Chương 9: C9: Như vậy cũng không được

Sau khi Tề Thiên cúp máy, điện thoại của anh nhận được tin nhắn từ Ác Long Bắc Hải.

Thẩm Bằng Bân, cậu thứ hai của nhà họ Thẩm, hai năm trước đã rời khỏi Thiên Ngân.

Nguyên nhân Thẩm Bằng Bân rời khỏi Thiên Ngân thì người ngoài không biết, nhưng trong tin tức do Ác long Bắc Hải gửi đến đều ghi rõ ràng, bởi vì Thẩm Bằng Bân cưỡng ép khai phá một mảnh đất, gây thiệt hại bảy mạng người, hơn nữa đều là do một tay Thẩm Bằng Bân thúc đẩy.

Thẩm Bằng Bân mặc dù là một cậu ấm, nhưng hắn ta có tính cách hung tàn và rất thích tranh đấu theo cách tàn nhẫn, hắn ta nổi tiếng là kẻ tàn độc trong giới cậu ấm cô chiêu ở Thiên Ngân.

Hai năm sau khi rời Thiên Ngân, nhà họ Thẩm không hề hỗ trợ tài chính cho Thẩm Bằng Bân, tuy nhiên, Thẩm Bằng Bân tự lực cánh sinh tạo dựng tên tuổi ở nơi khác, thậm chí còn thành lập một băng đảng ngầm, điều này thể hiện năng lực và sự tàn nhẫn của hắn ta.

Lần này Thẩm Bằng Bân quay lại là để cướp tài sản của nhà họ Thẩm!

Trở ngại lớn nhất đối với Thẩm Bằng Bân lúc này chính là Thẩm Thu Thủy, người hiện đang phụ trách tập đoàn Thẩm thị.

Thẩm Bằng Bân làm việc tàn nhẫn, thủ đoạn hắn ta áp dụng cũng là trực tiếp, hắn ta muốn Thẩm Thu Thủy chết, như vậy thì Thẩm Bằng Bân đương nhiên có đủ tư cách tiếp quản tập đoàn.

Đọc xong, Tề Thiên xóa tin nhắn trên điện thoại, đi ra ngoài, bắt một chuyến xe, đi về hướng của tập đoàn Thẩm thị.

Trên tầng cao nhất của tập đoàn Thẩm thị, trong phòng chủ tịch, Thẩm Thu Thủy đang ngồi trên ghế sofa tiếp khách, trên chiếc ghế đơn còn lại của sofa là một người đẹp tóc ngắn.

Thẩm Thu Thủy nhìn tư liệu mà người đẹp tóc ngắn mang đến, trên mặt lộ ra biểu cảm khó hiểu: "Kiều Lăng, cậu có chắc thông tin của cậu là chính xác không?"

Kiều Lăng gật đầu: "Đương nhiên không sai, cậu biết tớ làm gì mà, Tề Thiên này là một tên tội phạm mới hoàn thành lao động cải tạo."

Thẩm Thu Thủy cau mày thật chặt.

Kiều Linh vô cùng khó hiểu hỏi: "Thu Thủy, ông nội cậu rốt cuộc nghĩ thế nào mà lại để cậu đính hôn với một tên tội phạm chứ? Chỉ vì lời nói của Cố Văn sao? Cho dù Cố Văn là người giàu nhất Thiên Ngân, ông ta cũng không nên đẩy cậu vào hố lửa như thế?"

Trong lòng Thẩm Thu Thủy tràn ngập sự chua xót, cô vốn đã khó chấp nhận việc phải đột ngột đính hôn với một người xa lạ rồi, nhưng bây giờ cô lại phát hiện ra người này còn mới ra tù!

Thẩm Thu Thủy cay đắng nói: “Hôn ước này là do ông nội tớ và người khác lập trước đó, tớ không thể từ chối được.”

Kiều Lăng cảm thấy không đáng cho Thẩm Thu Thủy: “Thu Thủy, cậu xinh đẹp, gia thế tốt, lại có năng lực, bao nhiêu đàn ông ưu tú theo đuổi còn không kịp, kết quả bây giờ người được lợi là một tên tội phạm lao động cải tạo, anh ta bị bắt là vì lái xe đụng người ta rồi bỏ chạy! Nhân cách của loại người này quả thực là tệ hại dưới đáy xã hội! Cậu có biết cô gái bị anh ta đụng trúng thảm hại thế nào không? Đôi chân của cô ấy bị tàn tật và cô ấy sẽ phải ngồi xe lăn cả đời!”

Khi Kiều Lăng điều tra Tề Thiên, cô ấy đã thu thập tất cả thông tin.

Thẩm Thu Thủy cắn nhẹ đôi môi đỏ mọng, khẽ lắc đầu: “Quên đi, không nói chuyện này nữa.”

Thẩm Thu Thủy biết mình không thể từ chối chuyện này, sinh ra trong một gia đình như nhà họ Thẩm, cơm ăn áo mặc đương nhiên không cần lo lắng, nhưng đồng thời cũng sẽ mất đi quá nhiều thứ.

Kiều Lăng ở bên cạnh càng nói càng tức giận.

Đối với Kiều Lăng, một người đàn ông như Tề Thiên: ​​​​không có trách nhiệm, không có năng lực, đúng là một bãi bùn lầy, là kẻ vô dụng!

Thẩm Thu Thủy gượng cười, nhìn cô bạn thân đứng bên cạnh đang cảm thấy tiếc nuối thay cho mình, lạc quan nói: “Dù sao thì đó cũng chỉ là giao dịch giữa tớ và anh ta mà thôi, hiện tại chúng tớ chỉ mới đính hôn, chưa thực sự kết hôn.”

"Như vậy cũng không được!" Kiều Lăng vẫn tức giận: "Toàn thể giới kinh doanh ở Thiên Ngân đều biết chuyện đính hôn hôm nay, cho dù cuối cùng không kết hôn thì cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến danh dự của cậu! Tề Thiên này thật sự là kinh tởm! Cóc ghẻ mà đòi ăn ăn thịt thiên nga!”

Thẩm Thu Thủy đứng lên: "Được rồi, không nói chuyện này nữa, lần trước không phải cậu nói quán ăn kia ngon lắm sao, đi thôi, hôm nay chúng ta đi ăn thử."

"Thu Thủy, cậu... Hầy." Kiều Lăng còn muốn nói gì khác, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Thẩm Thu Thủy, cô ấy chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ.

Hai cô gái đi xuống tầng dưới của công ty, dọc đường đã thu hút sự chú ý của rất nhiều nhân viên, tuy Thẩm Thu Thủy là chủ tịch nhưng khung cảnh tuyệt đẹp do hai mỹ nữ cùng nhau tạo thành vẫn khiến người ta không nhịn được mà liếc nhìn thêm lần nữa.

Mới vừa ra khỏi cổng công ty, Tề Thiên đã đi về phía cô.

Thẩm Thu Thủy cau mày.

Tề Thiên đi tới bên cạnh Thẩm Thu Thủy, vòng tay qua ôm lấy bờ vai ngọc ngà của cô.

Thân thể Thẩm Thu Thủy khẽ run lên, vô thức muốn chống lại động tác của Tề Thiên, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn.

Tề Thiên rõ ràng cảm nhận được phản ứng kháng cự của Thẩm Thu Thủy, anh mỉm cười nhìn Thẩm Thu Thủy, nhìn Kiều Lăng nói: "Thu Thủy, đây là ai vậy?"

Thẩm Thu Thủy vừa muốn nói chuyện, Kiều Lăng đã giành nói trước: "Tề Thiên phải không?"

Trong giọng điệu của Kiều Lăng lộ ra sự bất mãn mãnh liệt.

Tề Thiên khẽ gật đầu, có phong độ, rất lịch thiệp: “Xin chào.”

Nhìn thấy bộ dáng ra vẻ phong độ của Tề Thiên, Kiều Lăng cười khẩy: “Có một số người thật sự cho rằng bay lên đầu cành là có thể thành phượng hoàng, đáng tiếc, quạ đen thì vẫn là quạ đen, dù có bay lên cây ngô đồng thì vẫn là con quạ đen."

Ý mỉa mai trong lời nói của Kiều Lăng rất rõ ràng.

Tề Thiên làm như chưa nghe thấy gì, trên môi vẫn nở nụ cười, nói với Thẩm Thu Thủy: "Thu Thủy, em đi đâu vậy? Chúng ta đi cùng nhau nhé?"

Kiều Lăng khoanh tay trước ngực, giọng điệu không tốt nói: "Tôi nói này Tề tiên sinh, tôi và Thu Thủy là bạn thân, chúng tôi ở bên nhau, đừng bảo là anh cũng muốn nghe hết chuyện chúng tôi nói đấy? Khoan bàn tới việc giữa hai người chỉ mới đính hôn, cho dù là đã kết hôn, hai bên cũng cần có không gian riêng, anh không cảm thấy mình có vẻ dư thừa lắm sao?”

Tề Thiên vẫn như là một miếng thuốc dán nói: “Thu Thủy, ông cụ Thẩm muốn chúng ta tiếp xúc nhiều hơn.”

Thẩm Thu Thủy thấy Tề Thiên lấy ông nội ra làm cái cớ thì lập tức giận sôi máu, nhưng lại không có chỗ nào để phát ti3t, nhìn thoáng qua Tề Thiên rồi Thẩm Thu Thủy nói với Kiều Lăng: “Kiều Lăng, hôm khác chúng ta lại tụ họp sau đi.”

Sao Kiều Linh lại không hiểu được ý trong lời nói của Tề Thiên chứ, cô ấy không ngờ người đàn ông này lại vô liêm sỉ như vậy, cô ấy đã nói rõ ràng, mà anh ta còn dùng ông nội của Thẩm Thu Thủy làm cớ để ép buộc người khác!

Kiều Lăng lập tức nói: "Thu Thủy, chúng ta đã hẹn nhau rồi, tại sao phải đổi ngày, đừng nói chỉ là đính hôn, cho dù Cố Văn ở đây thì không phải ông ta nói cái gì thì là cái đó đâu."

Lời nói của Kiều Lăng hiển nhiên là nhằm vào Tề Thiên, đừng nói Tề Thiên chỉ là một người mà Cố Văn chỉ định, cho dù Cố Văn chính mình ở đây, hôm nay họ cũng không cần nể mặt ông ta.

Vẻ mặt Thẩm Thu Thủy tràn đầy vẻ khó xử, một mặt, cô biết Kiều Lăng đang bất bình thay mình, mặt khác cô cũng lo lắng cho gia tộc, cân nhắc kỹ càng rồi cô cũng chỉ có thể nghĩ ra một cách thỏa hiệp.

"Kiều Lăng, nếu không thì cứ đến chỗ của tớ đi, nhà mới dọn, cậu cũng đi cho biết nhà."

Kiều Lăng cũng biết Thẩm Thu Thủy khó xử, nên cũng không cố chấp tới nhà hàng nữa, gật đầu: “Được rồi, vậy chúng ta cùng nhau đi về, lấy xe của tớ đi.”

Tề Thiên không quan tâm, anh tới đây chỉ là để chắc chắn rằng Thẩm Thu Thủy sẽ không chạy lung tung, anh đi theo Thẩm Thu Thủy, tiến về phía xe của Kiều Lăng.

Kiều Lăng vừa mở cửa xe ngồi vào ghế lái, liền phát hiện Tề Thiên mở cửa ghế sau ngồi vào.

Kiều Lăng lạnh lùng nói: "Anh Tề, hình như tôi không có mời anh lên xe của tôi đúng không?"

Tề Thiên cười khẽ: “Dù sao chúng ta cũng phải đến cùng một nơi, tôi không có xe, tiện đường cho tôi quá giang đi.”

Kiều Lăng cố nhịn dữ lắm mới không đá Tề Thiên ra khỏi xe, dù sao vẫn phải chừa cho Thẩm Thu Thủy một ít thể diện, cố nén sự chán ghét đối với loại người như Tề Thiên, Kiều Lăng khởi động xe.

Tề Thiên ngồi ở phía sau xe, cẩn thận quan sát, khi chiếc xe chạy tới, Tề Thiên xác định trên đường đi có ít nhất ba chiếc xe bám theo bọn họ!

Chapter
1 Chương 1: C1: Long vương ra tù
2 Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà
3 Chương 3: C3: Tự trách
4 Chương 4: C4: Lễ đính hôn
5 Chương 5: C5: Không cần
6 Chương 6: C6: ông ta là người giàu nhất thiên ngân
7 Chương 7: C7: Em không cam tâm
8 Chương 8: C8: Về nhà
9 Chương 9: C9: Như vậy cũng không được
10 Chương 10: C10: Tôi là ai à
11 Chương 11: C11: Cậu có kẻ thù
12 Chương 12: C12: Thẩm thu thủy của nhà họ thẩm
13 Chương 13: C13: Ngồi ở ghế phụ
14 Chương 14: C14: Thật sự có người như vậy sao
15 Chương 15: C15: Sếp thẩm
16 Chương 16: C16: Mắt không tròng
17 Chương 17: C17: Lại đây cho ông ngay
18 Chương 18: C18: Dừng tay hết đi
19 Chương 19: C19: Đúng rồi
20 Chương 20: C20: Câm miệng
21 Chương 21: C21: Vậy bảy giờ
22 Chương 22: C22: Ai quan tâm anh có chuyện gì hay không
23 Chương 23: C23: Tê thiên
24 Chương 24: C24: Là anh
25 Chương 25: C25: Cô kiều
26 Chương 26: C26: Anh có thể buông ra được rồi
27 Chương 27: C27: Nhưng cố tình người này lại là tê thiên
28 Chương 28: C28: Cậu đúng là giỏi làm người khác vui vẻ
29 Chương 29: C29: Cậu nhóc đẹp trai
30 Chương 30: C30: Làm gì
31 Chương 31: C31: Thình thịch
32 Chương 32: C32: Cậu nói thật
33 Chương 33: C33: Các người đang ức hiếp người quá đáng
34 Chương 34: C34: Kiều lăng bảo ông tới
35 Chương 35: C35: Làm theo lời tôi nói
36 Chương 36: C36: Mau chóng cho tôi một kết quả cuối cùng
37 Chương 37: C37: Tê thiên cười mỉm
38 Chương 38: C38: Không phải là 14 sao
39 Chương 39: C39: Cậu thẩm
40 Chương 40: C40: Anh muốn ăn sao
41 Chương 41: C41: Tập đoàn văn tôn là thứ gì vậy
42 Chương 42: C42: Có vấn đề sao
43 Chương 43: C43: Vô học
44 Chương 44: C44: Sếp thẩm
45 Chương 45: C45: Thẩm thu thủy
46 Chương 46: C46: Không đúng
47 Chương 47: C47: Xong rồi
48 Chương 48: C48: Tôi không tin
49 Chương 49: C49: Cố văn nhận được điện thoại
50 Chương 50: C50: Tê đông thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi
51 Chương 51: C51: Đúng vậy
52 Chương 52: C52: Con đi mở cửa
53 Chương 53: C53: Đều là hư danh cả
54 Chương 54: C54: Cái này không được
55 Chương 55: C55: Tối nay lại không thể ngủ sớm
56 Chương 56: C56: Cậu muốn cái gì
57 Chương 57: C57: Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuẩn gì không
58 Chương 58: C58: Cút hết đi
59 Chương 59: C59: Đã hiểu
60 Chương 60: C60: Đã giải quyết xong
61 Chương 61: C61: Anh rất nhớ em
62 Chương 62: C62: Kẻ tung người hứng
63 Chương 63: C63: Anh có quyền lên tiếng ở đây sao
64 Chương 64: C64: Nói cho tôi nghe lý do của các người
65 Chương 65: C65: Tự tát vào mặt mình
66 Chương 66: C66: Ông câm miệng cho tôi
67 Chương 67: C67: Về sau sẽ có ích lợi
68 Chương 68: C68: Nhìn bộ dạng đanh đá của bà tôi thấy buồn nôn quá
69 Chương 69: C69: Con vừa xong việc ở bên ngoài
70 Chương 70: C70: Tề thiên mở bệnh án ra xem thử
71 Chương 71: C71: Cắt chỉ
72 Chương 72: C72: Độc
73 Chương 73: C73: Cháu muốn nói chuyện riêng với chú
74 Chương 74: C74: Đúng là suy nghĩ lạ đời
75 Chương 75: C75: Thật sự là cảm thấy các vị
76 Chương 76: C76: Chuyện này bây giờ đã sáng tỏ
77 Chương 77: C77: Tê thiên cởi găng tay trẳng trên tay ra
78 Chương 78: C78: Tập đoàn văn tôn
79 Chương 79: C79: Thật sự không dám
80 Chương 80: C80: Anh đang đợi em
81 Chương 81: C81: Đường tử tấn tỏ tình
82 Chương 82: C82: Anh đang tìm đường chết à
83 Chương 83: C83: Anh không phải là một người bạo lực
84 Chương 84: C84: Có thể cùng nhau đi thưởng thức
85 Chương 85: C85: Ký hiệu của mật mã này hay đấy
86 Chương 86: C86: Có khách tới
87 Chương 87: C87: Là thứ rác rưởi
88 Chương 88: C88: Chỉ có hai người thôi sao
89 Chương 89: C89: Người nhà họ kiều
90 Chương 90: C90: Quấy rầy mọi người một chút
91 Chương 91: C91: Xem ra các người không hợp tác cho lắm
92 Chương 92: C92: Cô dẫn đường đi tìm một nơi an toàn
93 Chương 93: C93: Ngứa tay vẽ mấy nét
94 Chương 94: C94: Không còn cách nào khác
95 Chương 95: C95: Cho tôi một cơ hội
96 Chương 96: C96: Thân phận bị lộ
97 Chương 97: C97: Tôi đi mở cửa
98 Chương 98: C98: Cũng coi như không tệ
99 Chương 99: C99: Thẩm thu thủy đâu
100 Chương 100: C100: Tại sao không nghe điện thoại
101 Chương 101: C101: Tôi thấy người vô lý là anh thì đúng hơn
102 Chương 102: C102: Tề thiên gọi cảnh sát để tìm cô
103 Chương 103: C103: Suy nghĩ thế nào rồi
104 Chương 104: C104: Tối nay không có thời gian
105 Chương 105: C105: Tôi rất mong chờ đêm nay
106 Chương 106: C106: Trang viên bắc sơn
107 Chương 107: C107: Đừng xuất hiện trước cửa nhà tôi
108 Chương 108: C108: Tôi chưa từng nghe nói tới
109 Chương 109: C109: Có tự tin là chuyện tốt
110 Chương 110: C110: Tôi có từng nói là anh có thể đi ra ngoài sao
111 Chương 111: C111: Tôi thích giao dịch với người thông minh
112 Chương 112: C112: Tôi có thể
113 Chương 113: C113: Trên đường phố
114 Chương 114: C114: Loại người như mày
115 Chương 115: C115: Để mắt đến những tên  chó hoang này cho tôi
116 Chương 116: C116: Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng
117 Chương 117: C117: Mỗi tuần tìm tôi lấy thuốc giải độc một lần
118 Chương 118: C118: Gia giáo
119 Chương 119: C119: Kết quả sẽ không có chút thay đổi nào
120 Chương 120: C120: Các người có thể làm được còn tôi thì không
121 Chương 121: C121: Ông đã bỏ thuốc lá lâu rồi
122 Chương 122: C122: Cậu ấy rất tốt
123 Chương 123: C123: Cô ấy kêu anh thả cô ấy xuống
124 Chương 124: C124: Anh ức hiếp người khác
125 Chương 125: C125: Không có ai đưa tôi tới đây ăn vặt
126 Chương 126: C126: Món hàng nhái cao cấp này mua với giá bao nhiêu
127 Chương 127: C127: Không biết đi xe đạp
128 Chương 128: C128: Anh có tin là tôi sẽ đánh anh không
129 Chương 129: C129: Tớ bị mất ngủ muốn tâm sự với cậu
130 Chương 130: C130: Tuyệt đối không phải
131 Chương 131: C131: Tôi đã dạy cho cậu tất cả những gì có thể dạy
132 Chương 132: C132: Đã có người giao tiếp với chúng ta
133 Chương 133: C133: Đã hiểu
134 Chương 134: C134: Đều là thật
135 Chương 135: C135: Là đồ thật hay giả chỉ cần nhìn thử chẳng phải sẽ biết rõ sao
136 Chương 136: C136: Sao anh lại biết nhiều như vậy
137 Chương 137: C137: Cậu không có tư cách đi vào
138 Chương 138: C138: Tôi đã tìm được hết rồi
139 Chương 139: C139: Biết nên làm như thế nào đúng không
140 Chương 140: C140: Chờ một chút đi
141 Chương 141: C141: Đó là họ hàng của tôi
142 Chương 142: C142: Tài sản bách thái
143 Chương 143: C143: Thành công rồi
144 Chương 144: C144: Tất cả cứ chờ đó cho ông
145 Chương 145: C145: Tôi đã bắt được ông ta
146 Chương 146: C146: Ông đang uy hiếp tôi
147 Chương 147: C147: Tôi bảo đảm với cô chắc chắn sẽ không có việc gì
148 Chương 148: C148: Nội tâm suy đổ
149 Chương 149: C149: Tôi cũng đi
150 Chương 150: C150: Tôi muốn bảo lãnh cho thân chủ của tôi
151 Chương 151: C151: Là tự ông muốn chết
152 Chương 152: C152: Manh mối
153 Chương 153: C153: Tôi không biết gì cả
154 Chương 154: C154: Anh là ông chủ ở đây à
155 Chương 155: C155: Không biết có nên để ông chết hay không
156 Chương 156: C156: Đã xảy ra chuyện
157 Chương 157: C157: Bên trong bệnh viện
158 Chương 158: C158: Tất thiện
159 Chương 159: C159: Bị thiêu sống đến chết
160 Chương 160: C160: Khoảng chín giờ
161 Chương 161: C161: Chuyện này không có khả năng
162 Chương 162: C162: Tôi đồng ý
163 Chương 163: C163: Sếp đường
164 Chương 164: C164: Cái này
165 Chương 165: C165: Thuốc giả
166 Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương
167 Chương 167: C167: Đường tử tấn
168 Chương 168: C168: Biết một chút
Chapter

Updated 168 Episodes

1
Chương 1: C1: Long vương ra tù
2
Chương 2: C2: Cha mẹ bán nhà
3
Chương 3: C3: Tự trách
4
Chương 4: C4: Lễ đính hôn
5
Chương 5: C5: Không cần
6
Chương 6: C6: ông ta là người giàu nhất thiên ngân
7
Chương 7: C7: Em không cam tâm
8
Chương 8: C8: Về nhà
9
Chương 9: C9: Như vậy cũng không được
10
Chương 10: C10: Tôi là ai à
11
Chương 11: C11: Cậu có kẻ thù
12
Chương 12: C12: Thẩm thu thủy của nhà họ thẩm
13
Chương 13: C13: Ngồi ở ghế phụ
14
Chương 14: C14: Thật sự có người như vậy sao
15
Chương 15: C15: Sếp thẩm
16
Chương 16: C16: Mắt không tròng
17
Chương 17: C17: Lại đây cho ông ngay
18
Chương 18: C18: Dừng tay hết đi
19
Chương 19: C19: Đúng rồi
20
Chương 20: C20: Câm miệng
21
Chương 21: C21: Vậy bảy giờ
22
Chương 22: C22: Ai quan tâm anh có chuyện gì hay không
23
Chương 23: C23: Tê thiên
24
Chương 24: C24: Là anh
25
Chương 25: C25: Cô kiều
26
Chương 26: C26: Anh có thể buông ra được rồi
27
Chương 27: C27: Nhưng cố tình người này lại là tê thiên
28
Chương 28: C28: Cậu đúng là giỏi làm người khác vui vẻ
29
Chương 29: C29: Cậu nhóc đẹp trai
30
Chương 30: C30: Làm gì
31
Chương 31: C31: Thình thịch
32
Chương 32: C32: Cậu nói thật
33
Chương 33: C33: Các người đang ức hiếp người quá đáng
34
Chương 34: C34: Kiều lăng bảo ông tới
35
Chương 35: C35: Làm theo lời tôi nói
36
Chương 36: C36: Mau chóng cho tôi một kết quả cuối cùng
37
Chương 37: C37: Tê thiên cười mỉm
38
Chương 38: C38: Không phải là 14 sao
39
Chương 39: C39: Cậu thẩm
40
Chương 40: C40: Anh muốn ăn sao
41
Chương 41: C41: Tập đoàn văn tôn là thứ gì vậy
42
Chương 42: C42: Có vấn đề sao
43
Chương 43: C43: Vô học
44
Chương 44: C44: Sếp thẩm
45
Chương 45: C45: Thẩm thu thủy
46
Chương 46: C46: Không đúng
47
Chương 47: C47: Xong rồi
48
Chương 48: C48: Tôi không tin
49
Chương 49: C49: Cố văn nhận được điện thoại
50
Chương 50: C50: Tê đông thịnh đã hạ lệnh đuổi khách rồi
51
Chương 51: C51: Đúng vậy
52
Chương 52: C52: Con đi mở cửa
53
Chương 53: C53: Đều là hư danh cả
54
Chương 54: C54: Cái này không được
55
Chương 55: C55: Tối nay lại không thể ngủ sớm
56
Chương 56: C56: Cậu muốn cái gì
57
Chương 57: C57: Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuẩn gì không
58
Chương 58: C58: Cút hết đi
59
Chương 59: C59: Đã hiểu
60
Chương 60: C60: Đã giải quyết xong
61
Chương 61: C61: Anh rất nhớ em
62
Chương 62: C62: Kẻ tung người hứng
63
Chương 63: C63: Anh có quyền lên tiếng ở đây sao
64
Chương 64: C64: Nói cho tôi nghe lý do của các người
65
Chương 65: C65: Tự tát vào mặt mình
66
Chương 66: C66: Ông câm miệng cho tôi
67
Chương 67: C67: Về sau sẽ có ích lợi
68
Chương 68: C68: Nhìn bộ dạng đanh đá của bà tôi thấy buồn nôn quá
69
Chương 69: C69: Con vừa xong việc ở bên ngoài
70
Chương 70: C70: Tề thiên mở bệnh án ra xem thử
71
Chương 71: C71: Cắt chỉ
72
Chương 72: C72: Độc
73
Chương 73: C73: Cháu muốn nói chuyện riêng với chú
74
Chương 74: C74: Đúng là suy nghĩ lạ đời
75
Chương 75: C75: Thật sự là cảm thấy các vị
76
Chương 76: C76: Chuyện này bây giờ đã sáng tỏ
77
Chương 77: C77: Tê thiên cởi găng tay trẳng trên tay ra
78
Chương 78: C78: Tập đoàn văn tôn
79
Chương 79: C79: Thật sự không dám
80
Chương 80: C80: Anh đang đợi em
81
Chương 81: C81: Đường tử tấn tỏ tình
82
Chương 82: C82: Anh đang tìm đường chết à
83
Chương 83: C83: Anh không phải là một người bạo lực
84
Chương 84: C84: Có thể cùng nhau đi thưởng thức
85
Chương 85: C85: Ký hiệu của mật mã này hay đấy
86
Chương 86: C86: Có khách tới
87
Chương 87: C87: Là thứ rác rưởi
88
Chương 88: C88: Chỉ có hai người thôi sao
89
Chương 89: C89: Người nhà họ kiều
90
Chương 90: C90: Quấy rầy mọi người một chút
91
Chương 91: C91: Xem ra các người không hợp tác cho lắm
92
Chương 92: C92: Cô dẫn đường đi tìm một nơi an toàn
93
Chương 93: C93: Ngứa tay vẽ mấy nét
94
Chương 94: C94: Không còn cách nào khác
95
Chương 95: C95: Cho tôi một cơ hội
96
Chương 96: C96: Thân phận bị lộ
97
Chương 97: C97: Tôi đi mở cửa
98
Chương 98: C98: Cũng coi như không tệ
99
Chương 99: C99: Thẩm thu thủy đâu
100
Chương 100: C100: Tại sao không nghe điện thoại
101
Chương 101: C101: Tôi thấy người vô lý là anh thì đúng hơn
102
Chương 102: C102: Tề thiên gọi cảnh sát để tìm cô
103
Chương 103: C103: Suy nghĩ thế nào rồi
104
Chương 104: C104: Tối nay không có thời gian
105
Chương 105: C105: Tôi rất mong chờ đêm nay
106
Chương 106: C106: Trang viên bắc sơn
107
Chương 107: C107: Đừng xuất hiện trước cửa nhà tôi
108
Chương 108: C108: Tôi chưa từng nghe nói tới
109
Chương 109: C109: Có tự tin là chuyện tốt
110
Chương 110: C110: Tôi có từng nói là anh có thể đi ra ngoài sao
111
Chương 111: C111: Tôi thích giao dịch với người thông minh
112
Chương 112: C112: Tôi có thể
113
Chương 113: C113: Trên đường phố
114
Chương 114: C114: Loại người như mày
115
Chương 115: C115: Để mắt đến những tên  chó hoang này cho tôi
116
Chương 116: C116: Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng
117
Chương 117: C117: Mỗi tuần tìm tôi lấy thuốc giải độc một lần
118
Chương 118: C118: Gia giáo
119
Chương 119: C119: Kết quả sẽ không có chút thay đổi nào
120
Chương 120: C120: Các người có thể làm được còn tôi thì không
121
Chương 121: C121: Ông đã bỏ thuốc lá lâu rồi
122
Chương 122: C122: Cậu ấy rất tốt
123
Chương 123: C123: Cô ấy kêu anh thả cô ấy xuống
124
Chương 124: C124: Anh ức hiếp người khác
125
Chương 125: C125: Không có ai đưa tôi tới đây ăn vặt
126
Chương 126: C126: Món hàng nhái cao cấp này mua với giá bao nhiêu
127
Chương 127: C127: Không biết đi xe đạp
128
Chương 128: C128: Anh có tin là tôi sẽ đánh anh không
129
Chương 129: C129: Tớ bị mất ngủ muốn tâm sự với cậu
130
Chương 130: C130: Tuyệt đối không phải
131
Chương 131: C131: Tôi đã dạy cho cậu tất cả những gì có thể dạy
132
Chương 132: C132: Đã có người giao tiếp với chúng ta
133
Chương 133: C133: Đã hiểu
134
Chương 134: C134: Đều là thật
135
Chương 135: C135: Là đồ thật hay giả chỉ cần nhìn thử chẳng phải sẽ biết rõ sao
136
Chương 136: C136: Sao anh lại biết nhiều như vậy
137
Chương 137: C137: Cậu không có tư cách đi vào
138
Chương 138: C138: Tôi đã tìm được hết rồi
139
Chương 139: C139: Biết nên làm như thế nào đúng không
140
Chương 140: C140: Chờ một chút đi
141
Chương 141: C141: Đó là họ hàng của tôi
142
Chương 142: C142: Tài sản bách thái
143
Chương 143: C143: Thành công rồi
144
Chương 144: C144: Tất cả cứ chờ đó cho ông
145
Chương 145: C145: Tôi đã bắt được ông ta
146
Chương 146: C146: Ông đang uy hiếp tôi
147
Chương 147: C147: Tôi bảo đảm với cô chắc chắn sẽ không có việc gì
148
Chương 148: C148: Nội tâm suy đổ
149
Chương 149: C149: Tôi cũng đi
150
Chương 150: C150: Tôi muốn bảo lãnh cho thân chủ của tôi
151
Chương 151: C151: Là tự ông muốn chết
152
Chương 152: C152: Manh mối
153
Chương 153: C153: Tôi không biết gì cả
154
Chương 154: C154: Anh là ông chủ ở đây à
155
Chương 155: C155: Không biết có nên để ông chết hay không
156
Chương 156: C156: Đã xảy ra chuyện
157
Chương 157: C157: Bên trong bệnh viện
158
Chương 158: C158: Tất thiện
159
Chương 159: C159: Bị thiêu sống đến chết
160
Chương 160: C160: Khoảng chín giờ
161
Chương 161: C161: Chuyện này không có khả năng
162
Chương 162: C162: Tôi đồng ý
163
Chương 163: C163: Sếp đường
164
Chương 164: C164: Cái này
165
Chương 165: C165: Thuốc giả
166
Chương 166: C166: Chính là lưu tài lương
167
Chương 167: C167: Đường tử tấn
168
Chương 168: C168: Biết một chút