Chương 79: 79: Vào Mê Cung

Dunkel đáp xuống ngoại vi cổng mê cung khoảng chừng vài cây số, ném Aric sang một bên như ném một con búp bê cỡ lớn.

Bởi vì tất cả mọi người đều tập trung vào cột sáng, tranh nhau lao lên nên không ai nhận ra sự xuất hiện bất thình lình của bọn họ.
"Đông đủ phết nhỉ? Nói không chừng còn có thể gặp người quen đâu."
Dunkel cười nhạt, cậu cảm thấy vài nguồn ma lực quen thuộc lẫn trong biển người.
"Loại ma trận này trông giống chuyển dịch không gian ngẫu nhiên.

Sau khi vào trong rất có thể sẽ bị phân tán ra, cơ hội xuất hiện cùng một chỗ rất thấp, không cần phải tìm ta."
Cậu nói.
"Giữ cái này, biết đâu nó sẽ cứu ngươi một mạng đấy."
Ném cho Aric một trong những ma cụ mình vừa làm Dunkel khẽ dùng lực, giẫm chân một cái, cả cơ thể bay vọt vào bên trong cột sáng.
Aric định gọi Dunkel lại, nhưng chợt nhớ ra việc cậu tới đây cũng chỉ là tùy hứng, không bị trói buộc cái gì nên lời chưa ra khỏi cuống họng đã nuốt trở vào.

Do dự một chút, hắn hoà vào biển người, xông vào cột sáng rồi biến mất trong đó.
Khi hắn định thần lại, bản thân đã xuất hiện bên trong một khu rừng âm u tăm tối, xung quanh ngoài chính mình ra thì chỉ còn những đại thụ cao hàng chục mét, thân to nhiều người ôm không xuể.
"Đúng thật là bị phân tán."
Aric phủi phủi chiếc lá nhỏ rơi trên vai áo xuống, thở dài cảm thán.
Mới nãy còn lao lên cùng nhiều người như vậy, nhưng chỉ vừa đặt chân vào bên trong cột sáng, không gian liền vặn vẹo, Aric chỉ cảm thấy hoa mắt thoáng qua, đến lúc hắn định thần, giác quan hoạt động bình thường trở lại đã thấy mình đứng ở đây.

Chỉ có một mình.
"Giờ nên đi đâu đây."
Nhìn khu rừng rậm mà tới cả ánh sáng cũng không thể lọt qua được, hắn lầm bầm tự hỏi.
***
Sau khi tiến vào, Dunkel bị đưa tới trong một mảnh rừng rậm âm u, từng gốc cây to lớn vài người ôm không hết mọc nối nhau san sát, xanh um tươi tốt.
Hai chân dùng lực, cậu phóng thẳng lên cao, lựa chọn một ngọn cây tương đối vượt trội xung quanh làm chỗ đứng, thu hết biển cây xanh biếc trải rộng muôn trùng vào trong tầm mắt.

Nếu chỉ nhìn bằng mắt thường thì có vẻ như nó có diện tích xấp xỉ với Golden Schloss.
Nhưng một mê cung bất thường tồn tại từ viễn cổ lại chỉ nhỏ bé như vậy?
Mắt thường không dùng được thì dùng sóng linh hồn để cảm nhận vậy.
Đôi mắt Dunkel khẽ híp lại, nhanh chóng nhận ra mánh khoé.
Không nghĩ tới kích cỡ thực của không gian này lại rộng tới vậy, nếu như cậu muốn, với sức mạnh linh hồn hiện tại khuếch tán ra có thể dễ dàng bao trùm đế đô của cậu vậy mà cũng cảm thấy bất lực, không thể phủ lên toàn bộ nơi này.

Kéo rộng mãi cũng không thấy biên giới, kiểu này thì ít nhất cũng có diện tích ngang ngửa một lục địa nhỏ.
Dù là ai hay thứ gì thì kẻ tạo ra nơi này chắc chắn sở hữu năng lực không tầm thường.
"Cái thế giới này càng lúc càng thấy nó bất thường."
Cậu lẩm bẩm, cảm thấy hơi bất đắc dĩ, rộng thế này tìm được lối ra cũng khá phiền phức, đập nát nó rồi thoát ra ngoài có khi còn dễ hơn.
"Ồ?"
Dunkel dừng sóng linh hồn của mình lại, không để nó tiếp tục khuếch tán, bởi vì có một thứ khá thú vị vừa rơi vào tầm cảm nhận của hắn.

Cậu nhảy xuống đất, dùng mặt đất làm điểm tựa, thoáng dùng chút sức, giống như một ánh chớp trắng bạc, thân thể cậu cực tốc lao đi, dư lực và sóng xung kích để lại khiến cho cả một mảnh rừng bị xới nát tung.
Với tốc độ đó thì rất nhanh một đại thụ khổng lồ đã hiện ra trong tầm mắt Dunkel, cũng chính là thứ mà cậu nhận thấy lúc nãy.
Tuy là nhìn thì đã rất gần, nhưng khoảng cách thực tế thì xa hơn nhiều.

Tình huống này giống với việc không gian bị gấp khúc, uốn cong lại vậy.
Uốn cong không gian của cả một lục địa, nén nó lại chỉ còn kích cỡ ngang một thành phố, năng lực cỡ này cũng không phải hạng tầm thường có thể làm được.
Càng đến gần, kích cỡ đồ sộ của đại thụ càng trở nên rõ rệt, cao tới hơn mười nghìn mét, tán cây xanh rờn trải rộng xung quanh tựa như một chiếc ô khổng lồ bao phủ lên bán kính vạn mét rừng rậm bên dưới.
Dunkel dừng lại, lơ lửng giữa không trung, đảo mắt quan sát.
Thân phủ đầy rêu xanh, to không biết bao nhiêu người ôm cho xuể, từng sợi rễ khổng lồ quấn lấy nhau tạo thành những hốc cây lòi lõm không đều trải rộng trên đất.

Những sợi dây leo từ trên rủ xuống nhỏ nhất cũng lớn bằng cột đình.

Nguyên sơ và kỳ vĩ.
Nhưng cảnh tượng hiếm có này không làm Dunkel cảm thấy ấn tượng cho lắm, trong ký ức hỗn loạn của cậu, đại thụ kỳ vĩ hơn nữa cũng có.

Thậm chí có một số hình ảnh nhánh cây vươn ra giữa hư không với mỗi lá cây là một thế giới, những hình ảnh như thế đôi khi làm cậu có chút nghi ngờ tính xác thực trong trí nhớ của mình.
Dù vậy Dunkel vẫn hơi bất ngờ, tất nhiên không phải vì cái cây, mà vì một thứ khác nữa, một thứ mọc trên thân đại thụ.
Đó là một đóa hoa sáu cánh to bằng miệng nồi đang trổ ra ở độ cao cách bộ rễ cây chừng hai mươi mét.

Vị trí mọc của đóa hoa này đã đủ kỳ lạ rồi, nhưng bản thân đóa hoa còn kỳ lạ hơn.

Cậu không nhận ra được đây là loại hoa gì, hoặc có thể cậu biết, nhưng nó mờ nhạt quá nên nhất thời không nhớ được.

Mỗi cánh hoa bò đầy những họa tiết chằng chịt không theo qui tắc nào, không chỉ phát tán mùi hương thoang thoảng dễ chịu, mà còn tỏa ra ánh sáng lục nhè nhẹ mang theo năng lượng sống nồng đậm và mạnh mẽ.
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy nó vẫn còn đang trong quá trình sinh trưởng, chuẩn bị kết quả.
Theo cái tốc độ này thì phải tầm một thời gian ngắn nữa là hoàn toàn mọc ra quả rồi chín.
"Nhìn cũng hay ho đấy."
Dunkel hạ người xuống một nhánh cây to.
"Có khi nên ở lại chờ xem khi chín rồi nó sẽ ra hình dạng gì."
Cậu lầm bầm rồi ngồi tựa lưng vào thân cây, gió nhẹ thoảng qua làm giấc ngủ bị Aric phá rối trỗi dậy.
Cậu vươn vai ngáp một cái, dự định ngủ một giấc trong lúc chờ.
Vài tiếng, vài chục phút hay chỉ mới vài phút ngắn ngủi,...!Không biết đã qua bao lâu, Dunkel bị một loạt âm thanh xung đột đánh thức.
Cậu nhướng mày, hé mắt nhìn xuống bên dưới.
Trên những chiếc rễ to lớn ngoằn ngoèn đã có hơn mười người chia làm vài nhóm tốp năm, tốp ba đứng thành từng cụm.

Tựa hồ không phải là cùng một thế lực.

Vốn dĩ loại không gian thứ nguyên có thể hình thành cả một hệ sinh thái rộng lớn như thế này, xuất hiện con người hay ít nhất là sinh vật sống hình người cũng không có gì lạ.

Nhưng Dunkel có thể xác định đám người này là từ bên ngoài tới bởi vì cậu có chít ấn tượng với quần áo họ mặc.

Du hành một đường từ Minerva tới Shina, cậu cũng có chút kiến thức về phục trang ở từng vùng và chủng tộc ở lục địa phía đông Aurora.
Những người này chắc chắn không phải người bản xứ.
Cậu nhẹ nhàng hạ xuống một đoạn rễ, lặng lẽ đánh giá nhóm người này.
.................
Tại một chỗ khác, nơi góc rừng âm u tối tăm hơn hẳn các khu vực còn lại, mùi máu tanh nồng và mùi hôi thối gay mũi quyện vào nhau lượn lờ trong không khí.
Cây cối khắp nơi gãy đổ, mặt đất nát tan, đầy những vết chân và vuốt dã thú, cùng vô số thi thể tàn khuyết của đủ loại quái thú chất thành từng đống, máu chảy ướt cả nền đất đen.
Nổi bật giữa khung cảnh chết chóc là cơ thể của một con vật to như một ngọn đồi nhỏ, trông như một con tê giác khổng lồ toàn thân bộc trong vảy sắt.

Nếu là bình thường thì đây phải là một con vật bệ vệ uy nghiêm, nhưng hiện tại nó chẳng hơn gì một thi thể lạnh tanh rỉ máu, đầu một nơi, thân một chỗ.

Đó là những gì còn lại của một trận thảm chiến.
Ngồi trên đỉnh đầu đứt lìa của con quái thú là một thanh niên toàn thân phủ trong máu tươi, trên tay cầm một thanh đau lớn.

Nếu Dunkel ở đây thì cậu có thể nhận ra, cái người bị máu tươi nhuộm đỏ này chính là Arthur Pendragon đã bỏ chạy sau xung đột với cậu ở thương đoàn Aurora.
"Quả nhiên! Hahaha! Level 100 không phải cực hạn của ta! Ta vẫn còn có thể mạnh hơn được nữa!"
Hắn bỗng nhiên ngửa mặt cười to.
"Chỉ cần lời chúc phúc của nữ thần vẫn ở đây, ta còn phải sợ gì nữa! Hừ! Chờ đi thằng ranh tóc trắng, ngày ta trở về là ngày ngươi chìm trong tuyệt vọng! Chờ đi!"
Nghĩ tới cảm giác khoái trá khi trả thù, và hình ảnh thiếu niên lạnh nhạt kiêu ngạo kia vùng vẫy dưới chân mình, tùy ý hắn chà đạp.

Arthur không khỏi nở một nụ cười tà ác, vặn vẹo đáng sợ..

Chapter
1 Chương 1: 1: Bầu Trời Vụn Vỡ
2 Chương 2: 2: Hành Trình Bắt Đầu
3 Chương 3: 3: Tương Ngộ
4 Chương 4: 4: Đồng Hành
5 Chương 5: 5: Thương Đoàn
6 Chương 6: 6: Hiểu Lầm
7 Chương 7: 7: Xung Đột
8 Chương 8: 8: Hướng Đi
9 Chương 9: 9: Khắc Ấn
10 Chương 10: 10: Hoả Long
11 Chương 11: 11: Từ Biệt
12 Chương 12: 12: Bắt Cóc
13 Chương 13: 13: Lãnh Chúa
14 Chương 14: 14: Có Ít Người Không Nên Xem Nhẹ
15 Chương 15: 15: Tin Tức
16 Chương 16: 16: Dạo Phố
17 Chương 17: 17: Ý Chí Của Thế Giới
18 Chương 18: 18: Lại Gặp Mặt
19 Chương 19: 19: Thánh Quang Trảm
20 Chương 20: 20: Chênh Lệch Giữa Người Với Người
21 Chương 21: 21: Bá Đạo
22 Chương 22: 22: Đây Chính Là Tư Cách
23 Chương 23: 23: Kết Thúc
24 Chương 24: 24: Lý Do Của Mỗi Người
25 Chương 25: 25: Chia Tách
26 Chương 26: 26: Đổi Ý
27 Chương 27: 27: Thư Viện Bên Đường
28 Chương 28: 28: Lịch Sử Aurora
29 Chương 29: 29: Cô Bé
30 Chương 30: 30: Người Giám Hộ
31 Chương 31: 31: Á Nhân
32 Chương 32: 32: Bị Nhằm Vào
33 Chương 33: 33: Phiền Phức Tìm Tới
34 Chương 34: 34: Không Cùng Chủ Đề
35 Chương 35: 35: Giết Người Đêm Khuya
36 Chương 36: 36: Quái Dị
37 Chương 37: 37: Tha Hoá Vạn Pháp
38 Chương 38: 38: Người Quen
39 Chương 39: 39: Chơi Với Lửa
40 Chương 40: 40: Xích Mích
41 Chương 41: 41: Đừng Xem Thường Người Khác
42 Chương 42: 42: Vẫn Là Đừng Xem Thường Người Khác
43 Chương 43: 43: Chính Là Không Dám
44 Chương 44: 44: Sao Hả
45 Chương 45: 45: Tư Vị Của Kẻ Yếu
46 Chương 46: 46: Không Nói Lý Lẽ
47 Chương 47: 47: Giao Dịch Và Mưu Tính
48 Chương 48: 48: Mục Tiêu Mới
49 Chương 49: 49: Khởi Đầu Công Cuộc
50 Chương 50: 50: Tái Ngộ Thoáng Qua
51 Chương 51: 51: Bên Phía Lễ Hội
52 Chương 52: 52: Tâm Trạng Không Tốt
53 Chương 55: 55: Thách Thức
54 Chương 56: 56: Khác Thường
55 Chương 57: 57: Phía Sau Màn
56 Chương 58: 58: Kẻ Xâm Lược
57 Chương 59: 59: Lo Ngại
58 Chương 60: 60: Thay Đổi Nhận Thức
59 Chương 61: 61: Trùng Hợp
60 Chương 62: 62: Lại Một Hôn Ước Nữa
61 Chương 63: 63: Hệ Thống
62 Chương 64: 64: Tàn Bạo
63 Chương 65: 65: Vạch Mặt
64 Chương 66: 66: Mẹ Con Tâm Sự
65 Chương 67: 67: Tập Kích
66 Chương 68: 68: Tự Kéo Việc Vào Thân
67 Chương 69: 69: Lựa Chọn
68 Chương 70: 70: Quái Vật
69 Chương 71: 71: Quái Vật
70 Chương 72: 72: Giải Quyết
71 Chương 73: 73: Ma Cung Albrecht
72 Chương 74: 74: Đào Góc Tường
73 Chương 75: 75: Uỷ Khuất
74 Chương 76: 76: Lựa Chọn
75 Chương 77: 77: Lý Do Để Mạnh Lên
76 Chương 78: 78: Trước Lúc Tái Ngộ
77 Chương 79: 79: Vào Mê Cung
78 Chương 80: 80: Dè Chừng
79 Chương 81: 81: Có Vấn Đề
80 Chương 82: 82: Âm Mưu
81 Chương 83: 83: Không Tìm Đường Chết Sẽ Không Phải Chết
82 Chương 84: 84: Tà Thần
83 Chương 85: 85: Hành Hung
84 Chương 86: 86: Thay Đổi
85 Chương 87: 87: Ứng Cứu
86 Chương 88: 88: Đuổi Kịp
87 Chương 89: 89: Thay Đổi Bất Thường
88 Chương 90: 90: Điên Cuồng
89 Chương 91: 91: Mặt Đối Mặt
90 Chương 92: 92: Đệ Nhị Chương
91 Chương 93: 93: Sieghart Leona
92 Chương 94: 94: Anh Hùng Vương Kiếm
93 Chương 95: 95: Đệ Tam Chương
94 Chương 96: 96: Thất Tội Pháp Điển - Cuồng Lôi
95 Chương 97: 97: Tự Hủy
96 Chương 98: 98: Nơi Xa Lạ
97 Chương 99: 99: Đồng Môn
98 Chương 100: 100: Hành Trình Mới
99 Chương 101: 101: Sát Sinh Chủng
100 Chương 102: 102: Ngục Thú
101 Chương 103: 103: Đổi Hướng
102 Chương 104: 104: Ngoại Truyện - Giấc Mộng Hồi Ức
103 Chương 105: 105: Số Mệnh Màu Đỏ
104 Chương 106: 106: Bất Ngờ
105 Chương 107: 107: Cái Tên Bị Quên Lãng
106 Chương 108: 108: Yên Bình Giả Tạo
107 Chương 109: 109: Đời Người Như Mộng Ảo
108 Chương 110: 110: Bí Mật Của Thiếu Nữ
109 Chương 111: 111: Định Mệnh Dẫn Lối
110 Chương 112: 112: Trao Đổi
111 Chương 113: 113: Hội Hợp
112 Chương 114: 114: Hướng Đi Tiếp Theo
113 Chương 115: 115: Thái Độ Thù Địch
114 Chương 116: 116: Tội Phạm Truy Nã
115 Chương 117: 117: Trò Khỉ
116 Chương 118: 118: Đánh Giá
117 Chương 119: 119: Phiền Phức Theo Sau
118 Chương 120: 120: Tự Chương 1 - Đoạ Nhập Hồng Trần
119 Chương 121: 121: Tự Chương 2 - Thiên Thu Đại Mộng
120 Chương 122: 122: Đối Phó
121 Chương 123: 123: Tự Chui Đầu Vào Rọ
122 Chương 124: 124: Cưỡi Sóng
123 Chương 125: 125: Vô Tận Hải
124 Chương 126: 126: Gặp Lại
Chapter

Updated 124 Episodes

1
Chương 1: 1: Bầu Trời Vụn Vỡ
2
Chương 2: 2: Hành Trình Bắt Đầu
3
Chương 3: 3: Tương Ngộ
4
Chương 4: 4: Đồng Hành
5
Chương 5: 5: Thương Đoàn
6
Chương 6: 6: Hiểu Lầm
7
Chương 7: 7: Xung Đột
8
Chương 8: 8: Hướng Đi
9
Chương 9: 9: Khắc Ấn
10
Chương 10: 10: Hoả Long
11
Chương 11: 11: Từ Biệt
12
Chương 12: 12: Bắt Cóc
13
Chương 13: 13: Lãnh Chúa
14
Chương 14: 14: Có Ít Người Không Nên Xem Nhẹ
15
Chương 15: 15: Tin Tức
16
Chương 16: 16: Dạo Phố
17
Chương 17: 17: Ý Chí Của Thế Giới
18
Chương 18: 18: Lại Gặp Mặt
19
Chương 19: 19: Thánh Quang Trảm
20
Chương 20: 20: Chênh Lệch Giữa Người Với Người
21
Chương 21: 21: Bá Đạo
22
Chương 22: 22: Đây Chính Là Tư Cách
23
Chương 23: 23: Kết Thúc
24
Chương 24: 24: Lý Do Của Mỗi Người
25
Chương 25: 25: Chia Tách
26
Chương 26: 26: Đổi Ý
27
Chương 27: 27: Thư Viện Bên Đường
28
Chương 28: 28: Lịch Sử Aurora
29
Chương 29: 29: Cô Bé
30
Chương 30: 30: Người Giám Hộ
31
Chương 31: 31: Á Nhân
32
Chương 32: 32: Bị Nhằm Vào
33
Chương 33: 33: Phiền Phức Tìm Tới
34
Chương 34: 34: Không Cùng Chủ Đề
35
Chương 35: 35: Giết Người Đêm Khuya
36
Chương 36: 36: Quái Dị
37
Chương 37: 37: Tha Hoá Vạn Pháp
38
Chương 38: 38: Người Quen
39
Chương 39: 39: Chơi Với Lửa
40
Chương 40: 40: Xích Mích
41
Chương 41: 41: Đừng Xem Thường Người Khác
42
Chương 42: 42: Vẫn Là Đừng Xem Thường Người Khác
43
Chương 43: 43: Chính Là Không Dám
44
Chương 44: 44: Sao Hả
45
Chương 45: 45: Tư Vị Của Kẻ Yếu
46
Chương 46: 46: Không Nói Lý Lẽ
47
Chương 47: 47: Giao Dịch Và Mưu Tính
48
Chương 48: 48: Mục Tiêu Mới
49
Chương 49: 49: Khởi Đầu Công Cuộc
50
Chương 50: 50: Tái Ngộ Thoáng Qua
51
Chương 51: 51: Bên Phía Lễ Hội
52
Chương 52: 52: Tâm Trạng Không Tốt
53
Chương 55: 55: Thách Thức
54
Chương 56: 56: Khác Thường
55
Chương 57: 57: Phía Sau Màn
56
Chương 58: 58: Kẻ Xâm Lược
57
Chương 59: 59: Lo Ngại
58
Chương 60: 60: Thay Đổi Nhận Thức
59
Chương 61: 61: Trùng Hợp
60
Chương 62: 62: Lại Một Hôn Ước Nữa
61
Chương 63: 63: Hệ Thống
62
Chương 64: 64: Tàn Bạo
63
Chương 65: 65: Vạch Mặt
64
Chương 66: 66: Mẹ Con Tâm Sự
65
Chương 67: 67: Tập Kích
66
Chương 68: 68: Tự Kéo Việc Vào Thân
67
Chương 69: 69: Lựa Chọn
68
Chương 70: 70: Quái Vật
69
Chương 71: 71: Quái Vật
70
Chương 72: 72: Giải Quyết
71
Chương 73: 73: Ma Cung Albrecht
72
Chương 74: 74: Đào Góc Tường
73
Chương 75: 75: Uỷ Khuất
74
Chương 76: 76: Lựa Chọn
75
Chương 77: 77: Lý Do Để Mạnh Lên
76
Chương 78: 78: Trước Lúc Tái Ngộ
77
Chương 79: 79: Vào Mê Cung
78
Chương 80: 80: Dè Chừng
79
Chương 81: 81: Có Vấn Đề
80
Chương 82: 82: Âm Mưu
81
Chương 83: 83: Không Tìm Đường Chết Sẽ Không Phải Chết
82
Chương 84: 84: Tà Thần
83
Chương 85: 85: Hành Hung
84
Chương 86: 86: Thay Đổi
85
Chương 87: 87: Ứng Cứu
86
Chương 88: 88: Đuổi Kịp
87
Chương 89: 89: Thay Đổi Bất Thường
88
Chương 90: 90: Điên Cuồng
89
Chương 91: 91: Mặt Đối Mặt
90
Chương 92: 92: Đệ Nhị Chương
91
Chương 93: 93: Sieghart Leona
92
Chương 94: 94: Anh Hùng Vương Kiếm
93
Chương 95: 95: Đệ Tam Chương
94
Chương 96: 96: Thất Tội Pháp Điển - Cuồng Lôi
95
Chương 97: 97: Tự Hủy
96
Chương 98: 98: Nơi Xa Lạ
97
Chương 99: 99: Đồng Môn
98
Chương 100: 100: Hành Trình Mới
99
Chương 101: 101: Sát Sinh Chủng
100
Chương 102: 102: Ngục Thú
101
Chương 103: 103: Đổi Hướng
102
Chương 104: 104: Ngoại Truyện - Giấc Mộng Hồi Ức
103
Chương 105: 105: Số Mệnh Màu Đỏ
104
Chương 106: 106: Bất Ngờ
105
Chương 107: 107: Cái Tên Bị Quên Lãng
106
Chương 108: 108: Yên Bình Giả Tạo
107
Chương 109: 109: Đời Người Như Mộng Ảo
108
Chương 110: 110: Bí Mật Của Thiếu Nữ
109
Chương 111: 111: Định Mệnh Dẫn Lối
110
Chương 112: 112: Trao Đổi
111
Chương 113: 113: Hội Hợp
112
Chương 114: 114: Hướng Đi Tiếp Theo
113
Chương 115: 115: Thái Độ Thù Địch
114
Chương 116: 116: Tội Phạm Truy Nã
115
Chương 117: 117: Trò Khỉ
116
Chương 118: 118: Đánh Giá
117
Chương 119: 119: Phiền Phức Theo Sau
118
Chương 120: 120: Tự Chương 1 - Đoạ Nhập Hồng Trần
119
Chương 121: 121: Tự Chương 2 - Thiên Thu Đại Mộng
120
Chương 122: 122: Đối Phó
121
Chương 123: 123: Tự Chui Đầu Vào Rọ
122
Chương 124: 124: Cưỡi Sóng
123
Chương 125: 125: Vô Tận Hải
124
Chương 126: 126: Gặp Lại