Chương 89: Hành trình đơn độc

Quang Phi trầm ngâm nhìn khung cảnh trong hang Long Vương. Ban đầu anh ta không hiểu lắm khi Thiên Hùng hứng thú với chiếc gương trong nhà vệ sinh. Hắn ở bên cạnh hấp háy mắt chờ đợi. “Anh rể nhất định biết gì đó, đôi khi mình thấy anh Phi bí hiểm vô cùng.”

- Đúng là một tuyệt tác! - Quang Phi bỗng cất tiếng.

- Nếu là tuyệt tác sao anh chị lại mang nó vào nhà vệ sinh? - Thiên Hùng bất bình.

- Không phải, anh đang nói về hình ảnh trong máy tính mà. Họ phục dựng lại nơi đó với độ chính xác, tỉ mỉ đáng kinh ngạc. Mặc dù cơn động đất hơn hai trăm năm trước đã làm sập phần lớn hệ thống hang động ở Nam Hải, nhưng chỉ dựa vào máy chụp cắt lớp đa tầng mà vẽ lại được tất cả thì quả thật đáng khen.

- Anh nói sao? Hang động này có thật ngoài đời à?

- Đúng vậy. - Quang Phi gật đầu. - Chiếc gương mà chú cầm cũng thuộc về nền văn hoá Nguyễn quốc trong khoảng thời gian năm ba trăm TKN. Tuy nhiên, món đồ thật đã nằm trong bộ sưu tập của bảo tàng quốc gia. Vì Thiên Kim thích quá, anh mới đặt đúc một cái giống hệt như thế.

Chưa nghe anh rể nói xong, Thiên Hùng đã vội quay lưng bỏ đi.

- Em đi tìm chị để hỏi thêm mới được?

- Vì sao chú có hứng thú với món đồ này? - Quang Phi nói vọng theo.

- Nó liên quan đến manh mối phá giải thử thách trong game.

Chỉ kịp trả lời một câu, hắn đã vọt đi mất tiêu. Thiên Hùng ôm tấm gương trong lòng, háo hức tìm đến viện bảo tàng. Vào ngày thường, viện bảo tàng không có đông người lắm. Thành phố của họ chẳng phải địa điểm du lịch hấp dẫn gì, nên lượng khách tham quan cũng thưa vắng.

Thiên Hùng xin gặp chị thông qua người bảo vệ. Thiên Kim chủ yếu làm công tác dịch thuật nên ít khi xuất hiện ở khu trưng bày. Ai cũng lấy làm lạ khi thấy hắn ôm tấm gương đồng lớn. Chỉ có mình Thiên Kim là chẳng quan tâm mấy, cứ cốc đầu cậu em, la mắng trước rồi tính sau.

- Chị, tha cho em đi mà, mọi người đang nhìn kìa.

- Vậy thì vào đây.

Thiên Kim lôi hắn đi như thể Thiên Hùng chỉ mới vừa năm tuổi. Quyền uy của chị cả bao nhiêu năm vẫn không hề sút giảm. Dù hắn có đứng cao hơn chị cả cái đầu, nhưng Thiên Kim mà muốn đánh thì Thiên Hùng chẳng thể chống cự.

- Ăn nhậu say xỉn, chẳng ra thể thống gì. - Thiên Kim tiếp tục đay nghiến.

- Vấn đề đó tạm nói sau, bây giờ chị cho em biết về tấm gương này đi. - Thiên Hùng khẩn khoản yêu cầu.

- Thứ treo trong nhà vệ sinh. - Thiên Kim trả lời ráo hoảnh.

- Em đã biết rồi. Chị hãy nói về hang động bị sụp ở biển nam đi.

- Thì đó là một di tích khảo cổ nổi tiếng, đến bây giờ người ta vẫn tiến hành đào bới mà chưa tìm được hết những bí mật bên trong. Thỉnh thoảng trên báo chí vẫn công bố những món bảo vật mới được phát hiện. Bản gốc của tấm gương này là món đồ lớn nhất được tìm thấy đến thời điểm hiện nay.

- Còn gì nữa không chị?

- Hình khắc xung quanh gương là một bài thơ theo ngôn ngữ cổ.

- Nó nói gì?

- Chị không biết. Em nên hỏi anh Phi. Về văn tự thời Cửu Long Tranh Châu thì ảnh đúng là sư phụ của chị đó.

- Em tưởng chị mới là người học về cổ ngữ. - Hắn kinh ngạc kêu lên.

- Đúng vậy, nhưng anh Phi của em mới đúng là kỳ nhân sống về thời đại lịch sử đó. - Thiên Kim nhoẻn miệng cười đầy tự hào.

Hắn lại hấp tấp ôm gương bỏ chạy. “Thật điên mà, tại sao lại đi khỏi chỗ lẽ ra mình có thể biết hết mọi vấn đề.” Trong thâm tâm của Thiên Hùng, chị cả mới là người am hiểu lịch sử nhất. Nhưng Thiên Kim đã gọi Quang Phi sư phụ, thì tình huống này chỉ có thể trông cậy vào anh rể thôi.

- Anh Phi! - Chưa vào trong nhà hắn đã bắt đầu gọi ơi ới.

- Chú trở lại rồi à? - Quang Phi cười hà hà. - Lúc nãy chú chạy nhanh quá, anh còn chưa kịp nói hết.

- Em xin lỗi.

- Đây có lẽ là thứ chú cần. - Quang Phi đưa ra một tờ giấy có viết những khổ thơ rời rạc. - Anh nhìn hình trong máy tính, thấy mấy đoạn văn tự vẽ trên tường nên dịch lại cho chú.

Thiên Hùng mừng rỡ chụp ngay lấy tờ giấy. Hắn nhào đến bên màn hình máy tính. Giờ đây quan sát kỹ lưỡng hơn, Thiên Hùng mới nhận ra hoa văn trên vách hang Long Vương tương tự với thứ khắc trên gương đồng.

- Cảm ơn anh rất nhiều. - Thiên Hùng cực kỳ xúc động ôm lấy anh rể.

- Không cần nói nhiều, đem tấm gương kia trả lại chỗ cũ đi. - Quang Phi nghiêm túc nhắc nhở em vợ.

- Tuân lệnh đại ca. - Hắn lại vui miệng gọi Quang Phi như hồi mình còn nhỏ.

^_^

Bây giờ trong tâm trí Thiên Hùng không còn gì đọng lại ngoài bài thơ mà Quang Phi vừa dịch.

Hồn nào ở chốn non bồng

Qua đây hồn cũng vui lòng ghé chơi

Dầu hồn dạo khắp mọi nơi

Ghé đây đàm đạo chuyện đời trần gian

Cảnh tiên hạc nội mây ngàn

Làm cho hồn cũng ngỡ ngàng kém vui

Cảnh tiên xa lạ bùi ngùi

Sao bằng cảnh tục hồn vui với người

Đờn ca múa hát vui cười

Trà thơm bánh ngọt trái tươi đãi hồn

Hồn ơi hãy ghé qua đây

Tâm tình trăng gió nước mây với hồn

Gió to sóng cả dập dờn

Hồn đi lẻ bóng hoàng hôn một mình

Qua đây bè bạn thêm xinh

Ghé đây bè bạn kết tình âm dương

Hồn dầu ở mấy đường cách trở

Nghe lời cầu xin chớ đắn đo

Mấy lời tâm sự nhỏ to

Hồn ai qua đó thấu cho tấm lòng

Hoặc hồn ở bể sông ngọn suối

Hoặc hồn chơi bụi chuối cành đa

Hoặc hồn nương bóng chiều tà

Hoặc hồn lẩn quất la đà mây xanh

Hoặc hồn ở đầu gành cuối bãi

Hoặc hồn dầm mưa dãi gió mãi

Hoặc hồn vấn vít với ai

Hoặc hồn phiêu lãng lạc loài đâu đâu

Hoặc hồn ở dưới hồ sâu

Hoặc hồn lơ lửng bên cầu gió đưa

Hoặc hồn bị gió mưa dồn dập

Hồn lạnh lùng tràn ngập cô đơn

Hồn ghé lại nguồn cơn cạn tỏ

Hồn đừng ngại đường xa bóng nhỏ

Hồn cùng ta mở ngỏ treo lời

Hồn về ẻo lả chơi vơi

Cùng ta tâm sự chuyện đời muôn năm.

Không khó để tìm hiểu về nguồn gốc bài thơ này. Đây là những lời cầu xin linh hồn hiển linh trong một nghi thức huyền bí mà dân gian hay gọi là cầu cơ. Thiên Hùng chỉ cần gõ hai câu đầu của bài thơ vào thanh công cụ tìm kiếm là đã thấy được vài triệu kết quả trên mạng xã hội. Hiện thực đan xen cùng bí ẩn, tính mô phỏng của một trò chơi như Võ Lâm ngày càng được chứng minh. Hắn vốn không phải kẻ nhát gan, nhưng có phần kiêng kỵ việc quỷ thần. Bởi Thiên Hùng đã từng chứng kiến nhiều sự việc kỳ quặc diễn ra xung quanh mình.

“Dù sao đây cũng là một manh mối!”

Thiên Hùng mở trang chủ của Võ Lâm lên và đăng nhập vào tài khoản. Một lần nữa nhân vật của hắn xuất hiện trong một hành lang tối om. Từng mảng ánh sáng xanh long lanh dao động trên trần, trên tường và sàn hang. Anh Hùng vẫn đang mắc kẹt trong thế giới thuỷ cung đầy ma mị của hang Long Vương.

Hắn tiến về phía trước. Thỉnh thoảng ánh sáng bên ngoài loáng thoáng quét qua, khiến những hoa văn trên vách hang sáng loé lên. Thiên Hùng nhìn vào mảnh giấy anh rể đã đưa cho mình. Phía trên là bài thơ viết bằng cổ ngữ, bên dưới là phần dịch theo ngôn ngữ hiện đại. Có lẽ Quang Phi đã viết bài thơ này theo trí nhớ. Bởi ánh sáng trong hang không thể quét hết toàn bộ những dòng chữ khắc dài theo hành lang.

Bắt đầu bằng câu “Hồn nào ở chốn non bồng ...” Cứ đi được một đoạn là ánh sáng lại loé lên và nhân vật của hắn lâm vào bẫy phục kích. Các loại mob trong hang Long Vương lần lượt lộ diện. Có khi là Thuỷ Nhược Lung Linh, có khi là những chủng loại khác lạ mà hắn chưa hề biết đến. Thông thường Thiên Hùng sẽ chọn cách bỏ chạy vì hắn biết nhân vật của mình khó lòng địch nổi những con quái vật ghê gớm của phụ bản. Nhưng không còn đường quay về, thì chỉ còn cách tiến tới.

Đoạn hành lang âm u đột ngột xuất hiện ngã rẽ. Anh Hùng không hề phân vân chọn lối đi có khắc những hoạ tiết kỳ dị phát sáng trong đêm. Càng lúc càng xuất hiện nhiều đoạn ngã ba, ngã tư cắt ngang. Nhưng luôn luôn có một chút ánh sáng nhàn nhạt trên vách tường chỉ đường cho hắn.

“Đây là một mê cung.” Hắn thầm nghĩ.

Khu vực mê cung thậm chí còn u tối, rùng rợn hơn đoạn hành lang bên ngoài. Khi đụng độ với quái vật, Anh Hùng không còn dễ dàng bỏ chạy được nữa. Hắn bị đánh te tua tơi tả, thậm chí đã phải nhiều lần dùng lệnh hồi sinh mới có thể nhích lên từng chút một. Đây là đoạn hành trình gian khổ và nguy hiểm nhất của Anh Hùng kể từ khi hắn gia nhập trò chơi này.

Sự liên lạc giữa hắn và thế giới bên ngoài vẫn không bị cắt đứt. Trên kênh mật đàm, hắn vẫn có thể liên lạc với đồng bạn và người thân. Thiên Hùng kể hết những chuyện mình mới trải qua cho Tịch Dạ được biết, đồng thời hắn yêu cầu nàng tìm kiếm thông tin về nhóm quái vật đặc biệt chỉ có trong phụ bản này.

[Mật] Tịch Dạ: “Đây là link trang thông tin chàng cần.”

Thiên Hùng lập tức click vào đường dẫn để đến khu vực bách khoa toàn thư về quái vật. Nhóm mob của phụ bản hang Long Vương nằm ở những trang gần cuối, sánh ngang với các loại boss thế giới kinh khủng nhất. “Vậy mà đây chỉ là loại quái vật ven đường thôi. Con trùm cuối thật ra còn khủng khiếp đến cỡ nào nữa chứ?”

[Mật] Anh Hùng: “Tạm thời ta bị mắc kẹt ở đây rồi, những việc còn lại đành trông cậy vào mọi người.”

[Mật] Tịch Dạ: “Thiếp cũng muốn vào đó cùng chàng ...”

[Mật] Anh Hùng: “Ta hiểu. Còn chưa rõ đường lối thế nào, nàng vào đây chịu cảnh giam cầm cùng ta cũng chỉ là hạ sách. Huống chi công việc của nàng là quản lý an ninh giang hồ.”

[Mật] Tịch Dạ: “Cảm tạ phu quân đã thông cảm. Thật ra thiếp vừa nghe được tin tối nay Trần quốc sẽ có hành động.”

[Mật] Anh Hùng: “Vậy là mọi người vất vả nữa rồi. Ta ở nơi đây không còn giúp được gì nữa.”

[Mật] Tịch Dạ: “Chàng yên tâm!”

[Mật] Anh Hùng: “Nàng cũng hãy yên tâm!”

Sau khi dặn dò “trăn trối” xong, hắn đóng cửa sổ chat lại. Đôi khi Thiên Hùng cảm thấy nhắn tin dễ dàng nói chuyện hơn gọi điện trực tiếp. Có lẽ hắn đã lậm Võ Lâm quá sâu nặng rồi. Từng câu từng chữ đều rất dễ dàng tuôn ra theo những phím gõ. Anh Hùng dần dần đã trở thành một phần của Thiên Hùng. Võ Lâm cũng đã là một phần của cuộc sống xung quanh hắn.

^_^

Bài thơ dẫn đường cho Anh Hùng đi xuyên qua mê cung rùng rợn. Hắn bước vào hầm mộ của Long Vương, đứng đối diện với một chiếc quách bằng ngọc xanh khổng lồ.

Chapter
1 Chương 1: Cao thủ nhà quê
2 Chương 2: Đỉnh cấp tại thần
3 Chương 3: Ngũ đại kỳ bảo
4 Chương 4: Đệ nhất chức nghiệp
5 Chương 5: Chân nhân bất lộ tướng
6 Chương 6: Đại nội mật thám
7 Chương 7: Cặp đôi trộm cướp
8 Chương 8: Cựu thù giáp mặt
9 Chương 9: Hảo hữu đệ nhất
10 Chương 10: Đoàn chiến
11 Chương 11: Bang chiến
12 Chương 12: Hắn thuộc về thế giới này
13 Chương 13: Võ Lâm Bảo Tàng
14 Chương 14: Phật Quang Phổ Chiêu
15 Chương 15: Tâm Tĩnh Như Gương
16 Chương 16: Cơ Hội Phải Nắm Lấy
17 Chương 17: Yêu Sách Của Khủng Bố
18 Chương 18: Người Xấu, Người Tốt
19 Chương 19: Tháp Thiên Đường
20 Chương 20: Khi Sư Diệt Tổ
21 Chương 21: Đây Là Bản Đồ
22 Chương 22: Tiền Nào Của Ấy
23 Chương 23: Thủ Vệ Quốc Thổ
24 Chương 24: Những Kẻ Xâm Nhập
25 Chương 25: Quán Dương Liễu
26 Chương 26: Quốc Gia Nguy Nan Thất Phụ Hữu Trách
27 Chương 27: Công Thành
28 Chương 28: Âm Mưu Chiến Tranh
29 Chương 29: Đếm Ngược
30 Chương 30: Nâng Lên Và Hạ Xuống
31 Chương 31: Thấy Nghĩa Bất Nan
32 Chương 32: Phần Hay Chính Thức Bắt Đầu
33 Chương 33: Kẻ Địch Hùng Mạnh
34 Chương 34: Đi Vào Cửa Khó
35 Chương 35: Sư Huynh Phiền Não
36 Chương 36: Bà Chằn Lửa Cũng Bị Ăn Hiếp
37 Chương 37: Mọi Thứ Đều Có Giá
38 Chương 38: Thần Thâu Đoạt Bảo
39 Chương 39: Vì Chàng Chiến Thiên Hạ
40 Chương 40: Chào Mừng Quay Trở Lại
41 Chương 41: Luyện Binh Đợi Chiến
42 Chương 42: Mắc Nợ
43 Chương 43: Cứu Binh Bắt Đắc Dĩ
44 Chương 44: Công Thành Chiến
45 Chương 45: Gia Tộc Bạo Tàn
46 Chương 46: Kế Hoạch, Đối Sách Chiến Lược
47 Chương 47: Khủng Bố Mũ Đen
48 Chương 48: Anh Hùng Trong Hiểm Họa
49 Chương 49: Vị Thần Của Thời Đại Mới
50 Chương 50: Võ Lâm Hội Ngộ
51 Chương 51: Thật Và Ảo
52 Chương 52: Huyền Thoại Một Thời
53 Chương 53: Nợ Tình Phong Lưu
54 Chương 54: Đây Là Một Cái Bẫy
55 Chương 55: Đường Thoát Thân
56 Chương 56: Đám Cưới Bão Táp
57 Chương 57: Biết Đường Mau Tránh Ra
58 Chương 58: Lễ Thành Hôn Nhất Định Không Thể Hoãn
59 Chương 59: Đi Hướng Tuần Trăng Mật
60 Chương 60: Chuyến Dã Ngoại
61 Chương 61: Lịch sử đang dịch chuyển
62 Chương 62: Ngạo Thị Thiên Hạ
63 Chương 63: Ngày Xưng Thần
64 Chương 64: Tiêu Biệt Thắng Tân Hồn
65 Chương 65: Trách Nhiệm Của Đại Thần
66 Chương 66: Kế Hoạc Lịch Sử
67 Chương 67: Niềm Tin
68 Chương 68: Liên Minh
69 Chương 69: Bước Đầu Trờ Thành Huyền Thoại
70 Chương 70: Vũ Khí Mới
71 Chương 71: Đi Tìm Ngũ Đại Kì Bào
72 Chương 72: Chiến Tranh Giai Đoạn Một
73 Chương 73: Chiến Tranh Giai Đoạn Hai
74 Chương 74: Chỉ Có Thể Là Đại Thần
75 Chương 75: Quân Tử Chi Giao
76 Chương 76: Quỷ Gió
77 Chương 77: Thật Là Thâm Sâu
78 Chương 78: Thặng Nữ Và Đại Thần
79 Chương 79: Hậu Quả
80 Chương 80: Điều Thi Lệnh
81 Chương 81: Liên Minh Đổ Vỡ
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84: Đoạn cuối hành trình
85 Chương 85: Mob và boob
86 Chương 86: Liên tục gặp thử thách
87 Chương 87: Lời nguyền của Hang Long Vương
88 Chương 88: Sự cố
89 Chương 89: Hành trình đơn độc
90 Chương 90: Ta đã thoát
91 Chương 91: Võ Lâm sắp kết thúc
92 Chương 92: Tạo phản
93 Chương 93: Anh hùng quật khởi
94 Chương 94: Mọi người đều nhìn thấy rõ ô thoại này chứ?
95 Chương 95: Tỷ lệ không phần trăm
96 Chương 96: Pháo hoa rực rỡ nhất trước lúc lụi tàn
97 Chương 97: Tự đi tìm khổ
98 Chương 98: Ván bài lật ngược
99 Chương 99: Sau bầy Piranha và Tasmania còn có khủng long T-rex
100 Chương 100: Kẻ ngoài cuộc
101 Chương 101: Quỷ thần chi chiến
102 Chương 102: Sai lầm trong tính toán
103 Chương 103: Hy vọng bùng nổ
104 Chương 104: Bệnh đến như núi lở
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Cao thủ nhà quê
2
Chương 2: Đỉnh cấp tại thần
3
Chương 3: Ngũ đại kỳ bảo
4
Chương 4: Đệ nhất chức nghiệp
5
Chương 5: Chân nhân bất lộ tướng
6
Chương 6: Đại nội mật thám
7
Chương 7: Cặp đôi trộm cướp
8
Chương 8: Cựu thù giáp mặt
9
Chương 9: Hảo hữu đệ nhất
10
Chương 10: Đoàn chiến
11
Chương 11: Bang chiến
12
Chương 12: Hắn thuộc về thế giới này
13
Chương 13: Võ Lâm Bảo Tàng
14
Chương 14: Phật Quang Phổ Chiêu
15
Chương 15: Tâm Tĩnh Như Gương
16
Chương 16: Cơ Hội Phải Nắm Lấy
17
Chương 17: Yêu Sách Của Khủng Bố
18
Chương 18: Người Xấu, Người Tốt
19
Chương 19: Tháp Thiên Đường
20
Chương 20: Khi Sư Diệt Tổ
21
Chương 21: Đây Là Bản Đồ
22
Chương 22: Tiền Nào Của Ấy
23
Chương 23: Thủ Vệ Quốc Thổ
24
Chương 24: Những Kẻ Xâm Nhập
25
Chương 25: Quán Dương Liễu
26
Chương 26: Quốc Gia Nguy Nan Thất Phụ Hữu Trách
27
Chương 27: Công Thành
28
Chương 28: Âm Mưu Chiến Tranh
29
Chương 29: Đếm Ngược
30
Chương 30: Nâng Lên Và Hạ Xuống
31
Chương 31: Thấy Nghĩa Bất Nan
32
Chương 32: Phần Hay Chính Thức Bắt Đầu
33
Chương 33: Kẻ Địch Hùng Mạnh
34
Chương 34: Đi Vào Cửa Khó
35
Chương 35: Sư Huynh Phiền Não
36
Chương 36: Bà Chằn Lửa Cũng Bị Ăn Hiếp
37
Chương 37: Mọi Thứ Đều Có Giá
38
Chương 38: Thần Thâu Đoạt Bảo
39
Chương 39: Vì Chàng Chiến Thiên Hạ
40
Chương 40: Chào Mừng Quay Trở Lại
41
Chương 41: Luyện Binh Đợi Chiến
42
Chương 42: Mắc Nợ
43
Chương 43: Cứu Binh Bắt Đắc Dĩ
44
Chương 44: Công Thành Chiến
45
Chương 45: Gia Tộc Bạo Tàn
46
Chương 46: Kế Hoạch, Đối Sách Chiến Lược
47
Chương 47: Khủng Bố Mũ Đen
48
Chương 48: Anh Hùng Trong Hiểm Họa
49
Chương 49: Vị Thần Của Thời Đại Mới
50
Chương 50: Võ Lâm Hội Ngộ
51
Chương 51: Thật Và Ảo
52
Chương 52: Huyền Thoại Một Thời
53
Chương 53: Nợ Tình Phong Lưu
54
Chương 54: Đây Là Một Cái Bẫy
55
Chương 55: Đường Thoát Thân
56
Chương 56: Đám Cưới Bão Táp
57
Chương 57: Biết Đường Mau Tránh Ra
58
Chương 58: Lễ Thành Hôn Nhất Định Không Thể Hoãn
59
Chương 59: Đi Hướng Tuần Trăng Mật
60
Chương 60: Chuyến Dã Ngoại
61
Chương 61: Lịch sử đang dịch chuyển
62
Chương 62: Ngạo Thị Thiên Hạ
63
Chương 63: Ngày Xưng Thần
64
Chương 64: Tiêu Biệt Thắng Tân Hồn
65
Chương 65: Trách Nhiệm Của Đại Thần
66
Chương 66: Kế Hoạc Lịch Sử
67
Chương 67: Niềm Tin
68
Chương 68: Liên Minh
69
Chương 69: Bước Đầu Trờ Thành Huyền Thoại
70
Chương 70: Vũ Khí Mới
71
Chương 71: Đi Tìm Ngũ Đại Kì Bào
72
Chương 72: Chiến Tranh Giai Đoạn Một
73
Chương 73: Chiến Tranh Giai Đoạn Hai
74
Chương 74: Chỉ Có Thể Là Đại Thần
75
Chương 75: Quân Tử Chi Giao
76
Chương 76: Quỷ Gió
77
Chương 77: Thật Là Thâm Sâu
78
Chương 78: Thặng Nữ Và Đại Thần
79
Chương 79: Hậu Quả
80
Chương 80: Điều Thi Lệnh
81
Chương 81: Liên Minh Đổ Vỡ
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84: Đoạn cuối hành trình
85
Chương 85: Mob và boob
86
Chương 86: Liên tục gặp thử thách
87
Chương 87: Lời nguyền của Hang Long Vương
88
Chương 88: Sự cố
89
Chương 89: Hành trình đơn độc
90
Chương 90: Ta đã thoát
91
Chương 91: Võ Lâm sắp kết thúc
92
Chương 92: Tạo phản
93
Chương 93: Anh hùng quật khởi
94
Chương 94: Mọi người đều nhìn thấy rõ ô thoại này chứ?
95
Chương 95: Tỷ lệ không phần trăm
96
Chương 96: Pháo hoa rực rỡ nhất trước lúc lụi tàn
97
Chương 97: Tự đi tìm khổ
98
Chương 98: Ván bài lật ngược
99
Chương 99: Sau bầy Piranha và Tasmania còn có khủng long T-rex
100
Chương 100: Kẻ ngoài cuộc
101
Chương 101: Quỷ thần chi chiến
102
Chương 102: Sai lầm trong tính toán
103
Chương 103: Hy vọng bùng nổ
104
Chương 104: Bệnh đến như núi lở