Chương 73: Tử Sâm Tỉnh Lại

Tử Yên nhắm mắt, hít hà hơi ấm của bàn tay Tử Sâm, cứ thế yên lặng
hưởng thụ.

Cô không biết Tử Sâm đã tỉnh dậy từ lúc nào, đang chăm chú nhìn cô
nâng niu bàn tay mình.

Một đợt sóng trào dâng trong lòng anh, niềm hạnh phúc
nôn nao khó tả.

Sự đau đớn về thể xác hình như dần tan biến chỉ còn lại sự niềm
hân hoan hoan đang nở rộ trong trái tim mình.

Khóe mắt anh lăn dài hai giọt lệ
nóng.
“Tử Yên!”
Căn phòng im lặng đến nỗi tiếng thở cũng nghe rõ liền phát ra
tiếng gọi trầm ấm dịu dàng.Tử Yên đương nhiên là nghe rất rõ.

Trong thoáng
chốc, mi mắt mở to.

Tử Sâm đang mỉm cười nhìn cô, nụ cười như muôn ngàn tia
nắng tỏa ra ấm áp khắp căn phòng sau những chuỗi giờ âm u chờ đợi.
“Tử Sâm”
Nước mắt Tử Yên ứa ra nghẹn ngào cúi gương mặt thanh tú của mình
xuống gần sát bên ngực anh, nghe rõ từng tiếng trái tim đang thổn thức qua màn
băng trắng.
“Đừng khóc”

Tử Sâm xoay mu bàn tay mình đang bị nắm chặt trong tay cô lau vệt
nước mắt đang rơi xuống trên gò má.
“Sao anh lại liều mạng như vậy hả Tử Sâm?” Tử Yên nghẹn ngào hai
tròng mắt đỏ hoe.
“Vì đó là con của chúng ta.

Anh làm vậy rất đáng! Vô cùng đáng!
Cái mạng này của anh dù phải mất đi cũng không thể so sánh được với em.

Tử Yên!
Em đã một mình sinh con và nuôi dưỡng nó đến bây giờ thật tốt.

Sự hi sinh của
anh so với em chưa bao giờ đủ cả”
Ánh mắt Tử Sâm nhìn người phụ nữ của mình vừa yêu thương vừ hàm
chứa bao nhiêu biết ơn không gì có thể tả được.

Cho đến bây giờ anh vẫn không
thể tin mọi việc đang xảy ra là sự thật.
“Tử Yên! Có mơ anh cũng không dám mơ được rằng có ngày anh lại có
một đứa con trai đáng yêu như Tiểu Bảo.

Ngày anh gặp nó bị đi lạc ở siêu thị,
anh đã cảm giác đứa trẻ này đối với mình có gì đó rất gần gũi, rất quen thuộc
mà không thể giải thích được.

Cứ muốn ôm nó mãi trong lòng mình.

Cho đến khi
anh biết nó là con của em.

Trong lòng anh có chút thất vọng bởi anh nghĩ Tiểu
Bảo là con của người chồng trước của em.

Quả thật anh có chút ghen tị và bức
bối với người đàn ông đã may mắn có được em.

Nhưng ngày ngày được tiếp xúc với
Tiểu Bảo anh lại càng thấy thương nó nhiều hơn.

Anh nghĩ chỉ cần nó là con của
em thì dù là ai anh đều có thể yêu thương hết thảy”
Tử Yên có chút bật cười đặt tay của Tử Sâm xuống giường ra vẻ giận
dỗi, hai má ửng đỏ “Anh thật ngốc! Chồng trước cái gì chứ? Chẳng phải anh cũng
biết người đàn ông đầu tiên của em là anh sao?”
Tử Sâm có chút bối rối “Ý anh là anh chàng đi cùng em năm đó ở
xưởng may, anh ta tên là gì nhỉ?” Tử Sâm nhíu mày cố nhớ lại… “À đúng rồi, là Chấn
Vũ”
“Hả?” Tử Yên kinh ngạc, hai mắt tròn xoe nhìn Tử Sâm “Anh còn nhớ
anh ta sao?”
“Sao lại không nhớ chứ” Sắc mặt Tử Sâm bỗng điểm thêm vài nét buồn

bã “Sau khi anh hồi phục trí nhớ.

Tất cả mọi chuyện về em anh đều nhớ rất rõ,
từng chi tiết một.

Đó là quãng thời gian tồi tệ nhất của cuộc đời anh”
Tâm trạng của Tử Sâm bỗng chốc thay đổi, u ám.

Mỗi lần nhớ lại
những chuyện này trái tim liền như bị ai đó bóp nghẹt, không thể thở nổi.
“Xin lỗi anh! Là em sai rồi.

Em đã nói dối anh.

Người đó thực ra
chỉ là đồng nghiệp của em mà thôi”
Tử Yên xoa xoa bàn tay của Tử Sâm rồi úp hai tay mình vào thật
chặt có chút gì đó đau lòng.

Quãng thời gian đó đối với cô cũng chẳng dễ dàng
gì.
“Em không có lỗi! anh hiểu vì sao em phải làm như vậy.

Chỉ có điều
nếu em nói với anh sớm hơn thì có lẽ chúng ta sẽ không phải trải qua 6 năm cách
biệt đau khổ như vậy”
“Được rồi, em biết rồi.

Từ nay bất kể có chuyện gì em cũng sẽ nói
cho anh biết, chuyện gì em cũng sẽ nghe lời anh được chưa?”
“Thật không?”
“Đương nhiên là thật”
“Vậy em qua đây, tiến lại gần anh thêm chút nữa đi!”
“Anh định làm gì?”
“Chẳng phải em vừa nói anh nói gì em cũng nghe theo sao? Mới thế
đã quên rồi, làm sao anh tin em đây?”

Tử Yên nhíu mày “Sao bây giờ anh lại như trẻ con vậy hả?”
“Thế em có nghe lời anh không?”
“Được rồi! được rồi”
Tử Yên buông tay Tử Sâm ngồi xít lại bên cạnh anh thì bất ngờ cánh
tay của Tử Sâm vòng qua gáy cô kéo xuống, môi hai người chạm vào nhau.

Cảm giác
như có một xung điện mạnh chảy qua cơ thể, cuộn trào mãnh liệt.
“Mẹ! Mẹ ơi”
Tiếng nói trong trẻo của Tiểu Bảo cất lên khiến Tử Yên giật mình
suýt ngã nhào trên cơ thể Tử Sâm.
“Tiểu...!Tiểu Bảo… Sao con lại biết mẹ ở đây?”
Tử Yên ấp úng, mặt đỏ gay, miệng nói không nên lời.
Tiểu Bảo hai tay vẫn còn dụi mắt, có lẽ vẫn chưa tỉnh hẳn ngủ.
“Con tỉnh dậy không thấy mẹ đâu nên đi ra ngoài tìm mẹ thì gặp bà.
Chính bà đã dần con đi tìm mẹ”
Lúc này Tử Yên mới bàng hoàng nhìn thấy bà chủ tịch đang đứng đằng
sau Tiểu Bảo, khuất sau cánh cửa nên vừa nãy cô không nhìn thấy.

Có lẽ mọi
chuyện bà chủ tịch cũng đã chứng kiến hết rồi.

Tự dưng Tử Yên thấy miệng mình
như bị ai đó làm cho đông cứng, không biết phải nói gì.

Hai mắt không dám nhìn
thẳng vào con trai mà lẩn tránh nhìn xung quanh cuối cùng là quét qua chỗ Tử
Sâm cầu cứu.

Chapter
1 Chương 1: Vụng Trộm
2 Chương 2: Không Biết Xấu Hổ
3 Chương 3: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
4 Chương 4: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
5 Chương 5: Giở Trò Bỉ Ổi
6 Chương 6: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
7 Chương 7: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
8 Chương 8: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
9 Chương 9: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
10 Chương 10: Chồng Khốn Nạn
11 Chương 11: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
12 Chương 12: Cạm Bẫy
13 Chương 13: Cạm Bẫy Tiếp Theo
14 Chương 14: Vị Anh Hùng Bí Ẩn
15 Chương 15: Đánh Ghen
16 Chương 16: Tử Yên Bị Đuổi Khỏi Mạc Gia
17 Chương 17: Trước Mộ Bà Tử Yến
18 Chương 18: Người Quen Giấu Mặt
19 Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở Hoa Thần
20 Chương 20: Vô Tình Hay Hữu Ý
21 Chương 21: Quần Anh Bị Rách Rồi
22 Chương 22: Nhà Thiết Kế
23 Chương 23: Ai Cũng Có Nỗi Khổ
24 Chương 24: Một Đêm Say H
25 Chương 25: Say Tình H
26 Chương 26: Tôi Muốn Cầu Hôn Em
27 Chương 27: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
28 Chương 28: Người Hạnh Phúc Nhất
29 Chương 29: Sỉ Nhục
30 Chương 30: Muốn Tốt Cho Anh
31 Chương 31: Đêm Cuối H
32 Chương 32: Ra Đi
33 Chương 33: Khổ Tâm
34 Chương 34: Tử Sâm Gặp Nạn Rồi
35 Chương 35: Mất Ký Ức
36 Chương 36: Cô Không Phải Tử Yên
37 Chương 37: Ngoại Tình
38 Chương 38: Gặp Được Bảo Bối
39 Chương 39: Ngày Hạnh Phúc
40 Chương 40: Ngủ Lại Nhà Con Đi
41 Chương 41: Đồ Tạp Chủng
42 Chương 42: Tử Sâm! Sao Anh Lại Ngốc Như Vậy Chứ
43 Chương 43: Ân Nhân
44 Chương 44: Từ Chối Một Tấm Chân Tình
45 Chương 45: Đi Qua Đời Nhau
46 Chương 46: Tiết Lộ Sự Thật
47 Chương 47: Truy Tìm Sự Thật
48 Chương 48: Kế Hoạch Trả Thù
49 Chương 49: Kế Hoạch Trả Thù Tiếp Theo
50 Chương 50: Đòi Lại Công Bằng Cha Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Mẹ
51 Chương 51: Tìm Gặp Lại Em
52 Chương 52: Khổ Tâm
53 Chương 53: Tôi Bằng Lòng Hy Sinh Vì Em
54 Chương 54: Một Tấm Chân Tình
55 Chương 55: Một Tấm Chân Tình Tiếp - H Nhẹ
56 Chương 56: Sẽ Không Để Mất Em Lần Nữa
57 Chương 57: Vị Ngọt Đôi Môi H Nhẹ
58 Chương 58: Thấy Người Sang Bắt Quàng Làm Họ
59 Chương 59: Quả Báo
60 Chương 60: Lời Sám Hối Muộn Màng
61 Chương 61: Kế Hoạch Bắt Cóc Tiểu Bảo
62 Chương 62: Con Rất Thích Chú Ấy
63 Chương 63: Tiểu Bảo Bị Bắt Cóc
64 Chương 64: Uy Hiếp Tử Yên
65 Chương 65: Không Thể Ngồi Yên
66 Chương 66: Theo Dấu Tử Yên
67 Chương 67: Theo Dấu Tử Yên Tiếp
68 Chương 68: Giao Tranh Kịch Liệt
69 Chương 69: Chú Ấy Không Thể Chết
70 Chương 70: Qua Cơn Nguy Kịch
71 Chương 71: Em Là Chấp Niệm Của Anh
72 Chương 72: Chỉ Muốn Bên Anh
73 Chương 73: Tử Sâm Tỉnh Lại
74 Chương 74: Ba Ba Của Con
75 Chương 75: Bảo Bối Của Ba Con Đã Chịu Nhiều Thiệt Thòi Rồi
76 Chương 76: Bao Dung
77 Chương 77: Bà Nội Của Con
78 Chương 78: Đồng Ý Làm Vợ Anh Nhé
79 Chương 79: Chính Thức Thành Vợ Chồng
80 Chương 80: Không Phải Con Anh
81 Chương 81: Con Của Chúng Ta
82 Chương 82: Mãi Mãi Là Một Gia Đình Kết
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Vụng Trộm
2
Chương 2: Không Biết Xấu Hổ
3
Chương 3: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
4
Chương 4: Không Biết Xấu Hổ Tiếp Theo
5
Chương 5: Giở Trò Bỉ Ổi
6
Chương 6: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
7
Chương 7: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
8
Chương 8: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
9
Chương 9: Giở Trò Bỉ Ổi Tiếp Theo
10
Chương 10: Chồng Khốn Nạn
11
Chương 11: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
12
Chương 12: Cạm Bẫy
13
Chương 13: Cạm Bẫy Tiếp Theo
14
Chương 14: Vị Anh Hùng Bí Ẩn
15
Chương 15: Đánh Ghen
16
Chương 16: Tử Yên Bị Đuổi Khỏi Mạc Gia
17
Chương 17: Trước Mộ Bà Tử Yến
18
Chương 18: Người Quen Giấu Mặt
19
Chương 19: Ngày Đầu Tiên Ở Hoa Thần
20
Chương 20: Vô Tình Hay Hữu Ý
21
Chương 21: Quần Anh Bị Rách Rồi
22
Chương 22: Nhà Thiết Kế
23
Chương 23: Ai Cũng Có Nỗi Khổ
24
Chương 24: Một Đêm Say H
25
Chương 25: Say Tình H
26
Chương 26: Tôi Muốn Cầu Hôn Em
27
Chương 27: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
28
Chương 28: Người Hạnh Phúc Nhất
29
Chương 29: Sỉ Nhục
30
Chương 30: Muốn Tốt Cho Anh
31
Chương 31: Đêm Cuối H
32
Chương 32: Ra Đi
33
Chương 33: Khổ Tâm
34
Chương 34: Tử Sâm Gặp Nạn Rồi
35
Chương 35: Mất Ký Ức
36
Chương 36: Cô Không Phải Tử Yên
37
Chương 37: Ngoại Tình
38
Chương 38: Gặp Được Bảo Bối
39
Chương 39: Ngày Hạnh Phúc
40
Chương 40: Ngủ Lại Nhà Con Đi
41
Chương 41: Đồ Tạp Chủng
42
Chương 42: Tử Sâm! Sao Anh Lại Ngốc Như Vậy Chứ
43
Chương 43: Ân Nhân
44
Chương 44: Từ Chối Một Tấm Chân Tình
45
Chương 45: Đi Qua Đời Nhau
46
Chương 46: Tiết Lộ Sự Thật
47
Chương 47: Truy Tìm Sự Thật
48
Chương 48: Kế Hoạch Trả Thù
49
Chương 49: Kế Hoạch Trả Thù Tiếp Theo
50
Chương 50: Đòi Lại Công Bằng Cha Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Mẹ
51
Chương 51: Tìm Gặp Lại Em
52
Chương 52: Khổ Tâm
53
Chương 53: Tôi Bằng Lòng Hy Sinh Vì Em
54
Chương 54: Một Tấm Chân Tình
55
Chương 55: Một Tấm Chân Tình Tiếp - H Nhẹ
56
Chương 56: Sẽ Không Để Mất Em Lần Nữa
57
Chương 57: Vị Ngọt Đôi Môi H Nhẹ
58
Chương 58: Thấy Người Sang Bắt Quàng Làm Họ
59
Chương 59: Quả Báo
60
Chương 60: Lời Sám Hối Muộn Màng
61
Chương 61: Kế Hoạch Bắt Cóc Tiểu Bảo
62
Chương 62: Con Rất Thích Chú Ấy
63
Chương 63: Tiểu Bảo Bị Bắt Cóc
64
Chương 64: Uy Hiếp Tử Yên
65
Chương 65: Không Thể Ngồi Yên
66
Chương 66: Theo Dấu Tử Yên
67
Chương 67: Theo Dấu Tử Yên Tiếp
68
Chương 68: Giao Tranh Kịch Liệt
69
Chương 69: Chú Ấy Không Thể Chết
70
Chương 70: Qua Cơn Nguy Kịch
71
Chương 71: Em Là Chấp Niệm Của Anh
72
Chương 72: Chỉ Muốn Bên Anh
73
Chương 73: Tử Sâm Tỉnh Lại
74
Chương 74: Ba Ba Của Con
75
Chương 75: Bảo Bối Của Ba Con Đã Chịu Nhiều Thiệt Thòi Rồi
76
Chương 76: Bao Dung
77
Chương 77: Bà Nội Của Con
78
Chương 78: Đồng Ý Làm Vợ Anh Nhé
79
Chương 79: Chính Thức Thành Vợ Chồng
80
Chương 80: Không Phải Con Anh
81
Chương 81: Con Của Chúng Ta
82
Chương 82: Mãi Mãi Là Một Gia Đình Kết