Chương 93-94

93: Sự Bất An Của Lâm Khánh Xuyên

"Yên Yên, Yên Yên!"
Lâm Khánh Xuyên gọi Lâm Ngọc Yên mấy tiếng nhưng hình như cô không hề nghe thấy.
Bây giờ hai anh em đang ngồi ở một quán cà phê gần tòa thị chính, suốt buổi sáng, Lâm Ngọc Yên cứ trong trạng thái thất thần vô cùng kỳ lạ.
Mấy ngày gần đây, Lâm Khánh Xuyên biết được sự tồn tại của Cố Thiên Kỳ, tâm trạng của hắn vì chuyện này thấp thỏm không yên, nhất là sau khi nghe nói Cố Thiên Kỳ và Lâm Đình Vũ đã gặp nhau.

Công sức hắn bày ra để ngăn cản hai người đó xem ra đã hoàn toàn uống phí.
Rất nhiều năm trước đây, khi bọn họ còn học đại học ở thành phố Vân, trong đêm trung thu nọ, Lâm Khánh Xuyên đã tìm Cố Thiên Kỳ nói chuyện, không để hắn ta và Lâm Đình Vũ có cơ hội gặp gỡ ở đài phun nước để bày tỏ tình cảm với nhau.

Nhà họ Cố và nhà họ Lâm đều là những gia đình nghiêm khắc, chuyện hai người cùng giới tính yêu nhau chắc chắn sẽ không đươch chấp nhận, mặc dù Lâm Khánh Xuyên không phải là người bảo thủ, tuy nhiên, hắn không thể để anh họ của mình bị gia đình từ bỏ chỉ vì chuyện tình cảm này được, khi ấy, Lâm Đình Vũ mới hơn hai mươi, tương lai phía trước rất dài, tuyệt đối không thể để anh họ rơi vào đường cùng.
Cố Thiên Kỳ cũng là một thiên tài hiếm có, hắn ta có khả năng diễn xuất thiên phú, khi ấy cũng đang được mấy công trí giải trí nhắm đến, Lâm Khánh Xuyên còn dùng mối quan hệ của nhà họ Lâm thăm dò một chút về giải thưởng, khi hắn nghe nói Cố Thiên Kỳ được đề cử giải thưởng điện ảnh.
Cả hai người họ ai nấy cũng đều có tương lai sáng lạng.
Lâm Khánh Xuyên tốn biết bao công sức mới ém nhẹm chuyện này xuống vậy mà bây giờ...!xem ra là ông trời không còn đứng về phía của hắn rồi.
Hôm nay hẹn Lâm Ngọc Yên là Lâm Khánh Xuyên muốn thăm dò về tình hình của Lâm Đình Vũ, nhưng hình như bản thân Lâm Ngọc Yên cũng đang có vướng mắc.
"Có chuyện gì vậy anh?"
Lâm Ngọc Yên bừng tỉnh khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu.

Lần trước cùng Hoắc Viên đi ăn vô tình gặp được Lôi Kiêu, sau đó Hoắc Viên đã nói về mối quan hệ giữa cô ấy và hắn ta khiến Lâm Ngọc Yên giật mình, kinh ngạc.
Thì ra, vị hôn phu Hoắc Viên luôn nhắc đến chính là Lôi Kiêu, nhưng thái dộ hôm đó của hắn chính là không thừa nhận chuyện này, giống hệt tình trạng của Lâm Ngọc Yên và Phó Thần năm xưa.

Từ ngày hôm đó, Lâm Ngọc Yên luôn muốn cùng Hoắc Viên nói chuyện nhưng cô ấy đã về thành phố Vân, mặc dù có kết bạn trên mạng xã hội nhưng cô rất ngại khi nói chuyện trên đó, trừ phi đó là chuyện hết sức cấp bách.
"Em sao vậy? Có phải bị người ta bắt nạt không?"
"Không có, do em đang suy nghĩ vài chuyện thôi.

Lúc nãy...!anh nói gì vậy?"
Lâm Ngọc Yên mỉm cười từ tốn giải thích và hỏi lại Lâm Khánh Xuyên
"Khi nãy anh hỏi em, mấy hôm nay em có nói chuyện với anh Đình Vũ không? Anh ấy vẫn ổn chứ?"
"Từ sau cái hôm ở buổi tiệc, em không thấy anh hai về nhà nên không có nói chuyện, em cũng không biết anh ấy có ổn hay không.

Tại sao anh lại hỏi em như vậy? Ở Lâm Thị đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Không có gì, anh chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi, vì gần đây anh cũng không gặp được anh Đình Vũ."
Lâm Khánh Xuyên thở dài.
Đây hoàn toàn là sự thật, Lâm Đình Vũ đã nhiều ngày không đến Lâm Thị, mọi sự vụ điều do Lâm Khánh Xuyên giải quyết, trước đó, Lâm Đình Vũ còn cẩn thận để lại con dấu phòng trường hợp cần sự xác nhận của hắn cho Lâm Khánh Xuyên.
"Anh trai em không phải đã gặp chuyện gì rồi chứ?" Lâm Ngọc Yên lo lắng, như nhớ ra điều gì đó, cô nói tiếp: "À đúng rồi, hôm trước quá giang xe của Phó Thần em có thấy anh hai và một người đàn ông giằng co với nhau, sau đó, anh hai cưỡng ép người kia lên xe, bộ dạng của anh hai lúc ấy giống như vừa bắt quả tang người yêu mình ngoại tình vậy."

Choang!
Ly cà phê trong tay Lâm Khánh Xuyên rơi xuống đất tạo ra thứ âm thanh cực kỳ chói tai.
"Anh Khánh Xuyên...?"
"Anh không sao!" Lâm Khánh Xuyên lấy lại bình tĩnh: "Vừa rồi đột nhiên run tay cầm không chắc ly cà phê thôi.

Rồi sao nữa? Em có đuổi theo anh Đình Vũ không? Mà tại sao em lại đi chung với Phó Thần? Hắn bám lấy em hả?"
"Em không có đi theo anh hai, em đến nhà hàng của Trương Thế Bảo học làm sủi cảo, tình cờ Phó Thần cũng đưa bạn đến ăn, sau đó anh ta tốt bụng đưa em về thôi, em và anh ta không có gì cả."
Lâm Ngọc Yên tường tận giải thích.
Thật ra là Phó Thần đang theo đuổi và đã bày tỏ tình cảm với cô, tuy nhiên cô từ chối hắn rồi, chuyện này cũng không cần nói với Lâm Khánh Xuyên.
"Thật sự chỉ đơn giản như vậy à?"
Lâm Khánh Xuyên không tin hỏi lại.
"Đúng vậy mà anh, anh không tin em hả?"
"Đúng là anh có chút không tin em, ai biểu em dễ mềm lòng như vậy."
Lâm Khánh Xuyên cười nói, hắn thở phào khi Lâm Ngọc Yên không chú ý đến việc hắn thay đổi chủ đề, không nói chuyện của Lâm Đình Vũ nữa.
"Em không dễ mềm lòng đâu, đối với Phó Thần, em vẫn luôn bị ám ảnh tâm lý."

"Được vậy thì tốt." Lâm Khánh Xuyên liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay một chút: "Cũng trễ rồi, anh đưa em về nhà rồi về Lâm Thị làm cho xong công việc."
"Vâng!"
Lâm Khánh Xuyên gọi phục vụ tính tiền, sau đó hắn cùng Lâm Ngọc Yên đứng lên, chuẩn bị rời khỏi quán.
Ngay lúc này, Lâm Đình Vũ không biết từ đâu xuất hiện, bộ dạng như hung thần ác sát, không ngần ngại chạy đến đấm Lâm Khánh Xuyên một cái khiến hắn té ngã.
"Anh, anh làm gì vậy? Sao anh lại đánh anh Khánh Xuyên?"
(.......................)
Không khí ờ nhà họ Lâm phức tạp, Lâm Đình Vũ ngồi đối diện với Lâm Khánh Xuyên ở phòng khách, Lâm lão gia tử, Lâm Thành, và bố mẹ của Lâm Khánh Xuyên cũng ngồi ở một bên.

Trên đầu Lâm Khánh Xuyên quấn mấy lớp băng trắng, đây là kết quả của việc Lâm Đình Vũ đã làm ở quán cà phê, Lâm Ngọc Yên ngồi bên cạnh hắn, cô tỉ mỉ quan sát anh trai của mình, chưa bao giờ Lâm Đình Vũ sử dụng bạo lực, đánh người khác đến độ nhập viện may mấy mũi.

May mắn là khi cảnh sát hỏi chuyện, Lâm Khánh Xuyên đã nói là anh em họ hiểu lầm, chứ không có xích mích gì, luật sư của Lâm Thị lại đến bảo lãnh nên Lâm Đình Vũ được thả.
Chuyện này hiển nhiên cũng gây náo động ở nhà họ Lâm.
"A Vũ, sao con lại đánh A Xuyên? Tình cảm anh em của hai đứa trước nay không phải rất tốt sao?"
Mẹ của Lâm Khánh Xuyên không nhịn được nữa nên lên tiếng hỏi.
Là một người mẹ, thấy con trai bị đánh, có ai mà không đau xót.
"Mẹ, con và anh Đình Vũ có chút hiểu lầm với nhau, hơn nữa chuyện hiểu lầm đó là lỗi của con, con và anh Đình Vũ có thể tự giải quyết, mẹ không cần lo lắng đâu."
Lâm Khánh Xuyên lên tiếng giải thích trước khi Lâm Đình Vũ kịp mở miệng, chuyện giữa hắn ta và Cố Thiên Kỳ tuyệt đối không được để ai trong nhà họ Lâm biết, kể cả Lâm Ngọc Yên.
"Hiểu lầm gì khiến A Vũ phải đánh con đến mức này? A Xuyên, con và A Vũ là cùng nhau lớn lên, cùng nhau học đại học, cùng nhau đến Lâm Thị làm việc, tình cảm anh em của hai đứa hơn hẳn những người cùng bố mẹ sinh ra, nếu không phải xảy ra chuyện lớn, chắc chắn A Vũ cũng không kích động như vậy."
Lâm Thành phân tích.

Lâm Đình Vũ và Lâm Khánh Xuyên là ông nhìn từ nhỏ đến lớn, tính cách hai đứa nó thế nào, ông là người hiểu rõ nhất.
"Bác cả, con nói thật, con và anh Đình Vũ không có chuyện không vui gì cả, mọi thứ là hiểu lầm thôi, con cam đoan nếu để con và anh Đính Vũ nói chuyện riêng chắc chắn có thể giải quyết được.

Anh, anh nói xem có phải không?"
Lâm Khánh Xuyên ra hiệu cho Lâm Đình Vũ.

Hắn không phải kẻ ngốc, hiển nhiên hiểu rõ ý tứ của Lâm Khánh Xuyên, chuyện giữa hắn và Cố Thiên Kỳ thật sự rất khó giải thích với người nhà họ Lâm.
"Đúng vậy, mọi người để con và A Xuyên nói chuyện riêng với nhau đi, con cũng muốn nghe xem A Xuyên sẽ giải thích "hiểu lầm" kia thế nào."
Lâm Đình Vũ lạnh nhạt.
Hắn nhìn Lâm Khánh Xuyên không chớp mắt, đôi mắt thường ngày ôn hòa ấm áp bây giờ lại lạnh lẽo như băng, khiến Lâm Khánh Xuyên ý thức được chuyện hắn từng làm ảnh hường thế nào tới Lâm Đình Vũ.
Lâm Đình Vũ thật lòng yêu Cố Thiên Kỳ nhưng hắn lại quyết tâm ngăn cản.
Trưởng bối của nhà họ Lâm im lặng, không phải bọn họ không muốn để Lâm Đình Vũ và Lâm Khánh Xuyên nói chuyện với nhau nhưng chuyện Lâm Đình Vũ đánh Lâm Khánh Xuyên chỉ vừa xảy ra, bọn họ không thể nào không lo lắng.
"Con sẽ ở bên ngoài trông chừng hai anh ấy, mọi người có thể yên tâm."
Lâm Ngọc Yên nặng nhọc lên tiếng.
Lúc Lâm Đình Vũ đánh Lâm Khánh Xuyên, Lâm Ngọc Yên vì bất ngờ nên không kịp ngăn cản, bây giờ cô đã có sự chuẩn bị nên sẽ không để chuyện đó xảy ra thêm lần nào nữa.
"Vậy cũng được, Yên Yên, con trông chừng hai đứa nó cho tốt, có chuyện gì thì báo với mọi người."
Lâm lão gia tử nói.
Được các trưởng bối chấp thuận, ba anh em Lâm Ngọc Yên đi lên lầu, Lâm Khánh Xuyên và Lâm Đình Vũ đi vào phòng sách, Lâm Ngọc Yên đứng ở bên ngoài chờ đợi..

94

Nguồn thiếu chương này, mong độc giả thông cảm!

Chapter
1 Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2 Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3 Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4 Chương 4: 4: Bạn Tốt
5 Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6 Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7 Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8 Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9 Chương 9: 9: Biến Cố
10 Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11 Chương 11: 11: Tai Nạn
12 Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13 Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14 Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15 Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16 Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17 Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18 Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19 Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20 Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21 Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22 Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23 Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24 Chương 24: 24: Lôi Vân
25 Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26 Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27 Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28 Chương 28: 28: Rạn Nứt
29 Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30 Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31 Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32 Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33 Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34 Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35 Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36 Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37 Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38 Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39 Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40 Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41 Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42 Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43 Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44 Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45 Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46 Chương 46: 46: Trà Xanh
47 Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48 Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49 Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50 Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51 Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52 Chương 52: 52: Đi Biển
53 Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54 Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55 Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56 Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57 Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58 Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59 Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60 Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61 Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62 Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63 Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64 Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65 Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66 Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67 Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68 Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69 Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70 Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71 Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72 Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73 Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74 Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75 Chương 75: 75: Trò Mèo
76 Chương 76: 76: Mắt Thần
77 Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78 Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79 Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80 Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81 Chương 81: Chương 81
82 Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83 Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84 Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85 Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86 Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87 Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88 Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89 Chương 89: 89: Sóng Gió
90 Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91 Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92 Chương 92: 92: Chạm Mặt
93 Chương 93-94
94 Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: 1: Đây Là Đơn Ly Hôn Của Tôi
2
Chương 2: 2: Con Đã Về Rồi
3
Chương 3: 3: Anh Trai Là Tốt Nhất
4
Chương 4: 4: Bạn Tốt
5
Chương 5: 5: Quán Cà Phê Cf
6
Chương 6: 6: Thì Ra Hắn Từng Có Vợ Đẹp Như Tiểu Tiên Nữ
7
Chương 7: 7: Vừa Có Anh Đẹp Trai Đến Mua Cà Phê
8
Chương 8: 8: Lâm Ngọc Yên Buồn Bực
9
Chương 9: 9: Biến Cố
10
Chương 10: 10: Đây Là Cách Duy Nhất Cứu Anh Con
11
Chương 11: 11: Tai Nạn
12
Chương 12: 12: Lôi Kiêu
13
Chương 13: 13: Phó Thần Gây Chuyện
14
Chương 14: 14: Tưởng Cầm Cầu Xin
15
Chương 15: 15: Cà Phê Của Lâm Ngọc Yên
16
Chương 16: 16: Tôi Muốn Em Ở Cạnh Tôi Đến Khi Tôi Hài Lòng
17
Chương 17: 17: Tôi Rất Dễ Ăn
18
Chương 18: 18: Tin Tức Xấu
19
Chương 19: 19: Em Phải Chịu Trách Nhiệm
20
Chương 20: 20: Có Thích Hay Không Do Tôi Quyết Định
21
Chương 21: 21: Lâm Khánh Xuyên Căm Ghét
22
Chương 22: 22: Tôi Bận Lắm Bận Đi Mua Bánh Ngọt
23
Chương 23: 23: Hắn Sẽ Ghi Nhớ Mọi Sở Thích Của Cô
24
Chương 24: 24: Lôi Vân
25
Chương 25: 25: Cô Có Biết Lâm Đình Vũ Vô Tội Không
26
Chương 26: 26: Tại Sao Lại Giấu Tôi
27
Chương 27: 27: Tôi Đã Cho Em Đi Chưa
28
Chương 28: 28: Rạn Nứt
29
Chương 29: 29: Ngọc Yên Em Nói Chuyện Với Tôi Đi
30
Chương 30: 30: Búp Bê Sứ
31
Chương 31: 31: Lôi Vân Ê Mặt
32
Chương 32: 32: Vì Em Tôi Không Ngại Làm Tên Điên
33
Chương 33: 33: Phó Thần Bị Thương
34
Chương 34: 34: Là Con Đã Hại Anh Ấy
35
Chương 35: 35: Nhóm Máu Ab Rh-
36
Chương 36: 36: Tôi Lại Nợ Em
37
Chương 37: 37: Chúng Ta Có Thể Làm Bạn
38
Chương 38: 38: Lôi Vân Là Chị Của Tôi
39
Chương 39: 39: Em Cảnh Cáo Chị Không Được Làm Hại Cô Ấy
40
Chương 40: 40: Trương Thế Bảo
41
Chương 41: 41: Trương Thế Bảo Hứng Thú
42
Chương 42: 42: Trương Thể Loan
43
Chương 43: 43: Đừng Nghĩ Tôi Cũng Giống Chị Tôi
44
Chương 44: 44: Phó Thần Thích Cậu Đó!
45
Chương 45: 45: Hắn Không Xứng Làm Bạn Với Em
46
Chương 46: 46: Trà Xanh
47
Chương 47: 47: Đúng Là Hồng Nhan Họa Thủy
48
Chương 48: 48: Cô Mang Giày Số Mấy
49
Chương 49: 49: Cô Có Giận Tôi Không
50
Chương 50: 50: Phó Thị Trưởng Tận Tâm Vì Dân Quá Nhỉ
51
Chương 51: 51: Anh Họ Anh Xem Tin Tức Chưa
52
Chương 52: 52: Đi Biển
53
Chương 53: 53: Phó Thần Có Phải Anh Thích Tôi Không
54
Chương 54: 54: Tôi Đến Vì Bạn Gái Không Phải Vì Trương Thể Loan
55
Chương 55: 55: Khởi Đầu Của Âm Mưu Trên Biển
56
Chương 56: 56: Gậy Ông Đập Lưng Ông
57
Chương 57: 57: Tôi Không Ngại Diễn Vai Phản Diện Với Cô Đâu
58
Chương 58: 58: Trương Thể Loan Diễn Xuất
59
Chương 59: 59: Lạc Hạ Tâm
60
Chương 60: 60: Vậy Các Người Đưa Cô Ấy Ra Boong Du Thuyền Để Làm Gì
61
Chương 61: 61: Tôi Biết Ai Là Tên Trộm
62
Chương 62: 62: Để Tôi Làm Một Chuyện Trước Đã
63
Chương 63: 63: Tôi Không Phải Thánh Mẫu Nên Sẽ Không Bỏ Qua Cho Người Muốn Giết Tôi Đâu
64
Chương 64: 64: Trước Kia Quang Minh Chính Đại Bây Giờ Thập Thò Lén Lút
65
Chương 65: 65: Hay Là Chúng Ta Tái Hôn Nhé
66
Chương 66: 66: Em Nói Tôi Biết Yêu Là Gì Được Không
67
Chương 67: 67: Anh Có Biết Tôi Cực Kỳ Ghét Anh Không
68
Chương 68: 68: Tôi Còn Phải Chăm Sóc Cho Yên Yên
69
Chương 69: 69: Trương Thể Loan Tính Toán
70
Chương 70: 70: Trương Thể Loan Sẽ Không Chịu Thiệt Xin Lỗi Như Vậy Đâu
71
Chương 71: 71: Tôi Có Thể Đến Bữa Tiệc Xin Lỗi Không
72
Chương 72: 72: Anh Đã Nhìn Rõ Bạn Gái Của Anh Chưa
73
Chương 73: 73: Phàm Phu Tục Tử Sao Sánh Được Với Hoa Tiên
74
Chương 74: 74: Cô Tốt Bụng Vậy Sao
75
Chương 75: 75: Trò Mèo
76
Chương 76: 76: Mắt Thần
77
Chương 77: 77: Vì Tôi Ganh Tị Với Cô
78
Chương 78: 78: Âm Mưu Của Trương Thể Loan Bắt Đầu
79
Chương 79: 79: Đừng Trách Tôi Không Nghĩ Đến Tình Chị Em
80
Chương 80: 80: Tôi Sẽ Chứng Minh Tôi Xứng Đáng Với Ngọc Yên
81
Chương 81: Chương 81
82
Chương 82: 82: Chị Đang Làm Cái Quái Gì Vậy
83
Chương 83: 83: Kiêu Chị Là Nạn Nhân Mà
84
Chương 84: 84: Trương Thể Loan Lại Bị Vả Mặt
85
Chương 85: 85: Kết Thúc Để Bắt Đầu
86
Chương 86: 86: Tôi Ghen Với Lôi Kiêu Và Anh Trai Của Em
87
Chương 87: 87: Món Mì Ngon Nhất
88
Chương 88: 88: Bí Mật Của Lâm Đình Vũ
89
Chương 89: 89: Sóng Gió
90
Chương 90: 90: Hoắc Viên Và Hoắc Kiêu
91
Chương 91: 91: Thì Ra Cảm Giác Bị Từ Chối Lại Đau Như Vậy
92
Chương 92: 92: Chạm Mặt
93
Chương 93-94
94
Chương 95: 95: Tâm Trạng Không Tốt Của Lâm Ngọc Yên