Chương 9: Nhận Vụ Mới

“Anh nói xem làm đàn ông như tôi phải chịu bao uất ức.

Mẹ nó, từ lúc kết hôn, mọi việc nặng nhọc bẩn thỉu đều do tôi làm.

Mỗi ngày đều cung phụng cô ta như Bồ Tát, giờ thì hay lắm, cô ta không cho tôi động vào người nhưng vừa có niềm vui mới liền muốn đá tôi ra khỏi nhà.

Công ty của nhà lớn như vậy, cũng không nhìn xem bao nhiêu năm nay tôi vất vả, chia cho tôi ít cổ phần.

Nhưng cô ta một đồng tiền cũng không muốn cho tôi.


Người đàn ông này túm chặt lấy tay tôi, nước mắt nước mũi tèm lem, cực kì khó coi.

“Đúng là có chút quá đáng.

Thế này đi, anh gửi tư liệu của vợ anh cho tôi xem có cách gì đối phó với cô ta không.


Vừa nghe tôi nói thế, anh ta lập tức vui vẻ mở điện thoại ra xem.

Loại người vừa có nhan sắc vừa biết diễn kịch như này sao không vào giới giải trí chứ.

Chắc chắn có thể đè ép những diễn viên trẻ khác.

Tôi châm điếu thuốc, rời khỏi quán cà phê, từ từ xem tư liệu trên điện thoại mà Vương Trăn vừa mới gửi tới.

“Ân Cầm?”

Vừa xem trang tư liệu đầu tiên tôi liền cảm thấy có chút quen thộc.

Càng xem lòng tôi càng lạnh, khó trách tôi lại thấy quen như vậy.

Ân Cầm, người vừa được bình chọn là mười doanh nhân hàng đầu trong thành phố năm nay.

Về cơ bản, công ty của cô ta bao gồm thời trang, đồ nội thất, ẩm thực…Khó chịu hơn là cô ta không chỉ có tiền mà còn đẹp.

Nghe nói đã sớm kết hôn, tác phong làm việc mạnh mẽ, quyết đoán.

Có rất nhiều người đàn ông muốn mượn việc hợp tác để giở trò với cô ta.

Không ngờ cô ta vậy mà lại kết hôn với Vương Trăn, còn chưa biết ai mới là người chịu khổ đâu.

Xem ra mối làm ăn này tôi không thể nhận rồi.

Bình thường những người mà cô ta tiếp xúc không phú cũng quý, tôi không tiến vào được giới quyền quý, mà cho dù người ta hạ thấp thân phận tìm một người bình thường để chơi bời, trên đường này cũng tìm được một đống người đẹp trai hơn tôi.

Điếu thuốc nhanh chóng cháy hết, lần nữa nhìn lại gương mặt xinh đẹp mà sắc sảo của Ân Cầm, tôi thoát tư liệu, nhắn tin cho Vương Trăn.

“Xin lỗi, vụ này chúng tôi không thể nhận.


Không ngờ tin nhắn vừa mới gửi Vương Trăn đã nhắn lại.

“Một trăm vạn, anh Địch, tôi đặt cọc trước mười vạn.

Nếu thành công tôi sẽ chuyển ngay cho anh một trăm vạn, không thiếu một xu.


Còn chưa xem hết tin nhắn, thông báo tin nhắn đã hiện ra, năm số không trên màn hình điện thoại cực kì rõ ràng.

Tên nhóc này không thể nào bỏ qua miếng thịt béo bở như Ân Cầm.

Chỉ là Ân Cần có tiền có quyền có sắc, muốn đàn ông thế nào chẳng có, sao phải kết hôn cùng đồ ăn bám Vương Trăn chứ? Không biết là động lòng với một trăm vạn hay là xuất phát từ lòng tò mò với Ân Cầm, tôi đã nhận vụ làm ăn này.

“Được, vậy tôi thử xem.

Anh tạo giúp tôi một cơ hội vào công ty của cô ta.


Xem ra trước mắt để tìm hiểu đời tư của một người phụ nữ thành đạt như Ân Cầm, vẫn nên bắt đầu từ cuộc sống riêng tư của cô ta.

Vương Trăn rất hăng hái nói: “Anh Địch, tám giờ sáng ngày mai anh đến phỏng vấn ở tổng công ty, địa chỉ là…” Tòa nhà Hải Cầm à? Xem ra phải về nhà chuẩn bị một bộ vest rồi, đã lâu không mặc tới không biết còn vừa không nữa.

Tôi dập điếu thuốc, lấy chân di mấy cái, cảm thấy có chút đói bụng.

“Bành Uy, ăn cơm chưa, ra ngoài ăn đi, tiện thể cẩm chìa khóa phòng cho tôi.


Tôi vội ra ngoài quên mang chìa khóa, đầu dây bên kia yên tĩnh mấy giây, không có ai trả lời.

“Bành Uy?”
Trong lòng tôi quýnh lên, giơ tay bắt xe chuẩn bị quay về.

“Anh Địch, em đang ở nơi suиɠ sướиɠ nhất, anh muốn ép chết em đấy à.


Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói kiềm nén của Bành Uy, giống như thật sự khó chịu.

Loáng thoáng còn có tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ.

Cái tên này, nếu không phải hắn có chút cơ bắp, có thể đánh nhau thì tôi đã đá hắn đi rồi.

“Làm chuyện chính đi, tra cho tôi tư liệu về tòa nhà Hải Cầm và Ân Cầm.

Tư liệu càng tỉ mỉ càng tốt.

Tôi mang đồ ăn về, cậu không phải ra ngoài.


Nói xong tôi cúp điện thoại.

Bây giờ mong là không ai xảy ra chuyện nữa.

Tùy tiện mua một chút đồ ăn vậy, hai người đàn ông chúng tôi cũng không kén chọn.

Nhìn thấy hàng quán bên đường cũng không tệ lắm, tôi liền chọn hai cái bánh mì loại lớn.

Lúc về Bành Uy thấy tôi xách hai cái bánh mì lớn liền chép miệng.

“Anh Địch, anh cũng keo kiệt quá đi.

Vừa mới ra ngoài nhận một đơn hàng lớn mà chỉ cho em ăn một cái bánh mì.

Đó là Ân Cầm đấy, giàu lắm.


Tôi tức giận ném bánh mì qua: “Còn chưa thành công đâu, muốn ăn ngon thì tra tư liệu cho tốt.


“Anh Địch, anh mà ra tay thì ăn chắc rồi.

Có khó gì, ngày mai mau thu phục cô ta đi.


Bành Tử miệng nhai bánh mì, mơ hồ hét lên với tôi.

“Được rồi, đừng chém gió nữa.

Đơn hàng này mà thành công thì chúng ta sẽ ra ngoài hưởng thụ.

Thuận tiện gọi cho chị Tuyền nói….


“Anh Địch, em đang thu thập tư liệu mà, anh đừng làm phiền em.

Anh chuẩn bị để ngày mai phỏng vấn đi, nhà người ta là công ty lớn người không có tài năng gì như anh muốn vào có chút mơ mộng hão huyền.


Bành Uy một tay cầm bánh mì một tay ôm máy tính xoay người rời đi.

Sao cứ nói đến Lý Tuyền là Bành Uy lại trốn tránh chứ, trong lòng tôi có chút buồn bực.

Nhưng mà hỏi Bành Uy nửa ngày cậu ta cũng không nói, hỏi cũng vô dụng, vẫn nên chuẩn bị cho buổi phỏng vấn ngày mai thôi.

Tòa nhà Hải Cầm có cửa hàng quần áo lớn nhất, cũng là nơi có lượng khách nhiều nhất trong ngày.

Trụ sở chính của công ty nằm ở tầng cao nhất, là tầng trên của cửa hàng quần áo.

Tôi đã không ngủ cả đêm, học thuộc lòng một số ý tưởng thiết kế quần áo, các kiểu quần áo mới nhất và sao chép một vài bản phác thảo thiết kế quần áo trên mạng.

Còn về sơ yếu lí lịch đương nhiên là giả.

Giống như Bành Uy nói, tôi là người tam không: không có văn hóa, không có bằng cấp, không có tài năng.

Lần phỏng vấn này chỉ có thể lừa gạt cho qua.

Mong rằng cái tên Vương Trăn kia đáng tin cậy.

Nếu thực sự không được, tôi cũng không nhảy vào vũng nước đục này.

Đã diễn kịch thì diễn cho trót, tôi cố ý không lái xe.

Chiếc xe thể thao kia quá bắt mắt, tôi ngồi phương tiện công cộng đến, đứng trước cửa tòa nhà.

Trung tâm thương mại vừa mới mở cửa, vẫn chưa đông khách, đa số là nhân viên của công ty đang bận rộn quẹt thẻ chấm công.

Tôi đeo kính, thu bớt khí chất lưu manh, trông có vẻ nhã nhặn.

“Bành Uy, mở thiết bị thông minh đi” Tôi thấp giọng nói, mặc vest xách cặp vào thang máy, đi thẳng lên tầng 23 của tòa nhà.

Đề phòng bất trắc, tôi đã đặt một chiếc camera mini ngay giữa gọng kính, lỗ tai đeo một đôi tai nghe.

Cứ như vậy nếu trong quá trình phỏng vấn có gì không biết, Bành Uy có thể kịp thời cứu nguy.

“Này, tôi nghe nói lần này công ty tuyển người mới, cô nói xem có phải sếp định thay máu, đuổi hết tai mắt của chồng cô ấy không?”
Thang máy tuy rộng rãi nhưng đang trong giờ cao điểm, chen chúc đầy người, tôi nghe thấy hai người phụ nữ phía sau khe khẽ nói chuyện.

Xem ra chuyện đấu đá trong công ty của Vương Trăn và Ân Cầm cũng chẳng phải bí mật.

Chapter
1 Chương 1: Bậc Thầy Chia Tay
2 Chương 2: Nữ Diễn Viên Xinh Đẹp
3 Chương 3: Thuận Theo Nhu Cầu
4 Chương 4: Có Thể Là Em Đã Thích Anh Mất Rồi
5 Chương 5: Miếng Thịt Béo Vẫn Còn Ở Trong Bát
6 Chương 6: Sai Lầm Của Lý Tuyền
7 Chương 7: Bí Mật Của Usb
8 Chương 8: Bị Vợ Cắm Sừng
9 Chương 9: Nhận Vụ Mới
10 Chương 10: Tráo Đổi
11 Chương 11: Thăm Dò
12 Chương 12: Na Na
13 Chương 13: Đồng Hồ Báo Thức Đáng Sợ
14 Chương 14: Hấp Dẫn Cực Hạn
15 Chương 15: Tài Xế Lão Luyện
16 Chương 16: Chết Yểu
17 Chương 17: Phòng Tổng Thống
18 Chương 18: Đồ Ăn Đến Miệng Rồi Còn Rơi Mất
19 Chương 19: Mở Usb
20 Chương 20: Vạch Trần
21 Chương 21: Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mắt
22 Chương 22: Bắt Cóc
23 Chương 23: Trở Nên Dơ Bẩn
24 Chương 24: Nguồn Gốc Của Chiếc Usb
25 Chương 25: Lựa Chọn
26 Chương 26: Chỉ Có Một Đường Sống
27 Chương 27: Bệnh Cũ Tái Phát
28 Chương 28: Chúng Tôi Là Cảnh Sát
29 Chương 29: Cướp Người Yêu
30 Chương 30: Bại Lộ
31 Chương 31: Lý Tuyền Gặp Chuyện
32 Chương 32: Chặn Súng
33 Chương 33: Tiêu Hủy Chứng Cứ
34 Chương 34: Ân Cầm Ra Tay
35 Chương 35: Gậy Ông Đập Lưng Ông
36 Chương 36: Đánh Cược Một Lần
37 Chương 37: Đi Ra Từ Địa Ngục
38 Chương 38: Ở Rể
39 Chương 39: Tiệc Mừng
40 Chương 40: Quá Khứ
41 Chương 41: Du Lịch
42 Chương 42: Trò Chơi Xạ Kích
43 Chương 43: Giở Thủ Đoạn
44 Chương 44: Tin Tưởng
45 Chương 45: Khách Hàng Mới Ngô Thiến
46 Chương 46: Trận Đua Cano
47 Chương 47: Bí Mật
48 Chương 48: Con Trai
49 Chương 49: Gặp May
50 Chương 50: Che Giấu
51 Chương 51: Báo Cảnh Sát
52 Chương 52: Bỏ Thuốc
53 Chương 53: Về Nhà
54 Chương 54: Làm Nũng
55 Chương 55: Thuốc Có Vấn Đề
56 Chương 56: Em Gái Ngô Lợi
57 Chương 57: Xúi Bẩy
58 Chương 58: Đe Dọa
59 Chương 59: Gian Phu
60 Chương 60: Tán Gái
61 Chương 61: Lâm Phong
62 Chương 62: Không Thấy Bóng Dáng Của Tình Nhân
63 Chương 63: Kiểm Chứng
64 Chương 64: Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
65 Chương 65: Không Ai Nợ Ai
66 Chương 66: Bệnh Viện
67 Chương 67: Thị Uy
68 Chương 68: Cô Dâu 14 Tuổi
69 Chương 69: Bùa Bình An
70 Chương 70: Bị Thương
71 Chương 71: Máu
72 Chương 72: Người Phụ Nữ Điên
73 Chương 73: Nước Sông Không Phạm Nước Giếng
74 Chương 74: Bị Cưỡng Bức
75 Chương 75: Lợi Ích
76 Chương 76: Sự Khác Biệt Giữa Nam Giới Và Nữ Giới
77 Chương 78: Ghen
78 Chương 79: Tìm Hiểu Ngọn Nguồn
79 Chương 80: Tiểu Loli
80 Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp
81 Chương 82: Không Sợ Chết
82 Chương 83: Danh Sách Trong Tay Ai
83 Chương 84: Đồ Khốn
84 Chương 85: Uy Tử Bị Bắt
85 Chương 86: Khối U Độc
86 Chương 87: Thanh Niên Chậm Tiến
87 Chương 88: Bày Bố
88 Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”
89 Chương 90: Diễn Kịch
90 Chương 91: Đã Chết
91 Chương 92: Tập Kích Cảnh Sát
92 Chương 93: Hồi Ức
93 Chương 94: Mừng Năm Mới
94 Chương 95: Kết Trở Về
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Bậc Thầy Chia Tay
2
Chương 2: Nữ Diễn Viên Xinh Đẹp
3
Chương 3: Thuận Theo Nhu Cầu
4
Chương 4: Có Thể Là Em Đã Thích Anh Mất Rồi
5
Chương 5: Miếng Thịt Béo Vẫn Còn Ở Trong Bát
6
Chương 6: Sai Lầm Của Lý Tuyền
7
Chương 7: Bí Mật Của Usb
8
Chương 8: Bị Vợ Cắm Sừng
9
Chương 9: Nhận Vụ Mới
10
Chương 10: Tráo Đổi
11
Chương 11: Thăm Dò
12
Chương 12: Na Na
13
Chương 13: Đồng Hồ Báo Thức Đáng Sợ
14
Chương 14: Hấp Dẫn Cực Hạn
15
Chương 15: Tài Xế Lão Luyện
16
Chương 16: Chết Yểu
17
Chương 17: Phòng Tổng Thống
18
Chương 18: Đồ Ăn Đến Miệng Rồi Còn Rơi Mất
19
Chương 19: Mở Usb
20
Chương 20: Vạch Trần
21
Chương 21: Xa Tận Chân Trời Gần Ngay Trước Mắt
22
Chương 22: Bắt Cóc
23
Chương 23: Trở Nên Dơ Bẩn
24
Chương 24: Nguồn Gốc Của Chiếc Usb
25
Chương 25: Lựa Chọn
26
Chương 26: Chỉ Có Một Đường Sống
27
Chương 27: Bệnh Cũ Tái Phát
28
Chương 28: Chúng Tôi Là Cảnh Sát
29
Chương 29: Cướp Người Yêu
30
Chương 30: Bại Lộ
31
Chương 31: Lý Tuyền Gặp Chuyện
32
Chương 32: Chặn Súng
33
Chương 33: Tiêu Hủy Chứng Cứ
34
Chương 34: Ân Cầm Ra Tay
35
Chương 35: Gậy Ông Đập Lưng Ông
36
Chương 36: Đánh Cược Một Lần
37
Chương 37: Đi Ra Từ Địa Ngục
38
Chương 38: Ở Rể
39
Chương 39: Tiệc Mừng
40
Chương 40: Quá Khứ
41
Chương 41: Du Lịch
42
Chương 42: Trò Chơi Xạ Kích
43
Chương 43: Giở Thủ Đoạn
44
Chương 44: Tin Tưởng
45
Chương 45: Khách Hàng Mới Ngô Thiến
46
Chương 46: Trận Đua Cano
47
Chương 47: Bí Mật
48
Chương 48: Con Trai
49
Chương 49: Gặp May
50
Chương 50: Che Giấu
51
Chương 51: Báo Cảnh Sát
52
Chương 52: Bỏ Thuốc
53
Chương 53: Về Nhà
54
Chương 54: Làm Nũng
55
Chương 55: Thuốc Có Vấn Đề
56
Chương 56: Em Gái Ngô Lợi
57
Chương 57: Xúi Bẩy
58
Chương 58: Đe Dọa
59
Chương 59: Gian Phu
60
Chương 60: Tán Gái
61
Chương 61: Lâm Phong
62
Chương 62: Không Thấy Bóng Dáng Của Tình Nhân
63
Chương 63: Kiểm Chứng
64
Chương 64: Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân
65
Chương 65: Không Ai Nợ Ai
66
Chương 66: Bệnh Viện
67
Chương 67: Thị Uy
68
Chương 68: Cô Dâu 14 Tuổi
69
Chương 69: Bùa Bình An
70
Chương 70: Bị Thương
71
Chương 71: Máu
72
Chương 72: Người Phụ Nữ Điên
73
Chương 73: Nước Sông Không Phạm Nước Giếng
74
Chương 74: Bị Cưỡng Bức
75
Chương 75: Lợi Ích
76
Chương 76: Sự Khác Biệt Giữa Nam Giới Và Nữ Giới
77
Chương 78: Ghen
78
Chương 79: Tìm Hiểu Ngọn Nguồn
79
Chương 80: Tiểu Loli
80
Chương 81: Oan Gia Ngõ Hẹp
81
Chương 82: Không Sợ Chết
82
Chương 83: Danh Sách Trong Tay Ai
83
Chương 84: Đồ Khốn
84
Chương 85: Uy Tử Bị Bắt
85
Chương 86: Khối U Độc
86
Chương 87: Thanh Niên Chậm Tiến
87
Chương 88: Bày Bố
88
Chương 89: Trao Đổi “mai Gặp”
89
Chương 90: Diễn Kịch
90
Chương 91: Đã Chết
91
Chương 92: Tập Kích Cảnh Sát
92
Chương 93: Hồi Ức
93
Chương 94: Mừng Năm Mới
94
Chương 95: Kết Trở Về