Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa

Xoay người một cái cũng đã hết năm, hôm nay chính xác là ngày cuối cùng của một năm tràn ngập sóng gió nhưng chưa yên xuôi của Quan gia.

Từ sáng tinh mơ không chỉ biệt phủ của Quan Tri Tâm mà người người trong toàn Ninh Quốc này đều đã ra đường sắm sửa, dọn dẹp, chỉnh trang nhà cửa để đón một năm mới với nhiều điều tốt đẹp.

Duy chỉ có một điều khác biệt đó chính là không khí nơi phố xá nhộn nhịp, huyên náo bao nhiêu thì trong trang viên của nhà họ Quan lại đượm buồn, thảm sầu bấy nhiêu.

Tuy vẫn tấp nập người ra kẻ vào đó, tuy vẫn vang dội tiếng nói cười đó, tuy khắp nơi đều được trang hoàng lộng lẫy đó nhưng tâm tình ai nấy đều trầm lắng và rơi vào một khoảng không tĩnh mịch.

Cứ ngỡ năm nay có thêm thành viên mới thì mọi người sẽ được quây quần, sum họp đoàn viên đóng lại chuyện cũ mở ra một chặng đường mới để nắm tay nhau cùng trải nghiệm và vượt qua.

Nào ngờ chuyện tương lai khó mà lường.

Chỉ trong một ngày mà toàn bộ hy vọng, cảnh tưởng tươi đẹp của mọi người đã tiêu tan theo hương gió.
Như thường lệ, đây cũng chính là ngày mà các công ty, tập đoàn lớn nhỏ chốt lại những 365 ngày đêm đầy biến động trên thương trường.

Và một tập đoàn bất động sản lớn như Khang Thịnh cũng không ngoại lệ.

Tại phòng họp toàn thể đại diện các bộ phận đều đã có mặt, chỉ chờ sự xuất hiện của một người nữa là có thể bắt đầu.

30 phút, 1 tiếng, 1 tiếng rưỡi rồi đến tận 2 tiếng nhưng người chèo chống con đại chiến hạm này vẫn chưa thấy đâu.

Mọi người nhìn nhau bắt đầu hoang mang.

Vị CEO này của bọn họ từ trước đến giờ nổi tiếng là nguyên tắc, thời gian luôn luôn chuẩn xác, ai đến trễ dù chỉ 1 giây đều có nguy cơ lớn là bị sa thải.

Ấy vậy mà…hôm nay là một cuộc họp cấp cao lại để 120 phút vi hành ngang qua.

Quả là không bình thường.
Lương Đại Nguyên và Trạch Dương đã ghi dấu số điện thoại của mình vào di động của anh lên đến trăm lần nhưng vẫn bặt tăm, không chút hồi âm.

Lương Đại Nguyên thân là Phó tổng không thể đứng im mãi được, toan bước lên chủ trì cuộc họp thì bị tiếng đẩy cửa mạnh làm cho ngừng động.

Âu Vũ Hàn hiên ngang bước vào, khí phách vẫn ngút trời ngoài gương mặt có chút mệt mỏi ra cũng không có gì đáng nói.

Anh uy lãnh đi đến chiếc ghế quyền lực thuộc sở hữu của mình ung dung ngồi vào không một chút gì là ngại ngần hay phục lỗi.

Cao ngạo buông ra một câu:
-“Bắt đầu đi!”
Hiển nhiên, ai họ có thể trách móc nhưng anh thì không.

Kế toán trưởng ngay tức khắc đứng dậy cẩn thận báo cáo tình trạng tài chính năm ngoái của công ty và đề ra chiến lược dự định cho năm tiếp theo.

Âu Vũ Hàn vẫn im bặt tựa người ra ghế, mười ngón tay đan xen vào nhau chăm chú lắng nghe.
-“Tốt!”
Vừa kết thúc phần của mình nhận được đúng một chữ của Âu tổng thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, mới có thể an tâm yên vị.

Rồi những phần quen thuộc lại diễn ra cuộc họp cũng nhanh chóng khép lại.

Đúng giờ trưa tất cả đã cặp giấy ra về để chuẩn bị cho tiệc mừng năm mới tối nay.

Chỉ có một người vẫn ngồi lì trong căn phòng rộng lớn nơi cao nhất của tòa nhà trọc trời ngắm nhìn cảnh thành phố vào ngày đông cuối cùng trong năm, đôi mắt ưng phiêu lãng chốn xa xăm, mặt ẩn chứa đầy tâm tư theo đuổi một dòng suy nghĩ phức tạp nào đó mà không ai đoán được.
Thừa biết vậy nên Lương Đại Nguyên ở lại cùng với anh, đi vào lên tiếng:
-“Đêm qua uống nhiều?”
-“Ừm.”
-“Tối nay là tiệc lớn, không định về sao?”
-“Không có cô ấy, ở đâu cũng vậy, chẳng có gì khác biệt.”
-“Nhà không thêm người nhưng cũng không vì đó mà mất đi một người.

Hai bác không gọi không có nghĩa là không trông đợi.”
-"…"
Lương Đại Nguyên để lại cho anh một vài chữ rồi cũng quay người ra về, tuy ngắn gọn nhưng ý vị thâm trường.

Anh không nói gì vẫn ngồi yên bất động nghĩ ngợi bao điều.
Đến khi màn đêm dần buông xuống, cả thành phố lên đèn sáng rực Âu Vũ Hàn như thấm được những lời Lương Đại Nguyên nói nên cũng trở về Quan gia.

Tại phòng ăn mọi người đã xôm tụ vòng quanh chiếc bàn quen thuộc để chuẩn bị bắt đầu bữa cơm tất niên, trên người lại trân trọng chiếc áo len quý giá của cô nhọc tâm đan tặng.

Vừa thấy anh về Tử Yên và Tử Thành đã nhanh chân chạy đến hai người hai bên kéo tay anh cùng ngồi vào.

Để giải tỏa đi không khí đảm mạc, sầu não tồn ứ Quan Tử Thành liền khuấy động bằng một mẩu chuyện cười rồi nối tiếp là vô vàn tiếng đùa nói trong bữa tiệc liên hoan.
-“À phải rồi.

Chắc đây là lần đầu hai người dự tiệc tất niên ở bên ngoài?”
Ông Quan nhìn Mạng Phiên và Tào Phiên cất giọng.
-“Đúng vậy.

Trong làng tôi sẽ tổ chức trễ hơn mọi người ở đây 1 tháng.”
-“Trễ vậy sao? Cách thức đón năm mới có gì khác chúng tôi không?”
Quan Tử Yên chờ đợi.
-“Đương nhiên.

Không phải từng gia đình mà là cả làng sẽ tập hợp lại yếu trụ để hát một bài rồi khấn thần cai quản làng cho một năm mới mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu.

Đúng 12h thì ai phải về nhà nấy để ở bên cạnh người thân.”
-“Tập tục mỗi vùng miền quả thật rất khác nhau ha.”
“Bùm bùm bùm”
Cuộc trò chuyện đang diễn ra thì tiếng pháo bông giòn tan đã nổ vang, những tia sáng nhiều màu sắc làm sáng rực cả bầu trời đêm, mọi nhà dùng cơm xong thì kéo nhau ra đường ngắm pháo bông, bất kể già trẻ, lớn bé, nam đơn nữ chiếc hay có đôi có cặp đã hòa quyện cùng nhau để đón thời khắc giao hòa của đất trời tạo nên một cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.
Ai nấy đều vui vẻ thưởng lãm nhưng cũng chỉ có một người từ đầu đến cuối giữ nguyên cảm xúc không dịch mắt đi nơi khác một khắc nào.
Quá nhàm chán Âu Vũ Hàn buông đũa cất bước lên phòng đóng sầm cửa lại nhốt mình trong đó.

Mọi người đều nhìn ra được nỗi đau sâu thẳm trong đáy mắt của anh nên không ai trách móc hay can ngăn một lời nào.
Trên sàn nhà chẳng mấy chốc đã ngổn ngang không biết bao nhiêu chai rượu rỗng tuếch, toàn là rượu mạnh nhưng lại không còn lấy một giọt.

Âu Vũ Hàn ngồi ở cuối giường trên tay vẫn còn ghì chặt một chai chằm chằm nhìn vào chiếc áo len cổ lọ màu xanh rêu dài tay được mắc cẩn thận phía trước mặt, nổi bật với dòng chữ màu đen được thêu tỉ mỉ trên cổ tay trái “A.V.H”.
Bất giác nước mắt anh trào ra không ngừng nghỉ, nó như một trận vỡ đê vậy, khi không thể nào chứa nổi nữa thì tự khắc sẽ vỡ thôi.

Đôi môi mấp máy tiến đến ôm chầm lấy chiếc áo giọng anh run lên:
-“Áo em đan rất dày nhưng anh chỉ cảm thấy ấm khi có em ở bên cạnh thôi.

Hiểu Quân!”.

Chapter
1 Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2 Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3 Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4 Chương 4: Tưởng Khởi
5 Chương 5: Tiệc Tối
6 Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7 Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8 Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9 Chương 9: Kinggg
10 Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11 Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12 Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13 Chương 13: Quan Phu Nhân
14 Chương 14: Qua Đêm
15 Chương 15: Chuyện 12h
16 Chương 16: Cưỡng Hôn
17 Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18 Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19 Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20 Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21 Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22 Chương 22: Điều Kiện
23 Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24 Chương 24: Cô Là Ai
25 Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26 Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27 Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28 Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29 Chương 29: Hànem Nóng
30 Chương 30: Hànnhẹ Chút
31 Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32 Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33 Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34 Chương 34: Trộm
35 Chương 35: Suỵt
36 Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37 Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38 Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39 Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40 Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41 Chương 41: Côcòn Non Lắm
42 Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43 Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44 Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45 Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46 Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47 Chương 47: Tại Sao Không Có
48 Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49 Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50 Chương 50: Hiểu Lầm
51 Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52 Chương 52: Im!
53 Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54 Chương 54: Họp Khẩn
55 Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56 Chương 56: Bị Gài Bẫy
57 Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58 Chương 58: Chột Dạ
59 Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60 Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61 Chương 61: Họa
62 Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63 Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64 Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65 Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66 Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67 Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68 Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69 Chương 69: Manh Mối Mới
70 Chương 70: Định Vợ
71 Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72 Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73 Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74 Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75 Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76 Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77 Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78 Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79 Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80 Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81 Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82 Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83 Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84 Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85 Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86 Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87 Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88 Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89 Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90 Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91 Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92 Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93 Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94 Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95 Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96 Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97 Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98 Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99 Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100 Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101 Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102 Chương 102: 10
103 Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104 Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105 Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106 Chương 106: Sợ
107 Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108 Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109 Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110 Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111 Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112 Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113 Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114 Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115 Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116 Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117 Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118 Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119 Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120 Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121 Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2
Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3
Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4
Chương 4: Tưởng Khởi
5
Chương 5: Tiệc Tối
6
Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7
Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8
Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9
Chương 9: Kinggg
10
Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11
Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12
Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13
Chương 13: Quan Phu Nhân
14
Chương 14: Qua Đêm
15
Chương 15: Chuyện 12h
16
Chương 16: Cưỡng Hôn
17
Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18
Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19
Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20
Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21
Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22
Chương 22: Điều Kiện
23
Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24
Chương 24: Cô Là Ai
25
Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26
Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27
Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28
Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29
Chương 29: Hànem Nóng
30
Chương 30: Hànnhẹ Chút
31
Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32
Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33
Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34
Chương 34: Trộm
35
Chương 35: Suỵt
36
Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37
Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38
Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39
Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40
Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41
Chương 41: Côcòn Non Lắm
42
Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43
Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44
Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45
Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46
Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47
Chương 47: Tại Sao Không Có
48
Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49
Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50
Chương 50: Hiểu Lầm
51
Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52
Chương 52: Im!
53
Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54
Chương 54: Họp Khẩn
55
Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56
Chương 56: Bị Gài Bẫy
57
Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58
Chương 58: Chột Dạ
59
Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60
Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61
Chương 61: Họa
62
Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63
Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64
Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65
Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66
Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67
Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68
Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69
Chương 69: Manh Mối Mới
70
Chương 70: Định Vợ
71
Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72
Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73
Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74
Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75
Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76
Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77
Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78
Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79
Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80
Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81
Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82
Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83
Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84
Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85
Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86
Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87
Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88
Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89
Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90
Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91
Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92
Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93
Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94
Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95
Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96
Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97
Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98
Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99
Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100
Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101
Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102
Chương 102: 10
103
Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104
Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105
Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106
Chương 106: Sợ
107
Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108
Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109
Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110
Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111
Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112
Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113
Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114
Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115
Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116
Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117
Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118
Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119
Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120
Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121
Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện