Chương 86: Dạ Lăng Huyết

Sau vài giây Hoàng Thiên nghe thấy lời nói của Từ Phương, thì liền biến mất ngay tại chỗ, cũng đuổi theo nốt.  

"Còn ngươi nữa, Triệu Bằng, ngươi mau đi luôn đi, ngươi mà đuổi kịp, thì ta nhất định sẽ cứu sống phu nhân của ngươi!"  

Một giây sau, Triệu Bằng cũng biến mất ngay tại chỗ.  

Từ Phương đuổi theo khí tức mà những người kia lưu lại, chầm chậm đuổi theo sau.    

...  

Tại một nơi hẻo lánh ở trong  Đông Sơn Hải, có một hòn đảo rất to.   

Hòn đảo có tên là đảo Hải Ma, bởi vì trên hòn đảo ấy có một tông môn, tên là Hải Ma Tông.  

Hoàng Thiên và Triệu Bằng cùng đuổi theo, thì lại đuổi đến tận Hải Ma Tông...  

Sau đó, bọn họ phát hiện, tình hình dường như không đúng lắm thì phải, tầm khoảng mười mấy tên tu giả cảnh giới Động Thiên, bao vây xung quanh hai người họ.    

"Hừ, vừa rồi không phải các ngươi rất kiêu ngạo sao, giờ sao vậy, không tự kiêu nữa đi??"  

Một tên tu giả Động Thiên Kỳ dữ tợn nhổ một bãi nước bọt trên mặt đất.   

Ở trước mặt của hắn, còn có một tên tu giả Động Thiên Kỳ hậu kỳ. Máu me be bét đầy đầu đỏ au, hai mắt trắng bệch, khóe mắt xuất hiện rất nhiều côn trùng nhỏ li ti màu đỏ kích thước bằng hạt gạo.   

Tướng mạo người này, khiến người khác nhìn vào là thấy mắc ói ngay.    

Hắn chính là tông chủ của Hải Ma Tông, Dạ Lăng Huyết.  

"Ha ha, dám cướp đồ mà Hải Ma Tông bọn ta để ý đến, vậy mà không nhìn xem năng lực của bản thân ở mức nào à."  

Giọng nói của Dạ Lăng Huyết khàn khàn, giống như nanh vuốt sắc nhọn của mèo cào lên một chiếc bình pha lê, khiến người khác nghe cảm thấy ong cả đầu, vô cùng không thoải mái tẹo nào.   

Triệu Bằng chật vật nuốt một miếng nước bọt, khẽ nói với Hoàng Thiên: "Bây giờ chúng ta phải làm gì đây."  

Trong lòng Hoàng Thiên tuy cũng hơi rén, nhưng bên ngoài lại vô cùng bình tĩnh nói khoác:  

"Sợ cái gì chứ, tên nào xông tới thì giết tên đó, hai tên xông đến thì giết cả hai."  

"Thế nhưng ở đây có tận mười mấy tên đó..."  

Triệu Bằng bất lực nói.   

Hắn chết không quan trọng, nhưng nếu hắn chết rồi thì ai sẽ chăm sóc đạo lữ của hắn đây.   

Bỗng nhiên, hắn nhớ ra Từ Phương cũng đi theo bọn họ tới đây, chỉ là tốc độ không nhanh được bằng bọn họ thôi.   

Lúc này, Triệu Bằng mới biết được mưu đồ hiểm ác của Từ Phương.  

Từ Phương cố ý đi chậm rãi từ từ từ ở phía sau, thực ra là để hắn và Hoàng Thiên là bia đỡ đạn ở phía trước đó.   

Bây giờ bọn họ đã thành công thâm nhập vào nơi nguy hiểm, mà sau khi Từ Phương phát hiện phía trước có nguy hiểm, tất nhiên sẽ không ngu gì mà tiến đến.   

Chắc chắn là lấy được Thâm Hải Lam Tâm xong là bỏ đi ngay.    

Còn về người đồ đệ không may của Từ Phương kia, Triệu Bằng tức giận nở một nụ cười khổ sở.    

Đối với một tu giả cảnh giới Động Thiên mà nói, một tên đồ đệ Kim Đan Kỳ kia là cái thá gì chứ.   

Quả thực Triệu Bằng tức đến nỗi hai hàm răng nghiến chặt lại vào nhau.   

Ngay lúc này, Dạ Lăng Huyết chậm rãi đi tới, nói:  

"Thâm Hải Lam Tâm trong tay kẻ nào, mau thành thật giao ra đây cho ta, thì ta có thể khiến các ngươi chết một cách thoải mái một chút, nếu không, ta sẽ không ngại khiến các ngươi hóa thành tro bụi rồi đem đi rắc tro cốt trong ao của Hải Ma Tông ta đâu."  

"Thâm Hải Lam Tâm ở trong tay Từ Phương, không ở chỗ bọn ta."  

Triệu Bằng nói.  

Dạ Lăng Huyết có chút nghi ngờ hỏi: "Từ Phương là ai, hắn ở đâu."  

Triệu Bằng nhìn thấy vẻ căm hận hiện lên khuôn mặt hắn, nghiến răng nói:  

"Từ Phương ở phía sau bọn ta, hắn để cho bọn ta đi trước để làm bia đỡ đạn, còn hắn thì núp ở đằng sau, bây giờ chắc là đã chạy trốn rồi cũng nên."  

Lời Triệu Bằng nói, cũng đã nhận được sự ghi nhận của bốn tên tu giả Động Thiên Kỳ kia.  

Tông chủ Hải Ma tông nghe vậy, liền trầm ngâm một lát, sau đó nói:  

"Nếu đã như vậy, vậy hai người các ngươi dẫn đường cho ta, để ta thiết đãi Từ Phương, nếu biểu hiện của hai người tốt, thì ta sẽ chừa cho các ngươi một con đường sống. "  

Bây giờ Triệu Bằng đã bị cơn tức giận che mờ lý trí, hắn cố chấp cho rằng, Từ Phương đang lợi dụng hắn, coi hắn là kẻ ngốc vờn qua vờn lại vậy.   

Cho nên hắn khẽ gật đầu không chút do dự, nói: "Được, các ngươi đi theo ta."  

Hoàng Thiên ở bên cạnh, lại tỉnh táo hơn nhiều, khẽ nói:  

"Anh bạn Triệu Bằng, e là ngươi đã hiểu lầm gì đó rồi, ta tin anh bạn Từ Phương chắc chắn là một người chính trực, không phải như ngươi nghĩ đâu."  

Tuy Lăng Thanh Thù bị hai tên tu giả cảnh giới Động Thiên bắt đi làm con tin nhưng cũng nghe thấy được cuộc nói chuyện giữa Triệu Bằng và Dạ Lăng Huyết.  

Lăng Thanh Thù dùng sức lắc đầu, nháy mắt ra hiệu với Triệu Bằng, đương nhiên nàng ta biết rằng lão tổ tuyệt đối sẽ không vứt bỏ mình, và muốn Triệu Bằng bình tĩnh lại.   

Đáng tiếc, Triệu Bằng hoàn toàn không trông thấy Lăng Thanh Thù.  

"Được, ta đưa các ngươi đến tìm Từ Phương! Thâm Hải Lam Tâm đang ở trong tay hắn." Triệu Bằng uất hận nói.  

Ngay lúc này, thế mà, phía xa xa xuất hiện một chấm đen.   

Từ phía xa chậm rãi bay vào giữa đám người.  

Tất cả mọi người sợ ngây người, há hốc mồm ra, có thể nhét vừa được một quả trứng gà luôn ấy.  

Tất cả mọi người đều tưởng rằng Từ Phương cầm theo Thâm Hải Lam Tâm rồi bỏ chạy, nhưng không ngờ, Từ Phương lại không hề bỏ chạy?  

Điều này đúng là nằm ngoài dự đoán của mọi người mà.   

Hơn nữa, điều càng quan trọng chính là, nhiều tu giả Động Thiên Kỳ như thế, chẳng lẽ Từ Phương không nhìn thấy sao? Sao lại bình tĩnh xông vào đây như vậy?   

Tất cả ánh mắt của mọi người đều nhìn lên người Từ Phương, để xem xem rốt cuộc Từ Phương đang giở trò quỷ quái gì.   

"Khụ khụ, ta cảm thấy để mọi người phải đợi hơi lâu thì phải."  

Một tiếng ho khan nhẹ nhàng truyền đến, chỉ thấy một chiếc linh chu rách nát dừng ngay cạnh người Hoàng Thiên.   

Từ Phương từ từ thận trọng chui ra từ trong linh chu, sau đó nói với Hoàng Thiên với vẻ mặt nịnh nọt:  

"Hoàng Thiên, đỡ lấy ta đi, ta không biết bay, nếu rơi xuống thì ngại lắm."  

Hoàng Thiên nhếch mép, vô cùng phối hợp cùng với Từ Phương.  

Từ Phương chân đạp linh chu, tay vịn vào Hoàng Thiên, mặt oán hận nói:  

"Ta nói các ngươi này, chúng ta không thể làm như đã bàn như ở trên mặt đất sao, ta không biết bay mà không biết hả?"  

Dạ Lăng Huyết nhìn Từ Phương giống như một tên dở hơi, nhíu mày, hỏi tên tu giả Động Thiên Kỳ bên cạnh:  

"Hắn chính là Từ Phương sao?"  

“Đúng." Mấy tên tu giả Động Thiên Kỳ kia, toát một hôi hột nói.   

"Các ngươi là tên ngu sao hả? Các ngươi làm thế nào mà lại để hắn lấy Thâm Hải Lam Tâm đi như vậy được thế."  

Nghe thấy lời nói chắc chắn của bốn tên tu giả Động Thiên Kỳ này, Dạ Lăng Huyết xém chút thì hộc máu sặc chết.   

Bốn tên tu giả cảnh giới Động Thiên Kỳ này cũng cảm thấy vô cùng sầu não, làm sao để lấy lại Thâm Hải Lam Tâm từ tay Từ Phương đây.   

"Từ Phương không đáng sợ, không phải chúng ta bại dưới tay Từ Phương, mà là lão già đứng bên kia." Bốn tên này nói, tay thì chỉ về phía Hoàng Thiên.   

Dạ Lăng Huyết nhìn về phía Hoàng Thiên, chậm rãi đi tới, nói: "Hoàng Thiên đúng không, ngươi đã nghĩ xong mình chết như thế nào chưa?"  

Tuy trong lòng Hoàng Thiên lo lắng, cảm thấy hôm nay sẽ có chuyện ở nơi này rồi, nhưng trên khuôn mặt thì không hề để lộ ra một tí yếu thế nào.  

"Lão phu đã nghe câu này vô số lần rồi, nhưng không phải vẫn sống rất tốt đây sao, ngược lại những người nói câu đấy với ta thì đều đã chết hết, không biết các ngươi có trở thành người tiếp theo không đây."  

Bây giờ Từ Phương không có tâm trạng nghe mấy lời nói qua từ miệng mấy người kia nói ra, ánh mắt nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn thấy Lăng Thanh Thù.  

Chỉ thấy Lăng Thanh Thù bị mấy người bắt đi, toàn thân không thể cử động được, khuôn mặt rất đau khổ.   

Chapter
1 Chương 1: 1: Luyện Khí Mười Vạn
2 Chương 2: 2: Con Trai Ngươi Bị Ta Giết Rồi!
3 Chương 3: 3: Một Kiếm Trảm Kim Đan
4 Chương 4: 4: Diệt Vân Sơn Tông
5 Chương 5: 5: Ta Thật Sự Chỉ Là Luyện Khí Kỳ
6 Chương 6: 6: Lập Uy Ngược Sát Kim Đan
7 Chương 7: 7: Ngưng Kết Kim Đan
8 Chương 8: 8: Lăng Hư Đan
9 Chương 9: 9: Từ Lão Tổ
10 Chương 10: 10: Quỷ Phong Lưu
11 Chương 11: 11: Ngư Tam Nương
12 Chương 12: 12: Đột Phá Kim Đan Kỳ
13 Chương 13: 13: Thiếu Niên Thú Vị
14 Chương 14: 14: Hội Đấu Giá Khai Mạc
15 Chương 15: 15: Vân Thú Bí Cảnh
16 Chương 16: 16: Túy Mộng Lâu
17 Chương 17: 17: Lăng Thanh Thù Ghen
18 Chương 18: Chương 18
19 Chương 19: 19: Truyền Thụ Cực Mệnh Kiếm
20 Chương 20: 20: Chuyện Cũ
21 Chương 21: 21: Phương Thiên Kiếm
22 Chương 22: 22: Băng Phách Tuyết Liên
23 Chương 23: 23: Lăng Thanh Thù Đột Phá
24 Chương 24: 24: Trần Cuồng Đao
25 Chương 25: 25: Phương Ngôn Huynh Đệ
26 Chương 26: 26: Một Ngón Tay Đã Đâm Thủng
27 Chương 27: 27: Giết Triệu Long
28 Chương 28: 28: Phương Ngôn Đột Phá
29 Chương 29: 29: Linh Bảo Các Khiêu Khích
30 Chương 30: 30: Miểu Sát Tu Sĩ Nguyễn Anh
31 Chương 31: 31: Đại Trận Hộ Sơn
32 Chương 32: 32: Giúp Đệ Tử Ngưng Kết Kim Đan
33 Chương 33: 33: Tiên Nhân Bắt Đầu Làm Việc Tốt
34 Chương 34: 34: Hồ Nước
35 Chương 35: 35: Cứu Được Một Người
36 Chương 36: 36: Ai Làm Nấy Chịu
37 Chương 37: 37: Phiền Phức
38 Chương 38: 38: Tám Nguyễn Anh Kỳ
39 Chương 39: 39: Phát Ngôn Bừa Bãi
40 Chương 40: 40: Giết Người Vì Cứu Người
41 Chương 41: Sát nhập vào Ma Vân Tông
42 Chương 42: Ma Thiên Cuồng Giao
43 Chương 43: Hành hung Ma Thiên Cuồng Giao
44 Chương 44: Cướp sạch
45 Chương 45: Dược sơn trang
46 Chương 46: Hai thiên tài
47 Chương 47: Thu nhận đồ đệ
48 Chương 48: Vương Phương Thúy khiếp sợ
49 Chương 49: Cướp thầy luyện đan
50 Chương 50: Cướp thầy luyện đan (2)
51 Chương 51: Một lần luyện chế ra mười loại
52 Chương 52: Lục Khai Sơn đã tới
53 Chương 53: Lục Khai Sơn chết rồi
54 Chương 54: Thâm Hải Lam Tâm
55 Chương 55: Hải Phách Tông
56 Chương 56: Kiếm pháp
57 Chương 57: Vu Bạch An
58 Chương 58: Vật phẩm năm đó
59 Chương 59: Hung thú thượng cổ
60 Chương 60: Ăn cướp
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66: Năm tên Động Thiên Kỳ
67 Chương 67: Tàn ảnh
68 Chương 68
69 Chương 69: Miểu sát
70 Chương 70: Thành Đông Sơn
71 Chương 71: Phụng tế Tu La
72 Chương 72: Cốt Nhẫn Chi Hồn
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Giết ngược lại đám ăn cướp
80 Chương 80: Nhanh như chớp
81 Chương 81: Thỏ Phệ Minh
82 Chương 82: Tài nấu nướng áp đảo
83 Chương 83: Vòng xoáy
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86: Dạ Lăng Huyết
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: 1: Luyện Khí Mười Vạn
2
Chương 2: 2: Con Trai Ngươi Bị Ta Giết Rồi!
3
Chương 3: 3: Một Kiếm Trảm Kim Đan
4
Chương 4: 4: Diệt Vân Sơn Tông
5
Chương 5: 5: Ta Thật Sự Chỉ Là Luyện Khí Kỳ
6
Chương 6: 6: Lập Uy Ngược Sát Kim Đan
7
Chương 7: 7: Ngưng Kết Kim Đan
8
Chương 8: 8: Lăng Hư Đan
9
Chương 9: 9: Từ Lão Tổ
10
Chương 10: 10: Quỷ Phong Lưu
11
Chương 11: 11: Ngư Tam Nương
12
Chương 12: 12: Đột Phá Kim Đan Kỳ
13
Chương 13: 13: Thiếu Niên Thú Vị
14
Chương 14: 14: Hội Đấu Giá Khai Mạc
15
Chương 15: 15: Vân Thú Bí Cảnh
16
Chương 16: 16: Túy Mộng Lâu
17
Chương 17: 17: Lăng Thanh Thù Ghen
18
Chương 18: Chương 18
19
Chương 19: 19: Truyền Thụ Cực Mệnh Kiếm
20
Chương 20: 20: Chuyện Cũ
21
Chương 21: 21: Phương Thiên Kiếm
22
Chương 22: 22: Băng Phách Tuyết Liên
23
Chương 23: 23: Lăng Thanh Thù Đột Phá
24
Chương 24: 24: Trần Cuồng Đao
25
Chương 25: 25: Phương Ngôn Huynh Đệ
26
Chương 26: 26: Một Ngón Tay Đã Đâm Thủng
27
Chương 27: 27: Giết Triệu Long
28
Chương 28: 28: Phương Ngôn Đột Phá
29
Chương 29: 29: Linh Bảo Các Khiêu Khích
30
Chương 30: 30: Miểu Sát Tu Sĩ Nguyễn Anh
31
Chương 31: 31: Đại Trận Hộ Sơn
32
Chương 32: 32: Giúp Đệ Tử Ngưng Kết Kim Đan
33
Chương 33: 33: Tiên Nhân Bắt Đầu Làm Việc Tốt
34
Chương 34: 34: Hồ Nước
35
Chương 35: 35: Cứu Được Một Người
36
Chương 36: 36: Ai Làm Nấy Chịu
37
Chương 37: 37: Phiền Phức
38
Chương 38: 38: Tám Nguyễn Anh Kỳ
39
Chương 39: 39: Phát Ngôn Bừa Bãi
40
Chương 40: 40: Giết Người Vì Cứu Người
41
Chương 41: Sát nhập vào Ma Vân Tông
42
Chương 42: Ma Thiên Cuồng Giao
43
Chương 43: Hành hung Ma Thiên Cuồng Giao
44
Chương 44: Cướp sạch
45
Chương 45: Dược sơn trang
46
Chương 46: Hai thiên tài
47
Chương 47: Thu nhận đồ đệ
48
Chương 48: Vương Phương Thúy khiếp sợ
49
Chương 49: Cướp thầy luyện đan
50
Chương 50: Cướp thầy luyện đan (2)
51
Chương 51: Một lần luyện chế ra mười loại
52
Chương 52: Lục Khai Sơn đã tới
53
Chương 53: Lục Khai Sơn chết rồi
54
Chương 54: Thâm Hải Lam Tâm
55
Chương 55: Hải Phách Tông
56
Chương 56: Kiếm pháp
57
Chương 57: Vu Bạch An
58
Chương 58: Vật phẩm năm đó
59
Chương 59: Hung thú thượng cổ
60
Chương 60: Ăn cướp
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66: Năm tên Động Thiên Kỳ
67
Chương 67: Tàn ảnh
68
Chương 68
69
Chương 69: Miểu sát
70
Chương 70: Thành Đông Sơn
71
Chương 71: Phụng tế Tu La
72
Chương 72: Cốt Nhẫn Chi Hồn
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Giết ngược lại đám ăn cướp
80
Chương 80: Nhanh như chớp
81
Chương 81: Thỏ Phệ Minh
82
Chương 82: Tài nấu nướng áp đảo
83
Chương 83: Vòng xoáy
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86: Dạ Lăng Huyết