Chương 92-3: Kết quả của Mục Giai Thu (3)

Edit: Thanh Xuân.

"Không sao, Giai Âm, anh ở đây." Quyền Thiệu Viêm ôm Mục Giai Âm, lấy tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt cô.

May là Mục Giai Âm không có chuyện gì, nếu không anh hoàn toàn không biết mình sẽ làm ra chuyện gì.

Mục Giai Âm nhìn thương yêu trên mặt Quyền Thiệu Viêm, bỗng nhiên sáp môi mình lại, lần đầu tiên chủ động cùng Quyền Thiệu Viêm môi lưỡi quấn quít như vậy. Lúc Mục Giai Thu nói muốn giết cô, điều đầu tiên cô nghĩ tới là cô không muốn rời khỏi Quyền Thiệu Viêm, cô không thể rời khỏi Quyền Thiệu Viêm.

Nụ hôn này kịch liệt như cuồng phong bão táp, Quyền Thiệu Viêm cũng đáp lại Mục Giai Âm như thế.

Lúc anh nhận được điện thoại, có nhiều hối hận, có nhiều lo lắng, tất cả chỉ có mình anh biết.

Nụ hôn vừa kết thúc, Mục Giai Âm mới tựa vào lồng ngực Quyền Thiệu Viêm, giọng nói còn mang theo ba phần sợ, "Quyền Thiệu Viêm, em rất sợ, em sợ cứ như thế sẽ không thấy được anh."

"Sẽ không, anh sẽ cứu em ra ngoài, sẽ không để cho em có chuyện." Quyền Thiệu Viêm đang nâng mặt của Mục Giai Âm, một tấc lại một tấc hôn lên mặt Mục Giai Âm, từ trán cho đến cằm, trên mặt cô đều bị những nụ hôn dày dặc tinh tế rơi xuống trên mặt cô.

"Ừ, em biết, em vẫn luôn đang đợi anh tới." Mục Giai Âm nhẹ nhàng ôm Quyền Thiệu Viêm nói, "Quyền Thiệu Viêm, em rất yêu anh."

Rất yêu rất yêu, yêu đến mức một chút cũng không thể mất đi anh.

Quyền Thiệu Viêm có mấy phần vui mừng lại có mấy phần thương tiếc nhìn Mục Giai Âm, nhất định hôm nay Giai Âm bị dọa phát sợ, "Anh cũng yêu em, rất yêu."

Mục Giai Âm cười cười, lại tiếp tục dây dưa đôi môi Quyền Thiệu Viêm.

Chỉ sợ từ lúc sống lại cho tới nay cô chỉ cách cái chết một lần duy nhất, nhưng mà cô cũng xác định cô yêu Quyền Thiệu Viêm như thế nào, lại càng biết tâm ý của Quyền Thiệu Viêm dành cho cô.

Trong phòng bệnh nho nhỏ, có loại gọi là hạnh phúc gì đó vẫn đang lan tràn.

Lúc này Cư Sa Bạch đau khổ đứng bên ngoài phòng bệnh, thời gian trôi qua lâu như vậy, sao lão đại vẫn triền miên với chị dâu vậy chứ?

Đứng ở góc độ Cư Sa Bạch, anh chỉ có thể nhìn thấy Quyền Thiệu Viêm và Mục Giai Âm đang không ngừng hôn môi, mà anh hoàn toàn không nghe được đến tột cùng là Quyền Thiệu Viêm đang nói cái gì, cho dù Cư Sa Bạch biết đoạn đối thoại giữa Quyền Thiệu Viêm và Mục Giai Âm, mới có thể kêu càng khoa trương hơn, lại nói một tiếng thật sự quá chua!

Cho nên nói đàn ông độc thân hai mươi mấy năm ở một phương diện khác thật sự là chậm lụt ghê gớm.

Mục Giai Âm đang ôm lấy Quyền Thiệu Viêm, lại bị Quyền Thiệu Viêm nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai.

Mục Giai Âm mở trừng hai mắt hỏi Quyền Thiệu Viêm, "Sao thế?"

"Có người tới," Quyền Thiệu Viêm nhẹ nhàng sờ sờ đầu Mục Giai Âm nói: "Trước hết em nghỉ ngơi đi, anh vào ngay."

Mục Giai Âm gật đầu một cái, Quyền Thiệu Viêm lại đau lòng liếc nhìn Mục Giai Âm đi ra ngoài.

"Lão đại, tôi không có quấy rầy anh chứ?" Cư Sa Bạch cợt nhã, một vẻ mặt chế nhạo hỏi Quyền Thiệu Viêm.

Quyền Thiệu Viêm nhẹ nhàng nhìn Cư Sa Bạch một chút nói: "Nếu trở lại, thì đừng đi, đúng lúc quân khu lại thiếu một Tham mưu trưởng, ba mẹ cậu cũng rất nhớ cậu, tôi nghe nói mẹ cậu cũng định tìm cô dâu cho cậu."

"Tôi không giống, mẹ tôi muốn cưới thì cưới đi, có tin tôi tìm thêm một tiểu trẻ tam tuổi xinh đẹp cho ba tôi không, lão đầu kia sắc lắm." Tuy nói là có tặc tâm không có tặc đảm (*).

(*) Ý nói nghĩ muốn làm nhưng không có can đảm để làm.

Cư Sa Bạch nhìn bên trong phòng một chút, lại nhìn về phía Quyền Thiệu Viêm chen mi trợn mắt nói, "Lão đại, lúc nãy anh đang đùa?"

Quyền Thiệu Viêm lạnh lùng liếc nhìn Cư Sa Bạch.

Cư Sa Bạch im lặng, được rồi, trước kia lão đại cũng không đùa giỡn.

"Nói việc chính." Quyền Thiệu Viêm trầm giọng nói.

Rốt cuộc vẻ mặt dịu dàng của lão đại lúc trước đi đâu rồi?

Nhưng mà nhắc tới việc chính, Cư Sa Bạch cũng thu hồi thái độ cà lơ phất phơ kia, đứng nghiêm nghiêm túc nói, "Lúc đó chúng tôi một đường đuổi theo, sau lại trực tiếp đánh bể bình xăng xe của Đàm Tân Kinh, lúc ấy xe nổ tung ngay lập tức, chẳng qua là Đàm Tân Kinh che chở Mục Giai Thu lại trốn ra xe."

"Sau đó, lúc sắp đến bến cảng," Trong giọng nói của Cư Sa Bạch có mấy phần châm chọc, "Phòng Vạn Ba chớp thời cơ muốn nổ súng giải quyết Mục Giai Thu trước, dường như Mục Giai Thu có dự cảm, một phen kéo Đàm Tân Kinh qua chắn trước người cô ta, tự mình chạy trước."

"Đàm Tân Kinh chết?" Quyền Thiệu Viêm cau mày hỏi.

"Không có, tôi lại bắn một viên đạn, bắn trật viên đạn của Phòng Vạn Ba, nhưng cũng không lệch bao nhiêu, chẳng qua cách xa trái tim mà thôi, hiện tại Đàm Tân Kinh vẫn còn ở phòng ICU (phòng chăm sóc đặc biệt). Hình như Phòng Vạn Ba tính đợi cậu ta tỉnh lại rồi mới thẩm vấn cậu ta. Lão đại, phải cứu Đàm Tân Kinh sao?"

Chân mày Quyền Thiệu Viêm hơi thu lại, "Cứu, đợi cậu ta tỉnh lại để cho cậu ta vào đội đột kích số 1."

Cư Sa Bạch ngẩn người mới vội vàng gật đầu nói, "Vâng"

Đội đột kích số 1, đây chính là đội ngũ dưới trướng Quyền Thiệu Viêm có tỉ lệ tử vong cao nhất, chưa từng có ngoại lệ. Trong đội ngũ này toàn bộ đều do phạm tội nặng mà thành, nhận nhiệm vụ đơn giản nhất lại phải chết. Người trong đội đột kích số 1, tỉ lệ tử vong hơn 90%.

Lúc này coi như Đàm Tân Kinh xong đời rồi.

Đây là lão đại muốn tra tấn tinh thần của Đàm Tân Kinh và Mục Giai Thu.

Chân mày Quyền Thiệu Viêm lại cau lạinói: "Để Mục Giai Thu chạy thoát."

"Làm sao có thể?" Nếu như ngay cả một người phụ nữ mà bọn họ cũng không tìm được, vậy thật sự nói là tinh anh thì không đúng. "Phái người đi tìm, nên lập tức sẽ có tin tức, nên xử lý cô ta thế nào? Giết sao?"

"Không, chuyển cô ta tới Mĩ, để cho người của chúng ta ở Mỹ chăm sóc cô ta thật tốt." Quyền Thiệu Viêm lại căn dặn nói, "Sắp xếp phúc lợi tốt nhất cho cô ta, ba tháng sau nói tin tức của cô ta cho tôi biết."

"Vâng" Lần này Cư Sa Bạch không kinh ngạc nữa.

Nhìn phần thâm tình của Quyền Thiệu Viêm dành cho Mục Giai Âm, nhìn lại kết quả của Đàm Tân Kinh một chút, anh cũng biết kết quả của người phụ nữ này chỉ sợ sẽ thảm hại hơn.

Theo lời chăm sóc của Quyền Thiệu Viêm, dĩ nhiên không phải trên ý nghĩa chăm sóc bình thường.

Ở nước ngoài Quyền Thiệu Viêm có mấy thế lực của mình, những thế lực kia đã sớm xâm nhập vào một phần nội bộ hắc bang nước Mĩ. Nếu Quyền Thiệu Viêm nói chăm sóc, cũng chỉ là đưa Mục Giai Thu vào trong quán rượu thấp kém nhất của người da đen, để mỗi ngày Mục Giai Thu tiếp đãi bọn họ chu đáo.

Mà phúc lợi tốt nhất, dĩ nhiên chính là khách khó chơi nhất, khó nhất.

Lần này Mục Giai Thu cần phải cởi vài lớp da rồi.

Ở xa xa Cư Sa Bạch thấy, vóc người của cô gái Mục Giai Thu kia cũng không tệ lắm, trong quán rượu thấp kém nhất của người da đen đúng là thiếu loại phụ nữ thượng hạng này để bọn họ hưởng thụ.

Chỉ là, ba tháng sau đó mới nói tin tức cho lão đại, đây là lão đại tính hành hạ lâu dài?

Quyền Thiệu Viêm lại nghĩ một hồi mới nói, "Thôi, không cần nói tin tức của cô ta cho tôi, ba tháng sau đưa cô ta vào tù, chuẩn bị thuốc, cần phải để cho cô ta sống hơn nửa năm."

Nhà tù trong miệng Quyền Thiệu Viêm, cũng không phải là nhà tù bình thường.

Mà là cùng nghĩa với địa ngục.

Nơi đó nhốt tội phạm hung ác nhất cùng giám ngục tàn nhẫn nhất, còn có hình phạt tàn khốc nhất. Từ trước tới giờ chưa từng có người nào sống sót quá hai tháng, cho dù là người có sức khỏe cường tráng cũng không được.

Cư Sa Bạch đã từng đi vào đó thăm một lần, nhưng chỉ một lần kia lại làm cho toàn thân Cư Sa Bạch cũng nổi da gà, cho dù anh đã gặp vô số trường hợp máu tanh, nhưng dạ dày anh vẫn không nhịn được quằn quại, cuối cùng anh trực tiếp chạy đi tìm gốc cây đại thụ, vịn cây trực tiếp nôn ra.

Người đi cùng cũng không có ai cười nhạo anh, tất cả mọi người đều nôn. Không có ngoại lệ, dĩ nhiên Quyền Thiệu Viêm là một ngoại lệ, bởi vì nhà tù này c là một tay anh xây.

Quyền Thiệu Viêm căn dặn Cư Sa Bạch xong sau đó mới híp mắt hỏi, "Tôi muốn bông tai cậu có mang tới skhông?"

Cư Sa Bạch gật đầu, "Mang tới."

Nói xong, Cư Sa Bạch lấy một bông tai đặc chất (tính chất đặc biệt) từ trong túi áo của mình ra.

Bông tai màu trắng bạc, khắc thành hoa hồng, nhìn xinh đẹp lại mê người. Quyền Thiệu Viêm cảm thấy Mục Giai Âm sẽ thích bông tai này.

Lúc này Quyền Thiệu Viêm mới gật đầu một cái.

Nhìn Cư Sa Bạch, Quyền Thiệu Viêm vỗ vỗ bả vai Cư Sa Bạch nói, "Đoạn thời gian sắp tới cậu ở lại thành phố A."

"Lão đại, anh cũng không phải không biết ba mẹ tôi, bắt đầu từ năm năm trước, bọn họ đã sắp xếp cho tôi đi xem mắt, tôi cảm thấy, hiện tại tôi chỉ cần mang đầu heo về nói cho bọn họ biết đây là cô dâu của tôi, chỉ cần đầu heo kia là sinh được, bọn họ cũng vui lòng," Cư Sa Bạch nói khoa trương, thái độ càng thêm khoa trương, "Lão đại, thật sự tôi không thể ở lại thành phố A, muốn tôi đợi tới ngày mai, thì trinh tiết cũng không bảo vệ được."

Trinh tiết......

Quyền Thiệu Viêm không thấy Cư Sa Bạch cầu xin tha thứ, "Cấp trên hỏi tôi lần này tự ý điều động quân đội phải phạt tôi thế nào, tôi nói là định tạm thời cách chức một thời gian, để cho cậu đảm nhận vị trí tư lệnh quân khu thay tôi. Cấp trên đồng ý."

...... Sao cấp trên có thể chủ động muốn phạt Quyền Thiệu Viêm?

Đây tuyệt đối là do Quyền Thiệu Viêm chủ động nói ra!

Mấu chốt là, Quyền Thiệu Viêm hại anh? Tại sao, anh biết điều như vậy hiểu chuyện như vậy, tại sao còn muốn hại anh?

"Lần sau nghe lén nữa, tôi sẽ trói cậu lại giao cho ba mẹ cậu." Quyền Thiệu Viêm nói, "Tôi nghe nói một đoạn thời gian trước mẹ cậu đặc biệt mua một nhóm thôi tình dược cao cấp."

Cái gì ba mẹ gài bẫy? Loại chuyện bức người lương thiện làm kỹ nữ vậy mà bọn họ cũng làm được?

Mấu chốt nhất là, nghe lén thì sao nào? Người nào quy định không được nghe lén chuyện của lão đại? Anh muốn đi tìm chị dâu xin tha thứ!

Nhìn chị dâu là một người phụ nữ yếu đuối, chắc rất dễ bị gạt, rất dễ nói chuyện.

Cư Sa Bạch đang suy nghĩ, chợt di động reo lên.

Cư Sa Bạch lấy di động ra vừa thấy, nhất thời trong đầu có chút khó chịu lướt qua.

Quyền Thiệu Viêm quan sát Cư Sa Bạch một cái nói, "Thế nào?"

"Lão đại, cô gái kia hiện tại biến thành bộ dạng này, vậy thì làm sao cô ta có thể tiếp khách chứ?" Chính là thấy gương mặt này, anh cảm thấy ba ngày trước ăn cái gì cũng có thể ói ra.

Quyền Thiệu Viêm cầm lấy di động liếc mắt nhìn, khóe miệng mới khẽ cong cong, trên mặt là nụ cười tàn khốc, "Nếu như miễn phí, sẽ có người muốn nhận. Cậu đánh giá thấp những người đó rồi."

Ách, vậy thì, nói miễn phí, ngược lại những người đó có tinh lực đi phát tiết, thực kinh khủng, mỗi lần làm để cho mục giai thu mang đeo mặt nạ là tốt nhất.

"Lão đại, cái này ai làm?" Anh nhớ lúc trước tra tài liệu, tra được dáng dấp Mục Giai Thu vẫn tương đối không tệ, dáng vẻ rất tinh xảo.

"Chị dâu cậu." Quyền Thiệu Viêm nói xong thì đưa di động cho Cư Sa Bạch, "Sau này không có việc gì đừng đi loạn tới bệnh viện."

...... Xem ra chị dâu rất yếu ớt.

Lúc anh thấy Mục Giai Âm thì cô lại trực tiếp khóc ngất trong ngực Quyền Thiệu Viêm. Hình ảnh kai và cái này...... Ừ, đánh chị mình thành bộ dạng như vậy thì hình tượng quá không phù hợp rồi.

Nhưng mà, hình tượng chị dâu càng ngày càng phù hợp rồi.

Cư Sa Bạch cảm thấy thân thể mình cũng có chút rung động.

Đứng ở bên ngoài phòng bệnh, anh nhìn thấy Mục Giai Âm đã ngồi dậy, trên mặt tái nhợt còn mang theo một nụ cười dịu dàng nhìn Quyền Thiệu Viêm. Không biết Quyền Thiệu Viêm nói cái gì, Mục Giai Âm cúi đầu, trên mặt còn nổi lên hai rặng mây hồng.

Cư Sa Bạch lại cúi đầu liếc nhìn nội dung trong điện thoại trên tay mình, vội vàng cất bước vội vã rời đi.

Anh thật không dám nghe lén rồi. Càng xem bức ảnh trên điện thoại, anh lại càng thấy sợ, đến tột cùng chị dâu bị bắt cóc, hay là chị dâu bắt tay với lão đại để trả thù? Đây là một vấn đề.

Kết luận duy nhất của vấn đề này là: Lực chiến đấu của chị dâu bùng nổ.

Meo, chị dâu lợi hại như vậy, tại sao thấy lão đại cứ nhu nhược như thế nhỉ?

Làm một lão xử nam độc thân 29 năm, Cư Sa Bạch tự nhận anh thông minh hơn nữa cũng nghĩ không ra vấn đề này.

Qua nhiều năm sau, trải qua không ít trường chinh khó khăn khốn khổ thu phục vợ yêu của mình rốt cuộc Cư Sa Bạch cũng hiểu thấu đáo hai chữ to lớn: Ỷ lại.

Chapter
1 Chương 1: Trùng sinh
2 Chương 2: Đào hôn cùng chú rể
3 Chương 3: Không ly hôn
4 Chương 4: Đây là “bị ép buộc” sao
5 Chương 5: Tôi chính là Mục Giai Âm!
6 Chương 6: Tối qua…hai đứa ở cùng nhau
7 Chương 7: Trách nhiệm của anh
8 Chương 8: Gãy xương
9 Chương 9: Ai tới bôi thuốc?
10 Chương 10: Tả Trí Viễn đến
11 Chương 11: Ăn tát
12 Chương 12: Hôn tạm biệt
13 Chương 13: Ai mất mặt hơn
14 Chương 14: Tin vui
15 Chương 15: Mang thai
16 Chương 16: Quyền Thiệu Viêm trở lại
17 Chương 17: Phân lượng
18 Chương 18: Lễ vật. Ác mộng
19 Chương 19: Điều lệnh
20 Chương 20: Về nhà, độc dược!
21 Chương 21: Mạo hiểm nói chuyện
22 Chương 22: Mỹ nữ, khuôn mặt đẹp!
23 Chương 23: Nhảy ban công
24 Chương 24: Mị lực
25 Chương 25: Sa thải
26 Chương 26: Lời của Giai Âm chính là lời ta nói
27 Chương 27: Đừng để bản thân lại bị lợi dụng
28 Chương 28: Giả bộ bất tỉnh
29 Chương 29: Có bệnh phải trị
30 Chương 30: Tiểu Lục đã chết
31 Chương 31: Ghen
32 Chương 32: Cậu chính là Hàn Tử Nghị?
33 Chương 33: Chỉ động phòng, không hôn lễ
34 Chương 34: Là lỗi của anh ta
35 Chương 35: Chủ động nhận sai
36 Chương 36: Em ghen tị
37 Chương 37: Nam trung niên
38 Chương 38: Chỉ sắc với một mình em
39 Chương 39: Đàn ông cũng phải đề phòng
40 Chương 40: Giấu đầu lòi đuôi
41 Chương 41: Tra kẻ trộm
42 Chương 42: Trả lễ
43 Chương 43: Cơ u tứ
44 Chương 44: Lăng khải hoa
45 Chương 45: Anh trai
46 Chương 46: Vô tình gặp ở tiệm bánh
47 Chương 47: Ly gián
48 Chương 48: Trong chăn ấm áp
49 Chương 49: Tiệc sinh nhật
50 Chương 50: Cách xa bọn tôi một chút
51 Chương 51: Nói với Chân Phó Dương
52 Chương 52: Nước trái cây bị bỏ thuốc
53 Chương 53: Thuốc sảy thai
54 Chương 54: Trộm Đổi thuốc
55 Chương 55: Diễn trò
56 Chương 56: Quan hệ phức tạp
57 Chương 57: Nam cặn bã & nữ cặn bã
58 Chương 58: Phạm phải sai lầm
59 Chương 59: Ba ngày khó khăn
60 Chương 60: Nhìn lén điện thoại
61 Chương 61: Nụ hôn tạm biệt
62 Chương 62-1: Mục Giai Nhan khó chịu (1)
63 Chương 62-2: Mục Giai Nhan khó chịu(2)
64 Chương 62-3: Mục Giai Nhan khó chịu (3)
65 Chương 62-4: Mục Giai Nhan khó chịu (4)
66 Chương 63-1: Chữa đúng bệnh
67 Chương 63-2: Chữa đúng bệnh (2)
68 Chương 64
69 Chương 65: Từ trước đến nay là duyên cạn
70 Chương 65-2: Từ trước đến nay là duyên cạn (2)
71 Chương 66: Vợ chồng son tạm xa nhau
72 Chương 66-2: Vợ chồng son tạm xa nhau (2)
73 Chương 67: Video của Tả Trí Viễn với Ngô Oánh Oánh
74 Chương 67-2: Video của Tả Trí Viễn với Ngô Oánh Oánh (2)
75 Chương 68: Quyền Thiệu Viêm uống say và quà sinh nhật (1)
76 Chương 68-2: Quyền Thiệu Viêm uống say và quà sinh nhật (2)
77 Chương 69-1: Chín trăm nghìn bán đi công ty (1)
78 Chương 69-2: Chín trăm nghìn bán đi công ty (2)
79 Chương 69-3: Chín trăm nghìn bán đi công ty (3)
80 Chương 70: Lập gia đình & Chân Phó Dương & tai nạn xe cộ (1)
81 Chương 70-2: Lập gia đình & Chân Phó Dương & tai nạn xe cộ (2)
82 Chương 71: Té xỉu trong thang máy và Cơ U Tứ
83 Chương 71-2: Té xỉu trong thang máy và Cơ U Tứ (2)
84 Chương 72: Cơ U Tứ, anh biến thái
85 Chương 72-2: Cơ U Tứ, anh biến thái (2)
86 Chương 73: Tôi yêu anh
87 Chương 73-2: Tôi yêu anh (2)
88 Chương 74: Yêu anh, giảng hòa
89 Chương 74-2: Yêu anh, giảng hòa
90 Chương 75: Chuyện cũ (1)
91 Chương 75-2: Chuyện cũ (2)
92 Chương 76: Mục Giai Nhan chết
93 Chương 77: Rất ngôn tình, rất lãng mạn
94 Chương 78-1: Tiệc sinh nhật, hắt rượu
95 Chương 78-2: Tiệc sinh nhật, hắt rượu (2)
96 Chương 79-1: Bí mật của Tả Trí Viễn (1)
97 Chương 79-2: Bí mật của Tả Trí Viễn (2)
98 Chương 80-1: Đồ Chuyển phát trễ (1)
99 Chương 80-2: Đồ Chuyển phát trễ (2)
100 Chương 81-1: Rất vui vẻ & Mục Giai Thu viếng thăm (1)
101 Chương 81-2: Rất vui vẻ & Mục Giai Thu ghé thăm (2)
102 Chương 82-1: Uy lực của kinh nguyệt (1)
103 Chương 82-2: Uy lực của kinh nguyệt (2)
104 Chương 83-1: Làm chuyện xấu bị bắt (1)
105 Chương 83-2: Làm chuyện xấu bị bắt (2)
106 Chương 84-1: Vụng trộm bị bắt và biện pháp ngừa thai (1)
107 Chương 84-2: Vụng trộm bị bắt & biện pháp ngừa thai (2)
108 Chương 85-1: Quà tặng đặc biệt (1)
109 Chương 85-2: Quà tặng đặc biệt (2)
110 Chương 86-1: Buổi đấu giá & vòng ngọc (1)
111 Chương 86-2: Buổi đấu giá & vòng ngọc (2)
112 Chương 87: Nội chiến & thân thế thật sự (1)
113 Chương 87-2: Nội chiến & thân thế thật sự (2)
114 Chương 88: Hàn Tử Nghị cặn bã & Đàm Tân Kinh tỏ tình
115 Chương 88-2: Hàn Tử Nghị cặn bã & Đàm Tân Kinh tỏ tình (2)
116 Chương 89-1: Đổng Lê Triệu phách lối & bên trong xe nhộn nhạo (1)
117 Chương 89-2: Đổng Lê Triệu phách lối và bên trong xe nhộn nhạo (2)
118 Chương 90: Biết thân thế Mục Giai Thu (1)
119 Chương 90-2: Biết thân thế Mục Giai Thu (2)
120 Chương 91-1: Mua dây buộc mình (1)
121 Chương 91-2: Mua dây buộc mình (2)
122 Chương 92-1: Kết quả của Mục Giai Thu (1)
123 Chương 92-2: Kết quả của Mục Giai Thu (2)
124 Chương 92-3: Kết quả của Mục Giai Thu (3)
125 Chương 93-1: Định vị toàn cầu (1)
126 Chương 93-2: Định vị toàn cầu (2)
127 Chương 93-3: Định vị toàn cầu (3)
128 Chương 94-1: Trói lại (1)
129 Chương 94-2: Trói lại (2)
130 Chương 95: Giày cao gót dũng mãnh (1)
131 Chương 95-2: Giày cao gót dũng mãnh (2)
132 Chương 96: Đua xe & Đêm mưa lớn (1)
Chapter

Updated 132 Episodes

1
Chương 1: Trùng sinh
2
Chương 2: Đào hôn cùng chú rể
3
Chương 3: Không ly hôn
4
Chương 4: Đây là “bị ép buộc” sao
5
Chương 5: Tôi chính là Mục Giai Âm!
6
Chương 6: Tối qua…hai đứa ở cùng nhau
7
Chương 7: Trách nhiệm của anh
8
Chương 8: Gãy xương
9
Chương 9: Ai tới bôi thuốc?
10
Chương 10: Tả Trí Viễn đến
11
Chương 11: Ăn tát
12
Chương 12: Hôn tạm biệt
13
Chương 13: Ai mất mặt hơn
14
Chương 14: Tin vui
15
Chương 15: Mang thai
16
Chương 16: Quyền Thiệu Viêm trở lại
17
Chương 17: Phân lượng
18
Chương 18: Lễ vật. Ác mộng
19
Chương 19: Điều lệnh
20
Chương 20: Về nhà, độc dược!
21
Chương 21: Mạo hiểm nói chuyện
22
Chương 22: Mỹ nữ, khuôn mặt đẹp!
23
Chương 23: Nhảy ban công
24
Chương 24: Mị lực
25
Chương 25: Sa thải
26
Chương 26: Lời của Giai Âm chính là lời ta nói
27
Chương 27: Đừng để bản thân lại bị lợi dụng
28
Chương 28: Giả bộ bất tỉnh
29
Chương 29: Có bệnh phải trị
30
Chương 30: Tiểu Lục đã chết
31
Chương 31: Ghen
32
Chương 32: Cậu chính là Hàn Tử Nghị?
33
Chương 33: Chỉ động phòng, không hôn lễ
34
Chương 34: Là lỗi của anh ta
35
Chương 35: Chủ động nhận sai
36
Chương 36: Em ghen tị
37
Chương 37: Nam trung niên
38
Chương 38: Chỉ sắc với một mình em
39
Chương 39: Đàn ông cũng phải đề phòng
40
Chương 40: Giấu đầu lòi đuôi
41
Chương 41: Tra kẻ trộm
42
Chương 42: Trả lễ
43
Chương 43: Cơ u tứ
44
Chương 44: Lăng khải hoa
45
Chương 45: Anh trai
46
Chương 46: Vô tình gặp ở tiệm bánh
47
Chương 47: Ly gián
48
Chương 48: Trong chăn ấm áp
49
Chương 49: Tiệc sinh nhật
50
Chương 50: Cách xa bọn tôi một chút
51
Chương 51: Nói với Chân Phó Dương
52
Chương 52: Nước trái cây bị bỏ thuốc
53
Chương 53: Thuốc sảy thai
54
Chương 54: Trộm Đổi thuốc
55
Chương 55: Diễn trò
56
Chương 56: Quan hệ phức tạp
57
Chương 57: Nam cặn bã & nữ cặn bã
58
Chương 58: Phạm phải sai lầm
59
Chương 59: Ba ngày khó khăn
60
Chương 60: Nhìn lén điện thoại
61
Chương 61: Nụ hôn tạm biệt
62
Chương 62-1: Mục Giai Nhan khó chịu (1)
63
Chương 62-2: Mục Giai Nhan khó chịu(2)
64
Chương 62-3: Mục Giai Nhan khó chịu (3)
65
Chương 62-4: Mục Giai Nhan khó chịu (4)
66
Chương 63-1: Chữa đúng bệnh
67
Chương 63-2: Chữa đúng bệnh (2)
68
Chương 64
69
Chương 65: Từ trước đến nay là duyên cạn
70
Chương 65-2: Từ trước đến nay là duyên cạn (2)
71
Chương 66: Vợ chồng son tạm xa nhau
72
Chương 66-2: Vợ chồng son tạm xa nhau (2)
73
Chương 67: Video của Tả Trí Viễn với Ngô Oánh Oánh
74
Chương 67-2: Video của Tả Trí Viễn với Ngô Oánh Oánh (2)
75
Chương 68: Quyền Thiệu Viêm uống say và quà sinh nhật (1)
76
Chương 68-2: Quyền Thiệu Viêm uống say và quà sinh nhật (2)
77
Chương 69-1: Chín trăm nghìn bán đi công ty (1)
78
Chương 69-2: Chín trăm nghìn bán đi công ty (2)
79
Chương 69-3: Chín trăm nghìn bán đi công ty (3)
80
Chương 70: Lập gia đình & Chân Phó Dương & tai nạn xe cộ (1)
81
Chương 70-2: Lập gia đình & Chân Phó Dương & tai nạn xe cộ (2)
82
Chương 71: Té xỉu trong thang máy và Cơ U Tứ
83
Chương 71-2: Té xỉu trong thang máy và Cơ U Tứ (2)
84
Chương 72: Cơ U Tứ, anh biến thái
85
Chương 72-2: Cơ U Tứ, anh biến thái (2)
86
Chương 73: Tôi yêu anh
87
Chương 73-2: Tôi yêu anh (2)
88
Chương 74: Yêu anh, giảng hòa
89
Chương 74-2: Yêu anh, giảng hòa
90
Chương 75: Chuyện cũ (1)
91
Chương 75-2: Chuyện cũ (2)
92
Chương 76: Mục Giai Nhan chết
93
Chương 77: Rất ngôn tình, rất lãng mạn
94
Chương 78-1: Tiệc sinh nhật, hắt rượu
95
Chương 78-2: Tiệc sinh nhật, hắt rượu (2)
96
Chương 79-1: Bí mật của Tả Trí Viễn (1)
97
Chương 79-2: Bí mật của Tả Trí Viễn (2)
98
Chương 80-1: Đồ Chuyển phát trễ (1)
99
Chương 80-2: Đồ Chuyển phát trễ (2)
100
Chương 81-1: Rất vui vẻ & Mục Giai Thu viếng thăm (1)
101
Chương 81-2: Rất vui vẻ & Mục Giai Thu ghé thăm (2)
102
Chương 82-1: Uy lực của kinh nguyệt (1)
103
Chương 82-2: Uy lực của kinh nguyệt (2)
104
Chương 83-1: Làm chuyện xấu bị bắt (1)
105
Chương 83-2: Làm chuyện xấu bị bắt (2)
106
Chương 84-1: Vụng trộm bị bắt và biện pháp ngừa thai (1)
107
Chương 84-2: Vụng trộm bị bắt & biện pháp ngừa thai (2)
108
Chương 85-1: Quà tặng đặc biệt (1)
109
Chương 85-2: Quà tặng đặc biệt (2)
110
Chương 86-1: Buổi đấu giá & vòng ngọc (1)
111
Chương 86-2: Buổi đấu giá & vòng ngọc (2)
112
Chương 87: Nội chiến & thân thế thật sự (1)
113
Chương 87-2: Nội chiến & thân thế thật sự (2)
114
Chương 88: Hàn Tử Nghị cặn bã & Đàm Tân Kinh tỏ tình
115
Chương 88-2: Hàn Tử Nghị cặn bã & Đàm Tân Kinh tỏ tình (2)
116
Chương 89-1: Đổng Lê Triệu phách lối & bên trong xe nhộn nhạo (1)
117
Chương 89-2: Đổng Lê Triệu phách lối và bên trong xe nhộn nhạo (2)
118
Chương 90: Biết thân thế Mục Giai Thu (1)
119
Chương 90-2: Biết thân thế Mục Giai Thu (2)
120
Chương 91-1: Mua dây buộc mình (1)
121
Chương 91-2: Mua dây buộc mình (2)
122
Chương 92-1: Kết quả của Mục Giai Thu (1)
123
Chương 92-2: Kết quả của Mục Giai Thu (2)
124
Chương 92-3: Kết quả của Mục Giai Thu (3)
125
Chương 93-1: Định vị toàn cầu (1)
126
Chương 93-2: Định vị toàn cầu (2)
127
Chương 93-3: Định vị toàn cầu (3)
128
Chương 94-1: Trói lại (1)
129
Chương 94-2: Trói lại (2)
130
Chương 95: Giày cao gót dũng mãnh (1)
131
Chương 95-2: Giày cao gót dũng mãnh (2)
132
Chương 96: Đua xe & Đêm mưa lớn (1)