Chương 76: Thiên Tuyết tìm đến

Trong phòng, một nữ tử xinh đẹp rúc vào trong lòng Lý Hạo Thịnh, “Điện hạ, chúng ta đây nên làm gì tiếp nữa?”

Lý Hạo Thịnh thở dài một tiếng, “Ai có thể nghĩ đến khi Thái Khang đế quyết định, thế nhưng còn nhớ đối phương là một thiếu nữ vô tội. Thôi, ta tình nguyện tổn thương mình một trăm lần, cũng không muốn tổn thương ngươi mảy may. Ngày mai ta liền đi tìm ngoại công, không đưa ngươi vào cung nữa.”

Nữ tử cả kinh, bỗng dưng ngẩng đầu lên, “Nhưng mà như thế, ba năm cố gắng chẳng phải là uổng phí?”

Lý Hạo Thịnh cười khổ một tiếng, “Uổng phí liền uổng phí, có thể qua lần này, ta rốt cuộc không còn cơ hội nhòm ngó đế vị. Nhưng chỉ cần ngươi không sao, không có đế vị lại như thế nào?”

Ngụy thị vội vàng lắc đầu, “Không, điện hạ, nô gia có đức gì tài gì, lại được điện hạ đối đãi như vậy. Không phải bắn một tên thôi sao? Nô gia ở Dịch Đình tội thống khổ tuyệt vọng gấp mười cũng đã chịu qua, sao sẽ sợ hãi một tên này. Huống hồ một tên này là điện hạ bắn, điện hạ dù cho bắn chết nô gia, nô gia cũng vui vẻ chịu đựng.”

Lý Hạo Thịnh nghe vậy nhất thời lộ ra biểu tình đau lòng lại thương tiếc, “Gia Viện, bảo bối của ta, mấy năm nay, thật là khổ cho ngươi.”

Ngụy thị lắc đầu, “Một chút cũng không khổ, có thể chờ được điện hạ chân thành đáp lại, Gia Viện một chút cũng không khổ.”

Lý Hạo Thịnh một lần nữa kéo Ngụy thị vào trong lòng, liền ở nơi Ngụy thị nhìn không thấy, biểu tình vốn đầy mặt thương tiếc kia nhất thời một mảnh hờ hững.

Nữ nhân chính là như vậy, dục cự còn nghênh.

Càng nghĩ vì các nàng, các nàng liền càng không ngừng hiến dâng. A, thật là đồ ngốc.

Ban đầu kế hoạch của họ chu đáo, nói dối thôn trang cạnh Kinh thành có thân thể thích hợp với “Quỷ Hồn” của Thánh Đức hoàng hậu, Ngụy thị sẽ giả thành thiếu nữ, ở trước mặt Thái Khang đế ngất xỉu mấy ngày, khi tỉnh lại liền biến thành “Thánh Đức hoàng hậu”.

Hiện tại Thái Khang đế nếu không muốn giết “Thiếu nữ”, vậy nhi tử hiếu thuận hắn đây liền đành phải hỗ trợ.

Chỉ cần hắn bắn trúng “Thiếu nữ”, thuận thế mang về. Đến lúc đó Khâm Thiên Giám cùng đồng hành sẽ hợp thời nhắc nhở Thái Khang đế “Thiếu nữ” chính là đồ chứa.

“Thiếu nữ” sắp chết, đến lúc đó Thái Khang đế cũng sẽ không phản đối phương pháp Tá Thi Hoàn Hồn.

“Thiếu nữ” một giấc tỉnh lại, dĩ nhiên biến thành “Thánh Đức hoàng hậu” khuynh quốc khuynh thành, mà Thái Khang đế quen thuộc vạn phần kia. Liền ngay cả lí do hắn cũng đã giúp Thái Khang đế nghĩ xong, Thái Khang đế nhân thiện, thấy thiếu nữ nghèo khổ không nơi nương tựa, liền mang về trong cung tĩnh dưỡng, lâu ngày sinh tình, liền giữ ở bên người.

Như thế, Thái Khang đế xem ra cũng chỉ có Khâm Thiên Giám cùng chính hắn còn có “Thánh Đức hoàng hậu” biết “Thiếu nữ” là “Thánh Đức hoàng hậu” tá thi hoàn hồn, thế nhân đều không biết.

Thái Khang đế vì bảo vệ Thánh Đức hoàng hậu, nhất định sẽ không báo chuyện tá thi hoàn hồn cho người của ông ta.

Như vậy việc này liền sẽ không có người bên ngoài biết, lúc khống chế Thái Khang đế sẽ càng thêm tiện lợi.

Trong phủ Thái công, Hứa Từ bồi lão thái công hàn huyên một ngày, liền tính ngủ một giấc. Đầu năm nay, lão nhân gia ngủ càng ngày càng ít, dậy cũng càng ngày càng sớm. Bầu trời còn chưa sáng, liền gọi cậu dậy, nhất định phải đốc xúc cậu dậy ngồi trung bình tấn buổi sớm.

Từ khi Thái công biết cậu suýt nữa gặp nạn, cậu trở về đã nhiều ngày là ngày ngày bị ép tập võ. Lão thái công ân cần dạy bảo, mỗi ngày đem những lời như là “Ai bảo ngươi bình thường không cùng Tử Nhàn hảo hảo học võ”, “Ngươi nhìn Tử Nhàn người ta, ngươi lại nhìn xem ngươi! Thật không biết hai người các ngươi đến cùng ai là nam nhi” “Nhan Tứ cũng mạnh hơn ngươi!” treo ở bên miệng, muốn đào tạo cậu thành võ tướng một đời mới bỏ qua.

Hứa Từ khóc không ra nước mắt, sống một ngày bằng một năm.

Hôm nay thật vất vả ứng phó Thái công gia gia, cậu vừa muốn tính đi ngủ nướng, liền nghe được hạ nhân thông truyền, nói ngoài cửa có một nữ tử tìm.

Hứa Từ nhìn mặt trời vừa mới dâng lên, trong lòng buồn bực: nữ nhân từ đâu đến tìm tới cửa.

Nhưng buồn bực cũng chỉ là buồn bực, cậu vẫn đi mở cửa.

Không nhìn thấy thì không sao, vừa nhìn thấy Hứa Từ thiếu chút nữa rớt cằm.

Người tới không phải người khác, chính là Lạc Thiên Tuyết nam mặc đồ nữ!

Chỉ thấy Lạc Thiên Tuyết một thân quần áo màu tím nhạt, váy dài giãn ra, đi đường càng là lay động quyến rũ, liền đọ được với nữ nhân.

Hứa Từ nuốt một ngụm nước miếng, nhanh chóng kéo “nữ nhân” phô trương lả lơi này vào trong phủ.

“Ngươi sao lại mặc nữ trang đến đây?” Đóng cửa lại, Hứa Từ kéo Lạc Thiên Tuyết qua một bên, nhìn y từ trên xuống dưới.

“Sát thủ mà Vũ Văn Thiên Thành phái tới cực kỳ làm ta phiền lòng, tuy rằng không chết người, nhưng ùn ùn tập kích cũng làm ta có chút ăn không tiêu. Đơn giản vì né tránh đuổi giết, ta liền nam mặc đồ nữ, một đường lên Bắc, lúc này mới có thể sớm đuổi tới.”

Hứa Từ đánh giá Lạc Thiên Tuyết trang điểm như vậy, quyến rũ động lòng người, đã có bộ dáng khi kiếp trước mới gặp.

Cậu vuốt cằm, không khỏi trêu ghẹo nói, “Chính ngươi lớn lên đẹp như vậy, không bằng cưới một ít nữ tử giả nam hài tử, mới có thể bù đắp Âm Dương. Bằng không nếu ngươi cưới một nữ tử yêu đẹp, nàng mỗi ngày nhìn thấy dung mạo của ngươi, chẳng phải là tự ti chết.”

Lạc Thiên Tuyết nghe vậy cười ha ha, “Hứa Tiển Mã thật là vì ta suy nghĩ, nhưng lời ngươi nói, ta cũng nhớ kỹ. Nếu thật sự có thể gặp được người giả tiểu tử tâm địa hiệp nghĩa, muốn lại ngại gì.”

“Ta nói đùa, ngươi đừng có làm thật.” Hứa Từ nhún nhún vai, vươn ra ngón trỏ chỉ chỉ phía trước, “Đi, ta mang ngươi đến phòng khách dàn xếp trước.”

Hai người đi một hồi, liền đến tây sương phòng.

Bọn họ vừa bước vào trong phòng, Lạc Thiên Tuyết nhanh chóng đóng lại cửa phòng, thu hồi khuôn mặt tươi cười khi một đường đi tới, “Chuyện ngươi bảo ta làm đã thất bại.”

Hứa Từ rùng mình, “Hứa Tử Dĩnh chạy?”

“Chỉ có nàng là hoàn hảo, khi ta đuổi tới, người của Vũ Văn Thiên Thành đã sớm đến.” Lạc Thiên Tuyết nhíu mi, “Ta đứng ở trên cành cây xa xa, đối thoại giữa họ nghe không rõ ràng, chỉ là ta cảm thấy bọn họ hẳn là đạt thành hiệp nghị nào đó.”

“Lúc ta đến Hứa Tử Dĩnh đang muốn cùng người của Vũ Văn Thiên Thành rời đi, chỉ sợ không còn cơ hội, ta liền ra tay. Nhưng không có chuẩn bị hoàn toàn, vẫn thất thủ, ta chỉ chọc mù hai mắt Hứa Tử Dĩnh.”

“Có thu hoạch là được, ” Hứa Từ cũng không có trách gì y, chung quy Lạc Thiên Tuyết đã tận lực. Trước khi bọn họ trở về Diệu quốc, cậu một mình tìm Lạc Thiên Tuyết.

Bởi vì đoạn đường Kim quốc đến kinh đô Diệu quốc, trên đường sẽ cách Nam Cương rất gần, cho nên cậu liền kính nhờ Lạc Thiên Tuyết một việc, xin y đến tộc Vu Thần ở Nam Cương xem xem.

Có người tên là Hứa Tử Dĩnh cùng Lâm thị hay không, nếu có, tận lực giết Hứa Tử Dĩnh. Như thế Lạc Thiên Tuyết liền cùng bọn họ tách ra hành động, cho đến hôm nay liền hợp lại.

Cậu cũng không muốn cho thái tử điện hạ biết việc này, chỉ nghĩ cậu không muốn để thái tử điện hạ biết bộ mặt thật của cậu.

Trong cảm nhận của thái tử điện hạ, Hứa Từ cậu luôn là thiếu niên đơn thuần ngây thơ trí tuệ, không thấy qua bóng tối gì cả. Nếu một khi để thái tử biết mình cũng không tốt đẹp như tưởng tượng trong cảm nhận của hắn, thật không biết thái tử điện hạ đến lúc đó sẽ có phản ứng gì.

“Đúng rồi, ngươi ở tộc Vu Thần có nhìn thấy một phụ nữ trung niên có năm phần giống Hứa Tử Dĩnh hay không?” Nhớ tới còn có một Lâm thị, Hứa Từ lại hỏi một câu.

“Thấy, chỉ là tình cảnh của người này chỉ sợ không phải quá tốt.” Nhớ lại một chút, Lạc Thiên Tuyết đáp.

“Bà ta làm sao?”

“Bà ta bị trưởng lão thứ mười hai của tộc Vu Thần coi trọng, thành nữ thần hầu hạ trưởng lão thứ mười hai.”

“Thần nữ?”

“Tộc Vu Thần tự nhận là người truyền đạt của thần tiên trên trời, bọn họ thờ phụng Thiên Thần đồng thời, cũng hi vọng từ Thiên Thần có được phù hộ cùng chúc phúc. Hứa Tử Dĩnh ở Vu Thần tộc triển lãm thực lực phong cách riêng, làm tộc Vu Thần thán phục không thôi, tôn sùng là Thánh Nữ thần thánh không thể xâm phạm. Mà Lâm thị sinh ra hài tử có được thiên phú như vậy, thì được cho là sứ giả của thần.”

“Bọn họ tôn sùng Lâm thị là nữ thần, muốn từ trên người Lâm thị có được chúc phúc, mà bọn họ cho rằng, phương pháp có được chúc phúc mạnh mẽ mà trực tiếp nhất, liền là thông qua làm tình.”

Hứa Từ giật mình, “Ngươi là nói… Lâm thị muốn cùng trưởng lão thứ mười hai…”

“Đúng, hơn nữa gần như là mỗi ngày không gián đoạn.”

“Hứa Tử Dĩnh liền không có phản đối, cứu mẫu thân của nàng sao?”

Lạc Thiên Tuyết thở dài, “Sau đó ta hỏi thăm, Hứa Tử Dĩnh căn bản mặc kệ mẫu thân của nàng, chỉ đưa bà ta đến đó, ném cho tộc Vu Thần sau đó cả ngày trốn trong lều trại không biết đang nghiên cứu cái gì.”

Hứa Từ đạo: “Khẳng định không phải nghiên cứu thứ gì tốt đẹp là được. Chỉ là không nghĩ tới, Hứa Tử Dĩnh cư nhiên lạnh lùng vô tình đến loại trình độ này, Lâm thị tốt xấu cũng nuôi nàng nhiều năm.”

Lạc Thiên Tuyết vỗ vỗ bả vai Hứa Từ, “Ác nhân tự có ác nhân ma, chuyện của Hứa phủ các ngươi lúc trước ta cũng có nghe thấy, đây chính là ứng với câu châm ngôn. Thiện hữu thiện báo, không đúng không báo thời gian chưa tới.”

Nghĩ đến gì, Hứa Từ lại nói, “Đúng rồi, nếu ngươi đến đây, ta còn có một việc muốn phiền ngươi. Chuyện này cũng có chút phiền phức cùng nguy hiểm, khinh công của ngươi tốt nhất, cũng chỉ có ngươi mới có thể.”

Lạc Thiên Tuyết vỗ ngực, “Chuyện ngươi nói lúc trước ta thất bại, lần này nói thế nào cũng phải thành công một lần. Ngươi lại nói, ta nhất định có thể vì ngươi hoàn thành, muốn làm gì?”

“Không làm gì, ” Hứa Từ hắc hắc một chút, chà chà tay, “Chỉ là đi hoàng cung giúp ta điều tra vài thứ, về chút chuyện của Hoàng Thượng cùng một Quỷ Hồn.”

Hôm ngày thi hương, cuối thu khí sảng, cảnh sắc tươi đẹp, chính là thời điểm tốt thích hợp săn thú.

Trong bãi săn bọn thái giám đã sớm liền vây dã thú ở giữa từ bốn phía, chỉ còn chờ Thái Khang hoàng đế cùng các vị hoàng tử, thần tử mở bản lĩnh, thắng lợi trở về.

Hứa Từ cũng ở trong sắp xếp nhận lời mời, phi tử hậu cùng đến, còn có Hoa phi nương nương cùng mẫu phi của Lý Hạo Thịnh Lệ phi nương nương.

Hai vị phi tử cũng không đi ra, chỉ là canh giữ trong lều trại của mình, chờ đến cuối cùng nếm thử đồ rừng tươi mới vừa đánh được.

Quân thần khác biệt, thái tử điện hạ bây giờ vẫn ở trong các hoàng tử. Hắn hôm nay mặc một thân áo lông hồ, tóc cột lên cao cao, mày kiếm bay xéo nhập tấn, anh khí cao ngất, không giận mà uy.

Nhìn thái tử điện hạ oai hùng hiên ngang, khí khái bừng bừng như thế, Hứa Từ không khỏi thu không được ánh mắt, nhìn tới chỗ hắn thêm vài lần. Cảm nhận được tầm mắt đến từ Hứa Từ, Lý Hạo Sâm quay đầu cười tươi với cậu, giơ giơ lên trường cung trong tay, ý tứ là để cho cậu nhìn.

Hứa Từ nhướn mi trừng lại, trộm nâng nâng nắm tay.

Hai người thật sự lớn mật, trước mắt bao người, thế nhưng liền dám lén tề mi lộng nhãn, mi mục đưa tình.

May mắn trong lòng mọi người đều muốn nhanh chóng xuất phát đánh được thu hoạch tốt, mới không có người chú ý tới họ.

Chapter
1 Chương 1: Lang đang bỏ tù
2 Chương 2: Thời gian đẹp nhất
3 Chương 3: Phiên ngoại — Lịch sử phong lưu của Hứa phụ
4 Chương 4: Thái tử điện hạ
5 Chương 5: Thái tử bôi thuốc
6 Chương 6: Vả mặt Tử Nhai
7 Chương 7: Vả mặt Lâm thị
8 Chương 8: Khiển trách hai người
9 Chương 9: Thưởng mai gặp âm mưu
10 Chương 10: Tử Nhàn trở về
11 Chương 11: Phiên ngoại — Cuộc đời của Hứa Tử Nhàn
12 Chương 12: Kết cục của Ngụy tài tử
13 Chương 13: Một sân diễn của năm tên côn đồ
14 Chương 14: Thu mua lòng người
15 Chương 15: Đại yến quần thần
16 Chương 16: Hứa Từ dự tiệc
17 Chương 17: Thái tử thỉnh lệnh
18 Chương 18: Nỗi buồn ly biệt
19 Chương 19: Vương thị hưu phu
20 Chương 20: Năm năm sau
21 Chương 21: Trả lại ấn soái
22 Chương 22: Thái tử Tiển Mã
23 Chương 23: Trong suối nước lạnh
24 Chương 24: Bắt đầu Đông tuần
25 Chương 25: Tiến vào Dương Châu
26 Chương 26: Tú cầu chọn rể
27 Chương 27: Thái tử cứu mạng
28 Chương 28: Dậy tình động lòng
29 Chương 29: Ngựa gầy Dương Châu
30 Chương 30: Thái tử tâm động
31 Chương 31: Hộ sủng cuồng ma
32 Chương 32: PN — Cuộc đời của Nguyên đế
33 Chương 33: Lâm tử bị thương
34 Chương 34: Nhớ lại kiếp trước
35 Chương 35: Biểu lộ thân phận
36 Chương 36: Ngày thi đấu
37 Chương 37: Mật thám Nguyệt quốc
38 Chương 38: Ngủ cùng tháp
39 Chương 39: Tắm rửa thay quần áo
40 Chương 40: Tâm tư trên giường
41 Chương 41: Triệt quản cuồng ma
42 Chương 42: Công khai thân phận
43 Chương 43: Vả mặt mọi người
44 Chương 44: Sáng tỏ mật thám
45 Chương 45: Áp giải về kinh
46 Chương 46: Làm chủ sau màn
47 Chương 47: Hồi ức Thái Khang
48 Chương 48: Kết cục của Hứa phủ
49 Chương 49: Vương phi tự sát
50 Chương 50: Thái tử tới chơi
51 Chương 51: Buổi trưa thích ý
52 Chương 52: Âm mưu của Tứ tử
53 Chương 53: Nữ Đế Kim quốc
54 Chương 54: Tiểu Từ bị đùa giỡn
55 Chương 55: Hứa Từ thổ lộ
56 Chương 56: Thái tử thổ lộ
57 Chương 57: Bí mật của Nữ Đế
58 Chương 58: Một tấm thiệp mời
59 Chương 59: Đi sứ Kim quốc
60 Chương 60: Lợi thế của Nguyệt quốc
61 Chương 61: Nữ Đế đáp lời
62 Chương 62: Muốn sính lễ
63 Chương 63: Phu phu Hạo Từ
64 Chương 64: Cứu Lạc Thiên Tuyết
65 Chương 65: Hoàng tử Kim quốc
66 Chương 66: Thái tử không bình thường
67 Chương 67: Hứa Từ xuống bếp
68 Chương 68: Sài lang hổ báo
69 Chương 69: Hứa Từ gặp nạn
70 Chương 70: Phát hiện Hứa Từ
71 Chương 71: Thái tử tới cứu
72 Chương 72: Thân phận Vũ Văn
73 Chương 73: Giống như con chó
74 Chương 74: Trở về Diệu quốc
75 Chương 75: Tá thi hoàn hồn
76 Chương 76: Thiên Tuyết tìm đến
77 Chương 77: Ngộ sát Ngụy thị
78 Chương 78: Nguy cơ của Tiểu Từ
79 Chương 79: Hóa giải nguy cơ
80 Chương 80: Hứa Từ trưởng thành
81 Chương 81: Cái chết của Tử Nhai
82 Chương 82: Hung thủ là ai
83 Chương 83: Đại yến ngày mồng tám tháng chạp
84 Chương 84: Thái tử cầu thân
85 Chương 85: Hứa Từ đi Kim quốc
86 Chương 86: Tới Kim quốc
87 Chương 87: Yết kiến Nữ Đế
88 Chương 88: Thuyết phục Nữ Đế
89 Chương 89: Nữ Đế quyết định
90 Chương 90: Gặp lại thái tử
91 Chương 91: Cái chết của Tử Dĩnh
92 Chương 92: Đại hôn của thái tử
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Lang đang bỏ tù
2
Chương 2: Thời gian đẹp nhất
3
Chương 3: Phiên ngoại — Lịch sử phong lưu của Hứa phụ
4
Chương 4: Thái tử điện hạ
5
Chương 5: Thái tử bôi thuốc
6
Chương 6: Vả mặt Tử Nhai
7
Chương 7: Vả mặt Lâm thị
8
Chương 8: Khiển trách hai người
9
Chương 9: Thưởng mai gặp âm mưu
10
Chương 10: Tử Nhàn trở về
11
Chương 11: Phiên ngoại — Cuộc đời của Hứa Tử Nhàn
12
Chương 12: Kết cục của Ngụy tài tử
13
Chương 13: Một sân diễn của năm tên côn đồ
14
Chương 14: Thu mua lòng người
15
Chương 15: Đại yến quần thần
16
Chương 16: Hứa Từ dự tiệc
17
Chương 17: Thái tử thỉnh lệnh
18
Chương 18: Nỗi buồn ly biệt
19
Chương 19: Vương thị hưu phu
20
Chương 20: Năm năm sau
21
Chương 21: Trả lại ấn soái
22
Chương 22: Thái tử Tiển Mã
23
Chương 23: Trong suối nước lạnh
24
Chương 24: Bắt đầu Đông tuần
25
Chương 25: Tiến vào Dương Châu
26
Chương 26: Tú cầu chọn rể
27
Chương 27: Thái tử cứu mạng
28
Chương 28: Dậy tình động lòng
29
Chương 29: Ngựa gầy Dương Châu
30
Chương 30: Thái tử tâm động
31
Chương 31: Hộ sủng cuồng ma
32
Chương 32: PN — Cuộc đời của Nguyên đế
33
Chương 33: Lâm tử bị thương
34
Chương 34: Nhớ lại kiếp trước
35
Chương 35: Biểu lộ thân phận
36
Chương 36: Ngày thi đấu
37
Chương 37: Mật thám Nguyệt quốc
38
Chương 38: Ngủ cùng tháp
39
Chương 39: Tắm rửa thay quần áo
40
Chương 40: Tâm tư trên giường
41
Chương 41: Triệt quản cuồng ma
42
Chương 42: Công khai thân phận
43
Chương 43: Vả mặt mọi người
44
Chương 44: Sáng tỏ mật thám
45
Chương 45: Áp giải về kinh
46
Chương 46: Làm chủ sau màn
47
Chương 47: Hồi ức Thái Khang
48
Chương 48: Kết cục của Hứa phủ
49
Chương 49: Vương phi tự sát
50
Chương 50: Thái tử tới chơi
51
Chương 51: Buổi trưa thích ý
52
Chương 52: Âm mưu của Tứ tử
53
Chương 53: Nữ Đế Kim quốc
54
Chương 54: Tiểu Từ bị đùa giỡn
55
Chương 55: Hứa Từ thổ lộ
56
Chương 56: Thái tử thổ lộ
57
Chương 57: Bí mật của Nữ Đế
58
Chương 58: Một tấm thiệp mời
59
Chương 59: Đi sứ Kim quốc
60
Chương 60: Lợi thế của Nguyệt quốc
61
Chương 61: Nữ Đế đáp lời
62
Chương 62: Muốn sính lễ
63
Chương 63: Phu phu Hạo Từ
64
Chương 64: Cứu Lạc Thiên Tuyết
65
Chương 65: Hoàng tử Kim quốc
66
Chương 66: Thái tử không bình thường
67
Chương 67: Hứa Từ xuống bếp
68
Chương 68: Sài lang hổ báo
69
Chương 69: Hứa Từ gặp nạn
70
Chương 70: Phát hiện Hứa Từ
71
Chương 71: Thái tử tới cứu
72
Chương 72: Thân phận Vũ Văn
73
Chương 73: Giống như con chó
74
Chương 74: Trở về Diệu quốc
75
Chương 75: Tá thi hoàn hồn
76
Chương 76: Thiên Tuyết tìm đến
77
Chương 77: Ngộ sát Ngụy thị
78
Chương 78: Nguy cơ của Tiểu Từ
79
Chương 79: Hóa giải nguy cơ
80
Chương 80: Hứa Từ trưởng thành
81
Chương 81: Cái chết của Tử Nhai
82
Chương 82: Hung thủ là ai
83
Chương 83: Đại yến ngày mồng tám tháng chạp
84
Chương 84: Thái tử cầu thân
85
Chương 85: Hứa Từ đi Kim quốc
86
Chương 86: Tới Kim quốc
87
Chương 87: Yết kiến Nữ Đế
88
Chương 88: Thuyết phục Nữ Đế
89
Chương 89: Nữ Đế quyết định
90
Chương 90: Gặp lại thái tử
91
Chương 91: Cái chết của Tử Dĩnh
92
Chương 92: Đại hôn của thái tử