Chương 8: Kết giao

“Lãnh công tử, vị cô nương này… Đã đến phòng chữ Thiên!”

Bước vào phòng, cảm giác đầu tiên chính là thoải mái!

Căn phòng trang trí vô cùng tinh tế, đồ trang trí bằng gỗ tinh xảo, nhìn đẹp mắt vô cùng.

Căn phòng gồm có một cái bàn tròn ở giữa, xung quanh đặt sáu bảy cái ghế. Khăn trải bàn bàn màu đỏ, hoa văn trang trí bắt mắt.

Ngoại trừ chiếc bàn tròn, trong căn phòng còn có một chiếc giường nhỏ, màn che được buộc hai bên. Ngoài ra còn nhiều vật trang trí nhỏ khác, nhưng giá trị tuyệt đối không tầm thường!

Nàng buông tay Lãnh Vô Quân ra, tự nhiên đi đến bên cửa sổ.

Làn gió nhẹ của mùa hè thổi vào, khiến tóc nàng bay phấp phới.

Từ đây nhìn xuống có thể thấy được hết thảy mọi việc bên dưới. Dòng người không ngừng qua lại, mọi người vẫn đang tiếp tục xếp hàng.

Mặt trời càng lên cao, ánh nắng chói chang khiến nàng không khỏi nheo mắt.

“Vậy... Xin hỏi Lãnh công tử cùng vị cô nương đây... Muốn gọi món gì ạ…”

Tiểu nhị ngập ngừng mở miệng, bóng lưng của vị cô nương này thật đẹp. Hèn gì ngay cả Lãnh công tử không gần nữ sắc cũng bị vị cô nương này thu phục!

Bạch Tử Linh nghe vậy liền xoay người, lười biếng mở miệng:

“Phong Nguyệt Lâu các ngươi có món gì ngon nhất cứ đem hết ra đây…”

Nàng không phải người kén ăn, chỉ cần là thức ăn ngon thì nàng đều thưởng thức!

“Dạ…”

Tiểu nhị mặc dù kinh ngạc nhưng vẫn nghe lời mà đi chuẩn bị. Dường như vị cô nương này không phải là người kinh thành! Nếu không sao lại không biết Phong Nguyệt Lâu hắn có món ăn nào ngon?!

Tiểu nhị lui ra ngoài, để lại căn phòng cho bốn người mỗi suy nghĩ khác nhau.

Thanh Nhi bên cạnh thầm lo thay tiểu thư nàng... Vị công tử này, nhìn thế nào cũng không phải người tầm thường... Liệu có hay không...

Trong phòng yên tĩnh đến lạ thường. Bỗng, một giọng nói lạnh lẽo phá vỡ bầu không khí nặng nề.

“Ngươi, là ai…?”

Thanh âm thật dễ nghe! Bạch Tử Linh không khỏi nhìn hắc y nam tử thêm vài lần.

Ánh mắt đánh giá của nàng khiến Lãnh Vô Quân chợt nhíu mày. Nữ nhân này thật to gan! Nàng là người đầu tiên dám nhìn hắn bằng ánh mắt như vậy. Hắn bỗng cảm thấy bản thân như một bình cổ quý giá, mà nàng lại như một người mua hàng khó chịu, không ngừng soi mói, đánh giá.

Bạch Tử Linh đến gần hắc y nam tử, bộ dạng của hắn khiến nàng cảm thấy buồn cười. Nam nhân này thật thú vị!!!

“Ta gọi Bạch Tử Linh!”

Lãnh Vô Quân nhíu mày, hắn không quen nàng!

“Vậy còn ngươi? Ngươi là ai?”

Bạch Tử Linh hứng thú nhìn hắn, vừa gặp nàng đã biết hắn không phải người tầm thường! Chỉ cần gương mặt và khí chất này...

“Lãnh Vô Quân!” Lạnh nhạt phun ra ba chữ, Lãnh Vô Quân bước qua nàng, đến bên bàn ngồi xuống.

Nàng không cho hắn cảm giác chán ghét như những người khác, nhưng không có nghĩa là hắn không chán ghét nàng.

Nghĩ đến chuyện vừa nãy, hắn không khỏi nhíu mày, tức giận trừng mắt nhìn nàng.

Bạch Tử Linh vô tội bị hắn trừng mắt, liền không phục mở miệng: “Ngươi trừng ta như vậy làm gì!”

Bạch Tử Linh bĩu môi, nam nhân này thật keo kiệt. Chẳng phải chỉ nắm tay hắn có tí xíu thôi sao? Hắn nhìn nàng như vậy là ý gì?!

“Ngươi... Lợi dụng ta!”

Lãnh Vô Quân không phải người ngu! Hành động của nàng vừa nãy hắn đã biết hắn bị nữ nhân này lợi dụng!

Mà khiến hắn tức giận chính là lí do nàng lợi dụng hắn... Chỉ vì một bữa cơm!!!

Bạch Tử Linh nghe vậy liền gật đầu, thành thực đáp: “Đúng vậy!”

Nàng quả thật là lợi dụng hắn!

Dù sao nàng cũng đã tốn công sức để đến nơi này, sao có thể đi tay không về chứ! Muốn trách là trách hắn xuất hiện đúng lúc, để nàng lợi dụng!

Mà nói thật, nếu hắn không xuất hiện... Nàng thực sự phải chịu đói a!

Lời vừa nói ra, không khí trong phòng đột nhiên thay đổi hẳn, nhiệt độ trong phòng giảm đến mức thấp nhất. Đến Thanh Nhi bên cạnh còn phải run rẩy.

Thanh Nhi cực kì kinh ngạc, nàng biết vị hắc y công tử kia không phải người tầm thường. Nhưng không nghĩ đến hắn lại là là...

Lãnh Vô Quân!

Lãnh gia công tử? Yến Kinh ‘Đệ nhất công tử’!!!

Ở Yến Kinh, không ai không biết danh tiếng của vị Lãnh công tử này.

Thân phận vô cùng tôn quý, là nhi tử duy nhất duy nhất của Vĩnh An trưởng công chúa cùng Khương Định Hầu gia!

Hai mươi năm trước, Vĩnh An trưởng công chúa một lần trốn ra khỏi cung, không ngờ lại gặp phải Khương Định Hầu vừa được Hoàng thượng sắc phong. Nam có ý, nữ có tình. Thế là hai người nên duyên vợ chồng.

Nghe đồn tình cảm hai người rất tốt, Khương Định Hầu đã thề đời này chỉ có một thê tử là Vĩnh An trưởng công chúa! Chuyện tình của hai người khiến dân chúng ngưỡng mộ không thôi.

Sau đó họ có một nhi tử, gọi Lãnh Vô Quân! Lãnh công tử từ nhỏ đã không thích đến gần người khác. Ngay cả Khương Định Hầu cùng Vĩnh An trưởng công chúa cũng không ngoại lệ!

Lãnh công tử tuy tuổi còn nhỏ đã sớm bộc lộ tài năng thiên bẩm, trở thành Đệ nhất công tử của Thành Thiên Quốc. Được Hoàng thượng vô cùng sủng ái!

Thanh Nhi cảm thấy như mở rộng tầm mắt, nàng không ngờ mình lại có cơ hội gặp gỡ với Lãnh công tử đây!

Nhưng dường như Lãnh công tử không giống lời đồn a? Không gần nữ sắc??! Không thích người khác đến gần...

Hộ vệ bên cạnh Lãnh Vô Quân cũng cảm thấy kì quái.

Hắn theo chủ tử từ nhỏ, hắn rất hiểu rõ chủ tử. Chủ tử tuyệt đối không thích người khác đến gần, càng đừng nói là gần nữ sắc... Nhưng dường như đối với vị tiểu thư này... Công tử nhà hắn không phản đối nàng đến gần a?!

Bạch Tử Linh bộ dạng không để ý, nàng mỉm cười: “Chậc, ngươi nổi nóng gì a. Dù sao thì chúng ta đã phối hợp rất tốt!”

Lãnh Vô Quân không để ý đến nàng, ánh mắt hắn nhìn về phía cửa sổ.

Bộ dạng này... Hắn không phải là đang giận dỗi chứ?!

Bạch Tử Linh thầm bĩu môi, keo kiệt!

Nàng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh hắn. Hắn chỉ liếc mắt nhìn nàng, không nói.

“Này này, ngươi đường đường là nam nhân, giận dỗi cái gì chứ!”

Lãnh Vô Quân nhíu mày, giận dỗi? Đó là gì? Hắn không biết, hơn nữa hắn cũng không giận dỗi. Chỉ là hắn không thích... Chẳng ai thích cảm giác bị người khác lợi dụng cả... Mà nhất là lợi dụng chỉ vì một bữa cơm!

“Này, ta phát hiện ngươi thực thích nhíu mày!”

Bạch Tử Linh đưa tay chạm vào giữa chân mày hắn, nhẹ vuốt.

Nam nhân này thực thích nhíu mày!

Sư phụ nàng từng nói, con người thường có nhiều áp lực họ sẽ sinh ra một thói quen nhỏ, đó là nhíu mày!

“Nhíu mày mau già lắm…”

Nàng không thích nhìn người khác nhíu mày, bởi vì nhíu mày là đang thể hiện cảm xúc của bản thân. Mặc kệ vô tình hay cố ý, đối với đặc công như nàng thì đó chính là nguy hiểm đến tính mạng!

Nàng là người rất yêu bản thân mình, sẽ không vì người khác mà hi sinh bản thân! Phải biết luôn đeo mặt nạ, bất kể trong tình huống gì.

Đó là những thứ nàng được dạy! Không được thể hiện cảm xúc chân thực của bản thân!

Mà nam nhân này... Hắn dường như chính là một người vô tâm. Nàng nhìn vào đôi mắt hắn, chỉ thấy trong đó là sự cô đơn trống trãi... Rất giống với nàng lúc nhỏ - lúc nàng vừa đặt chân vào tổ chức! Trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác... Quen thuộc...

Lãnh Vô Quân ngẩn ra. Cảm giác mềm mại ở giữa chân mày khiến hắn bối rối... Nữ nhân này, ánh mắt nàng... Nàng rốt cuộc...

Thanh Nhi cùng Lãnh Nhất bên cạnh sớm đã đứng hình!

Rốt cuộc bọn họ đã thấy gì vậy a? Tiểu thư nàng (Chủ tử hắn) sao lại thân mật với Lãnh công tử (vị tiểu thư đó) như vậy?! Hành động này...

“Cốc cốc!”

Cánh cửa mở ra, tiểu nhị trên tay cầm khây thức ăn bất động nhìn hành động của hai người trong phòng.

Trời ơi! Hắn rốt cuộc nhìn thấy gì a? Trong phòng, tử y nữ tử thân mật vuốt chân mày cho hắc y nam tử! Mà hắc y nam tử lại chỉ dịu dàng nhìn nàng...!!!

Bạch Tử Linh vội rút tay lại, trong lòng không ngừng mắng chửi bản thân. Sao nàng lại để bản thân mất tự vệ như vậy, mặt nạ của nàng trong phút chốc liền biến mất!

Nhịn không được liếc mắt nhìn Lãnh Vô Quân, chính tại nam nhân này a, hắn thi triển mị thuật với nàng! Nếu không sao nàng có thể có cảm thấy quen thuộc với hắn chứ?!

“Đây... Đây là các món ăn nổi tiếng của Phong Nguyệt Lâu chúng tôi…”

Tiểu nhị bị ánh mắt lạnh lẽo của Lãnh Vô Quân làm phục hồi tinh thần. Vội vàng dọn thức ăn lên, trong lòng không ngừng đọc thoại, hắn vừa rồi không thấy gì cả, không thấy gì hết a!

Hương thơm lan tỏa trong không khí, Bạch Tử Linh bị những món ăn trước mắt thu hút, nàng liền quên đi những chuyện vừa nãy, tập trung nhìn vào các món ăn.

Trên bàn gồm bốn món, mỗi món ăn đều được trang trí vô cùng đẹp mắt, hương thơm không ngừng lan toả.

“Chúc các vị ăn ngon miệng…”

Tiểu nhị nói xong liền quay người đi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại. Hắn thực sự hận không thể biến mất nhanh một chút!

Bạch Tử Linh từ từ tháo xuống khăn che mặt, lộ ra dung nhan khiến người ta...

“Thế nào? Bị ta dọa sợ rồi phải không?”

Bạch Tử Linh cười nhạt. Trên đời này có hai loại người phải đeo mặt nạ. Một loại người chính là có nhan sắc khuynh thành, loại người còn lại là xấu đến ma chê quỷ hờn... Mà Bạch Tử Linh nàng thuộc loại người thứ hai.

Dù không biết dưới lớp dịch dung kia dung mạo thật sự của nàng ra sao, nhưng nàng cũng không quan tâm lắm, đó chỉ là lớp vỏ bên ngoài mà thôi!

Lãnh Vô Quân không che dấu nổi kinh ngạc. Hắn cứ nghĩ dưới lớp khăn che mặt hẳn là gương mặt khuynh quốc khuynh thành không ngờ...

Gương mặt đầy tàn nhan, trên mặt len lõi vài vết sẹo, trong đó có một vết sẹo to đùng ở má trái nhìn vô cùng ghê rợn.

“Đối với ta xấu đẹp không quan trọng. Đó chỉ là lớp vỏ bên ngoài, ta không quan tâm lắm...”

Đúng vậy, mặc dù có chút kinh ngạc đối với dung mạo của nàng nhưng một người vốn không đặt thứ gì vào trong mắt thì xấu hay đẹp gì đều như nhau.

Lãnh Nhất bên cạnh không bình tĩnh như chủ tử của hắn. Khi nghe tên của tử y nữ tử hắn đã hoài nghi rằng liệu nàng có phải là ‘phế vật’ Bạch Tử Linh trong lời đồn, nhưng khi thấy được gương mặt dưới lớp khăn che hắn mới biết được hắn không lầm, nàng thật sự là ‘phế vật’ Bạch Tử Linh! Nhưng dường như nàng không giống trong lời đồn... Là một người nhu nhược yếu đuối...?!

Bach Tử Linh mỉm cười, nam nhân này thật hiểu nàng a! Thật đáng kết giao làm bằng hữu!

Bạch Tử Linh gắp một miếng thức ăn, bỏ vào trong miệng, cảm giác thức ăn như tan trong miệng. Thật không hổ danh là ‘Đệ nhất tửu lâu’!

Như nhớ ra điều gì, nàng quay sang nhìn Lãnh Vô Quân, hiếu kỳ hỏi: “Tại sao mọi người đều giữ khoảng cách với người vậy?”

Lãnh Vô Quân im lặng, động đũa gắp thức ăn.

Đối với hắn, khi dùng bữa thì không nên mở miệng nói chuyện.

Bạch Tử Linh buồn bực nhìn Lãnh Nhất bên cạnh hắn ánh mắt như muốn nói: Hắn không nói, ngươi nói!

Lãnh Nhất khó xử liếc mắt nhìn chủ tử, thấy chủ tử không phản ứng hắn liền mở miệng:

“Chủ tử không gần nữ sắc!”

Bạch Tử Linh sửng sốt liếc nhìn Lãnh Vô Quân ánh mắt có chút... Tiếc rẻ!

Lãnh Vô Quân bị nàng nhìn như vậy liền buồn bực, nữ nhân này rốt cuộc đang nghĩ cái gì đây!

“Ta không nghĩ ngươi lại có sở thích như vậy!”

Lời vừa nói ra khiến mọi người quay đầu nhìn.

“... Thích nam nhân a!”

Ở hiện đại nàng gặp nhiều rồi, nhưng không nghĩ đến cổ đại lại...

Sắc mặt Lãnh Vô Quân đen lại. Nữ nhân này rốt cuộc suy nghĩ cái gì mà lại bảo rằng hắn thích nam nhân?

Thanh Nhi trong lòng cảm thán, rốt cuộc tiểu thư nàng dựa vào đâu mà lại có thể kết luận như vậy a?!

“Ai bảo ngươi là ta thích nam nhân?”

“Chẳng lẽ không phải ư?”

Nàng quay sang nhìn Lãnh Nhất với ánh mắt tố cáo, chẳng phải ngươi vừa mới nói hắn không gần nữ sắc ư?

Lãnh Nhất ngớ ra, vội vàng mở miệng: “Chủ tử không thích người khác đến gần!”

Bạch Tử Linh bĩu môi, nam nhân này thật khiến cho nàng hiểu lầm a! Bất quá ở cổ đại có một bằng hữu như hắn cũng thật thú vị.

~~~

Rời khỏi Phong Nguyệt Lâu, Bạch Tử Linh quyết định đi tìm một căn nhà, nàng muốn có một căn nhà để ở. Thừa tướng phủ đối với nàng nói thật sự quá xa lạ...

“Tiểu thư... Tại sao người lại kết giao với Lãnh công tử?” Thanh Nhi ngập ngừng mở miệng, Lãnh công tử... Người này thân phận không hề tầm thường...

“Thanh Nhi, nếu có một ngày ta không còn là Thừa tướng phủ tam tiểu thư thì muội có ở bên cạnh hầu hạ ta không?”

Thanh Nhi vội vàng mở miệng: “Tiểu thư sao người lại nói như vậy chứ? Người là chủ tử của Thanh Nhi, tất nhiên Thanh Nhi phải ở bên cạnh hầu hạ người rồi, mặc kệ người có phải là tiểu thư của Thừa tướng phủ hay không?”

Bạch Tử Linh nghe vậy liền cong khoé môi: “Ta cũng vậy, ta kết giao với Lãnh Vô Quân không phải vì thân phận của hắn, mặc kệ thân phận hắn ra sao thì hắn vẫn là Lãnh Vô Quân, là một người thực sự hiểu ta!”

“Tiểu thư…”

“Thanh Nhi, chúng ta đi mua nhà đi…”

“Dạ…?” Thanh Nhi ngạc nhiên, sao đột nhiên tiểu thư lại muốn mua nhà?!

“Để phòng ngừa vạn nhất...”

Đúng vậy, để phòng ngừa vạn nhất sau này thực sự.....

Chapter
1 Chương 1: Phế vật tiểu thư
2 Chương 2: Xuyên qua
3 Chương 3-1: Giáo huấn Ngọc Anh (1)
4 Chương 3-2: Giáo huấn Ngọc Anh (2)
5 Chương 4: Xuất phủ
6 Chương 5: Ăn cướp trắng trợn
7 Chương 6: Vân Thiên Phường
8 Chương 7: Lãnh Vô Quân
9 Chương 8: Kết giao
10 Chương 9: Tam phu nhân Liễu Tư Băng
11 Chương 10: Lão ngoan đồng
12 Chương 11: Bỉ Ngạn Hoa
13 Chương 12: Bạch Phi Nhược
14 Chương 13-1: Hậu viện tranh đấu (1)
15 Chương 13-2: Hậu viện tranh đấu (2)
16 Chương 14: Du hồ
17 Chương 15: Cung Lãnh Vân
18 Chương 16: Tắm hồ miễn phí
19 Chương 17: Nam tử yêu nghiệt
20 Chương 18: Dạ
21 Chương 19: Đấu giá
22 Chương 20: Thuỷ nhu
23 Chương 21: Lạc hàm
24 Chương 22: Tiên đoán
25 Chương 23: Tranh chấp
26 Chương 24: Án mạng
27 Chương 25: Tin đồn
28 Chương 26: Tuần phủ đại nhân
29 Chương 27: Lão ngoan đồng lại xuất hiện
30 Chương 28: Nhận sư phụ
31 Chương 29: Quốc sư
32 Chương 30: Hắc y nhân
33 Chương 31: Cứu giúp
34 Chương 32: Kí ức mơ hồ
35 Chương 33: Bí mật không thể giải
36 Chương 34: Lạc phủ
37 Chương 35: Lại đến Vân Thiên phường
38 Chương 36: Gặp gỡ Đỗ Thanh Triệt
39 Chương 37: Hãm hại
40 Chương 38: Tương kế tựu kế (1)
41 Chương 38-2: Tương kế tựu kế (2)
42 Chương 38-3: Tương kế tựu kế (3)
43 Chương 39: Khuất nhục
44 Chương 40: Hàn vương
45 Chương 41: Án binh bất động
46 Chương 42: Kinh động giữa đêm
47 Chương 43: Thừa tướng phủ dậy sóng
48 Chương 44: Thanh Nhi
49 Chương 45: Tâm sinh nghi
50 Chương 46: Giao đấu cùng Lạc Hàm
51 Chương 47: Câu chuyện của Lạc Tuyết
52 Chương 48: Thân phận của Bạch Tử Linh
53 Chương 49: Đi chùa cầu phúc
54 Chương 50: Bạch Tử Linh tìm đến
55 Chương 51: Tâm tư của Đại phu nhân
56 Chương 52: Đại phu nhân nghi ngờ
57 Chương 53: Hôn ước
58 Chương 54: Trên đường đi
59 Chương 55: Hàn vương
60 Chương 56: Thương Hàn Phong
61 Chương 57: Sơ kiến
62 Chương 58: Không cần tái kiến
63 Chương 59: Bạch Tử Linh trở lại
64 Chương 60: Ra oai phủ đầu
65 Chương 61: Nửa đêm nghe lén
66 Chương 62: Ân oán năm xưa
67 Chương 63: Hung thủ năm xưa
68 Chương 64: Náo loạn ở thanh lâu
69 Chương 65: Thanh lâu tương ngộ
70 Chương 66: Đánh nhau trên giường
71 Chương 67: Bị bắt gặp
72 Chương 68: Song hồn nhất thể
73 Chương 69: Linh hồn đối thoại
74 Chương 70: Bạch phủ tụ hội (1)
75 Chương 71: 2: Bạch phủ tụ hội (2)
76 Chương 72: 3: Bạch phủ tụ hội (3)
77 Chương 73: 4: Bạch phủ tụ hội (4)
78 Chương 74: 5: Bạch phủ tụ hội (5)
79 Chương 75: 6: Bạch phủ tụ hội (6)
80 Chương 76: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (1)
81 Chương 77: 2: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (2)
82 Chương 78: 3: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (3)
83 Chương 79: Nửa đêm viếng thăm
84 Chương 80: Hợp tác
85 Chương 81: Tin đồn
86 Chương 82: Thừa tướng phủ mất trộm
87 Chương 83: Đến Phong Nguyệt Lâu (1)
88 Chương 84: 2: Đến Phong Nguyệt Lâu (2)
89 Chương 85: 3: Đến Phong Nguyệt Lâu (3)
90 Chương 86: Vũ Nguyệt thần bí (1)
91 Chương 87: 2: Vũ Nguyệt thần bí (2)
92 Chương 88: 3: Vũ Nguyệt thần bí (3)
93 Chương 89: Chuyện ở Lê phủ
94 Chương 90: Không gian phong tỏa
95 Chương 91: Lạc Hàm rời đi
96 Chương 92: Lạc Dư đến
97 Chương 93: Hỏi chuyện Ngọc Anh
98 Chương 94: Tâm tư của Đỗ Thanh Triệt
99 Chương 95: Tử Thất (1)
100 Chương 96: 2: Tử Thất (2)
101 Chương 97: 3: Tử Thất (3)
102 Chương 98: Phiền phức phát sinh (1)
103 Chương 99: 2: Phiền phức phát sinh (2)
104 Chương 100: 3: Phiền phức phát sinh (3)
105 Chương 101: Lạc dư bị trách phạt (1)
106 Chương 102: Lạc dư bị trách phạt (2)
107 Chương 103: Lạc Dư Bị Trách Phạt (3)
108 Chương 104: Lạc Dư Bị Trách Phạt (4)
109 Chương 105: Lạc Dư Bị Trách Phạt (5)
110 Chương 106: Lạc Dư Bị Trách Phạt (6)
111 Chương 107: Manh Mối Từ Trâm Cài (1)
112 Chương 108: Manh Mối Từ Trâm Cài (2)
113 Chương 109: Manh Mối Từ Trâm Cài (3)
114 Chương 110: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (1)
115 Chương 111: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (2)
116 Chương 112: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (3)
117 Chương 113: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (4)
118 Chương 114: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (5)
119 Chương 115: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (6)
120 Chương 116: Độc Sư Của Y Thánh Thành (1)
121 Chương 117: Độc Sư Của Y Thánh Thành (2)
122 Chương 118: Độc Sư Của Y Thánh Thành (3)
123 Chương 119: Đêm Không Ngủ (1)
124 Chương 120: Đêm Không Ngủ (2)
125 Chương 121: Đêm Không Ngủ (3)
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Phế vật tiểu thư
2
Chương 2: Xuyên qua
3
Chương 3-1: Giáo huấn Ngọc Anh (1)
4
Chương 3-2: Giáo huấn Ngọc Anh (2)
5
Chương 4: Xuất phủ
6
Chương 5: Ăn cướp trắng trợn
7
Chương 6: Vân Thiên Phường
8
Chương 7: Lãnh Vô Quân
9
Chương 8: Kết giao
10
Chương 9: Tam phu nhân Liễu Tư Băng
11
Chương 10: Lão ngoan đồng
12
Chương 11: Bỉ Ngạn Hoa
13
Chương 12: Bạch Phi Nhược
14
Chương 13-1: Hậu viện tranh đấu (1)
15
Chương 13-2: Hậu viện tranh đấu (2)
16
Chương 14: Du hồ
17
Chương 15: Cung Lãnh Vân
18
Chương 16: Tắm hồ miễn phí
19
Chương 17: Nam tử yêu nghiệt
20
Chương 18: Dạ
21
Chương 19: Đấu giá
22
Chương 20: Thuỷ nhu
23
Chương 21: Lạc hàm
24
Chương 22: Tiên đoán
25
Chương 23: Tranh chấp
26
Chương 24: Án mạng
27
Chương 25: Tin đồn
28
Chương 26: Tuần phủ đại nhân
29
Chương 27: Lão ngoan đồng lại xuất hiện
30
Chương 28: Nhận sư phụ
31
Chương 29: Quốc sư
32
Chương 30: Hắc y nhân
33
Chương 31: Cứu giúp
34
Chương 32: Kí ức mơ hồ
35
Chương 33: Bí mật không thể giải
36
Chương 34: Lạc phủ
37
Chương 35: Lại đến Vân Thiên phường
38
Chương 36: Gặp gỡ Đỗ Thanh Triệt
39
Chương 37: Hãm hại
40
Chương 38: Tương kế tựu kế (1)
41
Chương 38-2: Tương kế tựu kế (2)
42
Chương 38-3: Tương kế tựu kế (3)
43
Chương 39: Khuất nhục
44
Chương 40: Hàn vương
45
Chương 41: Án binh bất động
46
Chương 42: Kinh động giữa đêm
47
Chương 43: Thừa tướng phủ dậy sóng
48
Chương 44: Thanh Nhi
49
Chương 45: Tâm sinh nghi
50
Chương 46: Giao đấu cùng Lạc Hàm
51
Chương 47: Câu chuyện của Lạc Tuyết
52
Chương 48: Thân phận của Bạch Tử Linh
53
Chương 49: Đi chùa cầu phúc
54
Chương 50: Bạch Tử Linh tìm đến
55
Chương 51: Tâm tư của Đại phu nhân
56
Chương 52: Đại phu nhân nghi ngờ
57
Chương 53: Hôn ước
58
Chương 54: Trên đường đi
59
Chương 55: Hàn vương
60
Chương 56: Thương Hàn Phong
61
Chương 57: Sơ kiến
62
Chương 58: Không cần tái kiến
63
Chương 59: Bạch Tử Linh trở lại
64
Chương 60: Ra oai phủ đầu
65
Chương 61: Nửa đêm nghe lén
66
Chương 62: Ân oán năm xưa
67
Chương 63: Hung thủ năm xưa
68
Chương 64: Náo loạn ở thanh lâu
69
Chương 65: Thanh lâu tương ngộ
70
Chương 66: Đánh nhau trên giường
71
Chương 67: Bị bắt gặp
72
Chương 68: Song hồn nhất thể
73
Chương 69: Linh hồn đối thoại
74
Chương 70: Bạch phủ tụ hội (1)
75
Chương 71: 2: Bạch phủ tụ hội (2)
76
Chương 72: 3: Bạch phủ tụ hội (3)
77
Chương 73: 4: Bạch phủ tụ hội (4)
78
Chương 74: 5: Bạch phủ tụ hội (5)
79
Chương 75: 6: Bạch phủ tụ hội (6)
80
Chương 76: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (1)
81
Chương 77: 2: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (2)
82
Chương 78: 3: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (3)
83
Chương 79: Nửa đêm viếng thăm
84
Chương 80: Hợp tác
85
Chương 81: Tin đồn
86
Chương 82: Thừa tướng phủ mất trộm
87
Chương 83: Đến Phong Nguyệt Lâu (1)
88
Chương 84: 2: Đến Phong Nguyệt Lâu (2)
89
Chương 85: 3: Đến Phong Nguyệt Lâu (3)
90
Chương 86: Vũ Nguyệt thần bí (1)
91
Chương 87: 2: Vũ Nguyệt thần bí (2)
92
Chương 88: 3: Vũ Nguyệt thần bí (3)
93
Chương 89: Chuyện ở Lê phủ
94
Chương 90: Không gian phong tỏa
95
Chương 91: Lạc Hàm rời đi
96
Chương 92: Lạc Dư đến
97
Chương 93: Hỏi chuyện Ngọc Anh
98
Chương 94: Tâm tư của Đỗ Thanh Triệt
99
Chương 95: Tử Thất (1)
100
Chương 96: 2: Tử Thất (2)
101
Chương 97: 3: Tử Thất (3)
102
Chương 98: Phiền phức phát sinh (1)
103
Chương 99: 2: Phiền phức phát sinh (2)
104
Chương 100: 3: Phiền phức phát sinh (3)
105
Chương 101: Lạc dư bị trách phạt (1)
106
Chương 102: Lạc dư bị trách phạt (2)
107
Chương 103: Lạc Dư Bị Trách Phạt (3)
108
Chương 104: Lạc Dư Bị Trách Phạt (4)
109
Chương 105: Lạc Dư Bị Trách Phạt (5)
110
Chương 106: Lạc Dư Bị Trách Phạt (6)
111
Chương 107: Manh Mối Từ Trâm Cài (1)
112
Chương 108: Manh Mối Từ Trâm Cài (2)
113
Chương 109: Manh Mối Từ Trâm Cài (3)
114
Chương 110: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (1)
115
Chương 111: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (2)
116
Chương 112: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (3)
117
Chương 113: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (4)
118
Chương 114: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (5)
119
Chương 115: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (6)
120
Chương 116: Độc Sư Của Y Thánh Thành (1)
121
Chương 117: Độc Sư Của Y Thánh Thành (2)
122
Chương 118: Độc Sư Của Y Thánh Thành (3)
123
Chương 119: Đêm Không Ngủ (1)
124
Chương 120: Đêm Không Ngủ (2)
125
Chương 121: Đêm Không Ngủ (3)