Chương 9: La Hán Đuòng

Điều làm Thu Thiên không hiểu nhất là, bang phía bọn họ đang yên đang
lành tại sao lại giải tán? Chẳng lẽ giống như lời đồn, bởi vì trong bang họ phần lớn là cao thủ, cho nên luôn có người muốn đến phân cao thấp?

Lão Tam nghe cô nói xong, lịch sự lắc đầu: "Thu Thiên, không phải như thế."

Bởi vì tên trước kia quá chói sáng, lần này thừa dịp lão Tứ kết hôn, và sự gia nhập của cô, vừa lúc đổi lại tên.

Cô không nhịn được tò mò: "Vậy trước kia tên gì vậy?"

Trả lời: La Hán Đường.

La Hán.... trong đầu Thu Thiên lập tức hiện lên Thập Bát La Hán tượng
đồng đã từng xem qua trong chùa, nhìn lại hai mươi mấy đấng mày râu đang vây quanh cô nói về chủ đề mỹ nữ, cô đổ mồ hôi.

Theo như lời nói của lão đại, hiện tại Thu Thiên vào bang phái, dĩ nhiên không thể kêu là La Hán Đường nữa, phải đổi sang một cái tên sang hèn
cùng hưởng.

Vừa bắt đầu nghĩ tên Tân Bang phái, có mấy cái tên không tồi.

Tùy Tâm Minh, bộ lạc Vực, Thiên Hương Các.... cũng rất được.

Nhưng kể từ lão Ngũ tiêu sái nói anh ta ngày đêm suy nghĩ cuối cùng đã
ra một cái tên tuyệt hảo, đặt tên phải đặt tên phải có sự kết hợp giữa
phương hướng và chiều sâu.

Tiêu sai: "Cái này tên tớ đã suy nghĩ rất lâu, tuyệt đối rung động!"

Lão Tam: "Tên gì?"

Tiêu sái tràn đầy hài lòng nói ra: "Ngâm, một tay thơ."

Thanh Sơn Bạch Lang: "Cậu thật YD. Còn một tay thơ, thơ có bàn về tay sao?"

Mọi người lặng yên.

Tiêu sái: "Lại YD rồi, các cậu thật là không trong sáng chút nào."

Lão đại cũng cau mày. "Tên này hài âm đúng thật không văn minh."

Đừng nói lão Nhị suy nghĩ nhiều, trong đầu Thu Thiên cũng đột nhiên hiện lên một từ, chẳng qua là cảm thấy vô cùng tà ác, vẫn nên đem hình ảnh
đó bỏ qua.

Tiêu sái: "Nếu không.... Ta yêu bánh bao?"

Thanh Sơn Bạch Lang: "Nói cậu YD, cậu còn không thừa nhận!."

Tiêu sai: "Tại sao lại YD, vừa lớn vừa tròn, nhìn liền muốn ăn."

Thu Thiên: ".........."

Lão Tam: "........."

Đối mặt với ánh mắt soi mói của mọi người, Tiêu sái vô cùng thổn thức: "Đặt tên thật sự quá khó a ~~~"

Tây Hồ nói: "Lấy chỉ số thông minh của cậu mà nói thì, quả thật rất khó."

Tiêu sái rất là bất bình: "Tứ ca, tại sao cậu lại có thể nói như vậy chứ, quan hệ của tớ rất tốt."

Sau đó để chứng minh anh ta có "Quan hệ" rất tốt, còn phe phẩy cây quạt giống như Tây Hồ xê dịch về phía Thanh Sơn Bạch Lang.

"Lão Nhị này, tớ yêu cậu."

Thanh Sơn Bạch Lang: "Cút."

Tiêu sái: "Chị dâu, chị không biết đâu, em bởi vì quá yêu lão Nhị, cho
nên em không thể nhịn được khi cậu ấy cười với người khác."

Lão Tam: "Nhị ca rất sợ hãi tình yêu của cậu."

Tiêu sái: "Tớ yêu tớ yêu, đối với cậu ấy vì yêu sinh hận. Tớ không có
được người khác cũng đừng nghĩ đến. Tớ chuẩn bị dùng Đoạn Trường thảo,
hạt mã tiền, đông lạnh thành thuốc mê hoặc lão Nhị, sau đó đem cậu ấy
chiêm thành của mình."

Thanh Sơn Bạch Lang: "Cậu chờ đó, tớ sẽ ra tay trong đồ ấy của cậu đặt ở Tam Lộc."

Thu Thiên: "........"

Tiêu sái lập tức thăm dò bổ sung một câu: "Tam Lộc đóng cửa rồi! Cậu không mua được không mua được!"

Thanh Sơn Bạch Lang: "Tiếp tục đắc chí đi, cậu có tin hay không đại gia ta nửa đêm bóp chết cậu!"

Thấy Tiêu sái nói hắn rất thích Thanh Sơn Bạch Lang, lại khiến Thu Thiên nhớ lại lần đầu tiên cô vô ý bắt gặp Tây Hồ cũng là cảnh tượng thổ lộ
như thế này.

Một người yêu anh trai của mình, một người lại luôn miệng nói yêu bạn
thân, trách không được công hội này lại đi theo con đường dương thịnh.

Nghĩ tới đây, mặt Thu Thiên giãn ra, môi hồng khẽ mỉm cười.

Cô dường như, biết nên dùng cái gì để uy hiếp anh rồi.

Tiêu sái cùng Thanh Sơn Bạch Lang còn đang công kích lẫn nhau, hai người thật sự xuất ra vũ khí của mình, một người dùng sức sử dụng quạt, một
người cầm kiếm vung lên.

Nhưng mà hai người này, vừa bay lên vừa đánh nhau, ánh sáng màu trắng và lam nhanh chóng vụt qua, nhưng căn bản không gây ra bao nhiêu thương
tổn cho

đối phương.

Những người khác ở bên cạnh tiếp tục vừa nói vừa cười, dường như hai
người này đánh nhau là điều không quan trọng, trong đó có một thanh sam
còn thảnh thơi phe phẩy cây quạt, thưởng thức cảnh nam nam tranh đấu
trước mắt.

Đột nhiên, một đạo ánh sáng màu tím chen vào giữa hai bóng lam và thắng
đang dây dưa với nhau, tới nông tới sâu, lại từ sâu tới cạn.

Mơ hồ cò thể thấy một thiếu nữ áo tím vũ động thân thể, thanh kiếm nhỏ
trông tay phảng phất như hóa thành một dải lụa, mềm mại quấn quanh ở
trên người nàng. Mà nàng xoay tròn múa giữa hai người, đem hai người
đang đánh loạn nhau đó tách ra.

Tiêu sái cùng Thanh Sơn Bạch Lang hiển nhiên không ngờ Thu Thiên lại đột nhiên gia nhập, thấy này ánh sáng màu tím thì phản ứng đầu tiên là kinh ngạc, nhưng thấy ánh sáng màu tím kia đến từ trên người Thu Thiên, thì
vội vàng thu lại tất cả các kỹ năng đang phát ra.

Hai người nhìn Thu Thiên đứng giữa, lại trộm nhìn sang Tây Hồ đang đứng bên cạnh vẫn chưa nói lời nào, không khỏi mồ hôi mồ hôi.

Cũng may kịp thời thu lại kỹ năng, nếu như là người khác, đoán chừng Thu Thiên sẽ chết.

Dù sao, bọn họ cũng đã cấp 72, mà Thu Thiên mỹ nữ, vừa mới cấp 56.

Tiêu sái vẫn chưa hoàn hồn vỗ ngực một cái: "Chị dâu, tại sao chị lại
đột nhiên xông đến vậy?" Cậu ta kiểm tra lại xem có tổn thương chị dâu
mảnh mai hay không. Nếu thật sự gây tổn thương chị dâu, cậu ta sợ chỉ sợ chết mười lần cũng không đủ.

Những người khác cũng đều rối rít bày tỏ. Động tác vừa rồi của Thu Thiên dọa đến trái tim yếu ớt của bọn họ.

Thu Thiên đánh một khuôn mặt tươi cười xin lỗi: "Em sợ các anh sơ xuất làm tổn thương đối phương. Trong thình thế cấp bách..."

Chúng nam gật đầu, hóa ra là như vậy a!

Tiêu sái lập tức cảm động đến mức trong lòng suýt lệ rơi: "Chị dâu, chị
thật tốt quá, quan tâm ta như vậy. Thật ra thì chúng ta đánh chơi thôi." Nói xong nháy mắt, Thanh Sơn Bạch Lang liền vội vàng gật đầu.

Thu Thiên nhưng cười một tiếng: "Vậy thì tốt. Hai người không cầ giận dỗi."

Hai nam nhân tiếp tục gật đầu.

Thu Thiên: "Tình yêu chính là bao dung và nhẫn nại."

Hai nam liếc nhau một cái, tình yêu? Cùng hai người bọn họ có quan hệ gì?

Thu Thiên: "Dù sao tình yêu giữa Nam Nam là không dễ dàng, nếu như có
một ngày mất đi, thì cũng không thể nói bất cứ điều gì." Nói đến đây,
dừng một chút, liếc nhìn người nào đó mặc thanh sam nãy giờ vẫn im lặng.

Đồng thời nhìn, tiêu điểm của tất cả mọi người đều mờ mịt dời về phía Tây Hồ.

Chẳng lẽ nói... Không phải là.... Chẳng lẽ... Thật....

Được Thu Thiên gợi mở, ánh mắt mọi người bắt đầu từ kinh ngạc đến xấu hổ rồi đến lúc hai mắt sáng lên. Hơi thở bát quái bắt đầu lan tỏa.

Tiêu sái vẫn không hiểu: "Chị dâu tại sao lại nói như vậy?"

Đương nhiên là vì đối nghịch với người nào đó, những lời này Thu Thiên tự nói với mình.

Tiêu sái sốt ruột nhìn mọi người ai cũng bày ra bộ dáng đã hiểu, buồn bực gãi gãi đầu, nhìn Thu Thiên đang đến gần Tây Hồ.

Nam tử áo xanh cũng không nhúc nhích, cứ như vậy nhìn thiếu nữ áo tim
đến gần mình, hình như còn mang theo một chút ý vị nghiên cứu.

Thiếu nữ áo tím thản nhiên đi tới, mỉm cười đối với nam tử mặc thanh
sam, lại quay đầu nhìn về phía Tiêu sái lắc lắc ngón tay: "Chuyện này,
không thể nói được."

Nói xong nhìn chung quanh một vòng, lại nhắc lại một lần nữa: "Ta đã đồng ý giữ bí mật cho ngươi đó rồi."

Kẻ ngu ngốc đến mấy cũng có thể mơ hồ đoán được ý của Thu Thiên.

Nam Nam, tình yêu, mất đi, không nói được... Còn có ánh mắt của cô vẫn nhìn về Tây Hồ có nội tình a có nội tình.

"A!! Không phải chứ! Lão Tứ!"

Một âm thanh rất lớn kêu lên, đẩy cửa phòng khách bên cạnh ra.

"Cậu cũng học Tiểu Ngũ chơi đùa với nam nhân?" Đôi mắt trợn to, không
dám tin nhìn về phía bóng lưng người nào đó một tay đang gõ nhẹ mặt bàn, một tay khác bưng chén nước đang nhàn nhã.

"Lão Tứ, sao cậu lại không nói gì vậy!!" Cậu ta rất khâm phục lão Tứ,
muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn đầu óc có đầu óc, nhưng cậu ta vẫn
không ngờ, lão tứ lại giống như lão ngũ.

Chàng trai nãy giờ vẫn nhàn nhã uống nước quay đầu lại nhìn cậu ta một
cái, thản nhiên nói: "Tớ mua món ăn Quảng Đông dưới quán ăn dưới tầng,
cậu đi lấy đi, tiền ở trên bàn phòng khách."

Vừa nói xong, một âm thanh ừng ực rất phối hợp vang lên, lầm bầm mấy câu không cam lòng đi ra ngoài.

Tiếng đóng cửa vang lên, anh chàng nào đó nhìn màn ảnh máy vi tính,
trong mắt bắt đầu dần dần hiện lên nụ cười, không ngờ, nhóc con này, còn biết dùng phương pháp này để đánh trả.

Trong kênh tán gẫu, rõ ràng xuất hiện một câu nói.

"Tây Hồ tiểu thụ, anh nên sửa đổi một chút xưng hô với ta đi."

Một người con trai nào đó cười khẽ, ngón tay thon dài gõ nhẹ bàn gõ lại trả lời: "Được, lão bà."

Chapter
1 Chương 1: Thu Thiên cậu nổi tiếng rồi
2 Chương 2: Vì mỹ nữ quyết đấu
3 Chương 3: Lý do kết oán
4 Chương 4: Nàng bị uy hiếp
5 Chương 5: Kết hôn vào sáng sớm
6 Chương 6: Bị lôi ra ngoài ánh sáng
7 Chương 7: Đến tham quan
8 Chương 8: Nhìn cô dâu mới
9 Chương 9: La Hán Đuòng
10 Chương 10: Thu Thiên phản kích
11 Chương 11: Vọng Tịch Nhai
12 Chương 12: Cùng nhau nhảy vực đi
13 Chương 13: Liên tiểu tiên xuất hiện
14 Chương 14: Mạnh lệnh công
15 Chương 15: Tiệc tối
16 Chương 16: Tìm kiếm Vương Ngũ
17 Chương 17: Vô tình gặp dưới chân núi Xích Hà
18 Chương 18: Lại gặp anh Văn
19 Chương 19: Mang người mới
20 Chương 20: Đổi tên bang hội
21 Chương 21: Hai nam nhân lần đầu gặp mặt
22 Chương 22: Giọng nói méo mó
23 Chương 23: Méo mó trong giọng nói
24 Chương 24: Giọng nói méo mó
25 Chương 25: Bởi vì tình
26 Chương 26: Nội dung Tình sát
27 Chương 27: Kết minh với Lưu Quang
28 Chương 28: Quá khứ của Tây Hồ
29 Chương 29: Bị đùa giỡn
30 Chương 30: Thu Thiên ~~~
31 Chương 31: Đụng vào người khác
32 Chương 32: Quan hệ hữu nghị với Lưu Quang
33 Chương 33: Tiếng hát của Tây Hồ
34 Chương 34: Bối cảnh bang K
35 Chương 35: Bang chiến! ! Tập thể mở đỏ!
36 Chương 36: Khinh công cứu mạng!
37 Chương 37: Bang chiến khải hoàn trở về!
38 Chương 38: Thắng lợi hoàn hảo!
39 Chương 39: Trang sức ngọc bích
40 Chương 40-1: Loạn thế tìm bích ngọc (1)
41 Chương 40-2: Loạn thế tìm bích ngọc (2)
42 Chương 41: Một chút thay đổi
43 Chương 42: Trùng hợp trong truyền thuyết
44 Chương 43: Trò chơi phỏng vấn đặc biệt
45 Chương 44: Muốn nhận phỏng vấn sao?
46 Chương 45: Thỏ đầu nấm đáng yêu
47 Chương 46: Như vậy là gặp mặt?
48 Chương 47: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
49 Chương 48: Tham dự với thân phận gì?
50 Chương 49: Tây Hồ Tin tưởng bạn bè
51 Chương 50: Tiếp xúc với hình ảnh chim!
52 Chương 51: Thì ra đây cũng gọi là hẹn hò
53 Chương 52: Anh nói: "Không thể được!”
54 Chương 53: Gặp lại Văn sư huynh
55 Chương 54: Nhiệm vụ thử thách Cửu Trọng
56 Chương 55: Chúng ta đang xem mắt
57 Chương 56: Bạn gái… bạn gái
58 Chương 57: Của anh cũng là của em
59 Chương 58: Một tiếng đồng hồ
60 Chương 59: Thu Thiên, năm mới vui vẻ!
61 Chương 60: Lễ tình nhân
62 Chương 61: Valentine đầu tiên
63 Chương 62: Sau ngày Valentine
64 Chương 63: Nhiệm vụ cuối cùng
65 Chương 64: Gặp một người
66 Chương 65: Ngoại truyện…
Chapter

Updated 66 Episodes

1
Chương 1: Thu Thiên cậu nổi tiếng rồi
2
Chương 2: Vì mỹ nữ quyết đấu
3
Chương 3: Lý do kết oán
4
Chương 4: Nàng bị uy hiếp
5
Chương 5: Kết hôn vào sáng sớm
6
Chương 6: Bị lôi ra ngoài ánh sáng
7
Chương 7: Đến tham quan
8
Chương 8: Nhìn cô dâu mới
9
Chương 9: La Hán Đuòng
10
Chương 10: Thu Thiên phản kích
11
Chương 11: Vọng Tịch Nhai
12
Chương 12: Cùng nhau nhảy vực đi
13
Chương 13: Liên tiểu tiên xuất hiện
14
Chương 14: Mạnh lệnh công
15
Chương 15: Tiệc tối
16
Chương 16: Tìm kiếm Vương Ngũ
17
Chương 17: Vô tình gặp dưới chân núi Xích Hà
18
Chương 18: Lại gặp anh Văn
19
Chương 19: Mang người mới
20
Chương 20: Đổi tên bang hội
21
Chương 21: Hai nam nhân lần đầu gặp mặt
22
Chương 22: Giọng nói méo mó
23
Chương 23: Méo mó trong giọng nói
24
Chương 24: Giọng nói méo mó
25
Chương 25: Bởi vì tình
26
Chương 26: Nội dung Tình sát
27
Chương 27: Kết minh với Lưu Quang
28
Chương 28: Quá khứ của Tây Hồ
29
Chương 29: Bị đùa giỡn
30
Chương 30: Thu Thiên ~~~
31
Chương 31: Đụng vào người khác
32
Chương 32: Quan hệ hữu nghị với Lưu Quang
33
Chương 33: Tiếng hát của Tây Hồ
34
Chương 34: Bối cảnh bang K
35
Chương 35: Bang chiến! ! Tập thể mở đỏ!
36
Chương 36: Khinh công cứu mạng!
37
Chương 37: Bang chiến khải hoàn trở về!
38
Chương 38: Thắng lợi hoàn hảo!
39
Chương 39: Trang sức ngọc bích
40
Chương 40-1: Loạn thế tìm bích ngọc (1)
41
Chương 40-2: Loạn thế tìm bích ngọc (2)
42
Chương 41: Một chút thay đổi
43
Chương 42: Trùng hợp trong truyền thuyết
44
Chương 43: Trò chơi phỏng vấn đặc biệt
45
Chương 44: Muốn nhận phỏng vấn sao?
46
Chương 45: Thỏ đầu nấm đáng yêu
47
Chương 46: Như vậy là gặp mặt?
48
Chương 47: Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật
49
Chương 48: Tham dự với thân phận gì?
50
Chương 49: Tây Hồ Tin tưởng bạn bè
51
Chương 50: Tiếp xúc với hình ảnh chim!
52
Chương 51: Thì ra đây cũng gọi là hẹn hò
53
Chương 52: Anh nói: "Không thể được!”
54
Chương 53: Gặp lại Văn sư huynh
55
Chương 54: Nhiệm vụ thử thách Cửu Trọng
56
Chương 55: Chúng ta đang xem mắt
57
Chương 56: Bạn gái… bạn gái
58
Chương 57: Của anh cũng là của em
59
Chương 58: Một tiếng đồng hồ
60
Chương 59: Thu Thiên, năm mới vui vẻ!
61
Chương 60: Lễ tình nhân
62
Chương 61: Valentine đầu tiên
63
Chương 62: Sau ngày Valentine
64
Chương 63: Nhiệm vụ cuối cùng
65
Chương 64: Gặp một người
66
Chương 65: Ngoại truyện…