Chương 85: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Không hẹn mà gặp (2)

Sự thật giống như sấm sét giữa trời quang, trong đầu anh xẹt qua một tia chớp.

Lãnh Âu không có con. Mày rậm lại nhíu lại, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào xấp tài liệu cùng tấm hình trên bàn đến mất hồn.

Nhưng. . .

Tại sao những tư liệu có liên quan đến cô không có trong đống tài liệu được đưa đến cho anh? Hay hai người không qua lại nhiều nên không có ghi chép lại, hay là. . .

Dĩ nhiên, tất cả mọi chuyện anh đều không biết, nếu như muốn biết, vậy chỉ còn một biện pháp.

Nghĩ tới đây, Mạc Dĩ Trạch nhanh chóng nhấn điện thoại nội tuyến.

"Cô ấy tỉnh chưa?". Thanh âm lạnh lùng truyền ra từ trong điện thoại, giọng nói lạnh lùng làm cho người khác không rét mà run.

"Thiếu gia, vị tiểu thư kia. . .". Bên kia điện thoại, Minh Vũ muốn nói lại thôi, yên lặng một lúc, hắn mới chậm rãi nói: "Cô ấy đã rời đi rồi!"

Nghe vậy, Mạc Dĩ Trạch dùng tốc độ nhanh nhất trở về trong phòng.

Bên trong phòng lớn hào hoa xa xỉ, tầm mắt lạnh lùng rời xuống, chỉ thấy áo vét đen của anh vẫn còn trên sàn nhà, mà bóng dáng anh muốn tìm đã sớm biến mất không thấy nữa.

Con ngươi lạnh lùng nheo lại, nhìn người làm nữ đứng một bên.

"Là cô để cô ấy rời đi". Đây không phải là câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.

Người làm nữ cảm thấy băng đá từ trên người anh phát ra đang gắt gao bức mình, cô không khỏi run lên một cái, tiếp đó, run rẩy giải thích: "Thiếu gia, không phải tôi để tiểu thư rời đi, mà cô ấy. . ."

"Đủ rồi!". Một tiếng lạnh lùng vang lên, Mạc Dĩ Trạch nguy hiểm như báo.

"Tôi. . .". Người làm nữ bị anh giận dữ mắng mỏ bị đến hồn cũng không còn, cô uất ức nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn, thiếu chút nữa đã khóc nấc lên.

Con ngươi lạnh lùng chậm rãi chuyển qua khuôn mặt đang làm ra vẻ đáng thương, Mạc Dĩ Trạch trầm giọng nói: "Bắt đầu từ ngày mai, cô không cần tới đây làm việc nữa!". Giọng điệu không cho phép thương lượng.

Nói xong, anh không đợi người làm nữ cầu khẩn, quay đầu dời mắt Minh Vũ vẫn cung kính đứng bên cạnh anh không nói một câu.

"Tìm cô ấy, mang về đây!”

Từ biệt thự chạy ra, Âu Y Tuyết vẫn cắm đầu chạy, chạy không ngừng. Đến khi cô cảm thấy mệt mỏi, cảm thấy chạy hết nổi rồi, cô mới dừng lại đi bộ. Mấy câu người làm nữ nói cứ lượn lờ bên tai cô, làm cô suýt nữa có cảm giác thở không nổi. Vừa nghĩ tới mình cùng một người đàn ông có vợ làm chuyện đó, cô đã cảm thấy mình đặc biệt bẩn thỉu, đặc biệt hạ tiện. . .

Hai năm trước, chuyện xảy ra vào đêm đó vẫn hiện rõ trước mắt, vậy mà bây giờ cư nhiên vẫn để chuyện như thế xảy ra.

Điều này khiến cô không muốn sống nữa, nhưng chết cũng không thể giải quyết mọi chuyện! Huống chi, đó cũng không phải là chuyện khổ sở nhất mà cô từng trải qua. Nghĩ tới đây, cô quyết định đem bí mật này chôn vĩnh viễn dưới đáy lòng mình!

Trong quán cà phê.

Mùi thơm của cà phê tràn ngập trong không khí, cách bố trí ưu nhã trong quán khiến quán không còn chỗ ngồi, có người uống cà phê đọc tiểu thuyết, có người lại nhẹ giọng nói chuyện với nhau, chỉ là không hẹn mà trên mặt mỗi người đều nở nụ cười yếu ớt.

Trần Di mặc áo sơ mi đơn giản, thêm quần jean đứng ở trước quầy, nhìn tờ giấy trong tay đến mất hồn, cho tới khi bên cạnh xuất hiện thêm một người cũng không nhận thấy.

"Đang suy nghĩ gì vậy?". Một giọng nói vui vẻ đột nhiên vang lên. .

Lúc này, Trần Di mới phục hồi tinh thần, ngẩng đầu lên nhìn người trước mặt. Sau khi nhìn rõ khuôn mặt anh, cô không thèm để ý.

"Là anh à?". Trần Di nhàn nhạt nói, ý nghĩ hiển nhiên vẫn chưa trở về.

"Ừ". Đối với sự lãnh đạm của cô, Quý Đằng Viễn đã sớm thấy nhưng không thể trách. Trên khuôn mặt nho nhã vẫn nở nụ cười sáng lạn, anh quay đầu tìm kiếm bóng dáng anh đang mong nhớ nhưng không tìm thấy.

"Hôm nay cô ấy không tới sao?". Giọng nói có chút mất mát.

"Ừ". Trần Di hiểu lời của anh, gật đầu nói: "Từ tối hôm qua tới giờ cũng chưa gặp lại cô ấy". Chân mày cô nhíu lại, tiết lộ ra sự lo lắng của cô.

Cùng cô ấy chung sống gần hai năm rồi, cô cũng biết Âu Y Tuyết luôn luôn là người không đến trễ, cho dù có chuyện khẩn cấp gì cũng sẽ nói trước với cô. Vậy mà hôm nay, cô không nói gì mà lại không tới, khiến cô suy đoán có phải tối qua đã xảy ra chuyện gì hay không.

"Cô ấy không nói gì với cô sao?". Quý Đằng Viễn hỏi.

"Ừ, không nói gì". Trần Di yên lặng lên tiếng, con ngươi trong trẻo không ngừng nhìn ra ngoài, muốn tìm bóng dáng của cô.

Nghe vậy, Quý Đằng Viễn cũng lo lắng, có chút chần chừ nói: "Tôi đi đến nhà cô ấy xem sao". Tối hôm qua đang họp thì cô đột nhiên rời đi, khiến anh ứng phó không kịp. Nếu không phải Trần Di nói cô mệt mỏi nên về trước, anh đã đuổi theo rồi.

"Ừ". Trần Di nháy mắt, bày tỏ sự đồng ý đối với chủ ý của anh.

Được cô khẳng định, Quý Đằng Viễn liền nhanh chóng xoay người liền định đến Âu gia tìm cô. Nhưng anh vẫn chưa đi được hai bước liền dừng lại.

"Làm sao vậy?". Tại sao không đi! Trần Di không hiểu nhìn anh hỏi.

Quý Đằng Viễn trầm mặc một hồi, tiếp đó quay đầu lại, lộ ra nụ cười có lúm đồng tiền: "Cô ấy đã tới!". Nói xong tầm mắt lại nhìn ra ngoài quán cà phê.

Trần Di nhìn theo tầm mắt anh, hai mắt đột nhiên tỏa sáng, bởi vì, cô đã thấy bóng dáng quen thuộc kia.

Dường như không cần nghĩ ngợi gì, cô trợn to cặp mắt, rời khỏi quầy, đi tới bóng dáng đang tiến vào quán cà phê.

"Cậu đã đi đâu vậy!"

Rời khỏi biệt thự, Âu Y Tuyết không về nhà, mà đi thẳng tới địa điểm làm vệc hôm nay. Bởi vì khi đi cô mặc quần áo người đàn ông kia mua cho, trong túi không có một đồng tiền, cho nên, cô đi bộ về tới đây . . . . . .

Đứng ở trong quán cà phê, không khí lành lạnh bên trong cùng ánh sáng mặt trời bên ngoài tạo thành sự đối lập. Âu Y Tuyết chỉ cảm thấy chóng mặt, toàn thân đau đớn lợi hại, cho nên khi Trần Di hỏi cô cái gì cô cũng không kịp phản ứng.

"Cậu đã đi đâu, tại sao bây giờ mới đến?" Thấy cô si ngốc không nói một câu, Trần Di không đếm xỉa đến những khách đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, lập lại câu hỏi vừa rôi một lần nữa.

Trần Di cất cao âm lượng, khiến Âu Y Tuyết đang trố mắt lúc này mới phản ứng được . Cô luống cuống nhìn Trần Di trước mặt, muốn mở miệng nói chuyện, lại phát hiện mình không nói được.

Đúng lúc này, dường như Trần Di đã phát hiện ra cô có cái gì đó không đúng.

"Đợi chút". Đột nhiên, Trần Di cắt đứt suy nghĩ của cô. Đôi mắt trong veo không ngừng quét qua dung nhan Âu Y Tuyết, tiếp đó, cô lo lắng nắm tay cô, ân cần nói: "Sao mặt cậu trắng bệch vậy? Còn nữa, có phải cậu lại khóc không?"

Chỉ thấy hốc mắt Âu Y Tuyết hồng hồng, khuôn mặt tinh xảo trắng bệch không có chút huyết sắc nào, bộ dạng tiều tụy, khiến lòng người thương tiếc!

Chỉ một đêm không thấy, tại sao lại có biến hóa lớn như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trần Di nói chưa dứt lời, Quý Đằng Viễn đứng bên nghe họ đối thoại cũng phát hiện cô có cái gì đó không đúng.

Ánh mắt ân cần vội vàng quan sát sắc mặt của cô, anh trừ nhìn thấu cô mệt mỏi vô lực ở ngoài, còn phát hiện trên xương quai xanh của cô có một dấu vết màu đỏ.

"Em bị thương sao?" Vừa nhìn thấy ấn ký màu đỏ ấy, Quý Đằng Viễn liền nghĩ cô bị thương. Ánh mắt lại dời xuống dưới mới phát hiện, trừ xương quai xanh, những nơi khác trên người cô đều có “vết thương” như vậy.

Nghe Quý Đằng Viễn nói câu này, Trần Di cũng nhìn theo tầm mắt anh, song khi cô nhìn thấy hắn đang nhìn vào “vết thương”, ánh mắt trầm, ngay sau đó, khiếp sợ nhìn vẻ mặt trắng bệch của Âu Y Tuyết.

Dường như cảm thấy tầm mắt mãnh liệt của hắn, Âu Y Tuyết lắc đầu một cái, ngay sau đó lấy tay che xương quai xanh của mình lại, rũ mắt xuống nói: "Em không sao". Cô tận lực tự nói mình phải trấn định, nhưng tâm vẫn không nhịn được mà chột dạ.

Bởi vì lừa gạt bọn họ, cho nên cô cảm giác mình càng thêm vô sỉ.

Dường như cảm thấy cô run rẩy, Trần Di cũng không dán ánh mắt về phía cô nữa, cô chỉ nhàn nhạt thu hồi tầm mắt của mình, sau đó nói: "Không có việc gì là tốt rồi, nhanh đi vào bên trong đổi quần áo ra làm việc thôi, ông chủ mới nói. . ." Cô còn nói thêm mấy câu nhưng Âu Y Tuyết không nghe lọt chữ nào.

"Tốt". Nghe được lời của cô..., Âu Y Tuyết lập tức hướng phòng thay quần áo chạy đi.

Sau khi nhìn cô biến mất ở phòng thay quần áo, Trần Di đứng ngây ngô. Không phải cô không muốn hỏi cô đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô biết, khi cô ấy không chịu nói thì dù ép cô ấy cũng tuyệt đối sẽ không nói, cho nên anh, cô để nghi vấn ở trong lòng.

Mặc dù cô biết chuyện này, nhưng dường như Quý Đằng Viễn không suy đoán ra . . .

Trung tâm chợ Đài Bắc, trong PUB “Long” cao cấp.

Đi vào pub, một cỗ không khí thối nát lập tức đánh vào. Tiếng nhạc Rock không ngừng truyền đến, trong sàn nhảy lớn như vậy, hai vũ nữ ăn mặc hở hang đang trưng bày tất cả vốn liếng, nhiệt tình bốc cháy. Bên dưới có vô số người không ngừng huýt sáo, có người còn không chút kiêng kỵ vuốt ve, hôn môi, tới đây không phải là công tử nhà giàu chơi bời lêu lổng thì cũng là phụ nữ cả ngày chỉ biết trang điểm, shopping. Đại khái nói, sống mơ mơ màng màng cũng chính là nơi đây.

Tận cùng bên trong pub, trong một căn phòng được bao, lúc này đang trình diễn một màn kích tình

Một cô gái cả người trần trụi đang cưỡi trên người một người đàn ông trần truồng, đang ra sức đong đưa thân thể của cô. Một mái tóc ngắn thời thượng phập phồng đung đưa, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy hưởng thụ, từng tiếng yêu kiều vang lên không dứt, rốt cuộc dùng sức hét lên một tiếng.

Hai người cùng đạt tới cao trào, lúc này, cô mới mệt lả nằm trên thân hình cao lớn khôi ngô của người đàn ông, mồ hôi ướt đẫm, cô dùng sức thở hổn hển.

"Em luôn đói khát như vậy sao?". Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, người đàn ông bị cô đè ở phía dưới cười ám muội, không chút khách khí dùng bàn tay mình bao trùm lên bộ ngực của cô.

Mà động tác đó lại khiến cô rên rỉ yêu kiều.

"Ưm. . . . . .". Cô ta lập tức cảm thấy dục hỏa dâng lên, mới vừa làm xong, không còn hơi sức cử động nữa, vì vậy, cô chỉ có thể nhịn nỗi đau khổ giày xéo này.

Cô không phải ai khác, chính là Âu Xảo Lệ mới rời khỏi biệt thự vào hôm qua!

"Hắn không thể thỏa mãn em sao?". Thấy cô không trả lời, người đàn ông kia lại lười biếng hỏi: "Hay là, em rất đói khát?"

"Ngạn!" Nghe hắn nói mình như vậy, Âu Xảo Lệ bất mãn mân mê đôi môi đỏ tươi, liếc hắn, nói: "Đương nhiên là hắn không thể thỏa mãn em". Cô thừa nhận.

Cặp chân tê liệt, dù có lực cũng không thể thỏa mãn cô! Mặc dù cô không biết hắn có bao nhiêu bạn giường, nhưng cô nhớ, đàn bà của hắn tuyệt đối không ít hơn đàn ông của cô! Cô tuyên bố phải về Âu gia, để ọi người biết chuyện bọn họ trở về nước, nhưng trên thực tế, không phải cô chỉ có ý định làm như vậy. Bởi vì, cô không muốn chọc giận anh, mà muốn uy hiếp anh kết hôn với cô, nhưng trải qua từng ngày chờ đợi, thế nhưng, một cuộc điện thoại cũng không có. . .

Điều này khiến lòng tự ái của cô bị tổn thương!

"Sao vậy? Hắn không muốn cưới cô sao?" Trong con ngươi thâm thúy của Bạch Tuấn Ngạn thoáng qua chút châm chọc, dùng sức nhào nặn bộ ngực của cô, làm cô phát ra một hồi thở gấp.

Bạch Tuấn Ngạn, một trong những Ngưu Lang nổi tiếng nhất có biệt danh “MIN”. Bởi vì bề ngoài xuất sắc cùng với khí chất phóng đãng, cho nên rất được Âu Xảo Lệ mê luyến, bất kỳ một phu nhân rộng rãi nào đã gặp qua hắn, không có ai không khuynh đảo vì hắn! Mà hắn cũng là tình nhân Âu Xảo Lệ bao nuôi, cũng chính là mặt trắng nhỏ trong truyền thuyết.

"Ừ". Nói đến đây, Âu Xảo Lệ không khỏi căm giận. Nghĩ đến mình thương anh yêu đến mức không ngại anh là người què, không ngại anh có người đàn bà khác, nhưng anh vẫn lạnh lùng với mình như vậy, trong lòng không nhịn được chua xót.

"Đã như vậy, vậy dứt khoát không gả!". Thấy cô như thế, Bạch Tuấn Ngạn buồn cười mở miệng nói.

"Không lấy?" Làm sao có thể, cô canh giữ bên cạnh anh nhiều năm như vậy, muốn cô không lấy thì những gì cô đã bỏ ra trong quá khứ phải làm sao?

Nhưng Âu Xảo Lệ cũng không nói thẳng, ngược lại, cô bất mãn mân mê đôi môi đỏ mọng, nghiêng người đến tiến sát khuôn mặt làm tất cả phụ nữ điên cuồng, chuyển qua liếm vành tai nhạy cảm của hắn, nhỏ giọng: "Không lấy hắn, chẳng lẽ anh lấy tôi?"

Nghe vậy, thân thể Bạch Tuấn Ngạn cứng đờ, trong đôi mắt xinh đẹp lập tức xuất hiện một ngọn lửa, tiếp đó, lật Âu Xảo Lệ đang ngồi trên người hắn xuống, ngay sau đó, lấy tốc độ cô không kịp phản ứng cầm giữ mông cô, từ phía sau cô đâm vào.

"A. . .". Chỉ nghe Âu Xảo Lệ hét lên một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn lại khôi phục ham muốn.

"Cô đang đùa với lửa!" Trên khuôn mặt Bạch Tuấn Ngạn tràn đầy dục vọng, mắt hắn càng thêm xám xịt, ngay sau đó, hắn nhanh chóng luật động.

"Ưm. . . Ưm. . . . . .". Âu Xảo Lệ thoải mái ngâm ra tiếng tràn đầy say mê, dường như quên mất chuyện cô đang rầu rĩ một phút trước.

"Cô đúng là một con điếm". Nói xong, hắn tăng nhanh tốc độ trong cơ thể cô khiến cô co rúm.

Thấy cô phóng đãng chưa thỏa mãn dục vọng. Sau lưng cô, Bạch Tuấn Ngạn nở nụ cười trào phúng, làm người ta không nhìn ra hắn đang đứng ở trạng thái cao nhất của tình dục!

"Ưm. . . Ưm. . . Làm thế nào. . . Làm thế nào. . . Tôi thật sự rất muốn làm thê tử của hắn". Từng cỗ khoái cảm từ trong thân thể truyền đến, đột nhiên cô lại nghĩ tới chuyện làm cô tan nát cõi lòng.

"Vậy thì gả cho hắn đi". Bạch Tuấn Ngạn trầm giọng, nghe không ra tâm tình của hắn.

"Ừ. . . A. . . Ngạn. . . Dùng sức một chút. . . Nhanh hơn chút nữa. . . A. . .". Bởi vì động tác của hắn đột nhiên tăng nhanh, Âu Xảo Lệ cắn môi, lại nói: "Nhưng. . Hắn không muốn lấy tôi. . .". Đính hôn hai năm rồi, số lần anh chạm vào cô có thể đếm được trên đầu ngón tay.

"Vậy thì nghĩ biện pháp khiến hắn nguyện ý cưới cô". Lời nói từ tính khêu gợi truyền ra.

"Ừ. . . Làm sao, hắn mới nguyện ý. . . A". Hắn chạy nước rút, Bạch Tuấn Ngạn phun mầm mống nóng bỏng của hắn vào cơ thể cô, lập tức, cả người Âu Xảo Lệ liền trở nên mềm nhũn.

Chapter
1 Chương 1: Ngược luyến tình thâm 1
2 Chương 2: Ngược luyến tình thâm 2
3 Chương 3: Ngược luyến tình thâm 3
4 Chương 4: Ngược luyến tình thâm 4
5 Chương 5: Nhị tiểu thư cũng không bằng hạ nhân
6 Chương 6: Đứa bé bị cha lãng quên
7 Chương 7: Người bạn tốt nhất của cô
8 Chương 8: Thiếu niên hồn nhiên tỏ tình
9 Chương 9: Ăn cơm một mình, bóng đen thần bí
10 Chương 10: Thiếu niên như ác ma
11 Chương 11: Cam kết nguy hiểm
12 Chương 12: Món đồ chơi cho cô phát tiết
13 Chương 13: Vĩnh viễn là cô bé lọ lem
14 Chương 14: Cũng chỉ là cỏ dại mà thôi
15 Chương 15: Bị sự im lặng của cô chọc giận
16 Chương 16: Cô là con mồi của hắn
17 Chương 17: Satăng tuyên thệ
18 Chương 18: Chất vấn sau khi giày xéo
19 Chương 19: Vết sẹo vĩnh viễn
20 Chương 20: Không khí lúng túng khi bốn người gặp nhau
21 Chương 21: Lại chọc giận hắn
22 Chương 22: Sự quan tâm của cô giáo
23 Chương 23: Xuất hiện trong phòng của cô
24 Chương 24: Nụ hôn bá đạo
25 Chương 25: Cô dám lỡ hẹn
26 Chương 26: Tâm sự không thể đoán được
27 Chương 27: Y Tư Lai Đốn vs Phổ Cao
28 Chương 28: Hai nam tranh một nữ
29 Chương 29: Không đội trời chung
30 Chương 30: Anh ở bên cạnh phòng em
31 Chương 31: Thi đấu dưới nước
32 Chương 32: Tung người xuống biển
33 Chương 33: Thời khắc nguy cấp
34 Chương 34: Ký ức cũ
35 Chương 35: Sắc đẹp hòa hợp
36 Chương 36: Lầm tưởng hắn
37 Chương 37: Tranh giành với nhau
38 Chương 38: Tát một cái
39 Chương 39: Xâm phạm tới cô
40 Chương 40: Hắn động tình?
41 Chương 41: Tai họa vô tội
42 Chương 42: Sống không bằng chết
43 Chương 43: Chịu giày xéo
44 Chương 44: Muốn hủy dung nhan của cô
45 Chương 45: Bị người phát hiện
46 Chương 46: Nghĩ cũng đừng nghĩ đến việc rời khỏi đây
47 Chương 47: Bị đưa đến đồn cảnh sát
48 Chương 48: Tâm trầm luân
49 Chương 49: Không tin hắn
50 Chương 50: Cô rời đi
51 Chương 51: Ép cô đến nơi hẹn
52 Chương 52: Học sinh mới chuyển trường
53 Chương 53: Quý Đằng Viễn lại xuất hiện
54 Chương 54: Tôi sẽ chờ em
55 Chương 55: Gặp nhau ở thư viện
56 Chương 56: Tâm tư của anh
57 Chương 57: Lại lỡ hẹn
58 Chương 58: Bữa tiệc đính hôn (1)
59 Chương 59: Bữa tiệc đính hôn (2)
60 Chương 60: Bữa tiệc đính hôn (2)
61 Chương 61: Bữa tiệc đính hôn (3)
62 Chương 62: Bữa tiệc đính hôn 3
63 Chương 63: Bữa tiệc đính hôn (6)
64 Chương 64: Bắt cóc cô
65 Chương 65: Bắt cóc
66 Chương 66: Bắt cóc
67 Chương 67: Xảy ra tai nạn xe cộ (1)
68 Chương 68: Xảy ra tai nạn xe cộ (3)
69 Chương 69: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Hai năm sau (1)
70 Chương 70: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Hai năm sau (2)
71 Chương 71: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai (3)
72 Chương 72: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Dạ tiệc từ thiện (1)
73 Chương 73: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Dạ tiệc từ thiện (2)
74 Chương 74: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đêm mê loạn (1)
75 Chương 75: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Đêm mê loạn (3)
76 Chương 76: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đêm mê loạn (4)
77 Chương 77: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Đêm Mê Loạn (6)
78 Chương 78: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Đêm Mê Loạn (7)
79 Chương 79: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đêm mê loạn (8)
80 Chương 80: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm thuốc giải cho cô (1)
81 Chương 81: Cô bé lọ lem may mắn có thải – Làm thuốc giải cho cô (3)
82 Chương 82: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm thuốc giải cho cô (4)
83 Chương 83: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Làm Thuốc Giải Cho Cô (5)
84 Chương 84: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Không Hẹn Mà Gặp (1)
85 Chương 85: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Không hẹn mà gặp (2)
86 Chương 86: Cô bé lọ lem may mắn có thai - không hẹn mà gặp (3)
87 Chương 87: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Không hẹn mà gặp (4)
88 Chương 88: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Không hẹn mà gặp (5)
89 Chương 89: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Không Hẹn Mà Gặp (6)
90 Chương 90: Cô bé Lọ lem May Mắn Có Thai - Đe dọa, uy hiếp (1)
91 Chương 91: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đe dọa, uy hiếp (2)
92 Chương 92: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Đe dọa, uy hiếp (3)
93 Chương 93: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Đe dọa, uy hiếp (4)
94 Chương 94: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Vừa gặp đã yêu (1)
95 Chương 95: Cô bé lọ lem may mắn có thai _ vừa gặp đã yêu (2)
96 Chương 96: Cô bé lọ lem may mắn có thai _Làm người giúp việc bảy ngày (1)
97 Chương 97: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (2)
98 Chương 98: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (3)
99 Chương 99: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (4)
100 Chương 100: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (5)
101 Chương 101: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - làm người giúp việc bảy ngày (6)
102 Chương 102: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai -Bảy ngày làm người giúp việc (7)
103 Chương 103: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Làm người giúp việc bảy ngày (8)
104 Chương 104: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Làm người giúp việc bảy ngày (9)
105 Chương 105: Cô bé lọ lem may mắn có thai-Làm người giúp việc bảy ngày (10)
106 Chương 106: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (11)
107 Chương 107: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Làm người giúp việc bảy ngày (12)
108 Chương 108: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Sầu triền miên (1)
109 Chương 109: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sầu triền miên (2)
110 Chương 110: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sầu triền miên (3)
111 Chương 111: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Sầu triền miên (4)
112 Chương 112: Cô Bé Lọ lem May Mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (1)
113 Chương 113: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sóng gió khi có thai(2)
114 Chương 114: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Sóng gió khi có thai(3)
115 Chương 115: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sóng gió khi có thai (4)
116 Chương 116: Cô bé lọ lem may mắn có thai -Sóng gió may mắn có thai (5)
117 Chương 117: Cô bé lọ lem may mắn có thai -Sóng gió khi có thai (6)
118 Chương 118: Cô Bé Lọ lem May Mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (7)
119 Chương 119: Cô Bé Lọ lem May mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (8)
120 Chương 120: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (9)
121 Chương 121: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Gỡ bỏ hết hiểu lầm (1)
122 Chương 122: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Gỡ bỏ hết hiểu lầm (2)
123 Chương 123: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Phá Thai (1)
124 Chương 124: Cô bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Phá thai (2)
125 Chương 125: Cô bé lọ lem may mắn có thai (1)
126 Chương 126: Cô bé lọ lem may mắn có thai (2)
127 Chương 127: Cô bé lọ lem may mắn có thai (3)
128 Chương 128: Cô bé lọ lem may mắn có thai (4)
129 Chương 129: Cô bé lọ lem may mắn có thai (5)
130 Chương 130: Cô bé lọ lem may mắn có thai (6)
131 Chương 131: Cô bé lọ lem may mắn có thai (7)
132 Chương 132: Cô bé lọ lem may mắn có thai (8)
133 Chương 133: Cô bé lọ lem may mắn có thai (9)
134 Chương 134: Cô bé lọ lem may mắn có thai (10)
135 Chương 135: Cô bé lọ lem may mắn có thai (11)
136 Chương 136: Cô bé lọ lem may mắn có thai (12)
137 Chương 137: Cô bé lọ lem may mắn có thai (hết)
138 Chương 138: Chín tháng sau
139 Chương 139: Sai khi thân thiết (1)
140 Chương 140: Sai khi thân thiết (2)
141 Chương 141: Bắt đầu chiến tranh lạnh
142 Chương 142: Bị phát hiện rồi
143 Chương 143: Đi con đường nào
144 Chương 144: Hôn lễ cứ theo lẽ thường
145 Chương 145: Cố ý hành hạ
146 Chương 146: Một câu yêu em
147 Chương 147: Ngọt ngào cuối cùng
148 Chương 148: Bắt đầu là hận, cuối cùng là yêu (Kết thúc 1)
149 Chương 149: Bắt đầu là hận, cuối cùng là yêu (Kết Cục 2)
150 Chương 150: Cuộc sống ngọt ngào
151 Chương 151: Quan hệ mập mờ
152 Chương 152: Gặp gỡ ai?
153 Chương 153: Thì ra là hắn
154 Chương 154: Lại có hiểu lầm
155 Chương 155: Bị hắn nhìn thấy
156 Chương 156: Một mình trong phòng
157 Chương 157: Không ngừng quấn quýt si mê
158 Chương 158: Tâm tư buồn bực
159 Chương 159: Triền miên không nghỉ
160 Chương 160: Đêm trở về
161 Chương 161: Trái tim của biển
162 Chương 162: Phải bao nhiêu tiền
163 Chương 163: Cô không trả nổi
164 Chương 164: Đau triệt nội tâm
165 Chương 165: Cái chết của mẹ
166 Chương 166: Xe họa
167 Chương 167: Kết cục
Chapter

Updated 167 Episodes

1
Chương 1: Ngược luyến tình thâm 1
2
Chương 2: Ngược luyến tình thâm 2
3
Chương 3: Ngược luyến tình thâm 3
4
Chương 4: Ngược luyến tình thâm 4
5
Chương 5: Nhị tiểu thư cũng không bằng hạ nhân
6
Chương 6: Đứa bé bị cha lãng quên
7
Chương 7: Người bạn tốt nhất của cô
8
Chương 8: Thiếu niên hồn nhiên tỏ tình
9
Chương 9: Ăn cơm một mình, bóng đen thần bí
10
Chương 10: Thiếu niên như ác ma
11
Chương 11: Cam kết nguy hiểm
12
Chương 12: Món đồ chơi cho cô phát tiết
13
Chương 13: Vĩnh viễn là cô bé lọ lem
14
Chương 14: Cũng chỉ là cỏ dại mà thôi
15
Chương 15: Bị sự im lặng của cô chọc giận
16
Chương 16: Cô là con mồi của hắn
17
Chương 17: Satăng tuyên thệ
18
Chương 18: Chất vấn sau khi giày xéo
19
Chương 19: Vết sẹo vĩnh viễn
20
Chương 20: Không khí lúng túng khi bốn người gặp nhau
21
Chương 21: Lại chọc giận hắn
22
Chương 22: Sự quan tâm của cô giáo
23
Chương 23: Xuất hiện trong phòng của cô
24
Chương 24: Nụ hôn bá đạo
25
Chương 25: Cô dám lỡ hẹn
26
Chương 26: Tâm sự không thể đoán được
27
Chương 27: Y Tư Lai Đốn vs Phổ Cao
28
Chương 28: Hai nam tranh một nữ
29
Chương 29: Không đội trời chung
30
Chương 30: Anh ở bên cạnh phòng em
31
Chương 31: Thi đấu dưới nước
32
Chương 32: Tung người xuống biển
33
Chương 33: Thời khắc nguy cấp
34
Chương 34: Ký ức cũ
35
Chương 35: Sắc đẹp hòa hợp
36
Chương 36: Lầm tưởng hắn
37
Chương 37: Tranh giành với nhau
38
Chương 38: Tát một cái
39
Chương 39: Xâm phạm tới cô
40
Chương 40: Hắn động tình?
41
Chương 41: Tai họa vô tội
42
Chương 42: Sống không bằng chết
43
Chương 43: Chịu giày xéo
44
Chương 44: Muốn hủy dung nhan của cô
45
Chương 45: Bị người phát hiện
46
Chương 46: Nghĩ cũng đừng nghĩ đến việc rời khỏi đây
47
Chương 47: Bị đưa đến đồn cảnh sát
48
Chương 48: Tâm trầm luân
49
Chương 49: Không tin hắn
50
Chương 50: Cô rời đi
51
Chương 51: Ép cô đến nơi hẹn
52
Chương 52: Học sinh mới chuyển trường
53
Chương 53: Quý Đằng Viễn lại xuất hiện
54
Chương 54: Tôi sẽ chờ em
55
Chương 55: Gặp nhau ở thư viện
56
Chương 56: Tâm tư của anh
57
Chương 57: Lại lỡ hẹn
58
Chương 58: Bữa tiệc đính hôn (1)
59
Chương 59: Bữa tiệc đính hôn (2)
60
Chương 60: Bữa tiệc đính hôn (2)
61
Chương 61: Bữa tiệc đính hôn (3)
62
Chương 62: Bữa tiệc đính hôn 3
63
Chương 63: Bữa tiệc đính hôn (6)
64
Chương 64: Bắt cóc cô
65
Chương 65: Bắt cóc
66
Chương 66: Bắt cóc
67
Chương 67: Xảy ra tai nạn xe cộ (1)
68
Chương 68: Xảy ra tai nạn xe cộ (3)
69
Chương 69: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Hai năm sau (1)
70
Chương 70: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Hai năm sau (2)
71
Chương 71: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai (3)
72
Chương 72: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Dạ tiệc từ thiện (1)
73
Chương 73: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Dạ tiệc từ thiện (2)
74
Chương 74: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đêm mê loạn (1)
75
Chương 75: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Đêm mê loạn (3)
76
Chương 76: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đêm mê loạn (4)
77
Chương 77: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Đêm Mê Loạn (6)
78
Chương 78: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Đêm Mê Loạn (7)
79
Chương 79: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đêm mê loạn (8)
80
Chương 80: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm thuốc giải cho cô (1)
81
Chương 81: Cô bé lọ lem may mắn có thải – Làm thuốc giải cho cô (3)
82
Chương 82: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm thuốc giải cho cô (4)
83
Chương 83: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Làm Thuốc Giải Cho Cô (5)
84
Chương 84: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Không Hẹn Mà Gặp (1)
85
Chương 85: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Không hẹn mà gặp (2)
86
Chương 86: Cô bé lọ lem may mắn có thai - không hẹn mà gặp (3)
87
Chương 87: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Không hẹn mà gặp (4)
88
Chương 88: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Không hẹn mà gặp (5)
89
Chương 89: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai _Không Hẹn Mà Gặp (6)
90
Chương 90: Cô bé Lọ lem May Mắn Có Thai - Đe dọa, uy hiếp (1)
91
Chương 91: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Đe dọa, uy hiếp (2)
92
Chương 92: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Đe dọa, uy hiếp (3)
93
Chương 93: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Đe dọa, uy hiếp (4)
94
Chương 94: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Vừa gặp đã yêu (1)
95
Chương 95: Cô bé lọ lem may mắn có thai _ vừa gặp đã yêu (2)
96
Chương 96: Cô bé lọ lem may mắn có thai _Làm người giúp việc bảy ngày (1)
97
Chương 97: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (2)
98
Chương 98: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (3)
99
Chương 99: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (4)
100
Chương 100: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (5)
101
Chương 101: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - làm người giúp việc bảy ngày (6)
102
Chương 102: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai -Bảy ngày làm người giúp việc (7)
103
Chương 103: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Làm người giúp việc bảy ngày (8)
104
Chương 104: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Làm người giúp việc bảy ngày (9)
105
Chương 105: Cô bé lọ lem may mắn có thai-Làm người giúp việc bảy ngày (10)
106
Chương 106: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Làm người giúp việc bảy ngày (11)
107
Chương 107: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Làm người giúp việc bảy ngày (12)
108
Chương 108: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Sầu triền miên (1)
109
Chương 109: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sầu triền miên (2)
110
Chương 110: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sầu triền miên (3)
111
Chương 111: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Sầu triền miên (4)
112
Chương 112: Cô Bé Lọ lem May Mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (1)
113
Chương 113: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sóng gió khi có thai(2)
114
Chương 114: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Sóng gió khi có thai(3)
115
Chương 115: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Sóng gió khi có thai (4)
116
Chương 116: Cô bé lọ lem may mắn có thai -Sóng gió may mắn có thai (5)
117
Chương 117: Cô bé lọ lem may mắn có thai -Sóng gió khi có thai (6)
118
Chương 118: Cô Bé Lọ lem May Mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (7)
119
Chương 119: Cô Bé Lọ lem May mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (8)
120
Chương 120: Cô Bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Sóng gió khi có thai (9)
121
Chương 121: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Gỡ bỏ hết hiểu lầm (1)
122
Chương 122: Cô bé lọ lem may mắn có thai – Gỡ bỏ hết hiểu lầm (2)
123
Chương 123: Cô bé lọ lem may mắn có thai - Phá Thai (1)
124
Chương 124: Cô bé Lọ Lem May Mắn Có Thai - Phá thai (2)
125
Chương 125: Cô bé lọ lem may mắn có thai (1)
126
Chương 126: Cô bé lọ lem may mắn có thai (2)
127
Chương 127: Cô bé lọ lem may mắn có thai (3)
128
Chương 128: Cô bé lọ lem may mắn có thai (4)
129
Chương 129: Cô bé lọ lem may mắn có thai (5)
130
Chương 130: Cô bé lọ lem may mắn có thai (6)
131
Chương 131: Cô bé lọ lem may mắn có thai (7)
132
Chương 132: Cô bé lọ lem may mắn có thai (8)
133
Chương 133: Cô bé lọ lem may mắn có thai (9)
134
Chương 134: Cô bé lọ lem may mắn có thai (10)
135
Chương 135: Cô bé lọ lem may mắn có thai (11)
136
Chương 136: Cô bé lọ lem may mắn có thai (12)
137
Chương 137: Cô bé lọ lem may mắn có thai (hết)
138
Chương 138: Chín tháng sau
139
Chương 139: Sai khi thân thiết (1)
140
Chương 140: Sai khi thân thiết (2)
141
Chương 141: Bắt đầu chiến tranh lạnh
142
Chương 142: Bị phát hiện rồi
143
Chương 143: Đi con đường nào
144
Chương 144: Hôn lễ cứ theo lẽ thường
145
Chương 145: Cố ý hành hạ
146
Chương 146: Một câu yêu em
147
Chương 147: Ngọt ngào cuối cùng
148
Chương 148: Bắt đầu là hận, cuối cùng là yêu (Kết thúc 1)
149
Chương 149: Bắt đầu là hận, cuối cùng là yêu (Kết Cục 2)
150
Chương 150: Cuộc sống ngọt ngào
151
Chương 151: Quan hệ mập mờ
152
Chương 152: Gặp gỡ ai?
153
Chương 153: Thì ra là hắn
154
Chương 154: Lại có hiểu lầm
155
Chương 155: Bị hắn nhìn thấy
156
Chương 156: Một mình trong phòng
157
Chương 157: Không ngừng quấn quýt si mê
158
Chương 158: Tâm tư buồn bực
159
Chương 159: Triền miên không nghỉ
160
Chương 160: Đêm trở về
161
Chương 161: Trái tim của biển
162
Chương 162: Phải bao nhiêu tiền
163
Chương 163: Cô không trả nổi
164
Chương 164: Đau triệt nội tâm
165
Chương 165: Cái chết của mẹ
166
Chương 166: Xe họa
167
Chương 167: Kết cục