Chương 89: 89: Thận Trọng

Thái Bình đi đến Tử Thần Điện, chờ Bùi thị thông truyền, liền bước vào trong điện, cung kính mà hành lễ với Võ Hậu.

Dư quang lén lút nhìn Uyển Nhi đang hầu hạ bên cạnh Võ Hậu, nhìn thấy nàng ấy vẫn mạnh khỏe, đoán rằng khi theo a nương trở về, a nương cũng không làm khó nàng ấy.

Nghĩ đến đây, Thái Bình cuối cùng đã thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Võ Hậu cúi đầu nhìn tin mật, lời nói lại là nói cho Thái Bình nghe, “Lần này làm được không tồi.”
Thái Bình thu lại phân tâm, đi đến trước hai bước, “Kỳ thật còn có thu hoạch.”
Võ Hậu dường như đang đợi câu này, nghiêng mặt nhìn thoáng qua Uyển Nhi, Uyển Nhi liền biết điều mà mang các cung nhân lui ra ngoài.
Thái Bình nhìn thấy tất cả đã lui xuống, liền đến gần Võ Hậu, bóp vai cho nàng, “A nương, người thật lợi hại, muốn con lập đức, thu được kết quả không nhỏ!”
Võ Hậu nhướng mày, nghiêng mặt nhìn Thái Bình, “Thu hoạch gì không nhỏ?”
Thái Bình đi đến trước nhấc bút, trải rộng giấy Tuyên Thành, nhanh chóng viết xuống tên ba người, “Ba người này khi con xử lý án Đông Cung, cũng không phát hiện bọn họ có liên hệ với phế Thái Tử.”
Võ Hậu cười lạnh, ba người xác thật ẩn giấu thật kín đáo, “Chỉ ba người?”
“Phế Thái Tử cũng chỉ nói ba người này.” Thái Bình hổ thẹn trong lòng, thời điểm nói những lời này cũng không dám nhìn thẳng mặt Võ Hậu.
Võ Hậu thở dài, nếu đêm đó hắn bức vua thoái vị thành công, thật sự trắng cũng có bị biến thành đen.
“Vị lang trung ở Bí Các này……” Thái Bình nói qua một chuyện khác, “Xin a nương trước tiên giữ cho hắn một mạng.”
“Sao?” Võ Hậu hồ nghi.
Thái Bình nói đúng sự thật: “Thổ Phiên lại gửi thư thỉnh hôn, con không muốn gả đến Thổ Phiên, cũng không muốn vội vàng tìm một người để gả, cho nên con ép người này, muốn hắn mượn câu chuyện Hạn Bạt trợ giúp con lấy danh phận nữ quan, đến Tấn Dương cầu phúc nửa năm.”
Xác thật Võ Hậu không nghĩ tới, Thái Bình thế nhưng lại có thể nghĩ ra phương pháp giải vây trước nàng một bước như vậy, có thể rời xa trung tâm vòng xoáy, lại có thể đến Tấn Dương mở rộng tầm mắt.
“Tấn Dương là vùng đất long hưng của Đại Đường, nông nghiệp phát đạt.” Thái Bình nói đến khát khao, “Chuyến này nếu có thể vừa đi vừa nhìn, học một ít phương pháp canh tác, hiểu một ít điều bá tánh cần, về sau cũng có ích cho con.

Huống hồ, nhu cầu hàng đầu của quân đội là lương thảo, nếu có thể nhận thức quan viên quản lý chuyện này, có lẽ ngày sau cũng có chỗ hữu dụng.”
Võ Hậu có phần kinh ngạc, “Ai dạy con những chuyện này” Chỉ mới mấy tháng không gặp, Thái Bình lại có cảnh giới như vậy, nói Võ Hậu không vui mừng, đều là nói dối.

“Đoạn thời gian này con thường chơi cờ, nói chuyện phiếm cùng Địch Nhân Kiệt, học được từ hắn không ít chuyện.” Thái Bình nói cũng là sự thật, những chuyện này cũng không phải Uyển Nhi dạy, không cần thiết đem chuyện dẫn tới trên người Uyển Nhi, miễn làm cho Võ Hậu nghi kỵ.
“Vậy thì cũng không lạ.” Võ Hậu hiểu ý mà cười, xem ra Địch Nhân Kiệt đã ngộ ra cái gì, mới nói những chuyện đó với Thái Bình.

Nàng lại nhìn lướt qua ba cái tên trên giấy, nhấc bút son lên, đánh dấu tên lang trung Bí Các, cười nói, “Công cùng tội cân bằng, đầu hắn tạm thời giữ lại.”
Vẻ mặt Thái Bình phức tạp, “A nương……”
Võ Hậu buông bút son, sờ sờ mặt Thái Bình, “Làm sao vậy?”
“Con…… Lần này con đến Tấn Dương nửa năm, xin a nương bảo trọng nhiều hơn.” Thái Bình nhịn xuống những lời đó, chỉ cảm thấy bản danh sách kia như là gai nhọn mọc trong lòng ngực, đâm đ ến khó chịu.
Võ Hậu mỉm cười, “Nhưng không chỉ nửa năm.”
“Không chỉ nửa năm?” Thái Bình khó hiểu.
“Cầu phúc xong, con cáo ốm đến Lạc Dương tĩnh dưỡng một thời gian.” Kỳ thật Võ Hậu đã sớm có kế hoạch, Trường An dù sao cũng là địa bàn của Lũng Tây Lý thị, không thể so với Lạc Dương, ở chỗ này thi triển kế hoạch, vật cản rất nhiều.

Huống hồ còn có một chút là chuyện Võ Hậu lo lắng nhất, cho dù Thái Bình qua một ải cầu thân từ Thổ Phiên, lấy hiểu biết của nàng đối với Lý Trị, Lý Trị khẳng định sẽ tìm một người thuộc thế lực Lý thị cho Thái Bình.

Nếu Thái Bình biểu hiện ra một chút không tình nguyện, liền sẽ làm Lý Trị sinh nghi, vậy thời gian đã trù tính chỉ sợ là uổng phí tâm cơ.
Thái Bình giật mình.
“A nương giúp con chắn một chuyện tứ hôn.” Võ Hậu đơn giản chỉ ra.
Thái Bình chỉ cảm thấy trong lòng đau xót, cắn c ắn môi dưới.
Võ Hậu sờ sờ cái gáy Thái Bình, “Được rồi, khóc lại làm a nương phải đau lòng.” Khi nói chuyện, thuận thế xoa xoa nước mắt bên khóe mắt của nàng ấy, “Lạc Dương có không ít người của a nương, đến lúc đó bọn họ sẽ dạy con không ít chuyện, học cho tốt, về sau đều sẽ dùng được.”
“Tạ ơn a nương.” Thanh âm Thái Bình nhịn không được phát run.
Võ Hậu biết Thái Bình không thể ở chỗ này lâu, liền tống cổ đi: “Trở về nghỉ ngơi đi.”
“A nương, tháng hai năm sau……”
“A nương còn chờ thọ lễ của con đó, khi đó nhất định đã ở Lạc Dương.”
“A nương đã biết rồi?”

“Con đừng biết rõ còn cố hỏi.”
Võ Hậu đơn giản chọc thủng Thái Bình, “Con rõ ràng biết nếu nói cho Du Kỵ, a nương cũng sẽ biết.”
Thái Bình bị chọc tới điểm chột dạ, không dám lên tiếng.
Võ Hậu có chút lời không tiện nói thẳng, chỉ có thể chỉ điểm: “Biết vì sao quân vương coi trọng đức hạnh nhất không?”
Thái Bình chăm chú lắng nghe.
“Bởi vì được hàng vạn dân chúng chú ý, hơi có vô ý, cho dù chỉ là một sai sót nhỏ, liền có thể trở thành lưỡi đao sắc bén để địch nhân công kích.” Võ Hậu nghiêm túc dạy nàng, “Cho nên trên người quân vương không thể xuất hiện vết nhơ, đặc biệt là…… quân vương là nữ chủ thiên hạ.”
Thái Bình nghe được bên tai nóng lên, vội vàng chắp tay nhất bái với Võ Hậu, “Con xin nghe.”
“Lời đồn thường xuất phát từ phỏng đoán, cũng đả thương người nhất.” Trong lời nói của Võ Hậu có ẩn ý, “Cho nên, đừng làm người khác có cơ hội phỏng đoán, liền sẽ không xuất hiện lời đồn, đã hiểu chưa?”
“Vâng!” Thái Bình cung kính trả lời.
Võ Hậu phất tay nói: “Đi xuống đi.”
“Vâng.” Thái Bình lui xuống.
Võ Hậu lại nhìn thoáng qua tên người trên giấy Tuyên Thành, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, giương giọng nói: “Uyển Nhi, tiến vào.”
Uyển Nhi chờ ở ngoài điện đang nhìn theo Thái Bình đi xa, đột nhiên nghe thấy truyền triệu, vội vàng cúi đầu bước nhanh vào, “Thiên Hậu có gì phân phó?”
“Là ngươi dạy sao?” Võ Hậu đột nhiên hỏi.
Uyển Nhi nhất thời không hiểu ý của Thiên Hậu, “Thần dạy cái gì?”
Võ Hậu cầm trương giấy Tuyên Thành lên, quơ quơ trước mặt Uyển Nhi, “Những cái tên còn lại, ngươi viết cho bổn cung xem.”
Uyển Nhi kinh hãi, vội vàng quỳ xuống, “Thần thật sự không biết!”
Võ Hậu lạnh lùng liếc nhìn Uyển Nhi, “Ngươi không biết?”
“Thần xác thật không biết.” Uyển Nhi trả lời đúng sự thật, ngẩng đầu mà bằng phẳng đối diện với khuôn mặt của Võ Hậu.
Võ Hậu gắt gao nhìn chằm chằm Uyển Nhi, nhìn hồi lâu, nhìn thấy ánh mắt nàng cũng không có lập loè, đáy mắt lại hiện lên một mạt nghi hoặc, “Ngươi thật sự không biết?”
“Nếu thần biết, sao dám giấu giếm?” Uyển Nhi xác thật chỉ biết chuyện, lại không biết nội dung.
Án mưu phản Đông Cung, nàng tra được không chỉ có ba người này, Lý Hiền chỉ nói với Thái Bình ba người, có lẽ chính là muốn châm ngòi tín nhiệm giữa mẫu tử các nàng.

Đã bị giam cầm, còn không an phận.
Võ Hậu nhịn xuống sát ý, ra hiệu Uyển Nhi đứng dậy, “Đến mài mực, bổn cung còn có rất nhiều tấu chương phải phúc thẩm.” Thái Tử giám quốc làm được chút chuyện, còn lại đều phải để nàng tới sửa từng cọc từng kiện.

Chờ nàng giải quyết xong những việc này, quay đầu lại đi tra chuyện danh sách Thái Bình biết được.
Uyển Nhi đứng dậy, bắt đầu nghiền mực chu sa cho Võ Hậu.

Nàng đè nặng hô hấp, nhẹ thở ra một hơi, sợ thở quá nặng sẽ bị Võ Hậu phát giác.

Võ Hậu đột nhiên sinh nghi, chỉ có một khả năng —— Thái Bình mới vừa rồi ở trước mặt Võ Hậu lộ ra vẻ hổ thẹn.
Võ Hậu là người thông minh như vậy, mắt thấy Thái Bình sinh thẹn, làm sao không nghĩ nhiều?
Màn đêm buông xuống, Hồng Nhụy vội vàng trở về thiên điện, nhìn thấy Uyển Nhi còn đang sao chép kinh thư, nhịn không được thở dài một tiếng.
Uyển Nhi không ngẩng đầu, “Làm sao vậy?”
“Bệ hạ hạ chỉ, mệnh điện hạ lấy thân phận nữ quan đến Tấn Dương cầu phúc nửa năm.” Hồng Nhụy nôn nóng mà trần thuật tin tức nghe được, khuôn mặt tràn đầy u sầu mà nhìn Uyển Nhi, “Đại nhân sẽ không gặp được công chúa trong thời gian rất dài đó.”
“Xuỵt.”
Uyển Nhi lấy đuôi bút che miệng, ý bảo Hồng Nhụy chớ có nhiều lời.
Hồng Nhụy cuống quít che miệng, ngồi xuống ở bên cạnh Uyển Nhi, xem Uyển Nhi còn viết chữ, cũng không có ý định dừng lại, nhịn không được nhỏ giọng hỏi: “Đại nhân…… không lo lắng sao?”
“Nàng ấy đến Tấn Dương là chuyện tốt, lưu lại Trường An ngược lại là tai họa.” Uyển Nhi viết không nhanh không chậm, ít nhất trong vòng năm nay, Thái Bình sẽ không giống đời trước gả cho Tiết Thiệu, cũng sẽ không có kiếp nạn chịu tang phu mấy năm sau.
Hồng Nhụy không hiểu, “Điện hạ sao lại có tai họa?”
“Năm nay Thổ Phiên lại tới cầu thân.” Uyển Nhi dừng bút, nghiêng mặt nhìn về phía Hồng Nhụy, “Dưới gối Nhị Thánh, chỉ còn một vị công chúa có thể là điện hạ.”
Hồng Nhụy nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, gật đầu thật mạnh, “Nô tỳ đã hiểu!”
Uyển Nhi nhìn thoáng qua kinh văn đã sao chép xong bên cạnh, trên tay vốn là một quyển cuối cùng, “Chờ ta đêm nay sao chép xong kinh văn, sáng mai ngươi liền mang kinh văn đến cho điện hạ.”
Hồng Nhụy gật đầu, “Vâng.”
“Lại mang thêm một câu cho nàng.” Uyển Nhi nghiêng mặt nhìn đèn kéo quân ở một bên, mỉm cười nói, “Thọ lễ cho Thiên Hậu không thể chỉ có mấy quyển kinh văn này, xin điện hạ lúc cầu phúc nhàn hạ, ngẫm thử xem còn có thể làm thêm chút gì?”
“Vâng.” Hồng Nhụy lại đáp ứng một tiếng, nhìn thấy Uyển Nhi lại bắt đầu sao chép kinh văn, cũng không có dặn dò gì, “Không còn?”
“Không còn, về phần ta, ngươi một chữ cũng không cần đề cập.” Uyển Nhi mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
Hồng Nhụy đành phải nhịn xuống lời muốn nói, ngày mai ngược lại là nàng có chút lời muốn nói với Xuân Hạ.

Xuân Hạ lần này khẳng định phải bồi công chúa đến Tấn Dương, vừa đi nửa năm, nàng xác thật sẽ rất nhớ.
Uyển Nhi sao chép một canh giờ, cuối cùng đã sao xong một quyển cuối cùng này, nghiêng mặt nhìn về phía Hồng Nhụy ghé vào trên kỷ án ngủ say đã lâu, nàng không khỏi cười khẽ, nhẹ nhàng mà lay tỉnh Hồng Nhụy, “Đi xuống nghỉ ngơi đi, để ta thu thập.”
“Nô tỳ…… Để cho nô tỳ làm cho……” Hồng Nhụy híp mắt, chưa hoàn toàn thanh tỉnh.
“Không cần, ngươi như vậy chẳng may xếp sai trang, điện hạ sẽ còn phải xếp lại.” Uyển Nhi một bên nói, một bên sửa sang lại cuốn kinh, không được bao lâu liền đã thu thập thỏa đáng, đóng lại hộp.
Sáng sớm ngày thứ hai, Uyển Nhi tỉnh lại liền đến Tử Thần Điện hầu hạ Thiên Hậu, Hồng Nhụy dựa theo ý tứ của Uyển Nhi, ôm kinh đến Thanh Huy Các.
Mới đi được hai bước, Hồng Nhụy liền cảm giác có người đi theo.

Nàng nhịn không được quay đầu lại nhìn vài lần, nhưng phía sau ngoại trừ Vũ Lâm Quân đi tuần, cũng không có ai khác.

Hồng Nhụy cảm thấy là chính mình suy nghĩ nhiều, liền tiếp tục cất bước.
Tới Thanh Huy Các, Thái Bình cũng chỉ để Xuân Hạ ra nhận đồ.
Hồng Nhụy dặn dò hai câu với Xuân Hạ, liền rời khỏi Thanh Huy Các.

Nàng càng nghĩ càng thấy không đúng, hai vị chủ tử sao giống như đã ước hẹn trước, một chữ cũng không để lại cho đối phương.
Đêm đến, Hồng Nhụy bưng nước ấm vào thiên điện hầu hạ Uyển Nhi rửa mặt chải đầu, mới vừa buông chậu nước, liền nghe Uyển Nhi nói: “Hồng Nhụy, về sau khi cùng Xuân Hạ nói chuyện, đừng có quá thân cận.”
Hồng Nhụy giật mình, “Làm sao vậy?”
“Bùi thị hôm nay âm thầm theo dõi ngươi, nghe được ngươi dặn dò với Xuân Hạ.” Uyển Nhi nói ra thong thả, Hồng Nhụy lại thấy lạnh cả người, may mắn không có nói ra chuyện của điện hạ cùng đại nhân.
“Nàng dặn dò ta, quản ngươi nhiều hơn, đừng để điện hạ gặp phải lời đồn vớ vẩn gì.” Uyển Nhi nói xong, cầm tay Hồng Nhụy, “Trong cung tai mắt đông đảo, nói nhiều sai nhiều, hiểu không?”
Hồng Nhụy gật đầu thật mạnh, “Nô tỳ biết sai rồi.”
“Quan tâm không có sai, sai chính là trong cung không chấp nhận được thân cận như vậy.” Uyển Nhi nắm thật chặt tay Hồng Nhụy, “Dù sao chúng ta đều là nô tỳ, đầu có rơi hay không, chỉ dựa vào một câu của bề trên.”
Thời điểm này, sống sót mới là quan trọng nhất.
_____
Chú giải
Bí Các: cơ quan lưu trữ các cuốn sách, thư pháp, tranh vẽ hiếm, bí mật
Hạn Bạt: nữ thần hạn hán trong thần thoại Trung Hoa.

Chapter
1 Chương 1: Rượu Độc
2 Chương 2: Ánh Trăng
3 Chương 3: Hoa Lê
4 Chương 4: Cánh Diều
5 Chương 5: Đề Hồ
6 Chương 6: Tàng Chuyết
7 Chương 7: Lựa Chọn
8 Chương 8: Thư Đồng
9 Chương 9: Nghe Giảng
10 Chương 10: Tin Đồn
11 Chương 11: Du Hồ
12 Chương 12: Trụy Thủy
13 Chương 13: Noãn Y
14 Chương 14: Manh Mối
15 Chương 15: Biến Số
16 Chương 16: Chiết Liễu
17 Chương 17: Hoàn Thư
18 Chương 18: Trở Về
19 Chương 19: Kiêu Căng
20 Chương 20: Dư Âm
21 Chương 21: Ngũ Tự
22 Chương 22: Thăm Dò
23 Chương 23: Tiết Tấu
24 Chương 24: Đạo Thuật
25 Chương 25: Giương Cánh
26 Chương 26: Mã Cầu
27 Chương 27: Lưỡi Đao
28 Chương 28: Kiến Hồng
29 Chương 29: 29: Trường An
30 Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31 Chương 31: 31: Cửu Biệt
32 Chương 32: 32: Mộ Minh
33 Chương 33: 33: Viết Chữ
34 Chương 34: 34: Tương Thủ
35 Chương 35: 35: Long Ân
36 Chương 36: 36: Khiển Trách
37 Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38 Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39 Chương 39: 39: Tư Náo
40 Chương 40: 40: Xuất Cung
41 Chương 41: 41: Pháo Hoa
42 Chương 42: 42: Đừng Sợ
43 Chương 43: 43: Điểm Trang
44 Chương 44-45
45 Chương 46: 46: Diện Thánh
46 Chương 47: 47: Xoa Má
47 Chương 48: 48: Ám Độ
48 Chương 49: 49: Thị Tẩm
49 Chương 50: 50: Sấm Cung
50 Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51 Chương 52: 52: Lưu Cung
52 Chương 53: 53: Nữ Quan
53 Chương 54: 54: Đêm Lành
54 Chương 55: 55: Làm Thơ
55 Chương 56: 56: Hương Thu
56 Chương 57: 57: Giải Vây
57 Chương 58: 58: Giáo Huấn
58 Chương 59: 59: Dấu Hôn
59 Chương 60: 60: Cung Dạ
60 Chương 61: 61: Cam Tâm
61 Chương 62: 62: Máu Tanh
62 Chương 63: 63: May Mắn
63 Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64 Chương 65: 65: Rời Lao
65 Chương 66: 66: Dạ Thám
66 Chương 67: 67: Thái Tử
67 Chương 68: 68: Vi Thị
68 Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69 Chương 70: 70: Tra Hỏi
70 Chương 71: 71: Suy Đoán
71 Chương 72: 72: Không Cho
72 Chương 73: 73: Lễ Vật
73 Chương 74: 74: Tuyết Đông
74 Chương 75: 75: Bắt Đầu
75 Chương 76: 76: Bỏ Được
76 Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77 Chương 78: 78: Đuổi Đi
78 Chương 79: 79: Tương Kiến
79 Chương 80: 80: Chá Chi
80 Chương 81: 81: Thủy Đăng
81 Chương 82: 82: Diễn Trò
82 Chương 83: 83: Chính Sự
83 Chương 84: 84: Danh Sách
84 Chương 85: 85: Đêm Xuân
85 Chương 86: 86: Cảnh Báo
86 Chương 87: 87: Hậu Phách
87 Chương 88: 88: Góp Lời
88 Chương 89: 89: Thận Trọng
89 Chương 90: 90: Hai Nơi
90 Chương 91: 91: Mai Đỏ
91 Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92 Chương 93: 93: Đi Theo
93 Chương 94: 94: Đường Về
94 Chương 95: 95: Hợp Mưu
95 Chương 96: 96: Mặt Nạ
96 Chương 97: 97: Vào Đông
97 Chương 98: 98: Quà Mừng
98 Chương 99: 99: Chiếu Thư
99 Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100 Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101 Chương 102: 102: Tương Tư
102 Chương 103: 103: Xá Địch
103 Chương 104: 104: Biển Giấm
104 Chương 105: 105: Phạm Thượng
105 Chương 106: 106: Vết Tích
106 Chương 107: 107: Nắng Sớm
107 Chương 108: 108: Đạo Yến
108 Chương 109: 109: Lâm Biệt
109 Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110 Chương 111: 111: Nổi Gió
111 Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112 Chương 113: 113: Không Về
113 Chương 114: 114: Dã Tâm
114 Chương 115: 115: Lửa Lớn
115 Chương 116: 116: Tâm Dược
116 Chương 117: 117: Vảy Ngược
117 Chương 118: 118: Sơ Tâm
118 Chương 119: 119: Hôn Sự
119 Chương 120: 120: Dạ Thoại
120 Chương 121: 121: Về Triều
121 Chương 122: 122: Tàng Kinh
122 Chương 123: 123: Ôm Nhau
123 Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124 Chương 125: 125: Minh Đường
125 Chương 126: 126: Sâu Kiến
126 Chương 127: 127: Phò Mã
127 Chương 128: 128: Hoa Chúc
128 Chương 129: 129: Hoà Ly
129 Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130 Chương 131: 131: Thanh Trì
131 Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132 Chương 133: 133: Hàn Chứng
133 Chương 134: 134: Kẽ Hở
134 Chương 135: 135: Thiên Hạ
135 Chương 136: 136: Gia Viên
136 Chương 137: 137: Thói Quen
137 Chương 138: 138: Võ Thị
138 Chương 139: 139: Phi Ngựa
139 Chương 140: 140: Tư Hình
140 Chương 141: 141: Đêm Trước
141 Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142 Chương 143: 143: Lễ Mừng
143 Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144 Chương 145: 145: Nuốt Lời
145 Chương 146: 146: Cá Chạch
146 Chương 147: 147: Sát Tâm
147 Chương 148: 148: Khó Độ
148 Chương 149: 149: Danh Tướng
149 Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150 Chương 151: 151: Đánh Giá
151 Chương 152: 152: Đế Tâm
152 Chương 153: 153: Sơ Thắng
153 Chương 154: 154: Triều Bái
154 Chương 155: 155: Quốc Yến
155 Chương 156: 156: Thái Bình
156 Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157 Chương 158: 158: Đại Thế
158 Chương 159: 159: Nói Thật
159 Chương 160: 160: Ngư Ông
160 Chương 161: 161: Nguy Cơ
161 Chương 162: 162: Di Hoa
162 Chương 163: 163: Khả Nghi
163 Chương 164: 164: Ngự Rượu
164 Chương 165: 165: Tứ Ca
165 Chương 166: 166: Mật Thẩm
166 Chương 167: Lựa chọn
167 Chương 168: Ngủ đông
168 Chương 169: Noãn ngọc
169 Chương 170: Thanh toán
170 Chương 171: Vây Ngụy
171 Chương 172: Cầu mây
172 Chương 173: Hoàng trang
173 Chương 174: Nhớ nhung
174 Chương 175: Đầy tháng
175 Chương 176: Đậu đỏ
176 Chương 177: Phá trận
177 Chương 178: Không cam
178 Chương 179: Tư thục
179 Chương 180: Tinh diễm
180 Chương 181: 181: Chiêm Sự
181 Chương 182: 182: Chính Sự
182 Chương 183: 183: Vấn Chính
183 Chương 184: 184: Phu Tử
184 Chương 185: 185: Tạm Biệt
185 Chương 186: 186: Có Nàng
186 Chương 187: 187: Thu Lưới
187 Chương 188: 188: Thắng Trận
188 Chương 189: 189: Bình Yên
189 Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190 Chương 191: 191: Mời Cầu
191 Chương 192: 192: Chơi Cầu
192 Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193 Chương 195: 195: Ám Tiễn
194 Chương 196: 196: Đồ Đao
195 Chương 197: 197: Giăng Lưới
196 Chương 198: 198: Phản Sát
197 Chương 199: 199: Đền Tội
198 Chương 200: 200: Thu Quan
199 Chương 201: 201: Danh Tự
200 Chương 202: 202: Sách Phong
201 Chương 203: 203: Thành Toàn
202 Chương 204: 204: Quân Lâm
203 Chương 205: 205: Tranh Chấp
204 Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205 Chương 207: 207: Hôn Quân
206 Chương 208: 208: Nuông Chiều
207 Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208 Chương 210: 210: Đông Tầm
209 Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210 Chương 212: 212: Vô Biên
211 Chương 213: 213: Di Chiếu
212 Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213 Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214 Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết
Chapter

Updated 214 Episodes

1
Chương 1: Rượu Độc
2
Chương 2: Ánh Trăng
3
Chương 3: Hoa Lê
4
Chương 4: Cánh Diều
5
Chương 5: Đề Hồ
6
Chương 6: Tàng Chuyết
7
Chương 7: Lựa Chọn
8
Chương 8: Thư Đồng
9
Chương 9: Nghe Giảng
10
Chương 10: Tin Đồn
11
Chương 11: Du Hồ
12
Chương 12: Trụy Thủy
13
Chương 13: Noãn Y
14
Chương 14: Manh Mối
15
Chương 15: Biến Số
16
Chương 16: Chiết Liễu
17
Chương 17: Hoàn Thư
18
Chương 18: Trở Về
19
Chương 19: Kiêu Căng
20
Chương 20: Dư Âm
21
Chương 21: Ngũ Tự
22
Chương 22: Thăm Dò
23
Chương 23: Tiết Tấu
24
Chương 24: Đạo Thuật
25
Chương 25: Giương Cánh
26
Chương 26: Mã Cầu
27
Chương 27: Lưỡi Đao
28
Chương 28: Kiến Hồng
29
Chương 29: 29: Trường An
30
Chương 30: 30: Sóng Ngầm
31
Chương 31: 31: Cửu Biệt
32
Chương 32: 32: Mộ Minh
33
Chương 33: 33: Viết Chữ
34
Chương 34: 34: Tương Thủ
35
Chương 35: 35: Long Ân
36
Chương 36: 36: Khiển Trách
37
Chương 37: 37: Thỉnh Cầu
38
Chương 38: 38: Lạc Tuyết
39
Chương 39: 39: Tư Náo
40
Chương 40: 40: Xuất Cung
41
Chương 41: 41: Pháo Hoa
42
Chương 42: 42: Đừng Sợ
43
Chương 43: 43: Điểm Trang
44
Chương 44-45
45
Chương 46: 46: Diện Thánh
46
Chương 47: 47: Xoa Má
47
Chương 48: 48: Ám Độ
48
Chương 49: 49: Thị Tẩm
49
Chương 50: 50: Sấm Cung
50
Chương 51: 51: Tâm Nguyện
51
Chương 52: 52: Lưu Cung
52
Chương 53: 53: Nữ Quan
53
Chương 54: 54: Đêm Lành
54
Chương 55: 55: Làm Thơ
55
Chương 56: 56: Hương Thu
56
Chương 57: 57: Giải Vây
57
Chương 58: 58: Giáo Huấn
58
Chương 59: 59: Dấu Hôn
59
Chương 60: 60: Cung Dạ
60
Chương 61: 61: Cam Tâm
61
Chương 62: 62: Máu Tanh
62
Chương 63: 63: May Mắn
63
Chương 64: 64: Lĩnh Mệnh
64
Chương 65: 65: Rời Lao
65
Chương 66: 66: Dạ Thám
66
Chương 67: 67: Thái Tử
67
Chương 68: 68: Vi Thị
68
Chương 69: 69: Ngắn Ngủi
69
Chương 70: 70: Tra Hỏi
70
Chương 71: 71: Suy Đoán
71
Chương 72: 72: Không Cho
72
Chương 73: 73: Lễ Vật
73
Chương 74: 74: Tuyết Đông
74
Chương 75: 75: Bắt Đầu
75
Chương 76: 76: Bỏ Được
76
Chương 77: 77: Lĩnh Mệnh
77
Chương 78: 78: Đuổi Đi
78
Chương 79: 79: Tương Kiến
79
Chương 80: 80: Chá Chi
80
Chương 81: 81: Thủy Đăng
81
Chương 82: 82: Diễn Trò
82
Chương 83: 83: Chính Sự
83
Chương 84: 84: Danh Sách
84
Chương 85: 85: Đêm Xuân
85
Chương 86: 86: Cảnh Báo
86
Chương 87: 87: Hậu Phách
87
Chương 88: 88: Góp Lời
88
Chương 89: 89: Thận Trọng
89
Chương 90: 90: Hai Nơi
90
Chương 91: 91: Mai Đỏ
91
Chương 92: 92: Cữu Ngũ
92
Chương 93: 93: Đi Theo
93
Chương 94: 94: Đường Về
94
Chương 95: 95: Hợp Mưu
95
Chương 96: 96: Mặt Nạ
96
Chương 97: 97: Vào Đông
97
Chương 98: 98: Quà Mừng
98
Chương 99: 99: Chiếu Thư
99
Chương 100: 100: Thỉnh Chỉ
100
Chương 101: 101: Thỉnh Tội
101
Chương 102: 102: Tương Tư
102
Chương 103: 103: Xá Địch
103
Chương 104: 104: Biển Giấm
104
Chương 105: 105: Phạm Thượng
105
Chương 106: 106: Vết Tích
106
Chương 107: 107: Nắng Sớm
107
Chương 108: 108: Đạo Yến
108
Chương 109: 109: Lâm Biệt
109
Chương 110: 110: Đưa Tiễn
110
Chương 111: 111: Nổi Gió
111
Chương 112: 112: Quan Nhỏ
112
Chương 113: 113: Không Về
113
Chương 114: 114: Dã Tâm
114
Chương 115: 115: Lửa Lớn
115
Chương 116: 116: Tâm Dược
116
Chương 117: 117: Vảy Ngược
117
Chương 118: 118: Sơ Tâm
118
Chương 119: 119: Hôn Sự
119
Chương 120: 120: Dạ Thoại
120
Chương 121: 121: Về Triều
121
Chương 122: 122: Tàng Kinh
122
Chương 123: 123: Ôm Nhau
123
Chương 124: 124: Đứa Nhỏ
124
Chương 125: 125: Minh Đường
125
Chương 126: 126: Sâu Kiến
126
Chương 127: 127: Phò Mã
127
Chương 128: 128: Hoa Chúc
128
Chương 129: 129: Hoà Ly
129
Chương 130: 130: Đưa Thuốc
130
Chương 131: 131: Thanh Trì
131
Chương 132: 132: Giấy Đỏ
132
Chương 133: 133: Hàn Chứng
133
Chương 134: 134: Kẽ Hở
134
Chương 135: 135: Thiên Hạ
135
Chương 136: 136: Gia Viên
136
Chương 137: 137: Thói Quen
137
Chương 138: 138: Võ Thị
138
Chương 139: 139: Phi Ngựa
139
Chương 140: 140: Tư Hình
140
Chương 141: 141: Đêm Trước
141
Chương 142: 142: Nữ Hoàng
142
Chương 143: 143: Lễ Mừng
143
Chương 144: 144: Quan Nhỏ
144
Chương 145: 145: Nuốt Lời
145
Chương 146: 146: Cá Chạch
146
Chương 147: 147: Sát Tâm
147
Chương 148: 148: Khó Độ
148
Chương 149: 149: Danh Tướng
149
Chương 150: 150: Sáng Tỏ
150
Chương 151: 151: Đánh Giá
151
Chương 152: 152: Đế Tâm
152
Chương 153: 153: Sơ Thắng
153
Chương 154: 154: Triều Bái
154
Chương 155: 155: Quốc Yến
155
Chương 156: 156: Thái Bình
156
Chương 157: 157: Phụng Dưỡng
157
Chương 158: 158: Đại Thế
158
Chương 159: 159: Nói Thật
159
Chương 160: 160: Ngư Ông
160
Chương 161: 161: Nguy Cơ
161
Chương 162: 162: Di Hoa
162
Chương 163: 163: Khả Nghi
163
Chương 164: 164: Ngự Rượu
164
Chương 165: 165: Tứ Ca
165
Chương 166: 166: Mật Thẩm
166
Chương 167: Lựa chọn
167
Chương 168: Ngủ đông
168
Chương 169: Noãn ngọc
169
Chương 170: Thanh toán
170
Chương 171: Vây Ngụy
171
Chương 172: Cầu mây
172
Chương 173: Hoàng trang
173
Chương 174: Nhớ nhung
174
Chương 175: Đầy tháng
175
Chương 176: Đậu đỏ
176
Chương 177: Phá trận
177
Chương 178: Không cam
178
Chương 179: Tư thục
179
Chương 180: Tinh diễm
180
Chương 181: 181: Chiêm Sự
181
Chương 182: 182: Chính Sự
182
Chương 183: 183: Vấn Chính
183
Chương 184: 184: Phu Tử
184
Chương 185: 185: Tạm Biệt
185
Chương 186: 186: Có Nàng
186
Chương 187: 187: Thu Lưới
187
Chương 188: 188: Thắng Trận
188
Chương 189: 189: Bình Yên
189
Chương 190: 190: Trảm Nịnh
190
Chương 191: 191: Mời Cầu
191
Chương 192: 192: Chơi Cầu
192
Chương 193-194: 193: Tâm thù - 194: Trải Đường
193
Chương 195: 195: Ám Tiễn
194
Chương 196: 196: Đồ Đao
195
Chương 197: 197: Giăng Lưới
196
Chương 198: 198: Phản Sát
197
Chương 199: 199: Đền Tội
198
Chương 200: 200: Thu Quan
199
Chương 201: 201: Danh Tự
200
Chương 202: 202: Sách Phong
201
Chương 203: 203: Thành Toàn
202
Chương 204: 204: Quân Lâm
203
Chương 205: 205: Tranh Chấp
204
Chương 206: 206: Chiêu Nghi
205
Chương 207: 207: Hôn Quân
206
Chương 208: 208: Nuông Chiều
207
Chương 209: 209: Hợp Cẩn
208
Chương 210: 210: Đông Tầm
209
Chương 211: 211: Đỏ Tươi
210
Chương 212: 212: Vô Biên
211
Chương 213: 213: Di Chiếu
212
Chương 214: 214: Thượng Nguyên
213
Chương 215: 215: Ngoại Truyện 1 Mạch Thượng Hoa
214
Chương 216: 216: Ngoại Truyện 2 Niệm Thanh Mai Hết