Chương 84: Phát hiện bí mật

Sau khi chính thức tiếp quản hạng mục bất động sản, Đường Hiểu đem công việc lúc trước bàn giao cho Ngải Sâm, bắt đầu cùng Kỳ Văn chuyên tâm nghiên cứu đồ án phát triển. Căn cứ tin tức bọn họ thu được, khoảng một tuần nữa, chính phủ sẽ tổ chứ bán đấu giá hơn mười khu đất ở trung tâm bán đấu nhà đất, trong đó có khu đất bọn họ đang đánh giá.

Khai thác bất động sản không phải nói làm là có thể làm ngay lập tức, ở phương diện lựa chọn khu đất, cần phải đặc biệt thận trọng.

Bởi vì một khi đánh giá sai lầm, tất cả vốn đầu tư lúc trước xem như đổ sông đổ biển, đối với Thịnh Đằng vẫn còn trong giai đoạn phát triển mà nói, sự ảnh hưởng là rất lớn, hơn nữa về sau nếu muốn tiếp nhận một khu đất nữa cũng rất khó khăn.

Đường Hiểu mấy ngày nay liên tục theo Kỳ Văn chạy đôn chạy đáo bên ngoài, sau đó lại phải ngồi suốt bên máy tính, tra một đống tư liệu trên mạng, bận đến sứt đầu mẻ trán.

Thật vất vả mới có thể hít thở một chút, Đường Hiểu phát hiện mình cư nhiên bị phơi nắng đen đi một tầng, mùa hè quả nhiên là vũ khí sát thương phạm vi cực lớn, bất quá da tay của cậu vốn dĩ hơi trắng, bị đen đi ngược lại trở thành màu da tương đối khỏe mạnh.

Giữa trưa, Đường Hiểu kéo lê thân thể mệt mỏi chuẩn bị đi thang bộ.

Hôm nay là ngày lẻ, là ngày cậu ăn cơm cùng Cốc Tu Cẩn, cũng là thời gian nghỉ trưa rảnh rỗi duy nhất mấy ngày nay, bởi vì mấy hôm trước thời gian nghỉ trưa cậu và Kỳ Văn đều trải qua ở bên ngoài.

“Anh đã dùng hành động nói cho tôi biết lựa chọn của anh, vậy chúng ta còn gì để nói sao?”

Đường Hiểu đi đến tầng mười ba, đang chuẩn bị tiếp tục đi lên, đột nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc mang theo kích động từ phía trên truyền đến, không khỏi dừng lại, giọng nói này, hình như là Elma?

“Bối Nhã, em đừng như vậy.” Giọng nói bất đắc dĩ của người đàn ông từ hành lang truyền tới cầu thang, lọt vào tai Đường Hiểu.

Chẳng lẽ Bối Nhã là Elma sao?

Bây giờ Đường Hiểu mới phát hiện, quen biết Elma đã mấy tháng, lần đầu tiên nghe được tên thật của cô, tên ngày quả nhiên rất êm tai, so với tên Elma hay hơn nhiều.

“Không được gọi tôi bằng tên này, Giám đốc Hạ, bây giờ tôi là Elma.” Dường như cảm xúc của Elma đang chậm rãi bình phục lại, ngữ khí cũng gần như khôi phục giọng điệu công thức hoá, lạnh như băng, nghe không ra một tia tình cảm nào.

Đường Hiểu biết nghe lén là không đúng, nhưng mà cậu vẫn nhịn không được vểnh tai lên.

Quả nhiên cậu đoán không sai, giữa Elma và giám đốc Hạ có vấn đề, hơn nữa dường như có liên quan đến chuyện tình cảm, đây chính là một tin tức lớn, chuyện Elma không nói chuyện tình cảm với đồng nghiệp trong công ty là rất nổi tiếng mà.

“Bối Nhã, anh hy vọng em sẽ sống tốt.” Hạ Vân nhìn người phụ nữ bộ dạng kiên cường trước mắt, trong đầu hiện ra một thân ảnh xinh đẹp, cô kiên cường mạnh mẽ như vậy, bây giờ vẫn như cũ, cô không thay đổi, người thay đổi chính là bản thân mình.

Trên khuôn mặt Elma lộ ra một tia cười châm chọc, “Trong một năm nay, tôi chẳng có một ngày nào tốt cả, bất quá anh căn bản không cần tự trách, tất cả đều là do tôi tự làm tự chịu mà thôi, không liên quan gì đến giám đốc Hạ.”

Tay Hạ Vân hơi chuyển động, nhưng chung quy không thể nhúc nhích.

Nghe tiếng bước chân càng lúc càng xa, Đường Hiểu chần chờ một chút rồi chậm rãi đi lên.

Đến chỗ ngoặc, cậu nhìn thấy ở cuối hành lang Elma đang đứng dựa lưng vào vách tường, vẻ mặt yên lặng, quả thực không giống với Elma mà Đường Hiểu quen biết.

Nghe tiếng động, Elma bình tĩnh quay đầu, nhìn thấy Đường Hiểu nhưng không lộ ra chút bất ngờ nào, không khí ngưng đọng trong một phút, rốt cục bị Elma chủ động đánh vỡ.

Cô nói, “Cậu cũng nghe thấy, đúng không.”

Tựa như nghi vấn, nhưng kỳ thật lại là bình tĩnh trần thuật.

Đường Hiểu gật gật đầu, phát hiện cô không nhìn cậu, “Elma, cô…”

Elma đứng thẳng người, tự giễu cười một tiếng, “Chuyện này không được nói cho bất kỳ người nào biết, tôi xin cậu.”

“Được…” Cho dù cô không nói như vậy, Đường Hiểu cũng sẽ không nói ra.

“Cám ơn nha!” Elma vén mái tóc lên, trong giây lát lại trở thành một mỹ nữ diễm lệ hào phòng tự nhiên, nét mi tự tin tựa một màn yếu ớt lúc nãy chỉ là ảo giác mà thôi.

Đường Hiểu nhìn theo bóng dáng cô, hoàn toàn không ngờ hôm nay cậu lại nhìn thấy một con người khác của Elma, cậu vẫn luôn cho rằng, Elma là một người sống rất thoải mái, hôm nay mới phát hiện hóa ra chỉ là ngụy trang.

“Đường Hiểu, cậu ở đây làm gì vậy?”

Nghe thấy giọng nói của Bạch Lâm, Đường Hiểu kinh ngạc nhìn qua, người nói chuyện cư nhiên là Bạch Lâm, không phải cậu ta ở biệt thự sao?

Bạch Lâm dường như nhìn ra nghi ngờ của cậu, vô tâm vô phế cười rộ lên, “Cơm trưa của cậu và anh Cẩn là do tôi đưa tới, anh Cẩn thấy cậu vẫn chưa đi lên, cho nên mới bảo tôi đi xem thử.”

Đường Hiểu im lặng.

Đến văn phòng, Cốc Tu Cẩn đã ngồi ở chỗ sô pha, Đường Hiểu đưa mắt nhìn thức ăn trên bàn trà, phát hiện so với bình thường nhiều hơn một chút, Bạch Lâm cư nhiên định ăn cơm cùng bọn họ, quả nhiên là một tên rảnh đến mức không có chuyện gì làm.

“Hôm nay trễ hơn mười phút, có phải gặp chuyện gì hay không ?” Cốc Tu Cẩn bảo cậu ngồi bên cạnh mình, thuận miệng hỏi.

Đường Hiểu đã hứa với Elma sẽ không nói ra chuyện giữa cô và giám đốc Hạ, do dự một chút vẫn lắc đầu, “Gặp được một người, bất quá em đã hứa với cô ấy sẽ không nói cho người khác biết.”

Cốc Tu Cẩn săn sóc không tiếp tục truy hỏi.

Bạch Lâm cũng không phải người chịu ngồi yên, đột nhiên hỏi, “Có phải là nữ hay không?”

Đường Hiểu kinh ngạc nâng ánh mắt lên, “Làm sao cậu biết?”

Bạch Lâm vừa nhai thịt trong miệng, vừa nói, “Lúc tôi đi tìm cậu, nghe thấy tiếng giày cao gót bước đi, đàn ông không thể nào mang giày cao gót, cho nên nhất định là nữ.”

Đường Hiểu thở dài một hơi, không nhìn thấy thì tốt, nếu không sau này Elma mà biết được, nhất định sẽ nghĩ là cậu nói ra, bị phụ nữ nhớ thương cũng không là chuyện tốt lành gì.

Cốc Tu Cẩn gắp một ít thức ăn đặt vào trong bát Đường Hiểu, cười nói, “Có phải là Elma hay không?”

Đường Hiểu thiếu chút nữa bị nghẹn bởi nước miếng của chính mình, điều này cũng có thể đoán được sao?

Thấy cậu trừng mắt, Cốc Tu Cẩn liền biết mình đã đoán đúng, kỳ thật không cần đoán cũng có thể biết là Elma, bởi vì toàn bộ cao ốc này, nữ nhân viên thân thiết với Đường Hiểu nhất cũng chỉ có Elma, hơn nữa cậu còn thản nhiên gọi ‘cô ấy’ như vậy, trừ bỏ Elma ra tuyệt đối không có người thứ hai.

Đường Hiểu yên lặng nuốt cơm trong miệng xuống, cái này có chết cũng không được trách cậu nha.

Cốc Tu Cẩn lại nói, “Không phải em còn nhìn thấy một người khác sao, là nam đúng không?”

Đường Hiể dứt khoát trả lời, “Đúng vậy.”

Cốc Tu Cẩn nở nụ cười, không tiếp tục hỏi nữa, dường như đã có thể đoán được là ai.

Đường Hiểu nhịn không được tò mò, “Học trưởng, rốt cuộc làm sao anh đoán được vậy?”

Cốc Tu Cẩn nói, “Mấy ngày nay, trạng thái làm việc của Elma vẫn không tốt, không chỉ thường xuyên thất thần, có một hai lần còn lấy sai tư liệu, cho nên anh đoán có thể cô ấy đã gặp được người nào đó, không nói chuyện này nữa, hôm nay công việc thế nào, trông em còn mệt mỏi hơn so với thường ngày.”

Đường Hiểu lau mặt, “Đã không còn việc gì nữa, kế tiếp chỉ còn lại chuyện đấu thầu khu đất, giám đốc Kỳ nói chờ đánh giá xong khu đất nào thích hợp để phát triển, nếu lấy được khu đất, thì công việc đã hoàn thành, chờ khi em chỉnh lý tư liệu xong, em sẽ đưa báo cáo cho anh xem.”

“Được.”

Bạch Lâm nhìn hai người anh tới em đi, đột nhiên phát hiện, những gì ngày đó cậu ta nói với Đường Hiểu kỳ thật cũng không đúng lắm, tuy rằng cuộc sống không cùng một cấp bậc, nhưng lại hòa hợp đến bất ngờ.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Đường Hiểu ở văn phòng Cốc Tu Cẩn nghỉ ngơi hơn một giờ.

Công việc vào trước buổi trưa đã sắp xong, kế tiếp không cần tham gia vào cũng không sao, bởi vì cấp trên của cậu buổi sáng đã rời khỏi công ty, nói là có việc đi ra ngoài một chuyến, bảo bản thân cậu tự sắp xếp thời gian cho hợp lý.

Cốc Tu Cẩn đuổi Bạch Lâm ra khỏi văn phòng, đóng cửa lại đi đến trước mặt thanh niên đang nằm trên ghế sôpha, nhìn vành mắt đen đen và dáng ngủ an tĩnh của cậu, trong lòng anh biết trận này đã khiến cậu mệt chết rồi, cũng may tiếp theo cũng không bận rộn gì.

Cốc Tu Cẩn cúi người xuống, ở trên môi cậu nhẹ nhàng chạm vào một chút, trong mũi đều là khí tức sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái trên người thanh niên.

Đường Hiểu ngủ không sâu lắm, lông mi giật giật, mở mắt ra liền nhìn thấy Cốc Tu Cẩn gần trong gang tấc, trong ánh mắt còn vẻ mơ mơ màng màng, hiển nhiên vẫn chưa tỉnh táo lại.

Cốc Tu Cẩn ngồi bên cạnh cậu, “Em có thể ngủ tiếp một lúc.”

Đường Hiểu ngồi dậy xoa xoa mắt, ngáp một cái, “Không được, em còn một số tư liệu vẫn chưa chỉnh lý, nếu kéo dài quá lâu, giám đốc Kỳ trở về sẽ mắng em.”

Cốc Tu Cẩn nhìn thấy vẻ mặt sinh động của cậu, đột nhiên cúi đầu, cảm giác hai khuôn mặt cách trong gang tấc dường như đã dán vào nhau.

Đường Hiểu nháy nháy mắt, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng, nhìn đối phương ở khoảng cách gần như vậy, cậu có chút ăn không tiêu , ánh mắt không tự chủ dịch chuyển một chút.

Cốc Tu Cẩn cúi đầu hôn lên bờ môi của cậu, đôi môi mềm mềm, kèm theo cỗ khí tức nhẹ nhàng khoan khoái độc đáo trên người thanh niên, mỹ vị ngọt lành khiến người ta thực tủy tri vị(*), cảm giác thật tốt.

(*) Thực tủy tri vị: đại khái là lần đầu tiên nếm thử thì cảm thấy rất thỏa mãn, sau đó thành thói quen, cứ muốn tiếp tục, không ngừng.

Đường Hiểu ngây ngẩn cả người.

Cốc Tu Cẩn nhân cơ hội cạy mở đôi môi của cậu, trực đảo hoàng long (đánh thẳng vào mục tiêu).

Nơi môi và môi ma xát dường như có một ngọn lửa, nháy mắt bùng cháy khắp thảo nguyên.

Đường Hiểu cảm thấy khuôn mặt và môi nóng lên không ngừng, còn thân thể, cả người cũng dường như đang nóng lên, cùng dựa sát thân thể với người đàn ông to lớn rắn chắc, cậu nhịn không được khẽ run lên.

Từ khi bọn họ phá vỡ tầng ngăn cách kia, quen nhau đến nay, đây xem như là lần thứ hai thân mật như vậy.

Đường Hiểu cảm thấy bản thân giống như cá rời khỏi nước, cậu sắp bị ngộp chết, hơn nữa tiếng tim đập của người đàn ông cách hai tầng vải mỏng manh vang lên như sấm, truyền đến một cách rõ ràng vô cùng, khiến cậu sắp té xỉu.

Thật lâu sau, Cốc Tu Cẩn mới buông tha đôi môi cậu.

Chapter
1 Chương 1: Thất nghiệp
2 Chương 2: Chủ xe
3 Chương 3: Danh thiếp
4 Chương 4: Tổ trưởng
5 Chương 5: Lần thứ hai gặp mặt
6 Chương 6: Hiểu lầm
7 Chương 7: Bánh trên trời rơi xuống
8 Chương 8: Giải thích
9 Chương 9: Học trưởng
10 Chương 10: Bạn cùng phòng
11 Chương 11: Tình cờ gặp mặt
12 Chương 12: Nhà trọ
13 Chương 13: Chu thích
14 Chương 14: Chuyển nhà
15 Chương 15: Vào ở
16 Chương 16: Ngoài ý muốn
17 Chương 17: Té bị thương
18 Chương 18: Phòng khám
19 Chương 19: Nứt xương
20 Chương 20: Không nên
21 Chương 21: Tâm tình
22 Chương 22: Chăm sóc
23 Chương 23: Ra ngoài
24 Chương 24: Ước mơ
25 Chương 25: Chuyển nhà
26 Chương 26: Đàn ông
27 Chương 27: Hiểu ra
28 Chương 28: Bất an
29 Chương 29: Chuyển khoản
30 Chương 30: Ra ngoài
31 Chương 31: Đi dạo phố
32 Chương 32: Cắt tóc
33 Chương 33: Bạn bè
34 Chương 34: Dạy học
35 Chương 35: Máy tính
36 Chương 36: Trang web
37 Chương 37: Thăm dò
38 Chương 38: Khẩn trương
39 Chương 39: Cảm nghĩ
40 Chương 40: Sắc dụ
41 Chương 41: Trợ lý
42 Chương 42: Đồng nghiệp
43 Chương 43: Thăng chức
44 Chương 44: Phiền não
45 Chương 45: Cơm trưa
46 Chương 46: Chán nản
47 Chương 47: Cố kỳ
48 Chương 48: Uy hiếp
49 Chương 49: Dự phòng
50 Chương 50: Tâm sự
51 Chương 51: Cái chết
52 Chương 52: An lòng
53 Chương 53: Bạn gái
54 Chương 54: Nghi hoặc
55 Chương 55: Khúc nhạc dạo
56 Chương 56: Làm rõ tình cảm
57 Chương 57: Em nói em yêu anh
58 Chương 58: Vu oan hãm hại
59 Chương 59: Tranh giành quyết liệt
60 Chương 60: Thương lượng
61 Chương 61: Chuyện xảy ra ngoài ý muốn
62 Chương 62: Quanh co
63 Chương 63: Hai vị trí
64 Chương 64: Chuẩn bị chiến tranh
65 Chương 65: Có chút khó xử
66 Chương 66: Tín nhiệm
67 Chương 67: Thăm dò
68 Chương 68: Trương Thiên Thành lôi kéo
69 Chương 69: Tài nấu ăn
70 Chương 70: Nhà ăn
71 Chương 71: Không ai cùng ăn cơm
72 Chương 72: Chi tiết để nhìn người
73 Chương 73: Tốc độ
74 Chương 74: Danh sách giảm biên chế
75 Chương 75: Lý do thật sự
76 Chương 76: Cực phẩm nữ nhân
77 Chương 77: Một trận giảm giá đau lòng
78 Chương 78: Sóng gió rạp chiếu phim
79 Chương 79: Cái gọi là vận khí
80 Chương 80: Thua cược
81 Chương 81: Anh là người đàn ông của em
82 Chương 82: Gặp mặt tình địch?
83 Chương 83: JQ trong không khí
84 Chương 84: Phát hiện bí mật
85 Chương 85: Trở thành cộng sự
86 Chương 86: Lãnh cảm?
87 Chương 87: Cọ súng ra lửa
88 Chương 88: Buổi bán đấu giá đất
89 Chương 89: Tin tức nội bộ
90 Chương 90: Đề bạt
91 Chương 91: Ăn không còn một mẩu
92 Chương 92: Nữ đồng nghiệp Hà Lỵ
93 Chương 93: Kế hoạch chặt chẽ
94 Chương 94: ‘Tổn hữu’
95 Chương 95: Ngả bài
96 Chương 96: Chuyện gia đình
97 Chương 97: Về thăm quê
98 Chương 98: Thăm dò
99 Chương 99: Thân thích đến nhà
100 Chương 100: Thủ đoạn nham hiểm
101 Chương 101: Khu vui chơi
102 Chương 102: Đi khám bác sĩ đi
103 Chương 103: Tới cửa
104 Chương 104: Đuổi người
105 Chương 105: Trở về H thị
106 Chương 106: Sống chung
107 Chương 107: Dây dưa
108 Chương 108: Động tình
109 Chương 109: Bỏ qua
110 Chương 110: Cốc gia
111 Chương 111: Đã từng nhập ngũ
112 Chương 112: Kinh ngạc
113 Chương 113: Lối tắt khác
114 Chương 114: Ba ván thắng hai
115 Chương 115: Họp mặt
116 Chương 116: Chức vị chính là người yêu
117 Chương 117: Hết hi vọng?
118 Chương 118: Tình cờ gặp mặt ở khách sạn
119 Chương 119: Lễ phục
120 Chương 120: Tiệc rượu
121 Chương 121: Âm mưu của Lan Lâm
122 Chương 122: Tranh chấp
123 Chương 123: Sóng gió
124 Chương 124: Bị bại lộ
125 Chương 125: Xin lỗi?
126 Chương 126: Sự thay đổi của Lan Lâm
127 Chương 127: Quan hệ tam giác
128 Chương 128: Giải quyết
129 Chương 129: Gặp mặt
130 Chương 130: Xảy ra chuyện
131 Chương 131: Tới cửa
132 Chương 132: Hợp tác
133 Chương 133: Trộm tư liệu
134 Chương 134: Thất bại
135 Chương 135: Lại gặp cảnh sát
136 Chương 136: Thông đồng
137 Chương 137: Tiệc rượu
138 Chương 138: Công khai
139 Chương 139: Chỉ một người được sống
140 Chương 140: Đại kết cục
Chapter

Updated 140 Episodes

1
Chương 1: Thất nghiệp
2
Chương 2: Chủ xe
3
Chương 3: Danh thiếp
4
Chương 4: Tổ trưởng
5
Chương 5: Lần thứ hai gặp mặt
6
Chương 6: Hiểu lầm
7
Chương 7: Bánh trên trời rơi xuống
8
Chương 8: Giải thích
9
Chương 9: Học trưởng
10
Chương 10: Bạn cùng phòng
11
Chương 11: Tình cờ gặp mặt
12
Chương 12: Nhà trọ
13
Chương 13: Chu thích
14
Chương 14: Chuyển nhà
15
Chương 15: Vào ở
16
Chương 16: Ngoài ý muốn
17
Chương 17: Té bị thương
18
Chương 18: Phòng khám
19
Chương 19: Nứt xương
20
Chương 20: Không nên
21
Chương 21: Tâm tình
22
Chương 22: Chăm sóc
23
Chương 23: Ra ngoài
24
Chương 24: Ước mơ
25
Chương 25: Chuyển nhà
26
Chương 26: Đàn ông
27
Chương 27: Hiểu ra
28
Chương 28: Bất an
29
Chương 29: Chuyển khoản
30
Chương 30: Ra ngoài
31
Chương 31: Đi dạo phố
32
Chương 32: Cắt tóc
33
Chương 33: Bạn bè
34
Chương 34: Dạy học
35
Chương 35: Máy tính
36
Chương 36: Trang web
37
Chương 37: Thăm dò
38
Chương 38: Khẩn trương
39
Chương 39: Cảm nghĩ
40
Chương 40: Sắc dụ
41
Chương 41: Trợ lý
42
Chương 42: Đồng nghiệp
43
Chương 43: Thăng chức
44
Chương 44: Phiền não
45
Chương 45: Cơm trưa
46
Chương 46: Chán nản
47
Chương 47: Cố kỳ
48
Chương 48: Uy hiếp
49
Chương 49: Dự phòng
50
Chương 50: Tâm sự
51
Chương 51: Cái chết
52
Chương 52: An lòng
53
Chương 53: Bạn gái
54
Chương 54: Nghi hoặc
55
Chương 55: Khúc nhạc dạo
56
Chương 56: Làm rõ tình cảm
57
Chương 57: Em nói em yêu anh
58
Chương 58: Vu oan hãm hại
59
Chương 59: Tranh giành quyết liệt
60
Chương 60: Thương lượng
61
Chương 61: Chuyện xảy ra ngoài ý muốn
62
Chương 62: Quanh co
63
Chương 63: Hai vị trí
64
Chương 64: Chuẩn bị chiến tranh
65
Chương 65: Có chút khó xử
66
Chương 66: Tín nhiệm
67
Chương 67: Thăm dò
68
Chương 68: Trương Thiên Thành lôi kéo
69
Chương 69: Tài nấu ăn
70
Chương 70: Nhà ăn
71
Chương 71: Không ai cùng ăn cơm
72
Chương 72: Chi tiết để nhìn người
73
Chương 73: Tốc độ
74
Chương 74: Danh sách giảm biên chế
75
Chương 75: Lý do thật sự
76
Chương 76: Cực phẩm nữ nhân
77
Chương 77: Một trận giảm giá đau lòng
78
Chương 78: Sóng gió rạp chiếu phim
79
Chương 79: Cái gọi là vận khí
80
Chương 80: Thua cược
81
Chương 81: Anh là người đàn ông của em
82
Chương 82: Gặp mặt tình địch?
83
Chương 83: JQ trong không khí
84
Chương 84: Phát hiện bí mật
85
Chương 85: Trở thành cộng sự
86
Chương 86: Lãnh cảm?
87
Chương 87: Cọ súng ra lửa
88
Chương 88: Buổi bán đấu giá đất
89
Chương 89: Tin tức nội bộ
90
Chương 90: Đề bạt
91
Chương 91: Ăn không còn một mẩu
92
Chương 92: Nữ đồng nghiệp Hà Lỵ
93
Chương 93: Kế hoạch chặt chẽ
94
Chương 94: ‘Tổn hữu’
95
Chương 95: Ngả bài
96
Chương 96: Chuyện gia đình
97
Chương 97: Về thăm quê
98
Chương 98: Thăm dò
99
Chương 99: Thân thích đến nhà
100
Chương 100: Thủ đoạn nham hiểm
101
Chương 101: Khu vui chơi
102
Chương 102: Đi khám bác sĩ đi
103
Chương 103: Tới cửa
104
Chương 104: Đuổi người
105
Chương 105: Trở về H thị
106
Chương 106: Sống chung
107
Chương 107: Dây dưa
108
Chương 108: Động tình
109
Chương 109: Bỏ qua
110
Chương 110: Cốc gia
111
Chương 111: Đã từng nhập ngũ
112
Chương 112: Kinh ngạc
113
Chương 113: Lối tắt khác
114
Chương 114: Ba ván thắng hai
115
Chương 115: Họp mặt
116
Chương 116: Chức vị chính là người yêu
117
Chương 117: Hết hi vọng?
118
Chương 118: Tình cờ gặp mặt ở khách sạn
119
Chương 119: Lễ phục
120
Chương 120: Tiệc rượu
121
Chương 121: Âm mưu của Lan Lâm
122
Chương 122: Tranh chấp
123
Chương 123: Sóng gió
124
Chương 124: Bị bại lộ
125
Chương 125: Xin lỗi?
126
Chương 126: Sự thay đổi của Lan Lâm
127
Chương 127: Quan hệ tam giác
128
Chương 128: Giải quyết
129
Chương 129: Gặp mặt
130
Chương 130: Xảy ra chuyện
131
Chương 131: Tới cửa
132
Chương 132: Hợp tác
133
Chương 133: Trộm tư liệu
134
Chương 134: Thất bại
135
Chương 135: Lại gặp cảnh sát
136
Chương 136: Thông đồng
137
Chương 137: Tiệc rượu
138
Chương 138: Công khai
139
Chương 139: Chỉ một người được sống
140
Chương 140: Đại kết cục