Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”

Mùa đông ở nước Z rất lạnh, vì lo cho sức khỏe con gái nên một tuần sau lễ cưới, Kiều Uyển Ninh đã “đuổi” con rể và con gái đi.

Sau khi trở về Thái Lan, bụng của Kiều Tri Niệm bắt đầu to lên đến mức ngạc nhiên, cứ như đang bù lại cho những ngày không phát triển trước đó.

Một ngày nọ trong tháng thứ năm, buổi sáng thức dậy, Kiều Tri Niệm phát hiện có vết bẩn trên phần ngực áo ngủ.

“Chạm vào chỗ nào bẩn à?”

Cô tự lẩm bẩm, sau đó kiểm tra chăn và ga trải giường cũng không thấy gì.

Tần Dập rửa mặt xong bước ra, anh trông thấy cô gái nhỏ đang đứng cạnh giường, hai tay ôm ngực, đôi mắt xinh đẹp đảo xung quanh.

“Có chuyện gì vậy?”

Kiều Tri Niệm xấu hổ di chuyển cánh tay, để lộ vết bẩn.

“Đây không phải là sữa đấy chứ…”

Người đàn ông nghe thế thì ánh mắt lóe sáng, lập tức kéo người ngồi xuống giường, cơ thể cao lớn đứng phía trước, một tay vén áo ngủ của cô lên.

“Làm gì thế!” Người phụ nữ vừa kêu to vừa đẩy ra, nhưng không hề có tác dụng. Bàn tay to lớn của người đàn ông chạm vào hai bầu ngực của Kiều Tri Niệm rồi bóp nhẹ, ngay tức khắc có một ít chất lỏng màu trắng đục chảy ra từ hai quả anh đào.

Cô chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã ngậm vào miệng, học theo dáng vẻ của trẻ con mà mút lấy.

“Tần Dập!”

Con mèo sữa nổi điên, tay cào lung tung trên lưng người đàn ông. Mỗi nơi đầu ngón tay lướt qua đều để lại những vết đỏ tươi, sức của Kiều Tri Niệm chỉ như đang gãi ngứa cho Tần Dập. Chờ đến khi người đàn ông thưởng thức đủ vị sữa tiết ra từ nơi mềm mại ấy thì mới từ từ ngẩng đầu lên.

Đôi mắt màu đen sáng rực, đối diện với gương mặt xinh đẹp đang tức giận của Kiều Tri Niệm là dáng vẻ vừa không biết hổ vừa có chút trẻ con.

“Anh bao nhiêu tuổi rồi hả?”

“Bao nhiêu tuổi cũng vậy thôi, anh không cai được sữa của em”

Hai mắt cô mở to, không ngờ anh lại nói ra lời ngây thơ đến vậy.

Tần Dập hiếm khi phơi bày tính tình trẻ con, cô thấy vậy cũng hết biết nói gì.

“Mặc kệ anh, em đi rửa mặt đây!”

Cuối cùng người đàn ông cũng thả con mèo nhỏ đang nổi bão ra. Nhìn dáng vẻ chạy trối của cô, Tần Dập liếm môi, vật giữa hai chân đã ngẩng cao đầu, làm cho cái quần rộng thùng thình bị căng chặt.

Người trong phòng tắm đi ra liền nhìn thấy thứ đang hào hứng giữa hai chân anh, nó đứng thẳng không hề che đậy.

Kiều Tri Niệm muốn lờ đi cũng khó, nhưng cô không muốn lại gần làm phiền.

Cánh tay dài của anh kéo cô đến rồi đặt cô ngồi lên đùi. Côn thịt nóng bỏng chạm vào thân dưới của cô, cách một lớp vải cọ xát vào môi âm hộ. Bên dưới của cô trở nên ngứa ngáy rồi tự nhiên nóng lên.

Tần Dập đặt cô ngồi bên cạnh, sau đó nắm tay cô đặt lên lưng quần, nhướng mày nhìn cô.

Kiều Tri Niệm sờ lên những khối cơ bụng mạnh mẽ, sau đó anh lại đưa tay cô vào bên trong, nắm lấy vật đang sưng tấy. “A…” Yết hầu của người đàn ông chuyển động, khẽ bật ra tiếng rên. Bàn tay Kiều Tri Niệm vừa mới rửa nên có chút lạnh, côn thịt nóng bỏng như được giải thoát, càng muốn nhiều hơn.

Áo ngủ mới thay đã bị cởi ra, quần lót ẩm ướt cũng ném sang một bên. Toàn bộ cơ thể trắng nõn của người yeutruyen.net phụ nữ hiện ra trước mắt, bụng căng phồng chứa đựng hạt giống Tần Dập đã gieo vào, anh đưa tay vuốt ve, ánh mắt bỗng chốc trở nên mềm mại. Lòng bàn tay chai sạn của người đàn ông chậm rãi lướt trên từng tấc da thịt, cuối cùng dừng trên bộ ngực anh đã thưởng thức trước đó không lâu.

Người phụ nữ nhanh chóng thở dốc, hòa cùng với hơi thở mãnh mẽ của người đàn ông, ngay sau đó bờ môi của cô bị chiếm lấy.

Kiều Tri Niệm không còn bỡ ngỡ như xưa nữa, cô đã bắt đầu đáp lại sự tấn công. Đầu lưỡi thơm tho đi qua hàm răng Tần Dập, hai người triền miên dây dưa. Cơ thể cô gái tỏa ra hương vị ngọt ngào, người đàn ông như đang uống mật, nhận hết tất cả hồi đáp của cô.

Ngón tay di chuyển đến hoa huyệt của Kiều Tri Niệm, bàn tay dính đầy nước.

Lúc này gương mặt lạnh lùng thường ngày của người đàn ông đã trở nên nhiệt tình mãnh liệt, đầu lưỡi duỗi ra liếm những ngón tay.

“Rất ngọt.”

Cô gái nhỏ bên dưới nhìn dáng vẻ biến thái của người đàn ông, gương mặt đỏ bừng bừng, bàn tay nắm chặt ga giường rồi quay mặt đi không dám nhìn anh.

“Sao vậy? Hửm?” Tần Dập áp mặt lên má cô, âm cuối còn ngập tràn giọng mũi.

Cô gái nhỏ nghiêng yeutruyen.net đầu, hơi thở của anh phả lên mặt làm cô ngứa ngáy.

Kiều Tri Niệm hít mũi, cảm thấy không thể để người đàn ông này đắc ý được. Thế là cô quay đầu lại, ép bản thân nhìn thẳng vào cặp mắt đen láy của anh, sau đó dùng hết sức chồm người dậy cắn một cái vào yết hầu của Tần Dập.

“Hừ! A…” Người đàn ông và thứ bên dưới đều run lên, dục vọng xông thẳng lên trời.

Phản ứng của anh đã cổ vũ cô, đầu lưỡi nhỏ ác ý liếm một cái, người đàn ông vội nghiến chặt răng nắm lấy bả vai Kiều Tri Niệm.

“Em muốn lấy mạng của anh đúng không? Yêu tinh nhỏ!”

Tần Dập nắm lấy eo cô, vật to lớn bên dưới nhanh chóng đâm vào. Sự nhẫn nại của lý trí lập tức bay đi mất, người phụ nữ mềm mại run lên.

“Chậm một chút, chậm một chút đi.”

Tròng mắt anh đỏ bừng, tốc độ bên dưới không hề giảm đi.

“Đồ hư hỏng, dám khiêu khích anh.”

“Không dám, sau này em sẽ không dám nữa…”

Người phụ nữ khóc nức nở.

Đến khi người đàn ông thả chậm tốc độ thì trong đầu cô hiện lên một câu: Không dám mới lạ.

Chapter
1 Chương 1: Tần Dập ôm lấy cô gái
2 Chương 2: Anh điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô
3 Chương 3: Dáng vẻ luống cuống của cô giống như một bé thỏ con
4 Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?
5 Chương 5: Bà chủ của các người
6 Chương 6: Anh ấn lên bụng của cô, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình
7 Chương 7: Đàn ông càng mạnh mẽ thì càng thích phụ nữ nhu nhược
8 Chương 8: Cô bỗng nhiên không muốn để người này rời khỏi cô
9 Chương 9: Nếu có thể ăn mặc gọn gàng đứng dưới ánh mặt trời
10 Chương 10: Anh nhàn nhã ngồi hút thuốc
11 Chương 11: Cô không dám chạm vào
12 Chương 12: Cả cô và người trước mặt đều cần giải toả
13 Chương 13: Ở nơi đây, anh một tay che trời
14 Chương 14: Anh rất thích để lại dấu ấn của mình
15 Chương 15: Cô bé, em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?
16 Chương 16: Em không cần nói, tôi biết mà
17 Chương 17: Anh cúi đầu nhìn vết máu lan rộng
18 Chương 18: Cô càng không nhắc tới chuyện ở Thái Lan
19 Chương 19: Phản bội vĩnh viễn không chỉ có một lần
20 Chương 20: Giờ đã tìm ra nguyên nhân cho một loạt các vấn đề
21 Chương 21: Anh không kiêng kị điều gì, chỉ là để ý đến cô mà thôi
22 Chương 22: Anh ấy không phải người xấu
23 Chương 23: Động tác của tay anh rất nhẹ nhàng
24 Chương 24: Anh nói đúng
25 Chương 25: Nói đến cầm thú thì hai người đều như nhau cả
26 Chương 26: Anh là người duy nhất đánh tôi
27 Chương 27: Cho dù cả người anh có dính máu me bẩn thỉu
28 Chương 28: Gã chỉ vừa châm điếu thuốc
29 Chương 29: Người khác có, em cũng sẽ có
30 Chương 30: Nhà của anh không phải là nhà của em à?
31 Chương 31: Tôi muốn phá hủy những thứ mà Tần Dập quan tâm
32 Chương 32: Dù đó là sự thật
33 Chương 33: Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?
34 Chương 34: Tầng hầm của nhà họ Tần, hay còn gọi là phòng tra tấn
35 Chương 35: “Sợ à?”
36 Chương 36: Với uy thế của Tần Dập hiện tại
37 Chương 37: Chuyện nên tới sẽ tới
38 Chương 38: Nở nụ cười như đã hiểu rõ
39 Chương 39: Hoa và sao trời đang tô điểm cho nhau
40 Chương 40: Không ngờ anh lại xấu hổ
41 Chương 41: Cô chỉ có thể hoàn toàn thuộc về anh
42 Chương 42: Tôi muốn trở thành Tần Dập
43 Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”
44 Chương 44: Cho nên tôi không phải thiếu niên thiên tài gì cả
45 Chương 45: Em nghe thấy những gì?
46 Chương 46: Không giống như lời người khác nói
47 Chương 47: Cô thấy ánh lửa lóe lên
48 Chương 48: Bây giờ trên người anh mang theo hương vị lạnh thấu xương
49 Chương 49: Có chết cũng muốn giữ sĩ diện
50 Chương 50: Anh là như vậy, không hiền lành cũng không dịu dàng
51 Chương 51: Ở trước mặt cô
52 Chương 52: Tâm tư giấu kín bị nói trúng
53 Chương 53: Cô gái được phác hoạ lần trước, tôi cũng muốn
54 Chương 54: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu
55 Chương 55: Đến khi bé con biết cử động
56 Chương 56: Không phải không muốn, mà là sợ có được rồi lại mất đi
57 Chương 57: Việc anh phải làm là bảo vệ Hoắc Tri Hành an toàn
58 Chương 58: “Hơn Tần Dập chứ?”
59 Chương 59: Con bé? Thích không?
60 Chương 60: Để xem anh ta mất bao lâu mới tìm được các cô
61 Chương 61: Sao anh có thể nuốt lời với cô gái của mình được
62 Chương 62: Muốn tôi tin Tần Dập là kẻ thù
63 Chương 63: Cô khẽ gọi tên anh nhưng không có ai trả lời
64 Chương 64: Anh có thể buông bỏ danh dự và thân phận
65 Chương 65: Nhắm mắt lại, đừng nhìn
66 Chương 66: Dù cho mọi người nhìn thấy
67 Chương 67: Mày không nên động vào cô ấy
68 Chương 68: Tiếng súng lại vang lên
69 Chương 69: Không có gì đáng sợ hơn việc mất đi anh
70 Chương 70: Hình ảnh hai người như dừng lại
71 Chương 71: Dù kết cục có ra sao
72 Chương 72: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe"
73 Chương 73: Nhà họ Tần không nợ nhân tình, nếu có thì phải trả
74 Chương 74: “Chỉ dịu dàng với mình em.”
75 Chương 75: Sau này sẽ có em bên anh, là gia đình của anh
76 Chương 76: Những kẻ đáng hận cũng có chỗ đáng thương
77 Chương 77: Lần đầu anh Tần ghen nên phải lưu lại làm kỷ niệm
78 Chương 78: “Đi thôi, chồng con đang đợi con đấy.”
79 Chương 79: Lễ cưới
80 Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”
81 Chương 81: Ngoại truyện 2: “Con nó cử động.”
82 Chương 82: Ngoại truyện 3: Sinh nhật và đoàn viên
83 Chương 83: Ngoại truyện 4: Nghe được tiếng cô thì anh đau lòng
84 Chương 84: Ngoại truyện 5: Chào con, Tần Lệ Hành
85 Chương 85: Ngoại truyện 6: “Con rất nhớ anh, không nhìn thấy anh là khóc.”
86 Chương 86: Ngoại truyện 7: “Sao có nhiều người thích em đến vậy chứ?”
87 Chương 87: Ngoại truyện 8: Tiếp chương trước H
88 Chương 88: Ngoại truyện 9: “Em ôm con của anh, còn anh ôm vợ của mình.”
89 Chương 89: Ngoại truyện 10: Đây là sinh ra một Tần Dập nhỏ
90 Chương 90: Ngoại truyện 11: Người đàn ông tốt như vậy, là người đàn ông của em
91 Chương 91: Ngoại truyện 12: “Tần Vũ Mộc, con nhóc xấu xa…”
92 Chương 92: Ngoại truyện 13: Thật ra anh đâu có thoả hiệp.
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Tần Dập ôm lấy cô gái
2
Chương 2: Anh điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô
3
Chương 3: Dáng vẻ luống cuống của cô giống như một bé thỏ con
4
Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?
5
Chương 5: Bà chủ của các người
6
Chương 6: Anh ấn lên bụng của cô, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình
7
Chương 7: Đàn ông càng mạnh mẽ thì càng thích phụ nữ nhu nhược
8
Chương 8: Cô bỗng nhiên không muốn để người này rời khỏi cô
9
Chương 9: Nếu có thể ăn mặc gọn gàng đứng dưới ánh mặt trời
10
Chương 10: Anh nhàn nhã ngồi hút thuốc
11
Chương 11: Cô không dám chạm vào
12
Chương 12: Cả cô và người trước mặt đều cần giải toả
13
Chương 13: Ở nơi đây, anh một tay che trời
14
Chương 14: Anh rất thích để lại dấu ấn của mình
15
Chương 15: Cô bé, em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?
16
Chương 16: Em không cần nói, tôi biết mà
17
Chương 17: Anh cúi đầu nhìn vết máu lan rộng
18
Chương 18: Cô càng không nhắc tới chuyện ở Thái Lan
19
Chương 19: Phản bội vĩnh viễn không chỉ có một lần
20
Chương 20: Giờ đã tìm ra nguyên nhân cho một loạt các vấn đề
21
Chương 21: Anh không kiêng kị điều gì, chỉ là để ý đến cô mà thôi
22
Chương 22: Anh ấy không phải người xấu
23
Chương 23: Động tác của tay anh rất nhẹ nhàng
24
Chương 24: Anh nói đúng
25
Chương 25: Nói đến cầm thú thì hai người đều như nhau cả
26
Chương 26: Anh là người duy nhất đánh tôi
27
Chương 27: Cho dù cả người anh có dính máu me bẩn thỉu
28
Chương 28: Gã chỉ vừa châm điếu thuốc
29
Chương 29: Người khác có, em cũng sẽ có
30
Chương 30: Nhà của anh không phải là nhà của em à?
31
Chương 31: Tôi muốn phá hủy những thứ mà Tần Dập quan tâm
32
Chương 32: Dù đó là sự thật
33
Chương 33: Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?
34
Chương 34: Tầng hầm của nhà họ Tần, hay còn gọi là phòng tra tấn
35
Chương 35: “Sợ à?”
36
Chương 36: Với uy thế của Tần Dập hiện tại
37
Chương 37: Chuyện nên tới sẽ tới
38
Chương 38: Nở nụ cười như đã hiểu rõ
39
Chương 39: Hoa và sao trời đang tô điểm cho nhau
40
Chương 40: Không ngờ anh lại xấu hổ
41
Chương 41: Cô chỉ có thể hoàn toàn thuộc về anh
42
Chương 42: Tôi muốn trở thành Tần Dập
43
Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”
44
Chương 44: Cho nên tôi không phải thiếu niên thiên tài gì cả
45
Chương 45: Em nghe thấy những gì?
46
Chương 46: Không giống như lời người khác nói
47
Chương 47: Cô thấy ánh lửa lóe lên
48
Chương 48: Bây giờ trên người anh mang theo hương vị lạnh thấu xương
49
Chương 49: Có chết cũng muốn giữ sĩ diện
50
Chương 50: Anh là như vậy, không hiền lành cũng không dịu dàng
51
Chương 51: Ở trước mặt cô
52
Chương 52: Tâm tư giấu kín bị nói trúng
53
Chương 53: Cô gái được phác hoạ lần trước, tôi cũng muốn
54
Chương 54: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu
55
Chương 55: Đến khi bé con biết cử động
56
Chương 56: Không phải không muốn, mà là sợ có được rồi lại mất đi
57
Chương 57: Việc anh phải làm là bảo vệ Hoắc Tri Hành an toàn
58
Chương 58: “Hơn Tần Dập chứ?”
59
Chương 59: Con bé? Thích không?
60
Chương 60: Để xem anh ta mất bao lâu mới tìm được các cô
61
Chương 61: Sao anh có thể nuốt lời với cô gái của mình được
62
Chương 62: Muốn tôi tin Tần Dập là kẻ thù
63
Chương 63: Cô khẽ gọi tên anh nhưng không có ai trả lời
64
Chương 64: Anh có thể buông bỏ danh dự và thân phận
65
Chương 65: Nhắm mắt lại, đừng nhìn
66
Chương 66: Dù cho mọi người nhìn thấy
67
Chương 67: Mày không nên động vào cô ấy
68
Chương 68: Tiếng súng lại vang lên
69
Chương 69: Không có gì đáng sợ hơn việc mất đi anh
70
Chương 70: Hình ảnh hai người như dừng lại
71
Chương 71: Dù kết cục có ra sao
72
Chương 72: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe"
73
Chương 73: Nhà họ Tần không nợ nhân tình, nếu có thì phải trả
74
Chương 74: “Chỉ dịu dàng với mình em.”
75
Chương 75: Sau này sẽ có em bên anh, là gia đình của anh
76
Chương 76: Những kẻ đáng hận cũng có chỗ đáng thương
77
Chương 77: Lần đầu anh Tần ghen nên phải lưu lại làm kỷ niệm
78
Chương 78: “Đi thôi, chồng con đang đợi con đấy.”
79
Chương 79: Lễ cưới
80
Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”
81
Chương 81: Ngoại truyện 2: “Con nó cử động.”
82
Chương 82: Ngoại truyện 3: Sinh nhật và đoàn viên
83
Chương 83: Ngoại truyện 4: Nghe được tiếng cô thì anh đau lòng
84
Chương 84: Ngoại truyện 5: Chào con, Tần Lệ Hành
85
Chương 85: Ngoại truyện 6: “Con rất nhớ anh, không nhìn thấy anh là khóc.”
86
Chương 86: Ngoại truyện 7: “Sao có nhiều người thích em đến vậy chứ?”
87
Chương 87: Ngoại truyện 8: Tiếp chương trước H
88
Chương 88: Ngoại truyện 9: “Em ôm con của anh, còn anh ôm vợ của mình.”
89
Chương 89: Ngoại truyện 10: Đây là sinh ra một Tần Dập nhỏ
90
Chương 90: Ngoại truyện 11: Người đàn ông tốt như vậy, là người đàn ông của em
91
Chương 91: Ngoại truyện 12: “Tần Vũ Mộc, con nhóc xấu xa…”
92
Chương 92: Ngoại truyện 13: Thật ra anh đâu có thoả hiệp.