Chương 9: Cái gọi là bát quái

Cố Dương mở cửa, đem đồ mua từ siêu thị về phân loại, loại cần ướp lạnh được bỏ vào trong tủ lạnh, không cần đặt trong tủ lạnh thì đặt ở phía dưới bàn trà.

Vốn còn muốn đem máy ép nhỏ rửa sạch sẽ rồi thử xem hiệu quả của máy, bất quá nhìn thời gian không còn sớm nữa, hắn cũng có chút mệt mỏi, liền gác lại việc thử máy ép, chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.

Trong lúc tắm, Cố Dương cúi đầu liếc nhìn cái bụng, suy nghĩ lại bay đến trên thân người đàn ông mà hắn gặp nhiều lần trong ngày hôm nay.

Chuyện đêm hôm đó… Kỳ thực hắn cũng đã lâu không có nhớ tới.

Hôm nay liên tiếp vài lần gặp phải người nọ, tâm tình đều bị ảnh hưởng.

Kỳ thực có cái gì nha, y lại không biết người đêm hôm đó chính là mình, đừng nói ở cùng một cái tiểu khu một tòa nhà, cho dù y thực sự ở đối diện với chính mình, vậy cũng không có quan hệ a!

Mình ở đây đã ba năm, còn không phải là cùng hàng xóm một chút cũng không quen thuộc? Xã hội này hiện tại là như vậy, giữa người và người lộ ra xa cách cùng lạnh lùng, không giống người ở nông thôn, hàng xóm láng giềng đều rất thân thiết, ngươi đưa ta một sọt hoa quả trong sân, ta biếu ngươi một rổ rau trồng ngoài ruộng…

Trong thành thị này cơ bản không có như vậy, cô gái còn độc thân ở một mình còn phải đề phòng người ở bên ngoài gõ cửa là ai, thậm chí người đến ghi đồng hồ nước cũng hỏi thật nhanh, nếu trả lời không chính xác thì liền là thành phần giả mạo nguy hiểm.

Dĩ nhiên, hắn không cần lo lắng về vấn đề an nguy ở tiểu khu này, nhưng hắn cũng không có tâm tình đi theo hàng xóm gắn kết quan hệ, cho nên…không quan tâm người kia có đúng hay không sống cùng một khu nhà với hắn, hắn điều không cần lo lắng.

Bọn họ chính là hai đường thẳng song song mà thôi, đi như thế nào cũng không có điểm giao nhau.

Hơn nữa hắn sẽ sớm từ chức, từ chức rồi ở nhà làm ổ một chỗ, quản cái gì hàng xóm ở bên cạnh hắn ni, hết thảy cùng hắn không quan hệ!

Sau khi nghĩ thông suốt, Cố Dương không xoắn xuýt nữa, sung sướng tắm rửa, sau đó đánh răng rửa mặt một phen, trở lại phòng ngủ, một giấc đến hừng đông.

Lần này nửa đêm không có thức giấc, cho nên mới sáng sớm hắn đã bị nghẹn tỉnh, ngày hôm qua ngủ sớm cho nên ngày hôm nay tỉnh lại rất có tinh thần, Cố Dương không tiếp tục nướng, rời giường đi buồng vệ sinh, giải quyết vấn đề sinh lý, sau đó rửa mặt.

Đều đã chỉnh đốn ổn thỏa lúc này nhìn thời gian mới bảy giờ rưỡi, sớm như vậy đến công ty cũng không có gì làm, Cố Dương liền nấu cháo đậu đỏ, chiên hai quả trứng gà làm bữa sáng.

Tuy rằng tài nấu nướng của hắn không được tốt lắm, nhưng chính mình ăn khẳng định không kén chọn.

Sau khi ăn xong bữa sáng cũng mới tám giờ rưỡi, hiện tại trên đường đều bị kẹt xe, cho nên Cố Dương chậm lại nửa giờ, chín giờ mới ra cửa đi làm.

Lúc đến công ty đã chín giờ rưỡi.

“Cố quản lý, sớm.” Trước quầy tiếp tân em gái trang điểm đậm, lông mi dài như cây quạt nhỏ phẩy phẩy, ngọt ngào hướng hắn chào hỏi.

Cố Dương khoát khoát tay, trả lời lại một câu: “Sớm.” sau đó liền một đường đi thẳng về phòng làm việc của mình.

Công ty Cố Dương là một công ty truyền thông rất lớn, hắn làm việc tại bộ phận quảng cáo tiêu thụ, lăn lộn hơn bốn năm, hiện tại đã là quản lý bộ phận quảng cáo tiêu thụ, đi lên nữa là tổng giám bộ phận quảng cáo tiêu thụ.

Nhân viên của Cố Dương có năm sáu người, đều so với hắn nhỏ hơn hai ba tuổi, mạnh mẽ có chí tiến thủ, tựa như hoa hướng dương luôn tươi tốt hướng về phía mặt trời, bầu không khí làm việc thật ra cũng không tệ lắm.

Bất quá hôm nay có hai người đã đến rồi, một người tên là Dương Văn Văn, một người tên là Trịnh Nhất Hàng, cả hai đều là đứa trẻ mới vừa tốt nghiệp, thấy hắn đến đều gọi “Anh Cố”, gọi rất thân thiết.

“Hai người hôm nay không đi ra ngoài bàn bạc công việc?” Cố Dương thuận miệng hỏi.

“Dạ, đang chuẩn bị ra ngoài ni, trước tiên tới công ty chỉnh sửa lại tài liệu.”

“Ăn sáng chưa?” Cố Dương mở cửa ban công, đem hai bọc bánh bích quy trong ngăn kéo của mình đưa cho bọn họ, “Không cần trả lời, chắc chắn chưa ăn. Ráng lót dạ một chút đi.”

Thanh niên bây giờ a, bữa sáng không ăn bữa tối không ăn, mỹ kỳ danh (aka gọi cho hay thực chất thì khác) gọi giảm béo, kỳ thực có khi là ngại phiền phức.

Hai ngươi vui sướng nhận, Dương Văn Văn chọn loại ô mai nếm thử, vui sướng nói: “Cám ơn anh Cố!” Cô mở bao ra lấy một miếng bỏ vào trong miệng, hàm hồ nói không rõ: “Anh Cố anh như thế nào nhiều đồ ăn vặt như vậy a? So với em còn trữ nhiều hơn!”

“Có ăn cũng ngăn không nổi miệng của em!” Cố Dương không giải thích, kỳ thực hắn chuẩn bị nhiều đồ ăn vặt như vậy đương nhiên là để tiểu tổ tông trong bụng ăn.

Dương Văn Văn cũng không có thật sự cần hắn giải thích, ăn bánh bích quy rồi uống nước xong cũng không nói nữa.

Nàng cùng Trịnh Nhất Hàng là một tổ nhỏ, hai người bởi vì mới đến không bao lâu, cho nên hiện tại cũng chính là trước tiên thử tiếp xúc một chút.

“Uống ít rượu một chút, có gì không hiểu hoặc vấn đề không giải quyết được liền gọi điện thoại cho anh, hoặc là hỏi Đường Phi.” Cố Dương nhắc nhở.

Đường Phi là trợ thủ mà hắn tương đối xem trọng, hôm nay không có tới, chắc cũng là trực tiếp đi bàn bạc công việc.

“Dạ, đã biết.” Hai người ăn xong bánh bích quy, chỉnh lý thỏa đáng sau đó đều tắt máy vi tính, đứng dậy chuẩn bị xuất phát.

“Ai, anh Cố, nói anh nghe chuyện này” lúc Dương Văn Văn đi ngang qua phòng làm việc của Cố Dương thì thò đầu vào, thấp giọng rất thần bí hỏi.

“Chuyện gì?” Cố Dương nhíu mày, nữ sinh luôn thích bát quái a. (aka mấy chuyện để nhiều chiện, bà 8:v)

“Em nghe nói công ty chúng ta hình như bị một tập đoàn lớn thu mua rồi, có phải thật vậy hay không a?” (cẩu huyết:v)

“Thật không?” Cố Dương nở nụ cười: “Em từ đâu mà nghe được?”

“Dù sao thật là nhiều người đều nói như vậy, cụ thể có phải thật vậy hay không, tụi em cũng không biết. Anh Cố anh có biết hay không a? Tiết lộ cho tụi em một ít tin đi!” Dương Văn Văn vừa nói đến bát quái liền hăng hái, mắt đều lộ ra hình trái tim,”Em còn nghe nói tổng tài của tập đoàn lớn vừa trẻ tuổi vừa khốc suất (aka cực đẹp trai), nghĩ tới liền mê.”

“Anh có đẹp trai không?” Cố Dương trêu nói.

“Ai nha anh Cố anh thực sự là…” Dương Văn Văn cũng vui vẻ, đi đến cửa ban công cười quan sát: “Trước đây thật đẹp trai, hiện tại thì, vóc người không đẹp trai nữa!”

“Em tốt nhất cố gắng đi, tổng tài khốc suất vân vân, không phải là loại hình thiếu nữ các em đặc biệt thích nhất sao?” Cố Dương tiếp tục trêu ghẹo nàng.

Dương Văn Văn cười đến có vài phần e thẹn, thình lình có người giội nước lạnh ở sau lưng.

“Có khốc suất cũng không quan hệ tới cậu, có đi hay không a? Hẹn cùng khách hàng mười giờ rưỡi đó.” Trịnh Nhất Hàng bên cạnh kéo kéo tóc đuôi ngựa thắt bím từ phía sau lưng Dương Văn Văn, khẩu khí có chút khó chịu nói.

“A nha, đi đi đi, cậu kéo cái gì mà kéo a!” Dương Văn Văn cứ như vậy bị Trịnh Nhất Hàng kéo đi ra.

Cố Dương cười thu hồi ánh mắt, tổng tài khốc suất vân vân, cũng cùng chính mình không quan hệ.

Đem hợp đồng bàn bạc tốt ngày hôm qua ghi chép lại, Cố Dương đóng lại văn bản, tiếp tục mở văn bản mới, bắt đầu gõ chữ, hắn viết đơn từ chức.

Chapter
1 Chương 1: Tông vào đuôi xe
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Ông đây là đàn ông thuần khiết!
4 Chương 4: Dù sao da mặt cũng dày
5 Chương 5: Tôi cũng không phải là nuôi không nổi
6 Chương 6: Vì con cái cũng phải có nhiều dự định
7 Chương 7: Lướt qua nhau
8 Chương 8: Cùng ở chung một khu?!
9 Chương 9: Cái gọi là bát quái
10 Chương 10: Cậu sợ tôi?
11 Chương 11: Đây là nguyên nhân sao?
12 Chương 12: Cùng tôi hẹn hò đi!
13 Chương 13: Tạm biệt, không hẹn gặp lại
14 Chương 14: Vừa mới mất công che!
15 Chương 15: Cậu thật đúng là xem tôi là kẻ ngu ngốc?
16 Chương 16: Anh ta chính là cha của bé con!
17 Chương 17: Anh ta ở ngay nhà đối diện
18 Chương 18: Rất cố gắng biểu hiện nha
19 Chương 19: Ở chung
20 Chương 20: Cám ơn em đem bé con lưu lại
21 Chương 21: Cái gọi là ý tại ngôn ngoại
22 Chương 22: Anh mời khách sao?
23 Chương 23: Tôi phụ trách đưa đón
24 Chương 24: Anh ta rất cẩn thận, cũng rất săn sóc
25 Chương 25: Vừa lòng mới có thể vui vẻ
26 Chương 26: Chúng ta đi ra ngoài du lịch?
27 Chương 27: Chúng ta bây giờ không phải là đang kết giao sao?
28 Chương 28: Thừa thắng xông lên
29 Chương 29: Tốc độ xâm lấn thật sự rất nhanh a!
30 Chương 30: Cuộc sống, thật tốt đẹp!
31 Chương 31: Muốn hôn em
32 Chương 32: Cho anh, thuốc an thần
33 Chương 33: Làm sao sinh?
34 Chương 34: Tôi muốn tắm, tôi muốn tắm
35 Chương 35: Phát sốt
36 Chương 36: Tiểu nghị, mở cửa
37 Chương 37: Đặc thù thế nào?
38 Chương 38: Nữ vương đại nhân khí phách uy vũ
39 Chương 39: Đây chính là gia giáo nhà họ lôi
40 Chương 40: Thực sự là nhặt được bảo bối
41 Chương 41: Chọn nhẫn rồi
42 Chương 42: Tôi yêu em
43 Chương 43: Lễ vật đính ước
44 Chương 44: Chỉ tuân theo mệnh lệnh của vợ
45 Chương 45: Lần kiểm tra thứ hai
46 Chương 46: Bánh bao chào đời
47 Chương 47: Bảo bối
48 Chương 48: Dọn nhà
49 Chương 49: Anh đưa em về nhà
50 Chương 50: Dạ chào dì, quấy rầy rồi!
51 Chương 51: Giao thừa ấm áp
52 Chương 52: Con kết hôn rồi
53 Chương 53: Nhẫn giống nhau
54 Chương 54: Là con sinh
55 Chương 55: Cùng nhau trở về
56 Chương 56: Tắm ở bên này đi
57 Chương 57: Bạn học cấp ba
58 Chương 58: Thân bất do kỷ
59 Chương 59: Xứng với em sao
60 Chương 60: Tình nguyện bồi thường
61 Chương 61: Cùng một vấn đề
62 Chương 62: Thần giao cách cảm
63 Chương 63: Bảo đảm
64 Chương 64: Rục rịch
65 Chương 65: Cứ bắt đầu lại như vậy đi!
66 Chương 66: Tiệc trăm ngày
67 Chương 67: Hai nhóc hề
68 Chương 68: Lời nói trẻ con, thú vui nhi đồng
69 Chương 69: Bảo bối thứ hai
70 Chương 70: Xác nhận mang thai
71 Chương 71: Anh hai?
72 Chương 72: Ba ba cũng là mẹ?
73 Chương 73: Chỉ mong cuộc đời này bình an vui vẻ
74 Chương 74: Phiên ngoại
Chapter

Updated 74 Episodes

1
Chương 1: Tông vào đuôi xe
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Ông đây là đàn ông thuần khiết!
4
Chương 4: Dù sao da mặt cũng dày
5
Chương 5: Tôi cũng không phải là nuôi không nổi
6
Chương 6: Vì con cái cũng phải có nhiều dự định
7
Chương 7: Lướt qua nhau
8
Chương 8: Cùng ở chung một khu?!
9
Chương 9: Cái gọi là bát quái
10
Chương 10: Cậu sợ tôi?
11
Chương 11: Đây là nguyên nhân sao?
12
Chương 12: Cùng tôi hẹn hò đi!
13
Chương 13: Tạm biệt, không hẹn gặp lại
14
Chương 14: Vừa mới mất công che!
15
Chương 15: Cậu thật đúng là xem tôi là kẻ ngu ngốc?
16
Chương 16: Anh ta chính là cha của bé con!
17
Chương 17: Anh ta ở ngay nhà đối diện
18
Chương 18: Rất cố gắng biểu hiện nha
19
Chương 19: Ở chung
20
Chương 20: Cám ơn em đem bé con lưu lại
21
Chương 21: Cái gọi là ý tại ngôn ngoại
22
Chương 22: Anh mời khách sao?
23
Chương 23: Tôi phụ trách đưa đón
24
Chương 24: Anh ta rất cẩn thận, cũng rất săn sóc
25
Chương 25: Vừa lòng mới có thể vui vẻ
26
Chương 26: Chúng ta đi ra ngoài du lịch?
27
Chương 27: Chúng ta bây giờ không phải là đang kết giao sao?
28
Chương 28: Thừa thắng xông lên
29
Chương 29: Tốc độ xâm lấn thật sự rất nhanh a!
30
Chương 30: Cuộc sống, thật tốt đẹp!
31
Chương 31: Muốn hôn em
32
Chương 32: Cho anh, thuốc an thần
33
Chương 33: Làm sao sinh?
34
Chương 34: Tôi muốn tắm, tôi muốn tắm
35
Chương 35: Phát sốt
36
Chương 36: Tiểu nghị, mở cửa
37
Chương 37: Đặc thù thế nào?
38
Chương 38: Nữ vương đại nhân khí phách uy vũ
39
Chương 39: Đây chính là gia giáo nhà họ lôi
40
Chương 40: Thực sự là nhặt được bảo bối
41
Chương 41: Chọn nhẫn rồi
42
Chương 42: Tôi yêu em
43
Chương 43: Lễ vật đính ước
44
Chương 44: Chỉ tuân theo mệnh lệnh của vợ
45
Chương 45: Lần kiểm tra thứ hai
46
Chương 46: Bánh bao chào đời
47
Chương 47: Bảo bối
48
Chương 48: Dọn nhà
49
Chương 49: Anh đưa em về nhà
50
Chương 50: Dạ chào dì, quấy rầy rồi!
51
Chương 51: Giao thừa ấm áp
52
Chương 52: Con kết hôn rồi
53
Chương 53: Nhẫn giống nhau
54
Chương 54: Là con sinh
55
Chương 55: Cùng nhau trở về
56
Chương 56: Tắm ở bên này đi
57
Chương 57: Bạn học cấp ba
58
Chương 58: Thân bất do kỷ
59
Chương 59: Xứng với em sao
60
Chương 60: Tình nguyện bồi thường
61
Chương 61: Cùng một vấn đề
62
Chương 62: Thần giao cách cảm
63
Chương 63: Bảo đảm
64
Chương 64: Rục rịch
65
Chương 65: Cứ bắt đầu lại như vậy đi!
66
Chương 66: Tiệc trăm ngày
67
Chương 67: Hai nhóc hề
68
Chương 68: Lời nói trẻ con, thú vui nhi đồng
69
Chương 69: Bảo bối thứ hai
70
Chương 70: Xác nhận mang thai
71
Chương 71: Anh hai?
72
Chương 72: Ba ba cũng là mẹ?
73
Chương 73: Chỉ mong cuộc đời này bình an vui vẻ
74
Chương 74: Phiên ngoại