Kỳ Hiểu Phù
39 Chương 39: Đinh Mẫn Quân Đã Nhận Ra Là Ai
40 Chương 40: Luyện Công Cùng Đinh Mẫn Quân
41 Chương 41: Hầu Tử Trên Cây
42 Chương 42: Ngũ Cô Ái Thiếp Của Hà Thái Xung
43 Chương 43: Cùng Hà Thái Xung So Lớn Nhỏ
44 Chương 44: Tiểu Lang Quân Hài Nhất Dạ Thất Thứ Lang
45 Chương 45: Vũ Khúc Của Thời Cổ Xưa
46 Chương 46: Nhất Dạ Xuân Phong
47 Chương 47: Lần Đầu Tiên Của Hai Tỷ Muội
48 Chương 48: Ngũ Phu Nhân
49 Chương 49: So Kiếm
50 Chương 50: Ngũ Phu Nhân Tên Là Kỷ Yên Nhiên
51 Chương 51: Lưu Luyến Chia Tay
52 Chương 52: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Phượng
53 Chương 53: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Yến
54 Chương 54: Dã Chiến Chu Cửu Nhân
55 Chương 55: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (2)
56 Chương 56: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (3)
57 Chương 57: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (4)
58 Chương 58: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (5)
59 Chương 59: Chu Phu Nhân Mỹ Diễm
60 Chương 60: Gặp Gỡ Võ Thanh Anh
61 Chương 61: Mỹ Nữ Quyền Pháp
62 Chương 62: Tình Chọn Chu Phu Nhân
63 Chương 63: Tình Chọn Chu Phu Nhân (2)
64 Chương 64: Tình Chọn Chu Phu Nhân (3)
65 Chương 65: Tình Chọn Chu Phu Nhân (4)
66 Chương 66: Tình Chọn Chu Phu Nhân (5)
67 Chương 67: Có Mỹ Nhân Đồng Hành
68 Chương 68: Chốn Đào Nguyên Dưới Thung Lũng
69 Chương 69: Vườn Hoa Xuân Sắc
70 Chương 70: Vườn Hoa Xuân Sắc (2)
71 Chương 71: Vườn Hoa Xuân Sắc (3)
72 Chương 72: Vườn Hoa Xuân Sắc (4)
73 Chương 73: Cửu Dương Chân Kinh
74 Chương 74: Quái Khách
75 Chương 75: Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu
76 Chương 76: Diệt Tuyệt Sư Thái Muốn Gã Đệ Tử
77 Chương 77: Kỳ Hiểu Phù Đang Nghĩ Đến Người Nào
78 Chương 78: Chỉ Nhược Muội Muội
79 Chương 79: Tránh Ra Đó Là Thê Tử Của Ta
80 Chương 80: Dinh Dính Khó Chịu
81 Chương 81: Dưới Ánh Trăng Liêu Nhân
82 Chương 82: Ỷ Thiên Kiếm Phi Hàn
83 Chương 83: Cứu Vãn Sóng To
84 Chương 84: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây
85 Chương 85: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (2)
86 Chương 86: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (3)
87 Chương 87: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (4)
88 Chương 88: Cùng Tiểu Chiêu Nhìn Dương Bất Hối Tắm
89 Chương 89: Chữa Trị Cho Trương Vô Kị
90 Chương 90: Kỷ Yên Nhiên Hầu Hạ
91 Chương 91: Hai Độ Cao Trào
92 Chương 92: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (1)
93 Chương 93: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (2)
94 Chương 94: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (3)
95 Chương 95: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (4)
96 Chương 96: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (5)
97 Chương 97: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (6)
98 Chương 98: Cái Chết Của Thành Côn
99 Chương 99: Quỳ Xuống Cầu Ái
100 Chương 100: Vì Minh Giáo Thọ Thương
101 Chương 101: Mò Đến Nàng
102 Chương 102: Tứ Nữ Loạn Giường
103 Chương 103: Tứ Nữ Loạn Giường(2)
104 Chương 104: Xuân Sắc
105 Chương 105: Du Hí (1)
Chapter

Updated 105 Episodes

1
Chương 1: Mang Theo Mỹ Nữ Xuyên Qua
2
Chương 2: Tiểu Cô Nương
3
Chương 3: Tiểu Cô Nương Đáng Yêu
4
Chương 4: Nụ Hôn Đầu
5
Chương 5: Kiểm Tra Tiểu Cô Nương
6
Chương 6: Chu Bá Phụ, Chu Bá Mẫu
7
Chương 7: Hán Thủy Kinh Biến
8
Chương 8: Chiến Binh Ra Oai
9
Chương 9: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử
10
Chương 10: Trương Tam Phong Nhận Đệ Tử (2)
11
Chương 11: Hồ Điệp Cốc
12
Chương 12: Bành Hòa Thượng
13
Chương 13: Muốn Giết Đinh Mẫn Quân
14
Chương 14: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân
15
Chương 15: Dạy Dỗ Đinh Mẫn Quân (2)
16
Chương 16: Sơ Ngộ Kim Hoa Bà Bà
17
Chương 17: Giúp Ngươi Hả Giận
18
Chương 18: Nhìn Trộm Đại Y Tỷ Tắm Rửa
19
Chương 19: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (2)
20
Chương 20: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (3)
21
Chương 21: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (4)
22
Chương 22: Nhìn Trộm Đại Ỷ Ty Tắm Rửa (5)
23
Chương 23: Không Nhìn Lén Mà Nhìn Thẳng
24
Chương 24: Cành Lê Ép Hoa Hải Đường
25
Chương 25: Gặp Lại Thường Ngộ Xuân
26
Chương 26: Ngươi Từng Học Qua Y Thuật
27
Chương 27: Trong Thạch Động Ẩn Chứa Huyền Cơ
28
Chương 28: Sao Lại Là Tiểu Long Nữ
29
Chương 29: So Với Trước Càng Hư Hơn
30
Chương 30: Tiên Luyện Công Phu, Hậu Tạo Nhân Tuyển
31
Chương 31: Tiên Nữ Thổi Tiêu
32
Chương 32: Giao Tranh Long Trời Lở Đất
33
Chương 33: Lại Hẹn Ước 16 Năm Sau
34
Chương 34: Đàm Luận Với Kỷ Hiểu Phù
35
Chương 35: Kỳ Hiểu Phù Phi Lễ
36
Chương 36: Ỷ Thiên Kiếm
37
Chương 37: Thù Sâu Tựa Biển Với Dương Tiêu
38
Chương 38: Vì Sao Lại Tha Chết Kỳ Hiểu Phù
39
Chương 39: Đinh Mẫn Quân Đã Nhận Ra Là Ai
40
Chương 40: Luyện Công Cùng Đinh Mẫn Quân
41
Chương 41: Hầu Tử Trên Cây
42
Chương 42: Ngũ Cô Ái Thiếp Của Hà Thái Xung
43
Chương 43: Cùng Hà Thái Xung So Lớn Nhỏ
44
Chương 44: Tiểu Lang Quân Hài Nhất Dạ Thất Thứ Lang
45
Chương 45: Vũ Khúc Của Thời Cổ Xưa
46
Chương 46: Nhất Dạ Xuân Phong
47
Chương 47: Lần Đầu Tiên Của Hai Tỷ Muội
48
Chương 48: Ngũ Phu Nhân
49
Chương 49: So Kiếm
50
Chương 50: Ngũ Phu Nhân Tên Là Kỷ Yên Nhiên
51
Chương 51: Lưu Luyến Chia Tay
52
Chương 52: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Phượng
53
Chương 53: Tình Chọn Nữ Tỷ Tiểu Yến
54
Chương 54: Dã Chiến Chu Cửu Nhân
55
Chương 55: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (2)
56
Chương 56: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (3)
57
Chương 57: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (4)
58
Chương 58: Dã Chiến Chu Cửu Nhân (5)
59
Chương 59: Chu Phu Nhân Mỹ Diễm
60
Chương 60: Gặp Gỡ Võ Thanh Anh
61
Chương 61: Mỹ Nữ Quyền Pháp
62
Chương 62: Tình Chọn Chu Phu Nhân
63
Chương 63: Tình Chọn Chu Phu Nhân (2)
64
Chương 64: Tình Chọn Chu Phu Nhân (3)
65
Chương 65: Tình Chọn Chu Phu Nhân (4)
66
Chương 66: Tình Chọn Chu Phu Nhân (5)
67
Chương 67: Có Mỹ Nhân Đồng Hành
68
Chương 68: Chốn Đào Nguyên Dưới Thung Lũng
69
Chương 69: Vườn Hoa Xuân Sắc
70
Chương 70: Vườn Hoa Xuân Sắc (2)
71
Chương 71: Vườn Hoa Xuân Sắc (3)
72
Chương 72: Vườn Hoa Xuân Sắc (4)
73
Chương 73: Cửu Dương Chân Kinh
74
Chương 74: Quái Khách
75
Chương 75: Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu
76
Chương 76: Diệt Tuyệt Sư Thái Muốn Gã Đệ Tử
77
Chương 77: Kỳ Hiểu Phù Đang Nghĩ Đến Người Nào
78
Chương 78: Chỉ Nhược Muội Muội
79
Chương 79: Tránh Ra Đó Là Thê Tử Của Ta
80
Chương 80: Dinh Dính Khó Chịu
81
Chương 81: Dưới Ánh Trăng Liêu Nhân
82
Chương 82: Ỷ Thiên Kiếm Phi Hàn
83
Chương 83: Cứu Vãn Sóng To
84
Chương 84: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây
85
Chương 85: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (2)
86
Chương 86: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (3)
87
Chương 87: Tiểu Chiêu Ta Tới Đây (4)
88
Chương 88: Cùng Tiểu Chiêu Nhìn Dương Bất Hối Tắm
89
Chương 89: Chữa Trị Cho Trương Vô Kị
90
Chương 90: Kỷ Yên Nhiên Hầu Hạ
91
Chương 91: Hai Độ Cao Trào
92
Chương 92: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (1)
93
Chương 93: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (2)
94
Chương 94: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (3)
95
Chương 95: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (4)
96
Chương 96: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (5)
97
Chương 97: Cuộc Chiến Đỉnh Quang Minh (6)
98
Chương 98: Cái Chết Của Thành Côn
99
Chương 99: Quỳ Xuống Cầu Ái
100
Chương 100: Vì Minh Giáo Thọ Thương
101
Chương 101: Mò Đến Nàng
102
Chương 102: Tứ Nữ Loạn Giường
103
Chương 103: Tứ Nữ Loạn Giường(2)
104
Chương 104: Xuân Sắc
105
Chương 105: Du Hí (1)