Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi

-“Bỏ ra!”
Gương mặt Vũ Hàn vẫn không biến sắc nhìn thẳng vào đáy mắt của hắn ta mà nhả ra 2 chữ đầu tiên.

Nghe qua tuy nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta buốt giá cả sống lưng.

Nếu không tận mắt chứng kiến người ta cũng chẳng thể ngờ được chủ nhân của nó lại là người đang bị gãy chân, trong thế thụ động hoàn toàn.
-“Anh là cái thá gì mà tôi phải nghe lời anh?”
Hắn ta dù bị đôi mắt ưng sắc bén của anh làm cho sợ sệt nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh, ngoan cố không buông.
-“Tôi không nói lần thứ ba.

Bỏ…ra.”
Âu Vũ Hàn gằn giọng, làm dài câu nói thể hiện một vài tia lửa đã nhen nhóm trong đầu anh.

Chỉ chờ cơ hội để nó bùng cháy thôi.

Tào Phiên thấy hành động lỗ mãng của A Phổ thì không chịu được vội vàng đến kéo hắn ta ra nhưng vẫn vô dụng vì vốn dĩ sức mạnh của Tào Phiên không có gì để sánh với hắn ta.
-“Tôi không buông ra thì sao? Để tôi xem với cái chân tàn tật này thì anh làm gì được tôi chứ?”

Anh không nói không rằng một tay giật phăng đôi bàn tay đen sạm của A Phổ ra khỏi cổ bẻ ngược ra phía sau dùng chính cái chân đang băng bó của mình một cước đá bay A Phổ văng ra nền đất, lộn nhào mấy vòng mới dừng lại.

Âu Vũ Hàn vẫn vậy, phả vào tay một làn hơi phủi sạch rồi nhàn nhã lên tiếng:
-“Tôi chỉ có thể làm như vậy thôi.”
Đúng lúc đó có mấy người trong làng đi ngang qua thấy A Phổ từ trong nhà lăn lóc đến tận cửa thì hoảng hốt chạy đến xem.
-“A Phổ, cậu không sao chứ?”
-“Sao lại ra nông nỗi này?”
Nhóm 3, 4 người túm tụm lại đỡ hắn ta lên rồi không tiếc lời hỏi han.
Ho khụ vài tiếng hắn đứng bật dậy bỏ đi một mạch về nhà, trước khi về vẫn không quên liếc anh một cái ra trò.

Vốn là cháu trai độc nhất của chủ quản làng, tính tình thường ngày lại rất ôn hòa nên mọi người trong làng không ai là không quý.

Hôm nay hắn ta bị đánh như vậy thì bọn người chen ngang đó nhất định sẽ không để anh yên.

Lập tức một người trong số đó chạy về phía nhà chủ quản làng mách lẻo, số còn lại không tiếc tay tiến thẳng vào lôi Vũ Hàn ra ngoài, sở dĩ chưa bình phục hẳn, cú đá lúc nãy còn phải dùng rất nhiều lực nên tình thế hiện tại anh không thể chống cự lại, đành để họ tùy tiện mà hành xử.
-“Tào Phiên, không ngờ cô lại là loại lẳng lơ đến vậy.

Đã không tuân theo luật làng, chứa chấp người bên ngoài còn trơ mắt nhìn A Phổ bị hắn ta đánh đến như vậy.

Cô thật chẳng ra làm sao hết.”
-“Đúng đó.

Uổng công A Phổ định cô làm vợ, phụ nữ trơ trẽn như cô làm sao xứng với A Phổ chứ.”
-“Không nói nhiều với đôi tra nam tiện nữ này nữa.

Dân làng ơi…lên lửa đi!”
Sau khi bị bắt trói tại chiếc cột lớn trước sân của yếu trụ, cả anh và Tào Phiên phải liên tục nhận những lời chửi rủa, miệt thị, họ còn không nương tay tiếc tình mà ném trứng, rau củ thối vào hai người.

Mặc cho Tào Phiên có giải thích, khóc lóc, van xin thế nào bọn họ vẫn một mực kiên quyết làm theo luật làng đã định.

Phần anh vẫn lạnh băng không có gì gọi là biểu hiện lo lắng, sợ hãi.
Chủ quản làng châm ngòi tiến lại gần vòng củi khô bao quanh Vũ Hàn và Tào Phiên, ngọn đuốc sắp vụt ra khỏi tay Đạo Phổ thì bị một giọng thét lớn ngăn lại:
-“Dừng tay!”
-“A Phổ, sao con lại đến đây?”

Đạo Phổ nhìn đứa cháu trai của mình hớt hãi thở không ra hơi thì cất giọng.
-“Xin ông…xin ông đừng làm vậy.

Đừng…thiêu chết Tào Phiên.”
A Phổ nhìn những vết bẩn vây đầy trên quần áo cùng gương mặt nhỏ nhắn bị nước mắt làm cho nhem nhuốc của Tào Phiên thì muôn phần đau xót, không màng cầu xin.
-“Con không thấy cô ta đã vi phạm luật làng hay sao? Còn bênh vực, bao che cho cậu ta đánh con nữa cơ mà.”
-“Con không quên nhưng mà…”
-“Không lý do gì hết.

Mổ Phỉ, Mạ Phỉ giữ A Phổ lại.”
Đạo Phổ kiên định ra lệnh cho hai tên lính dưới trướng của mình kéo A Phổ ra ngoài, một lần nữa cây đuốc kia bừng cháy bất giác bay thẳng vào đám củi khô xếp thành hàng kia.

Ngọn lửa bén rất nhanh, không lâu đã nêu cao tạo thành một vùng khói đen bao trùm cả một khoảng trời làm cho nó trở nên tối sầm u ám.
Cùng lúc đó Trạch Dương và Mạng Phiên vừa về đến nhìn cảnh tượng trước mặt mà cả hai trợn ngược mắt hoảng hốt quăng vội giỏ thuốc trên lưng xuống chạy thẳng đến dập lửa.
Người trong làng cũng không chịu đứng yên, những người đàn ông lực lưỡng liền tiến đến ngăn cản nhưng lại bị ánh mắt đỏ ngầu cùng với tiếng thét của Trạch Dương làm cho hoảng sợ:
-“Tránh ra!”
Không lâu, ngọn lửa hừng hực lúc nãy đã lụi tàn, Trạch Dương nhảy bổ vào cởi dây trói cho cả hai.

Mọi người thấy vậy mà bất bình phản bác:
-“Phổ chủ quản, cô ta không chỉ cho một mà tận hai người lạ mặt vào làng chúng ta.

Bọn họ là đang muốn làm loạn đó.”
-“Không nhẽ phải trơ mắt nhìn hai người họ tự tung tự tác vậy sao chủ quản?”
Đạo Phổ bị hành động của Mạng Phiên và Trạch Dương làm cho ngẩn người, lúc này mới bị những lời nói kích động của dân làng làm cho thức tỉnh.

Ông ta chống cây gậy nâu sậm từng bước đi về phía Mạng Phiên:
-“Cậu giải thích đi!”
…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…
Buổi sáng tại Quan gia
-“Mẹ tìm con có việc gì ạ?”
Hiểu Quân nhẹ giọng cung kính.

Trên môi cũng không quên treo lên một nụ cười rạng rỡ, tuy biết chỉ là cô cố gượng ép bản thân nhưng cũng khiến người đối diện cảm thấy vô cùng ấm lòng.
-“Mẹ có việc này muốn nói với con.”

Bà nhìn cô trìu mến.
-“Mẹ cứ dạy bảo, con xin nghe ạ!”
Bà Quan bắn lấy bàn tay đã phần nào gầy đi của cô mà ôn tồn:
-“Hiểu Quân, mẹ biết Vũ Hàn không còn bên cạnh là một mất mát lớn cho con.

Con đau, bà nội và ba mẹ cũng không kém gì.

Mẹ cũng nhìn ra được tính cách ngang bướng, cứng nhắc của con chẳng thua Vũ Hàn một li nào.

Đã quyết chuyện gì thì không ai lay chuyển được.

Nhưng mà lần này có mạo hiểm quá không con? Một đứa thôi là đã quá đủ rồi.

Nếu con cũng…mẹ làm sao sống nổi đây?”
Vừa dứt lời hai hàng nước mắt đau xót của bà Quan đã lăn dài trên má.

Ai trông qua cũng phải chạnh lòng.

Hiểu Quân lập tức quỳ gối xuống trước mặt bà Quan đưa tay lau đi rồi nhỏ giọng:
-“Mẹ và mọi người cứ yên tâm.

Con nhất định sẽ không trở thành Âu Vũ Hàn thứ hai một đi không trở lại đâu.

Chắc chắn cùng hai em bình an trở về.”
-"…"
-“Mẹ hãy tin con!”
Bà Quan không nói gì chỉ áp tay mình lên gương mặt hốc hác của cô mà vuốt ve, nó như ẩn chứa cả nỗi lòng của bà vậy, không chỉ có lo lắng mà còn có sức mạnh và động lực để tiếp thêm cho cô cho trận chiến quyết định tối hôm nay..

Chapter
1 Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2 Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3 Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4 Chương 4: Tưởng Khởi
5 Chương 5: Tiệc Tối
6 Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7 Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8 Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9 Chương 9: Kinggg
10 Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11 Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12 Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13 Chương 13: Quan Phu Nhân
14 Chương 14: Qua Đêm
15 Chương 15: Chuyện 12h
16 Chương 16: Cưỡng Hôn
17 Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18 Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19 Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20 Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21 Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22 Chương 22: Điều Kiện
23 Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24 Chương 24: Cô Là Ai
25 Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26 Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27 Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28 Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29 Chương 29: Hànem Nóng
30 Chương 30: Hànnhẹ Chút
31 Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32 Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33 Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34 Chương 34: Trộm
35 Chương 35: Suỵt
36 Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37 Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38 Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39 Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40 Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41 Chương 41: Côcòn Non Lắm
42 Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43 Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44 Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45 Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46 Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47 Chương 47: Tại Sao Không Có
48 Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49 Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50 Chương 50: Hiểu Lầm
51 Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52 Chương 52: Im!
53 Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54 Chương 54: Họp Khẩn
55 Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56 Chương 56: Bị Gài Bẫy
57 Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58 Chương 58: Chột Dạ
59 Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60 Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61 Chương 61: Họa
62 Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63 Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64 Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65 Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66 Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67 Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68 Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69 Chương 69: Manh Mối Mới
70 Chương 70: Định Vợ
71 Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72 Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73 Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74 Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75 Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76 Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77 Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78 Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79 Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80 Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81 Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82 Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83 Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84 Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85 Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86 Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87 Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88 Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89 Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90 Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91 Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92 Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93 Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94 Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95 Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96 Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97 Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98 Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99 Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100 Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101 Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102 Chương 102: 10
103 Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104 Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105 Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106 Chương 106: Sợ
107 Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108 Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109 Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110 Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111 Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112 Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113 Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114 Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115 Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116 Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117 Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118 Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119 Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120 Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121 Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2
Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3
Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4
Chương 4: Tưởng Khởi
5
Chương 5: Tiệc Tối
6
Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7
Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8
Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9
Chương 9: Kinggg
10
Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11
Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12
Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13
Chương 13: Quan Phu Nhân
14
Chương 14: Qua Đêm
15
Chương 15: Chuyện 12h
16
Chương 16: Cưỡng Hôn
17
Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18
Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19
Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20
Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21
Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22
Chương 22: Điều Kiện
23
Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24
Chương 24: Cô Là Ai
25
Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26
Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27
Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28
Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29
Chương 29: Hànem Nóng
30
Chương 30: Hànnhẹ Chút
31
Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32
Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33
Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34
Chương 34: Trộm
35
Chương 35: Suỵt
36
Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37
Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38
Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39
Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40
Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41
Chương 41: Côcòn Non Lắm
42
Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43
Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44
Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45
Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46
Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47
Chương 47: Tại Sao Không Có
48
Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49
Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50
Chương 50: Hiểu Lầm
51
Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52
Chương 52: Im!
53
Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54
Chương 54: Họp Khẩn
55
Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56
Chương 56: Bị Gài Bẫy
57
Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58
Chương 58: Chột Dạ
59
Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60
Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61
Chương 61: Họa
62
Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63
Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64
Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65
Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66
Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67
Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68
Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69
Chương 69: Manh Mối Mới
70
Chương 70: Định Vợ
71
Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72
Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73
Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74
Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75
Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76
Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77
Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78
Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79
Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80
Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81
Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82
Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83
Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84
Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85
Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86
Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87
Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88
Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89
Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90
Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91
Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92
Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93
Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94
Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95
Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96
Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97
Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98
Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99
Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100
Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101
Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102
Chương 102: 10
103
Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104
Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105
Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106
Chương 106: Sợ
107
Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108
Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109
Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110
Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111
Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112
Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113
Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114
Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115
Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116
Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117
Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118
Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119
Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120
Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121
Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện