Chương 81: Đến nhà

Edit: Mikovu
Beta: Vi Vi
Cố Hàm Ninh híp mắt, nâng một chén trà
nóng, hớp một ngụm. Buổi chiều, ánh mặt trời hắt lên người, thật ấm áp.
“Thật là thoải mái~” Cố Hàm Ninh cảm thán một chút, bắt đầu kì nghỉ đông rồi, toàn thân thật dễ chịu.

Triệu Thừa Dư cúi đầu nhìn Cố Hàm Ninh
tựa trên vai mình, gió nhẹ thổi lướt, sợi tóc cô lướt nhẹ qua cổ và
gương mặt anh, kèm theo một trận tê dại, khiến lòng anh cũng bắt đầu
ngứa ngáy.

Bên ngoài phòng ngủ của Cố Hàm Ninh là
một ban công rất rộng, dựa theo ý muốn của cô, đặt một ghế tựa to đủ hai người, giờ phút này duỗi thẳng chân, gác ở trên mặt bàn nhỏ, hưởng thụ
thời gian nhàn nhã, dễ chịu đến muốn ngủ.

Triệu Thừa Dư nhìn Cố Hàm Ninh híp mắt,
khóe môi vểnh nhẹ, bộ dáng lười biếng, đáy lòng hơi hơi nóng lên, không
nhịn được xoay người, kéo người cô vào lòng, cúi đầu hôn lên vầng trán,
bờ môi cô, ngậm nụ cười ngọt ngào kia vào trong miệng.

Trong lồng ngực anh, Cô Hàm Ninh rên khẽ một tiếng, ngoan ngoãn ngẩng đầu, hơi hơi nhắm mắt. Bọn họ xác thực đã
không gần gũi một thời gian rồi, trong tuần thi, thư viện, phòng tự học
đều có người, Triệu Thừa Dư nhiều nhất cũng chỉ ngẫu nhiên hôn một chút, nụ hôn ngấu nghiến này trái lại khiến lòng anh bắt đầu nóng lên, cái
tay vốn ôm eo nhỏ của cô, chậm rãi trượt xuống, đến khi ý thức được thì
tay anh đã đặt ở nơi không nên đặt, đầu anh nóng lên, hơi thở gấp gáp,
kiềm chế.

Chỉ là sờ một chút….. Triệu Thừa Dư mơ
hồ mà nghĩ, tay bất giác vuốt ve. Nhưng xúc cảm kỳ lạ dưới tay mềm mại
hơn so với bình thường rất nhiều, khiến anh dần dần tỉnh táo lại, rời bờ môi cô, anh không khỏi nhẹ giọng thở dài, không rõ là thấy tiếc hận hay vui mắn.

Cố Hàm Ninh mím môi cười, con mắt khép hờ đã mở to, đôi mắt sáng ngời được bao phủ một tầng ướt át, trong suốt pha lẫn ý cười.

Triệu Thừa Dư lắc đầu cười, đưa tay khẽ nhéo mặt cô một chút : “Nhìn thấy anh không chịu nổi, rất vui sao ?”

Cố Hàm Ninh cười tủm tỉm mím môi: “Là bản thân anh muốn nhịn nha, không liên quan đến em!”

“Ai” Triệu Thừa Dư bất đắc dĩ thở dài: “Khó hơn nhiều so với suy nghĩ của anh”

“Thật ra, không chịu nổi cũng không sao…” Cố Hàm Ninh cảm động, muốn nói lại thôi.

“Nhìn thấy tình cảnh của Bạch Vũ Hân
ngày đó, anh liền tự hứa với mình, tuyệt đối sẽ không để cho em gặp
chuyện như vậy. Trên đời này không có biện pháp nào an toàn tuyệt đối,
nên chuyện duy nhất anh có thể làm, chính là khống chế chính mình” Triệu Thừa Dư thu lại bộ dáng tươi cười, nắm tay Cố Hàm Ninh, thật nghiêm túc nói.

Sự nóng rực dưới đáy lòng vừa rồi, từ từ hóa thành ấm áp, Cố Hàm Ninh cười, hôn một ngụm lên cằm Triệu Thừa Dư:
“Nhịn đến khi lấy bằng tốt nghiệp?”

“Đúng, ít nhất cũng phải đến khi đó. Em
đã nói muốn thi nghiên cứu sinh, đến lúc đó tốt hơn hiện tại một chút,
nếu có thai, em muốn sinh, thì có thể tạm nghỉ học ”

Cố Hàm Ninh tựa vào vai Triệu Thừa Dư, khóe môi vểnh lên.

Triệu Thừa Dư càng sợ chính mình nhịn
không được, nhưng lại không nỡ buông người trong ngực ra, chỉ có thể
gắng sức kiềm chế sự rung động tự đáy lòng, thấp giọng tính toán xong
tương lai.

Diêu Tuệ Nhã đã sớm gọi điện thoại, bảo
Triệu Thừa Dư cơm nước xong mới được đi. Tuy lo lắng ánh mắt sắc bén của cha Cố Hàm Ninh, Triệu Thừa Dư vẫn ở lại ăn cơm tối.

Vì để có thêm thời gian sau tết âm lịch, hôm sau Triệu Thừa Dư trở về thành phố H.

Tám rưỡi ngày mùng hai tháng giêng, Triệu Thừa Dư xách theo túi lớn, túi nhỏ đúng giờ xuất hiện trước cửa.

Sau khi Cố Hàm Ninh và ba mẹ bàn bạc
xong, ba mẹ lại tự bàn với nhau nữa, cuối cùng quyết định bảo Triệu Thừa Dư đến nhà ăn cơm vào mùng hai tháng giêng. Tuy rằng, không phải là lần đầu tiên đến, nhưng rõ ràng Triệu Thừa Dư thận trọng hơn so với bình
thường, nhất là khi nhìn thấy Cố An Quốc mặc âu phục phẳng phiu, còn có
Diêu Tuệ Nhã trang điểm nhã nhặn, trong lòng tức khắc bất an, sợ trong
trường hợp trọng đại này, mình phạm sai lầm gì.

“Cô, chú, chúc mừng năm mới.”

“Ngoan ngoan, Thừa Dư mau vào, Ninh
Ninh, con dẫn Thừa Dư đi thăm quan nhà mình đi.” Diêu Tuệ Nhã quay đầu,
nhìn khuôn mặt nghiêm túc của ông xã mình, trừng mắt một cái, quay lại
tươi cười nói: “cũng không phải lần đầu tiên cháu đến đây, cứ coi như
nhà mình, tự nhiên đi.”

Cố Hàm Ninh thầm bật cười trong lòng,
nếu không phải lần đầu tiên đến, còn thăm quan cái gì? Cô liếc mắt nhìn
vẻ mặt hoàn toàn khác biệt của ba mẹ, lại nhìn vẻ căng thẳng của Triệu
Thừa Dư, quyết định dẫn anh đi thả lỏng một chút, đỡ phải nhìn ba nhà
mình trừng Triệu Thừa Dư thành cái lỗ.

“Vậy thì đi lên lầu tham quan đi” Cố Hàm Ninh kéo tay Triệu Thừa Dư, đi lên lầu. Diêu Tuệ Nhã vội vàng túm lấy
Cố An Quốc đang có sắc mặt khó coi, trừng mắt, thấp giọng mắng: “Anh yên cho em, hôm nay, dám làm con rể em sợ, buổi tối em liền lột da anh.”

Cố An Quốc dịu mặt lại, sửa sang lại cà vạt, vẫn nhìn chăm chú về phía cầu thang: “Anh chỉ đang lo lắng thôi!”

“Lo lắng cái gì? Ninh Ninh lớn như vậy,
anh cứ canh ở nhà thì có ích gì, không phải hai đứa vẫn luôn gặp nhau ở
trường sao” Nói một phen, vẻ mặt của Cố An Quốc lại đen thêm một tầng.

“Anh cũng không nghĩ lại xem, lúc trước
anh đến nhà em, ba mẹ em cũng đâu xem anh như kẻ trộm mà canh giữ” Diêu
Tuệ Nhã như có như không nói, Cố An Quốc vội vàng quay đầu lại nói: “Còn không phải chỉ có mỗi Ninh Ninh”

“Con gái của anh quý giá ?! Chẳng lẽ mẹ
của con gái anh không quý giá?” Nhìn Diêu Tuệ Nhã thay đổi sắc mặt, Cố
An Quốc vội thấp giọng cười làm lành: “Tất nhiên cả hai đều quý giá! Anh không có ý này mà!”

Cố Hàm Ninh ghé đầu trên lan can lầu
hai, nghe mẹ mình thuần phục ba mình, cảm thấy để mẹ giải quyết vấn đề
của ba thật là sáng suốt, quay đầu nhìn Triệu Thừa Dư đã thả lỏng đi
nhiều, mới nhướn mày, cười nói: “Anh yên tâm rồi chứ? Em đã sớm nói với
anh, trong nhà em, đầu tiên phải lấy lòng em, sau đó là mẹ em, sau đó,
còn ba em chỉ là công trình bã đậu (*), sẽ ngã gục thôi.”

[(*) công trình bã đậu: công trình không bền, dễ sụp đổ]

“Ừ, đúng là có lý, xin hỏi Cố tiểu thư,
em thích anh làm gì để lấy lòng em đây?” Triệu Thừa Dư thật không ngờ,
bình thường chú Cố nghiêm túc như vậy, mà trước mặt vợ mình, như là một
người khác, có điều, có lẽ đều giống nhau, ba anh có thể cần sĩ diện một chút, cần tạo hình tượng uy nghiêm trước mặt con trai, ai mà biết khi ở riêng với mẹ mình có thể thay đổi hoàn toàn không.

“Mẹ anh nói, mời em mùng sáu tới ăn
cơm.” Triệu Thừa Dư kéo tay Cố Hàm Ninh, quyết định đi phòng cô ấy náu
một lát, nói không chừng xíu nữa xuống lầu, mặt đen của chú Cố sẽ được
chữa khỏi.

“A, nhanh như vậy ?” Khóe môi Cố Hàm Ninh trĩu xuống, trong lòng đột nhiên trở nên luống cuống.

“So với anh đến nhà là muộn vài ngày. Mẹ anh còn nói, dẫn em đi cùng nhà anh đến nhà bà ngoại anh đấy!” Triệu
Thừa Dư nói ra đề nghị thứ hai của mẹ mình.

“Đi nhà bà ngoại anh? Có phải quá nhanh
rồi không?” Cố Hàm Ninh vẻ mặt khổ sở, đi gặp cha mẹ anh, rồi gặp thêm
luôn một người lớn nữa?

“Bà ngoại anh đã sớm biết em rồi, nhiều
lần dặn anh, dẫn em đến cho bà gặp mặt” Triệu Thừa Dư nhìn sắc mặt của
Cố Hàm Ninh, nở nụ cười: “Hiện tại, chắc em đã biết mấy ngày nay anh hồi hộp thế nào rồi chứ?”

“Không phải em hồi hộp nha…” Cố Hàm Ninh sờ mặt, có chút không tự nhiên.

Vào phòng của Cố Hàm Ninh, Triệu Thừa Dư đóng cửa lại, dừng bước chân, cười ôm Cố Hàm Ninh vào lòng: “Yên tâm
đi, ba mẹ anh thật sự thích em, vẫn luôn lải nhải bảo anh đưa em về. Về
ông ngoại bà ngoại, họ cũng sẽ thích em. Còn những người khác, họ thích
thì tốt không thích cũng không ảnh hưởng gì đến chúng ta, thích thì sau
này còn gặp, không thích thì ít qua lại, không sao cả. Điều quan trọng
là em lấy lòng anh, tiếp theo là ba mẹ anh, nhớ kĩ hai điều này mọi
chuyện sẽ thuận lợi thôi !”

Cố Hàm Ninh mím môi cười, liếc trắng Triệu Thừa Dư một cái, đưa tay sang bên hông, nhéo nhẹ: “Anh nói thật đơn giản.”

“Đúng, anh nói thật đơn giản, vì nó vốn
là vậy mà. Ngoài ba mẹ ra, thì những người khác không hề ảnh hưởng đến
sự lựa chọn của anh, nói dễ hiểu một chút, những người bên bà ngoại anh
đều không có ý kiến gì với việc anh lấy ai, có chăng thì chỉ có bác gái
hai.” Nụ cười phai đi, Triệu Thừa Dư nghiêm túc nhìn Cố Hàm Ninh.

“Bác gái thứ hai của anh ? Bác của Lỗ Tĩnh Nhã ?” Cố Hàm Ninh khiêu mày, hỏi.

“Đúng, giờ Lỗ Tĩnh Nhã vẫn hay đi thăm
bà ngoại anh, chỉ là anh ít đi, nhưng cũng không quản chuyện của chúng
ta. Anh là cháu ngoại của ông bà, Lỗ Tĩnh Nhã có thân thiết, cũng chỉ là thân thích. Anh thấy hình như cô ấy cũng không để ý rồi, chỉ là thỉnh
thoảng bác hai còn nói mấy lời thật thật giả giả, thoạt nhìn còn chưa
hết hi vọng hoàn toàn.”

Cố Hàm Ninh hơi nhíu mi, trong lòng thật không có cảm tình với bà bác hai này.

“Bây giờ anh nói với em, không phải vì
bác gái hai sẽ gây ra vấn đề gì, mà là sợ lúc đến đó, em nghe được trong lòng lại cảm thấy không thoải mái, cho nên trước tiên chuẩn bị tâm lý,
em coi như không nghe thấy gì, cứ duy trì lễ phép là được.”

“Nhà anh nhiều bà con thế, nhà em lại
không có ai làm khó anh.” Cố Hàm Ninh giãn lông mày, cảm thấy lòng hồi
hộp dịu đi một chút.

“Chẳng qua là muốn mưu cầu thêm chút lợi ích cho nhà họ Lỗ bọn họ thôi, chỉ cần có lợi tương đương khác, bác ấy
sẽ rất sẵn sàng vứt bỏ cái mình vốn khăng khăng.” Triệu Thừa Dư hơi bĩu
môi, không muốn thảo luận chuyện bên lề nữa “Vậy người thân của em thì
sao, khi nào thì dẫn anh đi gặp người lớn chúc tết?”

Cố Hàm Ninh liếc Triệu Thừa Dư, cười: “Anh gấp như vậy để làm gì?”

“Để bọn họ biết sớm, chúng ta xứng đôi
thế nào, để bọn họ không phải lo nghĩ giới thiệu đối tượng cho em.”
Triệu Dư Thừ nghiêm trang, nói. “Chị họ anh, từ hồi bắt đầu vào năm ba,
người trong nhà không ngừng giới thiệu đối tượng cho chị ấy, mãi đến khi chị ấy tự tìm được rồi thì mới buông tha cho.”

Cố Hàm Ninh mím môi cười, không nói cho
Triệu Thừa Dư, kì nghỉ đông ngày hôm sau bác gái cả gọi điện cho mẹ cô,
nói là có đối tượng tốt muốn giới thiệu cho cô, không ngờ mẹ cô vừa nghe xong, liền lập tức đánh gãy: “Ninh Ninh nhà em đã sớm có bạn trai tốt
rồi… Em đương nhiên đã gặp rồi …Là một chàng trai cực tốt… còn chưa tốt
nghiệp, nhưng đã biết kiếm tiền….A da, trong nhà nhiều tiền chắc gì đã
tốt? Không chừng là người không có bản lĩnh, chỉ biết ăn bám ba mẹ.”

Cố Hàm Ninh chỉ nghe đại khái, sau đó
liền đi lên lầu, về sau mẹ cô nói lại với cô, đó không phải là lần đầu
tiên, cho nên, cái giá của cô, cũng không kém gì so với Triệu Thừa Dư,
chỉ là nói việc này ra, có khi lại khiến anh nóng ruột nóng gan hơn muốn quyết định việc cưới xin, cho nên, cứ giữ bí mật đi.

Khi ăn cơm, không khí dịu đi rất nhiều.
Sắc mặt Cố An Quốc ôn hòa hơn nhiều, thậm chí còn tươi cười: “Thừa Dư,
nào, uống với chú một chén !” Nói xong, “cạch” một tiếng, đặt bình rượu
lên bàn.

Sắc mặt Triệu Thừa Dư thoáng chốc biến đổi.

Chapter
1 Chương 1: Lễ tang
2 Chương 2: Sinh mạng mới
3 Chương 3: Nhà mới
4 Chương 4: Trường học
5 Chương 5: Phòng ngủ
6 Chương 6: Chồng trước
7 Chương 7: Hận ý
8 Chương 8: Ngà ngà say
9 Chương 9: Số điện thoại
10 Chương 10: Bữa sáng
11 Chương 11: Tầng sáu
12 Chương 12: Gặp
13 Chương 13: Bình tĩnh
14 Chương 14: Khai giảng
15 Chương 15: Hành trình
16 Chương 16: Trung thu
17 Chương 17: Tin nhắn
18 Chương 18: Vé xe
19 Chương 19: Cơn ác mộng
20 Chương 20: Món quà
21 Chương 21: Tỉnh ngộ
22 Chương 22: Liều thuốc mạnh
23 Chương 23: Chủ nhật
24 Chương 24: Kì hạn
25 Chương 25: Tim đập
26 Chương 26: Tấm lòng
27 Chương 27: Thiên vị
28 Chương 28: Hôn
29 Chương 29: Phơi bày
30 Chương 30: Tình địch?
31 Chương 31: Ức chế
32 Chương 32: Không kiên nhẫn
33 Chương 33: Quý trọng
34 Chương 34: Không quan hệ
35 Chương 35: Khăn quàng cổ
36 Chương 36: Yên tâm
37 Chương 37: Cuối kỳ
38 Chương 38: Nghỉ đông
39 Chương 39: Thân mật
40 Chương 40: Lắng nghe
41 Chương 41: Trêu chọc
42 Chương 42: Lãng mạn
43 Chương 43: Ngọt cay
44 Chương 44: Trở về trường
45 Chương 45: Theo dõi
46 Chương 46: Cười ngây ngô
47 Chương 47: Ly biệt
48 Chương 48: Ngạc nhiên
49 Chương 49: Kiềm chế
50 Chương 50: Nỗi đau hạnh phúc(18+)
51 Chương 51: Vui mừng
52 Chương 52: Triển Vọng
53 Chương 53: Tự học
54 Chương 54: Giày vò
55 Chương 55: Chọn môn
56 Chương 56: Về nhà
57 Chương 57: Nghỉ hè
58 Chương 58: Dấu chấm hết
59 Chương 59: Đầu đuôi
60 Chương 60: Trở về
61 Chương 61: Gặp gỡ
62 Chương 62: Huấn luyện quân sự (18+)
63 Chương 63: Đàn em
64 Chương 64: Chia phòng
65 Chương 65: Bữa tối
66 Chương 66: Cừu non
67 Chương 67: Quấy Rầy
68 Chương 68: Nhiệt Huyết
69 Chương 69: Tư cách
70 Chương 70: Bị Thương
71 Chương 71: Vẽ xấu
72 Chương 72: Thời gian
73 Chương 73: Đồng hương
74 Chương 74: Ánh mắt
75 Chương 75: Hứa hẹn
76 Chương 76: Náo nhiệt
77 Chương 77: Đẫm máu
78 Chương 78: Phủ nhận
79 Chương 79: Chi phí
80 Chương 80: Về nhà
81 Chương 81: Đến nhà
82 Chương 82: Dáng vẻ say rượu
83 Chương 83: Mùng sáu
84 Chương 84: Niềm vui
85 Chương 85: Đối chọi
86 Chương 86: Chuẩn bị
87 Chương 87: Thực tập
88 Chương 88: Đêm tối
89 Chương 89: Cuộc sống
90 Chương 90: Tốt nghiệp
91 Chương 91: Hôn lễ
92 Chương 92: Tụ họp
93 Chương 93: Tin vui
94 Chương 94: Tiến độ
95 Chương 95: Cục cưng (*)
96 Chương 96: Phiên ngoại 1: Chào, tôi là Cao Thần
97 Chương 97: Phiên ngoại 2: Xin chào, mình tên là Triệu Thừa Dư
98 Chương 98: Phiên ngoại 3: Bạn nhỏ Triệu Tử Thuần
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Lễ tang
2
Chương 2: Sinh mạng mới
3
Chương 3: Nhà mới
4
Chương 4: Trường học
5
Chương 5: Phòng ngủ
6
Chương 6: Chồng trước
7
Chương 7: Hận ý
8
Chương 8: Ngà ngà say
9
Chương 9: Số điện thoại
10
Chương 10: Bữa sáng
11
Chương 11: Tầng sáu
12
Chương 12: Gặp
13
Chương 13: Bình tĩnh
14
Chương 14: Khai giảng
15
Chương 15: Hành trình
16
Chương 16: Trung thu
17
Chương 17: Tin nhắn
18
Chương 18: Vé xe
19
Chương 19: Cơn ác mộng
20
Chương 20: Món quà
21
Chương 21: Tỉnh ngộ
22
Chương 22: Liều thuốc mạnh
23
Chương 23: Chủ nhật
24
Chương 24: Kì hạn
25
Chương 25: Tim đập
26
Chương 26: Tấm lòng
27
Chương 27: Thiên vị
28
Chương 28: Hôn
29
Chương 29: Phơi bày
30
Chương 30: Tình địch?
31
Chương 31: Ức chế
32
Chương 32: Không kiên nhẫn
33
Chương 33: Quý trọng
34
Chương 34: Không quan hệ
35
Chương 35: Khăn quàng cổ
36
Chương 36: Yên tâm
37
Chương 37: Cuối kỳ
38
Chương 38: Nghỉ đông
39
Chương 39: Thân mật
40
Chương 40: Lắng nghe
41
Chương 41: Trêu chọc
42
Chương 42: Lãng mạn
43
Chương 43: Ngọt cay
44
Chương 44: Trở về trường
45
Chương 45: Theo dõi
46
Chương 46: Cười ngây ngô
47
Chương 47: Ly biệt
48
Chương 48: Ngạc nhiên
49
Chương 49: Kiềm chế
50
Chương 50: Nỗi đau hạnh phúc(18+)
51
Chương 51: Vui mừng
52
Chương 52: Triển Vọng
53
Chương 53: Tự học
54
Chương 54: Giày vò
55
Chương 55: Chọn môn
56
Chương 56: Về nhà
57
Chương 57: Nghỉ hè
58
Chương 58: Dấu chấm hết
59
Chương 59: Đầu đuôi
60
Chương 60: Trở về
61
Chương 61: Gặp gỡ
62
Chương 62: Huấn luyện quân sự (18+)
63
Chương 63: Đàn em
64
Chương 64: Chia phòng
65
Chương 65: Bữa tối
66
Chương 66: Cừu non
67
Chương 67: Quấy Rầy
68
Chương 68: Nhiệt Huyết
69
Chương 69: Tư cách
70
Chương 70: Bị Thương
71
Chương 71: Vẽ xấu
72
Chương 72: Thời gian
73
Chương 73: Đồng hương
74
Chương 74: Ánh mắt
75
Chương 75: Hứa hẹn
76
Chương 76: Náo nhiệt
77
Chương 77: Đẫm máu
78
Chương 78: Phủ nhận
79
Chương 79: Chi phí
80
Chương 80: Về nhà
81
Chương 81: Đến nhà
82
Chương 82: Dáng vẻ say rượu
83
Chương 83: Mùng sáu
84
Chương 84: Niềm vui
85
Chương 85: Đối chọi
86
Chương 86: Chuẩn bị
87
Chương 87: Thực tập
88
Chương 88: Đêm tối
89
Chương 89: Cuộc sống
90
Chương 90: Tốt nghiệp
91
Chương 91: Hôn lễ
92
Chương 92: Tụ họp
93
Chương 93: Tin vui
94
Chương 94: Tiến độ
95
Chương 95: Cục cưng (*)
96
Chương 96: Phiên ngoại 1: Chào, tôi là Cao Thần
97
Chương 97: Phiên ngoại 2: Xin chào, mình tên là Triệu Thừa Dư
98
Chương 98: Phiên ngoại 3: Bạn nhỏ Triệu Tử Thuần