Chương 75: Cầu trợ 1

Ngô Nặc không tính là loài mèo đêm, nhưng mỗi ngày buổi chiều năm giờ đã ngủ thật sự quá sớm, huống chi trong nhà còn có tên gia súc không biết tiết chế, Ngô Nặc một chút cũng không muốn trẻ tuổi mất sớm, càng không muốn mất mặt chết trên giường.

Đêm dài miên man, không có đèn điện, không có nến, chỉ có ánh than tối tăm, phương thức giải khuây duy nhất Ngô Nặc có thể tìm được, chính là lên khu giao dịch tự do hệ thống bày sạp, dạo chơi.

Lần trước ở hội chợ bộ lạc, Ngô Nặc mua được vài thứ tốt, chủ yếu là dược liệu vu dược, khi mua đã dùng hệ thống tìm hiểu qua thông tin đơn giản của mấy loại dược liệu đó, sau đó theo đại vụ học tập hệ thống, không nói nắm rõ dược tính của các loại thảo dược như lòng bàn tay, nhưng ít nhất những thứ đại vu đã nói với y, y hoàn toàn nắm vững.

Kết hợp với thông tin hệ thống đưa ra, Ngô Nặc giới thiệu các loại dược thảo rất lưu loát, có thể hù người, dược liệu dùng một hai trăm ống muối thô đổi tới, lục tục bán được mấy ngàn giao dịch tệ, còn đổi được một vài hạt giống, thóc, bột mì, gia vị vân vân trong phạm vi giá cả tích phân y gánh nổi.

Hoàn thành hai nhiệm vụ cưỡng chế nhận được 30000 điểm tích phân, Ngô Nặc vẫn tạm thời chưa dùng để trả nợ, bây giờ đã dùng gần 10000 điểm rồi.

Chạng vạng, Ngô Nặc dạy đám nhỏ xong về nhà, dùng xửng hấp một nồi khoai trắng khô, nấu một nồi cá dưa chua lớn. Xửng là thùng gỗ dùng để hấp cơm trắng dùng ở phía nam Hoa Hạ, lúc nhỏ trong quán cơm của nhà Ngô Nặc dùng loại xửng này nấu cơm, sau đó nồi cơm điện ra đời, mới dần bị đào thải.

Xửng hấp cơm đặc biệt là khi hấp nhiều, rất khảo nghiệm kinh nghiệm kỹ thuật của người nấu, kỹ thuật không qua cửa, cơm hấp ra không phải quá nhão thì là còn hạt sống, nếu kỹ thuật tốt, cơn hấp ra mềm cứng thích hợp còn ngon hơn cơm nấu bằng nồi cơm điện.

Ngô Nặc nhớ được hình thù cụ thể của xửng hấp, cũng biết sơ các bước hấp, vừa khéo, vị diện của Vương Tam Hổ cũng dùng thùng gỗ hấp cơm rất giống xửng, Ngô Nặc nhờ hắn mang thành phẩm lên quan sát một phen, trở về tự mô phỏng làm một cái tương tự. Phần đáy xửng dùng nan trúc làm, trong Hắc Sắc sâm lâm gần bộ lạc Trường Hà không có trúc, ống trúc đựng muối thô đều là bộ lạc siêu cấp mà bộ lạc Mục Nguyên mua muối cung cấp, trực tiếp giao dịch trúc với các giao dịch giả khác giá không tốn bao nhiêu tích phân, nhưng vấn đề là Ngô Nặc không biết đan trúc, cuối cùng y nhịn đau tốn 300 tích phân, cộng thêm 2 giao dịch tệ, mua một cái từ chỗ Vương Tam Hổ.

Trở về tự mình vót gỗ, làm một cái xửng lớn, sau khi hấp ra cơm sống hai lần, tóm lại đã rèn luyện được kỹ thuật, chính là Bạch đại miêu ăn giỏi quá, một mình hắn có thể giải quyết hơn nửa xửng cơm trắng, mỗi lần ăn đến Ngô Nặc đau thịt không thôi.

Đợi sang năm, nhất định phải nghĩ cách rồng nhiều lúa.

Lúa mì cũng phải trồng một chút, Bạch đại miêu ăn mì cũng hung tàn như ăn gạo, so với cơm trắng, Bạch đại miêu càng thích ăn bánh thịt chiên.

Bạch hôm nay vận khí không tồi, bắt được ba con cá lớn, ba con cộng lại cũng phải gần hai mươi cân.

Loại cá này không vẩy, thịt non béo, vào miệng liền tan, đặc biệt thích hợp làm cá dưa chua.

Dưa chua đã muối rất lâu, chua thơm vừa đủ, phối với ớt ngâm, bột hoa tiêu, thịt cá trắng tinh bỏ vào chậu sứ, lại phủ thêm một tầng mỡ thú lí lạp nóng hổi tỏa hương, vị chua lập tức ập thẳng vào mũi.

Bạch nhìn cá vang xèo xèo, nhịn không được nuốt nước miếng.

“Mang phần này qua cho đại vu, đợi cậu về thì ăn cơm! Mau lên!” Ngô Nặc đưa một chén gỗ lớn đựng đầy cá dưa chua vào tay Bạch.

Bạch: “…” Nếu lúc này hắn là mèo mập, nhất định có thể nhìn thấy cái đuôi lắc vui vẻ của hắn bỗng nhiên dừng lại.

“Mau lên, đừng lề mề!”

Bạch cam chịu bưng cá dưa chua đi ra ngoài, hóa ra hai cánh, sải cánh bay, chớp mắt đã biến mất trong gió tuyết mênh mang.

Ngô Nặc vừa bày xong chén đũa, Bạch đã từ ngoài trở về, ngắn ngủi mấy phút, trên người hắn đã đọng đầy tuyết.

Ngồi cạnh bồn lửa, Bạch bưng chén gỗ, Ngô Nặc gắp một miếng bụng cá vừa béo vừa non bỏ vào chén hắn: “Đừng sụ mặt, chỗ ngon nhất đều chừa cho cậu.”

Nghe thế, sắc mặt Bạch đại miêu lập tức tốt hơn nhiều, ăn hết miếng cá Ngô Nặc gắp cho mình, gắp liền mấy miếng thịt bụng cá béo béo cho y: “Ăn nhiều chút, gầy quá.” Nói rồi, hắn hữu ý vô tình nhìn cái bụng gầy teo của Ngô Nặc rồi lại nhìn cơ bụng đường nét rõ ràng của mình.

Ngô Nặc: “…” Có cơ bắp thì giỏi lắm à? Khốn kiếp! (╯‵口′)╯︵┻━┻

Bộ dạng tiểu sứ thần nhìn hình như không vui lắm, nhưng tiểu sứ thần rất dễ dỗ, đợi lát biến thành miêu thú, dỗ dỗ tiểu sứ thần chút là được ︿( ̄︶ ̄)︿.

Một xửng cơm, Ngô Nặc ăn ba chén lớn cũng đã nhét không nổi, một mình Bạch ăn hết số cơm số cá dưa chua còn lại, bụng cơ bắp rõ ràng không thấy phồng lên chút nào, nhưng sau khi biến hành đại miêu, bụng đã sắp phồng thành quả cầu nhỏ.

Nằm bên chân Ngô Nặc, lộ ra cái bụng tròn vo, cái đuôi thuận thế quấn lên cổ tay Ngô Nặc, kêu meo meo hai tiếng, mắt mèo băng lam không chớp nhìn Ngô Nặc, bốn mắt nhìn nhau, lát sau, Ngô Nặc liền bại trận, ôm mèo mập lên, vừa xoa mặt hắn vừa nói: “… Mèo thối, thật hết cách với cậu!”

Mèo mập kêu ngheo ngheo phản bác, mới không phải mèo thối, hôm qua mới tắm xong, một chút cũng không thối! Không tin cậu ngửi đi!

Hai người đùa giỡn một hồi, giỡn đủ rồi, Ngô Nặc cởi áo da thú, bên trong là áo vải mềm tự làm, bộ đồ trên người y là thành phẩm sau khi dùng rất nhiều vải mới làm ra. Áo trên làm theo kiểu chữ T, đổi tay ngắn thành tay dài, nửa dưới mô phỏng theo quần bò cũ của y, ống quần làm khá lớn.

Ngô Nặc trước kia nhiều lắm chỉ ở trình độ có thể chắp vá, tự làm quần áo căn bản không biết hạ thủ từ chỗ nào, vẫn là tháo cái áo chữ T cùng quần bò đã nát không thành hình ra so, sau khi tốn rất nhiều vải, cuối cùng mới may mấy mảnh vải lại được, hai tay không biết bị chích bao nhiêu lỗ, rốt cuộc mới tạo ra thành phẩm.

Quần áo bất luận là chất vải hay đường may đều hơi xấu xí, nhưng mặc trên người cũng tạm vừa.

Đồ giữ ấm hiệu hệ thống không biết làm từ chất liệu gì, nhẹ mỏng giữ ấm, một cái có thể sánh bằng mấy cái áo lông, nhưng cũng không thể ngày ngày mặc không thay. Quần áo làm bằng vải mềm gần như không có hiệu quả giữ ấm, nhưng thông khí xúc cảm tốt, mặc bên trong, bên ngoài lại mặc thêm da thú, da không bị da thú sần sùi cọ khó chịu.

Quần lót cắt may thành hình tứ giác, mặc thoải mái, còn có thể tiết kiệm không ít tích phân.

Quan trọng nhất là, mặc loại quần áo làm từ loại vải không rõ chất liệu này, so với mặc áo da thú dễ che giấu thông tin thân phận của mình hơn. Mấy giao dịch giả ở hệ thống, người này tinh hơn người kia, nếu bị bọn họ nhìn thấu tinh cầu của mình chỉ là một tinh cầu nguyên thủy một nghèo hai trắng, sau này muốn đổi đồ với họ, sợ là không thể lấy giá rẻ nữa.

Ngô Nặc vẫn luôn ngụy trang mình thành một người ở vị diện văn minh khoa học kỹ thuật cấp thấp, dựa vào thân phận này, cùng với kiến thức của y trên trái đất, đến trước mắt ngụy trang của y vẫn chưa bị ai vạch trần. Nhờ thân phận giả này, trong giao dịch, Ngô Nặc rất hiếm khi bị giao dịch giả khác chặt chém, ngược lại, chặt chém giao dịch giả khác thì một chút cũng không mềm lòng.

Ngô Nặc để xác diêm giáp trùng vu dược đã chuẩn bị từ trước lên giường, gọi giao diện hệ thống ra, vừa chuẩn bị tải thông tin giao dịch, bên ngoài chợt truyền tới tiếng còi hiệu thấp trầm kéo dài.

Mèo mập nằm trên da thú thật dày, gật gà ngủ lập tức dựng tai mở hai mắt ra, trong mắt là u lam sâu không thấy đáy, mang giày da thú mềm mại, vội vã cột dây thừng, ném lại một câu: “Ở trong nhà, đừng ra ngoài.” Lao ra khỏi cửa, nhanh chóng biến mất trong gió tuyết.

Kim là một trong những thú nhân thủ lĩnh bộ lạc Đại Thạch chọn đi tìm ngoại viện, trong lòng hắn vẫn nhớ chuyện đá đen, chủ động thỉnh cầu mang hai đứa em trai ruột mới thành niên không lâu đến bộ lạc Trường Hà.

Trên đường, gió tuyết quá lớn, rét lạnh dị thường, vốn đi cả ngày lẫn đêm mười hai mươi ngày là đến, vậy mà bọn họ phải chạy cả một tháng mới đến.

Lúc họ đi, tổng cộng mang theo thịt nửa con heo thú, tiết kiệm đi tiết kiệm lại, ba anh em cũng chỉ kiên trì được nửa tháng đã ăn hết thịt, sau đó lần lượt bắt mấy con sói rừng đã đói gần chết giống họ, mới chống đỡ được tới nay.

Nhưng, nơi bị tường băng vây lại trước mắt này, thật sự là bộ lạc Trường Hà trong ký ức của họ sao?

Dưới ánh tuyết phản xạ, nhà gạch ngói màu chàm đứng thẳng trong gió tuyết, sừng sững bất động, mùi thơm thức ăn đã lâu chưa ngửi thấy lan tỏa trong không khí, mũi thú nhân nhạy, bọn Kim thậm chí có thể phân biệt được mùi của những vật sống như răng dài, chim thịt, bò man, thú lí lạp, dê vân vân.

Ba anh em Kim không khỏi nuốt nước miếng, quay mặt nhìn nhau.

“Anh, em không phải đang nằm mơ chứ? Hình như em ngửi được mùi thịt dê nướng.”

“Anh cũng ngửi thấy!”

Kim vừa định nói chuyện, trong tường băng chợt vang lên tiếng còi hiệu, không bao lâu, đã có thú nhân bộ lạc Trường Hà thò đầu ra khỏi tường: “Các người là ai? Ở bên ngoài bộ lạc chúng tôi làm gì?”

Ba anh em đầu tiên chú ý đến, không phải là đồ gỗ kỳ quái trong tay thú nhân đó, mà là thịt thà trên mặt chiến sĩ thú nhân đó, cùng với vị thịt dê lộ ra từ miệng.

Trong điện quang hỏa thạch, mắt ba anh em sáng lên __ bộ lạc Trường Hà không thiếu thức ăn!

“Tôi là Kim của bộ lạc Đại Thạch, tôi phụng lệnh thủ lĩnh của chúng tôi, tới đây… bái kiến Vu Quyền đại nhân và Kim Đồng đại nhân.” Kim hiếm khi gian xảo một lần, nuốt hai chữ cầu viện lại.

Đằng lại không mắc lừa họ, hung mặt hỏi: “Anh nói anh là người của bộ lạc Đại Thạch, chứng cứ đâu?”

Kim làm gì có cái gì chứng minh, hắn lớn tiếng nói: “Tôi là bạn với Vu Nặc của bộ lạc các người, y quen tôi, không tin anh gọi y ra, y biết tôi là người bộ lạc Đại Thạch.”

“Anh thật sự là bạn của Vu Nặc đại nhân?” Đằng đang do dự nên làm thế nào, từ thật xa đã thấy Bạch chạy vội tới, vội xuống cầu thang, nói với Bạch: “Đại nhân, bên ngoài có ba người tới tự xưng là bạn của Vu Nặc đại nhân, nói thủ lĩnh bộ lạc Đại Thạch phái đến thăm viếng đại vu và thủ lĩnh.”

Bạch trước kia từng gặp Kim, còn nhớ mùi của hắn, cách bức tường băng đã nhận ra hắn, xác định xung quanh trừ ba người họ ra không còn người nào khác, mới nói: “Tôi biết người này, anh cho họ vào trước đi.”

Người bộ lạc Đại Thạch đến lần này, chỉ sợ không chỉ là để thăm viếng đại vu và thủ lĩnh! Hơn phân nửa, là đến vì thức ăn.

Nhìn Kim gầy đến rộp cả người, Bạch nhanh chóng cho ra kết luận.

Chapter
1 Chương 1: Tai họa bất ngờ
2 Chương 2: Tân thế giới
3 Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4 Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5 Chương 5: Hệ thống giao dịch
6 Chương 6: Đồng bạn
7 Chương 7: Nhiệm vụ
8 Chương 8: Cửa giao dịch
9 Chương 9: Câu cá
10 Chương 10: Nướng cá
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Khu giao dịch tự do
13 Chương 13: Bịa chuyện
14 Chương 14: Hầm thịt
15 Chương 15: Đũa
16 Chương 16: Dọn dẹp
17 Chương 17: Ngày thường
18 Chương 18: Nguy cơ
19 Chương 19: Dị tượng
20 Chương 20: Dung nhập
21 Chương 21: Bí dược
22 Chương 22: Hệ thống giao dịch
23 Chương 23: Ấm áp
24 Chương 24: Dực hổ
25 Chương 25: Quy hoạch
26 Chương 26: Xây chuồng
27 Chương 27: Giao dịch 1
28 Chương 28: Giao dịch 2
29 Chương 29: Gây giống
30 Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31 Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32 Chương 32: An bài
33 Chương 33: Xiên thịt dê
34 Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35 Chương 35: Phân công
36 Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37 Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38 Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39 Chương 39: Vật giao dịch
40 Chương 40: Bản vẽ
41 Chương 41
42 Chương 42: Vùng đất tử vong
43 Chương 43: Lại đi vay
44 Chương 44: Thần tích
45 Chương 45: Nung gạch
46 Chương 46: Gạch xanh
47 Chương 47: Bay lượn
48 Chương 48: Trên đường
49 Chương 49: Mỏ muối tinh
50 Chương 50: Chăm sóc
51 Chương 51: Bình tĩnh
52 Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53 Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54 Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55 Chương 55: Chỉnh đốn
56 Chương 56: Mua mua mua
57 Chương 57: Thu hoạch
58 Chương 58: Lúa mì
59 Chương 59: Kích sát
60 Chương 60: Khám phá hang động
61 Chương 61: Tỉnh ngộ
62 Chương 62: Mạch khoáng
63 Chương 63: Bận rộn
64 Chương 64: Nhà mới
65 Chương 65: Xe bò
66 Chương 66: Biến hóa
67 Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68 Chương 68: Hầm ngầm
69 Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70 Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71 Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72 Chương 72: Tránh đông
73 Chương 73: Dạy học
74 Chương 74: Nạn
75 Chương 75: Cầu trợ 1
76 Chương 76: Cầu trợ 2
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79: Khiếp sợ
80 Chương 80: Hành động
81 Chương 81: Di chuyển
82 Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83 Chương 83: Dung nhập 1
84 Chương 84: Dung nhập 2
85 Chương 85: Dung hợp 3
86 Chương 86: Trả sạch nợ nần
87 Chương 87: Tộc người lùn
88 Chương 88: Xuất sư chưa thành
89 Chương 89: Vây quét
90 Chương 90: Bắt đầu mới
91 Chương 91: Tế lễ
92 Chương 92: Cải biến 1
93 Chương 93: Cải biến 2
94 Chương 94: Cải biến 3
95 Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96 Chương 96: Đến
97 Chương 97: Khoác lác
98 Chương 98: Khuếch trương
99 Chương 99: Tiền tệ
100 Chương 100: Định giá
101 Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102 Chương 102: Chuyển cơ
103 Chương 103: Vấn đề
104 Chương 104: Hội chợ 1
105 Chương 105: Hội chợ 2
106 Chương 106: Hội chợ 3
107 Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108 Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109 Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110 Chương 110: An bài
111 Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112 Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113 Chương 113: Lừa gạt
114 Chương 114
115 Chương 115: Cố nhân
116 Chương 116: Đường thủy
117 Chương 117: Giao dịch
118 Chương 118: Thuyền độc mộc
119 Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120 Chương 120: Chúc phúc
121 Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122 Chương 122: Nước thần ban
123 Chương 123: Nhà cây
124 Chương 124
125 Chương 125: Giao dịch
126 Chương 126: Giá trị
127 Chương 127
128 Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129 Chương 129: Giao dịch 1
130 Chương 130: Giao dịch 2
131 Chương 131: Giao dịch 3
132 Chương 132: Tìm quặng
133 Chương 133: Kỳ thu hoạch
134 Chương 134: Giao lưu
135 Chương 135: Vuốt lông
136 Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137 Chương 137: Sào
138 Chương 138: Gặp nạn
139 Chương 139: Bánh trứng
140 Chương 140: Trùng sáp
141 Chương 141: Xây tường
142 Chương 142: Lừa đảo
143 Chương 143: Về nhà
144 Chương 144: Biến hóa
145 Chương 145: Kiếm bộn
146 Chương 146: Ổn định
147 Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148 Chương 148: Bồi thường
149 Chương 149: Sau cuộc chiến
150 Chương 150: Kiểm tra
151 Chương 151
152 Chương 152: Công pháp
153 Chương 153: Tu luyện
154 Chương 154: Thiên tài
155 Chương 155: An trí
156 Chương 156: Khuếch trương
157 Chương 157: Khai hoang
158 Chương 158
159 Chương 159: Kala
160 Chương 160: Khởi thuyền
161 Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162 Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163 Chương 163: Ngựa sừng
164 Chương 164: Kỵ binh
165 Chương 165: Kỵ binh 2
166 Chương 166: Thay đổi 1
167 Chương 167: Thay đổi
168 Chương 168: Thay đổi 3
169 Chương 169: Yêu chủng
170 Chương 170: Nhà ăn
171 Chương 171
172 Chương 172: Kiểm tra
173 Chương 173: Phần thưởng
174 Chương 174: Mười năm 1
175 Chương 175: Mười năm 2
176 Chương 176: Mười năm 3
177 Chương 177: Thành muối
178 Chương 178: Thần phạt
179 Chương 179: Con trai
180 Chương 180: Quần áo mới
181 Chương 181: Muối tuyết
182 Chương 182: Kinh hỉ
183 Chương 183: Dạy con
184 Chương 184: Thao túng
185 Chương 185: Địa lao
186 Chương 186: Điều kiện
187 Chương 187: An trí
188 Chương 188: Tiền tiêu vặt
189 Chương 189: An ổn
190 Chương 190: Kalamunda
191 Chương 191: Tốt nghiệp
192 Chương 192: Quốc vương
Chapter

Updated 192 Episodes

1
Chương 1: Tai họa bất ngờ
2
Chương 2: Tân thế giới
3
Chương 3: Hắc Sắc sâm lâm
4
Chương 4: Bộ lạc Trường Hà
5
Chương 5: Hệ thống giao dịch
6
Chương 6: Đồng bạn
7
Chương 7: Nhiệm vụ
8
Chương 8: Cửa giao dịch
9
Chương 9: Câu cá
10
Chương 10: Nướng cá
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Khu giao dịch tự do
13
Chương 13: Bịa chuyện
14
Chương 14: Hầm thịt
15
Chương 15: Đũa
16
Chương 16: Dọn dẹp
17
Chương 17: Ngày thường
18
Chương 18: Nguy cơ
19
Chương 19: Dị tượng
20
Chương 20: Dung nhập
21
Chương 21: Bí dược
22
Chương 22: Hệ thống giao dịch
23
Chương 23: Ấm áp
24
Chương 24: Dực hổ
25
Chương 25: Quy hoạch
26
Chương 26: Xây chuồng
27
Chương 27: Giao dịch 1
28
Chương 28: Giao dịch 2
29
Chương 29: Gây giống
30
Chương 30: Nhiệm vụ cưỡng chế
31
Chương 31: Hội nghị bộ lạc
32
Chương 32: An bài
33
Chương 33: Xiên thịt dê
34
Chương 34: Vụ làm ăn lớn
35
Chương 35: Phân công
36
Chương 36: Đoàn kết nhất trí 1
37
Chương 37: Đoàn kết nhất trí 2
38
Chương 38: Hội giao dịch bộ lạc
39
Chương 39: Vật giao dịch
40
Chương 40: Bản vẽ
41
Chương 41
42
Chương 42: Vùng đất tử vong
43
Chương 43: Lại đi vay
44
Chương 44: Thần tích
45
Chương 45: Nung gạch
46
Chương 46: Gạch xanh
47
Chương 47: Bay lượn
48
Chương 48: Trên đường
49
Chương 49: Mỏ muối tinh
50
Chương 50: Chăm sóc
51
Chương 51: Bình tĩnh
52
Chương 52: Hội chợ bộ lạc 1
53
Chương 53: Hội chợ bộ lạc 2
54
Chương 54: Hội chợ bộ lạc 3
55
Chương 55: Chỉnh đốn
56
Chương 56: Mua mua mua
57
Chương 57: Thu hoạch
58
Chương 58: Lúa mì
59
Chương 59: Kích sát
60
Chương 60: Khám phá hang động
61
Chương 61: Tỉnh ngộ
62
Chương 62: Mạch khoáng
63
Chương 63: Bận rộn
64
Chương 64: Nhà mới
65
Chương 65: Xe bò
66
Chương 66: Biến hóa
67
Chương 67: Niềm vui dọn nhà
68
Chương 68: Hầm ngầm
69
Chương 69: Thu hoạch lớn 1
70
Chương 70: Thu hoạch lớn 2
71
Chương 71: Thu hoạch lớn 3
72
Chương 72: Tránh đông
73
Chương 73: Dạy học
74
Chương 74: Nạn
75
Chương 75: Cầu trợ 1
76
Chương 76: Cầu trợ 2
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79: Khiếp sợ
80
Chương 80: Hành động
81
Chương 81: Di chuyển
82
Chương 82: ‘Kẻ thứ ba’
83
Chương 83: Dung nhập 1
84
Chương 84: Dung nhập 2
85
Chương 85: Dung hợp 3
86
Chương 86: Trả sạch nợ nần
87
Chương 87: Tộc người lùn
88
Chương 88: Xuất sư chưa thành
89
Chương 89: Vây quét
90
Chương 90: Bắt đầu mới
91
Chương 91: Tế lễ
92
Chương 92: Cải biến 1
93
Chương 93: Cải biến 2
94
Chương 94: Cải biến 3
95
Chương 95: Chuẩn bị đủ, phát triển tốt
96
Chương 96: Đến
97
Chương 97: Khoác lác
98
Chương 98: Khuếch trương
99
Chương 99: Tiền tệ
100
Chương 100: Định giá
101
Chương 101: Buôn bán ế ẩm
102
Chương 102: Chuyển cơ
103
Chương 103: Vấn đề
104
Chương 104: Hội chợ 1
105
Chương 105: Hội chợ 2
106
Chương 106: Hội chợ 3
107
Chương 107: Giao dịch muối huyết 1
108
Chương 108: Giao dịch muối huyết 2
109
Chương 109: Giao dịch muối huyết 3
110
Chương 110: An bài
111
Chương 111: Kiếm tiền lên đường cả hai cùng tới
112
Chương 112: Bộ lạc Đại Hồ
113
Chương 113: Lừa gạt
114
Chương 114
115
Chương 115: Cố nhân
116
Chương 116: Đường thủy
117
Chương 117: Giao dịch
118
Chương 118: Thuyền độc mộc
119
Chương 119: Uy hiếp, chuẩn bị
120
Chương 120: Chúc phúc
121
Chương 121: Văn hóa bàn ăn
122
Chương 122: Nước thần ban
123
Chương 123: Nhà cây
124
Chương 124
125
Chương 125: Giao dịch
126
Chương 126: Giá trị
127
Chương 127
128
Chương 128: Bộ lạc Cô Sơn
129
Chương 129: Giao dịch 1
130
Chương 130: Giao dịch 2
131
Chương 131: Giao dịch 3
132
Chương 132: Tìm quặng
133
Chương 133: Kỳ thu hoạch
134
Chương 134: Giao lưu
135
Chương 135: Vuốt lông
136
Chương 136: Ủng ma pháp lừa đảo
137
Chương 137: Sào
138
Chương 138: Gặp nạn
139
Chương 139: Bánh trứng
140
Chương 140: Trùng sáp
141
Chương 141: Xây tường
142
Chương 142: Lừa đảo
143
Chương 143: Về nhà
144
Chương 144: Biến hóa
145
Chương 145: Kiếm bộn
146
Chương 146: Ổn định
147
Chương 147: Bộ lạc đại chiến
148
Chương 148: Bồi thường
149
Chương 149: Sau cuộc chiến
150
Chương 150: Kiểm tra
151
Chương 151
152
Chương 152: Công pháp
153
Chương 153: Tu luyện
154
Chương 154: Thiên tài
155
Chương 155: An trí
156
Chương 156: Khuếch trương
157
Chương 157: Khai hoang
158
Chương 158
159
Chương 159: Kala
160
Chương 160: Khởi thuyền
161
Chương 161: Giao dịch muối huyết 1
162
Chương 162: Giao dịch muối huyết 2
163
Chương 163: Ngựa sừng
164
Chương 164: Kỵ binh
165
Chương 165: Kỵ binh 2
166
Chương 166: Thay đổi 1
167
Chương 167: Thay đổi
168
Chương 168: Thay đổi 3
169
Chương 169: Yêu chủng
170
Chương 170: Nhà ăn
171
Chương 171
172
Chương 172: Kiểm tra
173
Chương 173: Phần thưởng
174
Chương 174: Mười năm 1
175
Chương 175: Mười năm 2
176
Chương 176: Mười năm 3
177
Chương 177: Thành muối
178
Chương 178: Thần phạt
179
Chương 179: Con trai
180
Chương 180: Quần áo mới
181
Chương 181: Muối tuyết
182
Chương 182: Kinh hỉ
183
Chương 183: Dạy con
184
Chương 184: Thao túng
185
Chương 185: Địa lao
186
Chương 186: Điều kiện
187
Chương 187: An trí
188
Chương 188: Tiền tiêu vặt
189
Chương 189: An ổn
190
Chương 190: Kalamunda
191
Chương 191: Tốt nghiệp
192
Chương 192: Quốc vương