Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen

Vương Lang tỉnh lại, nhìn đống máu bê bết dưới chân, rồi nhìn Mỹ Mỹ đang lơ lửng gáy ngủ, còn bản thân hắn thì treo lủng lẳng trên dây trói, chân tay không còn một chút sức lực nào, hắn biết là mình vẫn còn sống. Vương Lang kiểm tra vùng chứa. Không có tổn hại gì, chỉ là từ hai mươi lăm vòng giờ chỉ còn lại hai. Đó là tám mươi năm tiền lương của dạ khách số sáu, không biết trên đời có ai sài sang hơn hắn không.

Cơ thể đã thoát lực, ngay lúc này hắn không không thể tự thoát khỏi dây trói, giá mà lúc này được tắm nước nóng, lăn ra ngủ trên nệm êm, thật là sung sướng biết mấy. Nghĩ đến đây, tự nhiên hai tay hắn, từ phần bắp tay trở xuống, hóa thành làn khói mỏng, thoát ra khỏi dây trói, sau đó lại trở về hình dạng cũ.

Không kịp chuẩn bị, thân trên Vương Lang rớt xuống, hai chân vẫn bị trói làm đập đầu vào nền nhà, máu văng lên dính hết cả đầu cổ, tư thế lúc này thật là khó chịu, Vương Lang giãy giãy hai chân, lần này do tư thế chỏng đầu, hắn nhìn thấy quá trình xảy ra. Hai chân hắn mờ dần, rồi tan ra như sương sớm, phần dây trói tuột xuống. Lúc này hắn chỉ nhìn thấy từ phía trên đầu gối trở lên, phía dưới đã trở nên vô hình. Khi đầu gối hắn chạm vào đất thì quá trình xảy ra ngược lại, phần cẳng chân dần hiện ra, nguyên vẹn, không sứt mẻ gì. Hắn thử nhúc nhích mấy đầu ngón chân, thấy vẫn cử động bình thường. Từ đầu tới cuối hắn không hề làm gì cả, điều khiển cơ bắp không, năng lượng tinh thần cũng không, chỉ suy nghĩ là muốn thoát khỏi dây trói thôi.

Cơ thể không nhúc nhích được nhưng cái cổ thì có thể, Vương Lang ngẩn đầu lên, nhìn dòng chữ hiện ra trên bảng điều khiển của thiết bị bắn phong nguyên tố " thành công kích thích được 62% tế bào ". Sặc, nhiều hơn tới 22 % vậy cơ thể mình đã chịu bao nhiêu phát bắn đây. May là hôn mê từ đầu tới cuối, nếu không chắc gặp ác mộng dài dài.

Bây giờ phải nghĩ về biến hóa của cơ thể, năng lượng nguyên tố khác với năng lượng tinh thần, nó được chứa đựng trong tế bào đã biến đổi của cơ thể, điều khiển cơ bản bằng ý thức,không phải bằng năng lượng tinh thuần. Khi có năng lượng nguyên tố, tế bào đã biến đổi cũng có cùng tính chất của nguyên tố nó hấp thụ, ví như thay đổi vừa rồi của tay và chân Vương Lang, đó là tính chất vô hình vô ảnh, không thể nắm bắt của phong nguyên tố. Hiện giờ chỉ biết vậy, Vương Lang cố thử xem, có thể biến đổi các phần khác của cơ thể không. Chỉ nằm yên đó, rồi xem có thể dùng suy nghĩ mà làm biến mất được những phần nào.

Sau khi thử đi thử lại mấy chục lần, Vương Lang rút ra kết luận về năng lực này. Hắn có thể làm biến mất tay và chân, riêng lẻ hoặc cùng lúc, có thể làm biến mất hơn nửa thân dưới, tính từ ngực trở xuống, nhưng khi đó không thể biến đổi được hai tay. Dù thay đổi thế nào thì phần thân thể còn lại cũng phải liền một khối, không thể chỉ làm mất riêng lẻ phần bụng được, hắn cũng không thể làm biến mất phần đầu. Đây có lẽ là giới hạn của con số 62%.

Vương Lang kết hợp cả năng lượng nguyên tố và năng lượng tinh thần để bay về phòng ngủ, tiện đường hắn kéo theo Mỹ Mỹ luôn, không có năng lượng trao đổi của nó, sợ là còn lâu lắm cơ thể hắn mới phục hồi hoàn toàn được. Việc bay lên này thật tự nhiên, khác với lúc trước, hắn phải phân ra thật nhiều ý thức để vận dụng năng lượng tinh thuần.

Trong phòng ngủ, Vương Lang nhanh chóng thiếp đi. Hai huynh đệ ôm nhau ngủ trên giường nệm, thỉnh thoảng cái bong bóng mà lỗ mũi Mỹ Mỹ tạo ra, chạm vào mặt Vương Lang rồi vỡ ra tung tóe, tạo thành một cảnh giường chiếu ướt át.

Cùng lúc đó, tại tổng thành, trong phòng làm việc riêng của mình, ngài lãnh tụ nói với thư ký Raphen:

_ Ngươi có chắc là việc này sẽ thành công chứ.

Thư ký Raphen cung kính trả lời:

_ Thư lãnh tụ, hiện nay đây là phương án tốt nhất có thể thực hiện, nếu thành công có lẽ sẽ tìm được tung tích cháu trai của ngài.

_ Vất vả cho ngươi rồi, tiểu tử Lý Khanh kia cũng thật là, cần gì phải giấu lâu đến như vậy, nếu hắn nghĩ thêm cho mình một chút, sự tình cũng không đến nỗi này a.

Ngài lãnh tụ nói xong thì đứng lên, bước ra cửa sổ, im lặng ngắm khu vườn. Đây là thói quen mấy chục năm nay của ngài, khu vườn có mấy con thú nhỏ chạy loanh quanh đó, là một phần kí ức tốt đẹp của ngài. Nếu có người nghĩ rằng, đứng ở nơi cao nhất, sẽ thấy được tất cả, thì họ đã nhầm. Đôi lúc cái muốn nhìn thấy nhất, sẽ không bao giờ thấy lại được nữa.

Raphen hiểu được ý trong câu nói của ngài lãnh tụ, cũng hiểu được suy nghĩ của Lý Khanh, Raphen không nói gì, nếu đặt ông vào vị trí của Lý Khanh, có lẽ ông cũng sẽ làm như vậy.

Ba mươi năm trước, khi đại ca Vương Nhất cùng phi hành đoàn tàu hi vọng khởi hành, là một sự kiện lớn mang theo giấc mơ của cả nhân loại. Có thể cho những người bình thường một cơ hội để nắm giữ sức mạnh mới trong tay, thoát khỏi cảm giác vô dụng bấy giờ. Gánh nặng đặt trên vai thế hệ tinh anh, những người đã khai mở là quá lớn, và nó càng thêm nặng nề nữa,khi những mối nguy từ vũ trụ dần xuất hiện.

Lịch trình ban đầu của tàu hi vọng sẽ kéo dài hơn bốn mươi năm, tới một hành tinh xa xôi có sự sống, mà trước đây đại ca Vương Nhất từng đặt chân đến, và tìm thấy sức mạnh mới của mình, sức mạnh có thể thay đổi nhân loại, chuyến đi lần này là để tìm cách mang sức mạnh đó về cho địa cầu. Đó là giấc mơ, là khát khao lớn nhất của hơn 90% dân số địa cầu, giúp họ có thêm vọng sống, hi vọng về tương lai.

Còn đối với bộ máy chính quyền, thứ mơ ước vô hình đó, là cái bánh vẽ, giúp giảm đi mâu thuẫn về phân biệt giai cấp, giữa người bình thường và những người đã khai mở. Khiến người bình thường yên phận hơn, trong cái "chuồng " dành riêng cho họ. Cũng như khiến những người bình thường dễ dàng chấp nhận, cam chịu hơn với những quy định của bộ máy chính quyền. Như việc phân biệt về quyền lợi cùng cấp bậc thành thị, hay quan trọng nhất là chính sách giáo dục,đại diện là hệ thống học viện, dành cho các thế hệ tương lai.

Ví như Vương Lang, nếu không có đại sư Lý Khanh, cả đời này hắn đừng mơ được tham gia một lễ rửa tội nào. Cư dân của thành thị cấp ba như Lan Đông thành không có tư cách đó. Đây là lựa chọn bắt buộc, khi nhìn con số dân cư đông đúc đến hàng chục tỉ, và số lượng ít ỏi các đại sư đủ năng lực để làm lễ khai mở, và nghĩ đến lợi ích chung của hành tinh, không còn lựa chọn nào khác.

Đó là lý, còn chữ tình, làm sao bắt đứa con nhỏ yêu thương cha mẹ được, khi mà nó phải nhịn đói mỗi ngày, nhìn anh chị của nó ngập tràn trong đồ ăn ngon, ánh mắt sinh ra dù có thơ ngây cấp mấy, cũng sẽ xuất hiện tia thù hận. Hay việc những người bình thường là con cháu của những người đã khai mở, gọi là thế hệ sống trong bao, sẽ nhận được nhiều ưu đãi hơn người bình thường khác, như dễ nhận được việc làm cấp thấp của bộ máy chính quyền, hay tham gia lực lượng quân đội đóng tại địa cầu, dù là ăn mâm cơm nhỏ, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với chui xó bếp, hay bới đồ ăn trong thùng rác. Đã là nhân loại, thì sẽ có nhân tính, có cả điều tốt, và điều xấu.

Nếu mâu thuẫn lan tràn sẽ dẫn đến tranh chấp, tiếp tục leo thang sẽ trở thành tranh đấu, nếu thật sự đến mức trở thành cuộc chiến thì sẽ diễn ra theo cách một bên bị đồ sát. Trong mắt người đã khai mở, người bình thường thật không khác gì một con kiến. Nhưng cây không thể mất đi bộ rễ, không có người chui vào hang đào quặng thì lấy đâu ra nguyên liệu để chế tạo phi thuyền. Giấc mơ đại ca Vương Nhất mang đến, chính là liều thuốc để xoa dịu sự mâu thuẫn đó.

Thử hỏi nếu Lý Khanh, một thuyền viên trên phi thuyền hy vọng lộ ra là mình còn sống, và đang hiện diện trên địa cầu. Nó sẽ tiếp tục đặt ra những câu hỏi, mà không ai muốn trả lời. Để rồi chỉ một mồi lửa bùng lên sự cân bằng cưỡng ép của địa cầu sẽ bị phá vỡ. Lời nói dối đó,cùng lời nói dối về một không gian vũ trụ an toàn sau đại chiến thắng sáu mươi năm trước. Địa cầu này không thể gánh chịu được.

Đại ca Vương Nhất có thể chết, nhưng không được phép chôn. Bí mật này phải được giữ mãi mãi, ít nhất cho đến khi có thể tìm được người kế thừa giấc mơ đó. Mà hi vọng và lựa duy nhất lúc này là cháu nội của ngài lãnh tụ, đứa con được sinh ra từ hơn hai mươi năm trước của đại ca Vương Nhất cùng NaxWYDx tiên nữ Chung Tình. Chỉ cần nó bằng một phần mười của một trong hai người, Raphen cũng có cách khiến nó trở thành người thừa kế xứng đáng.

Chỉ có một điều Raphen không hiểu ở Lý Khanh, tại sao phải chờ tới lúc sắp chết, không thể dấu được nữa, mới nói ra bí mật này, chắc chắn hắn hiểu được tầm quan trọng của việc này, theo lời hắn nói đứa nhỏ còn kế thừa được giới của ngài lãnh tụ. Không lẽ đứa nhỏ này có vấn đề gì sao,về tâm lý chẳng hạn, không có cha mẹ, phải sống chung với một kẻ như Lý Khanh suốt hơn hai mươi năm, cũng khó mà bình thường được.

Raphen đương nhiên sẽ không nghĩ tốt về người đã dùng thùng rác để lại sẹo trên đầu mình. Nhưng dù thế nào đi nữa,ngay lúc này, dù có lật hết cả địa cầu, ông cũng phải tìm được đứa nhỏ đó, đứa cháu gọi mình bằng nghĩa phụ. Lại nghĩ về đứa cháu gái ruột Mộng Băng Doanh của mình, biết đâu lại là cậu vợ cũng không biết chừng.

Đối với việc tìm kiếm, Raphen đã được trao toàn quyền, ngay lúc biết tin, Raphen đã soạn ra xong kế hoạch trong đầu. Bước một là phong tỏa La Đông thành bằng lực lượng quân đội của thiếu tướng Bạc Hùng. Sau đó thực hiện tra xét quy mô toàn thành. Dùng cớ chiêu mộ quân đội để lấy máu những người có độ tuổi nhập ngũ. Từ mười sáu đến ba mươi. Mỗi mẫu máu phải được kiểm tra tối thiểu ba lần, đối chiếu với mẫu máu bí mật đã có sẵn. Sau đó tìm hiểu thông tin về quãng thời gian cư trú của Lý Khanh tại La Đông thành. Kết cục là không tìm được ai phù hợp.

Xét nghiệm không có mẫu nào trùng khớp. Do La Đông thành chỉ mới thăng lên thành thị cấp ba nên việc quản lý còn tương đối lỏng lẻo. Chỉ tra được ngôi nhà trọ đã tan nát, không lưu lại vật dụng gì. Nghe nói có một thiếu niên hay lui tới giúp việc cho Lý Khanh, nhưng chỉ mới mười bốn tuổi, không phù hợp nhận dạng đã đề ra. Raphen mở rộng việc tìm kiếm ra những khu vực lân cận cũng không tìm được gì. Cuối cùng Raphen buộc phải sử dụng phương pháp khác, gây ra ảnh hưởng lớn hơn, đó chính là mượn thế lực Tạ gia, tổ chức buổi đấu giá tại Nha Trang thành.

Bonus: Nhật ký về quê

Ngày 3: Tôi đi dạo trên cánh đồng, thời tiết hôm nay thật đẹp. Tôi thích sự bình yên như thế này. Hình như đằng kia là đứa bạn lúc nhỏ của tôi. Từ ngày bị treo ở đó, nó quả thật đã lớn hơn nhiều. Nhưng nó vẫn là đứa kém cỏi, mất con quạ còn lấy nó làm chỗ đậu. May là đã mất đôi mắt, nếu không khi nhìn thấy tôi, nó sẽ reo hò nhiều lắm. Tôi thích được yên bình hơn.

Chapter
1 Chương 1: Lão đầu gian thương
2 Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3 Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4 Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5 Chương 5: Tinh thần rửa tội
6 Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7 Chương 7: Buổi họp tra tấn
8 Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9 Chương 9: Thư kí Raphen
10 Chương 10: Thầy trò vô vọng
11 Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12 Chương 12: Không hợp thói thường
13 Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14 Chương 14: Chính thức bái sư
15 Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16 Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17 Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18 Chương 18: Thôn Kim Thú
19 Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20 Chương 20: Gặp lại cố nhân
21 Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22 Chương 22: Một chút chuyện xưa
23 Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24 Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25 Chương 25: Bom của Lý Khanh
26 Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27 Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28 Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29 Chương 29: Niềm hy vọng mới
30 Chương 30: Thư của sư phụ
31 Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32 Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33 Chương 33: Cổng tinh thần
34 Chương 34: Bước đầu làm ăn
35 Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36 Chương 36: Tinh thần tệ
37 Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38 Chương 38: Sóng ngầm
39 Chương 39: Lịch trình
40 Chương 40: Lựa chọn
41 Chương 41: Tai nạn
42 Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43 Chương 43: Đăng ký nhập học
44 Chương 44: Lễ khai giảng
45 Chương 45: Học phần
46 Chương 46: Sao bảy cánh
47 Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48 Chương 48: Năm chiếc vé
49 Chương 49: Mộng Băng Doanh
50 Chương 50: Tinh thú
51 Chương 51: Tinh cún
52 Chương 52: Mưu thành
53 Chương 53: Nghi hoặc
54 Chương 54: Sinh mệnh thú
55 Chương 55: Mỹ Mỹ
56 Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57 Chương 57: Sinh tồn giả
58 Chương 58: Hiệp hội
59 Chương 59: Doanh trại
60 Chương 60: Thực đường
61 Chương 61: Vạ lây
62 Chương 62: Chấp pháp giả
63 Chương 63: Dạ khách số 6
64 Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65 Chương 65: Đầu cơ
66 Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67 Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68 Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69 Chương 69: Cao tầng La gia
70 Chương 70: Phòng Luyện tập
71 Chương 71: Phong nguyên tố
72 Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73 Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74 Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75 Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76 Chương 76: Cơn bão năng lượng
77 Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78 Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79 Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80 Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81 Chương 81: Buổi học đầu tiên
82 Chương 82: Kiến thức cơ bản
83 Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84 Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85 Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86 Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87 Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88 Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89 Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90 Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91 Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92 Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93 Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94 Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95 Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96 Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97 Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98 Chương 98: Chương trình học mới
99 Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100 Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101 Chương 101: Chương trình luyện tập
102 Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103 Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104 Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105 Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106 Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107 Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108 Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109 Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110 Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111 Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112 Chương 112: Ván bài của Lý gia
113 Chương 113: La Thần tỏa sáng
114 Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115 Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116 Chương 116: Một đêm dài
117 Chương 117: Một đêm dài (2)
118 Chương 118: Một đêm dài (3)
119 Chương 119: Một đêm dài (4)
120 Chương 120: Một đêm dài (5)
121 Chương 121: Một đêm dài (6)
122 Chương 122: Một đêm dài (7)
123 Chương 123: Một đêm dài (8)
124 Chương 124: Một đêm dài (9)
125 Chương 125: Một đêm dài (10)
126 Chương 126: Một đêm dài (11)
127 Chương 127: Một đêm dài (12)
128 Chương 128: Một đêm dài (13)
129 Chương 129: Một đêm dài (14)
130 Chương 130: Một đêm dài (15)
131 Chương 131: Một đêm dài (16)
132 Chương 132: Một đêm dài (17)
133 Chương 133: Một đêm dài (18)
134 Chương 134: Một đêm dài (19)
135 Chương 135: Một đêm dài (20)
136 Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137 Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138 Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139 Chương 139: Tay đeo cục nợ
140 Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141 Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142 Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143 Chương 143: Dạ khách số hai
144 Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145 Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146 Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147 Chương 147: Một cái tên
148 Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149 Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150 Chương 150: Trên trời cố sự
151 Chương 151: Song kiêu thế hệ
152 Chương 152: Gặp Tần Phí
153 Chương 153: Ngủ mà kêu
154 Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155 Chương 155: Lần hai vào thành
156 Chương 156: Thả con tép
157 Chương 157: Bắt con tôm
158 Chương 158: Bắt con cá
159 Chương 159: Bắt kình ngư
160 Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161 Chương 161: Trưởng thành
162 Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163 Chương 163: Sư môn thần bí
164 Chương 164: Câu thông
165 Chương 165: Mở phong ấn
166 Chương 166: Thanh hắc kiếm
167 Chương 167: Chữa trị
168 Chương 168: Kéo lưới
169 Chương 169: Có thêm huynh đệ
170 Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171 Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172 Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173 Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174 Chương 174: Thiện giả bất lai
175 Chương 175: Donna lộ diện
176 Chương 176: Donna gây sóng gió
177 Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178 Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179 Chương 179: Vui chơi có thưởng
180 Chương 180: Chơi đúng cách
181 Chương 181: La Thần lựa chọn
182 Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183 Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184 Chương 184: Rút lui
185 Chương 185: Phần hai của thí luyện
186 Chương 186: Việc nhà họ La
187 Chương 187: Đại sư luận bàn
188 Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189 Chương 189: Vấn đề của Donna
190 Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191 Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192 Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193 Chương 193: Ăn
194 Chương 194: Học ăn
195 Chương 195: Bánh bao càn khôn
196 Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197 Chương 197: Trị bệnh
198 Chương 198: Lần đầu xem bói
Chapter

Updated 198 Episodes

1
Chương 1: Lão đầu gian thương
2
Chương 2: Chân nhân lộ tướng
3
Chương 3: Đại tiểu hồ Ly
4
Chương 4: Kiến thức tới dồn dập
5
Chương 5: Tinh thần rửa tội
6
Chương 6: Tinh thần tăng tiến
7
Chương 7: Buổi họp tra tấn
8
Chương 8: Đại hùng Hoắc Cách đại tướng quân
9
Chương 9: Thư kí Raphen
10
Chương 10: Thầy trò vô vọng
11
Chương 11: Vòng sáng thứ 50
12
Chương 12: Không hợp thói thường
13
Chương 13: Buổi kiểm tra kinh hoàng
14
Chương 14: Chính thức bái sư
15
Chương 15: Áo giáp đặc thù cấp đồng
16
Chương 16: Nhân sinh của Lý gia
17
Chương 17: Phi Tinh Bạc Hùng
18
Chương 18: Thôn Kim Thú
19
Chương 19: Tình trạng giới nghiêm
20
Chương 20: Gặp lại cố nhân
21
Chương 21: Khúc dạo đầu của Lý Khanh
22
Chương 22: Một chút chuyện xưa
23
Chương 23: Tiên nữ Chung Tình
24
Chương 24: Đại ca Vương Nhất
25
Chương 25: Bom của Lý Khanh
26
Chương 26: Mẫu thú cấp 1
27
Chương 27: Bạc Hùng chiến Thôn Kim thú
28
Chương 28: Mẹ của Vương Lang
29
Chương 29: Niềm hy vọng mới
30
Chương 30: Thư của sư phụ
31
Chương 31: Chuyện trong phòng giam
32
Chương 32: Dạy dỗ tiểu đệ
33
Chương 33: Cổng tinh thần
34
Chương 34: Bước đầu làm ăn
35
Chương 35: Khắc mạch không ngừng
36
Chương 36: Tinh thần tệ
37
Chương 37: Học viện Lý tinh đệ nhất
38
Chương 38: Sóng ngầm
39
Chương 39: Lịch trình
40
Chương 40: Lựa chọn
41
Chương 41: Tai nạn
42
Chương 42: Học viện Bắc đẩu
43
Chương 43: Đăng ký nhập học
44
Chương 44: Lễ khai giảng
45
Chương 45: Học phần
46
Chương 46: Sao bảy cánh
47
Chương 47: Chuyện hai tiểu đệ
48
Chương 48: Năm chiếc vé
49
Chương 49: Mộng Băng Doanh
50
Chương 50: Tinh thú
51
Chương 51: Tinh cún
52
Chương 52: Mưu thành
53
Chương 53: Nghi hoặc
54
Chương 54: Sinh mệnh thú
55
Chương 55: Mỹ Mỹ
56
Chương 56: Năng lượng sinh mệnh
57
Chương 57: Sinh tồn giả
58
Chương 58: Hiệp hội
59
Chương 59: Doanh trại
60
Chương 60: Thực đường
61
Chương 61: Vạ lây
62
Chương 62: Chấp pháp giả
63
Chương 63: Dạ khách số 6
64
Chương 64: Tìm hiểu thị trường
65
Chương 65: Đầu cơ
66
Chương 66: Hạt giống sinh mệnh
67
Chương 67: Ngày hội ở Nha Trang thành
68
Chương 68: Sự kiện đoạt vé
69
Chương 69: Cao tầng La gia
70
Chương 70: Phòng Luyện tập
71
Chương 71: Phong nguyên tố
72
Chương 72: Sự manh động của Vương Lang
73
Chương 73: Sự sắp xếp của Raphen
74
Chương 74: Tận tâm hộ vệ
75
Chương 75: Một chuyến phiêu lưu
76
Chương 76: Cơn bão năng lượng
77
Chương 77: Thí luyện nhân của Trương gia
78
Chương 78: Tên số hưởng của vùng sinh tồn
79
Chương 79: Nỗ lực của Trương Phóng
80
Chương 80: Con đường của Trương Phóng
81
Chương 81: Buổi học đầu tiên
82
Chương 82: Kiến thức cơ bản
83
Chương 83: Chuyện hai cái cốc
84
Chương 84: Buổi họp hội đồng thành phố
85
Chương 85: Tác động của năng lượng đặc thù
86
Chương 86: Năng lượng đặc thù của Vương Lang
87
Chương 87: Năng lượng sinh mệnh đặc thù
88
Chương 88: Tiến nhập Nha Trang thành
89
Chương 89: Chào mừng đến cổng nam
90
Chương 90: Ngài vệ trưởng An Tất
91
Chương 91: Những ngày ở Nha Trang thành (1)
92
Chương 92: Những ngày ở Nha Trang thành (2)
93
Chương 93: Nghiệp của nhà Morgan
94
Chương 94: Những ngày ở Nha Trang thành (3)
95
Chương 95: Những ngày ở Nha Trang thành (4)
96
Chương 96: Những ngày ở Nha Trang thành (5)
97
Chương 97: Những ngày ở Nha Trang thành (6)
98
Chương 98: Chương trình học mới
99
Chương 99: Tám chiêu thức cơ bản
100
Chương 100: Nửa đêm ở Nha Trang thành
101
Chương 101: Chương trình luyện tập
102
Chương 102: Chương trình luyện tập (2)
103
Chương 103: Chương trình luyện tập (3)
104
Chương 104: Chương trình luyện tập (4)
105
Chương 105: Chương trình luyện tập (5)
106
Chương 106: Chương trình luyện tập (6)
107
Chương 107: Chương trình luyện tập (7)
108
Chương 108: Chương trình luyện tập (8)
109
Chương 109: Kết thúc luyện tập. Điều quan trọng nhất lúc này
110
Chương 110: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá
111
Chương 111: Nhiệm vụ bất khả thi của Lý Bá (2)
112
Chương 112: Ván bài của Lý gia
113
Chương 113: La Thần tỏa sáng
114
Chương 114: Nỗi sợ hãi bao chùm Nha Trang thành
115
Chương 115: Cuộc phiêu lưu của La La và Mỹ Mỹ
116
Chương 116: Một đêm dài
117
Chương 117: Một đêm dài (2)
118
Chương 118: Một đêm dài (3)
119
Chương 119: Một đêm dài (4)
120
Chương 120: Một đêm dài (5)
121
Chương 121: Một đêm dài (6)
122
Chương 122: Một đêm dài (7)
123
Chương 123: Một đêm dài (8)
124
Chương 124: Một đêm dài (9)
125
Chương 125: Một đêm dài (10)
126
Chương 126: Một đêm dài (11)
127
Chương 127: Một đêm dài (12)
128
Chương 128: Một đêm dài (13)
129
Chương 129: Một đêm dài (14)
130
Chương 130: Một đêm dài (15)
131
Chương 131: Một đêm dài (16)
132
Chương 132: Một đêm dài (17)
133
Chương 133: Một đêm dài (18)
134
Chương 134: Một đêm dài (19)
135
Chương 135: Một đêm dài (20)
136
Chương 136: Cách La gia đón ngày mới
137
Chương 137: Một buổi sáng đẹp trời
138
Chương 138: Ngày đẹp trời để đi dạo
139
Chương 139: Tay đeo cục nợ
140
Chương 140: Đại náo Đại nhất lâu
141
Chương 141: Tâm tư của tiên sinh kể chuyện
142
Chương 142: Đậu hũ chiên giòn
143
Chương 143: Dạ khách số hai
144
Chương 144: Ra đường kiếm ăn
145
Chương 145: Mạc Anh Hùng chân chính
146
Chương 146: Người nhà chủ tiệm
147
Chương 147: Một cái tên
148
Chương 148: Lời hẹn tuổi trẻ
149
Chương 149: Bạc Hùng gặp Vương Bá
150
Chương 150: Trên trời cố sự
151
Chương 151: Song kiêu thế hệ
152
Chương 152: Gặp Tần Phí
153
Chương 153: Ngủ mà kêu
154
Chương 154: Tiểu Phí thành vương
155
Chương 155: Lần hai vào thành
156
Chương 156: Thả con tép
157
Chương 157: Bắt con tôm
158
Chương 158: Bắt con cá
159
Chương 159: Bắt kình ngư
160
Chương 160: Trụ sở sinh tồn giả
161
Chương 161: Trưởng thành
162
Chương 162: La Cao Tường trưởng lão
163
Chương 163: Sư môn thần bí
164
Chương 164: Câu thông
165
Chương 165: Mở phong ấn
166
Chương 166: Thanh hắc kiếm
167
Chương 167: Chữa trị
168
Chương 168: Kéo lưới
169
Chương 169: Có thêm huynh đệ
170
Chương 170: Buổi đón tiếp của Tạ gia
171
Chương 171: Trương, Lý, Tần, Mạc
172
Chương 172: Đại sư Morgan Raddi
173
Chương 173: Tiên nữ cuối cùng
174
Chương 174: Thiện giả bất lai
175
Chương 175: Donna lộ diện
176
Chương 176: Donna gây sóng gió
177
Chương 177: Donna gây sóng gió (2)
178
Chương 178: Donna gây sóng gió (3)
179
Chương 179: Vui chơi có thưởng
180
Chương 180: Chơi đúng cách
181
Chương 181: La Thần lựa chọn
182
Chương 182: Trạm dừng giữa sa mạc
183
Chương 183: Trạm dừng giữa sa mạc (2)
184
Chương 184: Rút lui
185
Chương 185: Phần hai của thí luyện
186
Chương 186: Việc nhà họ La
187
Chương 187: Đại sư luận bàn
188
Chương 188: Kinh ngạc đến từ Lý gia
189
Chương 189: Vấn đề của Donna
190
Chương 190: Vấn đề của Donna.(2)
191
Chương 191: Thanh Thương cải tạo
192
Chương 192: Chuyện trong phòng chế tạo
193
Chương 193: Ăn
194
Chương 194: Học ăn
195
Chương 195: Bánh bao càn khôn
196
Chương 196: Giảm cân cấp tốc
197
Chương 197: Trị bệnh
198
Chương 198: Lần đầu xem bói