Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa

Bây giờ đã là mùa đông, rất lạnh. Mạch Đinh mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nếu tuyết rơi thì sẽ rơi thật, ghét nhất là mưa tuyết kiểu này, vừa lạnh vừa bẩn. Mạch Đinh sục xạo một hồi, cuối cùng cũng tìm được một cái ô, hết cách rồi, bình thường trời mưa có thể đi xe đến trường, nhưng tối qua vừa mang xe đi bảo dưỡng.

Mạch Đinh chuẩn bị xong tất cả mới gọi An Tử Yến dậy: "Nhanh rời giường, bên ngoài mưa to lắm."

"Vậy đừng đi học."

"Tớ không cổ vũ hành vi bất lương này của cậu, mau đứng lên."

An Tử Yến kéo Mạch Đinh đang oang oang cái mồm lên giường rồi ôm lấy: "Ngủ đi."

Mạch Đinh cấu cấu tay mình, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa rơi vào tay giặc. Kiên quyết đẩy An Tử Yến xuống giường: "Mau lên mau lên, học kỳ sau tớ còn muốn vào ban cán sự lớp, đừng níu chân tớ."

An Tử Yến ngồi dậy từ trên giường: "Lớp phó lao động?"

"Cái rắm, lớp phó học tập."

Mạch Đinh rõ ràng trông thấy khóe miệng An Tử Yến nhếch lên thành một tia trào phúng, An Tử Yến mở tủ quần áo: "Mới sáng ra đừng kể chuyện cười."

Mạch Đinh ném gối về phía An Tử Yến. "Ai kể chuyện cười? Lão tử nói thật, hai năm nữa sẽ tốt nghiệp, tớ phải chăm chỉ học tập, để tăng thành tích, trở thành con người có ích với xã hội, với quốc gia."

"Lại kể chuyện cười."

"An Tử Yến~!!!"

Mưa càng lúc càng lớn, An Tử Yến cầm chiếc ô màu xanh che trên đầu hai người, mưa rơi xuống tán ô, chảy xuôi bên rìa rồi rớt xuống giầy, Mạch Đinh mở lòng bàn tay hứng lấy những hạt mưa bên ngoài ô, đang định đùa dai hất chút nước này lên mặt An Tử Yến, An Tử Yến đã mở miệng trước: "Đừng làm chuyện điên rồ."

Mạch Đinh chán nản rụt tay lại, lau tay lên quần áo mình: "Sao mỗi lần cậu đều nhận ra tớ định làm gì?"

"Lần nào cậu chả để lộ cái mặt gian manh."

"Vớ vẩn, tớ không có. Chắc chắn là cậu đặt thiết bị nghe lén trong tim tớ."

"Có đặt thì phải là đặt bom."

"Cậu~!"

"Tớ cái gì mà tớ, cậu cũng chỉ biết trừng mắt, ném đồ, và mấy chiêu mắng chửi người ta."

"Tớ còn biết khóc."

"Đàn bà."

"Lão tử không giống đàn bà thì làm sao chịu đựng được. Cậu là đàn ông đấy, ra giữa phố cởi quần chứng minh xem." Mạch Đinh dùng chính là phép khích tướng.

"Nên cởi là cậu mới đúng, chứng mình cho mọi người thấy cậu đội lốt đàn bà."

"An Tử Yến!!"

"Sao hả, vừa trừng mắt, vừa ném đồ, vừa chửi?"

"Được lắm, coi như cậu lợi hại, tớ nói không lại cậu."

"Đã thế thì đừng nói ngay từ đầu."

"Tớ nghĩ, cuối cùng sẽ có một ngày nói được cậu, cho nên phải thường xuyên thử."

"Đã bảo cậu đừng kể chuyện cười, nghe không hiểu hay thế nào."

"An Tử Yến, cậu không tôn trọng người khác."

"Cậu không đáng để tớ tôn trọng."

Mạch Đinh ầm ĩ cho đến tận trường, An Tử Yến cụp ô vào, Mạch Đinh lúc này mới thấy bả vai của An Tử Yến bị ướt một mảng lớn, mà mình lại chẳng sao cả, cho nên hoàn toàn không chú ý đến, ô vẫn luôn che hết về phía mình, nói Mạch Đinh không cảm động là giả, An Tử Yến vứt ô cho Mạch Đinh, đi về phía phòng học, Mạch Đinh chạy theo, ôm cánh tay hắn: "An Tử Yến, cậu thật gian trá, đừng tưởng rằng dùng đả kích phân tán lực chú ý của tớ, thì tớ sẽ không phát hiện ra sự tốt bụng của cậu."

"Đầu đập vào đâu à?"

"Đúng vậy, bị tình yêu của cậu đạp cho hôn mê."

An Tử Yến giãy khỏi tay Mạch Đinh: "Tránh ra, buồn nôn chết được."

Mạch Đinh lại níu lấy tay An Tử Yến: "Không tránh, tránh đi rồi sao có thể nói chuyện cùng cậu."

"Bảo cậu tránh ra."

"Không tránh."

Người trong lớp thấy dáng vẻ quấn lấy không tha của Mạch Đinh, cho ra một kết luận chung, không nhận ra nha, da mặt của Mạch Đinh thật dầy, có thể nghiên cứu làm áo chống đạn.

Gần đây Mạch Đinh thực sự rất chăm chỉ, dù sao cũng cuối kỳ rồi, sắp phải thi. Nếu mình phải học lại, thì mơ ước vào ban cán sự lớp sang năm sẽ bị ngâm nước nóng, hơn nữa cậu rốt cuộc không thể chịu đựng được việc thành tích của mình luôn đứng ở giữa, còn bị cái tên An Tử Yến không đi học đầy đủ đè chết, ở trên giường bị đè thì không nói làm gì, ngay cả thành tích học tập cũng bị hắn lấn át, tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng. Vừa nghĩ như vậy, vừa ngắm An Tử Yến đang tựa lưng vào ghế vẻ mặt buồn chán, có lầm không đây, hắn còn chả thèm ghi chép, về nhà cũng không ôn tập, mình thì mỗi ngày vò đầu bứt trán, cắn nát móng tay.

"Có phải cậu từng ngủ với thầy giáo không, cho nên điểm mới cao như vậy." Mạch Đinh hồ nghi nhìn An Tử Yến, không đầu không đuôi phun ra một câu.

An Tử Yến lạnh lùng liếc mắt trừng Mạch Đinh: "Cậu thử xem, xem có thể đổi lấy cái chức lớp phó học tập không."

"Vậy thì không dám, sao thánh tích của cậu luôn tốt hơn tớ."

"Cậu hỏi tớ, tớ hỏi ai."

"Cậu có phương pháp học tập gì thì nói cho tớ biết đi, vợ chồng là cùng chung cùng hưởng, cậu đừng keo kiệt a."

"Chúng ta cùng chung cùng hưởng chỉ có thân thể."

"Tớ khinh! Cứ chờ đấy, đợi đến khi tớ lấy được cái chức lớp phó học tập, lão tử chính là cán bộ lớp, cậu chỉ là tên phàm phu tục tử." Dứt lời Mạch Đinh đặt một quyển sách giáo khóa thật dày lên trước mặt, bắt đầu cắn bút suy nghĩ. Cậu tuyệt đối sẽ không nhờ An Tử Yến phụ đạo, không thể để hắn biết mình dốt đến mức nào.

An Tử Yến giây trước còn thấy trong mắt Mạch Đinh toát lên ngọn lửa phấn đấu thiêu đốt hừng hực, giây sau quay lại thì cậu đã gục xuống ngủ mất tiêu. An Tử Yến nhịn không được bật cười khẽ: "Ngu ngốc." Thấy Mạch Đinh mặc phong phanh, cau mày, An Tử Yến cởi áo khoác của mình ra phủ lên người Mạch Đinh.

Trời mưa cả ngày, bên ngoài mông mông lung lung, khiến người ta có cảm giác thực nặng nề. Cổ Mạch Đinh hơi mỏi, cậu rốt cuộc mở mắt, ngoại trừ An Tử Yến đang đọc sách bên cạnh, trong lớp chẳng còn một ai, cậu đứng bật dậy, áo rơi xuống đất, Mạch Đinh nhặt nó lên, thật ấm áp, đưa cho An Tử Yến: "Đâu hết rồi."

"Ai, tan học rồi thì lấy đâu ra người."

Mạch Đinh bùng phát: "Tan học, tớ ngủ đến trưa luôn à?" Cậu nhịn không được đấm lên vai An Tử Yến: "Sao chẳng gọi tớ dậy, hại tớ lãng phí buổi học."

"Tự mình ngủ say như heo, ai không biết tưởng cậu chết bố nó rồi, ồn ào như thế mà vẫn không tỉnh."

"Vớ, vớ vẩn, rõ ràng tớ ngủ không say, chỉ cần một tiếng động nhỏ sẽ tỉnh."

"Được rồi, bọn họ là bay ra ngoài." Khi tan học cực kỳ ồn ào, thế mà không đánh thức cậu dậy được, còn nói mấy lời ngu xuẩn này.

"Khẩu khí kiểu gì vậy, quá đáng."

An Tử Yến mặc áo khoác đứng lên: "Nhanh, đi về."

"Ừ."

Mạch Đinh thu dọn sách vở, cầm ô theo sau An Tử Yến, vẫn giống như buổi sáng, tán ô màu xanh che trên đỉnh đầu hai người, chỉ nghe thấy tiếng mưa rơi tí tách. Mạch Đinh túm lấy quần áo của An Tử Yến, tay kia thì cầm lấy cán ô, đẩy ô về phía hắn, cười tủm tỉm nhìn An Tử Yến: "Không được phép bất công!"

Lúc này đằng sau có một cặp đang nhỏ giọng nghị luận, nói là nhỏ giọng nghị luận, nhưng Mạch Đinh vẫn nghe thấy rõ ràng.

"Không phải là cái loại đó đấy chứ."

"Chắc chắc không sai, em không thấy hắn vẫn túm lấy quần áo thằng bên cạnh à."

"Thật buồn nôn, còn ra vẻ quang minh chính đại, về nhà đi a, ở trên đường nhìn thấy chả thoải mái chút nào."

Mạch Đinh giả bộ như không nghe thấy, cơ thể lại giống như bị tổn thương nhích gần về phía An Tử Yến. An Tử Yến hơi vẩy ô ra sau, nước mưa bắn hết lên mặt và trên người cặp kia, khi bọn họ đang chuẩn bị phát hỏa, An Tử Yến lạnh lùng quay đầu lại, đặt ngón trỏ lên môi mình: "Xuỵt, không muốn ăn đánh thì ngậm miệng vào."

Người con trai thấy bộ dáng của An Tử Yến, sợ hãi, cô gái thì không phục, muốn lên tiếng, An Tử Yến bổ sung thêm một câu: "Đừng tưởng tôi không đánh con gái."

Cô gái bị dọa sợ, đành phải cam chịu giương mắt nhìn, bởi vì bạn trai mình căn bản không đánh lại người này. Thế là đem lửa giận trút hết lên đầu bạn trai, dùng gót giày giẫm lên chân anh chàng: "Anh đúng là không phải đàn ông, mất hết cả mặt mũi."

"Anh..."

"Anh cái gì mà anh, bình thường chả phải anh nói mình rất lợi hại à."

An Tử Yến lấy ra máy MP3, bật nhạc, nhét tai nghe vào tai Mạch Đinh, thế giới của Mạch Đinh trong nháy mắt chỉ còn âm nhạc ngọt ngào và khuôn mặt của An Tử Yến, không còn nghe thấy điều gì nữa.

Cậu nói: bảo bối, đây là thế giới tàn khốc, không phải cứ dựa vào mỉm cười là có thể chống đỡ nổi.

Tớ nói: An Tử Yến, chẳng phải tớ còn cậu sao. Tớ dựa vào cậu khẳng định có thể chống đỡ được.

Cậu nói: thật đúng là một tên ngốc.

Tớ nói: không phải cậu thích tên ngốc là tớ đấy ư?

Cậu nói: ai nói tớ thích cậu.

Tớ nói: thế ai vừa gọi tớ là bảo bối.

Cậu nói: tớ đang nói chuyện với bác gái nhặt rác, đầu năm nay, nhặt rất rất vất vả cực khổ.

Tớ nói: ngay cả bác gái cũng không tha.

Cậu nói: ngay cả cậu tớ cũng coi trọng, huống hồ là bác gái kia.

Tớ nói: cậu có ý gì?

Cậu nói: ý trên mặt chữ.

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc