Chương 86: 86

“Thân phận từ khi sinh ra so với thói quen là khác nhau.”

Lý Văn Ngang, trong lòng Mộ Lê Thần chẳng qua chỉ là một người qua đường không quan trọng mà thôi.

Nếu không phải Lý Văn Ngang đóng góp cho hắn một viên Lôi hệ dị đan, hắn căn bản lười đi nhớ tướng mạo cùng tên của một cái pháo hôi.

Nhưng cho dù là Mộ Lê Thần cố ý không thèm nhớ lại tướng mạo của Lý Văn Ngang, thì một khắc lúc hắn nhìn thấy Lý Văn Dương kia vẫn lập tức nhớ đến Lý Văn Ngang vốn đã gặp qua, đó là bởi vì trí nhớ của hắn vỗn dĩ đã rất tốt rồi.

Bằng không hắn cũng sẽ không đồng ý để An Dương mở cửa cho Lý Văn Dương vào.

Lý Văn Dương…… Lý Văn Ngang…… Ngay cả tên cũng có điểm tương tự, lại nhớ đến thái độ giữ lễ củaTrương Duệ Bá đối với quân hàm của Lý Văn Ngang lúc trước, đáp án đã quá rõ ràng rồi.

Lý Văn Dương cùng Lý Văn Ngang chắc chắn là anh em, đều là con của Lý gia, Lý gia là lực lượng trụ cột của quân đội, địa vị rất cao.

An Dương cũng nghĩ đến chuyện này, hắn có chút lo lắng: “Xem địa vị của Lý Văn Dương, Lý Văn Ngang là người nhà hắn, mà địa vị Lý gia hẳn cũng không thấp……”

Hắn còn chưa quên, Lý Văn Ngang đã chết dưới tay Mộ Lê Thần.

Mộ Lê Thần cười: “Anh lo lắng nhiều rồi, Lý Văn Ngang là chết trong tay tang thi, cùng với một Thuần Thú sư tên An Thần này có quan hệ gì chứ?”

Bất quá chuyện An Dương nhắc tới, Mộ Lê Thần cũng nghĩ đến…… “Mộ Thanh Loan đâu?”

Hắn nhớ rõ trong trận đấu lúc trước, tựa hồ chỉ có ba người An Dương, An Như cùng Mộ Thanh Loan may mắn còn sống, những người khác đều trở thành cơm trong bụng của đàn em tang thi nhà hắn.

Nay An Như đã chết, An Dương sẽ không phản bội hắn, hắn liền lo lắng đến Mộ Thanh Loan…… Vạn nhất hiệp lộ tương phùng với Mộ Thanh Loan trong căn cứ, hoặc là bị cô ta nhìn ra tướng mạo mình, vậy thân phận tang thi của hắn chẳng phải là bại lộ rồi sao?

Chung quy, Mộ Thanh Loan cũng đã biết hắn biến thành tang thi.

Nghe Mộ Lê Thần nhắc tới Mộ Thanh Loan, thần sắc An Dương liền trở nên có chút cổ quái.

Mộ Lê Thần kỳ quái hỏi: “Làm sao?”

Có thể khiến An Dương lộ ra loại thần sắc này, chẳng lẽ Mộ Thanh Loan đã làm ra cái gì đáng sợ sao?

An Dương nhìn vẻ mặt hiếu kỳ của Mộ Lê Thần, cuối cùng cũng đem sự tình lúc trước cố gắng nói ra một cách êm tai.

Thì ra, Mộ Thanh Loan làm một tiểu tam thì thôi đi, còn càng làm càng có trình độ.

Cô ta thế mà lấy một thân phận nữ nhân thông thường câu được một dị năng giả cao phú soái. Còn tranh với vị hôn thê của gã cũng là một dị năng giả có thực lực cao, thân phận cao, địa vị cao, sống chết chen vào, quả thực có thể nói là một mẫu mực trong giới tiểu tam.

Nên nói, tại thời mạt thế đạo đức tiêu vong, nữ nhân bộ dạng xinh đẹp khẳng định sẽ đưa tới mối họa, cho dù ngươi có trở thành vật phẩm mua bán, cũng sẽ được người vì ngươi mà nói một hai câu công đạo.

Không phải không có nữ nhân xinh đẹp có thể câu được dị năng giả, chỉ là loại nữ nhân này hơn một nửa đều trở thành đồ chơi, chơi chán liền vứt bỏ.

Nhưng Mộ Thanh Loan lại khác, cô ta thông đồng với tên dị năng giả cao phú soái kia, dĩ nhiên sẽ khiến gã đem mình trở thành chân ái mà đối đãi.

Được rồi, Mộ Lê Thần cũng hiểu được tại mạt thế mà còn nói chuyện chân ái thì có chút vô nghĩa, nhưng đầu óc nam nhân kia khẳng định đã bị nước vào, bằng không sao lại đi vứt bỏ vị hôn thê là một dị năng giả có thân phận, có địa vị, có thực lực như vậy.

“Cái tên…… Cái tên dị năng giả ngu ngốc kia là ai?”

Mộ Lê Thần rất hiếu kì là tên thần thánh phương nào ngu đến mức vứt bỏ một dị năng giả mà chạy đi với con mụ kia.

Khi An Dương nói ra tên kẻ kia, ngữ khí liền cổ quái: “Là người thừa kế của Hứa gia, Hứa Dịch Ngôn.”

Hứa Dịch Ngôn là ai, Mộ Lê Thần không biết, nhưng hắn biết Hứa gia.

Căn cứ X thị ở phía Tây là của Hứa gia! Là một trong tam đại thế gia!

Địa vị của Hứa gia tại căn cứ X thị cùng với Tần gia tại căn cứ B thị không giống nhau, căn cứ X thị là do Hứa gia thành lập, bọn họ chính là vương giả nơi đó, là một sự hiện diện độc nhất.

Mộ Thanh Loan thế mà có thể thông đồng với người thừa kế của Hứa gia – Hứa Dịch Ngôn, cái này thật sự rất khó có thể tin tưởng.

Quả thực tựa như thương gia vốn đang gặp rủi ro, đùng một cái liền trở thành tiểu thư hoặc thái tử phi, thật sự là truyền kỳ.

Mộ Lê Thần cũng không khỏi chậc chậc vài tiếng: “Cô ta cũng thật tài năng, thế mà có thể câu dẫn được thái tử gia của Hứa gia.”

Khi biết mình không phải con ruột của Mộ Dung, Mộ Lê Thần cũng không quan tâm đến tình nhân của ông ta nữa, vốn dĩ hắn đối với Mộ Thanh Loan biết thức thời rất có hảo cảm, hiện tại lại càng không có khúc mắc.

“Bất quá Hứa Dịch Ngôn hẳn ở X thị đi, Mộ Thanh Loan làm sao gặp được hắn?”

An Dương đáp: “Hơn nửa tháng trước, Hứa Dịch Ngôn là một trong những người được trao đổi đến B thị, cụ thể là tới làm cái gì anh không biết, bất quá thời điểm trở về liền mang theo Mộ Thanh Loan cùng trở về.”

Hắn lúc trước nóng vội muốn nâng cao thực lực để đi tìm Mộ Lê Thần, cho nên sau khi đem Mộ Thanh Loan cùng An Như vào B thị, giúp bọn họ an ổn tại một căn hộ ở khu c, sau đó không thèm quản nữa.

Hắn không biết bọn sống ra sao, hắn quản không được nhiều như vậy.

Chỉ là không nghĩ tới, không bao lâu, hắn lại nghe được tin tức của bọn họ, An Như lưu lạc đến khu d cùng Mộ Thanh Loan câu dẫn được Hứa Dịch Ngôn……

So với Mộ Thanh Loan, năng lực sinh tồn của An Như thật sự là vô cùng thê thảm, bằng không cô ta cũng sẽ không nghĩ đến chuyện tìm An Dương.

Sau khi biết được Mộ Thanh Loan đã không còn ở B thị, Mộ Lê Thần liền đem cô ta ném ra sau đầu.

Dù sao hiện tại trong toàn bộ căn cứ B thị, biết mình là tang thi cũng chỉ có An Dương, mà hiện tại Mộ Lê Thần đối với An Dương là tuyệt đối tín nhiệm.

Mộ Lê Thần cùng An Dương thảo luận một chút về mục đích chuyến này của Lý Văn Dương, cùng với tin tức thu hoạch được từ hắn.

Sau đó bọn họ cũng không thèm đi đâu nữa, ở lì trong căn hộ chờ người của Tần gia đến, cùng với lời đáp của Lý Văn Dương.

Kết quả bọn họ không đợi được Lý Văn Dương, cũng không đợi được người của Tần gia, ngược lại đợi được đoàn viên của Tinh Thần dong binh đoàn, bọn họ nói muốn tới làm tiệc mừng Mộ Lê Thần gia nhập.

Các đoàn viên đối với Mộ Lê Thần coi trọng như thế, An Dương được nhiên cũng cao hứng, lửa giận trong lòng vốn dĩ nổi lên bởi vì những người này quấy rầy thế giới hai người của hắn cùng A Thần cũng bị dập tắt.

Chỉ là Mộ Lê Thần lại không thích loại náo nhiệt này, lúc hắn còn học đại học cũng không thích tham gia các loại tụ hội.

So với tụ hội của xã hội thượng lưu vừa im lặng vừa ưu nhã, loại tụ hội huyên náo ầm ĩ này khiến hắn cảm thấy đau đầu.

Thân phận từ khi sinh ra so với thói quen là khác nhau.

Mộ Lê Thần từ nhỏ đến lớn luôn bị yêu cầu giữ một tố chất ưu nhã, bởi vì Mộ gia gia biết hắn đã mồ côi cha mẹ ruột, không ít lần bị người cười nhạo, cho nên ông đối với Mộ Lê Thần đưa ra yêu cầu rất nghiêm khắc.

Mộ Lê Thần là một người trầm tĩnh, hắn tham gia các cuộc gặp gỡ trong xã hội thượng lưu, nơi đó có rất nhiều thục nữ quý phu nhân cùng các thân sĩ, nhân vật nổi tiếng tụ hội, thân phận bọn họ như vậy nên hắn đều phải chú ý đến ngôn hành cử chỉ của mình, nói chuyện bình thường đều chỉ nhẹ giọng thì thầm.

Mà Mộ Lê Thần tham gia các cuộc hẹn của bạn học, người tham gia đều là một đám học sinh bắn ra sức sống bốn phía, hết sức sôi nổi, có người thân phận khá giả, có người bình thường, nên các buổi hẹn đều xảy ra cãi nhau, đi ăn cơm thì lớn tiếng nói chuyện, khiến hắn chỉ ngồi nhìn một bàn thức ăn đều bị đám người này cãi nhau đến phun nước miếng khắp nơi, khẩu vị lập tức tiêu biến không còn cái gì.

Bởi vậy loại náo nhiệt này, Mộ Lê Thần nếu có thể không tham gia nhất định sẽ không tham gia, ngươi không thể yêu cầu một đại thiếu gia khi dùng cơm mà nghe tiếng va chạm của bát đũa cũng cảm thấy thực thất lễ lại đi cùng một đám người mang thói quen đối với đồ ăn phun nước miếng phèo phèo mà vẫn có khẩu vị.

Có một lần Mộ Lê Thần đáp ứng lời mời đi ăn lẩu với bạn học, hắn nhìn một đám người cứ như vậy đem đũa của mình khuấy trong nồi lẩu, chẳng khác gì muốn rửa luôn cái đũa trong đó khiến hắn muốn phát điên.

Cho nên khi Mộ Lê Thần nhìn một đám người Tinh Thần dong binh đoàn đến yêu cầu liên hoan vì mình mới gia nhập.

Chỉ có thể xin thứ lỗi cho kẻ bất tài này.

An Dương cũng biết Mộ Lê Thần có chút khiết phích, liền trấn an đám người Tinh Thần dong binh đoàn, muốn bọn họ rời đi.

Chỉ là các đoàn viên của Tinh Thần dong binh đoàn vẫn như trước do do dự dự không muốn rời đi.

An Dương nhạy bén nhận thấy có chuyện phát sinh, hắn trực tiếp hỏi Trương Đại Hữu: “Đại hữu, nói, xảy ra chuyện gì?”

Mấy ngày này hắn vẫn cùng A Thần ở bên trong không gian tu luyện, cũng chưa đi ra ngoài, chẳng lẽ xảy ra đại sự gì?

Trương Đại Hữu sắc mặt lộ vẻ buồn bực nói với An Dương: “Đội trưởng, Hạng gia hạ lệnh truy sát chúng ta, chỉ cần chúng ta ra khỏi căn cứ, liền có người đuổi giết, hơn nữa Hạng gia còn công bố nhiệm vụ, ai giết chết một dị năng giả cấp ba trong chúng ta là có thể có được một viên tinh hạch cấp bốn, giết chết dị năng giả cấp bốn thì có được một viên tinh hạch cấp năm…… Cho nên các đoàn viên hiện tại không dám ra khỏi căn cứ làm nhiệm vụ.”

May mà trong căn cứ cấm chuyện chém giết, Hạng gia vẫn còn kiêng kị.

An Dương cùng Mộ Lê Thần trao đổi ánh mắt, bọn họ cũng không nghĩ đến chuyện này, cơ hội thế mà đến sớm như vậy.

An Dương kiềm nén vui vẻ trong lòng, trấn an mọi người, nói: “Không có việc gì, mọi người trước tiên cứ tạm lánh, giảm danh tiếng một chút, Hạng gia rất nhanh sẽ được giải quyết.”

Bọn người Trương Đại Hữu yên lòng, bọn họ đối với An Dương vẫn là rất có tin tưởng.

Bọn họ sở dĩ đến bây giờ không rời khỏi Tinh Thần dong binh đoàn chính là bởi vì thực lực An Dương đủ cao, thực lực hắn trong căn cứ đủ để tiến vào top ba.

Tỷ như lần này gặp phải nguy cơ bị Hạng gia đuổi giết, chỉ cần An Dương lộ ra chút tin tức ý muốn gia nhập vào quân đội hay là Tần gia, mà một cao thủ như vậy tuyệt đối không ai không tiếp nhận, Hạng gia ngược lại sẽ không được cái gì.

An Dương trấn an đoàn viên của mình một chút, sau đó tiễn bọn họ đi.

Hắn quay đầu lại cười nói với Mộ Lê Thần: “Nếu núi không đến với mình thì mình chạy đến nó.”

Mộ Lê Thần cũng tán đồng gật đầu.

Tuy rằng không biết Tần gia vì cái gì đến bây giờ vẫn chưa thấy phái người tìm bọn họ, nhưng Hạng gia đã hạ lệnh truy sát, lúc này vừa hay có thể cho bọn họ tìm được một lý do gia nhập vào Tần gia.

Chung quy trong mắt Tần gia, những người đó hẳn là không biết Hạng gia đã bị bọn họ thu mua, cho nên sẽ cảm thấy Hạng gia đuổi giết bọn họ chẳng khác nào bị quân đội đuổi giết, đó cũng là một sự kiện thực bình thường.

An Dương nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Chúng ta có cần liên hệ với Lý Văn Dương một chút không?”

Đi tìm Tần gia, như thế nào cũng phải nói với quân đội chi một tiếng, vạn nhất quân đội cho rằng bọn họ thật sự gia nhập Tần gia thì làm sao được!

Chapter
1 Chương 1: Mang theo cừu hận trọng sinh
2 Chương 2: Cuộc chơi bắt đầu
3 Chương 3: Mộ gia
4 Chương 4: An Dương thầm mến
5 Chương 5: Chúng ta cùng nhau đi
6 Chương 6: Phủng sát*
7 Chương 7: Bức bách
8 Chương 8: Ly gián thành công
9 Chương 9: Cư trú
10 Chương 10: Bí mật sợi dây chuyền ngọc bích
11 Chương 11: Ngân sắc liên tử*
12 Chương 12: Mộ Thanh Loan
13 Chương 13: Mạt thế là cái gì…
14 Chương 14: Không gian
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81: 81
82 Chương 82: 82
83 Chương 83: 83
84 Chương 84: 84
85 Chương 85: 85
86 Chương 86: 86
87 Chương 87: 87
88 Chương 88: 88
89 Chương 89: 89
90 Chương 90: 90
91 Chương 91: 91
92 Chương 92: 92
93 Chương 93: 93
94 Chương 94: 94
95 Chương 95: 95
96 Chương 96: 96
97 Chương 97: 97
98 Chương 98: 98
99 Chương 99: 99
100 Chương 100: 100
101 Chương 101: 101
102 Chương 102: 102
103 Chương 103: 103
104 Chương 104: 104
105 Chương 105: 105
106 Chương 106: 106
107 Chương 107: 107
108 Chương 108: 108
109 Chương 109: 109
110 Chương 110: 110
111 Chương 111: 111
112 Chương 112: 112
113 Chương 113: 113
114 Chương 114: 114
115 Chương 115: 115
116 Chương 116: 116
117 Chương 117: 117
118 Chương 117-2: Phiên ngoại: An Dương – kiếp trước
119 Chương 118: 118
120 Chương 119: 119
121 Chương 120: 120
122 Chương 121: 121
123 Chương 122: 122
124 Chương 123: 123
125 Chương 124: 124
126 Chương 125: 125
127 Chương 126: 126
128 Chương 127: 127
129 Chương 128: 128
130 Chương 129: 129
131 Chương 130: 130
132 Chương 131: 131
133 Chương 132: 132
134 Chương 133: 133
135 Chương 134: 134
136 Chương 135: 135
137 Chương 136: 136
138 Chương 137: 137
139 Chương 138: 138
140 Chương 139: 139
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Mang theo cừu hận trọng sinh
2
Chương 2: Cuộc chơi bắt đầu
3
Chương 3: Mộ gia
4
Chương 4: An Dương thầm mến
5
Chương 5: Chúng ta cùng nhau đi
6
Chương 6: Phủng sát*
7
Chương 7: Bức bách
8
Chương 8: Ly gián thành công
9
Chương 9: Cư trú
10
Chương 10: Bí mật sợi dây chuyền ngọc bích
11
Chương 11: Ngân sắc liên tử*
12
Chương 12: Mộ Thanh Loan
13
Chương 13: Mạt thế là cái gì…
14
Chương 14: Không gian
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81: 81
82
Chương 82: 82
83
Chương 83: 83
84
Chương 84: 84
85
Chương 85: 85
86
Chương 86: 86
87
Chương 87: 87
88
Chương 88: 88
89
Chương 89: 89
90
Chương 90: 90
91
Chương 91: 91
92
Chương 92: 92
93
Chương 93: 93
94
Chương 94: 94
95
Chương 95: 95
96
Chương 96: 96
97
Chương 97: 97
98
Chương 98: 98
99
Chương 99: 99
100
Chương 100: 100
101
Chương 101: 101
102
Chương 102: 102
103
Chương 103: 103
104
Chương 104: 104
105
Chương 105: 105
106
Chương 106: 106
107
Chương 107: 107
108
Chương 108: 108
109
Chương 109: 109
110
Chương 110: 110
111
Chương 111: 111
112
Chương 112: 112
113
Chương 113: 113
114
Chương 114: 114
115
Chương 115: 115
116
Chương 116: 116
117
Chương 117: 117
118
Chương 117-2: Phiên ngoại: An Dương – kiếp trước
119
Chương 118: 118
120
Chương 119: 119
121
Chương 120: 120
122
Chương 121: 121
123
Chương 122: 122
124
Chương 123: 123
125
Chương 124: 124
126
Chương 125: 125
127
Chương 126: 126
128
Chương 127: 127
129
Chương 128: 128
130
Chương 129: 129
131
Chương 130: 130
132
Chương 131: 131
133
Chương 132: 132
134
Chương 133: 133
135
Chương 134: 134
136
Chương 135: 135
137
Chương 136: 136
138
Chương 137: 137
139
Chương 138: 138
140
Chương 139: 139