Chương 81: Thì ra là cô ấy

Duẫn Nặc rời khỏi bệnh viện, biện pháp duy nhất bây giờ chính là đi tìm Lục Tiêu Triết.

Cô biết, ở ngoại ô anh hai còn có một căn nhà nhỏ, sau khi tìm được anh, thì vấn đề chỗ ở của cô và mẹ còn có anh ba nữa liền được giải quyết.

Lại nghĩ đến việc Lục Tiêu Triết thường xuyên xuất hiện tại hộp đêm Đế Hào, vì thế cô vội vàng đi đến đó để tìm anh.

Lúc này đã là chiều tối, trong câu lạc bộ đêm ca múa tưng bừng, đám người cuồng nhiệt lắc lư theo nhạc cũng không kém phần điên cuồng.

Duẫn Nặc đi vào, thỉnh thoảng ở các hành lang còn bắt gặp những nụ hôn nóng bỏng của các cặp đôi nam nữ.

Cô cẩn thận đi đến căn phòng mà anh Hai vẫn thường xuyên lui tới, cuối cùng cũng đã tới nơi, cố gắng điều hòa hô hấp, cầu nguyện ở chỗ này có thể tìm được anh trai mình.

Sau đó, cô nhẹ nhàng đẩy cửa phòng bao ra.

Bên trong căn phòng là một mảnh tối đen u ám, có đưa tay cũng không thấy được năm ngón, nhưng lại có thể nghe được tiếng nam nữ đang lúc * * *.

Cả người liền cứng đờ đứng ở cửa, không biết nên hay không nên đi vào.

Do dự hồi lâu, vẫn không kìm được mà hô: "Anh hai, anh có ở bên trong không? Em là tiểu Nặc."

Ngay tức khắc tiếng rên rỉ đột nhiên ngưng bặt, đang chuẩn bị lên tiếng, lại lập tức che miệng lại, trong bóng tối, chỉ nghe thấy một giọng đàn ông từ tính quát lên: "Cút.".

Ngay sau đó, đèn trong phòng liền được bật sáng, đập vào trong mắt của Duẫn Nặc là hình ảnh một cô gái đang luống cuống tay chân nhặt quần áo ở trên đất, chạy trối chết, rồi biến mất khỏi tầm nhìn của cô.

Cô không nhìn thấy rõ người đàn ông trước mặt, bởi vì anh ta đang đưa thân thể trần truồng của mình về phía cô, nhưng nhìn bóng lưng này, Duẫn Nặc liền cảm giác được, anh ta không phải là anh hai của mình.

Cho nên, cô liền áy náy lên tiếng: "Thật xin lỗi, tôi đi nhầm phòng rồi."

Rồi cô xoay người, đang chuẩn bị đi ra ngoài, sau lưng lại đột nhiên truyền đến giọng nói trong trẻo dễ nghe của người kia: "Cô muốn tìm ai, có lẽ tôi có thể giúp được cô."

Nghe thấy thế, Duẫn Nặc liền dừng bước, ngẩng đầu nhìn người đàn ông kia.

Anh ta đang ưu nhã cài lại cúc áo, rồi xoay người lại.

Khi nhìn thấy Duẫn Nặc thì trong đầu của anh ta lập tức lóe lên hình ảnh yêu mị say mê của một khuôn mặt nhỏ nhắn, ôm lấy anh ta mà nói: "Trai đẹp, uống với chị vài ly rượu nào?".

Hóa ra là cô ấy?

Người con gái ở trong quán rượu, không sợ chết chủ động quyến rũ anh, sau đó còn khiến cho anh bỗng nhiên ăn một cú đấm mà không hiểu đầu cua tai nheo gì.

Thật là đi mòn giầy sắt cũng tìm không ra được!

Anh ta nhướng mày, cười cười đi tới chỗ Duẫn Nặc.

Dĩ nhiên là Duẫn Nặc không có chút ấn tượng gì với anh ta cả, bất quá nhìn dáng vẻ bề ngoài của người này cũng có thể thấy được khí chất xuất chúng kèm theo gương mặt khiến người ta sợ hãi than thầm.

Xem ra tên này phảng phất dung nhan của yêu nghiệt chuyển thế, cực kỳ anh tuấn xinh đẹp... Không gì sánh được.

Trời ạ? Trên thế giới sao có thể có một người đàn ông đẹp như vậy chứ?

Duẫn Nặc tự nhận thấy bản thân mình đã gặp không ít trai đẹp, không phải bên cạnh cô kiểu đẹp trai nào cũng đều có hay sao? Ngay cả anh ba minh tinh yêu nghiệt, lúc này cũng không thể sánh với người đàn ông trước mắt này.

Trong cặp mắt hoa đào xinh đẹp, phảng phất có một loại sức quyến rũ khó nói, gắt gao hấp dẫn ánh mắt của cô, để cho cô không cách nào trốn tránh được.

Cho đến khi anh ta đi tới trước mặt của cô, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng cằm của cô lên, khi đối mặt với anh ta, lúc này cô mới giật mình đến sững sờ, theo bản năng liền gỡ tay của anh ta ra.

"Thật xin lỗi, tôi đi nhầm phòng rồi.", cô tựa như chú nai con bị hoảng sợ, mặt đỏ tới mang tai, quay đầu bỏ chạy.

Người đàn ông kia thấy cô bỏ chạy trối chết, tà mị nhếch môi lên, bất giác cười cười, cười đến kinh tâm động phách, phong hoa tuyết đại như thế.

Chỉ chốc lát sau, một gã mặc âu phục đen dẫn một người đàn ông trẻ tuổi đi tới, cúi người chào, sau đó cung kính hỏi: "Điện hạ, chúng ta cần phải trở về sao?"

"Ừ!", tên đàn ông kia thong dong đáp lại một tiếng, không biết là có ý hay vô ý chồng lên ống tay của áo sơ mi: "Moss, đi điều tra một người, tên là tiểu Nặc cho tôi."

Đêm đó, hắn ta ở trong quán rượu bị ăn một quyền oan uổng, thù này, vẫn canh cánh trong lòng, vất vả lắm mới gặp lại được cô, cho nên hắn ta cần phải để cho cô biết một chút, chọc giận Nam Cung Thiếu Vũ anh sẽ có hậu quả thế nào?.

Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Đại tiểu thư kiêu căng ương ngạnh của Lục gia
4 Chương 4: Không phải là cô không để ý sao?
5 Chương 5: Trăng mật một mình
6 Chương 6: Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện đâu
7 Chương 7: Rốt cuộc là cô đang ở đâu?
8 Chương 8: Bị mang đi
9 Chương 9: Cô biến mất
10 Chương 10: Lại dám tìm người khác sau lưng anh
11 Chương 11: Thật xin lỗi, Trác Quân
12 Chương 12: Đột nhiên đối tốt với cô
13 Chương 13: Đã tới muốn ngăn cũng không ngăn được
14 Chương 14: Trăm miệng cũng không thể bào chữa
15 Chương 15: Cố ý để cho bọn họ xem
16 Chương 16: Không thể nhịn được nữa
17 Chương 17: Ông xã, anh cảm thấy Vãn Tịch như thế nào?
18 Chương 18: Ông xã, phiền anh ký tên lên đây
19 Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương
20 Chương 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt
21 Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên
22 Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình
23 Chương 23: Không khỏi đau lòng vì cô
24 Chương 24: Đừng để tôi phải nổi giận
25 Chương 25: Chỉ có tách ra mới sẽ không đau
26 Chương 26: Không được kết hôn với anh ta
27 Chương 27: Tần Mạc thay đổi
28 Chương 28: Ăn một cái tát
29 Chương 29: Đừng náo loạn
30 Chương 30: Tìm anh hai giúp một tay
31 Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch
32 Chương 32: Anh sẽ vẫn ở bên cạnh em
33 Chương 33: Bọn họ sẽ ra ngoài ở
34 Chương 34: Đi gặp một người cùng với anh hai
35 Chương 35: Điều tra giúp tôi một người
36 Chương 36: Duẫn Nặc, ngoan ngoãn đừng náo loạn
37 Chương 37: Anh sẽ thương yêu em cả đời
38 Chương 38: Ăn gan hùm mật gấu
39 Chương 39: Không biết tại sao lại bị cảm động
40 Chương 40: Mũi nhọn lại chĩa vào cô
41 Chương 41: Anh ta thật sự từ chức
42 Chương 42: Anh làm như vậy, em có hài lòng không?
43 Chương 43: Ôm em về nhà
44 Chương 44: Tôi muốn ly hôn
45 Chương 45: Say rượu mê sảng
46 Chương 46: Say rượu gây họa
47 Chương 47: Đạo đức giả
48 Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới
49 Chương 49: Thử dò xét hai người bọn họ
50 Chương 50: Lại bị hiểu lầm
51 Chương 51: Anh cố ý
52 Chương 52: Đi tìm Lục Tiêu Triết hỏi thăm kết quả
53 Chương 53: Vậy mà lại yêu cô
54 Chương 54: Đừng bình tĩnh như thế
55 Chương 55: Anh là chồng của em
56 Chương 56: Có phải anh đã yêu em rồi hay không?
57 Chương 57: Dẫn em đi đi!!!
58 Chương 58: Độc nhất là lòng dạ đàn bà
59 Chương 59: Lễ Cưới
60 Chương 60: Là Lục tiểu thư sai khiến
61 Chương 61: Cùng đường
62 Chương 62: Khắp thành phố đều chửi mắng Duẫn Nặc
63 Chương 63: Tất cả mọi người đều hận cô
64 Chương 64: Cô nghi ngờ chính là Tần Mạc
65 Chương 65: Tại sao mọi người lại không tin con
66 Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc đi
67 Chương 67: Sẽ không có ai tổn thương đến em nữa
68 Chương 68: Cô không thể quay về nhà họ Lục được nữa
69 Chương 69: Cô không phải con gái ruột nhà họ Lục
70 Chương 70: Suýt chút nữa đã chết!
71 Chương 71: Ông xã, đưa em về nhà đi
72 Chương 72: Vĩnh viễn không thể tỉnh lại
73 Chương 73: Chỉ sợ em rời khỏi anh
74 Chương 74: Bởi vì em là vợ của anh
75 Chương 75: Còn có anh ở bên cạnh em
76 Chương 76: Em nhất định sẽ hối hận
77 Chương 77: Tần Mạc thừa nhận
78 Chương 78: Hối tiếc không kịp
79 Chương 79: Tôi nguyền rủa anh cả đời này sẽ không được hạnh phúc
80 Chương 80: Kiên cường đến mức người khác phải đau lòng
81 Chương 81: Thì ra là cô ấy
82 Chương 82: Duẫn Nặc bị bắt cóc!
83 Chương 83: Nguy hiểm ập đến
84 Chương 84: Nhớ cô điên cuồng!
85 Chương 85: Cô vĩnh viễn là vợ của Tần Mạc anh!
86 Chương 86: Cả Đời Cũng Không Thể Đi Lại?
87 Chương 87: 87: Anh Hai Chúng Ta Đi Tìm Mẹ
88 Chương 88-89: 88: Mời Phu Nhân Tổng Tài Về Nhà - 89: Nặc Nhi...
89 Chương 90: 90: Anh Hai Tôi Đâu
90 Chương 91: 91: Nhốt Cô
91 Chương 92-93: 92: Một Đôi Vợ Chồng Bình Thường - 93: Hắn Sẽ Không Ly Hôn
92 Chương 94: 94: Tái Ngộ Nam Cung Thiếu Vũ
93 Chương 95: 95: Gặp Lại Nam Cung Thiếu Vũ
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Đại tiểu thư kiêu căng ương ngạnh của Lục gia
4
Chương 4: Không phải là cô không để ý sao?
5
Chương 5: Trăng mật một mình
6
Chương 6: Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện đâu
7
Chương 7: Rốt cuộc là cô đang ở đâu?
8
Chương 8: Bị mang đi
9
Chương 9: Cô biến mất
10
Chương 10: Lại dám tìm người khác sau lưng anh
11
Chương 11: Thật xin lỗi, Trác Quân
12
Chương 12: Đột nhiên đối tốt với cô
13
Chương 13: Đã tới muốn ngăn cũng không ngăn được
14
Chương 14: Trăm miệng cũng không thể bào chữa
15
Chương 15: Cố ý để cho bọn họ xem
16
Chương 16: Không thể nhịn được nữa
17
Chương 17: Ông xã, anh cảm thấy Vãn Tịch như thế nào?
18
Chương 18: Ông xã, phiền anh ký tên lên đây
19
Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương
20
Chương 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt
21
Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên
22
Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình
23
Chương 23: Không khỏi đau lòng vì cô
24
Chương 24: Đừng để tôi phải nổi giận
25
Chương 25: Chỉ có tách ra mới sẽ không đau
26
Chương 26: Không được kết hôn với anh ta
27
Chương 27: Tần Mạc thay đổi
28
Chương 28: Ăn một cái tát
29
Chương 29: Đừng náo loạn
30
Chương 30: Tìm anh hai giúp một tay
31
Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch
32
Chương 32: Anh sẽ vẫn ở bên cạnh em
33
Chương 33: Bọn họ sẽ ra ngoài ở
34
Chương 34: Đi gặp một người cùng với anh hai
35
Chương 35: Điều tra giúp tôi một người
36
Chương 36: Duẫn Nặc, ngoan ngoãn đừng náo loạn
37
Chương 37: Anh sẽ thương yêu em cả đời
38
Chương 38: Ăn gan hùm mật gấu
39
Chương 39: Không biết tại sao lại bị cảm động
40
Chương 40: Mũi nhọn lại chĩa vào cô
41
Chương 41: Anh ta thật sự từ chức
42
Chương 42: Anh làm như vậy, em có hài lòng không?
43
Chương 43: Ôm em về nhà
44
Chương 44: Tôi muốn ly hôn
45
Chương 45: Say rượu mê sảng
46
Chương 46: Say rượu gây họa
47
Chương 47: Đạo đức giả
48
Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới
49
Chương 49: Thử dò xét hai người bọn họ
50
Chương 50: Lại bị hiểu lầm
51
Chương 51: Anh cố ý
52
Chương 52: Đi tìm Lục Tiêu Triết hỏi thăm kết quả
53
Chương 53: Vậy mà lại yêu cô
54
Chương 54: Đừng bình tĩnh như thế
55
Chương 55: Anh là chồng của em
56
Chương 56: Có phải anh đã yêu em rồi hay không?
57
Chương 57: Dẫn em đi đi!!!
58
Chương 58: Độc nhất là lòng dạ đàn bà
59
Chương 59: Lễ Cưới
60
Chương 60: Là Lục tiểu thư sai khiến
61
Chương 61: Cùng đường
62
Chương 62: Khắp thành phố đều chửi mắng Duẫn Nặc
63
Chương 63: Tất cả mọi người đều hận cô
64
Chương 64: Cô nghi ngờ chính là Tần Mạc
65
Chương 65: Tại sao mọi người lại không tin con
66
Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc đi
67
Chương 67: Sẽ không có ai tổn thương đến em nữa
68
Chương 68: Cô không thể quay về nhà họ Lục được nữa
69
Chương 69: Cô không phải con gái ruột nhà họ Lục
70
Chương 70: Suýt chút nữa đã chết!
71
Chương 71: Ông xã, đưa em về nhà đi
72
Chương 72: Vĩnh viễn không thể tỉnh lại
73
Chương 73: Chỉ sợ em rời khỏi anh
74
Chương 74: Bởi vì em là vợ của anh
75
Chương 75: Còn có anh ở bên cạnh em
76
Chương 76: Em nhất định sẽ hối hận
77
Chương 77: Tần Mạc thừa nhận
78
Chương 78: Hối tiếc không kịp
79
Chương 79: Tôi nguyền rủa anh cả đời này sẽ không được hạnh phúc
80
Chương 80: Kiên cường đến mức người khác phải đau lòng
81
Chương 81: Thì ra là cô ấy
82
Chương 82: Duẫn Nặc bị bắt cóc!
83
Chương 83: Nguy hiểm ập đến
84
Chương 84: Nhớ cô điên cuồng!
85
Chương 85: Cô vĩnh viễn là vợ của Tần Mạc anh!
86
Chương 86: Cả Đời Cũng Không Thể Đi Lại?
87
Chương 87: 87: Anh Hai Chúng Ta Đi Tìm Mẹ
88
Chương 88-89: 88: Mời Phu Nhân Tổng Tài Về Nhà - 89: Nặc Nhi...
89
Chương 90: 90: Anh Hai Tôi Đâu
90
Chương 91: 91: Nhốt Cô
91
Chương 92-93: 92: Một Đôi Vợ Chồng Bình Thường - 93: Hắn Sẽ Không Ly Hôn
92
Chương 94: 94: Tái Ngộ Nam Cung Thiếu Vũ
93
Chương 95: 95: Gặp Lại Nam Cung Thiếu Vũ