Chương 79: Ngoại truyện 2: Tiểu bảo bối nhà họ Trịnh

Nghe đâu sau sáu tháng về làm dâu Trịnh gia, Lâm Vĩnh Túc đã hạ sinh được một đôi long phượng.

Bốp! Chát! Bụp!

Lâm Vĩnh Túc bẻ cổ tay, mắt liếc Na.

"Bổn tiểu thư sinh đôi khi nào? Hả? Mụ Na toàn viết bậy viết bạ không." Lâm Vĩnh Túc hai tay chống hông, rất ra dáng bà chủ nhìn Na đang ôm cái đầu vừa bị đánh: "Viết lại cho tôi là Lâm Vĩnh Túc sinh ra một bé trai kháu khỉnh, đáng yêu như mẹ, đẹp trai như bố. Và rất có khí chất vương giả."

"Dạ." Na kéo dài chữ dạ, ảo não suy nghĩ.

Lấy đâu ra vừa xinh đẹp như mẹ lại vừa đẹp trai như bố? Tôi chưa tưởng tượng ra được cái đứa bé nào nó kết hợp cả hai thứ đó lại với nhau thì sẽ ra hình thù gì đây?

Có hai trường hợp sẽ có thể xảy ra. Một là quái vật. Hai nữa... là yêu nghiệt. Yêu nghiệt a!

*****************

Câu chuyện ngắn 1:

Choang!!!

Một tiếng thuỷ tinh võ giòn tan phá hỏng bầu không khí êm lành của buổi sáng nhà Trịnh gia.

Vú Trần nghe thấy tiếng vỡ thì vội vàng chạy vào bếp. Chỉ thấy một cậu bé đang ngồi giữa phòng bếp, cậu đang dùng những ngón tay bé xíu trắng nõn nhặt những mảnh vỡ thuỷ tinh lên.

Cậu bé tên là Trịnh Thế Phong, năm nay vừa lên hai tuổi. Nghe thấy tiếng động trước cửa phòng bếp, cậu bé liền ngẩng đầu lên.

Nhìn thấy vú Trần thì nở nụ cười tít mắt: "Vú Trần ơi. Cái cốc nó vỡ rồi." Nói xong, dường như còn cảm thấy vẫn chưa đủ, Trịnh Thế Phong còn bổ sung thêm một câu: "Là con làm vỡ đấy." Nói xong, nở nụ cười như màu nắng sau cơn mưa, trên khuôn mặt bầu bĩnh lộ ra hai hàm răng sữa nhỏ nhắn chưa nhú ra hết.

Vú Trần chạy lại, nhấc bổng TRịnh Thế Phong ra xa đống vụn thủy tinh, sau đó bà cúi người xuống, nhặt từng mảnh vỡ, vứt vào trong sọt rác. Xong xuôi, vú Trần nhìn Trịnh Thế Phong bằng đôi mắt hiền từ, nói: "Sao thiếu gia lại xuống bếp?"

NHìn bộ dạng vú Trần hiện tại đang rất nghiêm túc, nhưng Trịnh tiểu thiếu gia có thể nhìn ra tia ưu thương cùng lo lắng lộ ra trong lời nói của bà.

Bắt được điểm yếu này, tiểu quỷ Trịnh Thế Phong rất biết thức thời mà nắm lấy cơ hội, hai mắt ngân ngấn nước, cánh môi nhỏ nhắn mím lại như kìm nén, cái má tròn trịa trắng trẻo ửng lên một mảng hồng: "Con muốn uống sữa."

"Ây da. Muốn uống sữa thì phải nói với vú Trần chứ. Lần sau không được tự ý vào bếp nghe chưa?"

Trịnh Thế Phong mân mê ngón tay nhỏ nhắn mũm mĩm của mình, gật gật đầu. Hai mắt long lanh ánh nước: "Là con không tốt. Đã để cho vú phải lo. Con xin lỗi."

Vừa nói, tiểu thiếu gia Trịnh Thế Phong vừa bày ra bộ dạng đáng thương nhất của cún con khiến cho vú Trần kìm lòng không được mà thở dài một cái, sau đó ôm cậu ra khỏi phòng bếp: "Thôi. Lần này vú sẽ không nói cho bố và mẹ của thiếu gia biết. Nhưng lần sau không được như vậy nữa đâu đấy."

Vú Trần cứ nói, chỉ là không biết đôi mắt to tròn trong veo của tiểu quỷ đang láo liếc nhìn lỗ hổng mới được đục mấy ngày hôm nay ở góc phòng bếp.

Trịnh Thế Phong đưa hai bàn tay nhỏ nhắn bụm miệng cười tủm tỉm. May quá, cái lỗ cậu cất công đục khoét bốn hôm nay để trốn ra ngoài chơi vẫn chưa bị phát hiện. 

*****************

Câu chuyện ngắn 2:

Trong hoa viên nhà họ Trịnh 

Mới sáng ra đã rất ồn ào

Có một nhóm hầu nữ ở tuổi thiếu nữ đang vây xung quanh một chiếc xích đu. Và trung tâm của vòng vây kia, không ai khác chính là Trịnh Thế Phong, cậu đang ngồi trên xích đu.

"oa... cậu chủ. Cậu còn biết chơi đan dây nữa."

"Giỏi quá đi."

...

Một màn trầm trồ khen ngợi khiến cho cái má của Trịnh Thế Phong được dịp ửng hồng vì vui, hất cằm lên, vênh váo: "Tất nhiên. Thế Phong còn biết làm nhiều cái nữa cơ."

"Thật không? Thật không?"

"Đương nhiên là thật." Trịnh Thế Phòng nói, hai mắt to tròn nheo nheo lại. Sau đó đưa ngón tay trỏ ngoắc ngoắc, ý bảo cô hầu nữ trước mặt cúi xuống.

Dù không hiểu gì nhưng cô hầu nữ vẫn cúi người xuống gần Trịnh Thế Phong. Cậu ghé sát tai cô hầu nữ, thì thầm nói: "Ví dụ như làm như thế này, con gái sẽ đỏ mặt."

Nói xong, Trịnh Thế Phong hôn lên má cô hầu nữ một cái "chụt" thật to. Cô hầu nữ sau một giây sững sờ thì giật mình, đứng phắt dậy, hai má đỏ bừng.

"Oaaaaaa......." tiếng la hét bỗng nhiên vang lên, Trong đó còn hàm chưa cả ghen tỵ nữa.

"Cậu chủ Thế Phong, tôi cũng muốn..."

"Tôi cũng muốn nữa."

"Hôn tôi đi rồi tôi cho kẹo này.

"Cậu chủ ơi..."

****************

Câu chuyện ngắn 3:

Tết nguyên đán.

Còn hai ngày nữa là tới tết cổ truyền của người Việt Nam.

Trong Trịnh gia vô cùng bận rộn. Gia nhân đang tất bất chuẩn bị cho tết nguyên đán sắp tới.

Ai ai cũng phấn khởi mong một cái tết mới, tạm biệt năm cũ, chào đón năm mới sang. Chỉ có một cục bánh bao đang ngồi trên xích đu ở góc vườn là không một ai để ý.

Na bước lại, nhạ nhàng đặt hai tay lên đôi vai nhỏ của Trịnh Thế Phong: "Hù. Giật mình không?"

Trịnh Thế Phong quay mặt lại, hai má phồng ra, đôi mắt ngân ngấn nước.

Ôi mẹ ơi! Máu mũi của Na muốn chảy tùm lum.

Trai đẹp trước mặt mà không được sờ là cả một cực hình. Nhân dịp không có ai để ý, Na đưa tay bẹo má tiểu bánh bao, nhéo nhéo cái mũi, sờ sờ hai má mềm mại.

Aaaaa.... muốn cắn cho một cái. Liếc... liếc... Không có ai. Được rồi. Cắn một cái, chỉ một cái thôi.

Trong lúc Na đang chu mỏ muốn cắn thì Trịnh Thế Phong lên tiếng, cắt đứt hành động đáng khinh bỉ của Na: "Dì Na ơi, con muốn gặp tiểu Hàm." Vừa nói, hai mắt đỏ lên, nước trong mắt long lanh như muốn rơi xuống: "Dì Na cho con gặp tiểu Hàm đi mà. hu...huhu...."

Tiểu Hàm? Tiểu Hàm nào? Là con của Mạc Thuần Uy, Mạc Vỹ Hàm ấy hả?

Với cả...

Sao dám gọi tôi là "dì"? Tôi đâu đã già đến mức bị gọi là "dì"?

Aaaaaaaa.... ghét tiểu Phong rồi. Huhuhu....

********

Câu chuyện ngắn 4:

Hôm nay là ngày ba mươi tết.

Vì Na là người lớn, không chấp nhặt trẻ nhỏ, không để bụng việc bị tiểu Phong gọi là "dì", nên đã cho cả gia đình nhà Mạc Thuần Uy đến nhà Trịnh Liệt để ăn tất niên.

"Này lão nhị." Trịnh Liệt ngồi trên ghế, tay cầm tách trà đang bốc lên làn khói mỏng mờ mờ như sương mai nhàn nhạt. Trước mặt hắn là Mạc Thuần Uy, lão nhị của tứ đại thiếu gia danh chấn bốn phương: "Cậu nói, sau tết sẽ mang tiểu Phong đến Mạc gia. Là thật chứ?" Trịnh Liệt nhìn Mạc Thuần Uy, trong ánh mắt mang theo tia dò hỏi.

Mạc Thuần Uy đang hướng mắt về phía hai đứa nhỏ, tức Trịnh Thiếu Phong và Mạc Vỹ Hàm đang ngồi giảng dạy đạo lý cho mấy cô hầu nữ ở Trịnh gia. Hắn gật đầu một cái: "Con dâu Mạc gia, tất nhiên tôi phải đưa về Mạc gia rồi."

Phụt.....

Trịnh Liệt vừa nhấp một ngụm trà vào miệng, còn chưa kịp nuốt xuống cổ họng đã phun hết ra ngoài. Hắn dùng tay lau lau khóe miệng, lắp bắp nói: "Co...Con dâu? Lão nhị à? Có Phải là cậu bị bà nhà bắt nạt đến lú lẫn rồi không? Con tôi là con trai. Không phải gái."

Gật đầu một cái, Mạc Thuần Uy nói: "Tôi biết."

Trịnh Liệt đứng bật dậy: "Mẹ kiếp! Hôm nay đâu phải là ngày mồng một tháng tư đâu." không thể chấp nhận được, một Mạc Thuần Uy lạnh lùng bá đạo, lại đi nói sẽ lấy con trai hắn làm con dâu.

Mạc Thuần Uy cũng đứng lên, vuốt vuốt cổ áo, không thèm nhìn Trịnh Liệt mà nhấc chân, muốn bước về phía hai đứa nhỏ. Nhưng còn chưa kịp bước thì Trịnh Liệt kéo tay lại.

Thực ra Trịnh Liệt chỉ muốn nói là: Mạc Thuần Uy, cậu quay về nhà của cậu ở bên Mỹ đi. Đừng ở lại Việt Nam nữa.

nhưng mà kéo thế nào, lại kéo khiến cho Mạc Thuần Uy không chưa kịp ý thức được mình bị kéo áo, liền chới với muốn ngã, Trịnh Liệt thấy vậy liền lại đỡ.

RẦMMMM....

Cả Trịnh Liệt và Mạc Thuần Uy đều ngã xuống sàn nhà. Chỉ là... tư thế ngã của bộn họ quá mờ ám.

Trịnh Liệt nằm trên người Mạc Thuần Uy. Do thân hình của cả hai người bọ họ gần như là tương đồng nên môi chạm môi, hạ bộ trùng khớp với nhau.

Két....

Đúng lúc này, cánh cửa phòng khách được mở ra. Đi vào là hai cô gái xinh đẹp, một dịu dàng, với mái tóc đen nhánh rủ xuống qua vai. Một quyến rũ nóng bỏng với gương mặt sắc sảo và đôi mắt màu xanh lam.

Hai người đứng trước cửa một giây, đồ dùng vừa mua đang cầm trên tay rơi xuống nền nhà, từng cái một. Sau đó, cả hai người đồng thanh hô lớn:

"AAAAAAA....... Trịnh Liệt. Mạc Thuần Uy. Hai người đang làm cái gì thế hả?"

************

Câu chuyện ngắn 5:

Giao thừa...

hai phút nữa là đến giao thừa rồi.

Trịnh gia và Mạc gia cùng ăn tết chung với nhau.

Hai đứa nhỏ là hăng hái nhất.

Được Lâm Vĩnh Túc và Lý Hiểu Thiên mua cho hai bộ áo dài cổ truyền, thân hình nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn, cái môi chu ra và cầm trên tay những bao lì xì đỏ chót.

Trịnh Thế Phong nhìn Mạc Vỹ Hàm, phụng phịu nói: "Tiểu Hàm à, Sao lì xì của cậu lại nhiều hơn của tớ?" Nói xong, cái môi nhỏ màu anh đào mím lại, hai hàng lông mày thanh tú nhíu nhíu, cho thấy sự không cam tâm.

Mạc Vỹ Hàm nhìn Trịnh Thế Phong như vậy, liền ghé sát tai cậu nói: "Yên tâm đi. Tớ có cách này để kiếm lì xì này."

Nghe ba chữ "kiếm lì xì", hai mắt của Trịnh Thế Phong mở to, sáng rực lên: "Cách gì cách gì?"

"Xin mấy cô mấy chú đang đọc truyện đi." Mạc Vỹ Hàm thì thầm.

"Nhưng mà tự dưng xin lì xì... không được nha. Mẹ Túc của tớ bảo, mình không được đi xin tiền lung tung. Như thế là xấu." Vừa nói, Trịnh Thế Phong vừa chu cái miệng như để chứng tỏ điều cậu nói là không thể sai.

Mạc Vỹ Hàm nghe vậy thì nhíu nhíu mày, bàn tay bé xíu sờ sờ cằm vẻ suy nghĩ: "A. Tớ có cách rồi. Thế này nhé.  Bây giờ chúng ta chúc mừng năm mới mấy cô chú, rồi mấy cô chú sẽ lì xì cho chúng ta. Cái này là có qua có lại nha. Chúng ta không đi xin tiền nha."

Nghĩ nghĩ cũng không sai. Trịnh Thế Phong nhìn Mạc Vỹ Hàm gật đầu một cái: "Được."

Hai đứa đứng thẳng người, nở nụ cười thật tươi, sau đó hét lớn: "Chúc anh, chúc chị đang đọc truyện, năm mới vui vẻ, đẹp trai xinh gái hơn, luôn hạnh phúc và gặp nhiều may mắn nhé."

Đùng... Đùng... Đoàng...

Đúng lúc này, đồng hồ điểm mười hai giờ đêm, bên ngoài vang lên những tiếng pháo hoa chào mừng một năm mới và những tiếng cười nói của mọi người trong Trịnh gia.

Chapter
1 Chương 1: Tôi muốn hắn phục vụ đêm nay
2 Chương 2: Đêm thác loạn (1)
3 Chương 3: Đêm thác loạn (2)
4 Chương 4: Ngày cấm (1)
5 Chương 5: Ngày cấm (2)
6 Chương 6: Ngày cấm (3)
7 Chương 7: Ngày cấm (4)
8 Chương 8: Ngày cấm (5)
9 Chương 9: Người em trai từ trên trời rơi xuống (1)
10 Chương 10: Người em trai từ trên trời rơi xuống (2)
11 Chương 11: Người em trai từ trên trời rơi xuống (3)
12 Chương 12: Người em trai từ trên trời rơi xuống (4)
13 Chương 13: Gọi cho tôi khi cô cần (1)
14 Chương 14: Gọi cho tôi khi cô cần (2)
15 Chương 15: Kích tình trong xe (1)
16 Chương 16: Kích tình trong xe (2)
17 Chương 17: Kích tình trong xe (3)
18 Chương 18: Tôi muốn anh xâm phạm
19 Chương 19: Bức người
20 Chương 20: Hoan ái lần nữa (1)
21 Chương 21: Lần nữa hoan ái (2)
22 Chương 22: Đạt cao trào
23 Chương 23: Có ân báo ân, có thù tất trả
24 Chương 24: Gặp lại người quen
25 Chương 25: Trịnh Liệt gặp Lâm Trạch
26 Chương 26: Câu chuyện năm mười lăm tuổi
27 Chương 27: Tôi hận anh
28 Chương 28: Rồi cô sẽ phải tìm tới tôi sớm thôi
29 Chương 29: Tôi sẽ là của anh
30 Chương 30: Trao đổi và điều kiện (1)
31 Chương 31: Trao đổi và điều kiện (2)
32 Chương 32: Trao đổi và điều kiện (3)
33 Chương 33: Trao đổi và điều kiện (4)
34 Chương 34: Trao đổi và điều kiện (5)
35 Chương 35: Con gái sẽ bảo vệ hai người
36 Chương 36: Kế hoạch của Khiên Thục Linh
37 Chương 37: Nhận ra
38 Chương 38: Cảnh xuân nhà người ta (1)
39 Chương 39: Cảnh xuân nhà người ta (2)
40 Chương 40: Cảnh xuân nhà người ta (3)
41 Chương 41: Nguy hiểm cận kề (1)
42 Chương 42: Nguy hiểm cận kề (2)
43 Chương 43: Nguy hiểm cận kề (3)
44 Chương 44: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
45 Chương 45: Mới như vậy mà đã muốn sao?
46 Chương 46: Hãy tránh xa Trịnh Liệt
47 Chương 47: Tổn thương
48 Chương 48: Tôi hận anh bằng cả tính mạng
49 Chương 49: Hắc y - Đệ nhất thần y
50 Chương 50: Tình cảm là phải tin tưởng lẫn nhau và không có sự lừa dối
51 Chương 51: Xong rồi
52 Chương 52: Lời thừa nhận tình yêu
53 Chương 53: Muốn trốn khỏi Trịnh Liệt
54 Chương 54: Dụ hoặc trong phòng tắm (1)
55 Chương 55: Dụ hoặc trong phòng tắm (2)
56 Chương 56: Triền miên dục ái (1)
57 Chương 57: Triền miên dục ái (2)
58 Chương 58: Lần đầu gặp trong quá khứ
59 Chương 59: Bắt đầu cho kế hoạch bỏ trốn
60 Chương 60: Không gặp lại
61 Chương 61: Chạy trốn sang Anh quốc (1)
62 Chương 62: Chạy trốn sang Anh quốc (2)
63 Chương 63: Gặp mặt Paul Khải Ân
64 Chương 64: Rơi vào miệng cọp
65 Chương 65: Trịnh Liệt sang Anh quốc
66 Chương 66: Chạm mặt
67 Chương 67: Mối quan hệ giữa Trịnh Liệt và Paul Khải Ân
68 Chương 68: Cuồng dã (1)
69 Chương 69: Cuồng dã (2)
70 Chương 70: Cô yêu hắn
71 Chương 71: Biết tin có thai
72 Chương 72: Gặp tai nạn
73 Chương 73: Tin không thể biết
74 Chương 74: Sự đau khổ của Lâm Vĩnh Túc
75 Chương 75: Trở về
76 Chương 76: Đúng là anh
77 Chương 77: Cầu hôn
78 Chương 78: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
79 Chương 79: Ngoại truyện 2: Tiểu bảo bối nhà họ Trịnh
80 Chương 80: Ngoại truyện 3: Khi phụ nữ có thai ghen
81 Chương 81: Ngoại truyện 4: Paul Khải Ân và quá khứ
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Tôi muốn hắn phục vụ đêm nay
2
Chương 2: Đêm thác loạn (1)
3
Chương 3: Đêm thác loạn (2)
4
Chương 4: Ngày cấm (1)
5
Chương 5: Ngày cấm (2)
6
Chương 6: Ngày cấm (3)
7
Chương 7: Ngày cấm (4)
8
Chương 8: Ngày cấm (5)
9
Chương 9: Người em trai từ trên trời rơi xuống (1)
10
Chương 10: Người em trai từ trên trời rơi xuống (2)
11
Chương 11: Người em trai từ trên trời rơi xuống (3)
12
Chương 12: Người em trai từ trên trời rơi xuống (4)
13
Chương 13: Gọi cho tôi khi cô cần (1)
14
Chương 14: Gọi cho tôi khi cô cần (2)
15
Chương 15: Kích tình trong xe (1)
16
Chương 16: Kích tình trong xe (2)
17
Chương 17: Kích tình trong xe (3)
18
Chương 18: Tôi muốn anh xâm phạm
19
Chương 19: Bức người
20
Chương 20: Hoan ái lần nữa (1)
21
Chương 21: Lần nữa hoan ái (2)
22
Chương 22: Đạt cao trào
23
Chương 23: Có ân báo ân, có thù tất trả
24
Chương 24: Gặp lại người quen
25
Chương 25: Trịnh Liệt gặp Lâm Trạch
26
Chương 26: Câu chuyện năm mười lăm tuổi
27
Chương 27: Tôi hận anh
28
Chương 28: Rồi cô sẽ phải tìm tới tôi sớm thôi
29
Chương 29: Tôi sẽ là của anh
30
Chương 30: Trao đổi và điều kiện (1)
31
Chương 31: Trao đổi và điều kiện (2)
32
Chương 32: Trao đổi và điều kiện (3)
33
Chương 33: Trao đổi và điều kiện (4)
34
Chương 34: Trao đổi và điều kiện (5)
35
Chương 35: Con gái sẽ bảo vệ hai người
36
Chương 36: Kế hoạch của Khiên Thục Linh
37
Chương 37: Nhận ra
38
Chương 38: Cảnh xuân nhà người ta (1)
39
Chương 39: Cảnh xuân nhà người ta (2)
40
Chương 40: Cảnh xuân nhà người ta (3)
41
Chương 41: Nguy hiểm cận kề (1)
42
Chương 42: Nguy hiểm cận kề (2)
43
Chương 43: Nguy hiểm cận kề (3)
44
Chương 44: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
45
Chương 45: Mới như vậy mà đã muốn sao?
46
Chương 46: Hãy tránh xa Trịnh Liệt
47
Chương 47: Tổn thương
48
Chương 48: Tôi hận anh bằng cả tính mạng
49
Chương 49: Hắc y - Đệ nhất thần y
50
Chương 50: Tình cảm là phải tin tưởng lẫn nhau và không có sự lừa dối
51
Chương 51: Xong rồi
52
Chương 52: Lời thừa nhận tình yêu
53
Chương 53: Muốn trốn khỏi Trịnh Liệt
54
Chương 54: Dụ hoặc trong phòng tắm (1)
55
Chương 55: Dụ hoặc trong phòng tắm (2)
56
Chương 56: Triền miên dục ái (1)
57
Chương 57: Triền miên dục ái (2)
58
Chương 58: Lần đầu gặp trong quá khứ
59
Chương 59: Bắt đầu cho kế hoạch bỏ trốn
60
Chương 60: Không gặp lại
61
Chương 61: Chạy trốn sang Anh quốc (1)
62
Chương 62: Chạy trốn sang Anh quốc (2)
63
Chương 63: Gặp mặt Paul Khải Ân
64
Chương 64: Rơi vào miệng cọp
65
Chương 65: Trịnh Liệt sang Anh quốc
66
Chương 66: Chạm mặt
67
Chương 67: Mối quan hệ giữa Trịnh Liệt và Paul Khải Ân
68
Chương 68: Cuồng dã (1)
69
Chương 69: Cuồng dã (2)
70
Chương 70: Cô yêu hắn
71
Chương 71: Biết tin có thai
72
Chương 72: Gặp tai nạn
73
Chương 73: Tin không thể biết
74
Chương 74: Sự đau khổ của Lâm Vĩnh Túc
75
Chương 75: Trở về
76
Chương 76: Đúng là anh
77
Chương 77: Cầu hôn
78
Chương 78: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
79
Chương 79: Ngoại truyện 2: Tiểu bảo bối nhà họ Trịnh
80
Chương 80: Ngoại truyện 3: Khi phụ nữ có thai ghen
81
Chương 81: Ngoại truyện 4: Paul Khải Ân và quá khứ