Chương 83: Tôn kim nhã

- Anh buông tôi ra. Đây là sân bay đấy. – Băng Hi giật cánh tay mình ra khỏi tay Hector.

- Em đi với anh đi. Ở đây có gì tốt?Chuyện chúng ta gây ra trước sau gì cũng bị phát hiện, em còn ở đây làm gì? – Hector kiên quyết không buông. Hôm nay cô đến đây tức còn quan tâm đến anh, anh sẽ không để cô dễ dàng từ chối mình.

Băng Hi đưa tay chỉnh lại chiếc kính râm to sụ trên mặt, nửa dưới mặt cũng bịt kín trong chiếc khăn len. Anh ta phiền quá, cô vốn nghĩ cho anh ta chút kí ức tươi đẹp một chút. Đàn ông đối tốt với mình, nói không dao động là nói dối. Huống hồ anh còn vì cô mà làm không biết bao nhiêu chuyện rồi.

- Xin lỗi, cô có phải Doãn Băng Hi không? Cô bị tình nghi là chủ mưu của vụ án của tiểu thư Đình Thanh Tâm.

Băng Hi lúc này mới đưa mắt cầu cứu người đàn ông đối diện. Tình hình anh ta cũng không khác cô là mấy. Hector bị hai người đàn ông lực lường lôi đi, khuôn mặt anh ta bực dọc, hai tay đeo còng số tám, ánh mắt anh ta hừng hực lửa giận.

- Chúng tôi đã bắt được hung thủ. Cảm ơn những thông tin anh cung cấp.

Nhật Thiên cúp máy điện thoại. Băng Hi, Hector, án tù chung thân chưa phải là cái kết cho hai người đâu. Những gì hai người đã làm với Thanh Tâm, anh sẽ bắt họ trả lại bằng hết.

Thanh Tâm nhặt tờ báo vứt trước cửa nhà. Những ngày này cô hay đặt báo giao đến nhà. Đậu Đậu từ khi biết đọc rất hay đọc báo, nó lại thích đọc mấy tin tức thời sự tài chính liên quan đến pháp luật. Vì vậy cô đặt cho con mấy tờ báo coi như để con luyện đọc.

Bức ảnh tiêu đề đập ngay vào mắt. Lộ đời tư không trong sạch của ảnh hậu Băng Hi, Kẻ giết người sau 5 năm mới lộ diện, Tô tổng dứt tình tống bạn gái vào tù,… Đôi bàn tay cô run run lật giở trang báo. Nhật Thiên hành động cũng nhanh quá.

- Alo chị ĐÌnh, Tô tổng đang rất bận. Vâng, chị có nhắn gì không ạ?

- Alo, chị Thanh Tâm, Tô tổng đã ra ngoài rồi. Chị có để lại lời nhắn gì không ạ?

- Alo, thật ngại quá. Tô tổng đi công tác rồi.

- Alo, Tô tổng đi gặp đối tác rồi ạ.

Thanh Tâm chán nản tắt điện thoại. Không sai, anh đang tránh cô, còn tránh một cách triệt để. Được lắm Nhật Thiên, xem anh tránh cô được đến bao giờ.

Thanh Tâm quyết định đên Tô thị. Được lắm, hôm nay cô bất ngờ đến đây xem anh muốn viện cớ gì nữa.

Thanh Tâm nhờ quan hệ mà leo lên được phòng tổng giám đốc. Từ cửa thang máy cô đã thấy thư ký Giang đang ngồi tập trung làm việc, bộ dạng nghiêm túc chỉ thấy được ở nhân viên Tô thị.

Cô bấm điện thoại, chờ câu trả lời của thư ký Giang.

Thư ký Giang nhìn điện thoại, cô rõ ràng nhìn thấy sự hốt hoảng trong mắt cô ấy. Cô lập tức lục tung bàn làm việc, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Tiếng chuông điện thoại vang lên, dường như cả chủ nhân cuộc gọi đang rất nóng vội. Thư ký Giang sau một hồi lục tung đồ đạc không thấy mới bất đắc dĩ nhấc máy.

Thư ký Giang quay lưng về phía Thanh Tâm nên không biết cô đã đến bên cạnh bàn làm việc. Cô cúi người nhặt quyển sổ tay dưới đất. Cuốn sổ lật tung dưới sàn, lúc nhặt lên mắt cô vô tình đọc được những dòng chữ vô cùng đều đặn.

- Alo chị Thanh Tâm, Tô tổng không có ở đây.

- Nhầm rôi em, câu đấy hôm qua nói rồi. Hôm nay Tô tổng gặp đối tác mới đúng,

- Đúng đúng…. – Thư ký Giang gật đầu lia lịa. Sau đó thấy sự bất hợp lí trong câu nói, cô sững người quay ra đằng sau. Cô không nhầm thì âm thanh đó rất gần, dường như tín hiệu không phải đi quá xa.

- Em cũng giỏi thật, còn ghi hết cả vào đây. Sao em không đi làm diễn viên đi, ở đây là lãng phí nhân tài đấy.

Thư ký Giang cười trừ nhìn cô, cô tắt máy, lập tức đến bên cạnh cô ôm chặt cách tay, khuôn mặt hối lỗi: “ Chị Thanh Tâm, em sai rồi. Chị đừng giận mà.”

- Khai thật. Nhật Thiên đâu rồi.

Thư ký Giang có chút lúng túng, cô hết nhìn cô rồi lại nhìn mũi chân. Sau một lúc cô mới ngẩng lên khai thật:

- Tô tổng đi xem mặt ạ.

Thanh Tâm bừng bừng khí thế lao vào quán café . Trong đầu cô vẫn lặp lại lời nói của thư ký Giang. Thì ra lúc kiên tụng ra tòa, anh không hề biết, tin tức anh đi công tác là thật chứ không phải anh đang tránh cô. Cô đã trách nhầm anh rồi. Nhưng mấy chuyện đó đâu thể thỏa lấp tức giận đang nóng rẫy trong lòng cô. Thì ra anh muốn nhanh chóng nhường quyền nuôi con, nhanh chóng bắt thủ phạm để không còn liên quan đến mẹ con cô nữa. Vì thế mà anh mới không nhận điện thoại của cô.

Thanh Tâm có cảm giác như mình đang đi bắt gian vậy. Trong lòng, lửa cháy hừng hực.

Nhưng, khí thể vợ cả chưa phát huy được bao lâu thì khi nhìn thấy người con gái ấy, cô lại rẽ sang một bàn khác. Cô ta đẹp quá, còn trẻ nữa. Có lẽ là con nhà quyền quý ở Bắc Kinh.

- Cuối cùng cũng hẹn được anh – Tôn Kim Nhã mỉm cười đoan trang nhìn anh.

Nhật Thiên bất đắc dĩ cười lại, anh quả thực không chút hứng thú, lần này là bà nội anh bắt đến. Nghe nói hai nhà từng có mối quan hệ rất tốt, người con gái này anh không chút ấn tượng nhưng dường như cô rất nhớ anh, còn khá thân thuộc nữa.

- Cô cũng biết tôi không có ý niệm kết hôn. Cô đừng nên lãng phí thời gian.

- Chưa thử sao biết lãng phí. Dù sao cũng là thời gian của em, không dùng cũng hết.

Nhật Thiên chán nản nhìn vào điện thoại, sao thư ký Giang chưa gọi nhỉ.

Ting… ting.. ting…

Nhật Thiên làm bộ ngượng ngập bắt máy. Giọng thư ký Giang dường như rất vội, cô lập tức thông báo:

- Tô tổng, chuyện gấp lắm. Thanh Tâm vừa đến đây. Cô ấy biết rồi.

- Biết gì, cô nói cho rõ ràng xem nào.

- Cô ấy biết anh đang đi xem mặt.

Nhật Thiên đưa mắt nhìn xung quanh. Đôi mắt bắt gặp hình bóng quen thuộc. Cô nhìn anh mấy giây rồi lập tức đứng lên bỏ đi.

Thư ký Giang chắc đã gọi thông báo. Anh còn nhìn cô ý bảo cô ra về thế kia là quá rõ rồi. Được tôi không phá chuyện vui của hai người.

Nhật Thiên không màng đến cô gái ngồi đối diện, anh lao ra cửa, đuổi theo cô.

Thanh Tâm ngồi trên taxi rồi bảo xe lái đến một quán bar gần đó.

Nhật Thiên đứng lặng nhìn cô bỏ đi. Suy nghĩ gì đó, anh lập tức đi lấy xe đuổi theo.

- Cô gái, cô lại có chuyện gì vậy? – Người tài xế nhận ra cô gái hôm bữa.

- Tôi đâu có sao. – Lúc này cô mới nhận ra giọng mình khàn khàn.

- Cô đang khóc kia kìa. Lại còn bảo không có chuyện gì.

Thanh Tâm đưa tay chạm lên mặt, cô ngẩng cổ nhìn gương phía trên, bộ dạng của cô rất kinh khủng, đầu tóc rối bời, nước mắt lã chã. Cô lại rơi nước mắt vì anh rồi.

Empire Club

- Cho tôi thêm li nữa. – Thanh Tâm đẩy li về phía bartender.

Bartender chuyên nghiệp rót thêm cho cô li rượu, phụ nữ ngày nay đến quán bar rất nhiều, tất nhiên đa số là vì thất tình.

Thanh Tâm ngắm nhìn li rượu, ánh sáng yếu ớt của căn phòng lại làm thứ chất lỏng trở nên óng ánh. Cô nhìn xuyên qua li rượu, ngắm nhìn khuôn mặt góc cạnh của người đàn ông trong góc.

Nhật Thiên đi theo cô. Anh vốn không định đi theo, anh đã cố gắng quên cô đi rồi nhưng không hiểu sao thấy khuôn mặt như bị phản bội của cô,tâm trạng anh lại kích động lên, trong lòng có chút vui vui. Anh đến đây đơn giản chỉ muốn hỏi cô vì sao lại có bộ dạng như vậy thôi, cứ coi thế đi.

Chapter
1 Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
2 Chương 2: Làm thư ký cho anh
3 Chương 3: Người đàn ông yêu nghiệt
4 Chương 4: Công việc của một thư ký
5 Chương 5: Gặp lại
6 Chương 6: Gối ôm, hương hoa hồng và em
7 Chương 7: Tiệc chia tay (p1)
8 Chương 8: Tiệc chia tay (p 2)
9 Chương 9: Nụ hôn đầu
10 Chương 10: Giả làm bạn gái (p1)
11 Chương 11: Giả làm bạn gái (p2)
12 Chương 12: Đi ăn chuộc tội
13 Chương 13: Khăn len đỏ
14 Chương 14: Hàng Châu (p1)
15 Chương 15: Hàng Châu (p2)
16 Chương 16: Mộng xuân
17 Chương 17: Mộng thai
18 Chương 18: Anh ấy đã biết
19 Chương 19: Rối bời
20 Chương 20: Thôi việc
21 Chương 21: Gặp mặt
22 Chương 22: Lật mặt
23 Chương 23: Sống chung
24 Chương 24: Quá khứ
25 Chương 25: Rửa bát
26 Chương 26: Tô gia
27 Chương 27: Em nhớ anh
28 Chương 28: Đi tập yoga
29 Chương 29: Chạm mặt
30 Chương 30: Đêm giáng sinh
31 Chương 31: Suy nghĩ của Vũ Luân
32 Chương 32: Dạ tiệc
33 Chương 33: Chạm mặt
34 Chương 34: Dị ứng
35 Chương 35: Xin lỗi em
36 Chương 36: Bắt đầu lại
37 Chương 37: Hạnh phúc
38 Chương 38: Chỉ cần em hạnh phúc
39 Chương 39: Sinh nhật đẫm máu
40 Chương 40: Tiểu Bảo không còn
41 Chương 41: Bình phục
42 Chương 42: Bắt cóc
43 Chương 43: Bánh bao
44 Chương 44: Uống thuốc
45 Chương 45:   Bình yên bên em
46 Chương 46: Nằm nghiêng
47 Chương 47: Hiểu lầm
48 Chương 48: Anh sẽ cho em đi
49 Chương 49: Giải dược
50 Chương 50: Nhớ em
51 Chương 51: Đậu đậu
52 Chương 52: Hủy hợp tác
53 Chương 53: Đánh bạn
54 Chương 54: Kỉ niệm cũ
55 Chương 55: Đi chơi
56 Chương 56: Cho anh gần em thêm chút nữa
57 Chương 57: Ốm nặng
58 Chương 58: Lã hiên
59 Chương 59: Ớt chuông
60 Chương 60: Café đen
61 Chương 61: Anh từ bỏ rồi
62 Chương 62: Phát hiện
63 Chương 63: Khởi đầu ở Bắc Kinh
64 Chương 64: Ra mắt sản phẩm
65 Chương 65: Kem nẻ
66 Chương 66: Tân gia
67 Chương 67: Một đêm bên nhau
68 Chương 68: Bà nội của Nhật Thiên
69 Chương 69: Kí ức
70 Chương 70: Dấu hiệu
71 Chương 71: Chạm mặt
72 Chương 72: Tranh giành
73 Chương 74: Trở về
74 Chương 75: Ghen tuông
75 Chương 76: Về với mẹ
76 Chương 77: Rời xa
77 Chương 78: Tìm lại ký ức
78 Chương 79: Khởi đầu từ một kết thúc
79 Chương 80: Chân tướng
80 Chương 81: Lần cuối bên em
81 Chương 82: Bánh mì
82 Chương 83: Tôn kim nhã
83 Chương 84: Cùng bắt đầu lại
84 Chương 85: Thành đôi
85 Chương 86: Tránh xa người đàn ông của tôi ra
86 Chương 87: Anh sẽ yêu em mãi mãi
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Lần đầu gặp gỡ
2
Chương 2: Làm thư ký cho anh
3
Chương 3: Người đàn ông yêu nghiệt
4
Chương 4: Công việc của một thư ký
5
Chương 5: Gặp lại
6
Chương 6: Gối ôm, hương hoa hồng và em
7
Chương 7: Tiệc chia tay (p1)
8
Chương 8: Tiệc chia tay (p 2)
9
Chương 9: Nụ hôn đầu
10
Chương 10: Giả làm bạn gái (p1)
11
Chương 11: Giả làm bạn gái (p2)
12
Chương 12: Đi ăn chuộc tội
13
Chương 13: Khăn len đỏ
14
Chương 14: Hàng Châu (p1)
15
Chương 15: Hàng Châu (p2)
16
Chương 16: Mộng xuân
17
Chương 17: Mộng thai
18
Chương 18: Anh ấy đã biết
19
Chương 19: Rối bời
20
Chương 20: Thôi việc
21
Chương 21: Gặp mặt
22
Chương 22: Lật mặt
23
Chương 23: Sống chung
24
Chương 24: Quá khứ
25
Chương 25: Rửa bát
26
Chương 26: Tô gia
27
Chương 27: Em nhớ anh
28
Chương 28: Đi tập yoga
29
Chương 29: Chạm mặt
30
Chương 30: Đêm giáng sinh
31
Chương 31: Suy nghĩ của Vũ Luân
32
Chương 32: Dạ tiệc
33
Chương 33: Chạm mặt
34
Chương 34: Dị ứng
35
Chương 35: Xin lỗi em
36
Chương 36: Bắt đầu lại
37
Chương 37: Hạnh phúc
38
Chương 38: Chỉ cần em hạnh phúc
39
Chương 39: Sinh nhật đẫm máu
40
Chương 40: Tiểu Bảo không còn
41
Chương 41: Bình phục
42
Chương 42: Bắt cóc
43
Chương 43: Bánh bao
44
Chương 44: Uống thuốc
45
Chương 45:   Bình yên bên em
46
Chương 46: Nằm nghiêng
47
Chương 47: Hiểu lầm
48
Chương 48: Anh sẽ cho em đi
49
Chương 49: Giải dược
50
Chương 50: Nhớ em
51
Chương 51: Đậu đậu
52
Chương 52: Hủy hợp tác
53
Chương 53: Đánh bạn
54
Chương 54: Kỉ niệm cũ
55
Chương 55: Đi chơi
56
Chương 56: Cho anh gần em thêm chút nữa
57
Chương 57: Ốm nặng
58
Chương 58: Lã hiên
59
Chương 59: Ớt chuông
60
Chương 60: Café đen
61
Chương 61: Anh từ bỏ rồi
62
Chương 62: Phát hiện
63
Chương 63: Khởi đầu ở Bắc Kinh
64
Chương 64: Ra mắt sản phẩm
65
Chương 65: Kem nẻ
66
Chương 66: Tân gia
67
Chương 67: Một đêm bên nhau
68
Chương 68: Bà nội của Nhật Thiên
69
Chương 69: Kí ức
70
Chương 70: Dấu hiệu
71
Chương 71: Chạm mặt
72
Chương 72: Tranh giành
73
Chương 74: Trở về
74
Chương 75: Ghen tuông
75
Chương 76: Về với mẹ
76
Chương 77: Rời xa
77
Chương 78: Tìm lại ký ức
78
Chương 79: Khởi đầu từ một kết thúc
79
Chương 80: Chân tướng
80
Chương 81: Lần cuối bên em
81
Chương 82: Bánh mì
82
Chương 83: Tôn kim nhã
83
Chương 84: Cùng bắt đầu lại
84
Chương 85: Thành đôi
85
Chương 86: Tránh xa người đàn ông của tôi ra
86
Chương 87: Anh sẽ yêu em mãi mãi