Chương 78: Lâu rồi không gặp em (1)

  Cô không nghĩ anh cũng có lúc hành xử bất chấp như thế, cô chợt nhớ ra mình đang đứng trong thang máy nên liền quay người lại nhìn thì thấy cửa thang máy đã đóng lại từ bao giờ, vừa lúc thang máy đã lên đến tầng làm việc của anh và mở cửa ra. Cô nhìn anh đầy trách móc còn anh thì đầy vui vẻ không chút ái ngại.
- Anh vào trước đi, em phải quay lại tầng dưới.
Anh im lặng nắm tay cô bước ra khỏi thang máy đi vào phòng làm việc của anh. Cô bất ngờ kháng cự lại nhưng vẫn vô ích.
    Bước vào căn phòng quyền lực nhất của công ty, nơi có hai gam màu chủ đạo chính là trắng và đen trong rất sang trọng nhưng cũng có chút ảm đạm, trầm lặng như chính tính cách, con người của anh. Lúc này anh mới thả lỏng tay cô ra, cô nhanh chóng rút tay lại, khuôn mặt khó hiểu nhìn anh:
- Sao anh đưa em vào đây? Tới giờ làm việc rồi ?
   Anh ung dung nhìn cô:
- Muốn nói chuyện với em thêm một lát.
   Cô khẽ nhíu mày:
- Không thể để về nhà được sao ?
   Anh bỗng mỉm cười, mỉm cười vì sự ngây ngô của cô:
- Em không hiểu hay đang muốn trêu anh ?
   Cô thật sự ngây người nhìn anh, sự khó hiểu hiện rõ trên mặt cô:
- Em thật sự không hiểu ý anh.
   Đối với chuyện tình cảm xem ra cô ngây ngô hơn anh nghĩ rất nhiều. Anh xoa đầu cô:
- Thường ngày em rất thông minh, nhưng hôm nay em không nhạy bén gì cả.
   Sự ẩn ý của anh khiến cô càng khó chịu vì nãy giờ cô chẳng hiểu gì cả. Cô vừa xoay người đi vừa nói:
- Em phải về phòng làm việc đây.
  Anh vội nắm tay cô kéo lại:
- Anh chưa nói xong, em chưa thể đi.
   Cô có chút bối rối nhìn anh:
- Anh làm em khó hiểu, em không biết rốt cuộc anh đưa em vào đây để nói gì cả. Minh Nim, hôm nay anh sao vậy ? Anh có chuyện gì sao ?
   Anh vòng hai tay ra phía sau lưng cô, ôm lấy vòng eo thon gọn kéo nhẹ cô về phía anh. Theo phản xạ cô đưa hai tay chắn phía trước cơ thể. Cô tròn mắt có chút ngại ngùng nhìn anh. Anh mỉm cười, ánh mắt tình tứ nhìn cô:
- Anh muốn ở gần em thêm một chút.
  Cô mím nhẹ môi đáp:
- Em trễ giờ làm rồi, buông em ra đi.
   Bỗng cô chợt nghĩ lại chuyện lúc nãy liền nói:
- Chẳng phải trong thang máy có camera ?
   Anh hơi nhướng chân mày:
- Đúng vậy. Em cảm thấy có vấn đề gì sao ? 
  Gương mặt cô lập tức lo lắng nhìn anh:
- Vậy lúc nãy...
   Anh liền hiểu được vấn đề cô muốn nói đến, trái ngược hoàn toàn với cô, anh vẫn thản nhiên, vô tư đáp:
- Theo quy định của công ty nếu không có việc gì quan trọng thì chỉ có anh và bộ phận quản lý an ninh của công ty mới có quyền theo dõi camera. Em không cần lo. Mà cho dù người ta thấy thì đã sao ?
   Cô nhìn nét mặt đầy phấn khởi xen lẫn chút "giảo quyệt" của anh mà không tin vào mắt mình. Cô nhíu mày, giọng nói trách móc rất nhỏ nhẹ :
- Anh đúng là quá đáng.
Anh đưa mặt lại gần mặt cô:
- Anh quá đáng chỗ nào ?
Cô ngại ngùng nhìn anh đáp:
- Không biết xấu hổ.
Anh không e dè đáp:
- Sao anh phải xấu hổ ?
Cô thở nhẹ trả lời:
- Anh nhây thật. Mà, em có một chuyện muốn hỏi anh nhưng em sợ anh sẽ nổi giận.
Anh khẽ mỉm cười:
- Trong mắt em anh dễ nổi giận vậy sao chứ ? Em cứ hỏi đi.
Cô ngập ngừng, hỏi một cách chậm rãi:
- Sao mặt anh lại bị thương ?
Anh không chút nghĩ ngợi, trả lời với tinh thần đầy "vẻ vang":
- À, chỉ là vết tích sau cuộc nói chuyện giữa hai người đàn ông.
  Cô không cần suy đoán mà đã biết chắc về câu nói của anh. Cô đáp:
- Anh đánh nhau với anh hai ?
   Anh thẳng thắn gật đầu nhưng có chút đính chính:
- Đúng là đánh, nhưng anh là người bị đánh.
  Thật ra cô rất xót khi thấy anh bị thương nhưng vì mọi chuyện không vui ập đến nên chưa có cơ hội hỏi anh. Cô dịu dàng nói:
- Hôm qua nghe anh hai nói chuyện anh ấy gặp anh và Diễm Chi, em đã đoán được anh ấy là nguyên nhân vết thương của anh. Anh còn đau không ?
Anh được nước làm tới, biểu cảm tỏ ra "nũng nịu" hơn hẳn:
- Em hỏi nên anh mới chợt thấy đau. Em đang quan tâm anh đúng không ?
Cô thấy được sự "xảo trá" trong mắt anh liền đáp:
- Em thuận miệng nên hỏi thôi, anh buông em ra để em còn làm việc.
Anh bỗng hôn nhẹ lên môi cô rồi đáp:
- Được rồi, em làm việc đi, chăm chỉ có thưởng.
  Dứt lời anh buông tay ra khỏi người cô, cô đáp:
- Em đi đây. Gặp anh sau.
   Anh mỉm cười:
- Gặp em sau.
    Cô quay trở lại phòng làm việc của bộ phận, mọi người thấy cô bước vào liền hớn hở đồng thanh nói:
- Chào buổi sáng cô Hadara!
   Cô nở nụ cười gần gũi trông đẹp đến nao lòng:
- Chào tất cả mọi người, mà mọi người đừng gọi tôi là Hadara nghe xa lạ lắm. Gọi tôi là trợ lý Châu được rồi.
   Nghi Viễn mỉm cười:
- Vậy thì theo ý cô, trợ lý Châu.
   Một nhân viên khác cất tiếng:
- Tôi thấy bộ phận làm việc của chúng ta may mắn thật. Giữa một dàn nam nhân lại có duy nhất một mỹ nhân tài giỏi như trợ lý Châu đây.
    Mọi người đồng thanh đáp:
- Đúng đúng. Quả thật rất may mắn.
    Châu Tấn đang ngồi làm việc cũng dừng tay góp vui:
- Tôi nghĩ chúng ta nên ăn mừng. Mừng vì sự may mắn và cả việc chào mừng trợ lý Châu, cũng chính là cô Hadara đã chính thức hợp tác với chúng ta.
    Mọi người hào hứng tỏ ý tán thành, Nghi Viễn cũng vui vẻ nói:
- Hẹn trước không bằng bất ngờ, hay giờ nghỉ trưa hôm nay chúng ta cùng nhau sang nhà hàng bên cạnh làm một bữa hoành tráng ? Trợ lý Châu, cô thấy sao ?
   Mấy chàng trai trong văn phòng phấn khởi nói:
- Ý kiến của tổng giám đốc Kha được đó trợ lý Châu.
- Cô đồng ý nha.
- Giờ nghỉ trưa làm buổi ăn mừng luôn thì vừa đủ thời gian vừa tiện lợi nữa.
Hàng loạt những câu nói gọi mời cô, cô không còn cách nào khác đằng nhẹ nhàng gật đầu mỉm cười:
- Nếu mọi người đã chu đáo như vậy thì tôi không khách sáo nữa.
Nghe cô đồng ý mà cả văn phòng nô nức vui mừng như rẩy hội. Sau đó mọi người nhanh chóng nghiêm túc tập trung vào công việc. Vào giờ nghỉ trưa cả phòng cô như kế hoạch đã định cùng kéo nhanh đến nhà hàng cạnh công ty. Anh quan sát camera để chú ý đến cô liên tục nên đã biết được hành tung của mọi người. Trước đây anh không thường theo dõi camera như thế nhưng từ khi cô vào công ty thì theo dõi camera quan sát đã trở thành thói quen thường ngày của anh. Và duy nhất phòng làm việc của bộ phận nghiên cứu và chế tạo thiết bị điện tử được anh đặc biệt quan tâm.
Vì còn một số báo cáo và hồ sơ cần ký nên anh chưa thể ra ngoài nghỉ trưa. Mọi người và cô đã đến nơi. Họ chọn một bàn ăn tròn rất rộng vì quân số đến gần 20 người. Sau khi thống nhất với nhau về món ăn thì Nghi Viễn bắt đầu gọi món. Trong thời gian chờ đợi các món ăn được đem ra thì họ trò chuyện rôm rả. Các chàng trai được dịp thoát khỏi môi trường làm việc nên cũng bắt đầu bung xoã hơn. Họ không ngần ngại tỏ ý ganh tị với chủ tịch của họ:
- Tôi thấy chủ tịch Noach đã hoàn hảo về ngoại hình lẫn gia cảnh, nay lại cưới được người vợ xinh đẹp tài năng như trợ lý Châu đây thật đáng ngưỡng mộ. Anh em chúng tôi ganh tị thật đó.
   Mọi người tỏ ý tán thành, vài người đã có vợ con vẫn cúi đầu thừa nhận sự tốt số của Minh Nim. Dù không có mặt nhưng anh vẫn được nhắc đến bởi dàn nhân viên vui tính của mình. Cô cũng nở nụ cười đáp:
- Mọi người quá lời rồi, tôi cũng bình thường thôi mà.
   Nghi Viễn trước giờ khá nghiêm túc trước mặt nhân viên, rất hiếm khi giỡn hay khen ai nhưng lần này anh ấy liền đáp:
- Tôi thấy họ nói đúng đấy, không có cô gái bình thường nào làm được những việc xuất sắc như cô cả.
    Châu Tấn vội đưa mắt hóng chuyện nhìn Nghi Viễn, lời nói pha chút đùa vui:
- Kha tổng à, đây là lần đầu từ khi biết anh mà tôi nghe anh khen người khác đấy. Chủ tịch Noach mà nghe được thì nguy to.
    Nghi Viễn vẫn bình thản nhìn sang cô mỉm cười:
- Chủ tịch Noach không phải là người dễ suy nghĩ lung tung như vậy. Đúng không trợ lý Châu ?
   Cô không ngờ mấy nam đồng nghiệp của mình lại vui tính và thích đùa như vậy. Bình thường làm việc trông họ rất tập trung, ảm đạm và rất ngầu. Bây giờ trái ngược hoàn toàn, cô khẽ mỉm cười đáp:
- Đúng vậy, anh ấy không nghĩ ngợi lung tung đâu.
   Nghe vậy Nghi Viễn liền quay sang Châu Tấn:
- Nghe rõ chưa phó tổng giám đốc.
Bỗng một tiếng nói cất lên, một tiếng nói rất quen thuộc đối với cô:
- Him Lam!
Cô bất ngờ xoay người ra phía sau nhìn về hướng phát ra giọng nói, mọi người cũng nghe vậy lập tức nhìn xem chủ nhân giọng nói ấy là ai. Cô bất ngờ khi thấy hình dáng vô cùng thân thuộc đang đứng trước mắt. Cô lập tức đứng dậy rời khỏi ghế. Chàng trai đó cũng nhanh chóng bước gần về phía cô. Trong lúc cô đang ngỡ ngàng vì bất ngờ thì anh ấy cất giọng:
- Lâu rồi không gặp em.
  Cô chưa kịp trả lời thì anh ấy đã không chần chừng ôm chằm lấy cô đầy thắm thiết. Mọi người há hốc mồm ra nhìn, vài giây sau một vài người thốt lên:
- Tôi nhận ra anh ấy, anh ấy chính là ca sĩ Bạch Dư Phong!
Những ánh mắt trong nhà hàng cũng bắt đầu đổ dồn về phía họ, nhìn chằm chằm vào nơi đang có sự hiện diện của người nổi tiếng.
Bỗng ánh mắt của Châu Tấn hoang mang, giọng nói của anh ta vang lên trong sự ấp úng:
- Chủ, chủ tịch Noach...

Chapter
1 Chương 1: Từ đầu giả dối
2 Chương 2: Mưu mô xảo trá
3 Chương 3: Vu Khống
4 Chương 4: Xót xa
5 Chương 5: Người thay thế hôn ước
6 Chương 6: Hôn nhân từ duyên phận hay sự hiểu lầm?
7 Chương 7: Hất hủi đêm tân hôn
8 Chương 8: Vỡ tan
9 Chương 9: Trách mắng
10 Chương 10: Lo lắng
11 Chương 11: Miễn cưỡng
12 Chương 12: Hình phạt
13 Chương 13: Mệt mỏi
14 Chương 14: Không lý lẽ
15 Chương 15: Anh chồng
16 Chương 16: Trải lòng
17 Chương 17: Say để quên (1)
18 Chương 18: Say để quên (2)
19 Chương 19: Quậy phá
20 Chương 20: Hành hạ
21 Chương 21: Hình phạt vô tâm
22 Chương 22: Luôn là lời biện minh
23 Chương 23: Bất đắc dĩ - Tự trấn an
24 Chương 24: Khó hiểu
25 Chương 25: Bữa cơm gia đình
26 Chương 26: Món quà xa xưa
27 Chương 27: Những điều chưa biết về em
28 Chương 28: Để em đưa chị đi
29 Chương 29: Đi cùng Chí Kiên
30 Chương 30: Em luôn xấu xa trong mắt anh ?
31 Chương 31: Quần áo của anh
32 Chương 32: "Lỡ" đọc tin nhắn
33 Chương 33: Tìm hiểu "Học trưởng"
34 Chương 34: Cùng đến Đại học Vincent (1)
35 Chương 35: Cùng đến đại học Vincent (2)
36 Chương 36: Bạn anh thầy em
37 Chương 37: Mỹ nữ dương cầm (1)
38 Chương 38: Mỹ nữ dương cầm (2)
39 Chương 39: Tiếng đàn...đứt quãng
40 Chương 40: Bi kịch quá khứ
41 Chương 41: Đừng cố ghìm nước mắt
42 Chương 42: Thương hại ? - Món quà!
43 Chương 43: Nhẫn cưới 💍?
44 Chương 44: Tuần trăng mật ở White Beach (1)
45 Chương 45: Tuần trăng mật ở White Beach (2)
46 Chương 46: "Giường" hay "Sàn" ?
47 Chương 47: Không thể kiểm soát
48 Chương 48: Bơ vơ một mình
49 Chương 49: Môi chạm môi
50 Chương 50: Bên cạnh nhau liệu có ấm êm ?
51 Chương 51: Cô ta - Cô bạn
52 Chương 52: Hôn ai ? Ai hôn ?
53 Chương 53: Gã tình nhân
54 Chương 54: Tôi không phải là nụ hôn đầu của cô?
55 Chương 55: Bạch Dư Phong
56 Chương 56: Tôi sẽ là sếp của cô
57 Chương 57: Trợ Lý Châu (1)
58 Chương 58: Trợ lý Châu (2) - Kinh nghiệm của cô đến đâu ?
59 Chương 59: Vì sao cô biết?
60 Chương 60: Hadara (Người cộng sự) (1)
61 Chương 61: Hadara (2) - Cô là ai ? Ai là cô ?
62 Chương 62: Lộ diện (1)
63 Chương 63: Lộ diện (2)
64 Chương 64: Mù quáng đến ngu ngốc ?
65 Chương 65: Quay về đúng vị trí ban đầu
66 Chương 66: Tất cả là ảo tưởng
67 Chương 67: Giải bày
68 Chương 68: Vẫn một lòng
69 Chương 69: Mặt nạ xảo quyệt
70 Chương 70: Lật mặt (1)
71 Chương 71: Lật mặt (2)
72 Chương 72: Giới hạn
73 Chương 73: Em nghĩ em là ai ?
74 Chương 74: Ánh mắt dõi theo ánh mắt
75 Chương 75: Bây giờ đã khác
76 Chương 76: Giây phút bình yên
77 Chương 77: Ngang ngược
78 Chương 78: Lâu rồi không gặp em (1)
79 Chương 79: Lâu rồi không gặp em (2)
80 Chương 80: Âm thầm quan tâm
81 Chương 81: Thanh mai trúc mã
82 Chương 82: Ngủ ngon
83 Chương 83: ATM
84 Chương 84: Gặp mặt
85 Chương 85: Vô số lời tỏ tình
86 Chương 86: Vô số lời tỏ tình (2)
87 Chương 87: Vô số lời tỏ tình (3)
88 Chương 88: Càng xem càng cuốn
89 Chương 89: Clip ngọt ngào
90 Chương 90: Đại gia ngầm
91 Chương 91: Mê mẩn
92 Chương 92: Tức tối
93 Chương 93: Cuồng si
94 Chương 94: Tâm sự
95 Chương 95: Mất tích
96 Chương 96: Giải cứu (1)
97 Chương 97: Giải cứu (2)
98 Chương 98: Giải cứu (3)
99 Chương 99: Giải cứu (4) - Bi kịch ập đến
100 Chương 100: Đau thương
101 Chương 101: Tình cảm đặc biệt
102 Chương 102: Không thể kiềm nén
103 Chương 103: Mất mát năm ấy
104 Chương 104: Sức sống trở lại
105 Chương 105: Không phải là mơ
106 Chương 106: (END): Mãi mãi không rời xa
Chapter

Updated 106 Episodes

1
Chương 1: Từ đầu giả dối
2
Chương 2: Mưu mô xảo trá
3
Chương 3: Vu Khống
4
Chương 4: Xót xa
5
Chương 5: Người thay thế hôn ước
6
Chương 6: Hôn nhân từ duyên phận hay sự hiểu lầm?
7
Chương 7: Hất hủi đêm tân hôn
8
Chương 8: Vỡ tan
9
Chương 9: Trách mắng
10
Chương 10: Lo lắng
11
Chương 11: Miễn cưỡng
12
Chương 12: Hình phạt
13
Chương 13: Mệt mỏi
14
Chương 14: Không lý lẽ
15
Chương 15: Anh chồng
16
Chương 16: Trải lòng
17
Chương 17: Say để quên (1)
18
Chương 18: Say để quên (2)
19
Chương 19: Quậy phá
20
Chương 20: Hành hạ
21
Chương 21: Hình phạt vô tâm
22
Chương 22: Luôn là lời biện minh
23
Chương 23: Bất đắc dĩ - Tự trấn an
24
Chương 24: Khó hiểu
25
Chương 25: Bữa cơm gia đình
26
Chương 26: Món quà xa xưa
27
Chương 27: Những điều chưa biết về em
28
Chương 28: Để em đưa chị đi
29
Chương 29: Đi cùng Chí Kiên
30
Chương 30: Em luôn xấu xa trong mắt anh ?
31
Chương 31: Quần áo của anh
32
Chương 32: "Lỡ" đọc tin nhắn
33
Chương 33: Tìm hiểu "Học trưởng"
34
Chương 34: Cùng đến Đại học Vincent (1)
35
Chương 35: Cùng đến đại học Vincent (2)
36
Chương 36: Bạn anh thầy em
37
Chương 37: Mỹ nữ dương cầm (1)
38
Chương 38: Mỹ nữ dương cầm (2)
39
Chương 39: Tiếng đàn...đứt quãng
40
Chương 40: Bi kịch quá khứ
41
Chương 41: Đừng cố ghìm nước mắt
42
Chương 42: Thương hại ? - Món quà!
43
Chương 43: Nhẫn cưới 💍?
44
Chương 44: Tuần trăng mật ở White Beach (1)
45
Chương 45: Tuần trăng mật ở White Beach (2)
46
Chương 46: "Giường" hay "Sàn" ?
47
Chương 47: Không thể kiểm soát
48
Chương 48: Bơ vơ một mình
49
Chương 49: Môi chạm môi
50
Chương 50: Bên cạnh nhau liệu có ấm êm ?
51
Chương 51: Cô ta - Cô bạn
52
Chương 52: Hôn ai ? Ai hôn ?
53
Chương 53: Gã tình nhân
54
Chương 54: Tôi không phải là nụ hôn đầu của cô?
55
Chương 55: Bạch Dư Phong
56
Chương 56: Tôi sẽ là sếp của cô
57
Chương 57: Trợ Lý Châu (1)
58
Chương 58: Trợ lý Châu (2) - Kinh nghiệm của cô đến đâu ?
59
Chương 59: Vì sao cô biết?
60
Chương 60: Hadara (Người cộng sự) (1)
61
Chương 61: Hadara (2) - Cô là ai ? Ai là cô ?
62
Chương 62: Lộ diện (1)
63
Chương 63: Lộ diện (2)
64
Chương 64: Mù quáng đến ngu ngốc ?
65
Chương 65: Quay về đúng vị trí ban đầu
66
Chương 66: Tất cả là ảo tưởng
67
Chương 67: Giải bày
68
Chương 68: Vẫn một lòng
69
Chương 69: Mặt nạ xảo quyệt
70
Chương 70: Lật mặt (1)
71
Chương 71: Lật mặt (2)
72
Chương 72: Giới hạn
73
Chương 73: Em nghĩ em là ai ?
74
Chương 74: Ánh mắt dõi theo ánh mắt
75
Chương 75: Bây giờ đã khác
76
Chương 76: Giây phút bình yên
77
Chương 77: Ngang ngược
78
Chương 78: Lâu rồi không gặp em (1)
79
Chương 79: Lâu rồi không gặp em (2)
80
Chương 80: Âm thầm quan tâm
81
Chương 81: Thanh mai trúc mã
82
Chương 82: Ngủ ngon
83
Chương 83: ATM
84
Chương 84: Gặp mặt
85
Chương 85: Vô số lời tỏ tình
86
Chương 86: Vô số lời tỏ tình (2)
87
Chương 87: Vô số lời tỏ tình (3)
88
Chương 88: Càng xem càng cuốn
89
Chương 89: Clip ngọt ngào
90
Chương 90: Đại gia ngầm
91
Chương 91: Mê mẩn
92
Chương 92: Tức tối
93
Chương 93: Cuồng si
94
Chương 94: Tâm sự
95
Chương 95: Mất tích
96
Chương 96: Giải cứu (1)
97
Chương 97: Giải cứu (2)
98
Chương 98: Giải cứu (3)
99
Chương 99: Giải cứu (4) - Bi kịch ập đến
100
Chương 100: Đau thương
101
Chương 101: Tình cảm đặc biệt
102
Chương 102: Không thể kiềm nén
103
Chương 103: Mất mát năm ấy
104
Chương 104: Sức sống trở lại
105
Chương 105: Không phải là mơ
106
Chương 106: (END): Mãi mãi không rời xa