Chương 8: Hướng đó!

Sự xuất hiện của mấy người đàn ông mặc đồ đen, đối với Huyết Ảnh có xuất thân sát thủ mà nói, có thể dễ dàng nhận ra khí tức trên người bọn họ có chút quen thuộc, cô chợt cảm thấy thật hoài niệm. 

 Tất nhiên cô đang đề cập đến hơi thở giết chóc của bọn họ. 

 Chỉ là những người này ngay cả cánh cửa của Ám Ảnh còn không được chạm vào, thì làm sao có đủ tư cách quen biết cô. 

 “Có nhìn thấy một người đàn ông đi ngang qua đây không?” Tên cầm đầu giấu súng đi, lạnh lùng hỏi Kiều Ảnh. 

 Kiều Ảnh nghiêng người về phía họ, dùng chân cào đất như đang nghịch bùn. 

 Mùa mưa sắp kết thúc, gần đây trời liên tục đổ mưa nhưng không lớn lắm, mặt đất lúc nào cũng ẩm ướt. 

 Con đường trước cửa nhà họ Kiều vẫn chưa được làm, vẫn là đường đất, chân tường được đắp một lớp đất dày để tăng cường độ vững chắc. 

 Kiều Ảnh bình tĩnh dùng chân đào đất lên, lặng lẽ chôn vết máu do người đàn ông vừa để lại dưới con mắt của vài người đàn ông mặc đồ đen. 

 Tên cầm đầu ngửi thấy trong không khí có mùi hoa quế thoang thoảng pha lẫn với mùi máu tanh, nhìn Kiều Ảnh càng nghi hoặc hơn. 

 Hắn ta vừa định hỏi rõ ràng thì đã thấy cô giơ tay mập mạp chỉ về một hướng: “Hướng đó!” 

 Tên cầm đầu nhìn chằm chằm vào cô, tuy nghi hoặc nhưng vẫn vội vàng đuổi theo. 

 Kiều Ảnh trở lại trong sân, đóng cửa rồi lại tiếp tục đi ngủ. 

 _ 

 Sau khi Tần Dục Sâm trốn thoát từ cửa sau nhà họ Kiều, hắn ta nhanh chóng được người Tần gia đến đón, chữa trị vết thương rồi vội vã trở về Kinh Thành trong đêm. 

 Kinh Thành, Tần gia 

 Tần Dục Sâm sống ở biệt viện phía đông nam của trang viên Tần gia, sau khi vào cổng, hắn ta rực tiếp lên lầu thay quần áo rồi đi gặp chú ba của mình. 

 Không ngờ vừa thay quần áo xong, người đàn ông đã ngồi trên ghế sofa ở sảnh dưới, bắt chéo đôi chân thon dài chờ đợi hắn. 

 “Chú ba!” Tần Dục Sâm kính cẩn bước tới trước mặt người đàn ông. 

 Mới rạng sáng, người đàn ông ấy đã nhàn nhã ngồi trên ghế sofa, hắn có gương mặt anh tuấn, trang phục chỉnh tề, bộ vest màu xám phối hợp với hoa văn tối màu khiến hắn trông rất quý phái và quyền uy. Cho dù chẳng nói một lời nào, nhưng cũng khiến tất cả mọi người có mặt ở đó, kể cả Tần Dục Sâm cũng cảm thấy sợ hãi. 

 Người đàn ông này hiện tại chính là người đứng đầu của Tần gia - Tần Việt Hàn. 

 Hắn là con trai của đương gia vừa thoái vị. 

 Dù được tiểu bối Tần gia kính trọng gọi là chú ba nhưng hắn chỉ mới hai mươi chín tuổi. 

 “Chú ba, sao chú lại đích thân tới đây?” Mọi chuyện không ổn rồi, Tần Dục Sâm cảm thấy lạnh toát sống lưng, không dám nhìn thẳng vào người đàn ông. 

 “Dục Sâm vô dụng, chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong, không những để mất hàng, còn khiến mình trở nên chật vật như thế này.” Tần Dục Sâm rầu rĩ nói. 

 Tuy rằng chú ba và hắn ta bằng tuổi nhau, nhưng chú ba từ lâu đã có thể độc lập, năng lực cường đại, hô mưa gọi gió, ai cũng phải cung kính gọi một tiếng “chú ba”, không giống như hắn ta... 

 “Chờ trời sáng hẳn con sẽ đi nhận hình phạt.” Tần Dục Sâm càng nói càng cúi đầu. 

 Giọng nói của Trần Việt Hàn lạnh lùng trầm thấp: “Cậu là người của Tần gia, không phải vệ sĩ hay sát thủ, đây là lần đầu tiên cậu đi làm nhiệm vụ, khó tránh khỏi có chút sai sót, bản thân không sao là tốt rồi.” 

 Tần Việt Hàn luôn bao dung với tiểu bối của mình. 

 Nói xong, hắn chậm rãi ngước mắt lên nhìn Tần Dục Sâm: “Thương thế thế nào?” 

 Tần Dục Sâm nhanh chóng trả lời: “Không có tổn hại nghiêm trọng. Viên đạn đã được lấy ra, tĩnh dưỡng vài ngày là ổn ạ.” 

 Tần Dục Sâm lấy tay ôm phần bụng đang băng bó, một dãy số trên cánh tay đã thu hút sự chú ý của Tần Việt Hàn: “Đây là cái gì?” 

 Hắn tưởng rằng đó là thông tin quan trọng được Tần Dục Sâm mang về. 

Chapter
1 Chương 1: Đồng quy vu tận
2 Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3 Chương 3: IQ Siêu việt
4 Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5 Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6 Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7 Chương 7: Cần giúp không?
8 Chương 8: Hướng đó!
9 Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10 Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11 Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12 Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13 Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14 Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15 Chương 15: Ăn cơm!
16 Chương 16: Cũng gần giống vậy
17 Chương 17: Bạn nào vậy?
18 Chương 18: Không phải trộm?
19 Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20 Chương 20: Xe không tệ.
21 Chương 21: Bị ngốc à?
22 Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23 Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24 Chương 24: Đợi đã!
25 Chương 25: Gấp gì chứ
26 Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27 Chương 27: Có thật là cô không
28 Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29 Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30 Chương 30: Biến mất?
31 Chương 31: Hay em trai?
32 Chương 32: Một trăm vạn
33 Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34 Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35 Chương 35: Cho hai đứa
36 Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37 Chương 37: quấy rối
38 Chương 38: nhất định rất đẹp
39 Chương 39: 0 điểm
40 Chương 40: Gian lận?
41 Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42 Chương 42: Trường học?
43 Chương 43: Cái gì?
44 Chương 44: Chứng cớ đâu?
45 Chương 45: Biết trước đáp án?
46 Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47 Chương 47: Tuy nói là đi
48 Chương 48: không quen ai cả
49 Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50 Chương 50: chạy trối chết
51 Chương 51: nhờ một chuyện
52 Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53 Chương 53: Không phải
54 Chương 54: hai người là một
55 Chương 55: Quá độc ác
Chapter

Updated 55 Episodes

1
Chương 1: Đồng quy vu tận
2
Chương 2: Trọng sinh, Kiều Ảnh
3
Chương 3: IQ Siêu việt
4
Chương 4: Nghiêm khắc Giáo Huấn
5
Chương 5: Nghiêm khắc giáo huấn
6
Chương 6: Kiều Ảnh vẫn đứng dậy
7
Chương 7: Cần giúp không?
8
Chương 8: Hướng đó!
9
Chương 9: Ở đâu ra vậy?
10
Chương 10: Con nhỏ này cũng thông minh đấy!
11
Chương 11: Em không đi xem náo nhiệt sao?
12
Chương 12: Tự mình làm hay là để chúng tao ra tay?
13
Chương 13: Nhanh về nhà đi ngủ thôi!
14
Chương 14: Chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
15
Chương 15: Ăn cơm!
16
Chương 16: Cũng gần giống vậy
17
Chương 17: Bạn nào vậy?
18
Chương 18: Không phải trộm?
19
Chương 19: Cô là ai mà dám chất vấn tôi?
20
Chương 20: Xe không tệ.
21
Chương 21: Bị ngốc à?
22
Chương 22: Bớt nói nhảm đi!
23
Chương 23: Hiện trường lặng ngắt như tờ
24
Chương 24: Đợi đã!
25
Chương 25: Gấp gì chứ
26
Chương 26: Còn định trốn bao lâu nữa?
27
Chương 27: Có thật là cô không
28
Chương 28: Ðó là bị quấy rầy khi ngủ
29
Chương 29: Chiếc xe này có vấn đề gì à?
30
Chương 30: Biến mất?
31
Chương 31: Hay em trai?
32
Chương 32: Một trăm vạn
33
Chương 33: Chị đã làm xong chưa
34
Chương 34: có thể lộ diện nói chuyện không
35
Chương 35: Cho hai đứa
36
Chương 36: tiền chị tự kiếm được
37
Chương 37: quấy rối
38
Chương 38: nhất định rất đẹp
39
Chương 39: 0 điểm
40
Chương 40: Gian lận?
41
Chương 41: Trình Cận Ngôn?
42
Chương 42: Trường học?
43
Chương 43: Cái gì?
44
Chương 44: Chứng cớ đâu?
45
Chương 45: Biết trước đáp án?
46
Chương 46: Sở sự vụ Kim Ngôn?
47
Chương 47: Tuy nói là đi
48
Chương 48: không quen ai cả
49
Chương 49: Đều do Kiều Ảnh
50
Chương 50: chạy trối chết
51
Chương 51: nhờ một chuyện
52
Chương 52: Đối phương ở Vân Thành
53
Chương 53: Không phải
54
Chương 54: hai người là một
55
Chương 55: Quá độc ác