Chương 91: Nguyễn Đào Yêu Chúng Ta Ly Hôn

Đan Kình Hạo suy sụp ngã lại lên ghế, nắm đấm buồn bực hung hăng đập lên bàn, cả người tản ra sát khí người lạ chớ lại gần.

Lời nói giấu đầu giấu đuôi của Thẩm Tống khiến Đan Kình Hạo điên cuồng, anh đại khái có thể tưởng tượng tên đó sẽ đưa ra điều kiện gì, mà đồ ngốc Nguyễn Đào Yêu đó nhất định sẽ vì Dương Liên mà đồng ý không chút do dự.
Không, có lẽ Dương Liên chỉ là một lời mượn cớ mà thôi, cô vốn luôn thích Thẩm Tống, nếu không phải mang thai đứa bé của anh, cũng sẽ không gả cho anh.
Đôi mắt ẩn giấu trầm tĩnh sâu như biển, bên ngoài rõ ràng ánh mặt trời rực rỡ, anh lại cảm thấy xung quanh lạnh lẽo, như ở trong hầm băng, Nguyễn Đào Yêu, em rốt cuộc có giao dịch gì với Thẩm Tống, có thể khiến anh ta không tiếc mạng sống giúp em như vậy? Khoanh tay đứng nhìn.
Nguyễn Đào Yêu về nhà vào nửa đêm, lúc mở đèn, người ngồi trên sofa dọa cô giật nảy mình.
“Sao trễ vậy rồi còn chưa ngủ?” Nguyễn Đào Yêu bình tĩnh lại, giọng nói mệt mỏi.
“Em đi đâu?” Đan Kình Hạo không trả lời hỏi ngược lại, giọng nói lạnh thấu xương.
Nguyễn Đào Yêu thay dép lê, không muốn dây dưa nhiều với Đan Kình Hạo, cô rất mệt, chỉ muốn ngủ: “Em đi với Liên Liên.”
“Là đi cùng Dương Liên, hay là đi gặp Thẩm Tống??” Đan Kình Hạo lưu loát đứng dậy, kéo lại Nguyễn Đào Yêu muốn về phòng.
Nguyễn Đào Yêu không hiểu ra sao: “Có liên quan tới anh Thẩm Tống sao?”
“Em trả lời anh, Nguyễn Đào Yêu!” Đan Kình Hạo dùng sức, đau tới mức Nguyễn Đào Yêu nhíu mày.
“Buông em ra, Đan Kình Hạo.” Nguyễn Đào Yêu giãy giụa: “Anh nổi điên gì vậy?”
“Chuyện của Dương Liên lớn như vậy sao không nói với anh, ngược lại đi cầu xin người ngoài?” Đan Kình Hạo vừa nghĩ tới biểu cảm ra vẻ đương nhiên lúc chiều của Thẩm Tống thì lửa giận như sắp cắn nuốt anh.

“Nói với anh thì có thể thế nào?!” Nguyễn Đào Yêu cũng tức giận, chuyện này vốn dĩ cô không muốn truy cứu, nhưng anh dựa vào cái gì mà khí thế bức người như vậy? “Cho dù Liên Liên bị cưỡng bức, anh có thể thế nào?! Đối địch với nhà họ Lữ? Trở mặt với nhà họ Lữ như Nhã Ly Bắc? Đan Kình Hạo, anh căn bản không làm được! Ở trong lòng anh, lợi ích công ty quan trọng hơn em rất nhiều, vậy em nói cho anh biết thì có tác dụng gì?”
Nguyễn Đào Yêu chất vấn: “Bây giờ anh biết rồi, vậy anh nói cho em biết, anh muốn đứng về phía nào? Phía Lữ Kiêu, hay là phía Dương Liên?” Đan Kình Hạo bị Nguyễn Đào Yêu hỏi ngây ngốc, quả thực, biết rồi lại có thể thế nào? Anh sẽ không ra tay, nhà họ Lữ và nhà họ Nhã, bên nào anh cũng sẽ không giúp.

Anh chỉ lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, cũng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn.

“Không trả lời được đi.” Nguyễn Đào Yêu cười lạnh: “Liên Liên không phải là gì của anh, anh không giúp cũng chả sao cả, cho nên anh cũng đừng đến can thiệp em tìm ai giúp đỡ.”
“Em muốn anh mở to mắt nhìn em và tình nhân cũ thân thiết, mắt đi mày lại sao?!”
“Đan Kình Hạo! Là anh không muốn giúp em! Ngoại trừ anh Thẩm Tống, em không còn lựa chọn nào khác! Lữ Đinh và Lữ Minh cưỡng hiếp Liên Liên, em tuyệt đối không thể nhìn họ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật! Vì vậy, em sẽ không tiếc trả giả tất cả.”
“Vậy có phải Thẩm Tống kêu em theo anh ta lên giường em cũng bằng lòng?”
Ánh mắt Nguyễn Đào Yêu đột nhiên lạnh lẽo, con ngươi trong suốt khóa chặt Đan Kình Hạo, nói: “Đừng nghĩ em và anh Thẩm Tống dơ bẩn như vậy, anh ấy không phải anh, sẽ cân đo lợi hại.” Cô xoay người quay về phòng mình, giọng nói thoáng chốc xìu xuống: “Em không muốn thảo luận vấn đề này, em rất mệt, muốn nghỉ ngơi.” Cô đi thẳng vào phòng, không phải Đan Kình Hạo, mà là bản thân cô.

Từ lúc Dương Liên xảy ra chuyện, cô đã không còn cùng giường với Đan Kình Hạo nữa.
Đây là lần thứ hai họ cãi nhau vì Dương Liên rồi.

Cô nghĩ không thông, tại sao anh lại để ý tới chuyện của anh Thẩm Tống như vậy, nếu cô muốn ở bên anh Thẩm Tống, lúc đầu khi mất đi đứa bé đầu tiên, cô đã ký đơn ly hôn rồi, sao phải đợi đến bây giờ?
Đạo lý đơn giản như vậy, tên ngốc Đan Kình Hạo đó sao không hiểu chút nào?
Đan Kình Hạo nhìn bàn tay trống rỗng của mình, sau đó suy sụp ngã vào sofa.

Anh có thể thế nào? Ra mặt vì Dương Liên, bồi thêm cả công ty của anh? Anh không phải Nhã Ly Bắc, anh không yêu Dương Liên, người anh yêu là Nguyễn Đào Yêu.
Tình thế lưỡng nan như vậy, Nguyễn Đào Yêu sẽ không hiểu.

Anh có lo lắng của anh, anh có trách nhiệm của anh, làm người chấp hành tối cao của Đan thị, mỗi một quyết định của anh đều liên quan đến sinh nhai của nhân viên, anh không thể làm việc theo cảm tính.
Chỉ là, Nguyễn Đào Yêu, nếu người xảy ra chuyện là em, vậy dù có phải bồi thêm tính mạng của toàn bộ người trong thiên hạ, anh cũng sẽ không tiếc.

Nhưng mà, sao em có thể cầu anh mạo hiểm vì Dương Liên chứ?

Người ở thành phố C đều đang bàn tán, nhà họ Lữ rốt cuộc đã đắc tội với nhân vật nào, không chỉ công ty bị đập, mà ngay cả việc vận chuyển hàng hóa trên biển cũng gặp phải trì trệ.

Hải quan dường như đặc biệt nhằm vào hàng hóa của nhà họ Lữ, lần nào cũng giữ lại điều tra, lấy đủ loại lý do cản trở vận chuyển, khiến công nhân khổ không thể tả, càng khiến phía người mua bất mãn.
Lữ Đinh và Lữ Minh căn bản không nghĩ tới hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy, lại có thể ảnh hưởng tới vận hành bình thường của công ty họ, mà Lữ Kiêu càng là mờ mịt, anh chỉ cảm thấy không hiểu ra sao mà có thêm rất nhiều kẻ thù.
Đan Kình Hạo mỗi ngày đều theo dõi tình hình phát triển của nhạ họ Lữ, càng nhìn càng thấy không đúng.

Quả thực, Thẩm Tống lần này giúp Nguyễn Đào Yêu có chút quá mức rồi, bất kể thế nào, vận dụng sức người sức của lớn như vậy, chỉ vì ra mặt thay Dương Liên.

Nếu chỉ vì quan hệ với Nguyễn Đào Yêu mà ra tay, không tránh khỏi tổn hại quá nặng nề.

Trừ khi, anh ta có thể đạt được thứ anh ta muốn trên người Nguyễn Đào Yêu.
Đan Kình Hạo lại nhớ tới lời Thẩm Tống nói với anh hôm đó.

Không, sẽ không, Nguyễn Đào Yêu sẽ không phản bội anh.

Thẩm Tống chỉ là đang mê hoặc người khác mà thôi.
Anh không ngừng an ủi mình, chỉ cần đợi chuyện này của Dương Liên qua đi, anh và Nguyễn Đào Yêu có thể quay về như trước đây, vậy thì có thể khiến Thẩm Tống cút khỏi thế giới của họ.

Chỉ cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa.

Chỉ là, vận mệnh dường như không kịp chờ đợi, vội vàng muốn cho Đan Kình Hạo và Nguyễn Đào Yêu một phần quà gặp mặt, cho nên lúc Tô Vy gọi điện thoại cho anh, nói nhìn thấy Thẩm Tống và Nguyễn Đào Yêu cùng vào khách sạn, đầu óc anh chỉ còn lại trống rỗng.

Anh đứng trước cửa phòng bị đá văng, nhìn bốn phía tràn đẩy xuân sắc bên trong, người phụ nữ anh yêu đang hoảng loạn dùng chăn che lại cơ thể trắng nõn của mình, ánh mắt bất an, mà phía kia giường, Thẩm Tống đang ôm vai Nguyễn Đào Yêu, vô cùng kinh ngạc với sự xuất hiện của Đan Kình Hạo.
Đan Kình Hạo nhìn họ, ánh mắt từ chấn động ban đầu cuối cùng chuyển sang lạnh như băng, cuối cùng, anh lạnh lùng ném ra một câu: “Nguyễn Đào Yêu, lén lút rất sảng khoái sao?”
Sau khi Nguyễn Đào Yêu nhìn thấy Đan Kình Hạo, đã hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào.

Cô căn bản đầu óc mờ mịt, cô nghĩ không rõ, tại sao tự dựng lại khỏa thân nằm trên giường với anh Thẩm Tống, hơn nữa còn bị Đan Kình Hạo bắt tại trận.

Cô chỉ nhớ, lúc đầu cùng anh Thẩm Tống đến ăn cơm, chuyện sau đó...cô thế nào cũng không nhớ ra.

“Đan Kình Hạo...” Cô thì thào, vươn tay về phía anh: “Không phải như vậy...”
Đôi mắt đó lạnh lẽo chưa từng có, độ ấm đó không phải độ ấm nên có của loài người.

Nguyễn Đào Yêu sợ hãi rụt tay về, Đan Kình Hạo như vậy, cô không quen biết; Đan Kình Hạo như vậy, là ai?
“Anh nghe em giải thích...” Giọng Nguyễn Đào Yêu mang theo khẩn cầu, giống như nai con đáng thương.

Mắt cô rưng rưng, mong đợi nhìn Đan Kình Hạo, hi vọng anh có thể cho mình một cơ hội.
Chỉ là...
“Nguyễn Đào Yêu, chúng ta ly hôn.” Mấy chữ đó hung hăng đập nát hi vọng của Nguyễn Đào Yêu.
“Đan Kình Hạo!” Thấy anh xoay người muốn rời đi, Nguyễn Đào Yêu vội vàng muốn đuổi theo, chăn bị kéo đi, thân thể Thẩm Tống liền hoàn toàn bại lộ trước mắt Đan Kình Hạo.
Xung quanh lập tức nổi bão, khuôn mặt anh tuấn của Đan Kình Hạo không chút cảm xúc, không do dự đóng cửa lại.
“Đan Kình Hạo!!!”
“Tiểu Yêu!” Thẩm Tống giữ vai người bên cạnh, muốn khiến cô bình tĩnh lại, mà giây phút cô quay đầu sang, anh lại sững sốt.

Trên khuôn mặt vĩnh viễn luôn mang theo nụ cười ngây ngốc ấm áp đó, vào giờ phút này, tràn đầy nước mắt, con ngươi trong suốt vì phản chiếu nước mắt mà càng thêm sáng rỡ.

“Anh Thẩm Tống, anh buông em ra, em phải giải thích với anh ấy.” Nguyễn Đào Yêu giãy khỏi kìm kẹp của Thẩm Tống, vội vàng khoác áo, đuổi theo ra.
Thẩm Tống nhìn giường trống rỗng, trên tay còn lưu lại độ ấm của Nguyễn Đào Yêu.

Kế hoạch thành công rồi, anh hẳn nên vui mừng, nhưng tại sao lúc anh nhìn thấy Nguyễn Đào Yêu mặt đầy nước mắt, anh lại mất đi hứng thú đó chứ?
Lúc Nguyễn Đào Yêu đuổi tới hành lang, nhìn thấy không phải là một người, mà là Đan Kình Hạo đang ở cùng Tô Vy.

Tô Vy đang kéo cánh tay anh, gấp gáp nói gì đó.
“Kình Hạo...” Giọng Nguyễn Đào Yêu mềm mại, bàn tay nhỏ muốn chạm vào anh.
Tô Vy nhìn thấy Nguyễn Đào Yêu quần áo lộn xộn, ngăn cản bàn tay muốn vươn về phía Đan Kình Hạo, giọng dịu dàng lại tràn đầy trào phúng: “Cũng đã bắt gian tại giường rồi, cô còn muốn nói gì?”
“Tôi không có...” Miệng Nguyễn Đào Yêu khẽ nhúc nhích, ngây ngốc nặn ra ba chữ này.
Đôi mắt Đan Kình Hạo thâm trầm nhìn cô, lạnh lẽo, như đang nhìn rác rưởi.

Giọng anh như xuyên thấu tầng băng ngàn năm, trực tiếp đâm vào lòng Nguyễn Đào Yêu: “Nguyễn Đào Yêu, cô thật bẩn.”.

Đọc truyện tại == t rumtruyen.OR G ==
Toàn thân Nguyễn Đào Yêu run rẩy, luống cuống nhìn Đan Kình Hạo: “Đan Kình Hạo, anh tin em, em không có...”
“Không có cái gì?” Đan Kình Hạo và Nguyễn Đào Yêu chỉ cách nhau khoảng cách một người, toàn thân tràn ra khí lạnh đủ để bao vây cả dãy hành lang: “Không có lên giường với Thẩm Tống, hay là không có phản bội tôi? Nguyễn Đào Yêu, cô thật sự xem tôi là đồ ngốc sao?”
Nước mắt như ánh sao lướt qua khuôn mặt Nguyễn Đào Yêu, cô khóc đến nghẹn ngào, chỉ buồn bã kéo tay áo Đan Kình Hạo, ngoại trừ phủ nhận lại không nói ra được lời nào khác: “Em thật sự không phản bội anh...!cầu xin anh, tin em...”
“Cô muốn tôi tin thế nào?” Giọng điệu Đan Kình Hạo nâng cao tám độ: “Cô và Thẩm Tống đã nằm trên giường như vậy rồi, cô kêu tôi tin hai người không làm gì cả sao?!”
Thẩm Tống nói, anh ta giúp Nguyễn Đào Yêu là có điều kiện, thì ra điều kiện anh ta nói là cái này...lên giường với Nguyễn Đào Yêu...chẳng trách anh ta nói, Nguyễn Đào Yêu chỉ có thể là của anh ta....

Chapter
1 Chương 1: Một Đêm Hỗn Loạn Xui Xẻo
2 Chương 2: Chỉ Đáng Giá 3 Triệu Đồng
3 Chương 3: Tình Một Đêm Không Có Kết Quả
4 Chương 4: Chiếc Giày Thủy Tinh Của Cô Bé Lọ Lem
5 Chương 5: Gặp Mặt Sau Tình Một Đêm
6 Chương 6: Che Sai Chỗ Rồi
7 Chương 7: Đã Nể Mặt Rồi Mà Còn Không Biết Điều
8 Chương 8: Khảo Sát Nhà Vệ Sinh Nữ
9 Chương 9: Kỷ Thấm Còn Đáng Sợ Hơn Cả Quỷ Dữ
10 Chương 10: Người Chết Vì Tiền Chim Chết Vì Miếng Mồi Ngon
11 Chương 11: Cực Phẩm Trong Trai Đẹp
12 Chương 12: Ngụy Quân Tử Thật Tiểu Nhân
13 Chương 13: Thiên Nhiên Và Tự Nhiên
14 Chương 14: Một Công Đôi Việc
15 Chương 15: Nghịch Lửa Cháy Tay
16 Chương 16: Không Phải Oan Gia Không Đối Đầu
17 Chương 17: Tinh Anh Giới Pháp Luật
18 Chương 18: Tôi Muốn Kiện Cô
19 Chương 19: Chết Một Con Chó
20 Chương 20: Tò Mò Hại Chết Một Con Mèo
21 Chương 21: Ăn Thỏ Sẽ Giảm Bớt Tiêu Chuẩn
22 Chương 22: Nghe Nói Cô Đã Mang Thai Con Của Tôi
23 Chương 23: Nguyễn Đào Yêu Đã Chết Rồi Có Chuyện Gì Thì Cứ Đốt Vàng Mã
24 Chương 24: Cúi Đầu Với Cầm Thú
25 Chương 25: Tin Tức Lớn Mang Tính Bùng Nổ
26 Chương 26: Thế Giới Bao La Vợ Là Lớn Nhất
27 Chương 27: Con Bắt Buộc Phải Kết Hôn
28 Chương 28: Cô Gái Nhỏ Cô Có Tự Nguyện Kết Hôn Không
29 Chương 29: Thỏ Trắng Nhỏ Tức Giận
30 Chương 30: Ưu Thế Áp Đảo
31 Chương 31: Về Sau Đừng Để Tôi Gặp Lại Cô Trong Giới Giải Trí
32 Chương 32: Tôi Thích Anh
33 Chương 33: Lòng Dạ Đen Tối
34 Chương 34: Người Đàn Ông Tồi
35 Chương 35: Anh Thẩm Tống
36 Chương 36: Số Lạ
37 Chương 37: Bởi Vì Em Là Người Của Tôi
38 Chương 38: Anh Ta Là Bạn Chung Phòng Mới Của Tôi
39 Chương 39: Người Đàn Ông Thất Thường
40 Chương 40: Người Đàn Ông Biết Ma Thuật
41 Chương 41: Tình Địch Mạnh Mẽ
42 Chương 42: Liều Mình Cứu Tình Địch
43 Chương 43: Nguyễn Đào Yêu Là Ác Bá Nhà Quê
44 Chương 44: Làm Sĩ Quan Cao Cấp
45 Chương 45: Muốn Mạng Của Đan Kình Hạo
46 Chương 46: Người Phụ Nữ Của Con Trai Tôi Mà Ông Cũng Giành
47 Chương 47: Đừng Lấy Tình Cảm Của Cô Ra So Sánh Với Tôi
48 Chương 48: Bộ Đội Tiên Phong
49 Chương 49: Giai Điệu Tuyệt Vời Nhất
50 Chương 50: Bày Ra Chuyện Lớn
51 Chương 51: Cả Gan Vượt Tường Là Phải Bị Bỏ Lồng Heo
52 Chương 52: Nguyễn Đào Yêu Gả Cho Anh Đi
53 Chương 53: Tại Sao Lại Là Đan Kình Hạo
54 Chương 54: Sống Không Được Chết Không Xong
55 Chương 55: Con Không Muốn Gặp Anh Ấy
56 Chương 56: Hối Hận Có Thể Ăn Sao
57 Chương 57: Đừng Gặp Nguyễn Đào Yêu Nữa
58 Chương 58: Dương Liên Em Không Có Lương Tâm
59 Chương 59: Cho Tôi Mỗi Loại Một Phần
60 Chương 60: Các Người Dự Định Kết Hôn
61 Chương 61: Bây Giờ Tôi Làm Chủ
62 Chương 62: Sinh Vật Không Phải Người
63 Chương 63: Thà Chết Chứ Không Chịu Nhục
64 Chương 64: Kích Thước
65 Chương 65: Ai Động Vào Quần Áo Tôi Tôi Sẽ Chặt Tay Chân Hắn
66 Chương 66: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
67 Chương 67: Cậu Hưởng Phúc Mình Chịu Họa
68 Chương 68: Thân Bại Danh Liệt
69 Chương 69: Khách Sáo Với Người Phụ Nữ Của Tôi Một Chút
70 Chương 70: Đàn Ông Đánh Nhau Như Muỗi Chích
71 Chương 71: Chuyện Của Tôi Từ Lúc Nào Đến Lượt Anh Xen Vào
72 Chương 72: Thích Đan Kình Hạo
73 Chương 73: Tâm Sự Của Anh Em Nhà Họ Nhã
74 Chương 74: Cậu Một Vừa Hai Phải Thôi
75 Chương 75: Xin Lỗi Tớ Không Vội
76 Chương 76: Người Phụ Nữ Này Là Một Mối Họa
77 Chương 77: Cô Ấy Không Phải Là Người Mà Cô Có Thể Mắng Chửi
78 Chương 78: Có Giá Bao Nhiêu
79 Chương 79: Đừng Có Mơ Bước Được Vào Cửa Lớn Nhà Họ Lữ
80 Chương 80: Lại Có Thai Rồi
81 Chương 81: Tả Thanh Long Hữu Bạch Hổ Chính Giữa Là Một Tên Ngốc
82 Chương 82: Đây Là Một Cái Bẫy
83 Chương 83: Anh Sẽ Hại Chết Cô Ấy
84 Chương 84: Thẩm Tống Anh Đang Tìm Chết
85 Chương 85: La Mật Âu Và Chu Lệ Diệp
86 Chương 86: Dương Liên Cầu Xin Tôi!
87 Chương 87: Dương Liên Đang Ở Đâu
88 Chương 88: Em Hãy Cho Anh Cơ Hội Giải Thích!
89 Chương 89: Giúp Em Đạp Đổ Nhà Họ Lữ
90 Chương 90: Tôi Sẽ Không Khách Khí Đâu
91 Chương 91: Nguyễn Đào Yêu Chúng Ta Ly Hôn
92 Chương 92: Người Phụ Nữ Lăng Loàn
93 Chương 93: Bọn Họ Đã Xảy Ra Chuyện Rồi
94 Chương 94: Lữ Kiêu Chia Tay Đi
95 Chương 95: Vương Giả Trở Về
96 Chương 96: Cháu Không Có Lợi Dụng Anh Ấy
97 Chương 97: Ký Nó Đi
98 Chương 98: Thế Giới U Tối
99 Chương 99: Bởi Vì Em Là Trái Tim Của Anh
100 Chương 100: Tôi Phải Giết Hắn
101 Chương 101: Bạn Bè Phản Bội Người Thân Xa Rời
102 Chương 102: Chúng Ta Đã Về Rồi
103 Chương 103: Cá Mắc Câu
104 Chương 104: Đây Là Con Của Em À
105 Chương 105: Chú Ơi Chú Rất Đẹp Trai
106 Chương 106: Tôi Không Muốn Gặp Lại Cô Nữa
107 Chương 107: Sự Lột Xác Sau Sáu Năm
108 Chương 108: Cô Muốn Quyến Rũ Chồng Trước
109 Chương 109: Anh Trai Đã Chết Rồi
110 Chương 110: Đan Thị Nguy Cơ
111 Chương 111: Kết Cục Sau Cùng
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Một Đêm Hỗn Loạn Xui Xẻo
2
Chương 2: Chỉ Đáng Giá 3 Triệu Đồng
3
Chương 3: Tình Một Đêm Không Có Kết Quả
4
Chương 4: Chiếc Giày Thủy Tinh Của Cô Bé Lọ Lem
5
Chương 5: Gặp Mặt Sau Tình Một Đêm
6
Chương 6: Che Sai Chỗ Rồi
7
Chương 7: Đã Nể Mặt Rồi Mà Còn Không Biết Điều
8
Chương 8: Khảo Sát Nhà Vệ Sinh Nữ
9
Chương 9: Kỷ Thấm Còn Đáng Sợ Hơn Cả Quỷ Dữ
10
Chương 10: Người Chết Vì Tiền Chim Chết Vì Miếng Mồi Ngon
11
Chương 11: Cực Phẩm Trong Trai Đẹp
12
Chương 12: Ngụy Quân Tử Thật Tiểu Nhân
13
Chương 13: Thiên Nhiên Và Tự Nhiên
14
Chương 14: Một Công Đôi Việc
15
Chương 15: Nghịch Lửa Cháy Tay
16
Chương 16: Không Phải Oan Gia Không Đối Đầu
17
Chương 17: Tinh Anh Giới Pháp Luật
18
Chương 18: Tôi Muốn Kiện Cô
19
Chương 19: Chết Một Con Chó
20
Chương 20: Tò Mò Hại Chết Một Con Mèo
21
Chương 21: Ăn Thỏ Sẽ Giảm Bớt Tiêu Chuẩn
22
Chương 22: Nghe Nói Cô Đã Mang Thai Con Của Tôi
23
Chương 23: Nguyễn Đào Yêu Đã Chết Rồi Có Chuyện Gì Thì Cứ Đốt Vàng Mã
24
Chương 24: Cúi Đầu Với Cầm Thú
25
Chương 25: Tin Tức Lớn Mang Tính Bùng Nổ
26
Chương 26: Thế Giới Bao La Vợ Là Lớn Nhất
27
Chương 27: Con Bắt Buộc Phải Kết Hôn
28
Chương 28: Cô Gái Nhỏ Cô Có Tự Nguyện Kết Hôn Không
29
Chương 29: Thỏ Trắng Nhỏ Tức Giận
30
Chương 30: Ưu Thế Áp Đảo
31
Chương 31: Về Sau Đừng Để Tôi Gặp Lại Cô Trong Giới Giải Trí
32
Chương 32: Tôi Thích Anh
33
Chương 33: Lòng Dạ Đen Tối
34
Chương 34: Người Đàn Ông Tồi
35
Chương 35: Anh Thẩm Tống
36
Chương 36: Số Lạ
37
Chương 37: Bởi Vì Em Là Người Của Tôi
38
Chương 38: Anh Ta Là Bạn Chung Phòng Mới Của Tôi
39
Chương 39: Người Đàn Ông Thất Thường
40
Chương 40: Người Đàn Ông Biết Ma Thuật
41
Chương 41: Tình Địch Mạnh Mẽ
42
Chương 42: Liều Mình Cứu Tình Địch
43
Chương 43: Nguyễn Đào Yêu Là Ác Bá Nhà Quê
44
Chương 44: Làm Sĩ Quan Cao Cấp
45
Chương 45: Muốn Mạng Của Đan Kình Hạo
46
Chương 46: Người Phụ Nữ Của Con Trai Tôi Mà Ông Cũng Giành
47
Chương 47: Đừng Lấy Tình Cảm Của Cô Ra So Sánh Với Tôi
48
Chương 48: Bộ Đội Tiên Phong
49
Chương 49: Giai Điệu Tuyệt Vời Nhất
50
Chương 50: Bày Ra Chuyện Lớn
51
Chương 51: Cả Gan Vượt Tường Là Phải Bị Bỏ Lồng Heo
52
Chương 52: Nguyễn Đào Yêu Gả Cho Anh Đi
53
Chương 53: Tại Sao Lại Là Đan Kình Hạo
54
Chương 54: Sống Không Được Chết Không Xong
55
Chương 55: Con Không Muốn Gặp Anh Ấy
56
Chương 56: Hối Hận Có Thể Ăn Sao
57
Chương 57: Đừng Gặp Nguyễn Đào Yêu Nữa
58
Chương 58: Dương Liên Em Không Có Lương Tâm
59
Chương 59: Cho Tôi Mỗi Loại Một Phần
60
Chương 60: Các Người Dự Định Kết Hôn
61
Chương 61: Bây Giờ Tôi Làm Chủ
62
Chương 62: Sinh Vật Không Phải Người
63
Chương 63: Thà Chết Chứ Không Chịu Nhục
64
Chương 64: Kích Thước
65
Chương 65: Ai Động Vào Quần Áo Tôi Tôi Sẽ Chặt Tay Chân Hắn
66
Chương 66: Đâm Đầu Vào Chỗ Chết
67
Chương 67: Cậu Hưởng Phúc Mình Chịu Họa
68
Chương 68: Thân Bại Danh Liệt
69
Chương 69: Khách Sáo Với Người Phụ Nữ Của Tôi Một Chút
70
Chương 70: Đàn Ông Đánh Nhau Như Muỗi Chích
71
Chương 71: Chuyện Của Tôi Từ Lúc Nào Đến Lượt Anh Xen Vào
72
Chương 72: Thích Đan Kình Hạo
73
Chương 73: Tâm Sự Của Anh Em Nhà Họ Nhã
74
Chương 74: Cậu Một Vừa Hai Phải Thôi
75
Chương 75: Xin Lỗi Tớ Không Vội
76
Chương 76: Người Phụ Nữ Này Là Một Mối Họa
77
Chương 77: Cô Ấy Không Phải Là Người Mà Cô Có Thể Mắng Chửi
78
Chương 78: Có Giá Bao Nhiêu
79
Chương 79: Đừng Có Mơ Bước Được Vào Cửa Lớn Nhà Họ Lữ
80
Chương 80: Lại Có Thai Rồi
81
Chương 81: Tả Thanh Long Hữu Bạch Hổ Chính Giữa Là Một Tên Ngốc
82
Chương 82: Đây Là Một Cái Bẫy
83
Chương 83: Anh Sẽ Hại Chết Cô Ấy
84
Chương 84: Thẩm Tống Anh Đang Tìm Chết
85
Chương 85: La Mật Âu Và Chu Lệ Diệp
86
Chương 86: Dương Liên Cầu Xin Tôi!
87
Chương 87: Dương Liên Đang Ở Đâu
88
Chương 88: Em Hãy Cho Anh Cơ Hội Giải Thích!
89
Chương 89: Giúp Em Đạp Đổ Nhà Họ Lữ
90
Chương 90: Tôi Sẽ Không Khách Khí Đâu
91
Chương 91: Nguyễn Đào Yêu Chúng Ta Ly Hôn
92
Chương 92: Người Phụ Nữ Lăng Loàn
93
Chương 93: Bọn Họ Đã Xảy Ra Chuyện Rồi
94
Chương 94: Lữ Kiêu Chia Tay Đi
95
Chương 95: Vương Giả Trở Về
96
Chương 96: Cháu Không Có Lợi Dụng Anh Ấy
97
Chương 97: Ký Nó Đi
98
Chương 98: Thế Giới U Tối
99
Chương 99: Bởi Vì Em Là Trái Tim Của Anh
100
Chương 100: Tôi Phải Giết Hắn
101
Chương 101: Bạn Bè Phản Bội Người Thân Xa Rời
102
Chương 102: Chúng Ta Đã Về Rồi
103
Chương 103: Cá Mắc Câu
104
Chương 104: Đây Là Con Của Em À
105
Chương 105: Chú Ơi Chú Rất Đẹp Trai
106
Chương 106: Tôi Không Muốn Gặp Lại Cô Nữa
107
Chương 107: Sự Lột Xác Sau Sáu Năm
108
Chương 108: Cô Muốn Quyến Rũ Chồng Trước
109
Chương 109: Anh Trai Đã Chết Rồi
110
Chương 110: Đan Thị Nguy Cơ
111
Chương 111: Kết Cục Sau Cùng