Chương 82: 82: Ấm Áp

Sau khi đã khóc đủ, cô rời khỏi vòng tay của anh, đưa tay lên lau những giọt nước mắt còn sót lại trên gò má.
Từ ngày quen biết anh, cô dường như rất đa sầu đa cảm, khó có thể khống chế tâm trạng của bản thân.

Vui cũng khóc, buồn cũng khóc.

Tuyến lệ của cô dường như đã muốn hỏng thật rồi!
"Có phải rất xấu hay không?" Cô vừa cười vừa nói.
Anh nhéo cái mũi của cô, cất giọng cưng chiều: "Thật xấu, sao lại cứ thích khóc như vậy?"
Cô sụt sùi: "Chỉ tại anh!" Kèm theo là những cái nắm tay đấm vào ngực chỉ có thể đủ gãi ngứa, nhưng lại khiến cho anh nhộn nhạo cả lên.
Nắm lấy bàn tay đang làm loạn, anh mỉm cười cất giọng: "Phải, phải! Là do anh không tốt!"
Nhanh như chớp, khi mà cô còn chưa kịp phản ứng gì nữa, anh cầm lấy bàn tay cô, xỏ chiếc nhẫn vào ngón vô danh trên bàn tay trái, sau đó nắm lấy thật chặt, tuyên bố quyền sở hữu.
"Anh!" Cô giận lẫy.

"Sao lại bá đạo như vậy? Em còn chưa có đồng ý!"
"Đã đeo vào rồi thì xem như đã đồng ý.

Không được gỡ ra có biết không?"
Anh nắm chặt tay cô không cho buông.

Đã ở trên tay cô rồi, anh há lại dễ dàng bỏ qua hay sao? Không có khả năng!
"Anh! Thật bá đạo!" Cô ra vẻ không hài lòng nhưng miệng vẫn mỉm cười.
"Chỉ với em mà thôi!"
Anh điểm nhẹ lên mũi cô.

Sau đó đỡ cô đứng dậy, lên tiếng: "Được rồi.

Về khách sạn thôi.

Ở đây lâu sẽ cảm lạnh".
"Dạ!" Cô gật đầu.
Hai bàn tay vẫn lồng vào nhau, anh vẫn giữ chặt lấy chưa từng rời.

Cảm giác này thật tốt.
Trong lòng anh thầm nghĩ, có lẽ đã đến lúc báo cho mẫu thân đại nhân tin tức trọng đại này để người mau chóng sắp xếp về Việt Nam một chuyến bàn bạc hôn sự.

Anh đã gấp đến độ chỉ muốn ngay lập tức kết hôn, để cô không còn cơ hội đổi ý nữa.
Trở về khách sạn, anh đi đến quầy lễ tân lấy thẻ phòng, sau đó cùng cô bước vào thang máy.
Thang máy đi thẳng lên tầng bảy mà cô vẫn không hay, chính là không có để ý.

Đến khi đứng trước cửa, nhìn số phòng ghi trên đó, cô mới quay sang hỏi người bên cạnh.
"Khải Phong, sao lại lên đây? Phải ở tầng năm chứ?"
Anh mỉm cười trả lời: "Đã chuyển lên trên này cả rồi!"
"Chuyển? Lúc chiều vẫn còn ở dưới mà!" Cô vẫn thắc mắc.
"Anh nói họ chuyển lên".
"Vì sao?"
"Không phải vào sẽ biết hay sao?"
Không để cô tiếp tục truy vấn, anh liền tra thẻ vào khóa.

Sau đó kéo cô vào trong, đẩy cô tiến đến phía trước, khóe miệng lại khẽ nhếch lên bởi cảnh tượng trước mắt.
Đây cũng là tác phẩm của anh.

Nhân viên khách sạn quả nhiên cũng rất có năng lực, ý tưởng của anh cũng được họ làm ra khá tốt.
Trước mắt cô là một khung cảnh phải nói là vô cùng lãng mạn.

Những trái bong bóng hình trái tim màu hồng bay lượn khắp gian phòng, nến điện được thắp sáng khắp mọi nơi, hoa tươi rực rỡ, bên dưới nền nhà là những cánh hoa đủ sắc màu vương vãi, khiến cả căn phòng tràn ngập hương hoa tươi mát.
Tâm trạng chỉ vừa mới bình ổn không lâu, đến lúc này lại bắt đầu dâng lên xúc cảm.

Cô đứng lặng tại chỗ, không biết nên bước tiếp hay quay lại với người đàn ông đang ở phía sau.
Nhìn thấy vẻ ngỡ ngàng của cô, anh bước đến giữ bả vai cô, nói nhỏ bên tai: "Vì sao không bước tới?"
"Khải Phong!" Cô cất giọng nghẹn ngào.

Chính là không biết phải nói gì lúc này.
"Anh muốn em bước tới, đi về cánh cửa kia!"
Giọng nói tựa như thôi miên, cô bước đi trên những cánh hoa, tựa như đang bước lên tấm thảm đỏ, tiến tới vị trí danh giá được mọi người ngưỡng mộ.
Tay phải giữ lấy nắm cửa, nhẹ nhàng mở ra.

Bên trong là chiếc giường lớn trải tấm ga màu trắng, nhưng lại được phủ kín bằng những cánh hoa hồng đỏ rực, mà chính giữa chiếc giường là đôi thiên nga được xếp bằng khăn lụa màu trắng.

Trên trần nhà là những trái bong bóng cũng là màu đỏ đang bay lơ lửng.
Diễm Linh cảm thán trong lòng.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy những thứ này.

Chẳng lẽ đây được gọi là phòng tân hôn sao? Nhưng là, cô và anh..
Cô khẽ gọi người đàn ông kia: "Khải Phong!"
"Có đẹp hay không?" Anh mỉm cười hỏi.
"Đẹp, nhưng là!" Cô ngập ngừng, không biết phải mở miệng nói thế nào.
"Thời gian gấp rút, anh chỉ có thể làm được thế này mà thôi! Sau này sẽ bù lại cho em, được không?"

"Chúng ta còn chưa có kết hôn!"
"Em đã nhận lời cầu hôn của anh rồi, tức là chúng ta đã kết hôn.

Chỉ còn thiếu một tờ giấy cùng một hôn lễ không phải sao?"
Anh vòng tay ôm lấy cô, nói tiếp: "Anh thật sự muốn nhanh một chút liền tổ chức hôn lễ, nhưng là anh còn phải xin phép ba mẹ em nữa, sẽ thật lâu.

Anh thật sự chờ đợi không nổi có biết không?"
Khẽ nới lỏng vòng tay ra, anh xoay người cô lại hòng đối mặt với mình.

Anh nhìn cô âu yếm, cất giọng dịu dàng: "Nói cho anh biết, khi nào đồng ý cùng anh tổ chức hôn lễ?"
"Khải Phong!" Cô nhíu mày nhìn anh.

"Sự việc quá đột ngột, em thật sự chưa chuẩn bị tâm lý!"
"Vậy thì..

đính hôn trước có được không?"
Cô im lặng, mày khẽ nhíu lại, suy nghĩ sâu xa.

Chính là đang cân nhắc về vấn đề này.
Nhìn vẻ mặt của cô, cho dù anh có gấp gáp cũng chẳng làm được gì, anh trước sau đều là suy nghĩ cho cô, càng không bắt ép khi cô vẫn còn trong cơn bàng hoàng.
Khẽ thở dài trong lòng, xem ra là anh quá chủ quan, tự mình làm khó mình rồi.

Được rồi, anh cuối cùng cũng phải nhận thua trước cô mà thôi.
"Được rồi, không cần suy nghĩ nhiều nữa được không? Khi nào em sẵn sàng bước vào hôn nhân, khi ấy chúng ta nói tiếp, mọi chuyện còn lại, để anh lo là được!"
"Khải Phong, cảm ơn anh!" Cô mỉm cười.
"Ngốc à, đừng nói những lời khách sáo với anh như vậy! Hiện tại xem như chúng ta đã là vợ chồng không phải sao?"
"Còn chưa có!" Cô làm nũng.
"Phải không?"
Anh ôm cô vào lòng, giữ thật chặt, tựa như chỉ muốn hòa tan cùng cô.

Cuối cùng anh cũng đã có thể đợi được ngày này, chỉ còn thiếu một bước duy nhất để cô danh chính ngôn thuận trở thành vợ của anh.

Trước mắt, có lẽ phải lo liệu một chút về khoản giấy tờ, xem ra khá là mệt đây! Nhưng có lẽ phải đợi cô qua Mỹ.

Trước mắt là chọn thời cơ thích hợp nói cho cô biết về thân phận của anh.
Haizzz..

Khẽ thở dài trong lòng.

Chỉ mong cô đừng quá cố chấp như Trí Đức nói, vì gia thế của anh mà sợ hãi!
Buông người con gái trong lòng ra, anh âu yếm nhìn cô đầy mê luyến.

Ánh mắt giao nhau, trong khoảnh khắc ngắn ngủi cả hai đều không cách nào không hấp dẫn đối phương.
Không ai lên tiếng, hai cánh môi dần xích lại, chạm vào.
Người đàn ông kia dĩ nhiên dành thế chủ động.

Môi chạm môi không thể nào thỏa mãn cơn đói khát, anh từ từ tiến tới, cạy mở hàm răng của cô, đưa chiếc lưỡi vào thăm dò từng chút từng chút trong khoang miệng cô, vô cùng nhẹ nhàng, vô cùng ôn nhu, nhưng cũng đủ khiến cho người con gái trong lòng rã rời.
Chính là trong một khắc kia, khi mà cô đã hoàn toàn bị anh đưa vào vòng xoáy của cơn sóng tình, khiến cô đã muốn xụi lơ không còn tỉnh táo trong ngực anh, một cánh tay rắn thép sau lưng cô từ từ tiến đến chiếc khóa kéo sau lưng, nhẹ nhàng kéo xuống phơi tấm lưng tuyết trắng.
Cảm giác mát lạnh phía sau lưng khiến cô chợt khựng lại, nhưng là, người đàn ông kia há chăng chịu dừng lại! Anh đưa tay lên giữ chặt gáy cô, khiến cho nụ hôn càng trở nên sâu hơn, tay còn lại tiếp tục việc còn dang dở, trút bỏ vật cản cuối cùng trên người cô.
Không khí dần cạn kiệt nơi khoang miệng, anh nhẹ nhàng rời đi để cô lấy lại nhịp thở.

Thế nhưng nụ hôn kia lại tiếp tục kéo dài, chỉ là chuyển dời địa điểm mà thôi!
Anh liên tục reo rắc những trái dâu tây từ vành tai, xuống cổ, cuối cùng dừng lại ở xương quai xanh.
Dục hỏa thiêu đốt khiến anh khó lòng kiềm chế, ngay lập tức bế bổng cô lên tiến về chiếc giường phủ đầy cánh hoa hồng, nhẹ nhàng đặt xuống.
Thân thể tuyết trắng nổi bật giữa màu đỏ sắc hoa làm nên bức tranh mỹ nhân sống động, thử hỏi thế gian này người đàn ông nào có thể cưỡng lại?
Anh nhìn cô bằng ánh mắt rực lửa, cất giọng khàn khàn: "Diễm Linh, em thật đẹp!"
Liền sau đó, anh cúi xuống hôn lên làn môi kia, lại xuống vành tai nhạy cảm của cô, tiếp tục thủ thỉ: "Diễm Linh, gọi tên anh!"
"Khải Phong!" Tựa như bị thôi miên, cô gọi tên anh trong cơn mê loạn.
Hài lòng nhìn biểu hiện của cô, khóe miệng anh khẽ nhếch lên, hôn xuống xương quai xanh mê người, cố áp dục vọng đang cuồn cuộn trào dâng, nói câu cuối cùng: "Diễm Linh, cho anh! Để anh yêu em thật tốt!"
Nói xong câu này, cũng không cần biết người dưới thân có đồng ý hay không, dục hỏa của người đàn ông kia đã không thể nào kiềm chế được nữa, liền tiến tới ăn cho thỏa lòng.
Một đêm này, chỉ mới vừa bắt đầu...

Chapter
1 Chương 1: 1: Ngày Đầu Tiên Ở San Jose
2 Chương 2: 2: Sài Thành Collection
3 Chương 3: 3: Chính Thức Gặp Gỡ
4 Chương 4: 4: Làm Quen
5 Chương 5: 5: Giúp Đỡ
6 Chương 6: 6: Bị Bán
7 Chương 7: 7: The Wind
8 Chương 8: 8: Gặp Lại
9 Chương 9: 9: Giáo Huấn
10 Chương 10: 10: Slc
11 Chương 11: 11: Nhận Định
12 Chương 12: 12: Thổ Lộ
13 Chương 13: 13: Lưỡng Lự
14 Chương 14: 14: Quyết Định
15 Chương 15: 15: Cần Người Mẫu
16 Chương 16: 16: Chụp Hình
17 Chương 17: 17: Dùng Bữa
18 Chương 18: 18: Lại Trốn Tránh
19 Chương 19: 19: Cô Thật Sự Có Khúc Mắc
20 Chương 20: 20: Ra Mắt
21 Chương 21: 21: Bữa Tối Vui Vẻ
22 Chương 22: 22: Ở Bên Anh Một Ngày Được Không
23 Chương 23: 23: Sự Thật Đầy Ẩn Ý
24 Chương 24: 24: Một Ngày Làm Tình Lữ
25 Chương 25: 25: Không Thể Kiềm Chế Hôn Cô
26 Chương 26: 26: Quyết Định Rời Đi
27 Chương 27: 27: Trở Về
28 Chương 28: 28: Thư Cô Để Lại
29 Chương 29: 29: Bị Bệnh
30 Chương 30: 30: Giãy Giụa
31 Chương 31: 31: Tỉnh Táo Trong Cơn Say
32 Chương 32: 32: Kể Chuyện
33 Chương 33: 33: Suy Đoán
34 Chương 34: 34: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
35 Chương 35: 35: Tường Trình
36 Chương 36: 36: Trở Về Tìm Người
37 Chương 37: 37: Nghi Hoặc
38 Chương 38: 38: Bất Ngờ Lớn
39 Chương 39: 39: Thì Ra Cô Có Một Phiên Bản
40 Chương 40: 40: Đến Nhà Gặp Trưởng Bối
41 Chương 41: 41: Cùng Trưởng Bối Nói Chuyện
42 Chương 42: 42: Cậu Em Trai Của Cô
43 Chương 43: 43: Trừng Phạt
44 Chương 44: 44: Tiếp Nhận
45 Chương 45: 45: Trằn Trọc
46 Chương 46: 46: Tan Chảy
47 Chương 47: 47: Cô Út
48 Chương 48: 48: Câu Trả Lời Của Chú Là Gì
49 Chương 49: 49: Hợp Tác
50 Chương 50: 50: Tính Kế Hay Bị Tính Kế
51 Chương 51: 51: Trọng Hải Đeo Bám
52 Chương 52: 52: Sát Hạch
53 Chương 53: 53: Phát Hiện Sai Sót
54 Chương 54: 54: Lên Tiếng Hỏi
55 Chương 55: 55: Trọng Hải Kể Chuyện
56 Chương 56: 56: Hắn Và Cmc
57 Chương 57: 57: Cho Trọng Hải Cơ Hội
58 Chương 58: 58: Anh Rể Của Cô
59 Chương 59: 59: Bàn Chuyện Đi Chơi
60 Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm
61 Chương 61: 61: Tạo Ái Muội
62 Chương 62: 62: Thông Suốt
63 Chương 63: 63: Khó Lòng Kiềm Chế
64 Chương 64: 64: Hắn Tìm Đến
65 Chương 65: 65: Đi Nghỉ Dưỡng
66 Chương 66: 66: Bình Yên Trước Cơn Sóng Lớn
67 Chương 67: 67: Hắn Xuất Hiện Rồi!
68 Chương 68: 68: Đối Mặt
69 Chương 69: 69: Sự Thật
70 Chương 70: 70: Cô Kể Chuyện
71 Chương 71: 71: Đây Mới Là Sự Thật
72 Chương 72: 72: Chấp Nhận
73 Chương 73: 73: Kiềm Chế
74 Chương 74: 74: Mất Kiểm Soát
75 Chương 75: 75: Lột Xác
76 Chương 76: 76: Thomas
77 Chương 77: 77: Xấu Hổ
78 Chương 78: 78: Trọng Hải Lại Lắm Lời
79 Chương 79: 79: Lại Trở Thành Tâm Điểm
80 Chương 80: 80: Jk Ra Tay
81 Chương 81: 81: Cầu Hôn
82 Chương 82: 82: Ấm Áp
83 Chương 83: 83: Họp Trực Tuyến
84 Chương 84: 84: Đồng Ý Cùng Anh Đính Hôn
85 Chương 85: 85: Thông Báo
86 Chương 86: 86: Cân Nhắc
87 Chương 87: 87: Bàn Bạc Hôn Sự
88 Chương 88: 88: Trọng Hải Gặp Rắc Rối
89 Chương 89: 89: Giúp Trọng Hải Giải Quyết Rắc Rối
90 Chương 90: 90: Tùy Anh Sắp Xếp
91 Chương 91: 91: Cô Trở Bệnh
92 Chương 92: 92: Ra Mắt Nội
93 Chương 93: 93: Đây Gọi Là Duyên Phận
94 Chương 94: 94: Jk Làm Loạn
95 Chương 95: 95: Thomas Cũng Nhiều Chuyện
96 Chương 96: 96: Cuộc Càn Quét Bắt Đầu
97 Chương 97: 97: Thừa Nhận Trọng Hải
98 Chương 98: 98: Bắt Đầu Tra Xét
99 Chương 99: 99: Căn Nguyên Của Vấn Đề
100 Chương 100: 100: Cùng Nhau Phúc Hắc
101 Chương 101: 101: Chuyện Của Thomas
102 Chương 102: 102: Gây Họa
103 Chương 103: 103: Elena Đến
104 Chương 104: 104: Thử Áo
105 Chương 105: 105: Nhất Định Phải Vì Bản Thân Mình
106 Chương 106: 106: Lộ Diện Thân Phận
107 Chương 107: 107: Bàn Tính
108 Chương 108: 108: Đã Nghĩ Thông
109 Chương 109: 109: Cược
110 Chương 110: 110: Cùng Nhau Dùng Cơm
111 Chương 111: 111: Cùng Nhau Làm Loạn
112 Chương 112: 112: Người Đàn Ông Đơn Phương
113 Chương 113: 113: Bất An
114 Chương 114: 114: Phát Giác
115 Chương 115: 115: Nhắc Nhở
116 Chương 116: 116: Phản Kích
117 Chương 117: 117: Rước Dâu
118 Chương 118: 118: Xe
119 Chương 119: 119: Như Thế Nào Vẫn Đẹp
120 Chương 120: 120: Vì Anh Vì Em Vì Chúng Ta
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: 1: Ngày Đầu Tiên Ở San Jose
2
Chương 2: 2: Sài Thành Collection
3
Chương 3: 3: Chính Thức Gặp Gỡ
4
Chương 4: 4: Làm Quen
5
Chương 5: 5: Giúp Đỡ
6
Chương 6: 6: Bị Bán
7
Chương 7: 7: The Wind
8
Chương 8: 8: Gặp Lại
9
Chương 9: 9: Giáo Huấn
10
Chương 10: 10: Slc
11
Chương 11: 11: Nhận Định
12
Chương 12: 12: Thổ Lộ
13
Chương 13: 13: Lưỡng Lự
14
Chương 14: 14: Quyết Định
15
Chương 15: 15: Cần Người Mẫu
16
Chương 16: 16: Chụp Hình
17
Chương 17: 17: Dùng Bữa
18
Chương 18: 18: Lại Trốn Tránh
19
Chương 19: 19: Cô Thật Sự Có Khúc Mắc
20
Chương 20: 20: Ra Mắt
21
Chương 21: 21: Bữa Tối Vui Vẻ
22
Chương 22: 22: Ở Bên Anh Một Ngày Được Không
23
Chương 23: 23: Sự Thật Đầy Ẩn Ý
24
Chương 24: 24: Một Ngày Làm Tình Lữ
25
Chương 25: 25: Không Thể Kiềm Chế Hôn Cô
26
Chương 26: 26: Quyết Định Rời Đi
27
Chương 27: 27: Trở Về
28
Chương 28: 28: Thư Cô Để Lại
29
Chương 29: 29: Bị Bệnh
30
Chương 30: 30: Giãy Giụa
31
Chương 31: 31: Tỉnh Táo Trong Cơn Say
32
Chương 32: 32: Kể Chuyện
33
Chương 33: 33: Suy Đoán
34
Chương 34: 34: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
35
Chương 35: 35: Tường Trình
36
Chương 36: 36: Trở Về Tìm Người
37
Chương 37: 37: Nghi Hoặc
38
Chương 38: 38: Bất Ngờ Lớn
39
Chương 39: 39: Thì Ra Cô Có Một Phiên Bản
40
Chương 40: 40: Đến Nhà Gặp Trưởng Bối
41
Chương 41: 41: Cùng Trưởng Bối Nói Chuyện
42
Chương 42: 42: Cậu Em Trai Của Cô
43
Chương 43: 43: Trừng Phạt
44
Chương 44: 44: Tiếp Nhận
45
Chương 45: 45: Trằn Trọc
46
Chương 46: 46: Tan Chảy
47
Chương 47: 47: Cô Út
48
Chương 48: 48: Câu Trả Lời Của Chú Là Gì
49
Chương 49: 49: Hợp Tác
50
Chương 50: 50: Tính Kế Hay Bị Tính Kế
51
Chương 51: 51: Trọng Hải Đeo Bám
52
Chương 52: 52: Sát Hạch
53
Chương 53: 53: Phát Hiện Sai Sót
54
Chương 54: 54: Lên Tiếng Hỏi
55
Chương 55: 55: Trọng Hải Kể Chuyện
56
Chương 56: 56: Hắn Và Cmc
57
Chương 57: 57: Cho Trọng Hải Cơ Hội
58
Chương 58: 58: Anh Rể Của Cô
59
Chương 59: 59: Bàn Chuyện Đi Chơi
60
Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm
61
Chương 61: 61: Tạo Ái Muội
62
Chương 62: 62: Thông Suốt
63
Chương 63: 63: Khó Lòng Kiềm Chế
64
Chương 64: 64: Hắn Tìm Đến
65
Chương 65: 65: Đi Nghỉ Dưỡng
66
Chương 66: 66: Bình Yên Trước Cơn Sóng Lớn
67
Chương 67: 67: Hắn Xuất Hiện Rồi!
68
Chương 68: 68: Đối Mặt
69
Chương 69: 69: Sự Thật
70
Chương 70: 70: Cô Kể Chuyện
71
Chương 71: 71: Đây Mới Là Sự Thật
72
Chương 72: 72: Chấp Nhận
73
Chương 73: 73: Kiềm Chế
74
Chương 74: 74: Mất Kiểm Soát
75
Chương 75: 75: Lột Xác
76
Chương 76: 76: Thomas
77
Chương 77: 77: Xấu Hổ
78
Chương 78: 78: Trọng Hải Lại Lắm Lời
79
Chương 79: 79: Lại Trở Thành Tâm Điểm
80
Chương 80: 80: Jk Ra Tay
81
Chương 81: 81: Cầu Hôn
82
Chương 82: 82: Ấm Áp
83
Chương 83: 83: Họp Trực Tuyến
84
Chương 84: 84: Đồng Ý Cùng Anh Đính Hôn
85
Chương 85: 85: Thông Báo
86
Chương 86: 86: Cân Nhắc
87
Chương 87: 87: Bàn Bạc Hôn Sự
88
Chương 88: 88: Trọng Hải Gặp Rắc Rối
89
Chương 89: 89: Giúp Trọng Hải Giải Quyết Rắc Rối
90
Chương 90: 90: Tùy Anh Sắp Xếp
91
Chương 91: 91: Cô Trở Bệnh
92
Chương 92: 92: Ra Mắt Nội
93
Chương 93: 93: Đây Gọi Là Duyên Phận
94
Chương 94: 94: Jk Làm Loạn
95
Chương 95: 95: Thomas Cũng Nhiều Chuyện
96
Chương 96: 96: Cuộc Càn Quét Bắt Đầu
97
Chương 97: 97: Thừa Nhận Trọng Hải
98
Chương 98: 98: Bắt Đầu Tra Xét
99
Chương 99: 99: Căn Nguyên Của Vấn Đề
100
Chương 100: 100: Cùng Nhau Phúc Hắc
101
Chương 101: 101: Chuyện Của Thomas
102
Chương 102: 102: Gây Họa
103
Chương 103: 103: Elena Đến
104
Chương 104: 104: Thử Áo
105
Chương 105: 105: Nhất Định Phải Vì Bản Thân Mình
106
Chương 106: 106: Lộ Diện Thân Phận
107
Chương 107: 107: Bàn Tính
108
Chương 108: 108: Đã Nghĩ Thông
109
Chương 109: 109: Cược
110
Chương 110: 110: Cùng Nhau Dùng Cơm
111
Chương 111: 111: Cùng Nhau Làm Loạn
112
Chương 112: 112: Người Đàn Ông Đơn Phương
113
Chương 113: 113: Bất An
114
Chương 114: 114: Phát Giác
115
Chương 115: 115: Nhắc Nhở
116
Chương 116: 116: Phản Kích
117
Chương 117: 117: Rước Dâu
118
Chương 118: 118: Xe
119
Chương 119: 119: Như Thế Nào Vẫn Đẹp
120
Chương 120: 120: Vì Anh Vì Em Vì Chúng Ta