Chương 88: Lo mất

Thời gian Diên Mi hỏi một câu thì bên trong truyền ra tiếng cười đùanhẹ nhàng, Liên cô cũng từ bên trong ra đón hành lễ: "Thái hậu vừa nhắc tới thì Hoàng thượng và nương nương liền đến."

Tiêu Lan nắm tay Diên Mi bước lên bậc thềm: "Người tiến cung là ai?"

Liên cô thấy mặc dù sắc mặt hắn âm trầm, bước chân lại nhẹ nhàng, đimột chuyến đến Hoa Lâm viên giống như cây xuân đón gió, quanh thân tỏa ra cỗ phấn chấn, dù có là hôm đánh tiến hoàng cung cũngkhông được như thế, lại nhìn Diên Mi một chút, thật không có biến hóa gì lớn, chỉ là mấy ngày không gặp, tựa hồ nẩy nở hơn một chút, càng ngày càng tươi đẹp. Liên cô có chút vui mừng, nhỏ giọng trả lời: "Là Thẩm phu nhân phủ đại tư mã cùng Thẩm cô nương."

Tiêu Lan chau mày, - - thái hậu Thẩm thị mặc dù đã quá cố, nhưng Thẩm gia cũng không hề đổ, lại thêm một nhà của Thẩm phu nhân Ngu thị, thế lực hai đại thế gia ở trong triều thâm căn cố đế, không có chuyện bị rung chuyển đơn giản như thế.

Cho nên sau khi Tiêu Lan lên ngôi, chẳng những không lập tức khai đao với Thẩm Trạm, ngược lại càng ban thêm phong hào tước vị nhất đẳng cho ông ta, hai người vẫn như trước giống như chuyện gì cũng đều chưa từng phát sinh, trên triều quả thực quân thánh thần hiền, duy trì một loại cân bằng cực kỳ tế nhị.

Nhưng mà người người đều rõ, sự cân bằng này không thể nào liên tục kéo dài nữa, hai phe chống đỡ, cuối cùng không phải là gió đông thổi bạt gió tây thì chính là gió tây áp đảo gió đông, chỉ đợi xem ai khôngchịu nổi trước mà cúi đầu.

Bất quá trước mắt, đứng về phía Thẩm đại tư mã vẫn có khá nhiều người, dù sao bên đó có hai nhà Thẩm, Ngu mà tân đế căn cơ chưa ổn, lại trẻ tuổi, chờ sau khi hao hết nhuệ khí, không thể nói trước được có thua hay không.

Trước đó không phải có Thái Hòa đế và tiểu hoàng đế mới chỉ ngồitrên ghế rồng vài ngày làm thí dụ đó thôi?

Có lẽ Hoắc thị cũng nghĩ như thế, cho nên đã nóng lòng tìm con đường thứ ba.

Khóe miệng Tiêu Lan nhếch một cái, đổi cách mỉm cười, đưa tay giúp Diên Mi chỉnh ngay ngắn mũ tuyết, dắt tay nàng vào trong, Hoắc thị ngồi ở chủ vị, ngay dưới tay là một phụ nhân mặc đại bào màu xanh đậm, mặt rất trắng, mày liễu mắt phượng, một thân khoan thai, bởi vì sống an nhàn sung sướng nên vẫn khá là trẻ tuổi, chính là đại Tư Mã phu nhân Ngu thị; xuống nữa là một nữ hài nhi mười hai, mười ba tuổi, mặc một bộ váy ngắn thêu Quảng Đông màu hồng, đai lưng màu vàng, cực kỳ dễ chú ý - - nữ hài nhi này Tiêu Lan và Diên Mi đều đãgặp ở ngày thành hôn hôm đó, là thiên kim phủ đại tư mã, thân muội muội của Thẩm Nguyên Sơ, Thẩm Như Lan.

Hẳn là nghe thấy tiểu thái giám thông báo, lúc Tiêu Lan và Diên Mi đivào, Ngu thị mang Thẩm Như Lan đứng dậy, các nàng còn là lần đầu yết kiến, nên hành đại lễ, Tiêu Lan cười nói: "Phu nhân mau đứng dậy."

Tay Ngu thị đáp cổ tay Liên cô đứng dậy, có thể do hơi vội mà trâm cài giữa tóc mai lay động khá lớn, Thẩm Như Lan liền ở phía sau đỡ mẫu thân mình một phen, Ngu thị nhẹ nhàng bình ổn, ngẩng đầu nhìn về phía người đã đi đến chủ vị, tân hoàng cùng hoàng hậu - - Hoàng thượng vừa mới hai mươi mốt, một thân huyền y anh khí, cao ngất anhtuấn; hoàng hậu... Ngu thị nhìn Diên Mi hơi thất thần, Thẩm Như Lan lặng lẽ kéo tay áo bà, "Mẫu thân?"

Ngu thị che tay áo, khôi phục tư thái thong dong: "Khi Hoàng thượng còn nhỏ, thần phụ còn gặp qua một lần, bây giờ lại nhận không ra."

Khi đó Tiêu Lan tám, chín tuổi, Thẩm phủ có thêm một thiên kim nên tổ chức tiệc trăm ngày, lúc đó Thẩm Trạm còn chưa ngồi vào vị trí đại tư mã, nhưng đã ngầm có thế lực cường đại, nữ nhi này đến đúng lúc, cơ hồ vừa ra đời tất cả mọi người liền biết đến, sau này nhẹ thì là vương phi của một vị hoàng tử, nặng thì sẽ vào đông cung đi. Cho nên tiệc trăm ngày tổ chức cực kỳ náo nhiệt, Đoan Vương Phủ tự nhiên có thiếp mời, Tiêu Lan theo huynh trưởng đi trước, đã gặp qua Ngu thị, chỉ là hắn từ trước đến nay không thích náo nhiệt, không muốn đến gần nên kỳ thật ấn tượng đối với Ngu thị cũng chỉ giới hạn ở cẩm y hoa lệ và đầu đầy châu trâm.

hắn vuốt cằm nói: "Trẫm cũng còn nhớ, đã qua rất nhiều năm, phu nhân lại không thay đổi chút nào."

Ngu thị nhẹ nhàng cười cười, ánh mắt rơi xuống trên người tân hoàng hậu một bên: "Vốn mấy ngày trước thần phụ mang nhóm mệnh phụ vào cung yết kiến, nhưng liên tục không có nương nương nên mới trì hoãn đến hôm nay."

Diên Mi ngồi đoan trang nghiêm túc, hơi im lặng một lát mới mở miệng: "không sao."

Ánh mắt Ngu thị còn dừng lại, tựa hồ muốn nghe nàng nói thêm vài câu nữa, nhưng Diên Mi nói xong thì im lặng, cũng không có ý sẽ mở miệng nữa, Ngu thị nắm chặt lấy tay áo, trong miệng khô ran.

Mẹ con các nàng vào cung đã một lúc, nên gặp đã gặp, lời nên nóicũng đã nói liền muốn cáo lui xuất cung, Hoắc thị nói: "Lan nhi hài tử này tính tình tốt, rãnh rỗi thì cho nàng thường xuyên tiến cung, đến chỗ ta giải buồn, Hoàng hậu không lớn hơn nàng mấy tuổi, cũng có thể đến nói chuyện với nàng."

Thẩm Như Lan phúc thân, thời gian qua nàng đã dưỡng được tính thận trọng, từ khi Tiêu Lan và Diên Mi bước vào, nàng liền hiếu kỳ quan sát, chẳng kiêng dè lại không e ngại, lúc nhìn về phía Tiêu Lan còn có chút đánh giá. 

trên mặt Ngu thị cũng không có thần sắc quá mức vui mừng, khom người: "Thái hậu nâng đỡ, ngài không chê tiểu nữ hồ nháo là tốt rồi. Chỉ là mới yết kiến, còn chưa tới bên trong cung Hoàng hậu nương nương ra mắt, quả thực là vô lễ rồi."

Tiêu Lan không muốn cho các nàng đến Xích Ô Điện nói chuyện, nhưng lại thấy Diên Mi mệt mỏi, nghĩ trước hết để cho nàng trở về nằm một lát, liền nghiêng đầu nhìn Diên Mi trưng cầu, Diên Mi vẫn chưa phát giác ra cái gì, lúc nữ quan nói quy củ, đã tỉ mỉ dạy nên tiếp kiến mệnh phụ như thế nào, giữ lễ nghi là được, Diên Mi thích nói thìnói, không thích nói thì cho người cáo lui là được, nên nàng đứng dậy, về Xích Ô Điện trước, Tiêu Lan âm thầm hướng nàng nháy mắt nàng cũng không nhìn thấy, Ngu thị và Thẩm Như Lan liền cáo lui đi theo nàng.

Hôm nay tâm tình Hoắc thị hiển nhiên khá tốt, sai người bưng cho hắnmột chén trà sữa dê nóng, cười nói: "Ta nghĩ các ngươi sẽ đó mấy ngày mới hồi cung đâu, không nghĩ rằng hôm nay đã về rồi."

Tiêu Lan để chén trà qua một bên: "Trẫm không phải đã sai người trở về báo cho mẫu thân sao."

Hoắc thị ừ một tiếng, xoa xoa huyệt thái dương, nói: "Mấy ngày trước lạnh, cực kỳ đau đầu, Liên cô nói rồi mà mấy ngày nay ta cứ hồ đồ."

Tiêu Lan mím môi, đến cùng mấy ngày nay đã bỏ mặc Hoắc thị nên hỏi: "Mẫu thân có sao không? đã cho thái y nhìn chưa?"

Hoắc thị khoát khoát tay, "Mấy năm này có chút bệnh cũ, vừa thổi gió liền vô cùng đau đớn, thân già này, chắc cũng không được vài năm nữa."

Tiêu Lan nhíu mày: "Mẫu thân không nên nói vậy."

Hoắc thị thở ra một hơi: "Chuyện này có là gì, mẫu thân sớm muộn gì cũng phải nhắm mắt, chỉ là không yên lòng các ngươi mà thôi. Đúng rồi, lúc nãy vào có thấy hai người bên ngoài không?"

Tiêu Lan không ngờ bà lại chủ động nhắc tới, lãnh ý hơi thu liễm mộtchút: "đang muốn hỏi mẫu thân, bên ngoài là ai? Nhi tử nhưng khôngnhớ, bản thân khi nào thì gọi người tiến cung?"

Hoắc thị dựa người ra phía sau, kinh ngạc hỏi: "Hoàng hậu không nóivới ngươi sao?"

Ngực Tiêu Lan thắt lại, "... nói cái gì?"

"Hài tử này", Hoắc thị thu cằm, cười có chút bất đắc dĩ, "Chính làkhông thích thể thiện, tính tình chịu thiệt, tâm địa lại rất tốt. Ngươi đãđăng cơ, nạp phi là tất nhiên, tế lễ hôm trước hai mẹ con chúng ta đãnói đến chuyện này, hoàng hậu hiểu đại sự, hậu cung này cũng vắng lạnh, nói phải nạp thêm mấy người mới tốt. Vốn nên chờ ngươi ra chiếu chỉ, nhưng trong triều ngươi bận rộn đến chân không chạm đấtthì sao mà chú ý chuyện này cho được? Ta nghĩ năm nay liền tuyển luôn, trước chọn mấy vị là nữ nhi có độ tuổi thích hợp của mấy nhà quan trong kinh, bổ sung nhân khí. Hoàng hậu cảm thấy cũng đươc, sai người đưa mấy bức họa tới, chọn vài người. không nói với ngươi, tám phần là muốn tạo niềm vui bất ngờ."

Sắc mặt Tiêu Lan đã hơi thay đổi, cố gắng khắc chế, chậm rãi nói: "Hoàng hậu chọn?"

"Có phải nhìn hai người bên ngoài cũng được không?" Hoắc thị cười vẫy vẫy tay, Liên cô ôm vài cuộn tranh đến, Hoắc thị chỉ chỉ một cái: "Hoàng hậu là có tâm, đều đã xem qua một lượt, ánh mắt khá tốt, tuyển vài người đều là dung mạo thượng đẳng, ngươi nhìn một chútđi."

Tiêu Lan mím chặt môi, mở vài bức họa ra, dung mạo tốt hay khônghắn không có lưu ý, nhưng trên đầu mỗi bức tranh vẽ chân dung, đều vòng một cái vòng tròn to.

Vừa lớn vừa tròn.

Nét bút, lớn nhỏ, mỗi tấm cơ hồ giống nhau như đúc.

Tiêu Lan đã nhìn không biết bao nhiêu thứ nàng vẽ rồi nên một chút cũng sẽ không nhận nhầm.

- - Đây đúng là Diên Mi tự tay vẽ.

Chapter
1 Chương 1: Vinh sủng
2 Chương 2: Phúc họa
3 Chương 3: Si ngốc
4 Chương 4: Quả đào
5 Chương 5: Lo lắng
6 Chương 6: Thành hôn
7 Chương 7: Diễn phụ
8 Chương 8: Đêm khuya
9 Chương 9: Mẫu tử
10 Chương 10: Như nguyện
11 Chương 11: Gặp nguy
12 Chương 12: Đánh một trận
13 Chương 13: Sớm chiều
14 Chương 14: Qua ranh giới
15 Chương 15: Cắt tay
16 Chương 16: Thăm dò
17 Chương 17: Bị bệnh
18 Chương 18: Vô cùng may mắn
19 Chương 19: Hòa hảo
20 Chương 20: Ý niệm trong đầu
21 Chương 21: Quy phục
22 Chương 22: Thiên chất
23 Chương 23: Nhiệt huyết
24 Chương 24: Thường ngày
25 Chương 25: Tin tức
26 Chương 26: Dung túng
27 Chương 27: Thăm người thân
28 Chương 28: Không ngờ
29 Chương 29: Gia súc
30 Chương 30: Hâm nóng
31 Chương 31: Giống nhau
32 Chương 32: Ngẫm lại
33 Chương 33: Trở về
34 Chương 34: Lấy không
35 Chương 35: Ngày xuân
36 Chương 36: Mộng
37 Chương 37: Hồi kinh
38 Chương 38: Tiêu Chân
39 Chương 39: Học theo
40 Chương 40: Đi trước
41 Chương 41: Thân cận
42 Chương 42: Gặp mặt
43 Chương 43: Kinh biến
44 Chương 44: Tù binh
45 Chương 45: Trước đây
46 Chương 46: Lớn lên
47 Chương 47: Mẫn Hành
48 Chương 48: Điều kiện
49 Chương 49: Được cứu
50 Chương 50: Rắp tâm
51 Chương 51: Bất đồng
52 Chương 52: Đáp án
53 Chương 53: Thẳng thắn
54 Chương 54: Đáng đời
55 Chương 55: Tính tình
56 Chương 56: Mê chướng
57 Chương 57: Sinh nghi
58 Chương 58: Ha ha
59 Chương 59: Cơn giận còn sót lại
60 Chương 60: Tầm thường
61 Chương 61: Mạo hiểm
62 Chương 62: Tư vị
63 Chương 63: Hoa nở
64 Chương 64: Hồng phấn
65 Chương 65: Lợi hại
66 Chương 66: Quanh co
67 Chương 67: Lòng riêng
68 Chương 68: Ăn
69 Chương 69: Thuyết phục
70 Chương 70: Vẽ tranh
71 Chương 71: Thế khởi
72 Chương 72: Hòa hảo ngoài mặt
73 Chương 73: Mượn lực
74 Chương 74: Trừng phạt
75 Chương 75: Gặp mặt
76 Chương 76: Một mình
77 Chương 77: Tiêu Ngọc
78 Chương 78: Bụi bặm
79 Chương 79: Kết thúc
80 Chương 80: Dính lấy
81 Chương 81: Dao găm
82 Chương 82: Xứng đôi
83 Chương 83: Châm ngòi
84 Chương 84: Đại sự
85 Chương 85: Tay trái
86 Chương 86: Trồng đào
87 Chương 87
88 Chương 88: Lo mất
89 Chương 89: Tức giận
90 Chương 90: Chờ
91 Chương 91: Để tay lên ngực
92 Chương 91-2: Để tay lên ngực (2)
93 Chương 92: Bệnh tình
94 Chương 93-1: Nhị ca
95 Chương 93-2: Nhị ca 2
96 Chương 94: Vòng tròn
97 Chương 95: Gặp nhau
98 Chương 96: Tính sổ
99 Chương 96-2: Tính sổ 2
100 Chương 97: Thông suốt
101 Chương 98: Lầm thích
102 Chương 99: Bộc bạch
103 Chương 100: Quyết liệt
104 Chương 101: Bảo bối
105 Chương 102: Hậu chiêu
106 Chương 103: Thân thế
107 Chương 103-2: Thân thế 2
108 Chương 104: Chuyển mây
109 Chương 105: Sinh phụ
110 Chương 106
111 Chương 107: Thanh toán
112 Chương 108: Uy áp
113 Chương 109: Cúi đầu
114 Chương 110: Tình cũ
115 Chương 111-1: Sụp đổ 1
116 Chương 111-2: Sụp đổ 2
117 Chương 112: Hẫng
118 Chương 113: Thường ngày
119 Chương 114: Tín nhiệm
120 Chương 115: Nảy mầm
121 Chương 116: Chọn lọc
122 Chương 117: Lãi
123 Chương 118: Sinh nghi
124 Chương 119: Cõi lòng
125 Chương 119-2: Cõi lòng 2
126 Chương 120: Cô phụ
127 Chương 121: Gia cừu
128 Chương 122: Xử lý
129 Chương 123: Nhân quả 1
130 Chương 123-2: Nhân quả 2
131 Chương 124: Chia lìa
132 Chương 125: Mang thai
133 Chương 126: Thiền quyên
134 Chương 127: Sát phạt
135 Chương 128: Hồi kinh
136 Chương 129: Kết cục (1)
137 Chương 130: Kết cục (2)
138 Chương 131: Kết cục (3)
139 Chương 132: Phiên ngoại 1: Bánh bao (1)
140 Chương 133: Phiên ngoại 2: Bánh bao (2)
141 Chương 134: Phiên ngoại 3: Bánh bao (3)
142 Chương 135: Phiên ngoại 4: Bánh bao (4)
143 Chương 136: Ngoại truyện 5: Nhị ca và Mẫn Hinh
Chapter

Updated 143 Episodes

1
Chương 1: Vinh sủng
2
Chương 2: Phúc họa
3
Chương 3: Si ngốc
4
Chương 4: Quả đào
5
Chương 5: Lo lắng
6
Chương 6: Thành hôn
7
Chương 7: Diễn phụ
8
Chương 8: Đêm khuya
9
Chương 9: Mẫu tử
10
Chương 10: Như nguyện
11
Chương 11: Gặp nguy
12
Chương 12: Đánh một trận
13
Chương 13: Sớm chiều
14
Chương 14: Qua ranh giới
15
Chương 15: Cắt tay
16
Chương 16: Thăm dò
17
Chương 17: Bị bệnh
18
Chương 18: Vô cùng may mắn
19
Chương 19: Hòa hảo
20
Chương 20: Ý niệm trong đầu
21
Chương 21: Quy phục
22
Chương 22: Thiên chất
23
Chương 23: Nhiệt huyết
24
Chương 24: Thường ngày
25
Chương 25: Tin tức
26
Chương 26: Dung túng
27
Chương 27: Thăm người thân
28
Chương 28: Không ngờ
29
Chương 29: Gia súc
30
Chương 30: Hâm nóng
31
Chương 31: Giống nhau
32
Chương 32: Ngẫm lại
33
Chương 33: Trở về
34
Chương 34: Lấy không
35
Chương 35: Ngày xuân
36
Chương 36: Mộng
37
Chương 37: Hồi kinh
38
Chương 38: Tiêu Chân
39
Chương 39: Học theo
40
Chương 40: Đi trước
41
Chương 41: Thân cận
42
Chương 42: Gặp mặt
43
Chương 43: Kinh biến
44
Chương 44: Tù binh
45
Chương 45: Trước đây
46
Chương 46: Lớn lên
47
Chương 47: Mẫn Hành
48
Chương 48: Điều kiện
49
Chương 49: Được cứu
50
Chương 50: Rắp tâm
51
Chương 51: Bất đồng
52
Chương 52: Đáp án
53
Chương 53: Thẳng thắn
54
Chương 54: Đáng đời
55
Chương 55: Tính tình
56
Chương 56: Mê chướng
57
Chương 57: Sinh nghi
58
Chương 58: Ha ha
59
Chương 59: Cơn giận còn sót lại
60
Chương 60: Tầm thường
61
Chương 61: Mạo hiểm
62
Chương 62: Tư vị
63
Chương 63: Hoa nở
64
Chương 64: Hồng phấn
65
Chương 65: Lợi hại
66
Chương 66: Quanh co
67
Chương 67: Lòng riêng
68
Chương 68: Ăn
69
Chương 69: Thuyết phục
70
Chương 70: Vẽ tranh
71
Chương 71: Thế khởi
72
Chương 72: Hòa hảo ngoài mặt
73
Chương 73: Mượn lực
74
Chương 74: Trừng phạt
75
Chương 75: Gặp mặt
76
Chương 76: Một mình
77
Chương 77: Tiêu Ngọc
78
Chương 78: Bụi bặm
79
Chương 79: Kết thúc
80
Chương 80: Dính lấy
81
Chương 81: Dao găm
82
Chương 82: Xứng đôi
83
Chương 83: Châm ngòi
84
Chương 84: Đại sự
85
Chương 85: Tay trái
86
Chương 86: Trồng đào
87
Chương 87
88
Chương 88: Lo mất
89
Chương 89: Tức giận
90
Chương 90: Chờ
91
Chương 91: Để tay lên ngực
92
Chương 91-2: Để tay lên ngực (2)
93
Chương 92: Bệnh tình
94
Chương 93-1: Nhị ca
95
Chương 93-2: Nhị ca 2
96
Chương 94: Vòng tròn
97
Chương 95: Gặp nhau
98
Chương 96: Tính sổ
99
Chương 96-2: Tính sổ 2
100
Chương 97: Thông suốt
101
Chương 98: Lầm thích
102
Chương 99: Bộc bạch
103
Chương 100: Quyết liệt
104
Chương 101: Bảo bối
105
Chương 102: Hậu chiêu
106
Chương 103: Thân thế
107
Chương 103-2: Thân thế 2
108
Chương 104: Chuyển mây
109
Chương 105: Sinh phụ
110
Chương 106
111
Chương 107: Thanh toán
112
Chương 108: Uy áp
113
Chương 109: Cúi đầu
114
Chương 110: Tình cũ
115
Chương 111-1: Sụp đổ 1
116
Chương 111-2: Sụp đổ 2
117
Chương 112: Hẫng
118
Chương 113: Thường ngày
119
Chương 114: Tín nhiệm
120
Chương 115: Nảy mầm
121
Chương 116: Chọn lọc
122
Chương 117: Lãi
123
Chương 118: Sinh nghi
124
Chương 119: Cõi lòng
125
Chương 119-2: Cõi lòng 2
126
Chương 120: Cô phụ
127
Chương 121: Gia cừu
128
Chương 122: Xử lý
129
Chương 123: Nhân quả 1
130
Chương 123-2: Nhân quả 2
131
Chương 124: Chia lìa
132
Chương 125: Mang thai
133
Chương 126: Thiền quyên
134
Chương 127: Sát phạt
135
Chương 128: Hồi kinh
136
Chương 129: Kết cục (1)
137
Chương 130: Kết cục (2)
138
Chương 131: Kết cục (3)
139
Chương 132: Phiên ngoại 1: Bánh bao (1)
140
Chương 133: Phiên ngoại 2: Bánh bao (2)
141
Chương 134: Phiên ngoại 3: Bánh bao (3)
142
Chương 135: Phiên ngoại 4: Bánh bao (4)
143
Chương 136: Ngoại truyện 5: Nhị ca và Mẫn Hinh