Chương 75: Liên thủ

“Tiểu quỷ, ngươi sao lại ở chỗ này rồi? Không phải bị đám người bán đứng chứ?”

Kẻ sẽ nói chuyện như vậy, nhận thức trong ấn tượng của Lâu Ánh Thần tựa hồ chỉ có một tên Á hạc Vương Mông.

Chỉ thấy bức tường màu tỉm đó bổ tới ngay trước mặt, binh một tiếng hung hăng đáp lên người mình, cảm giác cứ như là con ruồi đang thân mật tiếp xúc vỗ lên con ruồi khác, hay có lẽ giống như hai chiếc xe phân khối lớn đụng vào nhau, đương nhiên Lâu Ánh Thần thà rằng chọn lựa bị xe đụng bay, vì như vậy sẽ không có cơ hội thể nghiệm ‘khoái cảm’ bị đụng rồi mà còn bị chiếc xe đó ép trượt đi hơn mười mét. Hai dã thú theo quán tính lăn lông lóc đi, những dã thú bất đồng bên cạnh đều rầm rộ tránh ra nhường lối, rất không có nghĩa khí lựa chọn để mặc chuyện phát triển mà không xuất thủ tương trợ. Cho nên sau khi ngừng lăn, Lâu Ánh Thần bị ép phía dưới tức giận nhe hàm răng ra hướng về con sinh vật nào đấy.

“Ta không để ý cùng ngươi đánh giết một trận sau đó đâm răng nanh vào cổ họng của ngươi”

“A? A…..” Á hạc lúc này mới chậm chạp phát hiện hoàn cảnh gian nan của Lâu Ánh Thần, ‘thân thiết’ nhảy tránh sang một bên, lắc đuôi cười nói: “Mấy ngày không gặp, tính khí của ngươi không những không biến tốt, ngược lại còn cáu kỉnh hơn nữa tiểu sơn thần, sao lại chạy đến chỗ này tìm vui vậy?” Thần sắc chế giễu chê cười, rất hiển nhiên nó không phải đang nói lời thật lòng.

Lâu Ánh Thần đứng lên lắc đám cát và cỏ vụng dính trên lông, nhích nhích để hòa hoãn cơn đau sau lưng, một mặt lo lắng liệu có thể nào bị trụi một đám lông không, một mặt tức giận lại bất đắc dĩ nhìn Á hạc một cái: “Trải nghiệm của ta…… nhắc đến thì rất dài, ngươi sao lại đến đây?”

“Ai da da, trải nghiệm của ta, cũng một lời khó nói hết a……..”

Á hạc lắc đầu không chịu nói thẳng, nhưng nhìn tính tản mạn không đổi của nó, chắc là không có trải nghiệm qua biến cố quá lớn nào. Một thì nhắc đến rất dài, một thì một lời khó nói hết, cũng đã thể hiện rõ hai con dã thú này rất có tiềm lực xưng huynh gọi đệ.

“Đầu lĩnh…… các ngươi……”

Xích Nha nghi hoặc mở miệng hỏi, nó vốn không ngờ tới hai bên lại tương kiến nhanh như vậy, càng không ngờ kẻ dẫn đầu mà mình mới thừa nhận lại có thể…….. đàm luận với con quái vật đó như thế, nghĩ tới thực lực của Á hạc, lại nhìn nhìn Lâu Ánh Thần, trong mắt nhất thời dâng lên một sự sùng bái thú tụ theo loài, cùng con quái vật đó xưng huynh gọi đệ, thực lực nhất định rất mạnh.

“Nga chúng ta mấy tháng trước cũng tính là hàng xóm một thời gian ngắn…..” Lâu Ánh Thần còn chưa trả lời, Á hạc đã mở miệng trước, không biết là thấy được người quen khiến nó hưng phấn hay là nói trời sinh nó đã như vậy, đi đến cạnh người Lâu Ánh Thần dùng thân thể mình đụng đối phương một cái, “Hắc hắc, tiểu gia hỏa này sẽ không phải là tiểu đệ ngươi thu nhận đi? Tựa hồ không mấy mạnh hơn nữa, có chút quen mắt a…….”

Không biết là vì nguyên nhân gì, câu cuối cùng ở trong tai Lâu Ánh Thần lại có thể nghe ra ẩn ẩn mang theo sát khí, y hơi chấn kinh một chút, lập tức nghĩ tới liệu có phải trước đây hai gia hỏa này có gì đó quá khích với nhau? Quay đầu nhìn Xích Nha chỉ thấy biểu tình nó tuân tuân phục phục, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng chỉ ô ô hai tiếng, cuối cùng vẫn là không mở miệng. Trong lòng ít nhiều hiểu thêm mấy phần, Lâu Ánh Thần nghiêm sắc nhìn Á hạc biểu tình âm trầm, nói: “Bất luận thế nào, hiện tại nó là bộ hạ của ta.”

“Bộ hạ? Ngô…… thân thiết đây, nhưng mà yếu như thế….. bỏ đi.” Á hạc cũng coi như vì mặt mũi của Lâu Ánh Thần mà không trở mặt tại chỗ, khinh thường trừng mắt nhìn Xích Nha một cái, lại quay đầu hỏi, “Tiểu quỷ, nếu đã đến vậy cùng ta ra ngoài chạy vài vòng đi, thế nào?”

Chạy vài vòng? Ngươi cho rằng ở chỗ này là sân vận động sao…….

……..

Bỏ đi…….

Đối với loại người (thú) cường thế mà da mặt lại dày thế này Lâu Ánh Thần cũng chỉ đành than thở gật đầu, đột nhiên chú ý đến xung quanh vẫn còn đám đông dã thú tụ tập, vừa muốn mở miệng, Á hạc đã thanh cổ họng gầm lên một tiếng, không giống như lang tru, cũng không giống hổ gầm, âm điệu có chút quái dị vang vọng trong trời đêm rất lâu, bị gió đêm thổi đi càng xa, đám dã thú vốn đang tụ lại rầm rầm tản ra tứ phía, không có tuần tự gì, nhưng cũng khá nhanh chóng, ‘gia hỏa lợi hại’. Lâu Ánh Thần không biết từ đâu lại có một dự cảm nguy cơ, bề ngoài tản mạn, nhưng cực biết quan sát sắc diện, thực lực cường đại, Lâu Ánh Thần nghĩ không ra bản thân có cái gì có thể đối kháng với đối phương…….

Y tràn đầy phòng bị nên không phát giác phương thức tư duy của mình đã thay đổi, chạy đi như con báo không nhanh không chậm đuổi theo sau lưng Á hạc, đỉnh mỏ núi là một mảnh rừng nhỏ, đại thụ phần lớn đã bị đốn ngã, nên hiện tại đã có thể xem thành một đường chạy rộng rãi. Á hạc vốn còn muốn so tài thắng thua với Lâu Ánh Thần, nhưng chạy được một nửa lộ trình mới phát giác Lâu Ánh Thần căn bản không có háo hức tranh tài, nhiệt huyết đầy ***g ngực của nó nhất thời có một cảm giác vô lực bị thiêu sạch, thả chậm tốc độ đợi Lâu Ánh Thần đuổi tới, trong con mắt càng sáng hơn trong đêm thoáng qua một cỗ uy nghiêm chỉ có vương giả mới có: “Tiểu quỷ, còn đang nghĩ tới chuyện đó?”

“Chuyện đó?”

Lâu Ánh Thần nghi hoặc một chút, lập tức lĩnh hội được là đang nói tới truy nhật, gật đầu, nói: “Nhưng trước mắt phải làm là cần chạy thoát.” Lời này nói ra thần sắc liền chấn động, tựa hồ nghĩ tới cái gì, nhìn Á hạc chằm chằm rồi khẩu khí cũng thay đổi trở nên cấp thiết hơn, “Chiếu theo lý mà nói ngươi chắc sẽ không dễ dàng bị bắt như vậy đi?” “Hắc hắc, ngươi nhìn rõ ta quá nga.” Á hạc hồi phục lại nụ cười bất chính, phịch một tiếng nằm xuống, “Đích thực không phải là chuyện khó, nhưng bản thân ta lười chạy trốn ra ngoài mà thôi.”

“………”

Lười đến mức này thì cũng coi như là thiên hạ nhất tuyệt rồi.

“Ngươi dự tính mang đám gia hỏa đó chạy trốn?” Sau trầm mặc, Á hạc không chút để ý liếm vuốt hỏi, Lâu Ánh Thần ngẩng đầu, một trận gió thổi qua, đám lông hơi dài nghiêng theo chiều gió: “Ta hy vọng có sự giúp đỡ của ngươi.”

“……” Trong mắt Á hạc lấp lóe một chút, rất lâu, tà tà cười, “Được a.”

Nhìn biểu tình vui mừng của Lâu Ánh Thần, lại hỏi, “Nhưng mà, ta có được cái gì?”

Thanh âm tạp nham, quần thú hỗn tạp.

Khi Lâu Ánh Thần trở về trong hàng rào thì bị cảnh tượng ở đây dọa nhảy dựng, Xích Nha tựa như nhìn thấy được chúa cứu thế chạy sang: “Cái này……. đầu……. lĩnh…….” Chậm chạp phát hiện được Á hạc đi sau lưng Lâu Ánh Thần, mặt tái đi, “Ai, cái này……”

“Chuyện gì?”

Lâu Ánh Thần đã không chờ mong gì vào bộ hạ mới thu này nữa, bất đắc dĩ than thở trong lòng, chủ động tìm hiểu.

“Nga, là….. ý kiến của mọi người có chút khác biệt…. bọn họ nói….” Nói cái gì, Xích Nha khó xử không biết mở miệng làm sao, trong đám thú trầm mặc đứng ra một dã thú không biết là thuộc chủng loại nào, mày dựng mắt ngược nói với Lâu Ánh Thần: “Chúng ta không tín nhiệm ngươi, ngươi dựa vào cái gì nói có năng lực mang chúng ta rời khỏi Ta thấy ngươi và gia hỏa lông tím đó căn bản là thông đồng với nhau giăng lưới bắt gọn chúng ta.”

Tuy ở đây là mỏ núi, nhưng động vật không cùng giống hỗn hợp lại, mâu thuẫn tranh trấp càng thêm kịch liệt, hành vi hao hết tâm cơ muốn diệt tuyệt chủng tộc nào đó hoặc một đám sinh vật nào đó không phải là hiếm thấy, nhưng không ngờ vào thời điểm mấu chốt này lại bị nhắc tới. Trong hiện trường lại một trận huyên náo, gây đến mức mấy người canh giữ bên ngoài quất roi la hét, lúc này mới hơi yên tĩnh một chút.

Sắc mặt Lâu Ánh Thần nhất thời lạnh xuống, y chậm rãi chuyển vòng mục quang tới tất cả dã thú ở đó, đại bộ phận trong đám lang đều đối với y lộ ra ánh mắt hy vọng, cũng có vài con và những chủng loại khác tràn đầy khinh thường, còn có một tổng thể gần một phần năm bảo trì thái độ trung lập.

“….. Ngươi, chính là ngươi……”

Hơi áp chế tâm tình buồn bực muốn bạo nộ xuống, Lâu Ánh Thần nhướng miệng lên, nhìn sang dã thú mở miệng đó, “Tựa hồ ngươi nhầm lẫn rồi, hoặc là từ chỗ ai đó nghe được tin tức sai lầm Ta, trước giờ chưa từng nói sẽ dẫn các ngươi đi, ta muốn dẫn, chẳng qua chỉ là những đồng tộc tín nhiệm ta, còn về các ngươi……. Hắc hắc hắc, chết sống có liên quan gì tới ta?”

Trước giờ chưa từng cười lạnh đến thế, lạnh đến triệt để đóng băng, nhiệt độ vốn dĩ trong hàng rào lộ thiên này bất chợt giảm xuống mấy độ, kẻ ngu cũng có thể nhìn ra được hiện tại tâm tình của y rất là không vui. Á hạc không bước lên, đứng tại chỗ vẫn cào cào móng của mình ở đó, nhưng không nói lời gì đánh vỡ thú vị. Ước chừng một phút, Lâu Ánh Thần chủ động đánh vỡ tử tịch, y quay đầu, vẻ mặt nghiêm trang hỏi Á hạc: “Đúng rồi, quen hỏi ngươi muốn dẫn ai đi?”

“Cái này sao….. ta bình thường không có cùng bất cứ dã thú không cùng chủng tộc nào xây dựng quan hệ kiên cố gì hết không cần quan tâm ta.”

“ Vậy thì tốt.”

Nhướng môi lên, Lâu Ánh Thần lại lần nữa mỉm cười, đồng dạng không có nhiệt độ, “Xích Nha.”

“A, có.”

Vừa rồi còn không nói rõ gì hết lúc này Xích Nha cũng đã tinh chỉnh lại, Lâu Ánh Thần đi tới cạnh nó, thân mật đụng lên người nó một cái biểu thị an ủi: “Ngày mai buổi chiều hành động, dẫn theo đội ngũ của ngươi Không cho phép một kẻ bỏ đội, đương nhiên, cũng không cho phép nhiều thêm một ‘kẻ xâm nhập’.”

“Vâng, hiểu rõ.”

Quay người nhảy ra hàng rào, Lâu Ánh Thần cuối cùng nhìn lại con thú đã phản bác mình lúc nãy, trong con mắt hắc ám tản phát ra ánh sáng tím ghê người: “Tiểu tử, ta sẽ đáp ứng ý nguyện của ngươi, không dẫn theo các ngươi, đương nhiên Ngươi cũng phải quản tốt thủ hạ của mình, nếu có ai dám phá hoại kế hoạch của ta….. ta sẽ cho nó sống không bằng chết.”

==========

“Nhìn không ra tiểu quỷ nhà ngươi khi phát hỏa cũng có chút uy nghiêm a, hắc hắc hắc.”

“…..”

“Đừng trừng ta như vậy, được rồi, ta hiểu, chỉ cần sau khi chuyện hoàn thành ngươi thực hiện lời hứa ngươi đã nói là được.”

“ Tự nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh.”

Chapter
1 Chương 1: Lang biến
2 Chương 2: Hiện trạng
3 Chương 3: Đồng loại
4 Chương 4: Lang vương
5 Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6 Chương 6: Cùng tồn tại
7 Chương 7: ………..
8 Chương 8: Tự do? và____
9 Chương 9: Gặp nguy
10 Chương 10: ……..
11 Chương 11: ……
12 Chương 12: Sửa đổi
13 Chương 13: Sắp đến
14 Chương 14: ……..
15 Chương 15: Biến (thay đổi)
16 Chương 16: Sinh
17 Chương 17: Sống
18 Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19 Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20 Chương 20: Tham chiến
21 Chương 21: ~~~~~
22 Chương 22: Tiểu đông tây ~
23 Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24 Chương 24: Sắc đêm……..
25 Chương 25: Hai chuyện~
26 Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27 Chương 27: Đại chiến đến gần
28 Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29 Chương 29: Lại gặp lang vương
30 Chương 30: Quan hệ
31 Chương 31
32 Chương 32: Lại một lời mời
33 Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34 Chương 34: Bất đồng
35 Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36 Chương 36: Dung túng
37 Chương 37: Biến cố bắt đầu
38 Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39 Chương 39: Lũ quét
40 Chương 40
41 Chương 41: Gặp nạn
42 Chương 42
43 Chương 43: Chính diện
44 Chương 44: Nghi hoặc
45 Chương 45: Dã thú
46 Chương 46: Thân phận của á hạc
47 Chương 47: Lang? thần?
48 Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49 Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50 Chương 50: Thôn biến
51 Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52 Chương 52: Sủng vật
53 Chương 53: Thay đổi
54 Chương 54: ……..
55 Chương 55: Quan sát
56 Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57 Chương 57: Hương vị tệ lậu
58 Chương 58: Trước trận thú chiến
59 Chương 59: Dự tính (thượng)
60 Chương 60: Dự tính (hạ)
61 Chương 61: Chạy trốn
62 Chương 62: Chữa thương
63 Chương 63: Trước khi xuất sứ
64 Chương 64: Túy phong loan
65 Chương 65: Tin tức
66 Chương 66: Nam vương
67 Chương 67: Nụ hôn của lang
68 Chương 68: Lo lắng ngầm
69 Chương 69: Mưu kế
70 Chương 70: Kịch biến
71 Chương 71: Mỏ quặng
72 Chương 72: Khiêu khích
73 Chương 73: Mất khống chế
74 Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75 Chương 75: Liên thủ
76 Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77 Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78 Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79 Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80 Chương 80
81 Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82 Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83 Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84 Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85 Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86 Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87 Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88 Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89 Chương 89
90 Chương 90: – -!
91 Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92 Chương 92: Tìm kiếm
93 Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94 Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95 Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96 Chương 96: Nguy cơ = =|||
97 Chương 97: Xà vương
98 Chương 98
99 Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100 Chương 100: Ai là mẹ?
101 Chương 101: Suy đoán của lang vương
102 Chương 102: Mâu thuẫn
103 Chương 103
104 Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105 Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106 Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107 Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108 Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109 Chương 109: Xuất cốc
110 Chương 110: Phiền toái không dứt
111 Chương 111: Cơ biến
112 Chương 112: Ước định không công bằng
113 Chương 113
114 Chương 114: Tử huyết
115 Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116 Chương 116: Huynh đệ
117 Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118 Chương 118: Hội họp
119 Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120 Chương 120: Trong mưa, đói khát
121 Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122 Chương 122: Quái dị
123 Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124 Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125 Chương 125: Điều kiện trao đổi
126 Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127 Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128 Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129 Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130 Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Lang biến
2
Chương 2: Hiện trạng
3
Chương 3: Đồng loại
4
Chương 4: Lang vương
5
Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6
Chương 6: Cùng tồn tại
7
Chương 7: ………..
8
Chương 8: Tự do? và____
9
Chương 9: Gặp nguy
10
Chương 10: ……..
11
Chương 11: ……
12
Chương 12: Sửa đổi
13
Chương 13: Sắp đến
14
Chương 14: ……..
15
Chương 15: Biến (thay đổi)
16
Chương 16: Sinh
17
Chương 17: Sống
18
Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19
Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20
Chương 20: Tham chiến
21
Chương 21: ~~~~~
22
Chương 22: Tiểu đông tây ~
23
Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24
Chương 24: Sắc đêm……..
25
Chương 25: Hai chuyện~
26
Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27
Chương 27: Đại chiến đến gần
28
Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29
Chương 29: Lại gặp lang vương
30
Chương 30: Quan hệ
31
Chương 31
32
Chương 32: Lại một lời mời
33
Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34
Chương 34: Bất đồng
35
Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36
Chương 36: Dung túng
37
Chương 37: Biến cố bắt đầu
38
Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39
Chương 39: Lũ quét
40
Chương 40
41
Chương 41: Gặp nạn
42
Chương 42
43
Chương 43: Chính diện
44
Chương 44: Nghi hoặc
45
Chương 45: Dã thú
46
Chương 46: Thân phận của á hạc
47
Chương 47: Lang? thần?
48
Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49
Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50
Chương 50: Thôn biến
51
Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52
Chương 52: Sủng vật
53
Chương 53: Thay đổi
54
Chương 54: ……..
55
Chương 55: Quan sát
56
Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57
Chương 57: Hương vị tệ lậu
58
Chương 58: Trước trận thú chiến
59
Chương 59: Dự tính (thượng)
60
Chương 60: Dự tính (hạ)
61
Chương 61: Chạy trốn
62
Chương 62: Chữa thương
63
Chương 63: Trước khi xuất sứ
64
Chương 64: Túy phong loan
65
Chương 65: Tin tức
66
Chương 66: Nam vương
67
Chương 67: Nụ hôn của lang
68
Chương 68: Lo lắng ngầm
69
Chương 69: Mưu kế
70
Chương 70: Kịch biến
71
Chương 71: Mỏ quặng
72
Chương 72: Khiêu khích
73
Chương 73: Mất khống chế
74
Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75
Chương 75: Liên thủ
76
Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77
Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78
Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79
Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80
Chương 80
81
Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82
Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83
Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84
Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85
Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86
Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87
Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88
Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89
Chương 89
90
Chương 90: – -!
91
Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92
Chương 92: Tìm kiếm
93
Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94
Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95
Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96
Chương 96: Nguy cơ = =|||
97
Chương 97: Xà vương
98
Chương 98
99
Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100
Chương 100: Ai là mẹ?
101
Chương 101: Suy đoán của lang vương
102
Chương 102: Mâu thuẫn
103
Chương 103
104
Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105
Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106
Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107
Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108
Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109
Chương 109: Xuất cốc
110
Chương 110: Phiền toái không dứt
111
Chương 111: Cơ biến
112
Chương 112: Ước định không công bằng
113
Chương 113
114
Chương 114: Tử huyết
115
Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116
Chương 116: Huynh đệ
117
Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118
Chương 118: Hội họp
119
Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120
Chương 120: Trong mưa, đói khát
121
Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122
Chương 122: Quái dị
123
Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124
Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125
Chương 125: Điều kiện trao đổi
126
Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127
Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128
Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129
Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130
Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương