Chương 74: 74: Nước Ngoài

Kết hôn tất nhiên phải có tuần trăng mật, Giang Thần và Cố Hâm cảm thấy có hay không cũng được, dù sao họ cũng đang trong kỳ nghỉ đông.

Nhưng người nhà hai bên lại kiên quyết không chịu, bắt hai người đi tuần trăng mật bằng được, còn giúp đỡ hai người đóng gói hành lý.
Giang Hân đã đi làm, Giang Tranh cũng lên đại học, nhìn theo hai người hâm mộ không thôi.
Nhưng khi Giang Tranh nghĩ đến chuyện anh trai mình kết hôn sớm như vậy, sau này cả đời phải ở bên cạnh Cố Hâm, muốn làm gì cũng khó.

Cậu bé nghĩ mình vẫn còn tự do, càng nghĩ, càng thấy tự do như mình vẫn hơn.
Cuối cùng Giang Thần và Cố Hâm vẫn nghe lời người nhà hai bên, trong kỳ nghỉ Tết ra ngoài hưởng tuần trăng mật.
Hai người đến một đất nước ở nam bán cầu, thời tiết đang độ ấm áp, còn có rất nhiều trò chơi thú vị.
Hai người đến nhà hát nghe nhạc kịch, chụp ảnh cùng chuột túi.

Giang Thần được ôm một con chuột túi nhỏ, còn được trải nghiệm kích thích của việc nhảy dù mạo hiểm.
Mỗi ngày hai người đều chơi đến kiệt sức, nhưng ngủ một giấc dậy lại khỏe mạnh như thường, đúng là những người trẻ tuổi.
Tuần trăng mật trôi qua, trở về trường, hai người đã không còn là vị hôn phu nữa, mà là những người bước chân vào ngưỡng cửa hôn nhân.
Chuẩn bị trở thành sinh viên năm cuối, Giang Thần và Cố Hâm phải chuẩn bị luận văn tốt nghiệp, cho dù kết hôn rồi thì vẫn phải đi học.
Chuyện họ kết hôn không phải chuyện bí mật, trừ những bạn học không thích quan tâm đến tin đồn trong trường thì ai cũng biết, người người đều chúc phúc và cảm thán, đầu năm nay cho dù là Alpha hay Beta chỉ cần là người đẹp thì đều đã sớm kết hôn.
Năm cuối đại học, Giang Thần quyết định thi nghiên cứu sinh, thi ngay ở trường cậu đang học, trước đó cậu đã từng đề cập chuyện này với giáo viên hướng dẫn nên việc thi cử rất thuận lợi.

Cố Hâm thì tiếp tục học lên, đi theo vị giảng viên rất thích hắn kia tiếp tục nghiên cứu.
Ngày tháng cứ thế trôi qua, hai người ở trong căn chung cư gần trường đó được bốn năm.

Ngày đăng ký kết hôn năm đó, bố Giang mẹ Giang đã sang tên ngôi nhà này cho họ.
Bạn học cùng phòng của Giang Thần, Lâm Viễn ra nước ngoài du học, Tiểu Bàn thi nghiên cứu sinh ở trường bên, Triệu Duyệt cũng thi nghiên cứu sinh ở trường khác, chỉ còn Giang Thần ở lại.
Ngày tốt nghiệp đại học, cả nhóm bỏ cả một ngày đi đến từng ngõ ngách của trường đại học chụp ảnh lưu niệm,
Giang Thần và Cố Hâm vẫn ở lại ngôi trường này hai năm, nhưng bên cạnh họ không còn những đồng bạn ngây thơ đáng yêu năm nào nữa.
Ngày Giang Thần và Cố Hâm tốt nghiệp, Vệ Mông, Tưởng Nhất Bách, lão Gia, Lưu Sâm, cả nhóm 4O năm đó đều tới.

Ngày đó Giang Thần trôi qua rất vui vẻ, còn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp trung học xong thì mỗi người một ngả, nhưng thực tế thì giao thông bây giờ rất phát triển, có lòng thì ngồi tàu hỏa hay máy bay đều thuận tiện.

Tối đó cả nhóm dẫn nhau đi liên hoan, cả nhóm bao một phòng ăn, mọi người kể về chuyện quá khứ, bàn luận chuyện tương lai.
Có người học lên, có người bắt đầu bước chân vào xã hội, có người về nhà thừa kế gia nghiệp, mỗi người có một lựa chọn.
Vệ Mông chọn về Lan Thành thi công chức, Tưởng Nhất Bách muốn ra nước ngoài, nhà cậu ta đặc biệt, tương lai ai kế nghiệp cũng khó nói, nội đấu còn dài.

Nhưng Tưởng Nhất Bách càng lớn càng giỏi, người trong nhà khó có thể ép buộc.
Tưởng Nhất Bách nói, thật may mắn vì mình đã được gặp Giang Thần và Cố Hâm, không có hai người họ, có lẽ trong mắt cậu ta chỉ có một bầu trời nhỏ mà người nhà gây dựng, xem nhẹ ước mơ của mình.

Đến cuối cùng, chính mình được vui vẻ mới quan trọng nhất.
Ngày Tưởng Nhất Bách ra nước ngoài, Giang Thần, Cố Hâm, Vệ Mông đều đưa tiễn.

Vệ Mông khóc như mưa, ngăn cũng không ngăn nổi.
Trong lúc học đại học, Giang Thần và Cố Hâm học cùng một trường, người thân thiết với Vệ Mông nhất là Tưởng Nhất Bách, hai người cùng trải qua nhiều chuyện, tình cảm cũng ngày càng sâu đậm.
Tưởng Nhất Bách nói: "Khóc gì chứ, hai năm nữa tôi sẽ về".
Vệ Mông đã trở thành một người đàn ông to lớn, vóc dáng to hơn cả ba người họ: "Ông đi rồi ai chơi với tôi chứ".
Tưởng Nhất Bách: "Sẽ có thôi, Lan Thành còn có nhiều bạn học của chúng ta như vậy."
Vệ Mông: "Được rồi, sang đó nhớ gọi video về nhé.

Sống thật tốt, tôi về rồi sẽ giúp ông theo dõi mấy tên thân thích kia của ông".
Tưởng Nhất Bách vỗ lưng cậu ta: "Anh em tốt".
Tưởng Nhất Bách ôm Giang Thần và Cố Hâm, một trái một phải: "Hai người phải sống thật tốt nhé, tôi ở A quốc chờ hai người, coi như giúp hai người tìm hiểu hoàn cảnh trước".
Cố Hâm nói: "Được."
Giang Thần không nói gì, mà chỉ đưa cho Tưởng Nhất Bách album ảnh chụp của bốn người họ nhân ngày tốt nghiệp.
"Hai năm nay không thể cùng ông ăn cơm, ông tự xem ảnh chúng ta vậy nhé".
"Không hổ là bạn tôi".

Tưởng Nhất Bách lúc đầu không muốn khóc, nhưng nhìn thấy album ảnh này mắt cũng hoe đỏ.
Nhìn qua thì tưởng người lạnh nhạt nhất là Giang Thần, nhưng cậu lại chính là người có trái tim ấm áp nhất.
Cuối cùng Tưởng Nhất Bách đã đi vào trong.

Vệ Mông ngừng khóc, sau đó mới phát hiện ra: "Chờ đã hai người các ông cũng định ra nước ngoài?"
Giang Thần gật đầu: "Đúng."
Bởi vì ngành học của Cố Hâm ở trong nước vẫn còn hạn chế, hắn cần đào tạo chuyên sâu hơn.
Trên đường về chung cư, Cố Hâm một mực không nói một lời nào.
Cho đến khi về đến nhà, Giang Thần mới phát hiện hắn buồn buồn ngồi trên ghế sô pha.
Giang Thần quỳ một gối xuống ghế, kéo hắn vào trong lòng: "Không nỡ sao?"
Cố Hâm nói: "Hơi hơi.

Hồi mới quen lão Tưởng, hắn đang bị người khác bắt nạt, lúc đó hắn hơi trầm cảm, không muốn tiếp xúc với người khác".
"Em chưa từng nghe anh kể chuyện này".

Giang Thần trước giờ chưa từng hỏi han đến chuyện riêng tư của Tưởng Nhất Bách, từ khi cậu biết Tưởng Nhất Bách đến giờ, lúc nào cũng thấy cậu ta hoạt bát náo nhiệt.

"Nhìn không ra hắn đã từng trầm cảm".
"Hắn ở trong nhà không được yêu thương lắm, bố mẹ hắn đã ly hôn, bố dẫn theo hắn tái hôn, sau đó cũng có con riêng".

Cố Hâm nói.
"Có mẹ kế thì sẽ có cha dượng".

Khó trách ăn Tết năm đó, Tưởng Nhất Bách đem theo em họ chạy sang nhà Cố Hâm.
"Ừ, những năm nay có chúng ta ở bên hắn vẫn ổn, bây giờ hắn chọn một mình ra nước ngoài, không biết có thích ứng được không".
"Đừng lo lắng quá, hiện giờ hắn không còn là đứa trẻ năm đó nữa, em thấy hắn có năng lực để xử lý mọi chuyện.

Có lẽ đi ra ngoài một chuyến, lại trưởng thành vững vàng hơn thì sao? Hắn đã là một người trưởng thành hơn hai mươi tuổi rồi".

Giang Thần an ủi Cố Hâm.
Cậu có thể hiểu được Cố Hâm, bạn bè chân chính của hắn không nhiều, mà Tưởng Nhất Bách là một người bạn chiếm địa vị quan trọng, chỉ là xưa nay Cố Hâm không nói ra mà thôi.

Lời an ủi của Giang Thần có hiệu quả, Cố Hâm không còn cảm thấy khó chịu như trước nữa.

Những năm cấp hai cấp ba, hắn luôn cố gắng chăm sóc cho Tưởng Nhất Bách, tình cảm anh em của họ vẫn còn nguyên ở đó.
Càng trưởng thành, ly biệt càng nhiều, dần dần họ phải tự quen với cuộc sống như vậy.
Thứ duy nhất không đổi là người bên cạnh mình.
Lúc học nghiên cứu sinh, việc học của Giang Thần và Cố Hâm ngày càng bận rộn, mỗi ngày chỉ viết luận văn và làm thí nghiệm.
Giang Thần học chuyên sâu về công nghệ thông tin, giáo viên hướng dẫn của cậu lại là một người liều mạng, có công ty riêng, thường xuyên kéo Giang Thần đến làm không công.

Ông mang theo Giang Thần chạy khắp nơi trên cả nước, nhưng Giang Thần chưa từng hối hận vì lựa chọn của mình.

Giáo viên hướng dẫn mặc dù keo kiệt nhưng đủ chuyên nghiệp, sau khi nhận được bằng nghiên cứu sinh, cậu cũng thở phào một hơi.
Hai năm này cậu thức đêm không ít, mệt mỏi vô cùng.
Cố Hâm cũng vất vả không kém, nhưng cuối cùng hai năm cũng qua đi.
Học nghiên cứu sinh quá mệt mỏi, Giang Thần tự biết năng lực của mình, không định học tiếp nữa.

Nhưng bây giờ lại có một vấn đề, Cố Hâm muốn ra nước ngoài tiếp tục học.
Cố Hâm muốn ra nước ngoài, chú hai Cố vẫn ở nước ngoài, Cố Hâm đến đó cũng không có gì khó khăn.
Thế nhưng bây giờ cuộc sống của hắn không chỉ có mình hắn, hắn còn phải nghĩ đến Giang Thần.
Cố Hâm hai mươi bốn tuổi càng thêm bình ổn, nhìn người cũng trưởng thành rõ rệt, nhưng Giang Thần vẫn thanh xuân ngập tràn như cũ.
Đối mặt với vấn đề ra nước ngoài này, Giang Thần không có gì không thể lựa chọn.
Cậu mới tốt nghiệp, đi làm ngay là tốt nhất, mà trước mắt cũng có cơ hội rất tốt.
Cậu và Cố Hâm không thiếu tiền, nhưng Giang Thần có kế hoạch tương lai cho chính mình.
Cuối cùng, hai người thương lượng, Cố Hâm ra nước ngoài du học, hai người họ tạm xa nhau hai năm.
Cố Hâm không nỡ, đêm trước khi chia tay hắn đỏ cả vành mắt.
Giang Thần vừa giúp hắn kiểm tra hành lý, ngẩng đầu lên thấy hắn lén lau nước mắt mà bị dọa giật thót tim: "Sao lại khóc rồi?"
Cố Hâm nhìn xuống mặt đất, gối ôm trong lòng bị hắn ôm đến biến dạng, cãi lại: "Không khóc".
Hai người họ ở bên nhau nhiều năm như vậy, trừ bốn năm cấp hai cách xa nhau, nhưng ly biệt xa cách đến thế này là lần đầu tiên.
Hiện giờ một người phải đến A quốc hai năm, một người ở lại trong nước, nói thế nào cũng không nỡ.
Giang Thần tiến lên ôm lấy eo hắn: "Em sẽ thường xuyên đến A quốc thăm anh, chỉ hai năm thôi, thời gian bận rộn sẽ qua đi rất nhanh."
"Vậy em có nhớ anh không?" Cố Hâm cau mày, "Sau khi em đi làm sẽ có rất nhiều đồng nghiệp mới".

Vừa nghĩ đến chuyện chắc chắn sẽ có người thích Giang Thần, tâm tình hắn càng hỏng bét.

Trong lúc nhất thời hắn không muốn ra nước ngoài nữa, ở trong nước cũng được.
"Chắc chắn sẽ nhớ rồi".
"Hay là anh không đi nữa, dù sao giờ đổi ý cũng kịp".

Cố Hâm bắt đầu lo nghĩ.
"Ngoan, đừng làm bừa, mỗi ngày em sẽ đeo nhẫn trên tay, gặp ai cũng khoe về chồng mình, tuyệt đối không nhìn Alpha nào khác, ai nhìn sẽ mắng cho một trận".

Đôi mắt Giang Thần tràn đầy nét cười, cậu rất thích nhìn Cố Hâm ghen tuông, rất đáng yêu.
Cố Hâm bị cậu chọc cười: "Được, nói được thì phải làm được."
Sáng hôm đó, Giang Thần đưa Cố Hâm đến sân bay, bố Cố mẹ Cố để lại không gian cho vợ chồng trẻ nên không đến.
Ở nơi công cộng, Cố Hâm không khóc, chỉ ôm chặt Giang Thần không chịu buông.
Giang Thần nhắc nhở: "Hâm Bảo, đến giờ rồi".
Cố Hâm vẫn ôm cậu: "Anh không muốn đi".
Giang Thần: "Chờ đến Giáng Sinh, em sẽ sang đó ở với anh một tháng".
Cố Hâm vẫn không nhúc nhích.

Mắt thấy thời gian sắp đến, cuối cùng Giang Thần vẫn phải hung ác kéo hắn ra.
Cố Hâm lưu luyến không rời đi vào trong, Giang Thần vẫn đứng nhìn theo cho đến khi bóng hắn khuất hẳn mới trở về.
Cậu mới chính là người không muốn Cố Hâm đi nhất.
Từ cấp ba đến khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh, hai người họ chưa bao giờ xa nhau quá một tuần.

Bây giờ xa cách hai năm, máy bay còn chưa cất cánh cậu đã không chịu nổi nữa.
Giang Thần chớp mắt, từng chuỗi nước mắt rơi xuống.

Cậu vội lau nước mắt, đeo khẩu trang và kính râm lên, che giấu những giọt nước mắt đang tuôn rơi.
Quá khó chịu.
Trong tim như có một khoảng trống.
Đêm đầu chia xa, Giang Thần một mình nằm trên giường, dù đang là mùa hè, cậu vẫn thấy lạnh lẽo.
Giang Thần vùi đầu vào gối của Cố Hâm, càng nghĩ càng buồn phiền.
Người ta còn chưa bước chân xuống mảnh đất bên kia, cậu đã nhớ đến không chịu nổi.
Hai năm, thật dài..

Chapter
1 Chương 1: 1: Kế Hoạch Cải Trang Thành O Thất Bại
2 Chương 2: 2: Tình Địch
3 Chương 3: 3: Chứng Cứ Chất Chồng Như Núi
4 Chương 4: 4: Anh
5 Chương 5: 5: Đẹp Trai Không
6 Chương 6: 6: Ngồi Học Chung
7 Chương 7: 7: Ngăn Chặn Chuyện Yêu Sớm
8 Chương 8: 8: Cảm Thấy Hơi Khó Chịu
9 Chương 9: Chương 9
10 Chương 10: 10: Xin Lỗi Anh Thần
11 Chương 11: 11: Đừng Trách Cậu Ấy
12 Chương 12: 12: Bản Kiểm Điểm
13 Chương 13: 13: Tuyển Chọn Tiết Mục
14 Chương 14: 14: Bị Thương
15 Chương 15: 15: Thần Bảo Bảo
16 Chương 16: 16: Lần Đầu Hẹn Đánh Nhau
17 Chương 17: 17: Đỏ Bừng
18 Chương 18: 18: Không Kích Thích Không Hay
19 Chương 19: 19: Người Còn Yêu Kiều Hơn Hoa
20 Chương 20: 20: Biểu Diễn Chính Thức
21 Chương 21: 21: Gắp Thú
22 Chương 22: 22: Khám Bệnh
23 Chương 23: 23: Cửa Ải Mang Tên Giang Thần
24 Chương 24: 24: Đừng Nghịch Điện Thoại
25 Chương 25: 25: Quên Mang Thuốc
26 Chương 26: 26: Chiến Thắng Của Alpha
27 Chương 27: 27: Áo Khoác
28 Chương 28: 28: Cậu Ấy Rất Giỏi!
29 Chương 29: 29: Nhìn Cậu Ta Thể Hiện Kìa!
30 Chương 30: 30: A B Khác Biệt
31 Chương 31: 31: Bản Thảo Khen Ngợi
32 Chương 32: 32: Giới Tính Khác Biệt
33 Chương 33: 33: Ngồi Cáp Treo
34 Chương 35: 35: Chúng Ta Thắng Rồi!
35 Chương 36: Chương 36
36 Chương 37: 37: Tôi Mới Là Anh Chứ
37 Chương 38: 38: Anh Sinh Nhật Vui Vẻ!
38 Chương 39: 39: Lần Đầu Trèo Tường
39 Chương 40: 40: Đánh Nhau
40 Chương 41: 41: Ra Nước Ngoài
41 Chương 42: 42: Thần Thần Sinh Nhật Vui Vẻ
42 Chương 43: 43: Đàn Anh Theo Đuổi
43 Chương 44: 44: Học Sinh Chuyển Trường
44 Chương 45: 45: Vận Chuyển Cây Giống
45 Chương 46: 46: Chụp Lén
46 Chương 47: 47: Giận Dỗi
47 Chương 48: 48: Bạn Trai Giả
48 Chương 49: 49: Nam Alpha Và Nam Beta
49 Chương 50: 50: Động Chạm Tay Chân
50 Chương 51: 51: Nghỉ Hè Kết Thúc
51 Chương 52: 52: Kỳ Mẫn Cảm
52 Chương 53: 53: Trấn An
53 Chương 54: 54: Bắt Yêu Sớm
54 Chương 55: 55: Cp Được Nhà Trường Chứng Nhận
55 Chương 56: 56: Thư Tình Của Cố Hâm
56 Chương 57: 57: Chia Tay Rồi
57 Chương 58: 58: Cupcake
58 Chương 59: 59: Mẹ Giang Nghi Ngờ
59 Chương 60: 60: Ghen
60 Chương 61: 61: Lớp Mười Hai
61 Chương 62: 62: Tôi Không Phải Tôi Không Có
62 Chương 63: 63: Không Nói Đùa
63 Chương 64: 64: Tao Thoát Fa Rồi
64 Chương 65: 65: Hay Ghen Quá
65 Chương 66: 66: Sức Hấp Dẫn Của Hắn Còn Không Bằng Cậu Em Họ!
66 Chương 67: 67: Chờ Bạn Trai
67 Chương 68: 68: Tốt Nghiệp Và Đính Hôn
68 Chương 69: 69: Lên Đại Học
69 Chương 70: 70: Vị Hôn Thê
70 Chương 71: 71: Khắc Tên Người
71 Chương 72: 72: Ghen Tuông
72 Chương 73: 73: Trước An Gia Sau Lập Nghiệp
73 Chương 74: 74: Nước Ngoài
74 Chương 75: 75: Gặp Lại
75 Chương 76: 76: Anh Yêu Em
76 Chương 77: 77: Ăn Bám
77 Chương 78: 78: Tình Yêu Thần Tiên
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: 1: Kế Hoạch Cải Trang Thành O Thất Bại
2
Chương 2: 2: Tình Địch
3
Chương 3: 3: Chứng Cứ Chất Chồng Như Núi
4
Chương 4: 4: Anh
5
Chương 5: 5: Đẹp Trai Không
6
Chương 6: 6: Ngồi Học Chung
7
Chương 7: 7: Ngăn Chặn Chuyện Yêu Sớm
8
Chương 8: 8: Cảm Thấy Hơi Khó Chịu
9
Chương 9: Chương 9
10
Chương 10: 10: Xin Lỗi Anh Thần
11
Chương 11: 11: Đừng Trách Cậu Ấy
12
Chương 12: 12: Bản Kiểm Điểm
13
Chương 13: 13: Tuyển Chọn Tiết Mục
14
Chương 14: 14: Bị Thương
15
Chương 15: 15: Thần Bảo Bảo
16
Chương 16: 16: Lần Đầu Hẹn Đánh Nhau
17
Chương 17: 17: Đỏ Bừng
18
Chương 18: 18: Không Kích Thích Không Hay
19
Chương 19: 19: Người Còn Yêu Kiều Hơn Hoa
20
Chương 20: 20: Biểu Diễn Chính Thức
21
Chương 21: 21: Gắp Thú
22
Chương 22: 22: Khám Bệnh
23
Chương 23: 23: Cửa Ải Mang Tên Giang Thần
24
Chương 24: 24: Đừng Nghịch Điện Thoại
25
Chương 25: 25: Quên Mang Thuốc
26
Chương 26: 26: Chiến Thắng Của Alpha
27
Chương 27: 27: Áo Khoác
28
Chương 28: 28: Cậu Ấy Rất Giỏi!
29
Chương 29: 29: Nhìn Cậu Ta Thể Hiện Kìa!
30
Chương 30: 30: A B Khác Biệt
31
Chương 31: 31: Bản Thảo Khen Ngợi
32
Chương 32: 32: Giới Tính Khác Biệt
33
Chương 33: 33: Ngồi Cáp Treo
34
Chương 35: 35: Chúng Ta Thắng Rồi!
35
Chương 36: Chương 36
36
Chương 37: 37: Tôi Mới Là Anh Chứ
37
Chương 38: 38: Anh Sinh Nhật Vui Vẻ!
38
Chương 39: 39: Lần Đầu Trèo Tường
39
Chương 40: 40: Đánh Nhau
40
Chương 41: 41: Ra Nước Ngoài
41
Chương 42: 42: Thần Thần Sinh Nhật Vui Vẻ
42
Chương 43: 43: Đàn Anh Theo Đuổi
43
Chương 44: 44: Học Sinh Chuyển Trường
44
Chương 45: 45: Vận Chuyển Cây Giống
45
Chương 46: 46: Chụp Lén
46
Chương 47: 47: Giận Dỗi
47
Chương 48: 48: Bạn Trai Giả
48
Chương 49: 49: Nam Alpha Và Nam Beta
49
Chương 50: 50: Động Chạm Tay Chân
50
Chương 51: 51: Nghỉ Hè Kết Thúc
51
Chương 52: 52: Kỳ Mẫn Cảm
52
Chương 53: 53: Trấn An
53
Chương 54: 54: Bắt Yêu Sớm
54
Chương 55: 55: Cp Được Nhà Trường Chứng Nhận
55
Chương 56: 56: Thư Tình Của Cố Hâm
56
Chương 57: 57: Chia Tay Rồi
57
Chương 58: 58: Cupcake
58
Chương 59: 59: Mẹ Giang Nghi Ngờ
59
Chương 60: 60: Ghen
60
Chương 61: 61: Lớp Mười Hai
61
Chương 62: 62: Tôi Không Phải Tôi Không Có
62
Chương 63: 63: Không Nói Đùa
63
Chương 64: 64: Tao Thoát Fa Rồi
64
Chương 65: 65: Hay Ghen Quá
65
Chương 66: 66: Sức Hấp Dẫn Của Hắn Còn Không Bằng Cậu Em Họ!
66
Chương 67: 67: Chờ Bạn Trai
67
Chương 68: 68: Tốt Nghiệp Và Đính Hôn
68
Chương 69: 69: Lên Đại Học
69
Chương 70: 70: Vị Hôn Thê
70
Chương 71: 71: Khắc Tên Người
71
Chương 72: 72: Ghen Tuông
72
Chương 73: 73: Trước An Gia Sau Lập Nghiệp
73
Chương 74: 74: Nước Ngoài
74
Chương 75: 75: Gặp Lại
75
Chương 76: 76: Anh Yêu Em
76
Chương 77: 77: Ăn Bám
77
Chương 78: 78: Tình Yêu Thần Tiên